Vô hình thần công

Phần 90

2024-08-05 19:34:44

Phần 90
Ở trung tâm của Phúc tiểu Trạch này, mức nước sâu hơn bên ngoài rất nhiều. Vân Linh hạ người xuống nước, bắt đầu khoả nước bơi đi trong làn nước xanh lục mờ mờ.

Bọn cá háo đói, thấy Vân Linh trầm mình xuống nước, liền ào ào xông đến, tìm cách tấn công Vân Linh.

Vân Linh lần đầu tiên, phải sử dụng Vô hình thần công cực hạn, mới có thể ngăn cản được sự tấn công hết sức điên cuồng của bọn cá lạ. Chàng vừa vận thần công, vừa cố gắng nhìn xung quanh đáy nước.

Lúc này, chân chàng đã chạm đáy. Đột nhiên ngay trong lúc ấy Vân Linh bỗng cảm giác chân chàng bị chấn động cực mạnh. Điều này khiến chàng kinh hãi, vội vàng đưa chân lên coi.

Lúc này chàng mới hay, có một con Hà lớn đang ngậm lấy một bên ống chân chàng mà xiết chặt.

May mà lúc này, thần công trên người Vân Linh đang bảo vệ cơ thể chàng, nếu không, chỉ một con hà này cắn thôi, cũng có thể gây nên tổn thương chân cực trọng.

Vân Linh không ngờ ở nơi đầm này, lại có nhiều thuỷ quái lợi hại như vậy. Chàng cúi xuống, vận công vào hai tay, bẻ đôi con Hà kia ra.

Thực sự là một con Hà lớn một cách đáng kinh ngạc. Vân Linh sau vụ này, lại tăng thêm một tầng hiểu biết về động vật kỳ dị trên đời.

Bấy giờ đàn cá bao xung quanh người Vân Linh lại càng lúc càng đông. Chúng tấn công chàng từ đủ mọi phía, khiến cho luồng thần công trên người Vân Linh liên tục có phản ứng.

Vân Linh lúc này hơi thở đã dần dần cạn kiệt, cảm giác nếu trong một khắc nữa mà không tìm thấy điều chi khác lạ thì chàng phải trồi lên mặt nước để thở.

May sao chàng nhìn ngó một hồi, lại thấy một đám cây lá um tùm, mọc trong nước có dấu hiệu bị chặt gãy.

Chàng vội vàng đi lại gần thì mới hay ở đằng sau đám cây lá um tùm kia là một hang sâu tối mò.

Vân Linh trong lòng khích động, bèn quyết định tiến sâu vào hang sâu kia xem bên trong có gì.

Hai tay chàng gạt mạnh đám cây lá nọ ra rồi lách người chui vào.

Bên trong hang nước, địa hình rất hẹp, chỉ có thể vừa bơi vừa dùng tay sờ sẫm thành hang mà tiến vô.

Ở phía trong này, nước còn xanh đậm hơn nhiều so với bên ngoài, nhìn cảnh vật cực kỳ khó thấy. Hơn nữa, bên ngoài dù gì cũng còn có chút ánh sáng, còn ở trong hang, ánh sáng không có, mọi vật đều tối thui.

Qủa thật khung cảnh này làm cho người yếu bóng vía phải kinh hãi. Thế nhưng Vân Linh gan lớn, mật lớn, lại luyện được thần công lợi hại, nên chẳng chút yếu lòng, cứ vậy mà bơi vào sâu hơn.

Đột nhiên trong khi bơi, Vân Linh bỗng cảm giác, một dị vật đang rẽ nước tiến về phía mình, trong khi đó, phía đằng trước, cách chừng hơn 10 trượng, lại lấp ló có ánh sáng.

Trong lòng ngạc nhiên, chàng vội vàng bơi nhanh hơn về phía ánh sáng đó. Thế rồi, cảm giác vật lạ lại càng rõ nét, trong tâm không khỏi hoảng kinh, không hiểu con vật kia hình dạng ra sao, mà xuất hành lại êm thắm đến lạ lùng.

Hai đằng tiến sát lại gần nhau, cách chừng gần 3 trượng mới nhìn thấy vật lạ trông giống như một khúc cây gỗ mục trôi đi êm đềm trong không gian đen mờ.

Vân Linh tức thời cảm thấy không ổn. Dường như trong tâm nổi lên một sự lo sợ mơ hồ, trước giờ chưa từng có. Thế rồi, chàng vội vàng vận hết thần công lên hai tay, sẵn sàng đối chọi với con vật kỳ bí kia.

Đột nhiên, trong phút giây ngắn ngủi, con vật nọ lao người nhanh tới trước, hàm răng há ra to khủng khiếp, chộp lấy người Vân Linh.

Diễn biến nhanh khủng khiếp, Vân Linh chỉ thấy một khối đen to lớn, chụp lấy người chàng, rồi kèm theo là một mùi hôi khinh khủng bay thẳng vào mũi.

Vân Linh trong tình trạng dưới nước, sức lực và độ nhanh nhạy kém xa khi ở trên bờ. Chàng vội hụm người xuống nước sâu hơn, né khỏi cú táp cực mạnh kia.

Trong khi lặn sâu xuống đó, chàng lại lướt người qua nhanh ngay dưới thân hình con quái vật kia.

Thế nhưng, con quái vật táp hụt, liền quẫy mạnh đuôi, đập thật mạnh vào người Vân Linh.

Bị trúng cái quật đó, Vân Linh cảm giác như toàn thân ê ẩm, may là chàng trong lúc bất ngờ đã vận công vào tay chịu đựng phần lớn cú đập này.

Lúc bấy giờ, thân hình chàng đã vượt qua con quái vật, tiến nhập lại gần chỗ có ánh sáng.

Con quái vật không hạ được Vân Linh, liền đập người thật mạnh, quay đầu trở lại đuổi theo Vân Linh đang bơi về phía nguồn sáng kia.

Thế nhưng giờ này cơ hội thuận lợi đã không đứng về phía nó nữa. Thân hình Vân Linh đã đến chỗ có ánh sáng, liền tức tối phát giác ra một khu bờ đất, thế là chàng vận hết công phu, tiến thật nhanh về bờ đất kia.

Khi con quái vật đuổi đến nơi, thì Vân Linh đã bước lên bờ rồi. Chàng lúc này giống như là từ cõi chết trở về, liên tục hít thở để lấy lại chút không khí tươi mát.

Con quái vật giống như đang say mồi. Nó thấy Vân Linh đứng gần bờ nước liền vội vàng xông tới, tìm cách táp lấy chân Vân Linh.

Vân Linh nổi giận lôi đình. Chàng thấy con quái vật há hàm răng to đùng ra định tấn công mình lần nữa thì liền vận hết công lực ra tay, đánh thẳng về phía cuống họng nó.

Phát chưởng mạnh mẽ với 12 thần công lực, đập tới hàm con quái thú, làm nó kêu rú một tiếng, toàn thân bắn thẳng xuống nước, giẫy giụa ầm ầm, làm nước như sôi lên.

Vân Linh đứng nhìn con quái thú vật vã, rồi thì hòa với những cú quẫy đập, là một dòng máu đỏ phun ra, chan hòa với màu nước xanh đen.

Một hồi lâu sau, con quái thú ngưng chuyển động, từ từ chìm dần xuống nước, nằm im dưới đó.

Ở trên mặt nước, chỉ còn lại một màu máu đỏ. Mùi máu tanh tưởi bay lên, làm Vân Linh phải kịt mũi.

Đột nhiên trong lúc ấy, vang lên một giọng nói già nua, yếu ớt:

– Hảo chưởng pháp. Thật là chưởng pháp vô địch.

Vân Linh nghe tiếng nói liền quay người lại, hướng mắt nhìn về phía xuất ra tiếng nói, thì thấy một lão nhân, cụt một chân, máu đỏ lòm trên người.

Chàng vội phi thân lại, nhìn kỹ vào mặt lão già, miệng hỏi:

– Lão tiền bối là Bạch Thi phải không ?

Ông già nọ liền gật đầu, đôi mắt từ từ nhắm lại, cũng không hiểu lão ta đang nghĩ gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vô hình thần công

Số ký tự: 0