Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu
Phần 33
2024-08-02 03:04:43
Ngủ đến gần 12h thì có điện thoại, ông sếp gọi.
– Em nghe…
– Dậy chưa? Xuống bắt taxi ra nhà hàng X đường Y ăn trưa…
– Dạ đợi em xíu…
Dậy vệ sinh cá nhân xong gọi cho em…
– Em ăn chưa?
– Dạ em đang nấu, sắp xong rồi… anh dậy rồi à?
– Uh anh vừa dậy… chuẩn bị đi ăn… nhớ em kinh khủng…
– Em cũng nhớ anh lắm…
– Ở nhà ăn uống vào nghe không? Khuya anh về, sáng mai tới nơi… chiều em gọi mẹ rồi 2 người đi mua gì để mai về nhà em nhé…
– Dạ em biết rồi… yêu anh…
– Uh yêu em… anh đi ăn đây…
– Dạ… anh ăn nhiều vào nhé…
– Uh… anh tắt máy đây…
Tôi tắt máy gọi taxi đến địa điểm sếp cho… không lớn lắm nhưng rất sạch sẽ và sang trọng… bốc máy gọi ông thì ông kêu nhân viên nhà hàng ra đón… lười thế… có chừng cũng sai vặt… đến nơi thì thấy 3 người, ông sếp tôi với 1 ông tầm trên 40, cả thêm 1 đứa con gái cũng trẻ, tương đối xinh… trang phục công sở… có thể là thư kí riêng… đếch quan tâm. Tôi đi đến bàn rồi chào
– Chào sếp, em chào anh, chào em… 3 người gật đầu chào lại tôi…
– Đây rồi… ngồi xuống dùng bữa luôn em… sếp tôi kêu…
– Dạ… – tôi bắt tay với 2 người kia rồi lôi ghế ra ngồi…
Tạm gọi ông kia là đối tác, cô kia là X… lúc đầu tưởng là thư kí sau hóa ra không phải…
Đối tác: Chà, trợ lý của cậu đẹp trai nhỉ, còn trẻ mà làm trợ lí chắc là tài năng trẻ rồi… ông cười nhìn tôi rồi quay sang lão sếp…
S: Tài xế của em đó anh… không phải trợ lí đâu… – lão sếp cười…
Đối tác: Cái này lạ này… tôi cứ nghĩ là không phải. – Lão nheo mắt nhìn tôi.
Tôi: Dạ, lạ làm sao anh?
Đối tác: Tài xế ít khi được ngồi chung dùng bữa với giám đốc, cậu lại không trực tiếp chở sếp đi giao tiếp mà để sếp tự lái xe đi…
Tôi: Dạ, anh tinh tế quá, việc này thì thật ra là em bị sếp ép đi đó chứ, em không quen không biết về chuyện làm ăn và những nơi như này… em chỉ là tài xế lái xe tải của công ty thôi…
Đối tác: Cậu thẳng thắn nhỉ, trông cậu có vẻ không sợ sếp thì phải…
Tôi: Dạ, sếp em hiền lắm… hì… em chỉ sợ sếp cưng em quá làm nhân viên công ty ganh tị thôi ấy chứ…
Đối tác: hahha… cậu cũng gan đấy, có khiếu hài hước…
S: Chủ lực công ty em đấy anh… giao cho việc nhẹ nhàng dưới 1 người trên vạn người không chịu, cứ đòi lái xe tải… kêu đi với em cũng không chịu đi… muốn đuổi việc mà không nỡ. – Lão sếp cười rồi cũng pha trò…
Đối tác: Cậu có vẻ ngang tính… tôi thích. À đây là X, con gái tôi… 22 tuổi, đang học năm cuối QTKD, đang tập dần công việc làm ăn…
Tôi: Dạ?
Tôi hơi ngạc nhiên vì nghĩ là thư kí thôi…
Đối tác: Sao? Cậu thắc mắc gì à?
Tôi: À dạ không, em lúc đầu cứ nghĩ là thư kí của anh… chào em, anh là G… – tôi nói với ông sau quay qua chào X…
X: Dạ em chào anh…
X chào lại tôi… tôi ít để ý cô ta nhưng những lúc vô tình bắt gặp thì hình như cô ta chú ý quan sát tôi… haizz… anh có vợ rồi em ơi…
S: Mời mọi người dùng bữa nào, chuyện phiếm nói sau nhé…
Rồi cả mấy người dùng bữa, chủ yếu là mấy ông nói thêm về công việc chút, gạ tôi làm ly rượu tôi không uống kêu còn lái xe… X rót 1 ly đưa cho tôi rồi rót cho em nó 1 ly…
– Em mời anh 1 ly nhé…
– Nếu em có lý do khiến anh phá đi nguyên tắc của mình…
Tôi nhìn trực diện vào mặt X… xinh xuất chúng thì không phải, nhưng nói là đẹp thì cũng được… chắc là con nhà giàu nên có mang thêm cái vẻ kiêu sa đài các… tôi chả quan tâm. Không bằng cô giáo của tôi…
– Là lần đầu mình gặp nhau, là vì buổi làm ăn của 2 công ty, là vì em là con gái… – X cười tinh nghịch khẽ nháy mắt với tôi… Tôi cầm ly rượu lên rồi nói…
– Cả 3 lý do đều chưa thể thuyết phục được anh, nếu được châm chước thì anh sẽ sử dụng lý do thứ 3 kèm theo bối cảnh lúc này và những người đang có mặt ở đây… anh sẽ uống với em 1 ly… 1 ly duy nhất… 1 ly để mọi người không nghĩ anh là kẻ kiêu căng hay là người thiếu tôn trọng mọi người…
Tôi mỉm cười, cụng ly với X rồi uống cạn… X cũng uống theo tôi và có lẽ hơi khó chịu khi tôi làm như thế… tôi dứt khoát, thật ra không giữ thể diện cho sếp thì tôi sẽ không uống…
Đối tác: Tác phong tài xế xe tải đây hả??? – Lão cười nói với tôi và lão sếp…
S: Anh thông cảm có gì đừng để bụng… nó lần đầu đi với em, có lẽ chưa quen kiểu giao tiếp như thế này…
Đối tác: không, tôi thích… cậu khá lắm… danh vọng, tửu, sắc không làm cậu lung lay. Xử lý tình huống phá nguyên tắc tinh tế và cũng quyết đoán…! Cậu làm tôi nhớ tôi lúc còn trẻ…
Tôi: Em cám ơn anh không để bụng… tính em vậy, sống thật với bản thân, không câu nệ cả nể… em dễ làm mất lòng nhiều người nhưng làm khác đi thì em chịu… – tôi nói, tay gắp miếng mồi ăn tự nhiên…
Đối tác: Đúng thế, cậu dễ làm người khác khó chịu và mất lòng lần đầu gặp. Nhưng với tôi thì không thành vấn đề. Tôi phong cách của cậu… lần sau có vào đây cho cậu ta theo nhé. – lão quay sang nói với sếp tôi…
S: Dạ nếu anh không khó chịu…
Thật ra nghĩ lại thấy mình cũng hơi cứng nhắc… đấy là gặp ông kia hiểu chuyện chứ như người khác có lẽ chuyến đi này tôi mang tội với công ty mất… nhiều lão sếp hách dịch bỏ mẹ… chả coi ai ra gì… vậy nên tôi ghét tôi không muốn làm gì lớn lao lắm… đi giao tiếp phải nể nang ton hót tôi không thích… 2 lão vẫn ngồi ăn uống bình thường lâu lâu hỏi han nhau vài thứ… X thì chùng xuống hẳn, thấy vẻ mặt có vẻ sượng sượng… chắc là ngại khi bị tôi phủ… may mà tôi còn cho tí cơ hội vớt vát danh dự chứ không chắc giờ chả đâu vào đâu… 1 lát thì X kêu khó chịu trong người muốn về nên kiếu về trước… lão sếp thì cứ bảo tôi đưa về… tôi kêu bắt taxi về cũng được với lý do không rành đường sợ lạc… lão kia cũng bảo tôi đưa về nên đành nghe theo… ăn chưa được bao nhiêu đói vl… ra lấy xe chở X về…
– Em về đâu…
– Anh cứ chạy đi, em chỉ đường… – tôi đề xe chạy… cứ đi thẳng vì không nghe kêu gì…
– Rẽ đâu đây, anh không biết đường đâu…
– Anh cứ chạy đi, đi đâu cũng được…
Thôi xong, gặp mẹ thần ám rồi… lúc này tôi nhận ra là X không muốn về nhà, chắc là bị tôi làm cho ngại quá nên không muốn ở lại… nhưng lý do lại để tôi chở đi thì tôi chịu… chắc tôi sẽ gặp chút rắc rối… chạy 1 lúc lâu không biết đi đâu nữa tôi quay sang… Vẫn giọng nhẹ nhàng…
– Đi vô định thế này à?
– Anh cứ đi đi. Đâu cũng được…
Mẹ… tôi phải tài xế riêng của nó đéo đâu…
– Nhà nghỉ nhé…
– Nếu anh dám…
– Em nghĩ anh dám không?
– Không!
– Em sai rồi… là anh không muốn chứ không phải không dám…
– Ý anh là tôi không đủ độ quyến rũ? – Giọng khó chịu rồi
– Với người khác thì tôi không biết, nhưng với tôi thì là cô nói đúng…
– Anh có biết nếu tôi nói xấu là anh làm bậy với tôi thì cuộc làm ăn lần này của 2 công ty sẽ không thành không?
– Sẽ không có chuyện đó.
– Sao anh dám khẳng định?
– Thứ nhất, 2 công ty làm ăn với nhau là quan hệ hợp tác cùng có lợi… không bên nào chấp nhận thua thiệt để bên kia hưởng. Thứ 2 bố cô không phải là người không hiểu biết mà tin lời cô nói… điều thứ 3 tôi tặng cô, nếu cô có ý thức lấn sâu vào làm ăn kinh doanh thì đừng để tình cảm và chuyện cá nhân chi phối… còn giờ cô muốn làm gì thì làm…
– Tôi sẽ gọi cho bố tôi…
– Mời!
– Máy tôi hết pin… tôi mượn máy anh…
– 09Xxxxxxxx…
– Gì đấy?
– Lấy số tôi thì nói, trò mèo không qua mắt được tôi!
– Anh không nên chỉ là 1 người lái xe… – cô ta mỉm cười, tay lộc cộc bấm số tôi rồi lưu lại… vì số tôi dễ nhớ nên cũng không cần đọc lại lần nữa…
– Không lái xe làm gì ra mà ăn… tôi không chuyên môn, gia cảnh nghèo khó, nên chỉ nên là lái xe thôi. Không muốn đấu đá…
– Tôi tin là anh đang nói dối…
– Tùy cô nghĩ… lấy số tôi làm gì?
– Anh thú vị… chỉ muốn lấy số anh, còn ý đồ thì chưa nghĩ ra. Nhưng chắc sẽ có.
– Đừng cố gắng…
– Tôi làm điều tôi muốn, không ai cản được tôi…
– Sẽ không có kết quả đâu…
– Chưa thử sao biết…
– Cô tán tôi ấy hả?
– Vì niềm kiêu hãnh của tôi đã bị anh làm tổn thương. Anh sẽ đổ thôi…
– Tự tin là tốt. Nhưng tôi có vợ rồi…
Cô ta hơi khựng lại 1 chút, nhìn 1 lát rồi nói…
– Tôi không tin…
– Lý do?
– Anh không đeo nhẫn…
– Quan sát kĩ đấy, nhưng đâu phải ai cưới cũng đéo nhẫn…
– Tôi chắc chắn anh chưa có vợ…
– À, thật ra thì tôi chuẩn bị cưới vợ… cô cứ biết vậy đi và dừng mọi suy nghĩ lại. – Tôi không thích.
– Tôi thích là được… chưa cưới là còn cơ hội… tôi sẽ tìm cách.
– Tùy cô… nhưng kết quả không theo ý cô đâu…
– Anh cứ chờ đi… giờ dừng cho tôi xuống. Tôi đi taxi về…
Tôi không muốn dây dưa với cô ta nữa nên tấp xe vào, cô ta xuống xe tôi đánh xe đi luôn… về thẳng khách sạn rồi lên phòng nằm… kệ ông sếp về bằng cách nào về. Chắc tay kia cũng chở về thôi… mặc kệ 2 lão…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro