Phần 4
2024-08-03 08:36:40
Hôm nay cũng như mọi ngày, mình với chị cũng nói chuyện bình thường. Có điều là sáng 6h tự nhiên điện thoại mình reo lên, mắt lờ mờ thì thấy là tên với hình của chị hiện lên. Thì ra là chị cố dậy sớm báo thức cho mình.
Chị: Ox, dậy làm đồ ăn sáng rồi đi học kìa, hôm nay anh đi học sớm đó.
Mình: Uh, anh nghe rồi. Mình lò mò dậy mở cái lò sưởi lên cho đỡ lạnh rồi đi vào phòng vệ sinh đánh răng, mình để đt mở loa ngoài nghe cho rõ.
Chị: Anh dậy chưa đó? Hay còn trên giường?
Mình: Không nghe tiếng giội cầu tiêu à? – Cái này mình cố tình chọc chị.
Chị: Thấy ghét, đánh anh bây giờ.
Mình: Uh, đánh đi, cho vk đánh đó.
Chị: Uh, để em ghi sổ, khi nào gặp nhau thì đánh bù.
Mình: Hôm nay em dậy sớm vậy đó mệt không? Hôm qua mình nói chuyện hơi khuya đó.
Chị: Không sao đâu, em nhớ anh quá nên dậy sớm gọi anh, muốn nghe giọng anh. Mắc công lát anh đi học rồi không nói chuyện được.
Mình: Uh, anh cũng nhớ em lắm. Em phải giữ sức khỏe đó, khi nào mệt thì đừng cố dậy sớm mà gọi anh, ngủ cho đủ giấc.
Chị: Em biết rồi, anh cũng phải giữ súc khỏe của anh đó.
Mình: Sức khỏe của anh không quan trọng, anh lo nổi. Quan trọng là em kìa?
Chị: Tại sao?
Mình: Em vừa đi học, vừa đi làm. Nên em phải có sức khỏe chứ. Em bị gì, anh lo lắng lắm. Anh không thể bên cạnh em để chăm sóc cho em.
Chị: Em biết rùi, anh làm đồ ăn sáng chưa? Mở skype lên đi.
Mình: Uh, đợi anh mở laptop.
Chị: Anh ăn gì đó?
Mình: Anh ăn ngũ cốc thôi. Nhà hết đồ ăn rồi.
Chị: Ngũ cốc hoài, lát nữa học xong anh đi chợ mua gì đi.
Mình: Uh, lát nữa anh đi mua, hôm nay anh về sớm.
Chị: Nhớ mua trái cây với sữa đó.
Mình: Uh, em ăn gì chưa?
Chị: Đợi anh đi học rồi em ra ngoài bếp làm sandwich.
Mình: Em phải ăn sáng đó, không được bỏ bữa. Anh không biết hồi trước em như thế nào. Nhưng giờ em là bạn gái anh, à đúng hơn là vợ chưa cưới của anh mới đúng, em phải nghe lời anh đó.
Chị: Ghét, em có đồng ý là vợ anh chưa. Uh, em nghe lời anh mà.
Mình với chị nói chuyện trên skype cũng 30’. Chị thì cứ nhìn mình ăn, rồi cười làm mình cũng không ăn nổi. Rồi đến giờ mình thay đồ đi học. Trên đường chạy xe, mình gọi cho chị.
Chị: Ủa? Anh đang chạy xe mà nói chuyện điện thoại được à?
Mình: Uh, xe anh có bluetooth nên nói chuyện thoải mái.
Chị: Uh, ước gì xe em cũng có.
Mình: Em chạy xe gì?
Chị: Accord 2011, mà standard lắm, không có gì hết ah. Còn anh?
Mình: Anh thì Nissan Rogue 2008, mà hồi trước anh 2 anh mua có upgrade nên có nhiểu đồ chơi.
Chị: Anh 2 anh cũng thương anh quá hen. Ước gì em cũng được thương như vậy?
Mình: Bộ anh không thương em sao?
Chi: Chưa đủ.
Mình: Uh, sau này anh tốt nghiệp, 2 đứa mình đám cưới. Lúc đó, anh chăm sóc em cả đời, vậy chịu chưa?
Chị: Vậy thì được đó? Mà còn bao lâu anh tốt nghiệp?
Mình: Anh đang cố gắng trong vòng 2, 5 ~ 3 năm. Anh cố hết sức, học được bao nhiêu tín chỉ thì anh học.
Chị: Uh, em cho anh thời hạn 3 năm đó. Sau 3 năm, anh chưa tốt nghiệp là em đi lấy người khác.
Mình: Gì kì vậy? Lỡ anh có fail 1 2 môn thì sao?
Chị: Em không biết. Chồng em là giỏi nhất, không được fail môn nào hết.
Mình: Uh, anh sẽ cố gắng hết sức.
Chị: Anh đến trường chưa?
Mình: Cũng sắp rồi. Em làm đồ ăn sáng chưa?
Chị: Chưa, kaka. Đang nằm trên giường.
Mình: Hay quá hen, sao không đi rửa mặt đi?
Chị: Thui, lát nữa đi, anh sắp vào học rồi. Không được nói chuyện với anh cho đến tối lận đó.
Mình: Uh, nhớ đó, lát anh vào học là em phải ra khỏi giường đó.
Chị: Em hứa. Yêu anh quá đi, Muahhhhh
Mình: Love u too, honey.
Chị: Em muốn ôm anh quá, không biết bao giờ em mới được gặp anh nhỉ?
Mình: Anh sẽ cố gắng sắp xếp để xuống gặp em. Còn không thì em lên đây.
Chị: Uh, em cũng muốn lên chơi với anh. Xem anh có con ghệ nào trên Vegas mà giấu em không?
Mình: Uh, em cứ lên đi, em tìm được anh cùi. Hehe
Chị: Đợi đi.
Mình: Anh đến trường rồi, anh vào lớp nha.
Chị: Nhanh quá, em không chịu đâu. Em muốn nói chuyện với anh nữa.
Mình: Tối đi, mình nói chuyện tiếp.
Chị: Lâu lắm, em không chịu đâu. (Chị cũng làm nũng mình, mình thì cũng biết tính chị rồi)
Mình: Muahhhhh, chụt chụt, anh yêu em lắm.
Chị: Uh, vậy thì được, bỏ qua cho anh đó. Có gì lát anh về nhà thì nhắn tin viber cho em nha. Em nhớ anh lắm đó.
Mình: Uh, bye, I love u honey.
Chị: Love u too, chụt chụt.
Rồi, mình vào học. Xong mình đi chợ rồi về nhà. Tự nấu ăn rồi làm bài tập về nhà, xong coi phim. Đến tối, chị đi làm về. Chị gọi cho mình.
Chị: Em đi làm về rồi nè.
Mình: Em đi làm mệt không?
Chị: Không mệt lắm, hôm nay ít khách.
Mình: Có ăn đủ 3 bữa không nè? ( Mình bắt chị hứa với mình là phải ăn đủ 3 bữa dù ít hay nhiều)
Chị: Ahhhhhhhh, 2 bữa ah. Tại buổi trưa có khách, em phải nấu liên tục nên không có ăn được.
Mình: Hay quá hen. Lần sau không được vậy đó.
Chị: Uh, em biết ùi. Lần sau không vậy đâu.
Mình: Em sắp về đến nhà chưa?
Chị: Em vừa về đến nhà luôn.
Mình: Uh, vậy em vào tắm rồi mở skype nói chuyện.
Chị: Ok, em tắm lẹ rồi mở skype. Em nhớ anh lắm đó.
Mình: Anh cũng nhớ em lắm.
Rồi đợi chị tắm, mình cũng dự trừ 30’ rồi, con gái có bao giờ tắm nhanh đâu. Chị gọi skype cho mình.
Chị: Hi anh, em tắm xong rồi nè.
Mình: Uh, em đẹp lắm (cái này mình khen thật lòng, chị thặt sự rất đẹp)
Chị: Em có gì đâu mà đẹp, em già rồi đó.
Mình: Anh không thích em nói vậy. Em dù có gì đi nữa, em vẫn là người anh yêu nhất, là người đẹp nhất trong lòng anh, là người vợ sau này của anh.
Chị: Ghét anh quá, toàn nói ngọt không à?
Mình: Anh không nói ngọt, em đẹp lắm M à. Sau khi anh tốt nghiệp, trong lễ tốt nghiệp của anh, anh sẽ cầu hôn em trước mặt mọi người, trước mặt ba mẹ anh.
Chị: Uh, nhớ đó, em cho anh cùng lắm là 3 năm thôi đó. Em không đợi lâu hơn nữa đâu.
Mình: Anh hứa với em, chắc chắn, anh cưới em làm vợ. Em là người mà anh từng mong đợi bấy lâu nay. Đúng là anh còn quá trẻ, anh mới 20 à. Nhưng anh đủ sáng suốt để biết được người mà anh muốn cưới làm vợ. Và người đó chính là em đó, M à.
Chị: Uh, em yêu anh lắm. Anh phải giữ lời đó.
Mình: Anh nói là anh làm. Mà anh thắc mắc là sao em ở lại được lâu mà trong khi đi theo diện du học?
Chị: Lúc đầu là em đi theo diện du học, nhưng sau này học phí mắc quá, em họ em thấy vậy nên làm hôn nhân để em được giảm học phí với lại nhập cư luôn.
Mình như đứng hình trước lời nói của chị.
Mình: Vậy là em đã kết hôn rồi à?
Chị: Uh, anh sao vậy?
Mình: Em có biết là anh shock lắm không?
Chị: Sao mà shock?
Mình: Anh đang cướp vợ người ta đó, em có biết không?
Chị: Thắng đó là em họ của em mà, có gì đâu mà cướp? Anh đừng nghĩ lung tung.
Mình: Anh biết, nhưng anh thật sự rất buồn khi nghe em nói vậy.
Chị: Anh đừng có suy nghĩ bậy bạ, em với thằng em họ không có gì đâu.
Mình: Anh không biết nữa, giờ anh thật sự rất shock. Anh không biết nên nói gì nữa.
Chị: Anh đừng vậy mà.
Mình im lặng,,,
Chị: Em thật sự không muốn giấu anh.
Mình: Em với thằng em họ chắc phải mặc đồ cưới chụp hình rồi đúng không?
Chị: Không có, chỉ mặc đồ bình thường thôi.
Mình cũng im lặng.
Chị: Anh đừng có như vậy được không? Em với nó không có gì hết.
Mình: Hiện giờ anh cũng không biết nên nói gì nữa. Anh muốn được yên tĩnh xíu. Em đi ngủ trước đi. Anh muốn ngồi yên 1 mình.
Chị: Em không có làm gì có lỗi với anh hết. Em đừng suy nghĩ lung tung.
Mình: Uh, anh biết rồi.
Chị: Uh, em ngủ trước đây. Bye anh. Em yêu anh, ox. Đừng có nghĩ bậy bạ. Em chỉ yêu mình anh thôi.
Mình: Uh, bye em.
Thật sự, lúc đó ai trong trương hợp của mình, ai mà không shock khi biết bạn gái gái của mình đã kết hôn với người khác. Lúc đó đầu mình quay vòng vòng, mình làm nốt nửa chai vodka còn mà không pha gì hết, không đá luôn. Uống chay như cho đến hết chai rồi mình ngủ ngoài sofa, không thay đồ vào phỏng ngủ luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro