Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 158

2024-08-05 07:37:35

Phần 158
Chiêu kiếm này làm sao đâm ra, giữa trường đấu đại đa số người vẫn không hiểu ra sao, chỉ thấy kiếm pháp Tiểu Long Nữ tinh diệu mau lẹ đến mức độ này, vô ảnh vô tung, tựa hồ còn có thể cách người đả thương địch thủ.

– Sư muội của tẩu tẩu…

Được Tống Thanh Thư giải thích, Hồ phu nhân mới biết được Tiểu Long Nữ là sư muội mình, một mặt khiếp sợ kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân, một mặt thầm nghi hoặc, cảm thấy hai cái tay của Tiểu Long Nữ sử dụng lạ kỳ, một có nét Ngọc Nữ Kiếm Pháp của phái Cổ Mộ, một đường tựa hồ hơi giống như của Toàn Chân giáo.

– Đây chính là Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp sao?

Tống Thanh Thư hơi nhếch miệng, lúc này ngay cả ánh mắt của hắn, cũng phải thừa nhận kiếm pháp này cực kỳ tinh diệu, hầu như không có sơ hở rõ ràng.

– Công phu Tả Hữu Hỗ Bác của Chu Bá Thông nằm trong tay của Quách Tĩnh, phát huy hiệu quả cũng có hạn, e rằng chỉ có ở trong tay Tiểu Long Nữ, mới có thể thực lực tăng gấp đôi.

Tống Thanh Thư hơi suy nghĩ, hai tay cầm lấy hai chiếc đũa, thử một chút tay trái vẽ hình, tay phải họa thành vòng tròn…

– Thúc thúc đang làm gì vậy?

Nhìn hai chiếc đũa trong tay hắn xiêu vẹo, Hồ phu nhân tò mò hỏi.

– Chỉ là đang thử mà thôi.

Tống Thanh Thư mỉm cười, như vậy chứng minh mình vẫn là một người thông minh, tuy không học được công phu này, chỉ có điều quyền kiếm cùng bay có chút chỗ thông suốt tựa hồ cũng giống như công phu Tả Hữu Hỗ Bác.

– Mông Cổ bên kia nhiều cao thủ như vậy, tình thế sư muội thực sự hung hiểm…

Hồ phu nhân lo âu nói, đột nhiên chuyển đề tài.

– Vậy lát nữa thúc thúc sẽ giúp bên nào?

– Hả?

Tống Thanh Thư sững sờ.

– Vấn đề này còn hỏi sao? Tiểu Long Nữ là sư muội của tẩu tẩu, về tình về lý, thì đệ đều phải giúp nàng a.

– Vậy cũng chưa chắc.

Hồ phu nhân hừ nhẹ.

– Lúc trước, thúc thúc cùng quận chúa Mông Cổ kia không phải là đầu mày cuối mắt sao?

– Ặc…

Tống Thanh Thư đành không nói thêm gì.

Hồ phu nhân đột nhiên mỉm cười:

– Có điều ta tin tưởng thúc thúc sẽ giúp sư muội của ta, quận chúa Mông Cổ kia tuy rằng kiều diễm vô song, nhưng sư muội này của ta thì là băng cơ ngọc cốt, dung mạo thậm chí hơi chiếm thượng phong, thúc thúc từ trước đến giờ là người thương hương tiếc ngọc, đương nhiên sẽ không đứng nhìn sư muội bị bắt nạt.

– Này nói gì lung tung lý do vậy?

Tống Thanh Thư phiền muộn nói rằng.

Lúc này giữa trường đấu đã có biến hóa, Triệu Chí Kính trúng liền hai kiếm, trong lòng liền thấy võ công của Doãn Khắc Tây cũng bình thường, không thể làm lá bùa hộ mệnh cho mình trong nguy cấp, liền đề khí phóng về phía của Kim Luân Pháp Vương, chỉ là khoảng cách vẫn còn xa, mới mới chạy đến cạnh Tiêu Tương Tử chứ chưa kịp chạy tiếp, thì Tiểu Long Nữ xoay người lại, tay trái tấn công về phía Doãn Khắc Tây, kiếm trong tay phải đâm hướng về phía Ni Ma Tinh.

Ni Ma Tinh hai chân tàn phế, di động bất tiện, tay trái chống gậy, tay phải lấy thiết xà tiếp đón, lại nghe Triệu Chí Kính từ bên cạnh Tiêu Tương Tử cao giọng kêu to, trường kiếm rơi xuống đất, cổ tay lại bị đâm một chiêu kiếm.

– Hảo kiếm pháp!

Thấy này một chiêu kiếm này càng thêm kỳ lạ, rõ ràng Tiểu Long Nữ cùng Triệu Chí Kính cách nhau khá xa, nhưng trong lúc đang công kích hai đại cao thủ, vẫn kịp xuất chiêu làm tổn thương Triệu Chí Kính, ngay Âu Dương Phong cũng phải thầm tán thưởng.

Tiêu Tương Tử rít lên, nói rằng:

– Long cô nương kiếm pháp tuyệt diệu, ta cũng muốn lãnh giáo một chút.

Nói xong tay trái vung chưởng hướng về bên cạnh đẩy ra, Triệu Chí Kính chỉ cảm thấy một luồng kình phong đưa về phía bả vai mình, đôi chân bất ổn, văng ra mấy trượng, may nhờ nội công của hắn có nền tảng, trên người tuy rằng chịu mấy vết thương, vẫn kịp đứng vững.

Tống Thanh Thư nhìn thấy khà khà cười gằn:

– Không biết xấu hổ… thật đúng không biết xấu hổ, ba đại tông sư võ lâm, vây công đánh một cô nương, vậy còn thể thống gì nữa?

Tiêu Tương Tử nghe lọt vào trong tai, trên mặt nóng lên, bọn họ đối với cái gì nhân nghĩa đạo đức nguyên là không quan tâm tới, thế nhưng cũng là hạng người ngạo mạn tự phụ, đối với thân phận của mình rất nặng, đừng nói ba người liên thủ, nếu đơn đả độc đấu với một cô nương trẻ tuổi như vậy, cũng xem thường không muốn động thủ, nhưng vào lúc này, dựa vào võ công một người, với kiếm chiêu quỷ thần khó lường của nàng thì không phải là đối thủ…

Tiểu Long Nữ ngoài ý muốn quay đầu nhìn Tống Thanh Thư một chút, tâm tư của nàng rất đơn giản, ai đối với nàng tốt, nàng liền đối tối lại, nghe thấy Tống Thanh Thư lời lẽ bênh vực mình, đối với người xa lạ này liền có hảo cảm.

Bị ánh mắt tinh khiết của nàng thoáng nhìn, Tống Thanh Thư trong lòng thoáng cái chợt thắt lại, nhìn nàng dung mạo tuyệt thế, trong lòng cảm khái:

“Chẳng trách Doãn Chí Bình, thiên hạ còn có nam nhân có thể cự tuyệt với dung nhan hấp dẫn như vậy sao?”

Tiêu Tương Tử thấy Tiểu Long Nữ vừa quay đầu, liền âm thầm vung lên cây Khốc Tang Bỗng nhào tới, Tống Thanh Thư thấy đánh lén, tay phải hướng về trên bàn búng một cái, một chiếc đũa từ trong ống trúc nhảy ra ngoài, tay trái thuận thế phất đi, “xoẹt” một tiếng, vừa vặn bắn trúng cây Khốc Tang Bỗng của Tiêu Tương Tử.

Tiêu Tương Tử chỉ cảm thấy hổ khẩu tê dại, ngơ ngác nhìn sang Tống Thanh Thư đang thản nhiên cầm lên chén rượu lên uống, đây là Tống Thanh Thư đã hạ thủ lưu tình, chứ nếu hữu tâm ám toán, dựa theo võ công bây giờ, một chiếc đũa đủ để lấy tính mạng Tiêu Tương Tử rồi.

Tiểu Long Nữ phục hồi tinh thần lại, ánh kiếm lay động, dĩ nhiên ra chiêu, đám ba người Tiêu Tương Tử vẫn nhìn không rõ kiếm thế của nàng, cùng lui lại hơn trượng, không hẹn mà cùng hoa múa lấy vũ khí, bảo vệ quanh thân.

Tiêu Tương Tử, Ni Ma Tinh, Doãn Khắc Tây giờ đấy đều muốn nàng xuất thủ công kích trước, chỉ cần thấy được chiêu số bên trong của nàng lộ ra một ít đầu mối, liền có cơ hội thủ thắng. Ba người cùng chung ý nghĩ, cho nên ai nấy dùng tuyệt kỹ cả đời, dùng vũ khí phòng thủ toàn thân không một khe hở, ba đại cao thủ vừa ra tay liền cùng lúc chỉ thủ thế, thật là hiếm có, nhưng mắt thấy đối phương mạnh như thế, nếu tiến công trước, tám, chín phần sẽ thất thủ mang nhục.

Phía chính giữa bên trong, song kiếm Tiểu Long Nữ thủ lấy, đám Tiêu Tương Tử phân ra ba bên, chung quanh người của bọn họ đều có một màn hàn quang bao bọc, Doãn Khắc Tây với cây Kim Tiên Vũ tạo một ánh vàng, thiết xà Ni Ma Tinh màu đen lúc tiến lúc lùi, Tiêu Tương Tử với cây Khốc Tang Bỗng thì lại hóa thành một màn bụi che khuất trước người.

Thấy Triệu Chí Kính thấp thoáng đang muốn lùi tới phía sau Kim Luân Pháp Vương, Tiểu Long Nữ phất chân một cái, đạp bước phóng tới nhưng lại bị Ni Ma Tinh cùng Tiêu Tương Tử tả hữu hai bên ngăn cản lại, về phòng thủ thì cây Thiết Xà cùng cây Khốc Tang Bỗng liên hợp có thừa khả năng. Tiểu Long Nữ song kiếm không thể vượt qua được, chỉ đành trớ mắt nhìn Triệu Chí Kính lẩn trốn, nàng nói:

– Các ngươi nhất định không nhường đường sao?

Ni Ma Tinh hai chân gãy lìa, là do chính Dương Quá cùng Lý Mạc Sầu ban tặng, hắn biết Dương Quá là tình lang của Tiểu Long Nữ, đầy ngập oán độc giờ muốn phát tiết ở trên người nàng, nghe vậy cười lạnh nói:

– Chúng ta bất nhượng, tiểu yêu này nữ có bản lĩnh gì, cứ triển khai xuất chiêu ra đi.

Tiểu Long Nữ cũng không để ý, chỉ biết muốn tru diệt hai người Doãn, Triệu, lạnh lùng nói:

– Nếu vậy thì ta đành phải đắc tội!

Một lời vừa xong, ánh kiếm xẹt tới, một loạt tiếng vang “leng keng…” không dứt, tiếng vang chưa qua, Tiểu Long Nữ đã lùi về phía sau hơn trượng, trở về nơi trung tâm chính giữa đứng lại.

– Hảo kiếm pháp!

Tống Thanh Thư miệng đầy tán dương, lập tức chuyển nói.

– Nhưng đáng tiếc… đáng tiếc…

– Tại sao?

Lấy võ công của Hồ phu nhân, cũng không thể hoàn toàn thấy rõ kiếm thế Tiểu Long Nữ nhanh như chớp giật, nghe Tống Thanh Thư vừa khích lệ sư muội, còn chưa kịp cao hứng, thì nghe đến câu nói sau, không khỏi lo lắng.

– Trong khoảnh khắc ngắn, sư muội của tẩu tẩu song kiếm đã đâm chém tổng cộng ra hơn bốn mươi chiêu, có điều đáng tiếc đối phương ba người dùng vũ khí thủ đến kín kẽ không một lỗ hổng, mỗi một chiêu đều đánh trúng vào bên trên vũ khí của bọn họ.

Tống Thanh Thư thấp giọng giải thích.

– Sư muội của tẩu tẩu tuy rằng kiếm pháp tinh diệu mau lẹ, nhưng nội lực thì không đủ, không thể dùng kiếm đẩy ra được vũ khí của bọn họ, rất khó công phá phòng ngự của ba người kia.

Tiểu Long Nữ gấp công không được, cũng khâm phục đối phương thủ nghiêm mật kín kẽ như vậy, nàng dừng lại một chút, nhẹ nhàng hơi lùi về phía sau, khuôn mặt vẫn còn hướng về Tiêu Tương Tử, song kiếm bỗng dưng xoay người như cây gai ngược, “leng keng… leng keng…” mười hai tiếng vang lên, so với tiếng đàn bà cũng là nhanh hơn, cây Kim Tiên của Doãn Khắc Tây trước sau cũng nhanh chóng chống đỡ, rốt cục đem mười hai chiêu kiếm này cũng đều cản lại.

Tiểu Long Nữ trong lòng suy nghĩ:

“Nếu bọn họ cứ dùng vũ khí phòng thủ như thế này, nội lực của mình sẽ bị tiêu hao rất lớn khi vì gấp gáp cứ tiếp tục công tới, khó mà kéo dài, ta chỉ cần tĩnh lấy chờ biến, trong thời khắc có thể tìm được kẽ hở xuất một chiêu, cứ coi như là tạm thời để cho hai người của Triệu Chí Kính đào tẩu, từ từ rồi tìm lại…”

Liền song kiếm khẽ run, giống như công tới nhưng không công, thủ thế chờ đợi không xuất kích, làm cho ba người đối thủ vẫn không dám ngơi nghỉ hoa tay múa vũ khí phòng ngự, nhưng đám người của Tiêu Tương Tử nội lực đều cực sâu dày, múa vũ khí liên tục như vậy, trong thời gian ngắn thì khí lực cũng không tiêu giảm.

Tiểu Long Nữ thấy bọn họ không lộ ra sơ hở gì, lẳng lặng đứng nhìn, vẻ mặt nhàn nhã thanh tao đoan nghiêm, tính tình của nàng từ trước đến giờ không vội, ở trên đường lần theo Doãn Chí Bình cùng Triệu Chí Kính có hơn một tháng, từ đầu đến cuối cũng không có ra tay giết chết, lúc này chờ thêm một, hai ngày nữa, thì cũng đâu có gì là lạ? Hai mươi năm yên tĩnh tự thủ trong cổ mộ, nàng đã sớm luyện thành kiên trì thì không ai bằng.

Ba cao thủ vây công một cô nương còn không nói, lại còn rối rít một bộ phòng thủ, dù là thể diện dày như tường thành, cũng không tiện để cho quận chúa Triệu Mẫn cùng Hoa Tranh công chúa nhìn thấy giống như một trò đùa.

Ni Ma Tinh thấy Tiểu Long Nữ vung kiếm đứng lặng, không coi ai ra gì, là người đầu tiên bị kích động, đột nhiên hổ gầm một tiếng, cây Thiết Xà phóng ra, hướng về phía công nhanh tới.

Hắn vừa ra tay công kích, bên trái liền lộ ra sơ hở, trường kiếm của Tiểu Long Nữ run lên, Ni Ma Tinh gấp gáp chống đỡ lui trở về, nhưng bả vai hơi đau đớn, liếc mắt thoáng nhìn, thì thấy vai trái đã bị đâm thủng một lỗ nhỏ, máu tươi chảy ra, nếu như Tiểu Long Nữ không đề phòng Thiết Xà đột kích, thì cánh tay trái này của hắn giờ khắc này đã không còn ở trên người.

Ni Ma Tinh tấn công nhưng không công nỗi, bị phản ngược bị thương, trong lòng tuy phẫn nộ, nhưng cũng không dám tùy lại xuất chiêu tiếp, ba người phân chia ba bên vẫn dùng vũ khi phòng ngự quanh thân…

Doãn Khắc Tây hơi suy nghĩ, kêu lên:

– Ni Ma huynh, Tiêu Tương huynh, chúng ta đồng loạt bước tới ép sát vào.

Ni Ma Tinh cùng Tiêu Tương Tử tuy không hiểu dụng ý của hắn, nhưng đều kiến thức uyên bác, người lại thông minh, liền theo lời bước lên nửa bước, Doãn Khắc Tây lại kêu lên:

– Phòng thủ nghiêm cẩn, bước tiến từ từ cùng lúc.

Ni, Tiêu hai người theo lời lại tiến lên.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Số ký tự: 0