Chinh phục gái đẹp - Chương 11
Phần 11
2024-02-03 06:26:00
– Giang chủ nhiệm, ngươi mấy ngày nay phá lệ ưu ái khoa chúng ta quá đi, lại có chỉ thị gì đây?
An Lôi nhìn thấy Giang Thiên Hà lại là đi dạo đến khoa công tố, hỏi.
– Lời này của em, không có việc gì thì không thể đến đây sao a, tối hôm qua như thế nào vậy?
Giang Thiên Hà hỏi.
– Tối hôm qua quá như thế nào vậy? Có ý tứ gì, em đưa Đinh cục trưởng đến gian phòng, liền rời đi về nhà cũng khuya lắm rồi, một đêm vô mộng, mấy ngày nay có mấy vụ án làm em mệt thảm, đầu giống như chị, có nhiều nhàn rỗi.
An Lôi nói.
Giang Thiên Hà mỉm cười, thầm nghĩ, chị của cô tối hôm qua cũng mệt mỏi muốn hỏng, cô cho rằng tôi hầu hạ tên súc sinh kia mà nhàn rỗi sao a?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 11 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-11/
– Em không có nghe được chuyện gì sao?
Giang Thiên Hà hỏi.
– Chuyện gì, có ý tứ gì vậy chị…
An Lôi hỏi.
– Chị muốn hỏi tối hôm qua lúc em đi, không có phát hiện ra người nào đáng nghi ngờ sao? Chính là tại bên trong khách sạn hoặc là bên ngoài cửa?
Giang Thiên Hà hỏi.
– Không có a, sau khi em mang hắn đến gian phòng trong khách sạn, em liền rời đi, chả có thấy người nào đáng nghi ngờ, xảy ra chuyện gì, chị Giang?
An Lôi có chút lo lắng hỏi, nàng còn cho rằng là Đinh Trường Sinh đã xảy ra chuyện gì…
– Chị cũng vừa mới nghe nói, tối hôm qua Đinh Trường Sinh bị kỷ ủy kiểm tra bên trong gian phòng, nghe nói là lúc ở trong khách sạn…
Giang Thiên Hà nói.
– Hả… có việc này sao?
An Lôi đầu óc lập tức liền bối rối, chính mình tối hôm qua bị Đinh Trường Sinh đuổi đi, nếu như lúc đó mình không đi, còn Đinh Trường Sinh lại chủ động tiến thêm một bước, vậy mình và Đinh Trường Sinh tối hôm qua chẳng phải là…
Nghĩ đến đây, đầu óc An Lôi lập tức liền hỗn loạn, vì thế về sau Giang Thiên Hà nói cái gì, nàng cũng không nghe được.
Giang Thiên Hà tại nơi này cũng không có moi ra từ miệng An Lôi ra cái gì, hậm hực quay trở lại phòng làm việc của mình, sau khi Giang Thiên Hà đi rồi, An Lôi đóng kín cửa, cầm điện thoại lên liền gọi cho Đinh Trường Sinh.
– Này, là tôi đây… tối hôm qua anh không có sao chứ, tôi cũng vừa mới nghe nói…
– Không có việc gì, tôi đang rất tốt, mới vừa từ bên kỷ ủy thành phố đi ra, không minh bạch bị người xốc chăn tìm kiếm chụp hình quay phim, hiện tại tôi đã điều tra xong, là do lão gia hỏa Kim Lập Quân của kỷ ủy thành phố chỉ huy mấy tên xui xẻo kia đi, tôi cũng đã tra xét ra một chút, Kim Lập Quân là từ bên viện kiểm soát điều đi đến kỷ ủy, trong này có cái gì mờ ám, tại sao lại phải chơi khăm tôi, trong khi tôi mới vừa vặn đến, đối với ai cũng chưa có đắc tội a.
Đinh Trường Sinh nói.
An Lôi vừa nghe là Kim Lập Quân, lập tức nói:
– Việc này không thích hợp nói chuyện qua điện thoại, như vậy đi, giữa trưa cùng một chỗ ăn bữa cơm a, xem như tôi đón gió cho anh, tối hôm qua anh chỉ uống rượu, chưa có ăn được gì, tôi biết một quán ăn không tệ, tan tầm tại góc đường tôi chờ anh…
– Được rồi… bây giờ tôi đi đến cục cảnh sát một chuyến, đến lúc đó liên hệ lại a.
Đinh Trường Sinh nói.
Tại bên trong sân của cục cảnh sát thành phố, Đinh Trường Sinh vừa mới xuống xe, liền nhìn thấy bốn tên kỷ ủy bị Đinh Trường Sinh đánh cho một trận kia…
Mấy tên cũng nhìn thấy Đinh Trường Sinh thì liếc nhìn một cái, rồi muốn đi vòng qua hướng nhận lấy xe của bọn hắn, nhưng lại bị Đinh Trường Sinh cản lại.
– Đinh cục trưởng, mọi chuyện đã làm rõ ràng, sự tình tối hôm qua chỉ là hiểu làm, anh còn muốn như thế nào nữa đây?
– Tôi muốn như thế nào đây…
Đinh Trường Sinh nhìn lên trời, sau đó vừa nhìn về phía mấy tên này, nói:
– Trở về nói cho lãnh đạo của các người biết, đem tinh lực ra dùng để tra án đi, đừng có hao tổn tâm trí đối phó làm gì, thời điểm tôi còn ở tại trên tỉnh kỷ ủy, lãnh đạo tỉnh kỷ ủy cũng đã từng nói, kỷ ủy của thành phố Hồ Châu có cũng được, mà không có cũng không sao, bởi vì có nhiều quan viên bị gửi thư tố cáo, thì kỷ ủy thành phố Hồ Châu đều đem gửi lên trên tỉnh kỷ ủy, thì ra lý do kỷ ủy Hồ Châu không có tra ra được bất cứ một người nào, nguyên lai là dùng tinh lực để đả kích người cùng trong kỷ ủy với nhau, chính tại trên người của phe mình mà đâm sau lưng, trở về đem toàn bộ lời nói của tôi, nói cho lãnh đạo mấy người nghe, cứ nói là Đinh Trường Sinh nói.
Nói xong, Đinh Trường Sinh trợn mắt nhìn mấy tên này, rồi ngẩng đầu hướng đến đại lâu cục cảnh sát đi đến.
Mấy tên này nhìn theo bóng lưng Đinh Trường Sinh, tuy rằng hận đến nghiến răng, nhưng không thể làm gì.
– Sao chị thả đám này ra vậy?
Đinh Trường Sinh vào phòng làm việc Lan Hiểu San, hỏi.
– Em đã đến rồi cũng vừa vặn, tại nơi này chị không chèo chống nổi, bọn hắn mặc dù là không có giấy tờ thủ tục đi làm chuyện này, nhưng chị cũng không chịu nổi bí thư kỷ ủy cứ lặp đi lặp lại nhiều lần gọi điện thoại thúc giục chị thả người ra, còn có bí thư bên chánh pháp ủy cũng gọi điện thoại đến, chị có thể không nghe sao?
Lan Hiểu San bất đắc dĩ nói nói.
– Mấy tên này không khai ra gì sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không có, chị cũng không thẩm vấn bọn hắn, chị đủ quyền sao?
Lan Hiểu San nói.
Đinh Trường Sinh ngồi tại trên sofa, qua một hồi, nói:
– Nhìn đến đầm nước Hồ Châu này, thật đúng là so với trước kia thì quá vẩn đục rồi, nếu không làm ra động tĩnh gì, thì những người này sẽ không biết em tới đây để làm chi, cho nên em phải làm ra chút chuyện gì mới được a.
– Chị nói cho em biết, đừng có đến đây hồ nhào, bây giờ không phải như là lúc trước em có hậu đài là Thạch bí thư tại nơi này, bây giờ ngay cả Bạch Sơn em cũng không có hậu trường, em làm việc gì đều phải suy nghĩ thật kỹ rồi hãy làm, đánh rắn phải đánh dập đầu, nếu không có nắm chắc thì đừng có làm, mặc dù em có người trên tỉnh chống lưng, nhưng bọn hắn dù sao quá xa, tại đây chỉ cần là bọn họ muốn đem em làm như thế nào, bọn họ có rất nhiều thủ đoạn bày ra tội danh cho em, cho nên, không nên khinh cử vọng động.
Lan Hiểu San nói.
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, hỏi:
– Quan Thắng Hòa có tin tức gì không?
– Không có, sống không thấy người, chết không thấy xác, một chút tin tức cũng không có, chị hoài nghi hắn đã không còn sống, cho nên hiện tại rất khó làm, cú điện thoại kia cũng không tra ra đến đầu mối gì, vốn là chúng ta muốn mượn dùng hệ thống thông tin liên lạc đến tra, nhưng trùng hợp chính là, tại mấy chỗ mấu chốt, hệ thống thông tin liên lạc ghi lại đã bị người nào xóa bỏ rồi, bây giờ ngay cả bên trong nội bộ cũng chưa tra rõ, rốt cuộc là ai để lộ bí mật, vậy chị giúp em như thế nào đây?
Lan Hiểu San cũng rất là bất đắc dĩ.
– Được rồi, bây giờ em phải quay trở về đi làm, vài năm qua không đi làm, bây giờ đi làm lại thật đúng là có chút mệt, kỳ thật trong công tác thì không mệt mỏi như vậy, chính là phải ứng phó với người trong nội bộ mà làm cho tâm trí mệt, khắp nơi đều là giăng bẫy, chỉ cần sơ ý một chút, liền đem thân mình xương cốt bể tan…
Đinh Trường Sinh lắc đầu nói.
– Biết vậy sao em còn trở về để làm chi?
Lan Hiểu San đứng dậy tiễn hắn đưa đến cửa.
– Không có biện pháp, đây là lý tưởng của em…
– Lý tưởng? Đúng rồi, chờ chút, Dương Lộ cô gái kia mấy ngày nay tìm đến chị nhiều lần, biết em trở về đây công tác ở viện kiểm sát, nàng muốn được điều đi đến viện kiểm sát công tác cùng với em, vậy như thế nào đây?
– Như thế nào đây? Nhìn thấy cục diện của em bây giờ mà còn chưa biết rõ sao? Tại cục cảnh sát cứ làm tốt, nàng đi với em làm gì, nàng là cô gái vẫn là làm công việc bên trong văn phòng thì tốt hơn, đừng tự tìm kiếm phiền phức, cứ nói là em nói vậy…
Đinh Trường Sinh nói.
Lan Hiểu San cười cười, còn muốn nói điều gì, nhưng câu đến miệng vẫn là nhịn được, Lan Hiểu San có thể nhìn ra được tâm tư của Dương Lộ, huống hồ chi là Đinh Trường Sinh, nhưng nàng nhìn đến Đinh Trường Sinh không có tâm tư với Dương Lộ này rồi.
Tại bên ngoài đi dạo đến trưa, Đinh Trường Sinh ở ven đường, gọi điện thoại cho An Lôi, chính mình tại góc đường đợi nàng đến đón…
Dưới cây chờ đợi, chỉ chốc lát, một chiếc xe màu vàng Polo chạy đến ven đường, Đinh Trường Sinh quay đầu, nhìn đến lái xe là An Lôi, hắn mở cửa xe ngồi xuống.
– Đây là xe cô sao?
Đinh Trường Sinh ngồi vào, hỏi.
– Đúng vậy a, xe này tốn hết một năm rưỡi tiền lương của tôi đấy, mua trả góp tháng trước mới hoàn thanh xong, xe chạy cũng tạm được, đi dạo phố thoải mái, chỉ có là có chút hơi chật chội…
An Lôi nói.
Đinh Trường Sinh không nói chuyện, người chính là như vậy, người cùng người khác biệt, phương diện thỏa mãn cùng khác biệt, An Lôi cứ như vậy có một chiếc xe để thay vì đi bộ, có thể đủ để cho An Lôi vui thích khoe cả ngày, chứng tỏ là nàng mua xe này cũng không dễ dàng, Đinh Trường Sinh có thể nhìn ra, nàng đang hưng phấn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro