Phần 139
2024-08-05 19:34:44
Đột nhiên ngay lúc đó, một tiếng “Sát …” thét vang lên giữa đương trường. Toàn trường lập tức chấn động, âm thanh tiếng da thịt chạm nhau bìm bịp liên hồi.
Các cặp đấu đã cùng lúc ra tay. Vòng vây bên ngoài lập tức giãn ra để cho các đối thủ được thuận tiện hơn.
Vân Linh và những người bị bắt thì đã bị đem đẩy ra một góc tường phía sau khán đài từ trước. Bọn họ nằm đó và chuẩn bị trở thành món hàng để người chiến thắng sắp tới trong đấu trường chọn lựa.
Cúc Hương vừa đánh vừa lùi lại trước sức tấn công mãnh liệt của đối thủ Hà Tương. Thân hình mảnh mai của nàng nhanh nhẹn né khỏi những cú đấm thôi sơn của địch thủ vốn mạnh như núi đổ.
So về thân thủ, Cúc Hương chiếm được vài phần ưu thế về sự nhanh nhẹn, nhưng những thứ đó không thấm tháp gì so với thiệt thòi nàng phải chịu.
Thiệt thòi đó chính là việc địch thủ của nàng khoẻ quá. Cúc Hương hầu như chỉ có thể né tránh và tập kích chứ không dám đối đầu trực tiếp với những đòn đánh quá ư mạnh bạo kia.
Mấy người bên phe đội thứ 1 nhìn thấy thảm cảnh của Cúc Hương như vậy thì khoái chí reo hò, kêu gọi đội trưởng của mình là Hà Tương mau chóng kết thúc trận đấu.
Và tất nhiên ả Hà Tương to mập kia không làm họ phải thất vọng. Ngay vào lúc Cúc Hương không kịp né tránh đòn đánh tới của đối thủ phải vung tay nàng ra để đỡ gạt thì cũng là lúc thân hình nàng bị dội lại với cánh tay như bị trật khớp.
Hà Tương thấy vậy liền nhào lại túm lấy Cúc Hương định quật mạnh nàng ra xa thì thiếu nữ nọ vội hô to:
– Tiểu muội xin thua. Xin đại tỷ hãy dừng tay.
Hà Tương thấy đối thủ đã nhận bại, liền buông tay nắm Cúc Hương ra cười khì khì chạy đến chộp luôn lão Phó đường chủ Du Thiên Mao Tô Tán mang về bên phe mình làm chiến lợi phẩm.
Trong khi đó, chỉ vài cái chớp mắt sau, lại một tiếng kêu lớn nổi lên. Một bóng người bị đá ngã quay ra đất. Cùng lúc ấy người chiến thắng cũng nhanh nhẹn chạy lại, cặp lấy một người lôi đi. Kẻ bị bắt lần này lại là một cao thủ trẻ tuổi của Hồng Ma Viện.
Đó là kết quả cặp đấu thứ 3, Hoàng Mai đội 8, đấu với Lâm Anh đội 3 và Hoàng Mai đã chiến thắng.
Tiếp theo lại đến Lý San San thắng Kiều Lệ Lệ, Thanh Trúc thắng Lý Lan, Hoa Châu thắng Ngọc Lâm.
Những đội chiến thắng mau chóng bắt lấy người ưa thích của mình. Cuối cùng chỉ còn có Vân Linh là kẻ xấu xí nhất, lại còn có thân hình không được lực lưỡng nhưng những người kia nên bị đám nữ nhân bỏ lại không thèm chọn lựa.
Cúc Hương là người kém nhất nên đành phải chọn lấy kẻ tệ nhất bị bỏ lại này.
Nhưng nàng không ngờ, chính người nam tử kém cỏi và xấu xí bị chê bỏ đó, lại khiến cho nàng và toàn đội được thăng tiên không biết bao nhiêu lần. Âu cũng là may mắn trong sự xui xẻo vậy.
Chiến cuộc đã xong, giờ tới lượt xử lý 2 nữ nhân bị bắt. Hiện thời, hai người Thất Toả Chân và Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng vẫn còn nằm mê mệt, không biết được tính mạng của mình đang được người ta đem ra phán quyết.
Tam nữ vương Thanh Thanh trầm giọng nói:
– Trên đảo hiện giờ thức ăn không thiếu, nhưng nam nhân thì ít vô cùng. Chúng ta mà chứa thêm hai người nữa thì về sau lại phải xảy ra tranh đoạt, rất là phiền phức. Do đó ta mới định thu thập ý kiến của mọi người, xem nên xử lý bọn họ thế nào ?
Hà Tương, đội trưởng đội 1 nói:
– Tam vương nữ đã nhận thấy bọn họ ở lại thêm phiền phức, thì cứ ra lệnh một tiếng, thuộc hạ giết đi là xong, khỏi lo rắc rối về sau.
Cúc Hương nhận thấy hai người đều là những cao thủ lợi hại, nên nếu giết đi thì rất uổng, hơn nữa bên phe nàng ai cũng yếu ớt, nếu có thêm hai người mới trợ lực thì sẽ thăng tiến vô cùng, liền nói:
– Tiểu muội thấy bọn họ rất ưa thích. Xin đại vương nữ cho bọn họ được đặc ân sống sót, đội 10 sẽ thu nạp hai người.
Lâm Anh, Hoa Châu nghe nàng nói liền phản đối. Họ cương quyết không thể để 2 người kia vào trong đội 10, như vậy về sau thực lực của đội 10 sẽ lớn mạnh như thế nào. Có lẽ còn gây nguy hiểm cho đại vương nữ nữa.
Nhị vương nữ Sương Linh thấy hai bên tranh cãi nhau liền chen vào nói:
– Thật ra thì để lại hai người đó cũng có cái lợi. Mấy nữ nhân chúng ta thực lực còn yếu. Chúng ta trước nay khống chế kẻ khác đều nhờ vào mê hương được trồng quanh đảo. Nhưng gần đây thuyền bè đi lại khu vực này hơi nhiều, trong số đó cũng không ít bọn cướp biển. Chúng ta cũng cần phải củng cố lực lượng. Nếu không lỡ mai sau có chuyện gì thì chẳng phải nguy lắm sao.
Mọi người nghe vậy cũng thấy là hợp lý, vì thế ý kiến bất đồng nổi lên, cục diện xôn xao với 2 ý kiến trái ngược nhau, một bên giết, một bên tha, không bên nào chịu bên nào.
Đại vương nữ Thái Hồng thấy vậy liền nói:
– Được rồi ! Chúng ta tạm thời khoan nghĩ đến việc đó. Ta sẽ cho giam hai người kia vào một nơi. Khi nào có quyết định cuối cùng sẽ tính sau.
Sau đó, nàng lại ra lệnh cho hai nữ thuộc hạ trong Tiêu Lệnh Nữ đem Thất Tỏa Chân và Lạc Băng Băng đi, rồi mới quay sang bàn với mọi người việc xuất hành tấn công chiếc thuyền kia vào tối nay.
Mọi người bàn bạn cẩn thận đâu đấy rồi tản ra chờ đêm tối sẽ hành sự. Lúc này Vân Linh đã được bọn nữ nhân đội 10 đưa trở về đội mình. Trên đường đi, chàng nghe bọn họ nói với nhau mới hay mình là món hàng tệ hại nhất mà mấy nữ nhân này nhận được thì không khỏi cảm khái trong lòng.
Một điều nữa chàng phát giác ra các nữ nhân này ai ai cũng còn trẻ tuổi mà không hề ngượng ngập khi để lộ phần nhũ phong một cách hững hờ. Hơn nữa, một vài thiếu nữ trong số đó còn chưa từng ăn nằm với bất kỳ nam nhân nào nhưng lại tham gia trò chuyện về việc nam nữ chụng chạ một cách tự nhiên vô cùng.
Ặc … ặc … thật là quái sự quá.
Bọn nữ nhân này không hề biết Vân Linh căn bản không bị hương mê tác động làm cho bất tỉnh. Hiện giờ bản thân chàng chỉ bị tản mất công lực đi thôi, còn tâm thần thì hết sức tỉnh táo. Vì lý do đó mấy nữ nhân tha hồ bàn tán cười cợt. Một thiếu nữ đề nghị.
– Hương tỷ. Bọn tiểu muội thấy từ giờ đến khi khởi sự tấn công chiếc thuyền kia còn những 2 canh giờ. Bây giờ chúng ta nên đưa chiến lợi phẩm này về thưởng thức một lát, sau đó sẽ xuất hành đi cũng không muộn.
Mấy thiếu nữ khác nghe nói vậy đều háo hức nhao nhao cả lên mong muốn Phó đội trưởng đồng ý. Thế nhưng Cúc Hương chậm rãi nói:
– Chúng ta hiện giờ cần phải quay về chuẩn bị vũ khí và hương liệu hạ địch. Việc làm này cũng tốn không ít thời giờ. Do đó việc thưởng thức món hàng này đành phải gác lại vậy. Một việc nữa trên đại sảnh thương nghị vừa qua, Tam đại vương nữ đã tuyên bố kỳ này nếu đội nào lập được nhiều công sẽ có trọng thưởng bằng chiến lợi phẩm bắt được. Chúng ta sau này muốn có thêm nam nhân hưởng thụ thì phải gắng công chuẩn bị thật tốt cho chuyến hành sự này. Cơ hội đêm nay rất hiếm, không thể lơ là được.
Vân Linh đang được Cúc Hương cõng đi nên cảm nhận rất rõ cơ thể mềm mại của nàng ở bên dưới mình chàng. Những lúc Cúc Hương di chuyển, cặp phong nhũ sung mãn của nàng chuyển động liên hồi trước mắt Vân Linh khiến chàng choáng váng mê say nhìn không chớp mắt.
Cũng may, hiện giờ tóc chàng dính bết vào mặt, lại bị từng cơn gió thổi qua làm cho rối tung cả lên nên bọn thiếu nữ đi xung quanh Cúc Hương cũng không phát giác ra nam nhân kia đã tỉnh từ lâu rồi và đang chiêm ngưỡng những điểm dụ hoặc trên thân thể bọn họ.
Còn Vân Linh thì mắt nhắm, mắt mở tùy tiện nhìn ngó những điểm kỳ bí trên thân hình các nữ nhân kia. Chàng từ trước đến nay chưa từng khi nào nhìn được các tuyệt phẩm đủ loại hình thể nhiều đến vậy.
Tiếc là lúc này, do chàng bị Cúc Hương cõng trên vai nên thú vui kia cũng không được tận hưởng tuyệt đối cho lắm.
Bọn thiếu nữ này không biết Vân Linh vốn là một cao thủ tuyệt đại trong chốn khuê phòng. Nhớ lần trước chàng ở cùng 6 cô vợ trẻ đã một mình đả đấu với cả 6 nàng nọ làm cho ai ai cũng khoái sướng tuyệt đối. Sau này Vân Linh chung chạ cùng Tiêu Hồn Ma Nữ lại bị nàng nhiễm thêm vào người không ít dâm khí thần bí, nhưng vậy khẳng định công phu đó của chàng chỉ có tăng thêm chứ không giảm. Như vậy thì việc đối phó với một lúc 10 thiếu nữ như thế này chắc cũng không làm khó cho chàng được.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro