Chinh phục gái đẹp - Chương 11
Phần 10
2024-02-03 06:26:00
– Xin lỗi, anh tìm ai vậy?
Đinh Trường Sinh đi đến cửa phòng làm việc kỷ ủy, bị một cô gái văn phòng cản lại.
– Tôi tìm Dương bí thư, ông ta có ở đây không?
– Anh là ai?
– Tôi bên viện kiểm sát, tên Đinh Trường Sinh, là trưởng phòng chống tham nhũng mới đến.
– À… để tôi gọi điện thoại hỏi một chút xem Dương bí thư có thuận tiện gặp anh không, anh chờ chút.
Nói xong, cô gái quay vào trong gọi điện thoại, lúc bấm số còn quay đầu liền mắt nhìn người trưởng phòng chống tham nhũng trẻ tuổi này, nhưng khi gọi thông được điện thoại, vừa quay đầu lại, thì phát hiện không thấy Đinh Trường Sinh, nàng gọi xong điện thoại, thì Đinh Trường Sinh đã đi đến cửa văn phòng bí thư Dương Quân Kiếm.
– Ai ai, bí thư nói hiện tại không thời gian, bảo anh đợi lát nữa…
Nhưng Đinh Trường Sinh không có chờ, bởi vì có khả năng hắn sẽ cho mình đợi nửa ngày, cho nên, Đinh Trường Sinh chính gõ cửa vài cái, tiếp theo liền đẩy cửa đi vào.
Dương Quân Kiếm đúng là không có nhàn rỗi, mà là cùng một người người trung niên nói chuyện, bất quá người kia đã đứng lên tựa như sắp rời đi…
– Dương bí thư, tôi là Đinh Trường Sinh, hiện có thì giờ rảnh không? Tôi có chút việc muốn hồi báo một chút.
Đinh Trường Sinh nói.
– Tôi biết cậu muốn hội báo cái gì, ông Kim, ông cũng đừng đi, tất cả ngồi xuống đây, việc này là một sự hiểu làm, Đinh cục trưởng, cậu cho thả người ra đi, việc này đơn giản là hiểu lầm, đều là người một nhà, đây không phải là chuyện hồ nháo, nếu bị truyền đi ra ngoài, kỷ ủy chúng ta còn có uy tín sao?
Dương Quân Kiếm cũng là mới vừa biết việc này, lại nghe thêm lời nói của một bên của lão Kim, còn có Đinh Trường Sinh tự tiện xông vào phòng làm việc của mình, rất là bực bội, cho nên, nói chuyện cũng không khách sáo…
Đinh Trường Sinh vừa nghe liền hiểu ra, đây là muốn bao che khuyết điểm, vốn là định phát vài câu bực tức, hiện tại nhìn đã nhìn không cần thiết, vì thế ngồi vào chỗ ngồi, quay đầu liền mắt nhìn cái là lão Kim i, nói:
– Không thành vấn đề, nếu mấy người muốn thả người, tôi sẽ đến thành phố tố cáo, thành phố nếu vẫn còn bao che khuyết điểm, tôi sẽ đi tìm Lý bí thư trên kỷ ủy tỉnh tố khổ một chút, Lý bí thư đưa tôi xuống đây, ma làm như vậy là có ý gì, tôi mới rời khỏi kỷ ủy tỉnh vài ngày, đã bị chính ngay nhà mẹ đẻ cho người mưu hại, Dương bí thư, khi tôi gọi đến văn phòng tỉnh kỷ ủy, bọn họ nói sáng hôm nay Lý bí thư đang rảnh rỗi, có muốn tôi liên lạc với Lý bí thư, chúng ta mở cuộc họp qua điện thoại?
– Ai ui, Đinh cục trưởng, cậu làm cái gì vậy nha, cậu đến Hồ Châu công tác, đồng thời trước kia cũng đã từng công tác qua tại Hồ Châu, chúng ta nói lời như vậy làm gì, hơn nữa, cậu cũng đã là đả thương người của chúng tôi rồi…
Dương Quân Kiếm nói.
Đinh Trường Sinh mỉm cười, nói:
– Tôi không đem nhóm hắn đánh chết đã là không tệ rồi, kỷ ủy phá án cũng phải để ý đến quy tắc cùng trình tự chứ, chứ hành vi tự tiện nửa đêm xông vào gian phòng của người, nếu lỡ bị người đánh chết cũng là đáng đời…
– Đinh Trường Sinh, cậu đừng có làm quá kiêu, cậu nghĩ cậu là ai chứ, nơi này là kỷ ủy thành phố, đừng có nói hươu nói vượn nữa, cậu sẽ biết hậu quả đấy…
Đinh Trường Sinh lời còn chưa dứt, thì nghe thấy một tiếng tiếng sấm, làm hắn dọa nhảy dựng, nguyên lai là lão Kim bạo phát.
Đinh Trường Sinh chậm rãi quay đầu, nhìn về phía lão Kim, vừa nhìn về phía Dương Quân Kiếm, nói:
– Tôi nói không phải là chê cười, ngay tại mấy ngày hôm trước, thời điểm tôi còn ở tại trên tỉnh thành, bởi vì trong đêm truy tìm một quan viên muốn chạy trốn, tại trên đường bị người khác dùng súng bắn, cho nên, tôi vừa rồi tự vệ phản kích là bình thường, người của mấy ông hơn nửa đêm xông vào gian phòng của tôi, cái gì cũng không nói, chính là một trận loạn chụp, tôi không đánh chết bọn hắn thì tính là bọn hắn may mắn rồi, Dương bí thư, nói như thế, tôi có thể không truy cứu chuyện này, tôi chỉ muốn biết, tối hôm qua mấy người kia rốt cuộc là ai phái đi, tôi vừa mới đến Hồ Châu, không có đắc tội với các người mà?
Dương Quân Kiếm vừa nghe lời này, bản năng nhìn về phía lão Kim, Đinh Trường Sinh minh bạch, tối hôm qua kia bốn người là do lão Kim phái đi, thời điểm trước khi đến hắn đã tra xét một chút rồi, chỉ có một vị họ Kim làm lãnh đạo, là phó bí thư kỷ ủy thành phố, nguyên lai trước đây lão Kim là phó kiểm sát trưởng bên viện kiểm sát điều đến đây.
– Kim phó bí thư, tối hôm qua mấy cái người kia là ông an bài đúng không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Là tôi đấy, như thế nào đây?
Kim Lập Quân hỏi.
Đinh Trường Sinh chau mày, hỏi:
– Tôi đắc tội với ôn sao? Làm sao ông biết tối hôm qua tôi ở tại bên trong gian phòng đó, ai nói cho ông biết, hoặc là người tố cáo là ai?
– Tiểu Đinh, cậu cũng đã làm qua kỷ ủy nên biết việc bảo hộ người tố cáo là trách nhiệm của chúng ta, vấn đề này tôi không thể nói cho cậu biết được.
Kim Lập Quân nói.
Đinh Trường Sinh làm như đã hiểu, nói:
– À… cũng đúng, là có quy định như vậy, tốt, cảm ơn ông, Kim phó bí thư, không tệ, tôi hôm nay không có phí công đến, tôi đã nhận được bài học rồi, tốt, ông đã không nói, tôi cũng có khả năng điều tra ra đấy, Dương bí thư tái kiến, xin lỗi quấy rầy.
Nói xong, Đinh Trường Sinh đứng dậy rời khỏi kỷ ủy thành phố, không để hai người này nằm tại bên trong mắt, ra khỏi cổng kỷ ủy, Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Đỗ Sơn Khôi.
– Anh Đổ, anh hãy đến Hồ Châu giúp tôi, lúc này tôi mới đến Hồ Châu, đã bị người bố trí một cái hố rồi, nếu không đem việc này trả lại bọn họ, thì bọn họ làm sao mà phóng nhãn nhìn đến tôi, lúc đó tại Hồ Châu liền nửa bước tôi cũng khó đi, cho nên, sự tình tỉnh thành tạm thời để xuống, đến Hồ Châu giúp tôi một thời gian…
Đinh Trường Sinh nói.
– Được… buổi chiều tôi đến.
Đinh Trường Sinh đi rồi, hai vị bí thư kỷ ủy thành phố đến bên cửa sổ nhìn Đinh Trường Sinh gọi điện thoại phía trên xe.
– Ông đã chọc hắn thì phải cẩn thận một chút, tôi nghe nói gia hỏa kia có tâm trí trả thù rất mạnh, đừng để lúc đó lộ ra cái sọt, hắn đến Hồ Châu, vốn chính là mang theo nhiệm vụ mà đến ông thì hay rồi, còn hướng đến họng súng của hắn đụng lên, nếu như ông có thể bắt được chút gì thì còn không nói, rốt cuộc ai cung cấp tin tức cho ông vậy? Đây không phải là bị người đùa bỡn sao?
Dương Quân Kiếm hỏi.
– Đúng vậy, việc này do tôi quá chủ quan, bí thư, tôi trước đến cục cảnh sát thành phố đem người mang trở về, tôi cũng đã quên Đinh Trường Sinh cùng Lan Hiểu San có mối quan hệ tốt lắm, đây cũng là nguyên nhân Lan Hiểu San dám đối với kỷ ủy chúng ta nhe răng, hơn nữa sự tình tối hôm qua, không đơn giản như vậy, cái gọi là không có lửa làm sao có khói, tôi cũng không tin Đinh Trường Sinh có thể trong sạch như vậy, việc này còn phải tiếp tục nhìn chằm chằm vào.
Kim Lập Quân nói.
Dương Quân Kiếm là một lão giảo hoạt, vừa nhìn cây đuốc của mình chọn lựa, lập tức ngậm miệng không nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro