Phần 55
2023-05-27 08:33:00
Khá lâu rồi tôi mới quay lại nơi này, đây là một xã vùng sâu của huyện Hà Quảng, giáp biên giới TQ.
Ở đây tôi gặp lại một anh bạn cũ, anh là một thầy Then, một dạng thầy cúng như ở ta. Anh là người TQ.
Chúng tôi mò mẫm theo anh đi cúng cho một gia đình ở gần bờ sông Bằng, phía bên kia TQ, cách cửa khẩu chừng gần chục cây số.
Gia chủ là một người làm nghề buôn bán lâm thổ sản, anh tên là Quầy Lầm dịch ra tiếng Việt là Quang Lâm, họ gặp một câu chuyện lạ lùng.
Cách đây hơn hai năm, người cha của anh đi mua bán loanh quanh khu vực Sóc Giang, trong lúc dừng xe bên đường rừng vắng ông ta vô tình nhìn thấy một pho tượng đá, hình ông thần Tài, lăn lóc trong một bụi cây, dưới một gốc cây to.
Người Hoa rất “tín” nhân vật này nên ông cụ đã nhặt pho tượng về rửa ráy sạch sẽ và làm ban thờ cẩn thận, để dưới đất như cách họ vẫn thờ thần Tài.
Khu nhà anh Quầy Lầm khá rộng, mấy anh em trai ở cùng nhau và ba dãy nhà kho khá rộng để chứa hàng, ông cụ anh để ban thờ pho tượng đó ở ngay phía ngoài gian nhà chính vì pho tượng đó khá to và trông có vẻ cổ cổ.
Nhưng từ ngày mang pho tượng đó về thì có nhiều chuyện lạ xảy ra, đầu tiên là thỉnh thoảng lại có những con rắn rất to bò vào nhà, tuy nơi này gần rừng núi nhưng khá đông người và đường xá điện đóm sáng trưng khá sạch sẽ như những khu đô thị của ta, nên chuyện gặp rắn khá là hãn hữu, rắn nhỏ còn hiếm chứ nói gì rắn to, mà những con rắn bò vào nhà anh đều là rắn hổ mang chì rất to, đặc biệt có con dài tới hơn ba mét… rồi cả sóc và chim rừng thỉnh thoảng cũng bay thẳng vào trong căn phòng trên tầng 3 căn nhà anh ở.
Người Hoa thường sinh hoạt quần tụ kiểu truyền thống chứ ít khi tách riêng, nên nhà anh có 4 anh em trai cùng vợ con nữa nên nhà lúc nào cũng đông người, khi ăn cơm đông như một quán ăn công cộng vậy… nhưng lạ một điều từ khi có cái ban thờ kia thì lũ trẻ trong nhà thường e dè không dám lại gần đó, và những con chó nhà anh thường chõ vào phía ban thờ sủa bức tượng đó nhất là trong đêm, chúng thường gầm gừ và cúp đuôi chạy qua cái ban thờ đó thật nhanh, thấy lạ nhưng các anh cũng không quan tâm mấy, mà chỉ có cha anh là để ý, ông cụ để ý thấy những đứa cháu nhỏ thường khóc thét lên và giãy đạp khi đang chơi ở sân mà người lớn vô tình bế chúng qua phía cái ban thờ đó, và chúng nhìn pho tượng như thể nhìn một con “ngáo ộp” vậy.
Mẹ anh mất khá lâu rồi, và cha anh ở riêng một căn phòng ở tầng trệt, vì ông khó ngủ và hay dậy sớm mở cửa cho xe tải vào chở hàng hóa ra mỗi buổi sáng.
Sau khi mang pho tượng về được chừng chục hôm, một đêm muộn ông uống trà xong thì ngồi ngâm chân nước ấm trước khi đi ngủ, ông ngồi quay mặt ra phía ngoài sân, bất chợt ông giật mình khi cuối sân bên kia chỗ vườn cảnh có một hình bóng đen thui, nhìn lòm khòm như một bà già lưng còng còng, cổ rụt vào và đôi vai nhô lên, trông khá lạ lùng. Tưởng bà cụ về thăm, ông hắng giọng hỏi, bà về đấy à? Không có động tĩnh gì, bóng người kia vẫn ngồi im như quay lưng lại… ông xỏ dép vào đứng lên bước ra sân tiến lại gần xem cho kỹ… thì ôi thôi, không phải “bà cụ” của ông, mà là một thứ gì đó già nua nhăn nhúm, gương mặt quắt tóp lại như một người già hàng trăm tuổi, nửa như một con khỉ… đang nhe răng nhìn ông cười, trông hình dáng nó như một đứa trẻ hơn mười tuổi chút thôi, hai bàn tay rất dài xương xẩu ôm lấy đầu gối…
Ông cụ quơ cây gậy song xông tới gần thì thoắt cái nó biến mất như chưa từng hiện ra đó.
Lúc đó tuy hoang mang nhưng ông cố gắng nghĩ rằng mình nhìn lầm…
Tới vài hôm sau, ông cụ bị ốm mệt, khi nằm nghỉ trong phòng vào ban đêm, đang lơ mơ ngủ thì ông có cảm giác như đang bị một đôi bàn tay rờ rẫm lên mặt mình, ông choàng tỉnh mở mắt ra thì điếng người… lại là nó, nó đứng ngay trên phía đầu ông nằm và thò luôn bàn tay vào miệng ông đang há ra mà không kêu được. Một cảm giác như bị “bóng đè” khiến ông không thể kêu hay giãy giụa được chút nào, cố gắng lắm ông mới đập được vào nút báo động gọi con cháu, khi mọi người chạy vào phòng thì thấy ông mồ hôi đầm đìa mặt tái mét và gần như ngừng thở… con cái phải xúm vào xoa dầu bấm huyệt ông mới hoàn hồn.
Mấy ngày sau khỏe chút, trong một lần đi ăn sáng, khi đi ngang qua đường bỗng có một người không hề quen biết đang đi trên hè phố ngược chiều ông, người này chắn ông lại nhìn xoáy vào ông và nói “có yêu tà đang trong nhà ông đó, mời thầy giỏi về đuổi nó đi, và phải lẳng lặng làm không được nói gì… nó ở rừng ông mang nó về làm gì??” Ông cụ nghe xong bàng hoàng ngơ ngác đứng lại ngẩn ngơ một lúc mới chợt sực nhớ ra tính quay lại hỏi người vừa nói thì họ đã đi mất hút rồi…
Ông cụ bỏ ăn sáng, quay về nhà pha trà uống và ngồi ngẫm nghĩ, quả đúng là nhiều điều lạ lùng đang xảy ra trong nhà ông gần đây, đầu tiên là rắn rết ở đâu bò vào nhà, sau tới những con chó cứ đêm là sủa dai dẳng, rồi ban ngày chúng túm tụm ở phía cửa kho chứ không đùa chơi quanh sân như ngày trước nữa, cả đám cháu chắt cũng sợ không dám chơi ngoài sân, và con dâu út ông có một hai lần nói khi ban đêm dọn dẹp ở phòng bếp thường có cảm giác rùng mình nổi gai ốc và hoa mắt muốn té xỉu, vì cảm giác khó chịu xung quanh, và cũng một vài lần dậy sớm nấu ăn cho cả nhà cô con dâu thấy trong bếp có một người ngồi thu lu đen xì chễm trệ trên cái bàn ăn cơm của gia đình rất to, khi cô bật điện lên thì nó vụt biến mất… cô con dâu sợ quá phải gọi thêm người dậy cùng nấu cơm sáng hay dọn dẹp buổi tối…
Ông cụ ngồi nghĩ lan man… và như chợt bừng tỉnh khi nhớ lại câu nói của người qua đường kia… nó đang ở rừng ông mang về làm gì??
Chỉ có pho tượng đá… mà xưa nay thì ma quỷ thường sợ tránh xa Thần Phật chứ…
Ông bắt đầu để ý pho tượng, quả thật pho tượng toát ra một thứ tà khí gì đó thật, gương mặt ma quái chứ không phải gương mặt của Thần Tài, và ban đêm dường như nó luôn nhúc nhích động đậy thì phải, có lần dù đèn đóm xung quanh sáng trưng và đèn ban thờ đó cũng sáng, nhưng ông thấy chỗ pho tượng đen thui giống như bị cái gì đó che mất ánh sáng vậy…
Ông gọi anh Quầy Lầm ra ngoài và nói chuyện về pho tượng, ban đầu thì do bận bịu công việc, phần thì cũng không tin lắm những câu chuyện tà ma… nên anh Q Lầm chỉ ậm ờ cho qua.
Tới một hôm, anh Q Lầm kể, buổi chiều khi đi hàng về anh thấy cha anh đã bỏ pho tượng đó đi và mua một pho tượng khác thay thế vào đó, nhưng một chuyện lạ xảy ra, một đêm thức dậy cả nhà ngơ ngác vì thấy pho tượng mới kia bỗng dưng vỡ nát thành những mảnh nhỏ như bị ai đó lấy búa đập, cả nhà thì không ai làm việc đó và người Hoa cũng rất kỵ việc động vào đồ thờ cúng…
Thấy lạ, anh Q Lầm hỏi ông cụ, ông nói đã bỏ pho tượng kia về chỗ cũ rồi và mua pho tương mới.
Rồi hơn một tháng sau thì ông cụ mất đột ngột, buổi sáng con cháu dậy thấy lạ là không thấy cụ dậy sớm uống trà như mọi khi, tới lúc vào gọi cụ dậy rửa mặt thì cụ đã mất từ lúc nào… và điều lạ lùng là gương mặt ông cụ đen xì với lưỡi thè dài ra như bị bóp cổ hay tay co trước ngực và mắt mở trợn trừng…
Gia đình đã làm đám và cúng bái cẩn thận, nhưng mọi thứ chưa kết thúc ở đó, khi đêm những con chó còn sủa mạnh hơn trước rất nhiều, và chạy loạn xạ như bị đuổi… rồi mọi người trong nhà và cả anh Q Lầm đều có những giấc mơ lạ lùng, trong mơ họ thấy cha mình quần áo tả tơi bị một con vật gì đó màu đen thui chân tay rất dài cưỡi trên lưng, ông về và kêu khóc thảm thiết cõng nó bò quanh sân, con vật kia thì vơ hết những đồ cúng và ăn nhồm nhoàm thỉnh thoảng nó lại rít lên từng hồi… và đồ cúng tuần ông cụ thường hay bị đổ lộn tung tóe trên ban thờ, bát hương cũng tự bốc cháy hai ba lần… công việc cũng gặp nhiều trở ngại hơn trước.
Rồi một tai họa nữa giáng xuống nhà anh, người anh trên anh Q Lầm trong lúc kiểm hàng trong kho thì bị một kiện hàng đổ xuống đè gãy cổ và chết chỉ sau khi cha anh mất được hơn 4 tháng…
Và một đứa cháu trai bị xe chở hàng cán suýt chết, người tài xế đã lái xe vào ra kho tới cả chục năm nay chưa từng xảy ra điều gì ở cái sân đó, hôm đó cô em dâu anh cho con ăn bỗng dưng một cơn buồn ngủ ụp tới cô chỉ thoáng chợp mắt chút thôi và choàng tỉnh như bị ai vỗ vào đầu, mở mắt ra thì thằng bé con đã bò đâu mất chạy ra ngoài thì thấy nó đã nằm dưới gầm xe tải chở hàng… chỉ chút xíu nữa thôi thì nó chết thảm…
Thấy mọi thứ không bình thường, anh Q Lầm đành phải đi nhờ thầy coi hộ, ông thầy đồng cô bóng cậu mặt tái xanh khi mở quẻ cho anh, thầy phán – Nhà anh rước yêu rước quỷ về rồi, sau lại đuổi nó đi nên nó trả thù, ta chỉ báo cho biết chứ không giúp được đâu, phải tìm người bên kia sông sang giúp…
Qua người quen giới thiệu, anh Q Lầm nhờ anh bạn tôi, anh này là anh họ của một người em thân thiết của tôi, anh đang làm nhà nước bỗng nhiên bị hành tơi tả và làm thầy từ lúc nào như vô thức, vì làm then là phải cha truyền con nối chứ không phải muốn là được, anh này thì mua căn nhà của một thầy then đã mất và không có con truyền nghề, anh cứ để bàn thờ cũ và thờ phụng như bình thường người thầy then kia, rồi anh như bị “nhập” làm được then từ lúc nào, nếu không làm thì bị hành rất khổ sở…
Cách cúng này cũng rất lạ lùng, tôi chưa thấy bao giờ, họ cặp tay dùng ấn và đưa lên trán sau đó dùng quạt che mặt… rồi im lặng rũ quạt lên xuống đều đều, không khấn vái ê a, không nhảy nhót, không làm “phép” thỉnh thoảng có gõ vài hồi chuông, và phán câu nào gần như 100% câu đó, mắt vẫn nhắm và mặt ửng hồng rất lạ, người đung đưa lắc lư liên tục, không nói gì cũng không lẩm nhẩm chỉ im lặng vậy… rồi sau mới nói.
Theo như anh thầy then nói lại, thì đó là một con yêu tà chứ không phải vong ma bình thường, nó ngự vào tượng bỏ hoang, tôi có từng nghe người ta nói, khi tượng mà không làm phép hô thần nhập tượng thì vong ma tà có thể sẽ nhập vào tượng… ta không biết mà đem về thờ thì đúng như rước họa vào nhà, không rõ có đúng không… ngày trước tôi vẫn nghĩ tượng Thánh Thần thì sao vong ma dám nhập… nhưng một vài lần chứng kiến những thầy giỏi tới bắt vong ma ở những đền miếu bỏ hoang có tượng Phật hẳn hoi, nhưng vong ác vẫn vào ngự được vì tượng chưa được làm phép hô Thần…
Tôi không phải thầy bà nên cũng chỉ nghe nói vậy chứ thật lòng cũng lơ mơ không biết đúng không.
Làm phép cúng và trấn tà yêu này cũng lạ không như cúng vong, thầy dùng dao kiếm, cùng mũi tên khua khắp nơi và đốt những bó đuốc to, khi tôi mò tới định chụp lại bức ảnh bức tượng đó định cho mọi người xem thì anh lắc đầu khoát tay liên tục và mặt đỏ lên bừng bừng… biết là không nên nên tôi không chụp nữa.
Nhiều điều anh nói về thế giới mơ hồ đó thật lạ lùng và ghê rợn, không riêng anh mà một vài người khác ở những nơi khác mà tôi từng gặp cũng nói vậy, và có những chuyện tôi chứng kiến tận mắt như khi va chạm với cổ vật nên rất khó tin tôi cũng đành phải tin vì chẳng thể có lời giải thích nào cho thỏa đáng về thế giới đầy bí ẩn này cả…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro