Vẽ tranh

Phần 87

2022-08-08 11:38:00

Phần 87
3′ Sau, bên kia nhắn lại:

“Gì đó… Ai rảnh rỗi nhắn xàm xàm gì đó…” – Thủy nhắn.

“Hi hi… Nay đi học hả em…” – Cương.

“Ủa… Quen biết gì hông, mà nhắn qua đây ta…” – Thủy.

“Anh méc mẹ em thất lễ người già bây giờ… Dám chọc anh hả…” – Cương.

“Ai biểu nhắn kỳ cục chi… Người ta mới đi học về… Lát đi học nhảy nữa…” – Thủy.

“Anh qua nhảy chung nè… Đi hông…” – Cương gạ.

“Hoi hoi… Người ta nhảy cho khỏe… Nhảy với anh mệt chết à…” – Thủy né.

“Hm hm… Mẹ em sao rồi… Khỏe hông…” – Cương hỏi dọ.

“Ủa… Anh học lớp mẹ em mà sao hỏi em… Ngộ dạ…” – Thủy.

“Đâu có… Tuần này trở đi là học có 1 buổi 1 tuần à… Giữa tuần mới gặp mẹ em mà…” – Cương diễn giải.

“Vậy hả… Em đâu biết đâu… Thấy mẹ em ngày nào cũng lên trường mà, tưởng bình thường chứ…” – Thủy.

“Bữa nào tối đi chơi hông… Hả em…” – Cương hỏi.

“Em hông biết nữa… Thường em đi miết với tụi bạn không à…” – Thủy kể lễ.

“Ừa… Vậy bận thì thôi… Để lúc khác hen…” – Cương tỏ vẻ thông cảm.

“Không thôi tối thứ 6 này nè… em chắc rãnh á… Rồi đi… được hông…” – Thủy.

“Không được em… Thứ 6 tới chủ nhật là anh đi với đám bạn ra Phú Quốc. Hổng có ở đây đâu. Mà thôi không sao đâu… Có gì tuần kế gặp em cũng được rồi…” – Cương.

“Ù ui… Đi chơi xa nha… Sướng nha…” – Thủy.

Cương thấy em nó nhắn cũng đúng, đi ra đảo với dàn chị em trái cây, có đứa ước còn không được nữa là. Anh nhắn:

“Ừa… Nhưng mà đi có 2 người sướng hơn… Hi hi…”

“Là sao…” – Thủy hỏi.

“Thì đi đông cũng vui, nhưng mà ví dụ đi một mình với bạn gái… sướng hơn chứ…” – Cương lại gạ.

“Vậy anh kiếm bạn gái, rồi đi đi… Ai biểu đi đông chi rồi kêu…” – Thủy đáp.

“Vậy mốt anh rủ em đi phượt xe máy… Đi hông…” – Cương dụ.

“Bộ anh đi phượt bao giờ chưa mà tự tin rủ em dạ…” – Thủy hỏi.

“Có chứ… Anh đi mấy lần ra miền Trung rồi đó… Chưa ra bắt thôi…” – Cương.

“Anh cũng trâu dữ ha… Hi hi… Mà em nặng lắm ớ… Anh chở nổi hông…” – Thủy tự ti.

“Anh chở đàn ông còn được, Lộc đó… Em có gì đâu mà không chở được…” – Cương.

“Àh… Nhắc tới bạn anh… Bữa Trâm nó về kể em… Trời ơi… Toàn gì đâu không á… Bữa nào gặp em kể nghe…” – Thủy.

“Kỳ quá nha… Chuyện 2 đứa nó… Kể anh nghe kỳ lắm á…” – Cương nhìu chuyện nhưng vẫn xạo xạo.

“Ui… Nhỏ đó quậy thấy bà luôn. Mà kể anh nghe chứ em có kể thêm ai đâu mà sợ. Anh cũng không được kể ai đâu á…” – Thủy.

Thấy ẻm có thiện chí nhìu chuyện, Cương cũng nhiệt tình hóng. Anh nhắn:

“Ừa… Mốt gặp kể… Nói qua điện thoại không an tâm…” – Cương.

“Thì vậy… Mà chừng nào gặp nhắn em tiếng. Em bận nhìu việc lắm á… Để mắc công hẹn rồi không tới… mang tiếng…”

“Ừa anh biết rồi…” – Cương.

“Thoi em sửa soạn đi học nha. Có gì cứ nhắn em… Trả lời chậm đừng có giận á… Nhìu khi em để điện thoại trong giỏ, không có biết đâu.”

“Ừa. Học giỏi nha…” – Cương.

“Hi hi…” – Thủy nhắn lại.

Vậy là tuần này không gặp được Thủy rồi. Nhưng mà bộ đồ lòng Cương cũng mừng muốn xịt máu mũi vì biết ẻm chịu gặp mình, còn có đi tour đi đồ hay không thì tính sau. Nhớ lại body hầm hố của bé Thủy, cộng thêm gương mặt học sinh non choẹt… thằng ku chưa gì đã zãnh lên đòi xiêng người ta trong tư tưởng đen tối rồi. Cơn dâm không dừng ở đó, Cương lại nhắn tiếp cho người nữa:

“Chị đang đâu đó…”

Chờ hơn 5′ chưa thấy Chi bđs trả lời, Cương nhảy xuống nền đất mà tập squat cho cong mông, nở zờ ái. Rồi tiếng chuông tin nhắn kêu lên liên tục. Cương nhìn đồng hồ thì cũng đã hơn 19h00, ngó vô màn hình điện thoại, thấy một tin của Chi, một tin của Trang nhắn. Anh mở thử tin của Chi bđs ra:

“Chị mới về… Có gì hông em… Tính thuê nhà hả…”

Cương: “Thuê gì đâu chị… Hỏi thăm coi chị em sao nè…”

Chi bđs: “Tốt quá ha… Hỏi thăm chi… Tưởng quên người ta luôn chứ…”

Cương: “Quên chị được mới sợ á… Đang ở nhà mình hả chị…”

Chi: “Sao… muốn gì… Đừng nói định qua nhà tui nha…”

Cương nghe có vẻ như chị đang gợi ý cho anh, nên nhắn:

“Sao chị biết hay dạ… Hi hi… Em tính hỏi coi mai em qua chị chơi được hông nè…”

Chi: “Bộ nay không qua được hả…” – trả lời cộc lốc, đúng kiểu bà chị hung dữ.

Cương: “Nay em bận nè… Sợ qua hông có chị, nên hỏi trước đó…”

Chi: “Xía… Qua bữa nay được thì qua… không thôi à… Ai mà rảnh lúc nào cũng chờ lịch của anh hả…”

Đúng là bà chị này quyết liệt ghê luôn. Cương năn nỉ:

“Em bận nay mà… Để mai em qua đi… Chơi tới sáng cũng được nữa…”

“Hả… Chơi gì mà tới sáng hả… anh kia…” – Chi.

Cương: “Chơi với chị… Có gì hay thì mình lôi ra chơi…”

Chi: “Gì là gì… Kể coi có gì hay đi… Rồi tui cho qua…”

Tới nước này, chắc phải lộ nguyên con thôi chứ không tử tế được nữa. Cương nhắn:

“Mình chơi không bao nè, rồi chơi đục tường nè, đầm đất nè, khoan lỗ nữa… đủ thứ trò hết…”

Chi im hơn 3′, chả biết đang có cái reaction gì, xong nhắn:

“Hay quá ha… Tối khuya mà còn đi xây nhà nữa ha…”

Cương: “Thì chị làm bên nhà cửa… gặp chị, không chơi xây dựng… biết làm gì nè…”

Chi: “Nhắm trụ được tới sáng hông mà mạnh miệng dữ vậy…”

Cương: “Thì xây nhà mệt, nằm nghỉ uống sữa… rồi quay lại xây tiếp chứ có gì đâu nè…”

Chi: “Hahaha… Sữa đâu cho uống… Hả…”

Cương: “Tới lúc đó… tự có nguồn cho uống à… Chị khỏi lo… hi hi…”

Chi: “Uhm. Hứa rồi đó… Mai tới giờ mà không thấy mặt cưng… là đừng trách đây nha…”

Cương hí hửng trả lời:

“Hi hi… Chị về xong gọi cái là em xẹt qua… Hổng ngu mà trốn đâu… He he…”

Không biết đầu dây bên kia Chi bđs làm trò gì, phản ứng sao… chỉ biết chị gửi cho anh nguyên tấm hình chị đang trợn mắt, bặm môi và khoe nắm đấm qua. Cương soi kỹ, thấy cái áo sơ mi vẫn còn chưa thay của chị có lấp ló cả mảng áo lót màu trắng, đang ôm nịt lấy 2 trái bự bự trước ngực như muốn bung hết nút. Thằng ku lại sồn sồn lên trong quần như kiểu “Cho tao coi coi, mày thả ra cho tao coi coi…”. Cương thả cho tấm hình trong sáng đó cả chục trái trym đỏ. Chị nhắn:

“Làm gì cho tui ăn tim dữ vậy…”

Cương: “Chị thêm chữ r vô giữa chữ t với I đi…”

Chi: “Thằng nhóc này gan quá ha…”

Cương: “Em hông có gan đâu. Mai qua ăn gan chị nè… Hi hi…”

Chi: “Mai qua chết với tui…”

Cương cười nham nhở, rồi nhắn:

“Thoi em làm công chuyện… Chị ngủ ngon nha…”

Chi: “Uhm. Em làm đi…”

Cương công nhận đắc xô, vừa nhắn ghẹo gái 30 này xong, là check tiếp tin của gái 33:

“Em qua đi… Thi bên này rồi…” – Trang nhắn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vẽ tranh

Số ký tự: 0