Biến cố cuộc đời

Phần 1

2024-05-31 03:36:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 1
Những năm Trung học cơ sở của tôi không có gì nổi bật, ngoài những chuyện ngây thơ của tuổi trẻ mà 9x đời đầu như tôi chắc ai cũng thế.

– Những bức thư tình để dưới bàn cho một em nào đó học buổi chiều, viết toàn yêu thương tha thiết mà chẳng biết mặt mũi thế nào.
– Ngày mua gấu bông tặng lấy le với bạn nữ chung lớp, chứng tỏ với thằng cùng lớp cũng đang thích đứa mình thích. Mà đâu ai biết mua được con gấu đó phải nói dối mẹ lấy tiền đóng tiền học thêm.
– Lên lớp 9 thì táo bạo hơn. Tán đích, giỡn vui nhưng tay luôn có sẵn mục tiêu, đổi mấy đĩa phim xxx với nhau mà đến giờ vẫn cay là đến bọn con gái lấy là mất hết.

Thời cấp hai ngô nghê vậy mà cho ta biết bao kỷ niệm. Và tôi đã đặt chân vào ngôi trường mới, trường trung học phổ thông.

Năm đó là năm 2010. Cấp 2 nói chung tôi học cũng được lúc nào cũng nằm trong top 10 lớp, mà không hiểu sao lên cấp 3 tôi học chung với cái lớp toàn bị ở lại không? Vào lớp được vài thằng bằng tuổi tôi, còn mấy ông cố kia lớn hơn hai ba tuổi không.

Bữa đầu vào lớp tôi còn tưởng mình đi nhầm lớp, còn sắp xếp tôi ngồi chung với thằng đúng kiểu boy lạnh lùng. Sáng vào điểm danh xong mà bà cô quay lưng lại là nó bước ra xuống căn tin ngồi như nó là người vô hình vậy, nó lúc nào cũng một mình mà nhìn nó khá ngầu làm tôi cũng rén chết mẹ.

Cũng hơn nữa tháng sau đến kiểm tra toán. Nó quay sang hỏi làm được không đưa nó mượn tập học bữa giờ để tý nó làm, tôi nhìn nó cười yên tâm đi tý tui chỉ cho. Thời xưa bọn mày biết là thằng nào học giỏi nó keo lắm dễ gì nó chỉ. Còn tôi thì tính thoải mái chứ không phải sợ nó mà chỉ nhe mấy ba, lần đó tôi với nó được 10đ.

Nó bắt đầu thích tôi, còn tôi thì cuộc hành trình mới bắt đầu…

Tôi với nó bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn. Nó chỉ phán với tôi một câu nhẹ nhàng làm tôi giật mình…

– Ở cái trường này, thậm chí là cái đất này thằng nào ăn hiếp bạn nói tui.

Tôi bắt đầu ra đường chơi, tôi với nó thường ra công viên ngồi uống nước mía. Mà ngồi chút là mấy anh em xã hội nó thấy tấp vào, rồi đi đánh nhau làm tôi mệt mỏi ghê.

Tôi xưa giờ chả có muốn đánh đấm gì ai, hay có đứa bạn như nó thời đó là tôi cũng kiểu tầm tôi trở xuống là hơi ngán tôi rồi. Nhưng tôi không có thích hơn thua.

Lý do lúc đó tôi đi với nó là gái, cái bọn con gái đẹp thời đó toàn thích giang hồ, tôi không hiểu nổi. Giờ nghĩ lại mấy đứa con gái ngu vãi.

Tôi đi với nó vài tháng thì cũng được một em, mà tôi không phải quen mấy đứa đi theo bọn nó. Cuộc đời đưa đẩy sao tôi quen quyên em gái của thằng an, anh em xã hội nó mới ở tù ra…

Nó thường dẫn tôi qua nhà thằng an nhậu, bọn nó nói chuyện tình nghĩa gì đó, thằng này nhận hết cho nó luôn gì đó, tôi cũng không quan tâm. Tôi cũng chẳng biết nhậu nữa, nên tôi thường vào bếp tiếp con nhỏ em thằng an.

Là em gái thằng an nhưng cũng bằng tuổi tôi, chứ không phải cấp hai nhe mấy ba. Bữa đầu gặp quyên là tôi ấn tượng rồi, dáng người mình dây nước da trắng hồng xinh dạng tiểu thư, học trường chuyên nữa.

Hôm sau đi học là tôi lân la hỏi thăm nó về con quyên rồi, nó cảnh báo tôi là đừng có đụng đến con quyên, thằng an nó khùng lên nó chém mày đó. Tôi nghe cũng hơi ớn ớn mà nó cứ dẫn tôi qua đó nhậu.

Làm sao mà tôi nghe theo lý trí khi con tim tôi cứ lượn lờ trước mặt. Lần đó qua nhậu như bao lần, tôi đem đồ ăn vào bếp dọn ra với quyên, còn hai thằng nó thì ướp bia gì đó tôi không biết nhậu tôi cũng không quan tâm. Qua được vài lần nên tôi và quyên cũng không còn ngại nữa, tôi lấy cớ xin số điện thoại để lần sau qua gọi hỏi quyên uống gì tôi mua qua luôn, hôm nay do tôi vô ý quá.

Giờ nghĩ lại xưa mà tôi nói được vậy là tính ga lăng tôi có bẩm sinh rồi. Quyên cười nhe răng rộng đến mang tai trả lời tôi: “Dạ được rồi anh”

Nhưng số điện thoại vẫn đọc cho tôi khi tôi xin thêm một lần nữa. Dọn ra xong cho hai thằng kia, quyên vào phòng là tôi nhắn tin liền. Thời này là xài mạng Vietnamobile, đăng ký 500 tin nhắn bấm từ sáng đến khuya. Haha…

Tôi cũng không nhớ thời đó nhắn cái gì, chuyện đâu mà nhắn dữ vậy không biết.

Tôi lúc đó như trúng số vậy. Tôi thì không đẹp trai nếu không muốn nói là xấu, tiền thì cũng không có. Còn quyên thì đẹp gái học giỏi, thời của tôi là tuyệt phẩm long lanh trong sáng.

Nghe quyên nói là chưa yêu ai, thằng an lúc nào cũng giám sát nó. Ở trường có mấy đứa em thằng an để ý thằng nào có ý định là ra về bị chặn đường hăm cho tè ra quần. Vô tình tạo cơ hội tôi quen luôn phát một mà chẳng có chút khó khăn.

Quen nhau mà phải giấu thằng an, nên quyên thường qua rước tôi. Mà đã né thằng an cộng thêm anh em nó nhiều nữa, tôi với quyên có khi nào đi ra ngoài trung tâm đâu, toàn lựa đường hẻo lánh đi không.

Quen nhau được một tháng hơn, chở em đi chơi tôi cũng thường để ý mấy quán cà – phê tum mà đi ngang qua. Tôi cũng hỏi thăm mấy thằng bạn đi rồi, vào đó tốn bao nhiêu tiền các kiểu. Thời đó lần đầu lo lắng, sợ đủ thứ, muốn vào đó là cả quá trình đấu tranh tâm lý và học hỏi chứ không phải đùa.

Rồi còn phải ra tiệm nét chọn máy trong góc mở phim heo lên xem để học hỏi, ngồi coi mà phập phồng sợ bị phát hiện. Lỡ sau này có bệnh tim là chắc thời điểm đó gây ra.

Hôm đó như mọi lần, em rước tôi bằng chiếc xe đạp màu hồng lúc 2 giờ trưa. Đi được một đoạn vào đường vắng, tôi đưa tay về phía sau nắm lấy tay quyên để lên eo tôi nói với giọng nạt nộ…

– Ôm anh vào, cái tay để không đó làm gì.

Quyên rất hợp tác làm theo lời tôi miệng cười khúc khích đáp…

– Không sợ anh hai em chém anh hả?
– Vì cái ôm eo thì lỗ, ma… à… đổi nụ hôn với được nằm ôm trọn em vào lòng thì anh chấp nhận đổi nhe!

Tôi cười to khoái chí. Quyên nhít người tiến lên lấy hai bàn tay thọc sâu vào túi áo khoác ôm chặt tôi hơn nói…

– Nắng quá…

Tôi không biết là quyên vô tình hay cố ý làm con ciu tôi vương ra mạnh mẽ. Tốc độ đạp xe của tôi giảm lại bất ngờ, hai bên đùi phải hoạt động liên tục để đạp, ở giữa thì tay của quyên làm bé ciu tôi ngợp ngạc không biết làm thế nào.

– Nắng thì hôm nay đi uống nước nhe, anh cũng đang mệt.
– Uống ở đâu anh?

Tay tôi chỉ về phía trước nói…

– Trước nè.
– Bữa giờ em đâu thấy quán cafe nào đâu ta.
– Em không để ý đó, tý vào là sau này biết à.

… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv.com/bien-co-cuoc-doi/

Tôi bất ngờ quẹo vào con đường bê tông nhỏ làm em bất ngờ. Bảng hiệu Cà – Phê Vườn Xoài nằm trên cánh cổng nhỏ, tôi chạy thẳng vào mắt liên tục nhìn hai bên tìm chỗ chưa có xe nào đậu.

Dừng xe trước một tum được bao kín xung quanh, lối ra vào được che lại bằng tấm màng dày. Quyên nhìn tôi mặt ngơ ngác hỏi…

– Uống cà – phê trong đó hả?
– Ừ, chứ uống chỗ không kín như vậy thằng an thấy rồi sao.

Tôi bình tĩnh trả lời em một cánh hài hước kèm nụ cười…

– Mà chỗ này là quá kín luôn rồi á.

Tôi lấy tay đẩy nhẹ vào người em ra hiệu vào trong và nói…

– Vào trước đi, đứng đó nói hồi bị thấy về mệt trong mình với thằng an bây giờ.

Tôi làm với vẻ mặt nghiêm trọng, gấp gáp cộng thêm tiếng dép của chị chủ quán đang đi lại gần. Em chạy thẳng vào trong im lặng.

– Hai đứa uống gì em? Giọng chị chủ quán vang lên.
– Em uống gì?
– Rau má.
– Một rau má, một trà xanh chị.

Tôi vén màng bước vào, quyên ngồi trên võng chằm chằm nhìn tôi, chắc là đang chuẩn bị hù dọa tôi cái gì đó nếu tôi nhào lại. Tôi bước vào ngồi xuống ghế mũ kế võng em đang ngồi, miệng tôi đưa sát vào tai em thều thào…

– Định ăn thịt anh hay gì nhìn mặt thấy ghê vậy.

Quyên rùng mình giật bắn người ra xa tôi, gương mặt không giấu được vẻ mắc cỡ nhưng vẫn cố nói với tôi bằng giọng trách móc:

– Anh nảy thử nhào lên đi rồi biết.

Tôi cười tươi nói:

– Một tí anh nhào thử xem thế nào? Cùng lắm cái ôm trọn vào lòng cộng thêm nụ hôn đổi nhát chém thôi. Nãy anh nói chấp nhận đổi rồi mà.

Em nhìn tôi cười sặc sụa, em đã xóa đi cái khoảng cách mà từ nãy giờ em dựng lên.

Chị chủ quán đem nước vào, tôi đứng lên chủ động bước ra ngoài tum nhận.

– Ba mươi ngàn em.
– Dạ… đây cho em gửi.
– Cảm ơn em!

Giọng nói chị vừa kết thúc thì tôi và chị quay lưng đi về hai phía. Từ nãy giờ tôi chỉ đợi nhiêu đây thôi.

Đặt mâm nước xuống, tôi cầm ly rau má lên khoáy vài vòng rồi đưa ống hút đến tận môi em nói:

– Hút đi cho mát người anh còn lên ôm.

Em liếc đôi mắt sang tôi, môi đang dần mở ra thì tôi nói tiếp:

– Lẹ đi, thơm miệng còn hôn nữa.

Em bắt đầu ngồi dậy, tay kéo áo lại cho ngay ngắn, miệng thì đang hút ly rau má tôi cầm. Em hút được nữa ly thì thả ống hút ra dấu xong rồi với tôi, do tay em đang buộc tóc lại.

Tôi cầm ly rau má để lại mâm đồng thời đứng lên xoay người ngồi xuống võng. Em bị bật người lên chưa kịp phản ứng thì tôi choàng tay phía bầu ngực em rồi.

Em quay sang nhìn tôi chắc định mở miệng hỏi anh làm gì hay sao đấy, nhưng tôi đã hôn em nhanh hơn lời nói phát ra. Buông ra tôi hôn thêm cái nữa khi khẩu hình miệng em chuẩn bị động đậy.

Em bắt đầu xuống nước cười kiểu bất lực với tôi nói:

– Nằm xuống cho em nằm với, anh giỡn hoài mệt quá.

Tôi nằm xuống ngây ngắn để tay ra cho em nằm tựa vào vai tôi. Cái lúc này cơ thể tôi như nó rần rần như điện giật vậy, lần đầu tiên trong đời được ôm đàng hoàng đứa con gái, con ciu thì luôn cương cứng từ lúc em để tay vào áo khoác đến giờ, chắc cũng 30 phút rồi tội nghiệp cho thằng em tôi.

Nằm tâm sự với em, thì em khen tôi là liều. Chứ như mấy thằng kia bị hù là bỏ chạy mất tiêu, hôm sau đi học nhìn mặt em còn không dám nhìn.

Tôi nghĩ trong bụng là thời tới với tôi rồi. Và cũng mắc cười cái suy nghĩ ngây thơ của em, tôi đang lén lúc với em có bị phát hiện đâu mà liều. Chứ tôi như mấy thằng kia thì cũng bỏ giò mà chạy. Có giang hồ giang háng gì đâu mà bị hâm kiểu đó không sợ.

Em thì nằm kể hết chuyện này đến chuyện khác, xoay quanh vấn đề em bị thằng an quản thúc. Em mở lòng mình ra với tôi, xoay qua ôm tôi mà nói.

Tôi thì cứ im lặng lâu lâu ừ vào đúng lúc thôi, chứ tôi cũng quan tâm đến mấy chuyện em nói đâu. Đầu óc tôi bây giờ không có chỗ để suy nghĩ bước tiếp theo nữa lấy gì mà quan tâm lời em.

Tôi bắt đầu lấy bàn vuốt nhẹ dọc theo hong em rồi xuống lưng như kiểu an ủi, đồng cảm với em. Từ từ tôi kéo nhẹ áo em lên để bàn tay vào trong sau lưng em đưa lên đụng khóa áo ngực em.

Em ngước đầu lên nhìn với vẻ mặt nghiêm nghị. Tôi nhanh trí dùng lại tiếp chiêu cũ, cuối người xuống hôn em thật nhanh nói…

– Anh đo thân nhiệt xem uống rau má vào mát chưa…

Tôi cười như thằng giả tạo, lì lợm. Thấy em không phản ứng quá gây rắc, sẵn đà tôi hôn môi em cũng đưa lưỡi ra cố mà đưa qua em. Em không phản ứng gì mà hai đứa điều là lần đầu, tôi thấy nó kỳ quá không xong rồi, đéo giống trong phim tôi coi rồi nên tôi buông ra. Em ngại ngùng mặc đỏ bừng lên.

Tôi đứng lên để em nằm đó, đứng lên chủ yếu tôi sửa thằng em lại, nó đưa cái đầu ra ngoài quần lót khó chịu vãi ra. Đổi chiến thuật tôi ngồi lên trên người em, từ từ cúi xuống hôn cổ em, tất nhiên là thế này hai bàn tay tôi thoải mái hoạt động hơn nữa.

Tay tôi vừa đưa vào trong gần đụng áo víu thì em lấy tay chặn lại, để im đó không di chuyển tập trung vào miệng tôi hôn từ từ lên tai em, bắt đầu tôi thấy em thả lỏng người ra. Cái này hiệu quả nên tay tôi tiếp tục tiến lên, ban đầu chỉ xoa rồi bóp nhẹ trên áo víu…

Miệng tôi đang bên tai bên phải tôi đi qua tai bên trái, thì bắt đầu tay phải tôi làm việc, lần này tôi kéo áo víu em để tay vào.

Em cất giọng thều thào bên tai tôi “đừng… đ… ừnng mà anh” cái giọng nói còn không thành tiếng được làm sao mà nhanh hơn tay tôi. Tôi bắt đầu xe, dọc núm vú. Em bắt đầu không nằm im, lâu lâu giật người một cái. Cái núm của học sinh lần đầu nó phê, giờ ngồi viết nhớ lại mà tôi còn nuốt nước bọt… Haha…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Biến cố cuộc đời

Số ký tự: 0