Phần 157
2024-08-05 07:37:35
Kim Luân Pháp Vương nhưng là từng giao đấu với qua Chu Bá Thông, tự biết đối phương võ công hơi nhỉnh hơn mình, cũng đã thử sức với võ công của Quách Tĩnh là truyền nhân của Hồng Thất Công một trong võ lâm ngũ bá, hai người võ công cũng tương đương với nhau, bởi vậy lão không giống như Bách tổn đạo nhân dám khinh thường bất cứ ai trong Võ Lâm Ngũ Bá…
Phải biết lần thứ hai tại Hoa Sơn luận kiếm, Âu Dương Phong là một trong Võ Lâm Ngũ Bá, nói vậy thì võ công không dưới Chu Bá Thông, Kim Luân Pháp Vương trong lòng kiêng kỵ, có điều lão cũng mong Bách Tổn đạo nhân khinh địch để mà chịu nhục, cho nên cũng không nhắc nhở, lại đột nhiên nhìn thấy nữ nhân kia đi, sắc mặt nhất thời khó xem.
Nữ nhân khoác một bộ lụa mỏng bạch y, nhưng lại có vẻ mờ ảo như sương khói, ngoại trừ mái tóc đen dài sáng nhoáng, toàn thân trắng như tuyết, nơi cái cổ một làn da mảnh trắng nõn, da thịt trơn bóng như tuyết như sương, trước ngực cao vút trong mây thật là câu hồn đoạt phách, đường cong bờ eo mê người khiến người nhìn thấy không khỏi miệng đắng lưỡi khô, thân thủ của nàng cũng mang dáng vẻ thướt tha mềm mại yêu kiều.
Ngay cả Triệu Mẫn cùng Hồ phu nhân nhìn thấy nữ nhân này cũng ngẩn ngơ, huống hồ là các nam nhân trong tửu điếm này.
– Cô nương này thật là xinh đẹp.
Hồ phu nhân lẩm bẩm.
Tống Thanh Thư cười khổ nói:
– Nói không chắc đây là sư muội của tẩu tẩu đấy.
– Sư muội?
Hồ phu nhân ngạc nhiên không hiểu, nên nhìn hắn.
– Nếu như đệ không đoán sai, nàng chính là Tiểu Long Nữ, chưởng môn nhân phái Cổ Mộ hiện nay, thì đương nhiên chính là sư muội của tẩu tẩu.
Tống Thanh Thư trong lòng đã có mười phần xác định, nàng xinh đẹp như thiên tiên dáng vẻ không dính khói bụi trần gian, ngoại trừ Triệu Mẫn, thì không thể còn là ai khác, huống chi trên người nàng có khí chất tương tự như Hồ phu nhân, càng kiên định niềm tin của hắn.
“Có thể đây là tâm pháp của phái Cổ Mộ nên mới nhìn thấy nhẹ nhàng như thế”.
Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩ.
“Tiểu Long Nữ vào lúc này truy sát Doãn Chí Bình cùng Triệu Chí Kính, dựa theo mà nói, nàng chẳng lẽ là đã bị…”
Nhìn trước cô nương tuyệt trần như thiên tiên, Tống Thanh Thư bỗng nhiên trong lòng đau xót, nhìn về phía Doãn Chí Bình trong ánh mắt có thêm một tia sát cơ.
Vấn đề này chỉ là Tống Thanh Thư hiểu lầm, Tiểu Long Nữ truy giết hai đạo sĩ kia cũng không phải là nguyên nhân biết thuần khiết mình bị làm bẩn, mà là có nguyên nhân khác. Nguyên lai từ khi Tống Thanh Thư xuyên qua tạo nên hiệu ứng Hồ Điệp (Ý nghĩa mà “hiệu ứng hồ điệp” muốn biểu đạt là tính dựa dẫm mẫn cảm của phát triển sự vật đối với điều kiện ban đầu. Nó nói cho chúng ta biết, giữa các sự vật không chỉ có mối quan hệ liên quan nhất định mà còn có rất nhiều hiệu ứng dây chuyền trong diễn biến phát triển. Đây cũng giống như hơi thở yếu đuối khi con bướm vỗ cánh tạo ra, cuối cùng lại có khả năng tạo ra một trận cuồng phong)
Âu Dương Phong lúc này không có điên điên khùng khùng đi khắp chốn giang hồ phiêu lưu, mà là đang bị Hồng An Thông dụ dỗ ở lại Thần Long phục vụ ăn uống cao lương mỹ vị, với mục đích giữ lại làm quân cờ bí mật…
Âu Dương Phong không có đi khắp nơi, do đó tại Chung Nam sơn đương nhiên sẽ không việc Tiểu Long Nữ bị lão điểm huyệt, cũng đương nhiên sẽ không có chuyện Doãn Chí Bình cưỡng gian nàng, Doãn Chí Bình thì trong lòng tương tư nàng trở nên nặng nên càng ngày càng có hành động điên rồ, Triệu Chí Kính thường đi cùng với hắn, bên cũng cũng biết đến bảy, tám phần.
Doãn Chí Bình đã được Toàn Chân Thất Tử sau này lẽ nắm giữ làm chưởng môn, Triệu Chí Kính tự nhận là luận võ công, luận tài học, hắn cũng đều ở trên Doãn Chí Bình, bởi vậy đã có một bụng bất mãn, khi hắn biết Doãn Chí Bình đã mê luyến Tiểu Long Nữ đến mức nhập ma, liền nảy sinh một kế.
Trước đây không lâu hai người trùng hợp gặp phải Tiểu Long Nữ ở trong một tửu điếm, Triệu Chí Kính liền lặng lẽ ở bỏ xuân dược vào trong chén trà của Tiểu Long Nữ, sau đó giật giây Doãn Chí Bình lợi dụng tình thế đến cưỡng gian nàng.
Nếu sau này nắm được nhược điểm của Doãn Chí Bình ở trong tay, vị trí chưởng môn của Doãn Chí Bình tự nhiên sẽ khó giữ được, Triệu Chí Kính liền có thể được mục đích như mình mong muốn.
Đáng tiếc hai người không nghĩ tới, Tiểu Long Nữ từ thuở nhỏ thanh tâm quả dục, hơn nữa luyện công ở trên tảng đá hàn ngọc, cho nên dược hiệu xuân dược đối với nàng cũng không có phát huy được rõ ràng, bởi vậy Tiểu Long Nữ tuy rằng cảm thấy cả người có chút khô nóng khó chịu, bên dưới hạ thể hơi có chút ẩm ướt nhưng nàng cũng không để ý lắm, do đó Doãn Chí Bình thấy nàng không có dấu hiệu gì là trúng độc, vì thế cho rằng Triệu Chí Kính cố ý trêu đùa mình, hai người lập tức tranh cãi ầm ĩ vừa vặn bị Tiểu Long Nữ nghe được.
Tiểu Long Nữ dù cho vẫn còn thuần khiết, nhưng cũng hiểu được ý đồ xấu xa của hai người bọn họ, trong cơn giận dữ, liền rút kiếm đối mặt, hai người lại không phải là đối thủ của Tiểu Long Nữ, may là nàng chưa bao giờ từng giết người, hơn nữa cũng chưa có kinh nghiệm đối phó người ngoài chốn giang hồ, nên cũng không biết phải nên xử trí như thế nào hai người này, vì thế mới để cho hai người bọn họ chạy trốn loanh hoanh lâu như vậy.
Nhìn thấy Tiểu Long Nữ đuổi theo, hai người sợ đến hồn phi phách tán, Doãn Chí Bình cũng còn đỡ, ở trong lòng hắn nếu như có thể chết ở dưới kiếm của tình nhân trong mộng thì không sao, cũng không uổng công đời này. Bất quá còn đối với Triệu Chí Kính mà nói, Tiểu Long Nữ dưới mắt của hắn thì không có lực hấp dẫn gì, cho nên nếu sống sót thì vẫn là tốt nhất.
– Pháp vương cứu ta…
Tiểu Long Nữ kiếm pháp quá mức tinh tuyệt, Triệu Chí Kính kinh hoảng không còn đường né tránh, vừa lúc nhìn thấy Kim Luân Pháp Vương, hắn cũng đã biết qua võ công Kim Luân Pháp Vương không dưới Quách Tĩnh, hắn cảm thấy lúc này chỉ có thể từ thủ hạ của Triệu Mẫn thì mới cứu được tính mạng hắn, ngoài Kim Luân Pháp Vương thì không còn ai khác.
Ở trước mặt các cao thủ, phản ứng Triệu Chí Kính cầu cứu mình, làm cho Kim Luân Pháp Vương có chút tự đắc, có điều lão từng giao đấu qua song kiếm hợp bích của Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá, chính mình từng suýt nữa mất mạng dưới kiếm hai người, có chút vẫn còn sợ hãi liền nhìn ngó ngoài cửa, không thấy có bóng người Dương Quá xuất hiện, trong lòng nghi ngờ…
Đối với Doãn Chí Bình thì Tiểu Long Nữ càng ghét Triệu Chí Kính hơn vì đã bỏ thuốc xuân dược, đôi mi thanh tú cau lại:
– Đại hòa thượng, ta ngày hôm nay chỉ tìm đạo sĩ này, lão hãy tránh ra.
Kim Luân Pháp Vương mặc dù có chút chột dạ, nhưng ở đây có nhiều cao thủ như vậy, bị một cô nương vừa nói một câu đã dọa được, làm làm sao chịu được mất mặt, đành khà khà cười gằn:
– Vị Triệu đạo trưởng là bằng hữu của… tiểu thư chúng ta, mong rằng Long cô nương giơ cao đánh khẽ.
Triệu Mẫn thấy thế yên nhiên cười nói:
– Triệu đạo trưởng cùng Doãn đạo trưởng chính là đệ tử đời thứ ba kiệt xuất nhất của Toàn Chân giáo, Toàn Chân giáo từ trước đến giờ rất biết tự kiềm chế, vị cô nương này có phải là đối với hai vị đạo trưởng có chỗ hiểu lầm, có gì cứ nói ra, vốn… bổn cô nương có thể song phương hóa giải…
Tiểu Long Nữ mặt ửng đỏ, nghĩ thầm chuyện như vậy làm sao mở miệng, liền lắc đầu:
– Ân oán của chúng ta sẽ tự mình giải quyết.
Doãn Khắc Tây nghe lời đoán ý, rất nhanh hiểu được ý của Triệu Mẫn, liền cười ha hả đứng dậy, đem Triệu Chí Kính kéo về phía sau:
– Long cô nương, vị Triệu đạo trưởng là một người tốt, sợ cô nương có chút hiểu lầm, để tại hạ nói hắn bồi tội với cô nương là được rồi.
Tiểu Long Nữ đôi mi thanh tú cau lại, tay trái rút kiếm đưa ra, nhanh như chớp giật, hướng về Doãn Khắc Tây đâm tới, Doãn Khắc Tây vội vã đưa cây roi đón lấy, chỉ nghe “A” một tiếng, đứng phía sau hắn, bả vai Triệu Chí Kính đã bị trúng kiếm.
– Ồ?
Kiếm này nàng vừa xuất ra, trong tửu điếm vang lên tiếng mấy người kinh ngạc.
Cho dù là các cao thủ như Tiêu Tương Tử, cũng không nhìn ra chiêu kiếm này là đâm tới bằng cách nào, giữa trường đấu chỉ có Tống Thanh Thư, Âu Dương Phong, Bách Tổn Đạo Nhân và ít người khác là nhìn ra một chiêu kiếm trong tay Tiểu Long Nữ xuất chiêu vòng qua thân Doãn Khắc Tây thân thể, đâm trúng Triệu Chí Kính đang trốn ở sau lưng như thế nào.
Doãn Khắc Tây lấy làm kinh hãi, nghĩ thầm chiêu kiếm này tuy rằng không phải là đâm vào trên người mình, nhưng mình vô lực bảo vệ Triệu Chí Kính, chẳng phải là rất mất mặt trước mặt Triệu Mẫn?
Nhưng trong lòng hắn rõ ràng, Triệu Mẫn xuất kiếm tốc độ quá nhanh, hoàn toàn nhìn không rõ đường đi thế kiếm, như vậy thì nếu thật sự đối địch thì việc bị bại khó mà tránh khỏi, nghĩ đến đây, trong lòng càng thêm sợ hãi, cây Kim Long tiên liền vung lên:
– Long cô nương, hạ thủ lưu tình.
Nào ngờ Tiểu Long Nữ hờ hững, bước chân khẽ nhích động, hướng về bên tả hai bước, Doãn Khắc Tây cuống quýt xoay theo, muốn bảo vệ Triệu Chí Kính, vậy mà sau lưng vẫn như lại truyền đến một tiếng rên, kinh hãi quay đầu lại nhìn tới, chỉ thấy vai trái áo Triệu Chí Kính lại bị mũi kiếm vạch một đường, máu tươi chảy ròng ròng xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro