Phần 23
2023-06-29 11:48:00
Tiểu Long Nữ giật mình, vội kéo hắn lại, ôn tồn giải thích:
– Chàng đừng nóng giận. Ta biết rõ tâm ý của chàng nên nào dám xem thường. Nhưng chuyện trước mắt, chẳng qua là do bất đắc dĩ thôi. Chàng xem Quách cô nương tuy là nữ hiệp cứng cỏi, nhưng tựu lại cũng chỉ là một cô gái trẻ trung thôi. Giờ cô ấy như vậy, chàng không giúp chẳng lẽ muốn cô ấy tìm đến tên ghẻ lở kia sao… hoặc giả cô ấy bị chàng từ chối, lại nghĩ quẩn mà bỏ mình… lúc ấy thế nào?
Hai người vừa nói đến đó đã nghe tiếng gieo mình xuống nước từ phía xa. Tiểu Long Nữ ngoái đầu nhìn, vội nói lớn:
– Thôi chết… cô nương ấy tự tử thật rồi. Thôi… chàng mau giúp cô nương ấy đi…
Tiểu Lý vẫn chần chừ nhưng Tiểu Long Nữ cứ giục, việc lại cấp bách nên hắn đành gật đầu mà chạy đi. Tiểu Long Nữ không xen vào, vẫn chỉ đứng xa quan sát mà thôi.
Quách Tương gieo mình xuống nước cũng gần đó. Nơi đây là con suối, nước đọng thành hồ xanh trong nhìn có vẻ sâu. Tiểu Lý chạy đến là đã thấy nàng chìm dưới nước. Hắn nhanh nhẹn nhảy theo may sao cũng vừa kịp cứu nàng ta lên. Quách Tương vẫn còn tỉnh táo bởi mới nhảy xuống nước là Tiểu Lý đã quay lại. Hắn dìu nàng lên bờ, nói:
– Quách cô nương! Sao nàng lại nghĩ quẩn như thế?
Quách Tương run run, tay ôm ngực nói:
– Lý đại ca. Huynh… Huynh cứu ta làm gì?
Quách Tương nói vậy xong thì nhìn lên. Lần này nàng thấy hắn cứ nhìn mình đăm đăm. Toàn thân nàng sũng nước, y phục dính chặt vào cơ thể làm Tiểu Lý nhìn rõ mồn một mọi thứ của nàng, nhất là hai bên bầu nhũ hoa, thậm chí nhìn rõ cả hai đầu núm. Đây không phải là lần đầu tiên Tiểu Lý thấy cơ thể lõa lồ của Quách Tương, nhưng cảm xúc lần này rất khác. Hắn định nói gì, nhưng mặt cứ đỏ gay, im lặng. Quách Tương cũng lặng thinh. Quách Tương như không chịu nổi, nàng bất thần chồm lên, choàng tay kéo cổ Tiểu Lý về phía mình, ôm siết lấy hắn. Lần này Tiểu Lý để yên mà không đẩy nàng ta ra nữa. Dẫu vậy, Tiểu Lý vẫn lắp bắp:
– Quách cô nương… cô…
Quách Tương thỏ thẻ, nói:
– Xin huynh… đừng nói gì cả!
Quách Tương như con hổ cái đói khát, ôm chầm lấy Tiểu Lý, môi hé nở hôn hắn thắm thiết. Tiểu Lý vẫn đứng yên. Hắn liếc qua nhìn rõ chỗ Tiểu Long Nữ đang nấp. Nàng vẫn ra dấu hiệu khuyến khích hắn chủ động nhiều hơn. Tiểu Lý nhắm mắt, hít một hơi dài, tay chân bắt đầu hành động. Hắn ôm lại Quách Tương, cả hai hôn nhau như tình nhân.
Nhẹ nhàng, tình cảm Quách Tương để Tiểu Lý thoải mái từ từ cởi hết y phục ướt nhem của nàng ta, chỉ một thoáng là nàng đã thoát y, phơi bày một thân hình trắng nõn nà, tràn đầy sức sống. Tiểu Lý kê miệng phủ lên người nàng bằng những nụ hôn và liếm ướt cổ nàng. Sau đó hắn mút hai nhũ hoa nàng như điên dại. Quách Tương chỉ nhắm nghiền mắt, ra vẻ tận hưởng cơn mây mưa vừa phủ xuống người nàng. Quách Tương thậm chỉ còn đưa tay rờ rẫm, cởi lại y phục cho Tiểu Lý ra, đến khi hắn khoả thân như mình mới thôi.
Tiểu Lý mới hai mươi mấy tuổi, Quách Tương thì hơn 16 tuổi, cả hai đều trong độ xuân thì phơi phới, trẻ trung và đều tràn đầy sức sống. Tiểu Long Nữ nhìn thấy bất giác phải tặc lưỡi luyến tiếc. Năm đó, chắc nàng cũng xuân sắc như vầy, thật đáng tiếc thời cuộc đưa đẩy, hết chuyện giang hồ rồi đến chuyện hiểu lầm làm nàng không thể đến được với Dương Quá hay thậm chí là với Doãn Chí Bình, giờ đây người thì đã chết, kẻ thì già nua, lại không ai ở được với ai hết cả, thật đáng tiếc.
Tiểu Long Nữ đang mơ màng ngồi trong bụi rậm, lặng thinh ngắm nhìn nam nhân của mình ân ái với nữ nhân khác. Không phải là nàng không thấy khó chịu, chỉ là nhiều cảm giác cứ ngổn ngang, đan xen khó nói thành lời. Nàng đang mơ tưởng thì mở trừng mắt khi nhận ra ngay lúc này nàng không có một mình mà Triệu Chí Kính không biết từ đâu lại xuất hiện ở sau lưng nàng. Tiểu Long Nữ sợ động, không kịp nói gì vội nắm tay họ Triệu lôi đi, không để hắn làm gián đoạn cuộc ái ân giữa Tiểu Lý và Quách Tương. Quách Tương có căn cơ võ công rất khá, nàng cũng nghe động tĩnh, bèn dừng lại ôm Tiểu Lý, nói:
– Hình như có ai đang rình mò chúng ta!
Tiểu Lý giật thót, gạt đi nói:
– Làm gì có ai!
Rồi sau đó nhưng cơn ái tình dồn dập của Tiểu Lý làm Quách Tương nhanh chóng quên đi hết tất cả. Tiểu Lý biết điều Quách Tương đang trông chờ, lại theo lệnh của Tiểu Long Nữ nên hắn nhanh chóng ban cho nàng. Hắn nắc dương vật như vũ bão vào xuân cung người con gái trẻ trung xinh đẹp. Nói về mọi mặt, lúc này Quách Tương đều hơn hẳn Tiểu Long Nữ. Nàng trẻ trung, xinh xắn, xuân cung khít khao vô cùng, chắc chỉ có cúc huyệt của Tiểu Long Nữ mới sánh kịp, nhưng cảm giác khi ái ân với cô nương ấy, vẫn không mang lại khoái lạc tuyệt tỉnh cho Tiểu Lý như khi hắn ân ái với “phu nhân” mình.
Quách Tương uốn cong người đón nhận từng cú thúc của Tiểu Lý. Nàng sung sướng vô cùng, hai bàn tay nàng vuốt ve khắp lưng và mông Tiểu Lý, ghì chặt hắn vào sát người mình. Quách Tương rên lên theo từng nhịp nắc của hắn. Cả hai cùng uốn éo, rên rỉ, Tiểu Lý trẻ trung, dẻo dai, nắc mấy chục cú suốt hồi lâu mà vẫn thấy chưa suy suyển gì. Lát sau hắn rùng mình xuất tinh, từng đợt tinh khí ấm nóng phun ào ạt vào tận tử cung Quách Tương. Nàng cũng bật lên tiếng rên cực khoái và xuất tinh cùng lúc với hắn. Quách Tương mồ hôi nhễ nhại, tóc tai rũ rượi, đê mê, ngây ngất vì quá sướng.
Nói về Tiểu Long Nữ lúc ấy, để an toàn nàng phải dắt Triệu Chí Kính đi đến một nơi xa, vắng vẻ rồi mới dừng lại. Nàng nghiêm mặt hỏi hắn:
– Triệu đạo trưởng, lão làm gì ở đây vậy?
Triệu Chí Kính mỉm cười, nói:
– Cậu ấy ta phải hỏi nàng chứ, thưa Doãn Phu Nhân!
Thấy nàng tỏ ra bối rối, hắn lại tiếp:
– Ta cứ nghĩ, không biết nàng dùng cách gì mà lại khiến Quách tiểu thư kia không tìm ta trả thù… té ra nàng lại dâng tên “hạ nhân” của mình cho nàng ấy!
Tiểu Long Nữ cả giận, mắng:
– Vậy giờ lão muốn gì? Ta đã không tính chuyện cũ với lão, bỏ qua chuyện lão cưỡng dâm con gái người ta… giờ lão còn nói vậy với ta nữa sao? Thật là vô ơn!
Triệu Chí Kính bị nàng nói vậy thì lặng thinh. Tiểu Long Nữ còn chưa biết nói sao thì đột nhiên hắn hạ giọng, mếu máo nói:
– Ta đã nói gì đâu mà phu nhân đã mắng ta như vậy. Chỉ là, lão có điều này, xin phu nhân hãy hiểu cho lão với!
Giọng điệu của Triệu Chí Kính làm nàng rùng mình. Nàng ấp úng:
– Vậy rốt cục lão còn muốn sao nữa?
Triệu Chí Kính bất ngờ xáp lại, nói như van nài:
– Phu nhân đã hỏi vậy, lão cũng xin thành thực. Hoàn cảnh của lão thì phu nhân đã tỏ, ta già cả, lại gớm ghiếc thế này, bấy lâu nay sống trong cô độc không biết làm gì để thỏa dục vọng của bản thân. Nay thấy cảnh tên Tiểu Lý kia ái ân, lại càng không khỏi thèm khát. Ta… ta hết cách rồi… xin phu nhân hãy giúp ta!
Vừa nói Triệu Chí Kính vừa choàng tay ôm nàng. Tiểu Long Nữ lại mắng:
– Thế này thật quá quắt… tên đạo sĩ già dâm dật!
Mặc dù mắng lão, nhưng Tiểu Long Nữ chống cự lão cũng yếu ớt. Nếu nàng vận công lực chắc sẽ đẩy lão văng ra mấy chục thước chứ chẳng chơi, đằng này nàng cứ để yên cho lão ôm mình mò mẫm, miệng lại hé mở, cổ ngửa ra sau. Triệu Chí Kính vừa hun hít vừa nói:
– Trăm sự xin phu nhân tha tội cho lão… cũng chỉ vì dục vọng mà thôi.
Nói rồi Triệu Chí Kính thản nhiên hôn miệng nàng. Tiểu Long Nữ muốn mắng thêm vài câu, thì lại xiu xiu lòng đi, cũng vì thoáng nghĩ cho hoàn cảnh khó khăn của họ Triệu hiện tại. Nhưng nàng cũng đẩy nhẹ hắn ra, nói:
– Dù sao đi nữa cũng hãy tìm nơi khác… lão không thấy ở đây thật bất tiện sao?
Triệu Chí Kính nghe vậy mừng rỡ, liền đề nghị:
– Nếu phu nhân không chê, xin hãy đến chỗ của lão.
Tiểu Long Nữ hơi e ngại, Triệu Chí Kính nói tiếp:
– Phu nhân đừng lo… chỗ của lão kín đáo. Ai cũng ghê sợ nên chẳng ai dám lại gần. Thật là chốn an toàn lắm vậy!
Tiểu Long Nữ ngượng ngùng gật đầu:
– Vậy… cứ thử coi thế nào.
Triệu Chí Kính thấy nàng ưng thuận thì mừng rỡ, vội dẫn lối cho nàng đi. Lúc đi hắn không quên nắm tay nàng, vẫn ôm nàng, đôi khi hôn hít nàng với vẻ rất thèm khát. Tiểu Long Nữ ngại bị người khác thấy nên hay đẩy đẩy hắn ra. Nàng theo hắn đi một đoạn thì đến chỗ ở của hắn. Nơi này xung quanh cây lá um tùm, ở ngay phía hậu viện của đạo quán nhưng tách biệt với xung quanh, quả là nơi kín đáo lý tưởng.
Triệu Chí Kính vừa đưa nàng vào trong nhà thì đã vội vã ôm lấy nàng lần nữa. Nhìn quanh thấy nơi này cũng an toàn nên Tiểu Long Nữ để yên cho lão giày vò. Dầu sao, Triệu Chí Kính cũng là một trong những “cố nhân” của nàng, suối mười mấy năm dưới sơn cốc, nàng cũng có đôi lần “nhớ nhung” đến hắn ta. Vậy nên, khi giờ được gặp lại Triệu Chí Kính cảm xúc của nàng rất lẫn lộn, có nhiều thứ đan xen nhau nhưng tuyệt nhiên nàng chưa từng có suy nghĩ sẽ truy sát hắn như hồi đó. Họ Triệu gắp gáp ôm siết nàng, ghì mạnh nàng về phía mình, tay hắn vò một nhũ hoa. Khắp người Tiểu Long Nữ run run, hơi thở nàng đứt quãng.
Hắn gấp gáp hôn môi nàng như hôn tình nhân. Tiểu Long Nữ nhắm tịt mắt, mặt hắn bị sẹo rỗ chằng chịt do ghẻ lở nhìn kinh tởm vô cùng, nàng không dám nhìn thẳng luôn. Tiểu Long Nữ buông xuôi thân thể nàng giờ như không còn sức lực, hắn muốn làm gì cũng được. Triệu Chí Kính vạch áo nàng ra luồn tay vào trong để xoa bóp hai bầu nhũ hoa. Hắn nở nụ cười khi cảm giác được hai bầu đều săn cứng, chứng tỏ nãy giờ Tiểu Long Nữ cũng rất thưởng thức hắn chứ không chỉ là sợ hãi như nàng đang thể hiện.
Triệu Chí Kính di chuyển tay thoăn thoát, hắn luồn sâu tay vào trong y phục Tiểu Long Nữ rồi bất ngờ giật mạnh, y phục nàng dần rơi xuống đất, chỉ chừa lại thân thể lõa lồ. Thoáng chốc, nàng ngượng ngùng lấy tay che những vùng nhạy cảm. Triệu Chí Kính gạt tay nàng ra…
– Coi kìa… cũng lâu rồi ta chưa được ngắm kỹ thân thể diễm lệ của nàng. Đừng che đậy gì nữa, hãy để ta nhìn cho mãn nhãn!
Tiểu Long Nữ e lệ nói:
– Lão đừng trêu đùa ta nữa. Ta biết mình không còn xuân sắc như “Tiểu Long Nữ” năm xưa.
Nghe lời nàng, hắn cũng gật gù. Tay hắn vuốt ve hai quầng thâm xì nơi đầu nhũ, cũng chẳng quên lả lướt chỗ xuân cung đã xỉn màu. Hắn nói:
– Thực tình thì đã có nhiều thay đổi nhỉ, nhưng đã mười mấy năm trôi qua rồi cơ mà… ai tài phép cách mấy cũng làm sao mà chống lại được thời gian cơ chứ. Nàng nói bản thân mình, sao không thử nhìn ta xem… giờ chỉ là một lão già nua ghẻ lở!
Vừa nói, hắn vừa tự cởi bỏ y phục, lộ hoàn toàn ra thân hình tàn phế, lở loét. Tiểu Long Nữ nhìn không khỏi kinh sợ, dẫu vậy dương vật của hắn cũng còn rất thu hút. Hai người giờ lại như đôi bạn tâm giao lâu ngày gặp lại, gạt bỏ hết mọi chuyện oán cừu.
Bất giác, Triệu Chí Kính quay đi, hắn nói:
– Thôi… xin phu nhân hãy đi cho. Ta không làm khó nàng nữa đâu!
Hắn nói bất ngờ, làm Tiểu Long Nữ phải tần ngần. Nàng bất giác hỏi:
– Triệu đạo trưởng. Ngươi không còn hứng thú nào hết với ta nữa sao?
Triệu Chí Kính lắc tay, phân trần:
– Không… ta nói thực lòng. Phu nhân hãy còn xinh đẹp lắm. Nàng đừng tự ti. Ta có thể hiểu tại sao tên Tiểu Lý lại say đắm nàng đến thế, ngày ngày ái ân không biết chán. Chẳng qua là… giờ ta không muốn ép buộc nàng nữa thôi. Nàng đi đi!
Triệu Chí Kính không nhìn, cũng không nghe nàng nói gì. Hắn thấy lặng thinh, những tưởng nàng đã bỏ đi. Ai dè khi nhìn lại, hắn ngạc nhiên khi thấy Tiểu Long Nữ đã đứng trước mặt mình, nàng quỳ thụp, tay đỡ lấy dương vật hắn nâng niu. Thấy hắn ngạc nhiên, nàng nói:
– Dù sao chúng ta cũng là cố nhân. Ta cũng hiểu được nỗi khổ sở của lão rồi. Thôi, xem như lần này là ta giúp lão vậy!
Nàng chỉ nói đến đó rồi vén mái tóc mình sang một bên, miệng hé mở đón lấy dương vật hắn vào trong. Triệu Chí Kính há hốc miệng, người run run sung sướng khi dương vật và đôi ngọc hành được nàng nâng niu chăm sóc. Môi nàng giữ chặt, tay thì linh hoạt, lưỡi khua khoắn làm Triệu Chí Kính muốn sụp xuống luôn, hắn lấy tay giữ đầu nàng để trụ lại, tay vần vò mái tóc của nàng. Triệu Chí Kính khen ngợi:
– Trình độ khẩu dâm của nàng là thượng thừa Tiểu Long Nữ à. Ngày trước ta đã cùng Doãn sư đệ thưởng thức trong Cổ Mộ, mãi vẫn không quên.
Tiểu Long Nữ mỉm cười, chăm chỉ bú dương vật họ Triệu. Lão nhắc làm bao ký ức lại ùa về. Năm ấy, giả sử họ Triệu tuân thủ giao ước, không ham mê danh vọng của bọn Mông Cổ thì chắc rằng mọi chuyện đã khác, đâu có cảnh máu chảy đầu rơi như đã diễn ra. Nàng lúc ấy cũng đã chấp nhận lão, cũng khá quyến luyến lão, chuyện ái ân của nàng và Doãn Chí Bình sau thời điểm ấy chắc cũng không thiếu phần Triệu Chí Kính đâu.
Tiểu Long Nữ vừa khẩu dâm vừa nghĩ ngợi lan man, đến khi tỉnh lại thì thấy Triệu Chí Kính đã xốc hai nách nàng lên, dìu nàng lại bên chiếc giường của lão. Triệu Chí Kính nằm đè lên người nàng, một tay xoa nhũ hoa bên này, miệng thì bú nhũ hoa bên kia. Nàng rên rỉ ôm chặt ghì đầu hắn mạnh vào. Triệu Chí Kính tiếp tục dùng lưỡi mân mê đầu nhũ của nàng, nàng rên khẽ ưỡn cong người. Lưỡi hắn rà xuống, tiếp tục quét một đường xuống bụng xuống tới rốn, từ từ di chuyển nữa xuống vùng dưới bụng, xung quanh cấm địa rối khép chặt vòng vây. Hắn dùng hai ngón tay vành hai mép thịt thâm sì của cửa xuân cung ra. Hắn đẩy lưỡi ra vào tìm ngay huyệt đạo của nàng rồi nẩy nhẹ. Nàng bị chạm vào nơi kích thích mạnh nhất, tê tái cong người như bị dòng điện chạy qua, nàng ghì đầu hắn vào chỗ đó, dịch thuỷ của nàng tươm ra xối xả trong cơn hạnh phúc vô bờ.
Triệu Chí Kính không nấn ná nữa, hắn nhắm ngay thời cơ đẹp nhất, dựng người dậy, tay hắn lăm lăm dương vật kề trước miệng hang, ngón tay banh hai mép thịt ra rồi từ từ cho dương vật tiến vào. Dịch thuỷ ra nhiều làm khi họ Triệu đẩy vào nghe óc ách. Nàng rên rỉ cong người theo như muốn nuốt hết từng phân dương vật cho bằng hết. Mắt nàng nhắm ghiền, tay nàng bấu chặt vào người Triệu Chí Kính. Hắn đút vào hết thì lại trêu chọc nàng:
– Dương vật ta và xuân cung nàng kể ra cũng ly biệt mười mấy năm rồi không ít nhỉ?
Hắn nói làm nàng phải phì cười theo. Nàng cười run làm vòng âm đạo siết chặt lấy dương vật hắn. Triệu Chí Kính từ tốn, không vội vã, hắn nấc nhẹ nhàng mang đến cho nàng những đê mê. Nàng thoải mái rên rỉ khi lực nấc của hắn mạnh dần lên. Trong cơn thống khoái, nàng không ngăn nổi mình, phải thừa nhận:
– Ôi… Triệu đạo trưởng… mười mấy năm nay ta cũng nhớ lão không ít!
Triệu Chí Kính cười hớn hở:
– Điều nàng nói ta nghe thật thích thú!
– … lão thật xấu xa… đê tiện… tham lam… lão ham hư vinh ám hại huynh đệ đồng môn nên bị cảnh như giờ thật đáng lắm. Lúc ấy nếu lão tuân theo giao ước… chắc là…
Tiểu Long Nữ nói trong tiếng nấc. Triệu Chí Kính tiếp lời:
– … phải… chắc là suốt mười mấy năm nay… ta cũng sẽ được hưởng dụng nàng không ít. Nàng, ta và Doãn sư đệ tha hồ trau dồi dâm thư… ôi… Tiểu Long Nữ… ta sướng quá…
Triệu Chí Kính nghiến răng gầm gừ cực khoái. Hắn đè vật ngửa nàng ra giường, về sau hắn cưỡng dâm càng lúc càng mạnh hơn và Tiểu Long Nữ cũng gào lên khoái cảm. Tiểu Long Nữ ngước cặp mắt xinh đẹp, nhìn tên lở loét già nua đang trong phút giây cực khoái và hồi hộp chờ đón những gì nàng sắp được đón nhận. Nàng chẳng phải chờ đợi lâu. Thân hình hắn đang lắc như bổ củi đột nhiên run bắn lên và sững lại.
Triệu Chí Kính kêu ối lên mấy tiếng rồi chợt gục xuống ôm chặt lấy nàng. Hai tay hắn luồn dưới lưng nàng, ôm siết nàng cho đôi nhũ hoa bị chèn ép chặt giữa hai thân hình. Dương vật hắn cắm ngập trong người Tiểu Long Nữ và đó là thời điểm hắn xuất tinh. Nàng cũng vòng tay lại để ghì chặt hắn vào người mình. Tinh dịch nóng hổi của tên đạo sĩ già gian xảo, của kẻ cựu thù, của người đã gián tiếp hại chết Doãn Lang của nàng, giờ nó lại phun ngập trong cơ thể nàng… tít đến tận tử cung. Tiểu Long Nữ nghe được cảm giác của dòng tinh khí nóng hổi cuộn trào trong cơ thể mình.
Triệu Chí Kính xuất tinh xong thì lăn ra giường. Tiểu Long Nữ vẫn còn âm ỉ trong cơn khoái lạc, nàng xoay người vòng tay siết chặt lấy hắn và trong sự sững sờ của Triệu Chí Kính, nàng trao cho hắn một nụ hôn cực kỳ đắm đuối. Hắn cũng vội nút lấy môi, miệng và lưỡi của nàng. Hai người cuộn chặt lấy nhau trên giường tận hưởng niềm đam mê khoái cảm của thể xác. Ban nãy khi lên đỉnh, nàng đã buột miệng nói hết nỗi lòng của mình ra, giờ Tiểu Long Nữ thấy thoải mái vô cùng, chẳng còn gì ngại ngùng với Triệu Chí Kính nữa. Lão nói:
– Đa tạ Long cô nương… à không… phải gọi là Doãn Phu Nhân chứ!
Tiểu Long Nữ cười nói:
– Ta và đạo trưởng đều là cố nhân. Lão muốn gọi sao cũng được.
Triệu Chí Kính ngẫm nghĩ nói:
– Ta cũng không còn tu đạo lâu rồi. Nàng đừng gọi ta vậy nữa. Nay ta đã già rồi, hãy cứ gọi ta là Lão Triệu như bọn người quanh đây vẫn thường gọi.
Tiểu Long Nữ gật đầu. Nàng và Triệu Chí Kính cứ thế nằm cạnh nhau trò chuyện, chủ yếu là nhắc lại những chuyện xưa cũ. Triệu Chí Kính là một trong số ít người trong thiên hạ này biết rõ về mối quan hệ giữa Tiểu Long Nữ và Doãn Chí Bình, nay thời gian qua đã lâu, nàng thấy cũng chẳng có gì cần dấu diếm lão. Triệu Chí Kính có vẻ hứng thú khi biết được “Tiểu Long Nữ” đang đi cạnh Dương Quá là con gái của nàng và Doãn Chí Bình, cô đã mang thai trong giai đoạn cùng Doãn lang đi về Chung Nam Sơn nhậm chức trưởng giáo. Thật sự trùng hợp là lúc này khi ái ân với lão thì nàng cũng đang hoài thai, nhưng lần này là cốt nhục của Tiểu Lý. Gian phòng của Triệu Chí Kính không sáng lắm, nhưng xung quanh kín đáo, Tiểu Long Nữ thoải mái cứ thế nằm phơi cơ thể trần truồng ra, để yên cho Triệu Chí Kính sờ mó thỏa thích. Nằm nghỉ ngơi được một lúc, đang nói chuyện cao hứng, tình cờ nàng quờ tay chạm phải dương vật lão, thấy nó đã thẳng tưng và cứng lại từ bao giờ. Nàng trêu lão:
– Lão Triệu à! Lão nhận mình già, nhưng xem ra có vài thứ trên mình lão vẫn chưa già đâu!
Triệu Chí Kính cười thích thú, nói:
– Xin phu nhân cảm thông cho lão. Đứng trước một mỹ nhân tuyệt sắc như nàng, lão khó mà cầm lòng được lắm!
Tiểu Long Nữ thở dài, nói:
– Cái tật giảo biện của lão chắc muôn đời không thay đổi được!
Nàng và Triệu Chí Kính lại quấn lấy nhau để giao hoan lần nữa. Lần này để lão dưỡng sức, Tiểu Long Nữ chủ động hơn. Nàng thi triển thế “tọa Mã”, ngồi xổm lên hạ bộ lão và xoay lưng lại phía mặt lão. Tiểu Long Nữ sức khỏe dồi dào, cứ mỗi lần nàng nhắc người lên và dập xuống, dương vật to dài của Triệu Chí Kính chĩa thẳng đứng lên, lại cắm ngập lút vào tạo cho nàng những cảm giác ngất ngây. Hắn thoải mái đưa cả hai tay lên sờ nắn hai bờ mông tròn căng của Tiểu Long Nữ, ve vuốt phần eo thon gọn mịn màng của nàng trong khi nàng nhịp nhàng lên xuống như giã gạo.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro