Cấp 2 và những người bạn

Phần 3

2024-06-17 22:48:54

Phần 3
Đến năm lớp 8 thì lớp nó có thêm 2 thành viên mới bị lưu ban xuống từ khối 9. 2 Tên này khá là nổi tiếng ở trường vì quậy phá là vô đối. Một người tên L ở làng bên còn người kia tên V cùng làng với nó nhưng ở khu chuyển đổi. Lớp nó có một thằng tên là T ở làng Lãm Khê người thì bé con như cái kẹo mà rất máu đánh nhau. Nó nhớ có lần thằng T xích mích với thằng Đ bạn của nó cũng không rõ vì lý do gì. 2 Thằng hẹn nhau ra khu nhà Hợp tác xã dịch vụ nông nghiệp ở gần trường,

Trước sự chứng kiến của khá nhiều cổ vũ viên 2 thằng đã có một trận so găng hơi cân sức thằng Đ lao vào với một cú đấm giữa mặt thằng T hứng trọn cú đấm nổ đom đóm, thằng T cay quá nhảy nhào vào thằng Đ đấm đá túi bụi mỗi một phát là thằng T xổ một tràng những từ ngữ bậy bạ nhưng chỉ như muỗi đốt inốc vì thằng Đ nó to hơn mà, kết thúc trận đấu bằng một cú nốc ao thằng Đ tay trái túm cổ tay phải túm tờ rim xay thằng T một vòng lộn ngược 360 độ và thằng T cắm thẳng đầu xuống đất làm một cái Cộpppp suýt nữa là vỡ sọ may mà không bị làm sao, sau vụ đó 2 thằng nổi như cồn ở trường đi đâu cũng thấy gọi là Đại ca T với Đại ca Đ…

Trường của nó được xây dựng từ rất lâu rồi nó cũng không rõ, những ngày nắng thì không sao cứ hễ mưa cái là y như rằng dột tùm lum khắp nơi. Ngày đó nó có thích một cô nàng học cùng nó tên O nhà cùng làng với nó, vì chỗ nó ngồi hay bị dột nên khi mưa xuống thì nó lợi dụng để chuyển sang chỗ O ngồi cạnh có thể nói là tình đơn phương cũng được cô nàng cũng không hề biết gì đâu cho đến một ngày. Trong giờ ra chơi nó hí hoáy nghịch cái thước kẻ của thằng Hoàng ngồi sau nó. Không biết nó suy nghĩ gì mà lại viết lên cái thước 3 từ ”H yêu O” nó viết bé xíu thôi à thế mà thằng Hoàng nó vẫn nhìn ra được khỗi nỗi lớp nó có mỗi đứa tên là O thôi ( Cờ hó Hoàng Hạ súp lơ toóng tao vẫn còn cay mày vụ này đấy ) thế là thông tin này nhanh chóng lan truyền ra cả lớp và đến được tai của O làm cho nó cảm thấy rất ngại mỗi lần tiếp xúc với O.

Hình như O ghét nó hay sao ấy mà O chẳng bao giờ nói chuyện với nó đến hết cấp 2 gặp nhau thì cứ lườm lườm nó. Đám bạn khốn nạn thì cứ trêu nó với O tức lắm chỉ muốn đấm vào mặt thằng Hoàng một cái mà không làm được, thế là đi toi cái mối tình yêu đơn phương lãng xẹt…

Vụ trộm đầy tai tiếng.

Nó là một thằng cực kỳ nghiện điện tử để có được tiền đi chơi net nó đã không từ một thủ đoạn nào ăn trộm tiền của bố, trộm trứng gà sắt nhựa nhà hàng xóm thậm chí nó còn vào cả trong đình lấy đi một thứ kim loại khá là qúy giá chuyện là thế này. Vào một buổi sáng ngày nào đó nó cũng không nhớ rõ hôm đó nó được nghỉ cả ngày nó đột nhập vào trong đình bằng lối đằng sau cách một bức tường cao khoảng 3m nó chạy về nhà lấy cái ghế đôn để ở chân tường rồi bật tường vào trong đình khi đã vào được bên trong rồi nó kiểm tra các ổ khoá xem thì bất ngờ là có một ổ không khoá mà chỉ để hờ cho có.

Nó bước vào trong nhà nhìn quanh một lượt nó thấy chẳng có gì đáng giá cả toàn là đồ cúng cũng không thấy tiền gài trên đấy nó lại đảo mắt một vòng thì nhìn thấy “Hòm Công Đức” nó tiến sát lại hai tay nhấc chiếc hòm lên và lắc mạnh nhưng không có tiếng gì cả hoá ra là hòm không cảm giác thất vọng tràn trề nhưng nó vẫn không từ bỏ đã làm thì phải làm cho trót nó tiếp tục trèo lên hẳn ban thờ nhìn ngó một hồi chợt nó dừng mắt lại ở chiếc gì gì đó đến bây giờ nó cũng không nhớ chỉ biết là dùng để đặt nến lên thôi.

Nó phủi tay gạt gạt cái đó ra cho sạch thì thấy có màu vàng vàng nhưng điều không thể ngờ được rằng đó là Đồng nguyên chất hồi đó phải mấy chục một lạng, nó thấy hai bên là 2 cái vậy là cũng được gần nửa cân đồng nó bỏ 2 cái đó vào túi đi ra ngoài cài cửa lại y như ban đầu nó nhảy qua tường cầm cái ghế đôn chạy tót về nhà, sau khi nó về nhà nó liền lấy chiếc xe đạp phóng thẳng đến nhà Đoàn Thiến ngay cạnh nhà thằng Trường bạn nó.

Nhà Đoàn Thiến chuyên mua sắt vụn mọi lần hễ kiếm ra được cái gì đó mà bằng kim loại là nó sẽ vào nhà Đoàn Thiến để bán vì bán cho nhà lão này khá được giá. Nó bán 2 chiếc Đồng đấy cũng được hơn một trăn nghìn hồi đó 100k qúy lắm không như bây giờ tiền mất giá quá 500k mà mua được có 2 cái quần. Nó hí hửng ra về với số tiền đó trên tay mà đâu biết rằng bi kịch sắp sảy đến. Buổi chiều ngày hôm ấy nó xin phép bố mẹ sang nhà thằng V học thêm nhưng KHÔNG nó vào tiệm nét nhà bà L chơi đến gần tối mới về. Ngày đó có cái trò Gunny mới ra nó cực kỳ nghiện cái trò này bạn bè nó cũng chơi ghê lắm toàn cao thủ thôi nó thì chơi mãi mà cũng chẳng thấy khá hơn được là bao gà vẫn hoàn gà Ngu vẫn hoàn Ngu. Sáng ngày hôm sau đi học bình thường, trong lòng nó không hiểu sao cứ có cảm giác bất an học không sao mà nghe nổi chữ gì đến tiết 3 đang viết bài thì có một người lạ bước vào lớp nói với cô chủ nhiệm cái gì đó mà nó nghe không rõ. Nói xong người đó đi ra ngoài cô giáo lúc này đã xuống đến gần chỗ nó và nói. “ Em Hưng. Thu xếp sách vở xuống phòng Thầy hiệu trưởng có người gặp” Lời của cô chủ nhiệm lúc này như sét đánh ngang tai rõ ràng ngoài trời đang nắng to.

Lúc đó nó cảm thấy hoang mang tột độ chẳng lẽ cái cảm giác bất an đấy là có cơ sở chợt nó cảm thấy rùng mình gai ốc nổi lên khắp người khó chịu vô cùng cực chẳng lẽ tai hoạ sắp sảy đến với nó…

… Bạn đang đọc truyện Cấp 2 và những người bạn tại nguồn: http://bimdep.vip/cap-2-va-nhung-nguoi-ban/

Nó xin phép cô giáo ra ngoài lê đôi chân nặng trĩu như đeo hai quả tạ hai bên vừa đi nó vừa nghĩ ra mọi lý do là tại sao phải xuống gặp ai nữa chứ nó có bao giờ bị gọi đâu đây là lần đầu tiên đấy chứ.

Cuối cùng thì nó cũng đã bước đến cánh cửa phòng thầy Hiệu trưởng à mà hình như hồi ấy là Cô Hiệu trưởng hay sao ý. Bước vào nó giật mình há hốc mồm khi thấy ông Đ Trưởng Công An Xã nó lắp bắp không nói nên lời.

– E… m… chào… Th… ầy… cháu… cháu… chào… chú.

– Ngồi đi em – Thầy Hiệu trưởng điềm đạm nói khuôn mặt lạnh tanh nhìn thằng vào mặt nó.

– D… ạ… Vâ… ng.

– Có phải thằng H đây không Thầy. Chà thằng này tuổi nhỏ mà tài cao thật sau này lớn lên chắc chắn sẽ giúp ích được cho đất nước – Ông Đ nói nó nghệt mặt ra nghe mà chẳng hiểu gì hết.

– Em có phả là Đ. V. H học sinh lớp 8b cô H chủ nhiệm phải không? Thầy quay sang hỏi nó.

– Vâ… ng… ạ.

– Đúng là thằng H đây rồi anh. Bây giờ thì anh tính sao – Thầy quay sang ông Đ đang trầm ngâm suy nghĩ gì đó.

– Thầy cho tôi xin phép đưa thằng nhóc này ra ngoài xã để chúng tôi làm việc cảm ơn nhà trường đã hợp tác chắc phải cho thằng nhóc này nghỉ học cả ngày hôm nay Thầy à. – Ông Đ nói xong đứng dậy chìa tay ra bắt tay với Thầy.

– Không có gì đâu anh đây là trách nhiệm của nhà trường chúng tôi. – Thầy vừa bắt tay vừa nói nó nghe mà như nghe lệnh truy nã chân tay run lẩy bẩy mồ hôi úa ra như tắm.

– Chào Thầy tôi đi – ông Đ quay sang nói với Thầy.

– Ê nhóc lên xe mày tao chở ra Xã.

– Nhưng… mà… còn… xe… đạp… của… cháu.

– Ờ nhỉ mày ra lấy xe rồi đi theo tao NHANH. – Ông Đ quát làm nó giật nảy mình.

– Vâ… ng. Nó đi ra khu nhà để xe lấy cái xe của nó ra đi theo xe ông Đ ra đến cổng nó thấy Cô T kiêm bảo vệ kiêm luôn cả 1 cửa hàng tạp hoá nhỏ phục vụ học sinh, đang nói gì đó với ông Đ rồi mở cổng trường. Nó lững thững theo sau ông Đ ra Xã rồi đi thẳng xuống phòng Công An Xã.

Nó đi vào phòng ngồi xuống ghế ông Đ ngồi đối diện rót nước bảo nó uống rồi chậm rãi nói.

– Mày biết tại sao tao đưa mày ra đây không. – Ông Đ hỏi khuôn mặt lạnh tanh đúng là Công an có khác.

– Dạ… Cháu… không… biết… ạ.

– Tao cho mày 5 phút suy nghĩ xem trong ngày trước mày đã làm những việc gì khai báo thành khẩn không thì đừng có tránh tao, đến cả bố mẹ mày cũng không cứu được mày đâu. – Ông Đ nói hơi to tiếng mặt hơi nhăn lại.

Nó nghệt mặt ra suy nghĩ lại xem mình đã làm gì rồi như nghĩ ra được nó sững người không lẽ hôm qua nó vào Đình ăn trộm đồng đã bị Công An phát hiện.

– Cháu… cháu… – nó lắp bắp.

– Cháu cháu cái Địt mẹ mày. Mày có biết tội của mày to lắm không hả sao mày ngu như một con chó vậy mày không có não à mà đi làm cái trò như vậy tao phải gọi cho mẹ mày lên đây giải quyết. – Ông Đ đập tay xuống bàn làm cái Rầm nói xong rút cái điện thoại Nokia 2730 màu đen ra bấm số gọi cho bố nó kêu bố nó lên làm việc.

– Huhu… cháu… xi… n… chú… chú th… a cho… cháu. Huhu Bố… cháu Mà… lên… chắc… Gi… ết cháu… mấ… t Huhu – Nó lao xuống ôm chân ông Đ vưà nói vừa khóc nức nở.

– Cái thằng này bỏ chân ra tao sút cho phát dính vào tường bây giờ.

Tao đã gọi cho bố mày lên đây làm việc rồi bây giờ mày viết lại Tường Trình lại toàn bộ sự việc ngày hôm qua lên đây – ông Đ nói xong đẩy cho nó tờ giấy A4 và cái bút trước mặt nó. Lúc này nó đã thôi không khóc nữa nó cúi gằm mặt xuống bàn và bắt đầu kể hết lại mọi việc không hề dấu diếm một chi tiết nào.

Nó cũng phải viết đi viết lại mấy lần vì chữ nó xấu qúa ông Đ không đọc được viết được đâu tầm 2 hay 3 bản gì đấy thì nó thấy mẹ nó đi xe đạp lên nó nhìn thấy mẹ thì quay mặt đi không giám nhìn mặt mẹ nó. Nó biết mẹ nó đang rất giận nó Ông Đ đuổi nó ra ngoài đứng để nói chuyện với mẹ nó, nó chỉ loáng thoáng nghe được vài câu “ Con dại cái mang”“

Mất dạy chỉ giỏi đi phá làng phá xóm” “Cảm ơn chú tôi sẽ về dạy dỗ thằng cu nhà tôi” Nói chuyện xong mẹ nó ra ngoài bảo nó đi về. Nó đi sau mẹ nó trên đường về không ai nói lời nào không khí vô cùng căng thẳng và nóng nực. Mẹ nó về kể hết mọi chuyện cho bố nó nghe. Chả là lý do mà nó bị phát giác là vì buổi chiều hôm mà nó đột nhập vào trong đình ăn trộm ý có ông nào ý trông coi đình thấy bị mất 2 cái Đồng Đồng gì ý thế là ông ấy báo cho Ông Đ rồi ông Đ cho người đi tìm những nhà nào mà mua sắt vụn rồi cũng tìm ra được nhà lão Đoàn dở cái là nó bán sắt vụn ở đây nhiều nên cũng quen nó luôn biết cả tên của nó và bố mẹ nó nữa.

Bố nó nghe xong thì cũng không tỏ vẻ gì là tức giận cho đến khi ăn cơm trưa xong nó đang định bê mâm đi rửa bát thì bố gọi nó vào nhà để mẹ rửa bát. Nó vào nhà thì đã thấy bố nó tay tái cầm 1 sợi dây cao su tay phải cầm một cái roi mây roi này quất vào mông thì phải lên lươn mấy ngày mới hết.

Buổi trưa ngày hôm ấy nó đã bị bố nó tụt quần áo trói vào cột vừa đánh vừa hỏi tội nó khai hết với bố, mẹ nó thì đã đi đâu đó không có ở nhà, và hứa lên hứa xuống là sẽ không bao giờ tái phạm sẽ không bao giờ như thế nữa. Buổi tối ngày hôm đó mẹ dẫn nó ra đình nó vẫn còn thấy đau vì bố nó đánh mạnh qúa đi rất là xót cứ phải dạng rộng chân ra mới đi được.

Nó vào trong đình thì thấy có một bà thầy cúng đang ngồi một mình bên cạnh là các thứ đồ hoa quả cúng bái đã được bày ra gọn gàng hoá ra trưa nay mẹ nó đi ra ngoài là để chuẩn bị đồ lễ rồi còn phải mời thầy cúng nữa. Nó quay sang hỏi mẹ vào đây làm gì thì bà trả lời là Xoá tội Vong Linh gì gì ấy nếu không làm lễ thì sẽ bị Thánh phạt không lấy được vợ.

Nó nghe lời mẹ răm rắp ngồi xuống cạnh bà thầy cúng rồi bà ấy lấy một cái cành nhỏ nhỏ gì ấy nhúng vào cái cốc nước gì gì ấy rồ vẩy vẩy lên người nó xong nói những từ nó không thể hiểu. Nó cảm thấy như mấy pho tượng đang trợn mắt nhìn trằm trằm vào nó nó rùng mình sợ hãi run lên bần bật bầu không khí vô cùng nặng nề.

Nó ôm chặt lấy tay mẹ nước mắt nước mũi chảy tèm lem. Hương khói bốc lên nghi ngút bên ngoài thì tiếng ếch nhái ồm ộp tiếng gió thổ xào xào trên mái nhà khiến nó sợ hãi vô cùng. Một lúc sau không thấy bà thầy cúng nói gì nữa rồi bà ấy nói là đã xong hai mẹ con có thể về rồi khi gần ra đến cửa thì bà thầy nói với mẹ nó: “ Tôi làm lễ cho cháu đến đây có thể nói là tạm ổn các Thánh đã không còn phạt nó nữa nhưng mà cô về phải dậy dỗ nó cho cẩn thận không bao giờ xảy ra chuyện như này thêm bất cứ một lần nào nữa không là sẽ phải hối hận cả đời”. Mẹ nó nghe xong thì cảm ơn bà thầy cúng rối rít.

Đêm hôm đó về nhà ngủ nó đã mơ thấy một giấc mơ kỳ quái, nó bị lạc vào trong một khu rừng nó đi mãi đi mãi mà không thấy lối ra rồi bất chợt mặt đất rung chuyển những vết nứt dưới lòng đất càng ngày càng to khiến nó trao đảo đứng không vững và nó đã bị trượt chân ngã xuống vết nứt đó chợt thấy có một bàn tay thô ráp chụp lấy bàn tay nó kéo nó lên khỏi mặt đất nó ngước nhìn lên khuôn mặt của người đã cứu nó một hình ảnh rất quen thuộc đó chính là bố của nó nở một nụ cười với nó rồi nói “

Hãy quay đầu khi còn chưa muộn con à” nói xong thì bố nó bỏ tay nó ra và đi về một hướng nó chạy theo luôn mồm Bố ơi Bố ơi nhưng càng chạy nó càng bị bỏ xa lại phiá sau rồi bố nó biến mất trong khu rừng nó vấp phải cái rễ cây và bị ngã dúi dụi xuống đất. Giật mình tỉnh giấc hoá ra là nó mơ thấy ác mộng trời lúc này cũng đã sáng nó thấy bố mẹ đang ở dưới bếp người thì rang cơm người thì nấu cám.

Bất chợt trên môi nó nở một nụ cười phải rồi nó Đã biết mình sai rất nhiều nó là một thằng con hư đốn đã khiến cho bố mẹ nó buồn rất nhiều vì thế nó đã quyết định từ bỏ mọi cám dỗ từ bỏ mọi lời rủ đi chơi nó sẽ làm một đứa con ngoan không để phụ lòng bố mẹ bất cứ lần nào nữa. Sau cái vụ đó thì cả làng đi đâu ai cũng biết đến nó bạn bè thì có đứa biết đứa không nó cũng ngại lắm nhưng mà cũng kệ thôi dù gì thì chuyện cũng xảy ra rồi may mà nhà trường cũng không nhắc gì đến nữa.

Những ngày tháng học trò vẫn tiếp diễn như một quy luật ban ngày đi học tối ở nhà làm bài tập nó cũng ít đi chơi hẳn có thì cũng chỉ sang nhà thằng L giúp nhà nó vài việc lặt vặt mà thôi.

LỜI KẾT: Có lẽ câu chuyện nên kết thúc tại đây thôi tuy không được dài nhưng nó cũng là một qúa khứ không đáng nhớ của mình xin lỗi vì chưa xin phép ai hết mà đã đưa lên chuyện mong các bạn thông cảm Các Bạn Của Tôi. À phải rồi ít ra nó cũng phải có một cái tên chứ nhỉ và nó sẽ là hồi ức: “Cấp 2 và những người bạn”

— Hết —

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cấp 2 và những người bạn

Số ký tự: 0