Chuyện tình với đồng nghiệp

Phần 28

2024-04-03 12:56:00

Phần 28
– Mười lăm phút nữa nhé – Một cậu nhóc lớp 7 nói vọng từ trong sân bóng ra.

Bên ngoài sân, một cô bé học trò có dáng người nhỏ nhắn đứng bên cạnh chiếc xe đạp chờ đợi dưới cái nắng gay gắt của buổi chiều mùa hè. Cô bé ấy chính là Thanh tra.

Và tôi là cậu nhóc lớp 7. Tôi đam mê đá bóng từ khi còn là một cậu học sinh trung học. Ngày ấy tôi và Thanh tra học cùng lớp cấp một, rồi cấp hai, vì trường cấp hai cách nhà khoảng 3km nên tôi được bố mẹ sắm cho một chiếc xe đạp để thuận tiện cho việc đi học. Thanh tra thường hay đi nhờ cùng tôi đến trường.

Mười lăm phút của tôi, thông thường là gần một tiếng đồng hồ. Thanh tra cứ đứng ngoài chờ đợi tôi, chẳng biết em có suốt ruột không, nhưng tôi thì chẳng quan tâm việc đó vì còn mải tập trung vào đam mê của mình.

Bọn trong lớp cứ gán ghép tôi với Thanh tra, ngày ấy học sinh đi học đặc biệt sợ món gán ghép nhau trong lớp, kiểu hay ngại nhau. Nhưng tôi có cảm giác Thanh tra thích tôi thật, Thanh tra chủ động xin cô giáo cho ngồi cạnh tôi ở lớp. Hết giờ học, Thanh tra luôn chủ động sắp sách vở và bút vào cặp cho tôi, trong khi tôi đang bận hẹn hò mấy thằng bạn đi chơi. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở cảm giác, ngày ấy tôi đâu biết gì.

Trường tôi có quy định lớp 6, lớp 7 học buổi sáng, lớp 8, 9 học buổi chiều. Vì vậy cùng phòng học của lớp tôi, ca chiều là ca của các anh chị lớp 8. Thời ấy chúng tôi có phong trào viết thư tay làm quen và ném vào ngăn bàn của mình. Ca chiều và ca sáng cùng một bàn làm quen và nói chuyện với nhau. Tôi cũng dùng cách ấy và vô tình quen được một chị lớp 8 trông khá xinh xắn và nói chuyện (qua thư) rất có duyên.

Tôi nói chuyện với chị mãi đâu phải hai tuần thì hình như Thanh tra phát hiện. Thanh tra bắt tôi đổi chỗ ngồi vào trong để Thanh tra ra ngoài ngồi. Trước khi tan học, Thanh tra luôn cẩn thận kiểm tra ngăn bàn.

Bị cắt đứt liên lạc với chị lớp 8 khiến tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng, có lẽ những cảm xúc rung động đầu tiên của tôi là dành cho chị. Tôi như phát rồ lên.

Nghĩ cách mãi, tôi mới làm quen được với một anh học cùng lớp chị. Cũng phải mãi đến khi thân hơn một tí, tôi mới dám ngỏ lời nhờ anh chuyển thư của tôi cho chị. Vậy là thông qua anh, tôi và chị lại nối lại liên lạc với nhau. Nhưng anh bạn này đéo biết giữ mồm giữ miệng gì cả, anh đi bô bô cho cả lớp anh biết rằng có một thằng học sinh lớp 7 đang tập lái máy bay. Khiến tôi và chị ngượng chín cả mặt.

Thanh tra biết chuyện, em tỏ vẻ giận dỗi và dứt khoát xin chuyển chỗ ngồi. Thậm chí Thanh tra giận lâu đến mức sau đó em thường xuyên trừ điểm thi đua của tôi một cách rất vô lý (Thanh tra là tổ trưởng tổ của tôi). Tôi giận Thanh tra lắm.

Cũng phải cỡ hai năm gần đây, tôi tìm được facebook của chị lớp 8 năm xưa, tôi nhắn tin hỏi thăm chị và hỏi rằng chị còn nhớ tôi không, tôi là thằng học sinh lớp 7 năm xưa đã viết thư tay cho chị đây.

Chị bảo đéo nhớ.

Tôi hụt hẫng vô cùng. Tôi hỏi dăm ba câu rồi xóa mẹ luôn facebook. Ôi rung động đầu đời của tôi.

… Bạn đang đọc truyện Chuyện tình với đồng nghiệp tại nguồn: http://bimdep.vip/chuyen-tinh-voi-dong-nghiep/

Thanh tra là người đã lớn lên bên tôi, chứng kiến sự thay đổi của tôi từ khi chỉ là một cậu nhóc bé tí đến khi trưởng thành. Thanh tra cũng là người chứng kiến những mối tình đầu đời của tôi từ thời cấp 3, thời sinh viên đến mãi về sau này.

Thanh tra vẫn hay nói rằng tôi chính ra rất may mắn, vì những cô gái tôi quen và yêu đều là những cô gái tốt, họ đều hết lòng hết dạ yêu tôi. Nhưng có lẽ do tình duyên chưa tới, nên tôi và những cô gái ấy chưa đến được với nhau.

Thanh tra cũng có nhiều người thích, từ hồi cấp hai, lên cấp ba đến khi đại học. Nhưng mối tình đầu của Thanh tra hình như là từ thời đại học. Thanh tra giấu kỹ lắm, tôi còn chẳng biết về hắn, mãi sau này nghe thằng Thuế bảo thì chia tay rồi, thằng này học Học viên AN, sau phản bội Thanh tra yêu mẹ con bé cùng lớp đại học. Bực ghê.

Sau này đi làm, Thanh tra cũng hay kể về một số thằng tán em, em cũng đồng ý yêu một vài người. Tuy nhiên rồi tình cảm cũng chẳng đi đến đâu, thằng thì gia đình phản đối Thanh tra vì không hợp tuổi, thằng thì Thanh tra chủ động bỏ nó vì phát hiện ra nó mặc dù nhà có điều kiện nhưng chơi lô đề, cờ bạc thuộc dạng gấp thếp tiền để khô máu.

Chính ra số Thanh tra cũng lận đận, chứ đâu phải vì em không muốn yêu.

Các cụ nói cũng đúng, con gái càng có tuổi, càng hâm.

Tôi rằng điều ấy khá phù hợp với Thanh tra. Dạo gần đây, tôi thấy Thanh tra thay đổi hẳn, em có vẻ tự kiêu hơn, chịu khó chăm sóc bản thân hơn là quan tâm đến người khác. Đặc biệt trong các câu chuyện, Thanh tra thường đặt vấn đề kinh tế, tiền bạc lên hàng đầu, và thường có xu hướng nói xấu đàn ông.

Thuế bảo Thanh tra có dấu hiệu của phụ nữ ở độ tuổi ế chồng. Vì càng khó tính, thì đàn ông càng khó tiếp cận. Mặc dù Thanh tra nhìn tổng thể thì cũng thuộc dạng xinh xắn. Những bộ cánh hàng hiệu, điện thoại, trang sức đắt tiền khiến Thanh tra trông ngày càng sang trọng.

Tôi nghĩ – Con gái mà càng như thế, đàn ông càng khó tiếp cận.

… Bạn đang đọc truyện Chuyện tình với đồng nghiệp tại nguồn: http://bimdep.vip/chuyen-tinh-voi-dong-nghiep/

Tự nhiên Thanh tra rủ tôi đi nhậu, dứt khoát là có chuyện gì đó.

Đây không phải lần đầu chúng tôi rủ nhau đi nhậu. Cũng đâu đó vài lần, nhưng thường là hoặc tôi, hoặc Thanh tra có chuyện cần giãi bày tâm sự.

Lần gần nhất Thanh tra rủ tôi đi nhậu riêng, là đợt em mới chia tay thằng người yêu nghiện cờ bạc. Hôm ấy uống nhiều, nhưng tôi say trước Thanh tra và Thanh tra phải đưa tôi về. Hôm nay lại rủ đi uống rượu, hay là lại mới chia tay người yêu – Tôi nghĩ bụng.

Vừa dứt điện thoại, tôi đã quần áo chỉnh tề mò sang nhà Thanh tra.

– Việt đấy à cháu, vào nhà đi cháu, về từ hôm nào – Tiếng mẹ Thanh tra lanh lảnh vọng ra từ trong bếp.

Tôi chào hỏi bà mấy câu xã giao, rồi tôi hỏi Thanh tra đang làm gì?

– Nó đang trên phòng ấy cháu, lên đi, mày lên xem vận động nó năm nay lấy chồng cho cô với.

Tôi cười và đi lên cầu thang. Tôi gõ cửa phòng và gọi, phải đến lần gõ thứ ba thì Thanh tra ra mở cửa.

– Bảo mười lăm phút nữa cơ mà, sang sớm thế, vừa mới tắm xong – Thanh tra vừa cầm chiếc máy sấy tóc vừa nói với tôi.

Tôi bước vào phòng, căn phòng tràn ngập mùi thơm của dầu gội đầu con gái, loại dầu gội với hương thơm thoang thoảng dịu nhẹ khiến mũi tôi cứ hít mãi. Tôi để ý thấy Thanh tra hình như không mặc áo ngực, chắc vội tắm, nàng cúi xuống sấy tóc để lộ ra cặp vú nhỏ xinh e ấp phía sau vạt áo mà tôi nhìn thấy qua khe hở của chiếc áo. Tôi phải nuốt nước bọt kìm lòng.

Nói gì thì nói, mặc dù Thanh tra là bạn thân của tôi, nhưng nàng cũng vẫn là một cô gái, còn tôi thì là một thằng đàn ông luôn thèm khát chuyện tình dục. Nhìn nàng trong bộ quần áo mỏng manh đứng sấy tóc với mùi hương con gái thơm phức, tôi cá rằng bất kể thằng đàn ông nào cũng tràn trề dục vọng được chén nàng cho bằng được. Đồng ý rằng ở tuổi này, Thanh tra không hấp dẫn bằng các em gái tuổi đôi mươi, nhưng hỡi ôi, bọn trẻ con thì làm sao hiểu được nét đẹp của một người phụ nữ trưởng thành.

Thanh tra có nhan sắc thuộc dạng khá, cộng thêm việc biết trang điểm và sử dụng mỹ phẩm hàng hiệu, vì vậy mỗi khi Thanh tra khoác lên mình những bộ váy đắt tiền, những bộ trang phục công sở hay đơn giản chỉ là bộ đồng phục ngành Thanh tra của nàng, trông nàng khá sang trọng và cuốn hút đến mọi ngóc ngách. Rõ ràng, những cô gái tri thức với bộ trang phục công sở, luôn khiến cánh đàn ông bị ám ảnh, liên tưởng đến những bộ phim JAV đầy khêu gợi. Tôi cũng không ngoại lệ. Đặc biệt Thanh tra có nụ cười rất đẹp với cái răng khểnh khá duyên, hàm răng tôi không rõ nàng có làm răng sứ không nhưng trông trắng như ngọc về đều tăm tắp. Thanh tra cười, nụ cười dễ khiến người đối diện nảy sinh dục vọng.

Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, tôi đứng lại gần Thanh tra, đưa tay nắm lấy cái máy sấy tóc từ tay nàng.

– Để tao sấy giúp cho nhanh – Tôi nói.

Thanh tra biểu lộ rõ sự ngạc nhiên, ngước nhìn tôi rồi gật đầu.

Tôi cầm máy sấy tóc và bắt đầu bật công tắc. Thanh tra cúi đầu xuống về phía tôi.

Ở góc nhìn này, thật tuyệt vời, tôi được chiêm ngưỡng toàn bộ khuôn ngực của Thanh tra. Tôi không lạ lẫm gì với khuôn ngực ấy mặc dù chưa bao giờ được chạm tay vào thử, tính tôi thì hay để ý con gái, những lần sang nhà chơi, vô tình tôi cũng hay nhìn trộm Thanh tra. Hôm nay, ở góc nhìn này, qua khe hở cổ áo, tôi được chiêm ngưỡng tường tận đôi gò bồng đào trắng hồng ấy, nhìn rõ cả nốt ruồi nhỏ đậu trên ngực nàng.

– Mẹ, mấy thằng người yêu Thanh tra đúng là dốt, bỏ lỡ một tuyệt phẩm của tạo hóa – Tôi nghĩ trong đầu.

Tôi tự hỏi trong đầu, liệu bọn con gái có biết là chúng nó bị con trai nhìn trộm ngực không nhỉ.

Hiếm khi tôi và Thanh tra đứng gần nhau đến vậy, mùi hương thơm tóc, trên cơ thể Thanh tra tỏa ra khiến đầu óc tôi đê mê. Sao có thể thơm đến vậy không biết. Nếu tôi không phải một người đàn ông bản lĩnh, có lẽ tôi đã bế thốc Thanh tra lên giường để làm tình ngay lúc đó. Nhưng tôi cố gắng để kiểm soát hành động của mình.

Một lúc sau, khi cảm giác tóc đã tương đối khô, Thanh tra bảo tôi dừng lại. Trong khi tôi ngồi trên chiếc bàn máy tính nghịch điện thoại thì Thanh tra mở tủ quần áo lựa chọn đồ. Tôi bảo Thanh tra rằng không cần lựa chọn kỹ càng quá đâu, tránh tình trạng tí uống rượu say nôn hết ra quần áo đẹp.

Thanh tra mắng tôi rằng chẳng biết gì về phụ nữ. Phụ nữ một khi đã ra đường, thì đẹp là yếu tố bắt buộc.

Sau khi chọn được một bộ đồ ưng ý, Thanh tra bảo tôi ngồi đợi chút để nàng vào nhà vệ sinh thay đồ, xong trang điểm rồi đi. Nói rồi Thanh tra ôm quần áo chạy vào nhà vệ sinh. Phòng Thanh tra thiết kế có nhà vệ sinh khép kín ở trong phòng, vì vậy khi Thanh tra vừa đóng cửa phòng vệ sinh, là tôi đứng phắt ngay dậy.

Tôi ngó từ bên ngoài qua lớp cửa kính để nhìn trộm vào bên trong phòng vệ sinh, trông tôi lúc này như một thằng biến thái, chẳng hiểu sao tôi lại làm thế. Qua lớp cửa kính trắng mờ không thể nhìn rõ được bên trong, tôi chỉ nhìn thấy bóng dáng một người con gái đang cởi đồ, nàng cởi áo, mặc áo ngực, rồi cởi quần… mặc dù chỉ là hình bóng mờ ảo, nhưng trông kích thích vô cùng.

Hôm nay tôi như người mất hồn, tự nhiên lại nảy sinh dục vọng với Thanh tra, người bạn thân mà bao nhiêu năm nay, chưa bao giờ tôi có ý nghĩa gì khác ngoài tình cảm bạn bè. Hay do tôi chưa tiếp xúc đủ gần nàng, chưa được ngắm nhìn, hít hà mùi hương thơm trên cơ thể nàng, nên tôi chưa có cảm xúc, cho đến hôm nay.

Thanh tra mặc xong chiếc váy cũng là lúc tôi nhanh chóng trở về vị trí ngồi ban đầu như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tôi quay lại nhìn Thanh tra, nàng mặc một chiếc váy màu cam nhạt với những đường nét xẻ và ôm sát cơ thể đầy tinh tế, mặc dù chưa trang điểm nhưng trông nàng đã thoát lên một vẻ sang trọng, sạch sẽ, thuần khiết vô cùng.

– Việt, vào nhà vệ sinh lấy hộ tao cái bông tẩy trang – Thanh tra vừa nói vừa nhìn vào gương để chuốt lại mi mắt.

Tôi chạy vào nhà vệ sinh, hình như đây là lần đầu tiên tôi vào nhà vệ sinh phòng của Thanh tra. Tôi để ý thấy trên giá treo quần áo, có bộ quần áo vừa nãy Thanh tra mặc và… một chiếc quần lót màu đỏ. Tôi nhanh tay khép kín cửa và hỏi vọng ra:

– Nó ở đâu ấy nhỉ…
– Ở trên bồn rửa mặt ấy – Thanh tra nói vọng từ bên ngoài.

Tôi đâu có quan tâm, tôi thấy cái bông tẩy trang từ nãy rồi, cái tôi cần là câu giờ để tôi ngắm nhìn cái quần lót của Thanh tra như một gã biến thái. Tôi bất giác cầm cái quần lót lên, đưa lên mũi ngửi, không có mùi gì cả (tôi có bệnh quá không nhỉ).

Cầm bông tẩy trang ra cho Thanh tra, mặt tôi hớn hở như bắt được vàng.

– Đây nhé, chỉ giỏi sai người ta – Tôi nói.
– Ai thèm sai, nhờ có một tí mà khó khăn thế nhỉ – Thanh tra nói.

Tôi cố tình ngồi cạnh Thanh tra để ngắm nàng trang điểm. Thanh tra để ý thấy tôi ngồi cạnh, nhưng vẫn tỏ ra không bận tâm, đôi tay vẫn thoăn thoắt trang điểm.

– Trông mày trang điểm lên xinh gái phết, thế sao vẫn ế nhỉ – Tôi hỏi mang tính châm chọc.
– Thế bình thường không trang điểm thì xấu lắm à?
– Vẫn xinh, nhưng không bằng lúc lên đồ. Mà tập trung vào câu hỏi đi – Tôi nói.
– Số tao, zai nó chưa đến, biết làm sao được…

Tôi ngồi sát thêm chút nữa gần Thanh tra, vỗ vào vai em rồi chỉ vào tôi.

– Zai đây thây…

Thanh tra quay lại nhìn tôi, bĩu môi rồi nói:

– Zai này thì không thèm, zai này có người yêu rồi, đây không thích tranh giành với ai, đặc biệt là chị em một nhà. Nhé.

Thanh tra nói vậy, khiến tôi chột dạ. Nàng nói thế nghĩa là sao nhỉ, chỉ là một câu nói vu vơ, hay hàm ý rằng nàng cũng thích tôi, nhưng vì tôi và Vy đã công khai yêu nhau nên nàng nói không muốn tranh giành. Nhưng không, rõ ràng Vy là nàng giới thiệu cho tôi cơ mà, chẳng có người con gái nào lại đi giới thiệu một cô gái khác cho chàng trai mình thích cả. Nghĩ đến đây, tôi đoán là chắc không phải Thanh tra thích tôi. Nhưng tôi vẫn cố gắng trêu nàng thêm một tí.

– Thì cứ thử tranh xem, biết đâu lại được thì sao – Tôi nói.

Thanh tra lặng nhìn tôi, hình như nàng đang suy nghĩ một điều gì đó. Nghĩ một lúc, Thanh tra quay hẳn người lại bên cạnh tôi, và nói:

– Mày yêu cái Vy rồi, thì phải chung tình với nó, đừng như với những đứa khác.
– Sao lại nói như thế – Tôi hỏi.

Tự nhiên Thanh tra quay đi, im lặng không trả lời. Tôi gặng hỏi thì nàng bất giác đứng lên chạy vào nhà vệ sinh. Tôi nắm lấy tay nàng hỏi có chuyện gì vậy nhưng không kịp. Tự nhiên tôi thấy trong lòng trào dâng một thứ cảm xúc kỳ lạ mà trước đây tôi chưa bao giờ có.

Thanh tra chốt cửa nhà vệ sinh, mặc cho tôi liên tục hỏi có chuyện gì. Tôi không dám gọi to sợ mẹ Thanh tra ở dưới nhà nghe được, chính vì gọi nhỏ nên tôi không rõ trong phòng vệ sinh nàng có nghe thấy hay không.

– Hâm à, ra đây xem nào, có chuyện gì thì ra đây nói – Tôi vừa gọi vừa gõ cửa.

Phải một lúc sau thì Thanh tra mở cửa, nàng bước ra, tôi nhìn thấy rõ hình như nàng khóc. Đúng là nàng khóc, những vệt nước mắt lau vội vẫn còn vương trên khóe mắt. Tôi nắm lấy tay nàng và hỏi:

– Có chuyện gì vậy, nói nghe xem nào?
– Không có chuyện gì đâu, đợi một tí tao trang điểm chút rồi đi – Thanh tra nói và quay người nhanh đi tránh để cho tôi nhìn thấy những vệt nước mắt ấy.
– Không được, nói rõ ràng rồi mới đi – Tôi kéo tay Thanh tra về phía tôi.

Bất chợt Thanh tra quay lại và ôm chặt lấy tôi trong sự ngỡ ngàng của tôi. Nhưng tôi không phản ứng gì, chỉ đứng ngây người ra đó để cho nàng ôm lấy tôi. Tôi cảm nhận rõ bầu ngực của nàng áp sát ngực tôi, hơi thở gấp gáp. Được một lúc, thì tôi hỏi:

– Mày hôm nay sao đấy, có chuyện gì thế?
– Tự nhiên thích ôm zai, ôm nhờ mày một lát thôi, xin lỗi nhé – Thanh tra nói và buông tôi ra.

Tôi biết, đằng sau cái ôm ấy, không đơn giản như vậy.

Thanh tra bắt tôi ngồi xuống giường đợi nàng trang điểm nốt rồi đi. Trong khi Thanh tra mải mê trang điểm thì tôi lại mông lung trong một mớ suy nghĩ rồi bòng bong. Hành động của Thanh tra lúc nãy với tôi là gì? Liệu có phải Thanh tra thầm yêu tôi mà không nói cho tôi biết hay không? Hay chỉ là cảm xúc nhất thời? Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong tâm trí tôi.

– Xong rồi, đi thôi – Thanh tra gọi tôi.

Tôi đứng lên nhìn về phía Thanh tra và nói:

– Mày đẹp thật đấy – Không hiểu sao lúc đó tôi lại khen nàng sỗ sàng như vậy.
– Thật không? – Thanh tra hỏi tôi.
– Thật – Tôi trả lời.
– Đi thôi, không muộn – Thanh tra đeo cái túi xách và kéo tay tôi hướng ra cửa phòng, tôi bước đi theo.

Ra đến cửa phòng, tự nhiên trong tâm trí tôi trống rỗng, như có một luồng suy nghĩ khác điều khiển trí não và hành động của tôi, đột ngột tôi kéo Thanh tra lại về phía mình, ôm chặt lấy nàng, đồng thời quay người dựa lưng của tôi vào cánh cửa phòng khiến nó đóng sập lại. Tôi liều mạng đặt lên môi Thanh tra một nụ hôn.

Tự nhiên tôi cảm nhận được vị ngọt, vị thơm rất khó tả, không rõ môi nàng thơm hay do son môi có vị ngọt. Điều tôi bất ngờ là Thanh tra đón nhận nụ hôn của tôi một cách ngoan ngoãn, không phản kháng, điều đó khiến nụ hôn trở nên ngọt ngào, nhẹ nhàng và quyến rũ.

Nụ hôn của tôi và Thanh tra kéo dài khoảng 10 giây, rất ngắn, có lẽ tôi không đủ bản lĩnh để tiếp tục, tôi buông nàng ra, mồ hôi vã ra và hơi thở gấp gáp đầy lo lắng. Tôi cảm giác như mình vừa thực hiện một nụ hôn đầu đời, một nụ hôn với người bạn thân của tôi mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, ngay cả trong giấc mơ. Thanh tra cúi mặt không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, điệu bộ tỏ ra ngượng ngùng. Đứng mãi như thế thì Thanh tra mới mở lời:

– Không đi chơi à, muộn rồi.
– Không giận tao à – Tôi thì thầm.
– Không – Thanh tra trả lời bằng một giọng nói đầy tình cảm.

Chẳng hiểu đầu óc tôi nghĩ gì lúc ấy, mà tôi lại tiến sát lại gần Thanh tra và mạnh bạo hỏi:

– Mày yêu tao đúng không?
– Điên à, dở hơi, yêu đương gì, mày hâm vừa thôi – Thanh tra nói và đẩy tôi ra.

Nhưng tôi sấn lại, vòng tay ôm chặt lấy nàng, kiên quyết đặt lên môi nàng một nụ hôn nữa, tôi muốn hôn nàng, tôi thèm vị ngọt trên đôi môi kia, thèm được hít hà mùi hương thơm trên cơ thể nàng. Thanh tra bất ngờ nhưng không kịp phản ứng, chỉ kịp giơ tay lên chắn trước ngực.

Hai đôi môi chạm nhau, nụ hôn thứ hai, nhưng nó rất mới mẻ, ngọt ngào và đầy ấm áp. Lần này tôi hôn nàng lâu hơn, ép chặt cơ thể nào sát với cơ thể tôi để cảm nhận rõ từng nhịp thở gấp gáp của nàng. Nhưng rồi tôi bất chợt thấy giật mình vì dương vật của tôi đang nhiên lại cương cứng hết cỡ và vô tình ép chặt xuống bụng Thanh tra. Tôi cảm nhận rõ điều ấy, không biết nàng có nhận ra không, nhưng tôi đoán là có. Ngượng thật. Tôi chủ động buông nàng ra và tự trách con cặc hư hỏng tự nhiên phá vỡ giây phút tình lãng mạn.

Thôi đi thôi ông tướng, muộn rồi đây này – Thanh tra nói và đẩy tôi sang bên cạnh để mở cửa.

Hai đứa dắt nhau xuống nhà, tôi xin phép mẹ Thanh tra đưa nàng đi chơi (nói phét là đi chơi cùng hội bạn cấp ba) rồi dắt xe máy của Thanh tra ra đường. Hai đứa đèo nhau đi, tôi chưa hỏi Thanh tra sẽ đi đâu, Thanh tra cũng chẳng hỏi tôi, chiếc xe cứ thế lăn bánh. Bất chợt, tôi cảm nhận thấy cơ thể một người con gái ôm sát lấy mình, thì ra Thanh tra chủ động ôm chặt lấy tôi từ phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chuyện tình với đồng nghiệp

Số ký tự: 0