Phần 59
2024-09-30 03:33:00
Nói là cái lỗ đít của Yến chật cũng chẳng phải. Con cặc của tôi chui vào được bên trong cái lỗ thâm đen thì tôi dừng lại, dùng hai tay banh cái mông đang căng phồng ra, cái mông tròn nhưng cũng nổi mấy cái mụn đỏ đỏ nhìn chỉ muốn phát cho mấy cái.
Vuốt dọc theo cái lưng rồi tôi gãi gãi lên chỗ xương cụt tạo cho Yến một cảm giác tê tê rồi khẽ nói:
– Anh đút thế này vào có đau không em?
– Hơi hơi một chút thôi anh ạ… nhưng mà đã lắm… em thích lắm… không đau như lần trước. Lần trước mới vào có một tí thôi mà đã đau không thể nào chịu nổi luôn đấy!
– Thế hả! Chắc là của nó to hơn của anh rồi, to hơn thì mới đau chứ bé thì làm sao mà đau được!
– Em cũng chẳng biết nữa nhưng mà thế này thì sướng lắm… đã ơi đã ấy anh ạ!
– Thế anh cho vào sâu nhé!
Yến gật đầu rồi hơi dạng chân của mình to thêm ra một chút nữa sau đó thì cúi thấp người xuống rồi chổng mông lên thật là cao. Với cái kiểu này thì quá là dễ dàng cho con cặc của tôi chui sâu vào bên trong. Cái đầu khấc vào rồi nhưng tôi vẫn sợ lỗ đít bé quá nên chầm chậm ấn mà thôi.
Con cặc chui vào đến đâu thì cái lỗ đít thít lại đến đó. Tưởng Yến đau lắm rồi nhưng không ngờ Yến chẳng nói gì cả.
Cho đến khi con cặc ngập lút vào bên trong thì tôi mới ôm chặt cái eo thon nhỏ của Yến rồi nhấp nhấp sau đó khẽ nói:
– Này sướng chưa! Cặc anh chui tuột vào bên trong rồi đó. Khiếp lỗ đít gì mà chặt thế không biết nữa!
– Em thấy bình thường mà, hơi thốn thôi chứ không đau gì cả anh ạ!
Tôi cười nhìn thân thể người đàn bà đang lõa lồ chổng mông lên cho tôi địt. Cái cảm giác vừa sướng vừa thốn làm cho Yến thở gấp gáp, muốn đẩy cái mông của mình ra đằng sau lắm nhưng sợ đau.
Mái tóc đen nhánh xõa ra một bên để lộ cái cổ phải nói là khá dài. Tôi bắt đầu nhấp rồi khẽ rên nhẹ nhẹ. Tôi rên để Yến sướng chứ cái cảm giác này thì cũng không đã lắm. Nhấp nhẹ nhẹ tầm được chục cái thì Yến nói:
– Anh ơi… mạnh hơn một chút được không… em muốn mạnh hơn một tí!
– Banh cái lỗ đít ra thì đừng có trách anh làm mạnh đấy nhé!
– Mạnh hơn một tí thôi mà, em nghĩ mạnh hơn một tí chắc là không sao đâu…
Ôm lấy cái hông tôi bắt đầu nhấp mạnh hơn, những tiếng phành phạch vang lên khá to vì cặp mông của Yến va với cái đùi của tôi. Không có nước nhờn nhưng không hiểu sao cái con cặc vẫn cứ thế mà thò ra thụt vào cái lỗ đít một cách khá dễ dàng.
Yến càng lúc càng thít chặt cái lỗ đít của mình, tôi bấu vào mông rồi nói:
– Thả lỏng cái cơ mông ra đi chứ! Làm gì mà cứ mút chặt con cặc của anh thế, chặt thế này thì làm sao mà chịu được!
– Nhưng mà em sướng lắm anh ạ… em không thể nào chịu được luôn nữa ấy!
– Định làm cho anh phun ra trong đấy à?
– Cũng được chứ sao! Dù… dù sao thì anh cũng đi bao rồi mà… đi bao thì cứ ra thôi chẳng có làm sao cả đâu…
Đành nhấp mấy cái rồi tôi phun tinh trùng ra cái bao. Biết tôi xuất rồi thì Yến cong cả cái lưng của mình thít chặt lấy cái cơ đít để mút con cặc của tôi. Cố gắng lắm thì tôi mới rút con cặc ra khỏi cái lỗ đít.
Tinh trùng đọng trong cái bao khá nhiều. Yến quay lại lột cái bao ra rồi cầm con cặc đang dần dần mềm lại vẩy vẩy mà nói:
– Trông hùng dũng thế mà giờ mềm oặt buồn cười quá!
– Hùng dũng tùy lúc thôi chứ mà hùng dũng mãi thì có mà lao lực mà chết. Thế có tắm không đây rồi còn về nào!
– Đợi một tí tắm rồi đi ăn anh nhé. Em đói quá!
– Được rồi! Nghỉ tí tắm rồi đi ăn.
Tôi với Yến ngồi xoa mó nhau một lúc lâu rồi cả hai đi tắm sau đó trả phòng mà đi về. Không ngờ giá phòng ở đây khá là rẻ chứ không đắt như trên Hà Nội. Đi ăn bát bún cá xong mà căng cả bụng rồi tôi đưa Yến về. Phóng qua nhà thằng Công thì đã thấy nó ở sân rồi. Vừa thấy tôi thì nó đã cười mà nói:
– Cũng biết dẫn xác về đến đây cơ à?
– Sao không dẫn được, đây có phải bãi vàng hay rừng thiêng nước độc gì đâu mà không dẫn được về!
– Sợ trai làng nó bắt xuống mương mò ốc đực rồi. Thế đi đâu cả đêm đấy?
– Đi với em Yên chứ đi đâu!
– Gớm nhỉ! Mới có một hôm mà đã ăn được em ấy rồi, tao nhìn nhỏ cả nước dãi ra đây mà chưa sơ múi được gì, mày thế mà khá!
– Bình thường chứ khá gì, tại tối hôm qua cả tụi mày với mấy thằng em đẩy tao vào hoàn cảnh không ăn em nó không được đấy chứ!
Thế mày có chăn được mấy em ấy không?
– Chăn thì cũng dễ dàng thôi. Mấy em ấy ngây thơ thì tán một tí là được, mẹ cái danh làm việc trên Hà Nội hơi bị ác đấy nhé. Các em ấy là cứ mê tít, mấy thằng em thì bố mẹ nó không ưa nhưng tao thì lại thích thế mới ác!
– Thế xúc mấy em ấy đi thôi!
– Mày nghĩ dễ lắm không bằng ấy! Không đơn giản đâu. Đưa các em ấy vào đời phải có thời gian. Còn mày em Yến thế nào!
– Còn thế nào nữa, quá ngọt nước luôn, tuy là gái quê nhưng service quên mẹ nó luôn đi. Mấy em hàng nát như Hạnh với Vân trên đó còn trả lại tiền nữa!
– Thế cơ à! Biết thế tao ăn trước!
– Mẹ! Biết được thì đã giàu rồi. À em ấy có quả vú to và đẹp thì đừng hỏi. Một tay như tao với mày thì đừng có mơ mà bóp hết vú em ấy nhé!
– Eo ơi! Tao tưởng dạng “mười ngàn xôi thì tám ngàn xôi hai ngàn lá” không ngờ “mười ngàn” là đúng “mười ngàn” hả?
– Không những “mười ngàn” mà là “mười hai ngàn” ấy, không có tí lá nào luôn nhé!
– Được đấy! Thèm quá rồi, tối nay ăn đi!
– Đấy là do mày, theo tao thì bình thường đừng ăn vội. Khi nào rủ em ấy lên Hà Nội rồi cùng chén, mà bảo em ấy rủ thêm em Uyên với em Thảo lên nữa. Hai em ấy bị em rồi nhưng hàng họ ít nát hơn em Yến.
– Ờ cũng có lý, mai làm công tác tư tưởng cho mấy em cấp ba kia đã rồi tính sau. Hy vọng hè năm sau lên Hà Nội thi thì mình thu hoạch.
Tôi cười rồi vào trong nhà, bố mẹ của thằng Công cũng đi làm đồng sớm, mặt trời lên cao một chút thì cũng về rồi. Nói là đi làm đồng nhưng cũng chỉ đi thăm ruộng thôi chứ buôn bán lặt vặt với nông sản là chính.
Loanh quanh luẩn quẩn cũng đến buổi chiều. Mấy thằng em lại rủ hai đứa đi đá bóng sau đó làm bữa bia với hai con gà luộc. Bảy rưỡi tối thì thằng Công rủ:
– Này hôm nay lại đi với em ấy hay đi với tụi tao?
– Tao chẳng đi đâu cả đâu, ở nhà cho lành. Quần cả đêm hôm qua rồi, hơi mệt!
– Mẹ! Làm đéo gì mà đuối thế? Cố lên chứ!
– Thôi cứ đi đi, tao ở nhà!
– Ờ thế ở nhà mà chờ tin thắng trận nhé.
Tôi ở nhà, pha ấm trà xanh rồi nói chuyện với bố mẹ thằng Công. Bố mẹ nó tuy là nhà nông nhưng cũng biết nhiều về đời sống lắm. Nói chuyện cũng tếu nên khá vui. Hai bác cháu nói chuyện đến hơn mười giờ thì bố thằng Công đi ngủ. Tôi xuống cái nhà ngang, bắc cái võng ra giữa hiên cắm cái tai nghe vào định ngủ.
Leng keng, tiếng xích quấn quanh cái cổng vang lên, thằng Công phóng con xe vào rồi tắt máy ra chỗ tôi nói:
– Bố mẹ tao ngủ sớm lắm, không như trên Hà Nội đâu!
– Ờ! Nằm ở đây nghe tiếng dế rồi tiếng ếch nhái kêu cũng hay, vườn nhiều mà chẳng có muỗi mày nhỉ!
– Có muỗi làm sao được! Sả nhà tao trồng thế kia, loại này kỵ muỗi là hơi bị ác đấy nhé.
– Giờ tao mới biết! Thế tán các em ấy sao rồi!
– Hoàn thành rồi chứ sao. Coi như cửa ải đã qua, ông bà già mấy đứa nó tin tao vãi đái luôn. Còn nhờ tao sang năm các em ấy lên thi thì giúp đỡ các em ấy nữa chứ. Mẹ các em ấy em nào cũng ngọt nước mày ạ.
– Cho tao với nhé!
– Thoải mái luôn, vài em cơ mà. Mẹ sao gái quê dạo này con nào vú cũng to vãi đãi ra, khác hẳn cái hồi tao đi học. Con nào cũng như cau mới nhú, bây giờ thì đéo phải cau nữa mà như quả cam sành to tướng rồi, lên đại học thì lại như bưởi!
– Anh em mình thì lại được bóc bưởi chứ sao nữa, lo gì, thôi đi ngủ.
Tôi bảo Công như vậy thì nó nói:
– Mẹ nằm võng chóng mặt lắm. Để tao mang cái chiếu ra hiên, ngủ ngoài này mát vãi đái. À định khi nào lên đấy mày?
– Mai lên thôi, ở đây được nhìn mấy em cũng sướng nhưng còn bao nhiêu là công việc ấy, không lên đéo ổn đâu. Mà lên đấy cũng có mấy em còn chờ nữa đấy. Đang thử cái em dâm đãng bạn của em Hạnh với em Vân!
– Thôi tao nghĩ là thôi! Chiến cái em Hương đã mà còn bảo some cùng em ấy với thằng em cấp ba cơ mà.
– Ờ thế mà tao quên. Còn bà Nguyệt trưởng phòng kế toán nữa!
– Thôi bà ấy tao dành cho mày. Thôi ngủ.
Hai đứa vác hai cái gối rồi trải chiếu ra giữa cái hiên mà ngủ. Làn gió mát mang hương cau làm cả hai đứa nhanh chóng chìm sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro