Xóm nghèo

Phần 65

2024-08-04 11:00:44

Phần 65
Sáng ngày hôm sau …

Tâm dậy từ rất sớm, có lẽ vì lo cho buổi lễ khai trương nên gã đã không ngủ đủ giấc vào đêm qua, dù vậy, Tâm vẫn với điện thoại, bấm số gọi cho Bảo Trang…

Cô nàng còn chưa dậy, mơ màng nghe thấy Tâm rủ đi ăn sáng, Trang từ chối, dặn Tâm dậy sớm còn lo cho công việc, mình sẽ tự đi đến khách sạn, đúng 6 rưỡi hai đứa sẽ gặp nhau như đã hẹn.

Không quá cầu kỳ trong việc làm đẹp, Bảo Trang không muốn mình quá nổi bật trong buổi sáng nay, hơn nữa, cô nhớ có lần Tâm đã thổ lộ rằng, gã thích những người con gái có vẻ đẹp tự nhiên không son phấn, vì vậy chỉ cần trang điểm nhẹ cộng với gu thẩm mỹ thời trang rất cá tính và mầu sắc của mình, Bảo Trang tự tin cô vẫn sẽ luôn rực rỡ dù ở bất kỳ nơi đâu.

Nhẹ nhàng đóng cổng, cô nàng cất túi xách vào trong cốp xe rồi đi sớm cho kịp giờ.

Qua đoạn ngã tư An Dương, Trang chạy vào con đường mới làm, từ đây đến khách sạn chỉ còn khoảng 5km…

Nhưng khi chiếc xe của Trang vừa đi qua được vài mét, có hai gã công nhân đã kéo bare ngăn đường, dựng biển cấm công trường đang thi công….

Đi thêm một đoạn, Bảo Trang bỗng thấy có 1 cụ già đi xe đạp ngược chiều với mình, trời tối qua hơi mưa nên đường trơn, cụ già không cẩn thận va vào một khúc gỗ giữa đường, ngã xuống đất…

Ngay lập tức với bản tính tốt bụng của mình, Trang vội vàng phóng xe tới, dựng chân chống rồi bước nhanh xuống xe để đỡ ông cụ…

Ngay khi cô nàng vừa túm được vào tay, ông già giả mạo đã lộ nguyên hình là 1 kẻ đóng thế, hắn kéo vội Trang xuống rồi chụp một chiếc khăn mùi soa vào mặt cô, ngay lúc đó một chiếc xe 7 chỗ cũng phi lại gần, chưa đầy 30 giây sau, chiếc xe cùng với Bảo Trang đã đi mất, một gã nào đó nhẩy lên xe của Trang phóng vụt đi, còn ông cụ già vẫn tiếp tục cuộc hành trình như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Bên đầu đường, hai gã công nhân cũng kéo ba-re cho các xe khác được lưu hành, ngay sau đó chúng cũng vội thu dọn dụng cụ, vứt lên một chiếc xe chở hạng loại bé, rồi tất cả đi mất trong sự băn khoăn ngạc nhiên của rất nhiều người dân.

Qua Thiên Ý từ sáng sớm, ráo riết cùng mọi người kiểm tra lại tất cả những khâu cuối cùng, Tâm “ma xó” quên béng đi cuộc hẹn với Bảo Trang, phải đến hơn 6 rưỡi, gã mới sực nhớ ra là từ nãy đến giờ chưa thấy bóng dáng cô nàng đâu. Dặn anh em tiếp tục test những thủ tục còn lại, Tâm chủ động ra một góc, gọi điện thoại cho Trang…

“thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”, Tâm trau mày, Bảo Trang tắt máy…vô lý mới vừa lúc nãy cô ấy còn nghe máy và nói chuyện với mình kia mà… Nghi có chuyện chẳng lành, Tâm vẫy tay, gọi đàn em là Vinh “sô” lại gần…

– Sao thế anh ? Vinh là đàn em thân cận cùng đội với Long “cùn”

– Bảo Trang chưa đến, chú lấy xe qua nhà cô ấy xem thế nào, anh sợ có chuyện gì đó… có gì gọi về cho anh sớm… – Tâm dặn dò đàn em một cách cẩn thận…

– Vâng, anh yên tâm em đi ngay…

Lúc này bên ngoài, quan khách đã bắt đầu kéo đến dự lễ khai trương, trong số những người đến sớm nhất có sự hiện diện của Bình “lâm” – đối thủ cạnh tranh lâu nay với Tâm “ma xó”.

– Chúc mừng, chúc mừng… – Bình “lâm” cười hớn hở giang tay ôm chặt Tâm, vỗ vỗ mấy cái tỏ vẻ thân tình lắm, Tâm cũng đáp lời :

– Anh Bình ! Đúng là chỗ anh em thân thiết, anh là đến sớm nhất đấy !!

– Chú cứ nói vậy, cái khách sạn này là dự án của anh Phi, nay dưới bàn tay của chú nó đã được khai trương hoành tráng, anh là anh phải tới chúc mừng đầu tiên mới phải còn gì…

– Cảm ơn anh rất nhiều… mời anh vào…

Vinh “sô” chạy xe qua nhà bà Tùy, bấm chuông liên hồi mới thấy bà ấy quần áo sộc xệch đi xuống mở cửa :

– Cậu tìm ai, có chuyện gì ?

– Dạ thưa bác, chị Trang đã đi làm chưa ạ ?

– Tìm cái Trang à ? Nó đi từ sớm rồi, mà cậu là ai ??

– Dạ, cháu là em của anh Tâm, anh Tâm bảo cháu sang đón chị Trang nhưng nếu mà chị ấy đi rồi thì cháu xin phép, cháu về luôn đây !

– Ừ nó đi rồi nhé ! Mà sao không gọi điện hỏi nó ấy ?

Chẳng nói chẳng rằng, Vinh “sô” quay đầu xe phóng vụt đi để lại bà Tùy với ánh nhìn đầy nghi ngờ, lo lắng…

Vừa phóng xe trên đường, Vinh “sô” vừa bấm điện thoại gọi cho Tâm “ma xó”…

– Anh Tâm, anh Tâm !!!

– Sao rồi, có chuyện gì vậy ?

– Bà Tùy bảo chị Trang đi từ sáng sớm rồi, em đi dọc tuyến đường chị ấy hay đi nhưng không thấy bóng dáng đâu…

– Được rồi, chú cứ về đây đi… mọi chuyện để anh lo…

Cup máy ! Tâm ngẩng mặt lên trời thở dài… giác quan mách bảo cho gã, dường như đã có chuyện gì đó xảy ra với Bảo Trang, nhưng mà là chuyện gì ? Có lẽ nào… Bảo Trang bị bắt cóc…

Đang miên man với dòng suy nghĩ thì bất chợt điện thoại Tâm có cuộc gọi đến… là số của Bảo Trang, Tâm thở phào nhẹ nhõm, bấm nút nghe máy:

– A lô ! Trang à ??

Đầu dây bên kia không có người trả lời, Tâm lại hỏi tiếp :

– A lô ! Trang à ? Có chuyện gì vậy em ?

Lúc này mới có người trả lời, nhưng không phải là giọng của Bảo Trang :

– Sao thế Tâm ma xó, mới xa nhau có vài tiếng mà đã nhớ người yêu rồi à ?

Đôi mắt Tâm bỗng trùng xuống, đúng là đã có chuyện xảy ra với Bảo Trang, gã không nói gì chờ xem bên kia bọn chúng sẽ đưa ra yêu cầu như thế nào.

– Bọn tao đang giữ con bé, mày nói chuyện với nó nhé :

Tâm nghe thấy có tiếng quát, rồi có tiếng bước chân người đi tới…

– Anh Tâm, anh Tâm… cứu em… – là giọng nói thất thanh của Bảo Trang.

Tuy cũng có đôi chút lo lắng, nhưng với sự từng trải của mình, Tâm vẫn rất bình tĩnh :

– Bảo Trang ! Em đừng sợ, nói cho anh em đang ở nơi nào vậy ?

– Em không biết ! Em…

– Mẹ kiếp ! Ai cho phép mày nói những chuyện này ?
Tên khi nãy nghe máy quát ầm lên rồi giật lấy điện thoại từ tay Bảo Trang. Gã tiếp tục đe dọa :

– Nếu muốn con bồ mày được sống, thì nghe theo lời tao…

Tâm nghiến răng :

– Còn mày !! Nếu muốn sống thì cũng đừng có mà đụng vào cô ấy, nói đi…

– Mày đừng có mà dọa tao, nghe đây, đúng 8h mày phải chuẩn bị cho tao 1 tỷ đồng, địa điểm giao hẹn ở đâu tao sẽ thông báo sau, nên nhớ chỉ đi 1 mình, không báo công an, nếu mày làm sai, con bé người yêu mày sẽ không có đường về đâu…

– Nếu bọn mày cần, 2 tỷ tao cũng sẽ cho, tội gì phải làm cái trò bắt cóc đốn mạt ? Ai ra lệnh cho mày làm vụ này ???

Ngay sau khi Tâm “ma xó” vừa dứt lời thì đầu dây bên kia cũng tắt máy… Bóp chặt chiếc điện thoại, Tâm phải rất cố gắng để kìm chế sự bực tức trong lòng, gã ân hận vì đã không cho người theo sát Trang trong những thời điểm quan trọng này, không ngờ bọn chúng lại nhằm vào cô ấy để kiếm cớ phá hỏng buổi lễ khai trương ngày hôm nay của Thiên Ý.

Rà soát lại toàn bộ kẻ thù có thể nhúng tay vào vụ này, trong đầu Tâm “ma xó” chỉ hiện ra duy nhất 1 cái tên : Bình “lâm” – tên giang hồ nổi tiếng thù dai và lắm mưu nhiều kế… sau vụ áp phe công ty của ông Hoàng Tùy thất bại do Tâm nhúng tay vào cộng với trước đó là hàng loạt những mâu thuẫn cá nhân của hai bên về tranh giành địa bàn làm ăn, rất có thể Bình “lâm” muốn phá hỏng buổi lễ khai trương hoặc còn hơn thế nữa…

Rút điện thoại, Tâm nhắn tin sang cho Long “cùn” đang làm công tác bảo vệ phía bên ngoài khách sạn “ Bảo Trang bị bắt cóc, chúng hẹn anh 8h phải một mình đi chuộc về, theo em, bọn nào dám làm chuyện này ? Nhắn tin, đừng gọi điện, rất có thể cuộc gọi đang bị nghe lén”

Nhận được tin nhắn, Long “cùn” với bản tính của mình vô cùng búc xúc, hắn trả lời ngay, rất dứt khoát “ Bọn Bình “lâm”, bọn chúng định phá anh em mình, anh đừng có đi, để em lo vụ này…”

Tâm đáp lại “ừ anh cũng nghĩ vậy, chú yên tâm anh sẽ tính kỹ mọi chuyện, Bình “lâm” đang ở đây nhưng không thấy thằng chó săn Trung “con” đâu, em dò xem nó đang ở đâu rồi nhắn tin lại cho anh”

Long “cùn” ngay lập tức cho đàn em nhẹ nhàng thoát khỏi khu vực bảo vệ, chia làm nhiều hướng tỏa đi khắp thành phố tìm tung tích của Trung “con”… Lúc này đồng hồ đã điểm 7 giờ đúng…

10 phút sau, một tin báo về đã phát hiện Trung con đang làm gì ở đâu, Long “cùn” lập tức báo lại cho Tâm “ma xó”, Tâm vừa đón khách, vừa reply tin nhắn cho đàn em “Tốt, bây giờ em làm thế này, thế này và thế này….”

7h20… Bọn bắt cóc tiếp tục gọi điện, chúng yêu cầu đúng 8h Tâm phải một mình mang theo valy tiền đi thẳng về phía cầu Kiền, mở hết toàn bộ cửa xe, địa điểm giao hàng chúng sẽ tiếp tục cập nhật sau…

7h25… Tâm gọi Vân Anh và Quang “rùa” lại, thông báo tình hình rằng bây giờ có chuyện gấp Tâm phải vắng mặt khoảng 1 tiếng, 2 đứa sẽ phải thay anh đón tiếp khách và khai mạc chương trình đúng như dự kiến là vào lúc 8h00. Không được tiết lộ bất kỳ chuyện gì và phải thật cẩn thận trong buổi sáng hôm nay.

7h40… số tiền khoảng gần 1 tỷ đồng đã được chuyển về Thiên Ý, Tâm bỏ toàn bộ vào một chiếc bao tải, rút dây thắt nút chặt lại rồi ung dung ngồi chờ điện thoại.

7h50… Long “cùn” báo tin, mọi chuyện đã làm đúng y như kế hoạch…

7h55… Tâm một mình rời khách sạn Thiên Ý bằng cổng sau, mang theo chiếc bao tải đựng đầy tiền, gã ném vào ghế trước rồi lái chiếc xe Innova loại 7 chỗ, nhằm hướng sông Cấm phóng vụt đi.

Từ trên ban công tầng 2 của khách sạn, Bình “lâm” rút điện thoại, gọi vào một số máy, gã ung dung châm thuốc hút, chỉ nói một câu rồi dập máy : “ Con mồi đã rời khỏi hang, một mình… ”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xóm nghèo

Số ký tự: 0