Phần 16
2024-08-03 00:21:17
Vợ tôi ré lên rồi ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự. Tôi nhếch mép cười nhạt.
“Mới dọa một chút mà đã ngất, đúng là đàn bà… chẳng bù cho lúc chửi chồng như hát hay…”
Tôi ngậm một ngụm nước phì vào mặt vợ một lát sau nàng bắt đầu mở mắt vừa định thần nhìn thấy tôi đứng đó, nàng hốt hoảng bật ngay dậy ôm chặt lấy 2 chân tôi gào thét: “Anh Bắccccccccccc… anh tha cho em… em biết tội rồi… đừng… đừng… em xin anh… anh cho em… tha cho em… một lần này thôi… em sẽ làm mọi thứ để chuộc lỗi… em sẽ làm tất cả những gì anh muốn… em làm tấtttttt… tha cho em… em chừa rồi… không bao giờ em dám thế nữa… tha cho em… hu hu hu…”
Vợ tôi ôm chặt chât tôi gào thét liên hồi trong vô vọng. Nhìn cô vợ yếu đuối, run rẩy, sợ hãi, hoảng loạn đang bò dưới đất ôm chặt lấy chân mình tôi nghĩ thầm: “Tại sao 1 con đàn bà yếu đuối như vậy lại có gan ngoại tình nhỉ, lại có gan hành hạ, phản bội chồng… chắc có lẽ để sự việc xảy ra như ngày hôm nay phần lớn lỗi lầm là do tôi, nếu tôi cứng rắn ngay từ đầu, cương quyết không thỏa hiệp với chuyện xin lỗi thằng sếp thì chắc cô ấy không có cơ hội để phản bội tôi.”
‘Ngân’.
Tôi quát.
“Dạ”. – Vợ tôi ngước đôi mắt hoảng loạn lên nhìn tôi.
“Tội của em chặt tay vẫn chưa đủ đâu”. – Tôi lạnh lùng.
Nghe vậy nàng lại rú lên lậy tôi như tế sao: “Em lạy anh… em xin anh… anh tha cho em… chỉ lần này nửa thôi… một lần này thôi, em lạy anh… anh Bắc… em sẽ một lòng hầu hạ anh suốt đời… em xin anh… em sẽ làm mọi thứ để chuộc lỗi… tha cho em… hu hu hu”.
“Nhưng… anh sẽ không chặt tay em đâu”. – Tôi hạ bớt giọng. Nàng giật mình kinh hãi nhìn tôi miệng lắp bắp.
“Anh… anh… sẽ làm… gì em?”
Tôi cúi xuống bỏ dao xuống đất, lấy 2 tay ôm lấy mặt nàng rồi ôn tồn nói.
“Anh sẽ không làm gì em, vì anh… yêu em…”
Vợ tôi mở to mắt như không tin vào cái vừa nghe thấy.
“Cũng đã có lúc anh muốn giết em, giết cả thằng Đức, lão Toàn, rồi anh sẽ tự tử theo…”
Nước mắt nàng bắt đầu chảy ràn rụa.
“Nhưng anh không muốn làm thế nữa… anh nghĩ về những ngày tháng tốt đẹp từ khi gặp em… những điều đẹp đẽ em mang đến… những mơ ước từ bé về nàng công chúa trong truyện cổ tích, và em là hiện thân các mơ ước của anh… anh nhớ về những giây phút đã tự hứa với lòng… sẽ làm cho nàng tiên của anh hạnh phúc… sẽ đền đáp những điều tốt đẹp em mang đến… bằng cách kiếm thật nhiều tiền để hiện thức ước mơ của em… anh sẽ làm tất cả để thực hiện nó, để em được hạnh phúc để em không phải ân hận vì đã gửi gắm cuộc đời cho anh… anh có thể làm mọi thứ kể cả chết vì em…”
Tôi còn nói rất nhiều điều tốt đẹp nữa về nàng. Nàng khóc càng ngày càng to, rồi ôm chặt lấy tôi.
“Cũng có lúc anh muốn chết… anh muốn chết đi để thoát khỏi những đau khổ cùng cực mà em và những gã kia đang dày xéo anh… anh muốn chết để giải phóng cho em… để em tha hồ thỏa mãn dục vọng của em… để em có thể tự xây dựng ước mơ dựa trên tiền bạc của bọn đàn ông khốn nạn… nhưng… nhưng anh đã không làm thế… không phải vì anh sợ chết… mà vì anh biết… nếu anh chết đi, sẽ không còn ai lo lắng cho em… lũ khốn nạn kia có thể cho em tiền nhưng rồi chúng sẽ đối xử tệ bạc với em bởi vì chúng nó chiếm hữu em không phải vì tình yêu, chúng nó chỉ chiếm hữu em vì khuôn mặt mê hồn vì cơ thể bốc lửa của em, chúng nó chỉ chiếm em để thỏa mãn dục vọng, để bắt em làm đồ chơi tình dục cho chúng nó. Rồi đến khi chúng nó chán em, chúng nó sẽ đá em ra ngoài đường, ra ngoài xã hội ra nơi mà chỉ toàn những thằng ma cô đầu gấu, những thằng chuyên kiếm tiền trên thân xác phụ nữ… khi đó ai sẽ cứu em đây… nếu không phải là anh… nếu không phải là người yêu em thực sự bởi các nét đẹp khác trong con người em… Vì vậy anh đã không chết, anh muốn sống đến lúc này, muốn cho em nhìn thấy hậu quả của việc em đang làm, muốn đưa em ra khỏi con đường em đang lạc lối, muốn tiếp tục giúp em hạnh phúc…”
Nàng òa khóc thảm thiết, nàng ôm chặt lấy tôi như chưa bao giờ được ôm, rôi với gương mặt đầy nước mắt nàng thổn thức “Anh Bắc… bố mẹ… đã sinh ra em… anh cho em cuộc sống”. Rồi nàng cứ ôm chặt lấy tôi thút thít khóc.
Thực tình thì tôi cũng không phải là người cao thượng như những gì tôi vừa nói, nhưng theo tính toán của tôi thì để có thể trả thù bọn sếp, tôi cần nàng giúp đỡ bởi nàng là một mắt xích quan trọng trong kế hoạch trả thù, nàng là vũ khí hủy diệt mà không gã nào có thể đề phòng được.
Chính vì vậy tôi mới nghĩ ra chiêu dọa cho nàng sợ gần chết, sau đó mình sẽ dùng lời đường mật thổi vào tai nàng, khi đó tôi sẽ giống như một hiệp sĩ bước ra cứu rỗi nàng để rồi nàng sẽ toàn tâm toàn ý nghe theo tôi, thực hiện kế hoạch của tôi, cái này gọi là chiêu “Anh hùng cứu mỹ nhân”.
Ban đầu tôi cũng nghĩ làm thế này thì nham hiểm quá, không giống với phong cách của tôi nhưng sau tôi nghĩ lại, bọn nó có từ thủ đoạn nào với tôi đâu, đến cả việc bắt tôi bú buồi chúng nó còn định làm. “Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma ta phải mặc áo giấy”. Nhìn thái độ nàng tôi hiểu là màn kịch của mình đã thành công, nàng đã thực sự tin vào điều đó, nàng đúng là nhẹ dạ thật, tôi cười thầm.
“Nhưng anh biết thực chất em rất… dâm…”
Nghe tôi nói vậy nàng ngẩng mặt lên nhìn tôi ngơ ngác, tôi tiếp.
“Cho nên nếu anh chỉ yêu thương em theo cách thông thường thôi, sau này em sẽ lại… Ngựa quen đường cũ”.
“Không bao giờ… anh đã cho em sống thêm một lần rồi, suốt cuộc đời này em sẽ chỉ một lòng một dạ với anh thôi”. – Vợ tôi liền thề thốt.
“Anh hiểu, nhưng anh không muốn em phải cố chịu đựng sự thiếu thốn về dục vọng… vì vậy anh sẽ… phải giúp em… Hiện nay em đã quen làm nô lệ tình dục cho thằng Đức rồi, nếu rời nó ra em sẽ bị hẫng hụt vị không có ai hành hạ em, làm nhục em, kích thích em bằng nhục dục… rồi em sẽ lại thấy chán nản như trước đây.”
“Anh Bắc, em… em đã thật sự hối lỗi rồi, em… sẽ cam tâm hầu hạ anh suốt đời… em sẽ làm nô lệ của anh, để bù đắp lỗi lầm…”
“Đúng vậy, anh nghĩ là khi em có 1 người chồng đích thực kiêm một ông chủ đích thực, em sẽ được thỏa mãn nhu cầu nhục dục của em mà không cần phải có thằng đàn ông khác nữa… vậy từ nay anh sẽ làm ông chủ của em, anh sẽ cho em nếm đầy đủ mùi của sự nhục nhã, của dục vọng thấp hèn, anh sẽ trừng phạt em bằng cuộc sống nô lệ tình dục, để em có cơ hội chuộc lại các lỗi lầm đã làm…”
“Vâng… em sẽ là một cô nô lệ ngoan ngoãn của anh… à… của ông chủ Bắc… chỉ của mình ông chủ thôi… ông chủ hãy trừng phạt em… hãy cho em nếm mùi đau khổ mà ông đã phải chịu đựng… hãy cho em được sửa chữa lỗi lầm…”
Tôi hơi giật mình, không ngờ vợ tôi lại thốt ra được những lời như vậy với giọng vui mừng và hớn hở đến vậy. Không lẽ màn kịch vừa rồi tôi diễn lại có tác dụng mạnh vậy sao, không nhẽ nàng đã hối hận và ăn năn nhanh vậy sao. Hay là do bản tính nàng thực sự thích cảm giác nhục dục (có phải thằng Đức nó đã biến nàng từ một người phụ nữ kiêu hãnh về vẻ đẹp và thân hình của mình trở thành một con đàn bà hư hỏng vô liêm sỉ, chỉ biết tôn thờ tình dục bẩn thỉu không?) Tóm lại tôi cũng không thể biết được nữa tôi cũng không có cách nào trả lời, nhưng không sao, không quan trọng, cái quan trọng là giờ đây nàng đã sẵn sàng tuân lệnh tôi, sẵn sàng làm nô lệ của tôi… đó là điểm quan trọng cần đạt được trong kế hoạch của tôi đặt ra.
“Ngân… em là con điếm của ai?” – Tôi bắt đầu test thử.
“Dạ em là con điếm của anh… của chồng em… của ông chủ Bắc”.
“Nhiệm vụ của em là gì?”
“Là phục vụ tất cả nhu cầu của ông chủ, làm vui lòng ông chủ ạ”.
“Mỗi khi ông chủ ra lệnh thì sao?”
“Thì em sẽ phải thực hiện ngay lập tức mà không được hỏi gì”. Tôi giật mình sao vợ tôi đối đáp trôi chảy thế, chẳng nhẽ thằng Đức đã dạy dỗ nàng tốt vậy sao, chắc có lẽ mỗi lần địt vợ tôi nó đều hỏi lung tung như vậy.
“Em có biết em làm ông chủ đau khổ thế nào không?”
“Có ạ, em mong ông chủ hãy trừng phạt em để em được giải thoát”.
“Cởi quần áo ra”.
Tôi chưa nói dứt lời thì vợ tôi đã nhanh thoăn thoắt trút bỏ toàn bộ xiêm y, đứng đó trần như nhộng trước mặt tôi, dục tính trong người tôi ngay lập tức trào lên, chưa bao giờ tôi có cảm giác kích thích thế này, chưa bao giờ với tôi cô ấy tỏ ra ngoan ngoãn như vậy. Tôi ngồi xuống giường bắt vợ nằm úp lên đùi tôi.
“Hôm nay ông chủ sẽ trừng phạt em”.
“Vâng, trừng phạt em đi ông chủ”.
Và không chần chừ gì cả tôi vung tay phát cực mạnh vào đít nàng, bao nhiêu tức tối, nhục nhã tôi trút hết vào cú phát.
“Đét…”
Một vết bàn tay đỏ lừ lằn trên mông nàng.
“Á…”
Nàng đau quá lặng người đi một lúc rồi: “… đúng rồi… em đáng tội lắm… em đáng bị đánh như thế này lâu rồi… trừng phạt em nữa đi”.
‘Đét’.
Tôi lại phát một cái như trời giáng.
“Á… vâng… em là một con vợ lăng loàn… em có lỗi với ông chủ… em không xứng đáng với lòng tốt của ông chủ… hu hu hu”.
Nàng bắt đầu khóc vì đau, nhưng cứ sau mỗi cái phát của tôi nàng lại hăng hái nhận lỗi, được khoảng 5, 6 cái phát nàng lúc này đã khóc to, quằn quại vì đau nhưng vẫn luôn miệng xin được trừng phạt thêm. Tôi bắt đầu cảm thấy mất hứng đánh nàng, bao nhiêu căm hờn tủi nhục của mấy tuần qua tôi tưởng sẽ được dịp trút không thương tiếc lên nàng.
Vậy mà giờ đây nhìn nàng quằn quại rên rỉ trong đau đớn, nhưng không hề xin tha, mà ngược lại chỉ xin được trừng phạt thêm, nó làm tôi trở nên mềm yếu bao nhiêu căm hờn bỗng chạy đâu hết, thay vào đó là cảm giác của lòng trắc ẩn. Tôi nhìn nàng, nàng đang quằn quại rên rỉ trong đau đớn, 2 mông nàng đỏ lừ vì các cú đánh của tôi, nhưng thân thể nàng vẫn toát lên vẻ sexy, cặp vú nàng bị ép bẹt phình ra dới nách nàng càng làm tăng vẻ gợi dục từ cơ thể tuyệt mỹ của nàng, không hiểu sao mỗi lần nàng ở trong tư thế eva là tôi lại không thể kìm lòng, kể cả lúc này đây, lúc mà tôi đã chờ đợi bao lâu để trút hận, vậy mà tôi vẫn đê mê thèm khát cơ thể nàng, nàng là vậy nàng luôn luôn là miếng mồi ngon khợi dậy nhục cảm của đàn ông, nàng luôn là nguồn cơn của những trò nhục dục quái đản.
“Con điếm… ông muốn xem mày làm cho thằng Đức sướng như thế nào?” – Vừa nói tôi vừa nằm ra giường.
“Vâng thưa ông chủ”.
Tôi nằm đó nhìn thân thể dâm dật của vợ tôi uốn éo trước mặt, cộng với các thao tác kích dục điêu luyện của nàng trên các bộ phận trên người tôi và tôi bắt đầu lại cảm thấy giận dữ, thấy ghen tị: “Không ngờ thằng Đức chó chết đấy nó sướng thật, đã bao nhiêu hôm nó được tận hưởng cái cảm giác mê ly như thế này, trong khi hàng đêm vợ tôi dằn vặt, làm khổ tôi bao nhiêu, thì buổi trưa nàng lại dâng hiến, phục vụ nó tuyệt vời bấy nhiêu”.
Nghĩ đến đây tôi bắt đầu lại nổi hứng trả thù.
‘Con điếm, hôm nay ông sẽ địt lỗ đít mày, cái lỗ mà ông đã từng xin xỏ mày hàng tháng trời mày không cho, vậy mà lão Toàn chỉ nói một câu mày đã để cho lão địt thoải mái’.
“Em biết tội rồi ông chủ, em đã đối xử tệ bạc với ông… hãy trừng phạt em đi”.
Rồi nàng bò lên giường chổng đít về phía tôi chờ đợi, chẳng có gì cản trở tôi lúc này nữa, cái lỗ mà tôi đã thèm khát bao lâu nay đã sẵn sàng đón nhận chim tôi, tôi đứng dưới đất, kéo mông nàng ra mép giường rồi nhổ một bãi nước bọt vào đít nàng, tôi lấy một ngón tay thọc thọc nhồi bãi nước bọt vào sâu trong lỗ đít rồi tôi bắt đầu ấn chim vào, cảm giác rít chặt bó lấy đầu chim làm tôi thấy hơi đau và không thể đút thêm được, cùng lúc đấy nàng cũng rên lên vì đau, nhưng thay vì cầu xin rút ra như nàng đã làm với lão Toàn, thì nàng lại hét lên trong tiếng nức nở.
“Chim ông chủ to quá… nó làm em đau quá… trừng phạt em đi… hu hu hu”.
Tôi rút chim ra bảo nàng quay lại mút cho chim tôi ướt thêm trong lúc đó tôi nhìn lên bàn phấn của nàng thấy lọ gel “Durex Play Massage” dùng để xoa bóp, tôi vớ lấy và thoa vào lỗ đít nàng, sau đó tôi lại đút vào đít nàng, lần này thì cảm giác đã trơn hơn, tuy nhiên lỗ đít nàng vẫn mút chặt lấy chim tôi nên tôi cũng không cho vào sâu được, trong lúc đó thì nàng rên rỉ vì đau, kệ xác cái tôi thèm muốn suốt 1 năm qua, bây giờ tôi mới được làm, và nàng xứng đáng phải chịu đau như vậy vì lỗi lầm đã gây ra. Tôi bắt đầu nhịp nhanh hơn một chút tận hưởng cái cảm giác rất mới lạ, cái cảm giác kích thích khi nghe nàng hét.
“Chim ông chủ to quá”.
Cái cảm giác khít chặt của lỗ đít, cảm giác nàng phải oằn người vì đau mỗi khi tôi thọc vào, tôi cứ làm từ từ tận hưởng cảm giác sung sướng của từng cú thọc, và cố gắng thọc sâu hơn khi có thể, dần dần cảm giác trả thù bỗng biến mất thay vào đó là cảm giác sung sướng đến tuyệt vời, cảm giác là một người đàn ông mạnh mẽ, chứ không phải là gã chồng vô dụng như nàng đã từng nói với gã Đức, và rồi tôi bắt đầu cảm thấy sắp lên đến đỉnh, đúng lúc này thật ngạc nhiên và bất ngờ, nàng bắt đầu nhịp lại với các cú thọc của tôi, nàng không rên rỉ vì đau đớn nữa, nàng bắt đầu rên với tiếng rên khoái lạc, nàng bắt đầu ưỡn người vì sướng “ôi ông chủ… em… em… sướng… quá”.
Nghe tiếng nàng rên tôi không thể tự chủ được nữa tôi thọc liên hồi rồi xuất đầy lỗ đít nàng, trong khi đó nàng vẫn cong người nhịp lại các cú thọc của tôi một cách điên cuồng, và rồi nàng hét lên trong sung sướng “eeeeem… sướngggggggg quá… emmmmm ra rồi”. Rồi nàng gục xuống giường, Tôi rút chim ra nhìn tinh dịch chảy tràn ra từ trong lỗ đít của nàng một cảm giác sung sướng đến tuyệt vời, cảm giác chưa bao giờ tôi có được theo đúng nghĩa, cảm giác của người chiến thắng. Tôi nhắm mắt ngửa cổ lên trời tận hưởng, và lúc đó một đôi môi mềm mại nóng hổi ngậm lấy chim tôi, mơn trớn và mút sạch những thứ dính trên đó.
“Cảm ơn ông chủ… ông đúng là người đàn ông đích thực”. Vơ tôi vừa mút chim vừa ngửa mặt lên nhìn tôi âu yếm.
Sau đó tôi leo lên giường nằm ngửa tận hưởng khoái lạc, nàng bò bên cạnh gối đầu lên đùi tôi vuốt ve nghịch ngợm chim và dái tôi cứ như vậy tôi thiếp đi trong giấc ngủ ngọt ngào sung sướng… tỉnh dậy vì thấy nhột nhạt ở chim, tôi thấy nàng vẫn trong tư thế lúc nãy, vẫn vuốt ve mơn trớn chim tôi, tôi bây giờ mới chợt hiểu, thì ra nàng đã nhập vai 1 nô lệ thực sự rồi, tôi chưa cho nàng thôi, thì nàng không dám thôi, nàng vẫn phải nằm đó mơn trớn cho tôi ngay cả khi tôi đã ngủ. Một cảm giác hân hoan tràn lên trong lòng tôi… nàng thực sự là nô lệ của tôi rồi.
Thế rồi tôi kéo nàng lên nằm cùng, nàng hỏi, tôi có sướng không, nàng đã xứng đáng với nhiệm vụ thỏa mãn ông chủ chưa, tôi cười và xác nhận, nàng làm rất tốt… chúng tôi ôm nhau ngủ thêm một lúc.
Tỉnh dậy tôi bắt đầu nói cho nàng kế hoạch trả thù của tôi, nàng vâng vâng dạ dạ theo tất cả những gì tôi nói kể cả những cái tôi cho là khá kỳ quặc, sợ nàng không hiểu tôi hỏi lại các bước, thì nàng trả lời rất rành rọt. Vợ tôi thông minh thật nhất là các vấn đề liên quan đến tình dục. Nàng hiểu hết cái tôi nói, nàng không hỏi lại chẳng qua là vì nàng hiểu rất rõ nàng là ai, nàng chỉ là một con điếm của tôi, nhiệm vụ của nàng là thực hiện tất cả những gì tôi nói, chứ không phải là hỏi han gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro