Phần 110
2022-08-08 11:38:00
Tinh thần phất phơ không điểm đến. Cương bây giờ không biết có chuyện gì làm không… rảnh quá mà…
Cả ngày đứng rồi ngồi, lưng mỏi nhừ y như đi làm phục vụ. Về nhà Lộc cái là anh tranh thủ nâng bi, kéo tạ rồi chạy lòng vòng tập thể sinh dục cho phẻ người. Xong tối ăn ké cơm cô Linh nấu. Bữa giờ bỏ bê vợ người ta thấy tội. Sau cái vụ đó đó thì 2 cô cháu cũng bình thường như không hề có con TINH nào bị bắt bỏ lồng. Tính lùa cơm cho lẹ, rồi bay lên phòng ngủ… thì:
“Bữa giờ đi dữ ha…” – cô Linh thăm hỏi.
“Dạ… hm hm…” – chứ ổng biết nói gì nữa.
“Nãy mới về, nhìn bơ phờ… còn ráng tập này kia chi mệt con…” – cô Linh.
“Dạ tập cho khỏe chứ… Bỏ 1 ngày cũng thấy thiếu thiếu gì à cô ơi…” – Cương.
“Bộ bữa giờ đi khám bệnh hả… Ấy cái tay hả con…” – Linh.
“Dạ… Mới lành đây thôi… Bởi con không cần quấn băng nữa… Ủa mà Lộc đi đâu đi hoài ha cô… Bữa giờ không thấy nó luôn á…” – Cương bẻ lái.
“Trời trời… Mấy đứa con y nhau có gì đâu. Chắc nó đi chơi với bé kia chứ đâu. Cô lạ gì nữa…” – Linh.
“Cạch cạch… cạch…” – tiếng kim loại ngoài sân vang lên.
2 cô cháu nhìn ra cửa 1 lúc, thấy Lộc đi bộ vô nhà mà không hề có tiếng xe.
“Ủa sao giờ này về rồi… con…” – cô Linh hỏi thăm thằng quý tử.
“Thì đi chơi đã rồi về chứ sao…” – Lộc vừa nói mà mặc mãn nguyện như có gì vui lắm.
Cô Linh chắc thừa hiểu ổng đi đâu, nên hỏi:
“Ăn cơm chưa… Mẹ hâm lại đồ cho… Ủa bộ nãy không đi xe hả…”
“Khỏi mẹ ơi… Con ăn rồi… Xe để bên Trâm ó…” – ổng tự khai luôn.
Khi Lộc tới gần chỗ Cương, anh nghe nồng nặc mùi cồn. Hèn chi không dám tự lái.
“Thôi 2 người ngồi chơi nha… Con lên ngủ cái… Mệt quá…” – rồi Lộc dụi mắt, ngáp 1 tràng dài.
Cương với cô nhìn theo Lộc tới khi ổng mất hút khỏi cầu thang, rồi 2 người nhìn nhau. Cô Linh lắc đầu bó tay. Tuy Cương cũng mệt lắm, nhưng nghĩ lại, thấy cô Linh cũng tội vì suốt ngày lủi thủi 1 mình, chồng con có như không. Anh quyết định phụ dọn dẹp. Sau đó mới lên phòng nằm nghỉ.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: http://bimdep.vip/ve-tranh/
“Ọe… ro ro ro ro…”
Cương chợt tỉnh giấc khi nghe tiếng bên phòng Lộc sát bên. Anh với điện thoại thì thấy gần 22h00. Vội mơ màng mở cửa, thấy cô Linh từ dưới lầu đi lên. 2 cô cháu nhìn nhau, rồi xúm lại phòng Lộc.
Chả biết bị ép hay tài lanh uống cồn cho cố, mà giờ Lộc ói tràn hết lên gối, nệm và chảy hỗn hợp gớm ghiếc ra sàn. 2 cô cháu lụi hụi cả tiếng để vệ sinh dùm ổng, còn ổng thì ngủ như chết. Kết thúc bằng tiếng thờ dài của 2 người, rồi kéo nhau ra hành lang, nhìn Lộc lần cuối trước khi ổng R. I. P về đâu đâu đó. Đứng trước cửa 2 căn phòng, Cương hỏi nhỏ:
“Ủa chú chưa về hả cô…”
Cô Linh ngước lên tròn mắt nhìn Cương, rồi lắc đầu nhẹ. Đột nhiên cô kêu:
“Haiz… Xuống coi tv xíu cho dễ ngủ… Con ngủ luôn đi…”
Lòng thì mệt mỏi muốn ngủm, mà miệng Cương tự dưng thốt lên:
“Ui qua phòng con nè… Mở video coi hồi ngủ luôn, khỏi xuống dưới… Hm hm…” – rãnh não tới mức như vậy, chả biết có ai khiến nữa.
“Trời… phòng con con ngủ đi… Khi không cô vô chi… Thôi đi ngủ đi…” – cô Linh từ chối.
Rồi lại như có ai khiến, Cương nắm khủy tay cô, lôi luôn vô phòng mình như nhện nhả tơ săn mồi. Cô Linh la “Ây, cái gì vậy… con…” – lia lịa nhưng không lớn. Vào tới phòng lập lòe ánh đèn ngủ, Cương khóa luôn cửa lại, coi như không ai ở ngoài có thể tự tiện vô được. Tối mát trời nên tâm trạng cũng mass theo. Cương không thèm để ý phản ứng cô ra sao, một mực ép cổ nằm xuống nệm, gối đầu lên tay anh, áp cả ngực bụng vào lưng mông cô. Rồi anh bật video thời sự mỗi ngày lên cho 2 người nghe. Một sự xàm xí không hề tưởng.
Cô Linh lúc này nằm im thin thít như tượng, nhìn ngoan gì đâu. Bỗng Cương mới bừng tỉnh.
“Ủa nãy giờ mình làm cái gì vậy ta… Trời trời… sao kéo cô Linh vô đây nằm coi video chi vậy… Gì vậy trời…” – Cương hốt hoảng.
Không lẽ giờ nhổm dậy xin lỗi, rồi đuổi cổ về. Chả khác gì hất hủi người ta vì tâm thần bỗng dưng bất ổn. Cương đành nằm im bên cạnh cô Linh, 2 người không ai nói ai lời nào. Nhưng bụng dạ như Cương, gần khác giới, trừ bê đê, thì phản xạ đầu tiên là CỨNG và NÓNG không kiềm được. Lỡ rồi, kiếm chuyện đánh lạc hướng người phụ nữ trước mặt.
“Cô cô… Ngủ chưa…” – Cương điên vô viên.
Cô Linh từ từ quay đầu lại. Như không có đốt sống cổ mà thân thì hướng về trước, nhưng đầu thì vặn 180 độ ra sau trừng mắt nhìn Cương…
(Tả gì thấy ớn… lạc luôn qua truyện kinh dị)
Linh hơi ngửa mặt lên trời như đáp lại, không dám xoay cho nhìn được Cương. Anh mới biết cô vẫn thức.
“Trời… Con tưởng coi ba cái này là dễ ngủ lắm chứ. Cô không ngủ nổi luôn hả…” – chắc ảnh muốn chờ cô ngủ rồi làm trò khám bệnh gì đó đó.
“Không con… Thôi cô về phòng đây…” – cô Linh tính nhổm dậy.
Cương ghì cơ thể cô xuống, không cho đi. Cô Linh nằm cái ạch lại nệm. Khi này như lại có gì xui khiến, Cương cầm điện thoại bằng cánh tay cô Linh đang gác cổ lên, anh với tay còn lại qua vai cô, rồi mở 1 trang web xxx lên. Vừa mới thấy nhân vật không vải, kèm mấy quảng cáo ảnh động “bắt chim nhét vào lồng”… cô:
“Coi cái gì vậy con… Cương…” – cô gằn giọng, mặt lại ngửa lên nói.
Cương không nói, mà tìm một video ngẫu nhiên, nội dung xxx kiểu romantic, chậm chạp và full HD. Cương như bất chấp mọi thứ mà cố ép cô Linh coi chung. Anh nhổm đầu lên nhìn 1 bên mặt cô, thấy cô đang lúc thì nhắm nghiền mắt, lúc thì mở ra coi. Cô dần thở mạnh vì cái video làm cho bầu ngực phập phồng, ưỡn tới lui. Cương cũng nóng như bưng. Anh thò tay xuống làm mất dạng cái quần mình khỏi người. Thằng ku đón luồng gió mát mà sảng khoái. Thấy cô không nói tới, Cương làm tới.
Anh nhích hông về phía mông cô, tới khi thằng nhỏ chạm vào cặp mông mềm mại bên dưới. Cô Linh giật nẩy nhẹ lên, ngửa mặt lên, với tay xuống cố đẩy hông Cương ra xa. Anh không quy phục, mà còn chụp luôn cổ tay cô và kê bàn tay mềm múp vào thằng ku gân guốc. Cô Linh hít mạnh cái vì giật mình, tính rút tay lại nhưng bị Cương ghì ở đó, nên bắt buộc phải bao bọc luôn khúc thịt đó, để yên tay. Thấy vậy, Cương luồng bàn tay vào trong áo thun rộng ngắn tay của cô, mò tới 2 bầu sữa. Chúng nó không hề mặc giáp. Cô Linh chợt rụt tay khỏi thằng ku, vịnh vô tay Cương đang vò nắn bầu ngực trần của mình trong áo, cố níu lại trong vô vọng.
“Hơ… hơ… Đừng con… không được… không được mà…” – cô nài nỉ như rên.
Người cô ưỡn ẹo, mông vô tình ép vào thằng ku. Bên trong điện thoại liên tục phát tiếng la của diễn viên nữ, bên ngoài Cương vừa bóp vú, vừa mút cổ mẹ bạn mình. Chắc Lộc kế bên chả biết gì đâu.
Trượt khúc thịt gân guốc giữa hẻm đồi núi mềm tưng 1 hồi, Cương dừng lại, tốc luôn áo cô Linh khỏi người, làm lộ ra 2 bầu ngực tròn to, 2 núm sậm màu chứ không hồng, do đang khám bệnh trong tối. Cô Linh chưa kịp ngăn cản thì Cương ngoạm luôn 1 bên vú, tay kia nắn bóp cái còn lại. Không được săn như mấy em trẻ, nhưng độ to khiến anh vẫn sướng tay, tê mỏ mà thưởng thức. Cô Linh chỉ bấu nhẹ mặt Cương, đẩy ra yếu ớt, và rên rỉ như thở. Được 1 lúc, thấy thằng ku giật giật lia lịa, như muốn có gì đó giữ nó lại. Cương chồm lên mặt cô mà mút lấy cặp môi thơm mùi son phấn. Cô “ưm ứm” trong họng thể hiện sự phản kháng.
Càng vùng vẫy thì CƯơng càng nứng hơn. Đã bịt được miệng cô không cho kêu cứu, thì bây giờ muốn làm gì làm. Anh với tay xuống, vạch luôn cái quần thun dài cô ra, lấy chân đạp phăng nó khỏi người, dù cô có níu kéo. Cương nhổm đầu dậy, nhìn màn hình điện thoại. Thấy người nam đang bú vào khe bướm cô kia… anh cũng muốn nhập vai. Cương nhả môi cô Linh, chồm xuống tận khe bướm ướt nhẹp bởi chính chất dịch cô chảy ra, mà nhanh chóng banh 2 đùi, rồi kê miệng vào bú.
“Ớ… Đừng… Ứm…” – cô Linh bấu vào đầu Cương cố đẩy ra.
Anh rê lưỡi, liếm hột, và hút mạnh vào dọc khe bướm “sồn sột, chùn chụt”. Người cô quằn quại, phản ứng dữ dội như bị ong chích, giòi chui. Tay Cương với lên, vân vê hai ti múm trơn nhầy bởi nước dãi của anh trước đó. 2 bầu ngực biến dạng thảm thương dù qua ánh sáng lờ mờ. Hết miệng, Cương mới chồm lên, kê thằng ku gần lỗ mà đâm nhẹ vào nửa cây. Cô Linh nhổm đầu dậy coi thứ gì đang chui vô người mình, rồi ngã đầu xuống buông xuôi kiểu “thôi xong rồi”.
Thành bướm xung quanh co thắt vào thằng ku điên loạn, mặt cô Linh có vẻ nhăn nhó, tới nỗi cô với lấy cái mền mà cắn vào đó. Cương chồm lên, đè cả người lên cơ thể trần trụi, đầu đặn của cô… làm thằng ku vô tình chui sâu vào thêm… cho tới khi phần gốc chạm tới mép bướm. Cô Linh giật vài cái và ưỡn nhẹ hông lên vì bị thằng ku nâng lên từ trong.
Cương mút môi cô Linh, đâm cô liên hồi, ủi mạnh tới nỗi hông cô phải cong lên mà chịu đựng thấy thương. Lưỡi xoắn tứ bề trong miệng cô Linh, tay vò nắn không ngừng trên 2 bầu sữa, hông anh hết xoay chiều này, rồi vòng ngược chiều kia như chọc ngoáy mọi chỗ bên trong lỗ bướm chật hẹp, trơn nóng. Sự kích thích từ sờ soạng, thính giác và thị giác từ video như mở khóa cho con quỷ trong người Cương ra.
Anh đột ngột rút thằng ku khỏi lỗ bướm, xoay cô nằm sấp lại, kê điện thoại đang bật video xxx trước mặt 2 cô cháu. Cương lại ép cả ngực và bụng vào lưng cô Linh. Anh trượt dọc thằng ku nhầy nhớt dọc khe mông cô, tới khi:
“Áh…” – cô rên nhẹ vì thứ gân guốc lại may mắn tìm được lỗ mà chui vào.
Lợi dụng sự bồng bềnh của cặp mông bên dưới, Cương ủi người tới lui cho thằng ku đâm chọc mạnh vào trong. Cảnh tượng 2 cô cháu cùng xem video kích dục, cùng thực hành giống trong đó làm cho không thứ nào có thể cản được cơn nứng của 2 người.
Điều lạ kỳ là cứ như vậy 1 hồi, mà sao không cảm giác muốn “phun trào trong khoảnh khắc”. Cương nhận ra bờ mông cô Linh càng ngày càng nhũng và mềm như nước. Thằng ku dần rát thấy sợ mà giống bị thiếu nước, khô nóng. Tiếng rên trong điện thoại thì vẫn còn đó, nhưng tiếng cô Linh không còn, kể cả âm thanh da thịt, hay hơi thở.
“Hơ hơ…”
Cương thấy gò má mình đang ịn lên cái điện thoại còn sáng, có cái video vẫn đang phát. Tứ chi quắp vô cái gối ôm, còn chi thứ 5 chọc vào lớp bông gòn. Nằm lơ mơ gần cả phút, rồi định thần lại. Lộc nôn mửa trong phòng là thật, 2 cô cháu xúm vô “thanh tẩy” ô uế của bãi thải ông kia ọe ra cũng thật… nhưng sau đó, 2 cô cháu ai về phòng nấy và cái mặt Cương thì bơ phờ vì đuối, bon chen mở xxx lên nghe âm thanh lạ, dễ ngủ.
“Mé nó… Thoi ngủ tiếp…” – quê độ nên thăng đường, kệ cha cái phone cho hết pin ráng chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro