Ý loạn tình mê

Phần 31

2023-06-29 11:48:00

Phần 31
Quách Tương không thèm nghe, cứ gục gặc đầu mình đến khi tinh dịch bắn ra ào ạt. Nàng mút hết, giữ chặt nó trong miệng chẳng để xổng ra. Vị tinh dịch Trương Quân Bảo nồng, hơi thơm thơm thoang thoảng, có vị hậu đắng. Chốc lát sau, nàng đã nuốt hết. Hắn cũng rút bàn tay ra khỏi lỗ thịt của nàng. Dịch nhờn của nàng giờ dính bết lại hết, loang lổ ướt đẫm vùng lông đen tuyền. Nàng nghiêm mình rời khỏi mặt hắn. Lúc ngồi dậy, Quách Tương suýt phì cười vì mặt và miệng Trương Quân Bảo ướt nhờn dịch thuỷ của nàng. Nàng chùi những bệt trắng còn sót lại quanh miệng. Trương Quân Bảo lo lắng hỏi:

– Sao rồi… tỷ thấy khá hơn chưa?

Quách Tương gật đầu nói:

– Nhờ dương dịch của đệ… ta đã khỏe hơn nhiều! Còn đệ… đệ có mệt không?

Trương Quân Bảo hơi nhăn mặt, nói:

– Đệ… đệ không biết nói sao nữa!

Quách Tương khuyến khích:

– Đệ cứ nói đi, đừng ngại!
– Lúc tỷ ngậm nó trong miệng… để thấy thích thú vô cùng… khắp người hoan lạc chưa từng thấy… nó làm dương dịch của đệ cứ vọt ra! – Trương Quân bảo thật thà kể.

Nàng cố che dấu nụ cười của mình, tiến lại sát gần, nắm tay hắn, nói:

– Tỷ cảm ơn đệ… không có đệ, chắc tỷ đã tẩu hỏa nhập ma thật rồi!

Nói xong, nàng hơi nghiêng đầu, khẽ ngã đầu vào một bên vai của hắn. Trương Quân Bảo hơi bối rối nhưng ngay sau một lúc cũng biết choàng tay qua vai, hơi ôm nàng sát vào người của hắn. Giờ này hắn không còn cảm thấy ngần ngại nữa. Nàng hơi ngả người, hắn cũng ngã theo dựa lưng nằm luôn xuống nền đất lạnh lẽo. Nàng để yên cho hắn ôm thân thể lõa lồ của mình. Bất giác, Trương Quân Bảo nói:

– Quách tỷ… tỷ không mặc lại áo, không sợ… lạnh sao?

Nàng lắc đầu, nói:

– Có đệ ôm tỷ rồi… tỷ cũng thấy ấm rồi!
– Nhưng… như vậy thì… kỳ lắm! – Hắn nói.
– Có gì mà kỳ… nãy giờ đệ đã nhìn thấy cả rồi. Ta che dấu lại làm gì nữa! – Nàng nói.

Trương Quân Bảo ngẫm thấy cũng phải, nên thôi. Trong lúc ôm nàng, vô thức bàn tay của hắn cứ lần mò sờ lên nhũ hoa nàng. Lúc Trương Quân Bảo phát hiện ra, hắn định khẽ rút tay về lại. Quách Tương ngoái đầu nhìn hắn, nói:

– Không sao đâu! Nếu đệ thích… cứ sờ đi! Còn ngần ngại gì nữa!

Trương Quân Bảo nghe lời, lần này hắn tự nhiên hơn. Chẳng mấy chốc, hai người cứ lần mò cơ thể nhau. Trương Quân Bảo sờ hai nhũ hoa, trong khi Quách Tương thì nắm dương vật hắn không rời. Nàng hỏi:

– Sao cái này của đệ nó cứ cương cứng mãi thế?

Trương Quân Bảo hồn nhiên đáp:

– Đệ chẳng rõ… chỉ biết từ lúc tỷ nắm vào là nó cứ thành ra như vậy!

Nàng nhân đó khen ngợi hắn:

– Đệ còn trẻ, lại theo Giác Viễn đại sư luyện căn bản Cửu Dương thần công từ nhỏ, thảo nào dương khí lúc nào cũng tràn trề. Tỷ nghe lỏm được bài kệ của đại sư, giờ cố chấp luyện theo thành ra mới thế này.
– Tỷ đừng sợ… có đệ ở đây. Có gì… đệ sẽ truyền dương khí cho tỷ! – Hắn nói.

Nàng nghe xong thì xoay mình lại. Trương Quân Bảo thấy mặt nàng vẫn còn đỏ. Hắn nói:

– Tỷ… tỷ lại bị nữa sao?

Nàng gật đầu, e lệ nói:

– Ta e… hấp thụ dương khí bằng miệng chắc không hết rồi!
– Vậy phải làm sao nữa? – Trương Quân Bảo hỏi.

Nàng ngập ngừng, nói:

– Chỉ còn cách truyền dương khí vào cho ta bằng con đường khác thôi. Đệ… còn sức không?

Trương Quân Bảo ngó xuống thấy dương vật mình thẳng băng, nói:

– Đệ… đệ không sao. Tỷ đừng lo. Vậy… ta truyền bằng cách nào?

Quách Tương bất giác mỉm cười:

– Tỷ sẽ dạy cho đệ. Lần này, đệ giúp tỷ nữa nhé!

Trương Quân Bảo gật đầu. Đoạn, hắn chăm chú nghe từng lời Quách Tương dạy rồi cứ thế làm theo. Nàng dạy Trương Quân Bảo vần ngửa mình ra, cho hắn hôn hít khắp mặt cổ và hai bầu nhũ hoa của nàng. Vừa hôn, tay hắn vừa đưa lên xoa bóp hai bên nhủ. Quách Tương nói rằng làm vậy để quần tụ dương khí của mình. Hắn thấy nàng nói đúng vì hắn chạm vào đâu là người nàng săn lại, nóng ấm chỗ đấy, Trương Quân Bảo càng tin những lời nàng nói là thật. Tên nam nhân trẻ miệt mài, nhiệt tình theo mấy lời nàng dạy làm Quách Tương rạo rực hết cả người. Hắn cứ vừa hôn vừa sờ soạng thân thể người nữ nhân từ trên xuống dần, hôn từ cổ xuống đến chỗ hai núm nhũ hoa, hắn hôn mơn man khắp từ cái bụng phẳng phiu mịn màng rồi xuống cả phía dưới.

Quách Tương giật mình khẽ một cái khi Trương Quân Bảo hôn vào đúng giữa phần thịt mềm ướt át ở cửa xuân cung. Đôi môi mềm mại của hắn hôn vào đúng giữa hai cái môi âm đang sưng đỏ của nàng. Dịch nhờn của Quách Tương thoát ra ào ạt, Trương Quân Bảo hối hả cứ hôn hít rồi liếm láp ở chỗ đó mãi. Hắn lo lắng cho nàng nên nhiệt thành làm theo chỉ dẫn, không thắc mắc chẳng ngại chuyện vệ sinh. Càng lúc, dịch thuỷ càng ứa ra dầm dề, chảy dọc theo khe háng xuống… hơi thở nàng mỗi lúc một dồn dập hơn, người nóng bừng hẳn lên. Liếc mắt xuống Quách Tương thấy dương vật Trương Quân Bảo vẫn nghễu nghện tự bao giờ. Cái đầu dương vật lấp ló chừng muốn chui toạc ra khỏi cái bao quy đầu luôn nhưng mãi vẫn không thể nào thoát ra nổi. Nàng rên rỉ:

– Trương huynh đệ! Tỷ thấy hết cách rồi. Đệ hãy truyền dương khí thẳng vô xuân cung của ta luôn đi… như vậy mới mong hiệu quả!

Trương Quân Bảo nhìn một hồi, lo lắng hỏi:

– Đệ thấy lỗ huyệt của tỷ hơi bé. Sợ đâm vào, tỷ sẽ đau đấy!

Quách Tương lắc đầu điên cuồng:

– Đệ đừng cãi ta… hãy làm theo mau lên. Ta chết mất!

Trương Quân Bảo gật đầu vâng mệnh chẳng dám cãi. Hắn dựng thẳng người, hai mông khuỵu xuống tọa trên hai gót chân. Hắn dạng hai chân Quách Tương ra xa, chỗ dương vật tồng ngồng của hắn chĩa thẳng vào hạ bộ nàng, dò dẫm tìm vị trí để thọc vào xuân cung. Cửa thịt của Quách Tương là một cái khe nhỏ, nằm khuất dưới lớp âm mao đen tuyền. Trương Quân Bảo không biết cách nên cứ thọc mãi cái đầu dương vật của hắn cũng chọc vào không đúng vị trí cần thiết, trong khi ấy cái đầu tù tù ươn ướt căng bóng của hắn cứ cọ vào bụng càng làm cho nàng thấy điên cuồng hơn. Không còn cách nào khác, Quách Tương đành thò tay xuống, một tay bành hai mép thịt của mình ra, tay kia nắm dương vật, dí cái đầu dương vật vào đúng chính giữa. Nàng nói trong tiếng nấc:

– Trương huynh đệ… đệ hãy cho vào đi!

Nàng nhắm mắt lại. Ngay lập tức, Trương Quân Bảo hẩy mạnh một cái, dương vật của cậu ta đâm thẳng vào, chui tụt vào trong người nàng. Đầu dương vật của hắn đâm mạnh tới tận tử cung làm nàng phải kêu khẽ một tiếng. Lúc nàng mở mắt ra thì dương vật của hắn đã vào lút cán, phần gốc dương vật hai chùm lông của hai người chà xát nhau. Nàng vuốt ve vai hắn:

– Đúng rồi đó… ta thấy thoải mái quá đệ ơi. Đệ… đệ thấy sao?

Trương Quân Bảo cũng nấc lên:

– Đệ… đệ không biết nữa… bên trong của tỷ… nó xiết lấy cái đó của đệ… đệ… đệ cũng thấy thoải mái lắm… thấy sướng lắm tỷ ơi…

Nàng khuyến khích hắn:

– Giờ đệ nghe ta… cứ rút ra rồi đẩy vào nhịp nhàng… cho hai vật ấy ma sát nhau… chốc lát sau đệ sẽ cảm thấy dương khí muốn xuất ra… nhưng đệ phải cố kềm lại, đừng cho nó ra vội.
– Tại sao? Chẳng phải… tỷ cần dương khí của đệ sao? – Hắn hỏi.
– Đệ cần cho dương khí ngưng tụ lại thật nhiều thì chốc nữa xuất ra mới nhiều… ta mới hấp thu nhiều được… đệ hiểu chứ!
– À… thì ra là vậy! – Trương Quân Bảo gật gù.

Hắn lại bắt đầu nhịp nhàng rút ra… rồi đẩy vào. Dương vật Trương Quân Bảo đều đều chui ra chui vào vào cái lỗ thịt ướt nhờn đó của Quách Tương. Đột nhiên, nàng thấy hơi áy náy, nàng thấy mình làm vậy nãy giờ khác gì lừa đảo tâm hồn ngây thơ của hắn, nhưng lúc này Quách Tương như điên loạn lên rồi, nếu không có dương vật của Trương Quân Bảo chắc nàng sẽ bị khí huyết dâng trào mà tổn thương tâm phế thật. Việc cũng đã thành ra đến vậy, Quách Tương chỉ còn biết nhắm mắt hưởng thụ thôi.

Vừa áy náy ghê gớm đồng thời nàng cũng vừa cảm thấy sướng đê mê. Quách Tương nhắm mắt lại dạng rộng đùi, để mặc cho dương vật Trương Quân Bảo tha hồ muốn thọc vào âm đạo nàng với tốc độ thế nào thì thọc. Trương Quân Bảo vận công lực trong vô thức, sức mạnh hắn được tăng lên, hắn từ chậm rãi chuyển sang nhanh và mạnh mẽ. Dướng vật hắn lao phăm phăm vào bụng dưới Quách Tương, biến mất hút trong người nàng. Phần hạ thể của hắn và nàng đụng nhau kêu lên “phành phạch” liên tu.

Trương Quân Bảo thấy thế thẳng lưng không thuận nữa nên chồm xuống. Quách Tương cũng nhân đó mà ôm lấy hắn, vòng tay ra sau lưng siết chặt, cho ngực hắn áp đè lên nhũ hoa của nàng. Trương Quân Bảo như con ngựa bất kham, hắn tăng tốc dập nàng như con ngựa đang phi nước đại, những tiếng “phành phạch” cứ phát ra liên hồi. Mồ hôi rịn ra khắp trên lưng của chàng thiếu niên chưa nếm trải xuân tình bao giờ.

Quách Tương sướng đến điên loạn, nàng chẳng thèm giải thích đã hôn Trương Quân Bảo thắm thiết. Tay nàng ôm hắn, phần hông nàng co thắt ưỡn hạ bộ lên như muốn níu chặt lấy cái dương vật của Trương Quân Bảo không cho sổng ra. Quách Tương nhả môi hắn ra, há hốc miệng, mặt đỏ lựng, buột ra những tiếng kêu nghe rất đáng yêu, đầy nữ tính…

– Ôi! Tỷ sướng quá… tỷ thích quá Trương đệ ơi… mạnh nữa lên!

Chàng thiếu niên Trương Quân Bảo mồ hôi đầm đìa cũng đang trong cơn hưng phấn tột độ. Tạm thời hắn không để ý gì nữa, chỉ biết dốc hết sức lực của mình để dập dương vật vào người Quách tỷ của mình mạnh mẽ. Hắn rít lên:

– Quách tỷ… đệ… dương khí của đệ… nó muốn trào ra…
– Ưm… nghe lời tỷ… hãy kiềm chế nó… ngưng tụ nó… đệ ơi… hãy đâm vào mạnh nữa!

Quách Tương xuýt xoa rít lên. Nhưng Trương Quân Bảo cũng không sao vâng mệnh nổi nữa. Sau một cú dập thật mạnh, người hắn gồng cứng, hai tay Trương Quân Bảo ôm chặt lại lưng Quách Tương, ghì chặt phần háng của mình vào háng nàng để dương vật ngập sâu trong người nàng, miệng nói với hai hàm răng nghiến chặt:

– Ôi! Em xuất đây… tỷ ơi… em hết chịu được rồi… ôiiiii…

Quách Tương cảm giác tinh khí của Trương Quân Bảo tuôn trào trong cơ thể mình. Chàng thiếu niên bắn dòng “dương khí” nóng ấm, phọt ra một cách mãnh liệt theo từng nhịp giật giật hối hả. Xuất hết khí huyết xong, hắn ngại ngùng nói:

– Đệ xin lỗi. Đệ không thể ngưng tụ thêm nữa!

Quách Tương mỉm cười, vuốt cái trán lấm tấm mồ hôi của hắn, nói:

– Không sao… tỷ thấy dương khí cũng vào nhiều rồi… đệ cũng cố gắng lắm rồi!

Trương Quân Bảo thở hồng hộc, hỏi nàng:

– Giờ… đệ nên làm gì tiếp theo đây?

Quách Tương chỉ ôm hắn, hai chân quắp vào mông hắn, nói:

– Hãy ôm ta thật chặt, giữ cho dương vật cứ nằm trong người ta. Đệ vừa xuất “dương dịch” vào rồi, hãy giữ ở đấy thôi… đệ rút ra bây giờ, ta e dương dịch sẽ trào ra… rất phí!

Trương Quân Bảo nghe lời ôm lấy nàng. Cả hai thoải mái nằm lăn lộn trên đất. Quách Tương thở phào, nàng thấy sung sướng khi đêm nay có Trương Quân Bảo giúp nàng thỏa mãn nỗi khát khao thầm kín. Nàng vuốt lưng hắn, lại hỏi:

– Tối nay đã xuất dương khí hết ba lần… đệ thấy sao rồi?

Trương Quân Bảo lắc đầu, nói:

– Đệ không sao… chỉ là… thấy hơi buồn ngủ!

Quách Tương cười, nói:

– Phải… giờ đã khuya, đệ buồn ngủ cũng phải. Hãy cứ ôm ta như vầy mà ngủ đi!

Trương Quân Bảo nghe lời nàng, chỉ giây lát sau hắn đã chìm vào giấc ngủ ngay. Nàng ôm lấy người thiếu niên đang nằm trên thân thể mình. Gương mặt Trương Quân Bảo tuấn tú, có nét thoát tục, tâm tính hắn lại tốt bụng. Hôm nay xem chừng nàng đã lại có được sự trinh trắng của Trương Quân Bảo, Quách Tương thấy mình thật may mắn. Lúc sau, khi dương vật Trương Quân Bảo thun lại, rớt khỏi người nàng thì Quách Tương đẩy hắn nằm ra. Nàng nhìn dương vật hắn thun lại, chẳng khác chi của một đồng tử thì mỉm cười. Nàng nép mình, ngã đầu lên ngực hắn, gác chân cùng hắn trải qua giấc mơ xuân.

Quách Tương và Trương Quân Bảo lõa thể nằm say ngủ giữa rừng già u tịch. Trong cơn ngủ mê, gió sương thổi lạnh, hai thân thể ôm sát để cùng sưởi ấm cho nhau. Quách Tương nằm ngủ một giấc đến khi ánh nắng chói chang rọi vào mặt nàng thì mới mơ màng tỉnh dậy. Lúc thức giấc, nàng thấy mình vẫn còn nằm gọn trong lòng Trương Quân Bảo. Quách Tương nằm gối đầu một bên cánh tay, chân nàng gác sang bụng, tay nàng để trên ngực hắn. Quách Tương ngước lên thấy Trương Quân Bảo lúc này cũng mở mắt, hình như hắn đã thức giấc rồi nhưng vẫn giữ nguyên tư thế để vỗ yên giấc ngủ cho nàng. Bốn mắt nhìn thấy nhau, Trương Quân Bảo hơi ngượng ngùng chỉ khẽ gật đầu ra hiệu chào nàng. Quách Tương cũng mỉm cười đáp lại, nàng không nói gì chỉ vùi đầu vào vai hắn. Chợt, nàng nghe hắn ấp úng nói:

– Quách tiểu thư, tỷ… tỷ không sao chứ?

Nàng nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn hắn, đáp lại:

– Ta… ta không sao!

Trương Quân Bảo thở một tiếng dài thường thượt:

– Vậy thì tốt rồi! Đệ cứ thấy lo lắng…

Quách Tương mỉm cười, nói:

– Ta thấy không còn bị tâm hỏa thiêu đốt nữa. Cơ thể đã rất dễ chịu. May nhờ có đệ!

Trương Quân Bảo lộ vẻ mặt hân hoan mừng rỡ. Lúc này, Quách Tương thấy có gì vướng vướng nên hơi chuồi chân mình xuống. Nàng thích thú nhìn thấy dương vật Trương Quân Bảo đã cương lên thẳng đuột như một cây đại thụ thẳng tắp. Không đợi hắn nói tiếng nào, lập tức nàng thò tay cầm và bóp nhẹ dương vật hắn. Nàng nghe tiếng hắn thở mạnh, miệng hắn kêu lên “Ư ư”. Nàng ngoái nhìn hắn, nói:

– Đệ thật khỏe mạnh. Đúng là anh hùng xuất thiếu niên mà. Để cho ta sờ đệ một tí nhé!

Trương Quân Bảo miễn cưỡng đáp:

– Tỷ… tỷ cứ tự nhiên!

Quách Tương nhìn gương mặt lúc nào cũng ra vẻ ngượng ngùng của hắn thì thấy đáng yêu vô cùng. Không kèm được, nàng trờ môi mình tới, môi tìm môi, trao cho Trương Quân Bảo một nụ hôn dài đầy đắm đuối. Hôn được một lúc, Quách Tương lấy lưỡi ra khỏi miệng hắn, nàng thì thào thật khẽ vào tai hắn:

– Đệ cũng hãy tự nhiên nhé! Đừng ngại…

Trương Quân Bảo thông minh, có vẻ cũng hiểu ý nàng. Hắn vòng cánh tay còn lại sang bên phía nàng, nơi ấy, hắn bóp nhẹ và mân mê đôi nhũ hoa của nàng. Đầu nhũ hoa của Quách Tương cương lên. Cả hai như cùng cảm nhận được hơi ấm của nhau và cùng đê mê rờ rẫm nhau thỏa chí. Quách Tương cảm thấy dương vật của hắn mỗi lúc một to thêm trong bàn tay nàng. Cả bàn tay nàng không nắm hết được chiều dài dương vật của chàng thiếu niên. Trương Quân Bảo sờ trên ngực chán chê, cũng đưa tay xuống sâu hơn. Nàng hơi dạng đùi ra để hắn dễ dàng sờ nắn khắp miệng xuân cung của nàng. Trương Quân Bảo sờ được mớ chất dịch nhầy nhụa, một số đã khô trên mép miệng, số khác chực trào ra khi hắn cho sâu ngón tay vào bên trong mép thịt. Lúc Trương Quân Bảo rút ngón tay ra, trên đầu ngón tay của hắn đã nhòe nhoẹt tinh dịch trắng đục rồi. Thấy hắn như thắc mắc, Quách Tương nói:

– Dương dịch của đệ tối qua xuất ra nhiều quá. Ta hấp thụ không hết nên giờ nó mới trào ra từ trong lỗ huyệt vậy nè!

Trương Quân Bảo chẳng biết hiểu thế nào, hắn cũng gật gù. Quách Tương lại nói:

– Hay là giờ ta ra bờ suối, mộc dục lại cho sạch sẽ… cho đệ sờ thoải mái hơn!

Nàng nói xong liền định nhỏm dậy, nhưng Trương Quân Bảo đã giữ chặt nàng, hắn nói:

– Không… không cần đâu… đệ thấy cũng không sao mà! Tỷ đừng đi đâu cả… hãy nằm yên để đệ được ôm tỷ!

Quách Tương nghe thấy chỉ mỉm cười, nàng gật đầu:

– Vậy ta chiều ý đệ nhé!

Cả hai cơ thể trần truồng cứ thế cuộn vào nhau trong cơn đam mê bất tận. Trương Quân Bảo còn nhỏ tuổi, chưa có tí kinh nghiệm nào trong việc ái ân, hắn không thể gọi tên và cũng chả biết những việc mình và Quách cô nương kia đã làm trong suốt đêm qua, mãi cho đến hiện tại là việc gì nữa. Hắn và Quách Tương nằm dưới gốc cây, cả hai cùng sờ mó thân thể nhau thật cuồng nhiệt. Trương Quân Bảo vuốt ve dọc tấm lưng thon thả của nàng, hắn lùa tay vào kẽ mông nở nang của nàng, đi tới miệng xuân cung đang nhòe nhoẹt dương khí.

Trương Quân Bảo nói trong tiếng thở đứt quãng:

– Quách… Quách tiểu thư ơi… đệ… đệ muốn…

Nàng đưa ngón tay lên chặn ngay miệng hắn, nói:

– Đệ muốn gì thì cứ làm đi. Không cần xin phép ta đâu!

Trương Quân Bảo gương mặt đầy vẻ hào hứng và gật đầu. Quách Tương giờ chỉ nằm im, thụ động chờ đợi sự chủ động của hắn, như vầy mới đúng như lẽ thường tình nhi nữ và nàng cũng thích thú như vậy hơn. Trương Quân Bảo tỏ ra hơi gấp gáp, nhưng như một lẽ tự nhiên cuối cùng hắn cũng làm được những gì mình mong muốn. Quách Tương để yên cho hắn động thủ. Trương Quân Bảo quỳ gối lên, kê dương vật mình ngay cửa mình Quách Tương day nhè nhẹ. Nàng nín thở chờ đợi, dương vật hắn từ từ tách cánh cửa thịt và đi sâu vào một lần nữa. Dương vật Trương Quân Bảo vào tới đâu nàng biết tới đấy, mọi thứ đều giao hòa trong cảm giác tê tái đê mê. Quách Tương gào lên cho thỏa mãn, nàng sướng quá, dương vật Trương Quân Bảo không to nhưng rất dài, đâm sâu tận cùng trong cơ thể nàng.

Hắn đâm dương vật vào hết rồi để yên trong giây lát. Nếu như trong đêm qua, Trương Quân Bảo chỉ nghĩ đơn giản là làm vậy để cứu mạng Quách Tương thì đến sáng nay, mọi sự đã khác. Nó không còn là vì những sự tốt đẹp kia nữa, nó đơn giản là hắn và nàng đã cùng nhau bước qua ngưỡng cấm, cả hai đang ái ân nồng nhiệt với nhau. Trương Quân Bảo từ từ rút ra. Hắn thấy Quách Tương nổi gai ốc khắp người, hình như nàng đang sướng lắm! Sau cú thăm dò nhẹ nhàng ban đầu, Trương Quân Bảo bắt đầu động rất mạnh vào, hắn nhấp liên hồi.

Buổi sớm mai, giữa rừng hoang vu không nghe tiếng chim kêu vượn hót mà trái lại toàn là những tiếng phàch phạch rất to khi hai cơ thể trần truồng va đập vào nhau. Quách Tương gào lên thống khoái, nàng hết vật đầu qua bên trái rồi bên phải, cứ liên tục như vậy vì Trương Quân Bảo cứ nắc liên tục mạnh mẽ. Hắn giao hợp hồn nhiên, cứ một tư thế như vậy mà đánh tới. Lúc sau, chắc Trương Quân Bảo nghĩ gì, hắn mới gập đôi hai đầu gối nàng lên đến sát ngực nàng cho phần hạ thể nàng vểnh lên, lúc ấy lực của hắn thúc vào bên trong nàng có thể cảm nhận rõ ràng hơn. Trương Quân Bảo hành dâm kiểu này làm Quách Tương rất thốn nhưng nàng sướng kinh khủng. Tinh khí của hắn và dâm thủy của nàng hòa lẫn với nhau chảy lai láng. Trương Quân Bảo nằm đè lên nàng, hôn môi nàng, ngậm lưỡi nàng, bú lần lượt hai nhũ của nàng trong khi vẫn dập liên hồi.

Hắn banh hai chân nàng hổng lên trời rồi xọc mạnh dương vật vào tưởng chừng muốn làm cửa xuân cung nàng rách toạc. Quách Tương dùng tay ghì chặt hắn vào lòng, ở hạ thể để cho dương vật hắn cứ thọc tuốt vào sâu nhất trong nàng. Trương Quân Bảo nắc mãi cũng đến lúc hắn chuẩn bị phóng tinh. Quách Tương đã tới chỗ tột đỉnh khoái lạc. Nàng không còn quan tâm tới việc gì khác nữa. Nàng siết chặt cho Trương Quân Bảo thúc mạnh dương vật vào người mình mấy cái nữa thì đột nhiên thấy hắn rung động toàn thân. Trương Quân Bảo thổn thức vào tai nàng:

– Đệ… đệ ra đây… đệ xuất dương khí đây tỷ ơi… đệ… đệ sướng quá!

Từng đợt, từng đợt tinh khí nóng hổi phọt mạnh vào tử cung Quách Tương khiến nàng chết lịm trong đê mê. Âm đạo nàng co bóp chặt vào dương vật Trương Quân Bảo, giữ không cho nó xổng ra, làm nó phóng thêm mấy đợt nữa cực khoái mới thôi.

Khi cả hai đã phỉ dạ rồi, Quách Tương mới dắt Trương Quân Bảo ra bờ suối gần đó để cả hai cùng nhau mộc dục. Hắn cùng ngồi trong lòng suối với nàng, lặng lẽ nhìn cảnh Quách Tương cho tay vô xuân cung, móc ra từng đợt dịch trắng của hắn. “Dương dịch” của Trương Quân Bảo bị nàng móc ra từng sợi, rồi thả trôi theo dòng suối. Mấy con cá nhỏ tò mò, có con cứ ngoi lên đớp lấy từng chút một dương khí ấy.

Cả hai không thể ở lâu mãi một chỗ nên mới bất đắc dĩ phải mặc lại y phục rồi rời đi. Trương Quân Bảo đóng y phục gọn gàng, chỉ thấy Quách Tương thì không như vậy, nàng chỉ khoác hờ xiêm y vàng của mình bên ngoài, cơ thể lúc nào cũng khoe ra ngồn ngộn. Trương Quân Bảo mới đầu không dám nói thẳng, đến mãi chiều hôm sau mới bộc bạch:

– Hình như, chuyện chúng ta vừa làm… là sai trái phải không?
– Sao đệ lại nói vậy? – Quách Tương hỏi.
– Đệ ngẫm lại, thấy không giống như tỷ bị tẩu hỏa nhập ma do luyện công. Đúng không?

Nghe Trương Quân Bảo hỏi, nàng gật đầu thừa nhận:

– Xem ra đệ cũng không phải quá khờ khạo. Phải… không phải do ta luyện công không đúng. Nhưng quả thật, mấy ngày nay lòng dạ ta bất an. Hễ mỗi lần ta rảnh rỗi, cứ nghĩ ngợi lan man và mơ tưởng đến những nam nhân khác. Ta… ta thật tồi tệ phải không?

Trương Quân Bảo thấy nàng rơm rớm nước mắt, vội nhào đến ôm lấy nàng, nói:

– Không… đệ không có ý đó. Xin tỷ đừng nghĩ như vậy!

Nàng nhìn thẳng mặt hắn, hỏi:

– Trương huynh đệ, đệ có xem thường ta không?

Trương Quân Bảo khẳng khái lắc đầu, nói:

– Ngay từ hồi gặp tỷ lần đầu trên đỉnh Hoa Sơn, đệ… đệ quả thực đã luôn để hình ảnh của tỷ trong tim rồi. Lúc ta hội ngộ lại ở Thiếu Lâm, đệ mừng lắm. Nhưng vì chuyện của sư phụ làm cho đệ rối bời tâm trí, chẳng biết làm sao. Đêm qua, khi tỷ yêu cầu đệ “truyền dương khí” thì đệ cũng biết rồi… nhưng…

Nàng tò mò, cứ hỏi tới:

– Nhưng sao? Đệ nói tiếp đi…

Trương Quân Bảo ấp úng bày tỏ:

– Bản thân đệ thực sự cũng rất muốn làm chuyện ấy với tỷ, nên nghe xong đệ đã ưng thuận liền. Đệ thấy mình thực may mắn!

Quách Tương hỏi lại:

– Đệ… đệ nghĩ vậy thật ư?

Trương Quân Bảo gật đầu:

– Đệ nói thật. Đệ không biết tỷ đã bị những gì, nhưng từ nay mỗi khi tỷ cần thì đệ vẫn sẵn sàng “truyền dương khí” cho tỷ.

Quách Tương cảm động, ôm chầm lấy Trương Quân Bảo, nói:

– Cảm ơn đệ. Đệ thật tốt bụng Quân Bảo à!

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ý loạn tình mê

Số ký tự: 0