Vẽ tranh

Phần 25

2022-08-08 11:38:00

Phần 25
Đến quán bún mắm, 2 đứa kêu 2 tô rồi ngồi chờ. Cương nói:

“Lát bà xã muốn anh chở về nhà em hay đi đâu nè…”

Tuyền ngồi chống đôi đũa lên cằm, nghiêng qua nghiêng lại cái đầu, mặt đăm chiêu thấy sợ. Ẻm mới nói…

“Hoi… hông về nhà đâu… Lát chồng có đi đâu hông…” – cái mỏ chu chu nhìn phát ghét.

Cương: “Lát anh đi vòng vòng kiếm phòng trọ nữa… Tính thả em về chuồng rồi đi đó…”

Tuyền: “Hơ… Chuồng cái mỏ anh…” – Ẻm lấy đũa gắp gắp vô miệng Cương. Rồi nói tiếp:

“Lát cho em đi chung được hông… Đi đi chòng… Về nhà giờ có gì làm đâu…”

Cương: “Thì về làm biếng chứ sao hông có gì… Hm… hm…”

Tuyền với tay qua, nhéo vô má Cương, day day mấy cái:

“Trừi ưi… Trừi ưi… Ghét chồng quá à… Quất người ta 1 bụng xong bỏ… Hớ…”

Cương: “Dập chết em bây giờ… Đi theo phơi nắng… Đen…”

Tuyền: “Hong…”

Cương thấy em nó quyết liệt, 2 cái má phúng phính muốn bức cho rớt ra. Nên quyết định:

“Muốn đi phải hông…”

Tuyền: “Uhm uhm uhm…” – gật đầu lia lịa.

Cương: “Lát anh đổi xe kia đi, ngồi đau đít ráng chịu”

Tuyền: “Kệ… Đau… có chồng xoa rồi. Hí hí…”

Cương bặm môi, nhéo má em nó 1 cái. Rồi 2 tô bún mắm cũng được dọn ra. Con mén Tuyền không biết hôm qua đi chơi có ăn uống gì được không, mà giờ bả ngồi bả lùa vô họng như chết đói. Chắc tại sáng sớm bị Cương đè ra bơm tinh trùng, nên mất sức.

Ăn xong, 2 đứa lên xe, Cương mua cho em nó 2 ly tà tữa. Rồi về nhà đổi thành cái xe cùi đi, để lỡ vô nhà chủ trọ, người ta thấy tội nghiệp, giảm giá. Mục đích của Cương, là mướn nhà gần gần cái động banh tưng để dễ bề hành động… á lộn… dễ bề chạy qua lại, bảo vệ mấy nàng tưng.

Đúng như lời Huyền nói lúc trước, khu gần động banh tưng thì cũng có mấy cái biệt thự lận đó… nhưng mà đâu phải cái nào cũng cho mướn. Hầu hết chủ người ta xây là để ở mà… Tuyền và Cương cứ chạy vòng vòng, hỏi hết chỗ này tới khu khác xung quanh… nhà mà có cho thuê, thì y như dãy trọ bình thường, nhìn bít bùng, dơ dáy… Cuối cùng Cương cũng phải chạy xa hơn nữa, chắc cũng hơn 10km thì cũng có mấy cái nhà cho mướn. Nhưng khi gặp chủ, thì ôi thôi… nhìn gian xảo và kê giá cao cho cố vô. 2 anh em cứ chạy rồi nghỉ, rồi ghé ăn uống xong lại chạy đi kiếm tiếp. Nhà hay phòng như kiểu Cương muốn chắc cũng có đó, nhưng chỉ 1 ngày thì làm sao test hơn cả chục căn được. Cuối cùng cũng hơn 16h00, 2 anh em rệu rã chạy về nhà Cương đang thuê mà ngồi nghỉ. Tuyền nói:

“Vậy giờ tính sao chồng… Hay thuê đại mấy dãy nhà trọ rẻ rẻ đi, rồi trong 1 tháng đó mình đi kiếm tiếp.”

Cương: “Uhmm… Chắc vậy… Nhưng mà để lát anh chở em về, rồi hỏi lại chị Huyền coi có quen ai thổ địa gần đây hoặc mấy khu gần nhà em, coi người ta biết chỗ nào không, rồi tính… Ha…”

Tuyền: “Uhm… không được thì qua, em cho thuê cái gầm giường trong phòng… Há há há…”

Cương: “Ngược đãi chồng con thấy ghét hông… Nằm dưới đó, anh chích cho lủng đít chứ tưởng…”

Tuyền: “Chồng mà đâm xuyên được cái nệm giường em… em cho chồng ở free luôn á… Há há há…”

Cương: “Hơ… Anh đi tắm đó… Lo soạn lại vali coi thiếu thốn gì hông đi…”

Cương vô nhà tắm để vệ sinh cá nhân. Tuyền ngồi ở ngoài mở vali ra kiểm tra lại đồ này kia. Chừng 10′ sau, Cương đi ra không thèm mặc gì, thằng ku cứ cà tưng cà tưng trước mặt Tuyền. Em nó kêu:

“Muốn em hút cho teo luôn hay sao mà chồng cứ để lù lù ra à… Ghét chồng quá a…”

Cương: “Hớ… Thấy hoài mà làm như lần đầu vậy… Quất vô mông em cho chừa bây giờ…”

Tuyền giả bộ co rút người lại rồi la: “Hoi… Em sợ… Sợ quá à… Chòng… chòng cất nó vô đi!”

Cương: “Nó lòi ra vầy mà cất đâu hả cái con bé kia…”

Tuyền: “Cất vô đây nè… Nè…” – Xong ẻm chỉ chỉ vô háng mình.

Cương sợ dông dài nữa chắc tới khuy chưa chở banh về động được, anh gằn giọng:

“Đi về nè… Ở đó mà dụ khị anh hả… Cắn chết đó…”

Tuyền kênh cái mặt lên như thách thức, tủm tỉm cười, rồi xách cái vali xuống phòng khách tầng trệt. Cương cũng thay đồ mặc đạc, dếnh cho nguyên cái áo bó dài tay làm nổi cơ cục cục lên và cái quần jean đen, rồi đi xuống sau. Lúc này lại dắt cái Moto ra để chở em về.

Cũng cỡ 17h00, Cương với Tuyền lướt tới căn biệt thự. Tuyền nhảy xuống cái “bạch” rồi nhanh nhảu chồm lên bấm cái chuông. Lát sau, Minh ra mở cửa. Chị hỏi với vẻ ngạc nhiên khi vừa kéo cửa ra:

“Ơ… Mấy đứa kiếm ai zạ…”

Tuyền: “Kiếm chị Minh đít bự đó chị… Chị biết hông…”

Minh: “Tao tán chết bây giờ hà… Ủa sao đi với ai đây, bồ cưng hả… Ui trùi ui… nhìn cao ráo, tướng tá đã quá nha…”

Cương với Tuyền nghe vậy, hai đứa nhìn nhau cười nắc nẻ. Minh với cái mặt ngớ ra chả biết cái chuyện đời gì đang xảy ra. Rồi Cương từ từ lột cái nón fullface ra với tốc độ slow motion, tóc bay bay hàng ngàn km… Nhảm quá rồi, thôi trở về thực tại… Cương vừa lột cái nón ra, Minh trợn tròn mắt kêu lên:

“Ủa Cương hả… Ủa… ủa… Rồi con Tuyền… Ủa…” – chị tỏ vẻ rất ngố và ngạc nhiên.

2 Đứa đứng cười đỏ hết mặt. Xong Tuyền xoay người Minh lại rồi đẩy vô nhà. Cương dắt xe vô đi theo sau.

Minh bị Tuyền đẩy mút chỉ vô trong phòng khách, chỗ có Sương, Ý, Ngọc, Huyền và Dung đang ngồi. Cả đám mới đầu nhìn Tuyền với Minh thì cũng nhìn như chào đón con bé cà tưng trở về. Huyền vội nói:

“U… Đi đã ha… Sao… đi rồi có mần gì được hông… Há há…”

Tuyền kênh cái mặt lên: “Hớ”

Lát sau Huyền chưa kịp hỏi tiếp, thì Cương đi vô. Nguyên đám chị em tròn mắt nhìn. Cũng bà Huyền la lên:

“Đu… 2 đứa qua đây 1 lúc luôn. Sao hay vậy…”

Cương không nói gì nhiều, chỉ cười cười rồi la:

“Chờ chút, em rửa mặt cái…” – rồi anh lướt nhanh ra nhà WC đằng sau.

Tuyền đẩy Minh đứng tơ hơ giữa phòng khách với cái mặt ngố chưa từng thấy. Rồi Huyền thấy vậy cũng hỏi:

“Gì mà chị đứng đơ ra vậy… Con Tuyền nó làm gì hả…”

Minh vẫn im re chả biết đang nghĩ gì. Lúc sau Cương với Tuyền đi lên lại, ngồi chung với mấy chị em. 2 Đứa nhìn Minh rồi lại cười tiếp, nhưng lần này đỡ điên loạn hơn khi nãy. Cương mới kể ra chuyện hồi nãy cho mọi người nghe. Cả đám lại ngồi cười Minh, trong khi chị vẫn đơ mặt ra. Hồi sau chắc bình tĩnh lại, Huyền nói:

“Cương đó chị ơi! Nguyên đám biết rồi, tại chị chưa thấy nên tưởng bồ con Tuyền đó.”

Minh: “Trời ơi! Ai biết đâu… Chị có thấy bồ nó hồi nào đâu ờ biết…” – Rồi chị cũng phì cười và nhìn Cương mà nói:

“Mà công nhận thằng nhỏ nhìn đã dữ ha… Tưởng đâu con Tuyền nó hên, chụp được thằng bồ dữ dằn vậy…”

Tuyền lúc này mới nói: “Chồng người ta phải dữ dằn vậy chớ… Hi hi hi…”

Sương mới hỏi: “Ủa… Chị nhớ em đi chơi với bồ mà… sao giờ là Cương chở về…”

Cương chả biết nói sao, thì Tuyền viện cớ: “Em với bồ đi xe về bến, ổng kêu đi taxi với ổng, mà em mắc ói quá, bắt ổng về trước, còn em kêu chồng em ra ngồi xe máy cho khỏe…”

Huyền nhìn có vẻ như chị chắc cũng biết gì đó, nên không nói gì. Rồi Ngọc cất tiếng:

“Đi vui hông em…”

Tuyền: “Dạ… cũng tạm được thoi…”

Rồi mấy chị em cứ bâu vô mà hỏi Tuyền chuyện này chuyện kia, Cương nhìn em nó toát mồ hôi thấy sợ luôn. Chắc đang phải nói láo với mấy chị để bao che cho 2 đứa. Nên anh quyết định bẻ lái:

“Chị Huyền ơi… Nay em ở bữa chót chỗ nhà thuê đó… Sáng giờ đi kiếm phòng trọ cả chục cái mà không đúng ý. Chị có biết ai rành khu vòng vòng đây hông? Hỏi coi có nhà nào được được chút, hơi mắc xíu cũng ok…”

Huyền: “Chị cũng hông biết nữa… À… có con bạn… chắc nó biết… Để lát chị hỏi thử coi…”

Cương: “Dạ cảm ơn chị! Mà cứ từ từ… Lỡ không được thì em thuê chỗ đang ở thêm mấy bữa nữa. Còn không thì mướn tạm khu xa khu này, ở chừng 1 tháng rồi kiếm tiếp.”

Dung thì không biết lúc không có Cương, chị có hay nói chuyện không, nhưng mỗi lần thấy Cương là chị ngồi gần như im lặng. Minh mới hỏi:

“Bộ em thích ở khu này lắm hả…”

Cương: “Dạ… Phải có nhà nào trong khu này cho thuê như chỗ này, em cũng vô mướn nữa. Em thích yên tĩnh mà…”

Minh: “Uhm đúng rồi! Hên mà chị tới sớm mới còn chỗ, chứ không là chắc có người khác chiếm rồi. Mà nhà này bà chủ không cho nam mướn… Chứ không chắc cho em vô ở cũng được…”

Cương: “Dạ thôi chị, tự nhiên toàn đàn bà con gái. Em vô rồi cứ lù lù 1 đống, nhìu khi mấy chị ngại nữa…”

Minh: “Ui… em có phải đàn… (Minh hơi khựng lại, chắc tính nói Cương 3D)… Ý là em cũng chị em với tụi chị chứ có gì đâu mà ngại. Phải hông mấy đứa…”

Sương thì gật đầu hùa theo, Dung thì vẫn vô cảm xúc, Ngọc với Ý thì thừa biết anh ra sao nên hơi cúi mặt xuống. Riêng bà Huyền thì oi thoi:

“Ừa… Ai sợ mấy đứa như em… Vô ở chung, mấy chị cưng còn không hết nữa a…” – nói mà mặt bả hớn hở thấy ớn.

Cương cũng chả nói gì hơn. Anh lại bẻ lái:

“Rồi giờ mấy chị em nấu nướng gì chưa…”

Huyền chợt nhanh nhảu kêu:

“Ờ đúng rồi đó chị (nói với Minh)! Cương nó nấu ăn giỏi lắm nha. Bữa em nói rồi đó… Thôi cho nó bữa nay hầu chị em mình đi…”

Minh: “Ờ, nhắc mới nhớ… Hôm bữa chưa được diện kiến đồ ăn của em đó nha…”

Cương thấy bẻ lái thành công, anh bình thản đáp:

“Thì chị cứ coi còn gì hông, đưa em nấu cho”

Tuyền nhìn Cương, kẹp tay anh vô ngực rồi nói:

“Hơ… Mấy bà này… Người ta qua chơi có bữa, hành người ta… Chồng… ngồi đây cho em…”

Cương: “Kệ có sao đâu em! Nấu cho em ăn luôn mà…”

Tuyền cười hí hửng, rồi nhìn mấy chị và nói:

“Hớ… Chồng em nấu cho em ăn đó… mấy chị ăn ké hoi… He he he…”

Minh: “Kệ… miễn có người nấu cho ăn là được rồi! Lêu lêu…”

Nhìn mấy chị em như con nít đùa giỡn, Cương cũng thấy mừng. Có phần hạnh phúc. Rồi anh, Tuyền, Sương, Ngọc, Huyền, Ý xúm vô cái tủ lạnh. Dung với Minh chắc thấy cả đám túm tụm lại đông quá, nên thôi ngồi ngay phòng khách nhìn.

Lố nhố 1 đám ở bếp cũng tới gần 18h00, trên bàn bây giờ đã có gà xé trộn bắp cải chua ngọt, canh bí xanh heo bằm, đậu bắp xào hành, cá chiên sốt chua ngọt và su xào cà rốt. Bếp chính là Cương đã hoàn thành thử thách của mẹ vợ… lộn chị dâu nuôi. Anh mời mấy chị em còn lại vô bàn ngồi.

Mới vô bàn, Minh với Dung mắt sáng rỡ thấy rõ. Dung thì không có biểu hiện gì quá lố, chỉ hé miệng cười nhẹ… còn Minh thì:

“Wa… Ai nấu vậy ta… Ngon nha…”

Cương không nói gì, mà con mén nó la lên:

“Chòng người ta phải vậy chớ… Hi hi…”

Minh: “Thôi em bỏ thằng kia, rước Cương về luôn đi… Hm hm…”

Tuyền im re, cười tủm tỉm khoái chí… như trúng tim đen. Minh đang chăm chú nhìn cái bàn ăn, rồi nhìn Cương 1 hồi và nói:

“Chọ oi… Coi cưng kìa… Mặc cái đồ chi cho bó… Rồi mồ hôi mồ kê ướt hết trơn hà… Thôi nóng quá cởi ra luôn đi em… Há há…”

Tuyền: “Hơ… Chồng em ai cho mấy chị nhìn… Hơ…”

Mấy chị em, trừ Dung, người thì che miệng cười mỉm, người thì phì ra cả hơi. Cương thấy mới chọc:

“Hong có đâu chị! Tại đói nên vừa làm vừa chảy nước dãi ướt chớ hông gì hết…”

Minh: “Ui ghê vậy á… Vậy coi như nãy giờ nấu gì là nó văng hết vô đồ ăn luôn. Thằng này… Nấu nướng không hợp vệ sinh… Cởi áo ra… quỳ xuống nhanh…”

Huyền: “Ủa sao quỳ còn cởi áo nữa chị… Này lạ ha… Thôi Cương… chìu chị bây đi em… Há há…”

Ngọc lúc này mới la lên:

“Giờ mấy chị muốn ăn đồ ăn hay ăn ổng… Nói đi để em chia nhóm ra…”

Minh: “Thôi ăn mấy thịt kia nhìu rồi, ngán… Giờ ăn Cương đi… ha Huyền em…”

Huyền: “Sao chị hay quá dạ… Thôi em ăn ở dưới… Chị ăn ở trên đi…”

Minh: “Ủa sao em giành khúc dưới của chị…”

Huyền: “Khúc dưới bổ hơn. Chị nhường em đi…”

Minh: “Ờ thôi cũng được! Khúc trên nó mềm hơn, chứ khúc dưới cứng quá… nhai không nổi!”

Huyền: “Khúc dưới ai nhai má ơi… Hút thôi là rột vô họng! Sướng…”

Minh: “AH thôi, vậy mình chia đôi nhá… Để chị hút thử coi nó ngon không… Chứ già rồi, răng cỏ đâu nhai nữa! Phải hôn… Cưng…”

Mấy chị em, bây giờ có luôn Dung ngồi mà cười như bị thọc lét. Riêng Cương không cười nổi, mà cái mặt ảnh nó đỏ chéc như bị tạt nước sôi, còn thằng ku mới thấy tội. Nay mặc cái quần jean… ta nói nó chĩa thẳng ra mà bị ngăn cản… thốn chết bà luôn. Cương mới ù tai, tê não và thót chim mà lờ đờ như thằng nghiện… chả còn nghe 2 bà dâm bả nói gì nữa. Lát sau mới tản nhiệt xong, anh nói:

“Hix… Người ta mửa mặt ra nấu cho mấy chị ăn, mà mấy chị chê dở… đòi ăn em… Biết vậy nằm một đống trên bàn luôn… khỏi nấu…”

Huyền: “Mấy xấp nhỏ đâu rồi mấy xấp nhỏ… ra dọn mấy dĩa đồ ăn cho thằng Cương nó nằm lên coi…”

Minh: “Em leo lên đi, đây chị đỡ…” – bả khều khều vai Cương vừa nói.

Mấy chị em còn lại, bây giờ leo xuống đất nằm luôn. Nằm nhăn răng ôm bụng chứ làm gì. Có Dung còn trụ lại được trên ghế và quay mặt chỗ khác. Chắc sợ Cương thấy nụ cười chưa bao giờ hé mở của mình. Còn 2 bà dâm thì cứ khều anh kêu “lên đi, leo lên em”.

Cuối cùng, Cương cũng phải chen ngang vào:

“Thoi em đi rửa tay chân một cái…” – rồi anh lò mò đi ra sau nhà tút lại vẻ đẹp dâm của mình. Minh còn với theo:

“Thấy chưa Huyền, làm thằng nhỏ nóng đỏ hết kìa, đi xuống tắm luôn thấy hông! Hà hà…”

Huyền: “Nóng đỏ… hút mới sướng chứ chị…”

Cũng cả đám chị em cười rộn cả căn bếp. Tuyền vừa cười, vừa lườm 2 bà chị dâm của mình.

… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: http://bimdep.pro/ve-tranh/

Sau chừng 3′, Cương lên lại bàn ăn. Anh chủ động đánh trống lảng:

“Thôi chị em ăn đi… Đồ ăn nguội hết rồi…”

Minh: “Nguội thì ăn cái đứa đang nóng thôi… có gì đâu… Hà hà hà…”

Ngọc mới nói: “Thôi ăn đại mấy bà ơi… Chọc con người ta hoài…”

Thấy 2 bà dâm tính mở miệng, anh lái qua chuyện bé Ý:

“Qua giờ, nói chuyện với mấy chị thấy dễ hông Ý…”

Bé Ý chỉ gật gật đầu, rồi đang tính bấm gì đó… thì Ngọc nói:

“Nói chung là đỡ hơn… Chứ cứ cầm đt đưa qua đưa lại coi chữ… cũng hơi mệt á anh…”

Xong thì mọi người cũng hết tập trung vào chọc ghẹo Cương nữa. Thấy chị em, kể cả Dung ăn được mấy món anh nấu… cũng thấy mừng trong bụng.

… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: http://bimdep.pro/ve-tranh/

Trên bàn sau 1 khoảng thời gian không lâu, chắc 30′, mấy dĩa đồ ăn chỉ còn vài miếng sót lại. Minh mới kêu:

“Uhm. Cương nấy cũng được… Con trai mà vậy là hay đó…”

Huyền: “Sao chị biết nó con trai…”

Minh: “Ui mệt mày quá… Nói cái kia đụng chạm sao… Con này…”

Huyền: “Đụng gì chạm chị… Ờ… mà phải đụng chạm mới biết chứ… Phải hông… cưng…”

Minh: “Em nghe chưa cưng! Con này nó xúi chứ chị hông biết à nha… Ha ha ha…”

Cương lại đỏ mặt với 2 bà này. Nay lỡ lái hơi nhìu, nên thôi anh bẻ lái tiếp luôn:

“Không có chỗ trọ, là chết ngắt luôn… còn gì đâu cho mấy chị đụng chạm nữa… hix…”

Huyền đang cầm cây tăm xỉa xỉa răng, thì:

“Ờ quên… Để chị gọi nhỏ bạn hỏi cái…”

Minh: “Ờ… đáng… Lo chọc trai rồi quên luôn nghĩa vụ cho em nó…”

Sương mới sực nhớ ra gì đó, em nói:

“Ủa anh… Bữa giờ anh mua đồ đạc cưa cây rồi camera hết nhiu anh? Bữa giờ quên…”

Ngọc: “Ờ… em cũng quên luôn…”

Minh: “Vậy em báo giá đi rồi tụi chị chia nhau trả lại cho… cưng…” – chị nhìn qua, thấy Ý hơi cúi mặt xuống như nghĩ em nó có tội, nên Minh nói:

“Ý… Hổng sao đâu cưng… Tụi chị biết mà… Đừng có lo gì hết ha…”

Ý ngẩng mặt lên cười như được giải tỏa, rồi nhìn mấy chị lục lục trong túi. Cương cũng thương mấy chị em, nên anh chỉ nói giá mua đồ này kia thôi, chứ không tính công cán gì ở đây hết. Lát sau, Huyền nghe đt xong mới lại bàn ăn nói:

“Chị gọi con bạn rồi đó. Để lát nó kiểm tra rồi gọi lại. Em ngồi đó đi, có chị báo…”

Cương: “Dạ!”

“Mà bữa trước sao em cũng ở được phòng kiểu dãy trọ đúng không… Rồi giờ lại không ở được?” – Minh hỏi Cương.

Cương: “Dạ, tại nó mới đầu thấy cũng sạch sẽ, gần sát bên sông hồ, cây cảnh… Em buồn buồn ra hóng mát. Với nó cũng yên tĩnh. Ai ngờ tới mùa này, nó ngập banh hết đồ luôn. Mà giá cũng đâu rẻ…”

Tuyền: “Bữa em qua chỗ ảnh nè… Nhìn tận mắt thấy gớm luôn. Đúng rồi… em cho chị coi nè!” – Tuyền lôi điện thoại ra, bấm bấm gì đó.

Cương cũng chả biết ý Tuyền là gì. Hồi sau em nó đưa mặt điện thoại cho Minh rồi mấy người còn lại coi. Anh tò mò hỏi:

“Gì dạ em…”

Tuyền: “Thì bữa em qua nhà anh chụp lại nè…”

Cương: “Trời… có vậy cũng chụp chi em… Đúng là…”

Tuyền cứ giơ ra cho từng người coi. Sương tò mò mượn cầm lên nhìn, xong giơ ra cho Ngọc, rồi Dung, Ý nhìn nữa. Ngọc kêu:

“Wa, chỗ anh ở cũng đẹp ha… Cảnh này kia cũng được nữa. Này chắc không ngập, ở cũng đã lắm nè…” – Ngọc tính đưa trả cho Tuyền, chợt em cầm lại nhìn thêm lần nữa rồi nói:

“Ih… ih… Chờ chút… Sao nhìn cảnh này quen quen ta… Hình như thấy đâu rồi nè…”

Cương với mấy chị em cũng chả hiểu Ngọc nói gì, nên cũng lơ luôn. Rồi Ngọc lôi đt mình ra bấm gì đó. Mọi người lại chuyển chủ đề khác. Cương hỏi:

“Ủa chị Huyền mỗi lần đi làm là con gửi ngoại hả…”

Huyền: “Uhm. Gửi ngoại rồi ngoại nó gửi vô nhà trẻ. Đón đi đón về. Chị làm xong mới qua đó rước được…”

Cương: “Thấy bé nó tối ngày trong phòng không ha chị.”

Huyền: “Uhm. Nó cứ bên ngoại, rồi chị mà đón về đây là cứ ngủ. Mệt đó mà em…”

Cương: “Em thấy thường con gái giống cha. Mà sao thấy nó giống chị quá ha…”

Minh: “Uhm. Đúng rồi chị cũng thấy thường là vậy. Mặt mũi giống y mẹ nó. Nhiều khi mốt lớn cũng dâm dâm như mẹ nó à… Ha ha ha…”

Huyền: “Cái bà này… Con nít còn ngây thơ… Nói bậy bạ… Chị có con chắc cũng không dâm à…”

Minh: “Ui… Dâm nhưng không bị dê… Nó mới ghê… Ha ha ha…”

Huyền: “Ờ phải rồi… Bởi bà tới giờ ở giá luôn đó… Ai dê nổi bà… Sssssh…”

Minh: “Oi… Lấy chồng chi… rồi đẻ đái… xong nó xồ ra y như em. Mông cho 1 mông… Ngực cho 1 ngực…”

Huyền: “Ờ… Vậy đó… Mà cũng có đứa thèm chết luôn chứ tưởng…” – Huyền liếc qua Cương rồi nhướn nhướn lông mày.

Cương nghe là muốn lôi thằng ku ra đánh đòn bả thiệt chứ… nhưng mà ai lại lộ quá như vậy. Bỗng Ngọc la lên làm cả đám giật ngửa:

“Nè nè nè nè… Nó nè…” – Ngọc cầm cái điện thoại đưa cho mấy chị em coi.

Huyền: “Con này điên à… không la lên hết hồn à…”

Minh: “Gì vậy?”

Cương chả hiểu gì sất. Chỉ thấy Ngọc khoe cho mọi người coi rồi nói:

“Cái chỗ anh Cương ở là y chang trong này luôn…”

Lúc này Ngọc mới giơ đt qua cho Cương coi. Mới nhìn vài giây thôi, anh đã nhận ra, đó là cái video Cương up lên youtube cách đây hơn 1 tuần, làm cái tiểu cảnh một ngôi nhà gỗ nằm cạnh sông, chất liệu là đủ thứ, và con sông làm bằng Epoxy Resin cho nó trong suốt… và anh lấy cái bờ sông gần nhà trọ ngập nước để làm nền. Nhưng Cương lại không biết sao Ngọc lại mở đúng video của anh để coi, rồi la giống cái gì đó mà anh vẫn chưa hiểu. Nên Cương hỏi:

“Ủa là sao em… Gì mà đưa video cho tụi anh coi rồi nè nè gì?”

Ngọc mượn lại đt của bé Tuyền, cô gái đang ôm tay tay Cương và dựa đầu vô vai anh nãy giờ để hóng chuyện. Ngọc cầm 2 cái đt rồi bấm bấm gì đó. Lát em đưa cho Dung coi rồi nói:

“Thấy không chị… Giống đúng không?”

Thấy Dung gật đầu như xác nhận gì đó. Rồi Ngọc đưa vòng vòng cho mọi người coi. Lúc đưa tới mặt anh… Cương mới biết được là Tuyền có chụp quay 1 cái video ngay bờ sông chỗ phòng trọ cũ của anh. Chắc thấy đẹp nên “lưu trữ làm kỷ niệm”. Giờ Cương mới biết ý Ngọc nãy giờ là gì. Mà thôi cũng có gì đâu.

Lúc sau, mọi người nhìn vô Ngọc với Dung đang xì xầm gì đó, rồi Ngọc cứ nhìn qua anh, rồi nhìn lại màn hình đt, và Dung cũng nhìn anh nhưng không lâu lắm, rồi chị cũng chỉ nghiêng đầu qua lại như đang suy nghĩ gì đó. Một hồi, Ngọc kêu anh:

“Cương… Qua đây em nhờ cái…”

Cương cũng chả biết em nó nhờ gì, nhưng cũng ngồi dậy rồi lết cái thây qua. Lúc này, anh chỉ đứng cách Dung chừng nửa mét, lần đầu anh được đứng gần người chị lạnh lùng như vậy. Nhưng thôi kệ, coi Ngọc tính làm trò gì. Ngọc cứ vịnh vô vai, rồi tay anh… xoay qua xoay lại, rồi cứ nói với Dung “Giống hông… giống hông…”. Tới chừng cả phút sau, Ngọc hỏi:

“Ủa anh Cương… Bộ anh làm video này hả…”

Vừa nghe xong, nguyên hội chị em nhìn anh chằm chằm. Cương thấy có gì đó kỳ kỳ rồi, anh hỏi: “Là sao…”

Ngọc: “Em thấy cái tay rồi chân rồi người cái anh trong video nhìn giống anh lắm à… Chỉ có không thấy mặt thôi…”

Cương nghĩ “Thôi chết bà rồi… Lộ nguyên con rồi…”… Suy nghĩ 1 hồi, anh quyết định nói:

“Ờ thì sao em…”

Tự nhiên Cương thấy 2 chị em Ngọc – Dung nhìn nhau, rồi nhìn qua anh. Anh nhìn mấy người khác, người ta cũng nhìn qua anh. Đột nhiên Ngọc la lên:

“Ui trùi ơi… Há há há… Cương là youtuber nè mấy chị ui… Ha ha há… Ghê ghê…”

Minh ngớ mặt hỏi: “Ủa em làm youtube hả Cương…”

Cương: “Dạ, làm chơi cho zui… có gì đâu chị… Hm hm…”

Huyền: “U… vậy hả Cương… Sao cưng không nói gì hết vậy…”

Chưa kịp trả lời thì Sương, rồi Ý và mấy chị em chạy lại nhìn vô đt của Ngọc. Tuyền bỗng đứng dậy, chạy lại chỗ anh ké 1 miếng, em nhìn vô đt rồi nghe Ngọc nói gì là “cái tướng này của ảnh chứ ai” rồi “che mặt nên đâu có biết”… đủ các thứ. Tuyền quay qua nhìn anh rồi như hỏi tội:

“Chòng nha… Làm này mà hỏng cho vợ biết nha… Ghét…” – xong ẻm bặm môi, đánh chát vô vai anh một cái, ẻm quay lại chỗ Ngọc nhìu chuyện tiếp.

Cương thấy cũng có gì đâu mà mấy chị em làm quá hà. Làm anh mắc cỡ muốn đè mấy chị em ra “làm trò kỳ lạ” à… Ai nấy cứ zãnh rồi chu cái mông ra, hỏi sao…

“Nhìn vậy cũng khéo tay dữ…” – Minh nói với vẻ mặt như “mày được, mày được lắm!”.

Huyền: “Con trai con đồ, mà coi kìa… Trù ui… tay như con gái… Bốc bốc, dán dán… Hi hi hi…”

Sương quay lại nhìn anh nói: “Sao anh làm được hay quá dạ… Đẹp, dễ thương… Hi hi…”

Ngọc: “Mà sao anh không cho người ta thấy mặt mũi gì hết trơn…”

Cương: “Đưa mặt ra đi em. Mặt xấu thấy mồ…”

Ngọc cũng không nói gì, chỉ cười tủm tỉm. Ý nhìn anh cười che miệng, xong lại quay vô coi tiếp video. Dung thì chỉ nhìn chăm chăm vô đt chứ chả hề ngó ngàng tới anh, trừ việc chị hơi cười cười… Riêng con bé Tuyền thi thôi… ẻm quay lại từ từ, nhìn anh với vẻ mặt căm hận, như ai vạch ngực em ra mà bú sữa lén vậy… xong lườm anh một cái khiến anh rợn cả sống lưng và dựng cả sống ku.

Sau một hồi láo nháo thì video cũng hết. Minh nhìn anh rồi kênh mặt lên nói:

“Ku này được phết nhể… Bữa nào làm chị cái đi…”

Huyền: “Ui chị ơi… Cương làm chị mấy cái còn được!”

Minh nhìn Huyền là biết ý đồ bả muốn nói gì, Minh đánh Huyền một cái:

“Chị nói làm cái như cái trong video nha con kia… Suốt ngày…” – răng đe Huyền vậy chứ, Minh cũng cười kiểu khoái chí.

Ngọc cũng hùa theo: “Anh làm em cái nữa đi… Ý là đồ giống vầy nè… Em hông có theo phe chị Huyền đâu à… Hi hi…”

Huyền: “Nhỏ này… bây phản chị hả… Chị làm gì Cương đâu mà mấy đứa cứ nghĩ xấu cho chị… Hê hê hê…”

Cương nhìn quanh như coi còn chị em nào muốn “ăn hiếp” anh nữa không, thì thấy Dung cũng cười nhẹ rồi lắc đầu ngán ngẩm mấy bà chị. Riêng con mén Tuyền thì quay lại nhìn anh, rồi “Hớ…” xong đi te te vô trong phòng. Cương mới bẻ lái lần nữa:

“Thoi dọn dẹp đi… Có vậy mà mấy chị em cũng làm quá…”

Minh: “Ku này khiêm tốn quá nhể… Mà đẹp thì phải khoe chứ, đúng không em… Chị nói cái bàn tay cưng nha… không phải như con Huyền đâu a… hi hi…”

Sương: “Ù má đúng ha… Tay anh như tay con gái á… Hi hi…” – Em nói rồi nhìn vô bàn tay Cương, xong nhìn mặt Cương và quay lại coi video.

Cương nhìn chăm chăm vô Huyền như cảnh báo, kiểu như “bà mà nói tiếng nữa là tui chích cho chết à”. Nên Huyền mới im im rồi cười cười khoái chí.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vẽ tranh

Số ký tự: 0