Phần 6
2021-04-03 11:36:00
Sau hôm đó tôi cũng không quan tâm đến việc xảy ra nữa, có mấy lần anh Cảnh gọi lên thì toàn anh Hòa đi hộ. Tôi cũng đang chuẩn bị kế hoạch của mình và đang đợi, chỉ mấy hôm nữa thôi.
Rồi thời cơ tôi đợi đã đến, hôm nay cả nhà lão về quê, căn biệt thự chỉ có người giúp việc già và hai con chó. Vứt cái xe ở bờ rào cách nhà lão khá xa, tôi kiểm tra lại lần nữa trang bị của mình, sau đó cởi bộ quần áo bình thường trên người nhét vào cốp xe. Trên người mặc bộ quần áo bó màu đen, chân đi đôi giày cao su bó chặt lấy chân, xỏ tay vào đôi găng chuyên dụng. Toàn bộ trang bị tôi đã chuẩn bị rất lâu rồi, từ khi tôi tham gia khóa leo tường thể thao cũng chỉ để sử dụng cho mục đích này.
Kiểm trả lại một lần nữa, tôi mới hài lòng đeo cái ba lô lên lưng, kéo chặt các khóa để nó bó chặt lấy người. Đi men theo con đường nhỏ, thỉnh thoảng dừng lại đi vòng qua để tránh các camera an ninh lắp trước nhà dân và cửa hàng. Đến đúng điểm đã chọn lựa trước, tại góc khuất tường phía sau căn biệt thự, kéo cái mũ trùm đầu xuống che mặt, tôi gõ mấy tiếng khẽ khẽ vào tường và ghé mắt nhìn qua cái lỗ đã khoản sẵn xuyên qua tường, hai con chó ngao lực lượng hộc đến. Tôi đồng thời tung hai miếng mồi nhỏ đã chuẩn bị sẵn qua tường và ghé mắt nhìn, hai con chó mỗi con ngậm một miếng. Vì miếng mồi này mà tôi mất rất nhiều công sức để tìm hiểu, mãi sau mới tìm được và đặt mua được, dù chó có khôn đến đâu cũng sẽ không cưỡng lại được mà ăn kể cả chó huấn luyện. Nhìn hai con chó đã nuốt cục mồi, tôi nhìn cái đồng hồ đếm giờ trên tay và chờ đợi, sau đó lấy xuống sợi dây leo núi móc ở balo quăng lên bờ tường, giật giật kiểm tra độ bám, tôi nhún người đạp tường bám sợi dây leo lên và nằm ép sát vào bờ tường dùng hai thanh sắt nhỏ chống sợi dây thép gai để lách người qua và rơi xuống bên kia ngay đằng sau bụi hoa. Yên tĩnh, những chiếc camera đã dừng ghi hình khi tôi điều khiển từ chiếc điện thoại.
Ngồi trước cửa chính, lấy ra một cái máy áp vào cánh cửa, cái khóa điện tử rất nhanh bị vô hiệu hóa, nhét hai thanh sắt nhỏ vào lỗ khóa cơ, đẩy mấy cái rồi vặn khẽ, cánh cửa hé ra một chút. Tôi nhẹ nhàng đẩy nhanh lách mình đi vào, sau đó nép người khẽ đẩy cái cửa lại bà giúp việc chắc đang ngủ say. Nhẹ nhàng nhón chân vòng qua khúc quanh, tôi đi đến phòng ngủ nhỏ phía sau nghe ngóng một lúc tiếng ngáy vẫn vang lên trong phòng, rồi nhét cái ống nhỏ qua khe cửa dưới sàn mở cái lẫy để toàn bộ hóa chất trong chai xịt qua cái ống vào phòng.
Đi đến căn phòng phía cuối tôi lại rút hai thanh sắt nhỏ nhét vào ổ khóa, xoay hai vòng đẩy cánh cửa ra. Lấy cái đèn pin tôi xoi xung quanh rồi đi đến cái bàn làm việc, mở cái laptop lên cắm cái ổ cứng vào, đèn trên bản mạch gắn trên thân cái ổ cứng sáng lên nhấp nháy sau đó dừng lại chuyển thành màu xanh. Tôi hài lòng.
Đi đến đầy cánh cửa tủ đằng sau lộ ra cái két sắt to tướng phía sau, thành thạo vặn mã khóa, chiếc tử sắt mở ra. Khá tốt, nhìn những thứ chứa trong đó tôi gật đầu hài lòng, tháo cáo balo phía sau lôi ra một cái túi vải màu đen và nhét toàn bộ những thứ chứa trong đó vào túi. Sau đó lại đóng tủ lại xoay cái khóa về đúng vị trí ban đầu.
Tôi đi vòng quanh tháo hết các máy camera đã lắp và chiếc máy ghi âm dưới gầm bàn, chiếc ổ cứng vẫn đang ghi chiếc đèn xanh vẫn còn sáng. Trong khi chờ đợi tôi mở các ngăn kéo bàn làm việc, không khỏi gật đầu hài lòng, từng tập tiền xếp kín trong đó, cũng chẳng ngần ngại tôi ném hết vào balo và cái túi vải. Vẫn còn không đủ, tôi kiên quyết đi sang phòng ngủ lấy thêm một cái túi nữa, sau đó nhét tất cả vào đó.
Mất gần một tiếng chiếc ổ cứng mới tắt đèn, tôi tháo nó ra cho vào balo đeo lên người và vác hai túi khệ nệ trên vai, đi xuống tầng một. Mở căn phòng kỹ thuật ở tầng một, kiểm tra cái máy tính đang ghi các hình hành từ camera kiểm tra một lượt không vấn đề gì, sau đó cắm một cái ổ USB chạy cái chương trình truyền dữ liệu để chắc chắn các hình ảnh vẫn tiếp tục truyền ra, rồi mới đi ra ngoài.
Loay hoay một hồi thì hai cái túi cũng được kéo lên và thả sang bên kia, tôi lại theo đường cũ về chỗ giấu xe máy, chất các túi lên xe và thận trọng chạy về nhà. Khá quen thuộc, nên cũng không gặp vấn đề gì bất thường, cất chiếc xe xuống hầm, tôi vác các túi theo cầu thang bộ lên nhà, tôi có chút phấn khích. Không tính số vàng bạc đá quý khó xử lý, số tiền mặt và đô cũng đủ cho tôi làm khối thứ. Nhưng đó không phải là mục đích, mà mục đích là số sổ sách giấy tờ và cái ổ cứng, và bộ mặt sợ hãi của ông ta khi thấy những thứ này biến mất.
Cất kỹ tất cả, tôi mới mở cái máy tính của mình lên và đọc đống sổ sách, hơi có cảm giác rùng mình vì những con số và thông tin trong đó, một con sâu đang đục ruỗng đất nước. Không biết mất bao lâu, đất nước mới có thể quét sạch được lũ sâu mọt này.
Đối chiếu trên sổ sách và thông tin từ cái ổ cứng, tôi sắp xếp lại một lượt, để chuẩn bị cho bước tiếp theo. Tôi nhăn trán có chút ưu phiền, hy vọng chị Ngọc sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều, một người phụ nữ dịu dàng, bao dung, biết quan tâm và có học thức.
… Bạn đang đọc truyện Về quê tại nguồn: http://bimdep.vip/ve-que-2/
Tôi vốn sinh ra ở một làng nghề thủ công mỹ nghệ truyền thống, bố tôi cũng tính là một nghệ nhân được thừa hưởng y bát của ông nội tôi, quê tôi trù phú và có truyền thống lâu đời, nên từ nhỏ đến lớn tôi cũng trải qua khổ cực gì có thể nói là có tuổi thơ hạnh phúc và sôi động. Dù sau này, gia đình tôi có một chút khó khăn khi kinh tế thị trường tràn về cái nghề chạm khắc gỗ của bố tôi không được coi trọng nữa, nhưng tay nghề ông vẫn còn nguyên nên vẫn gắng gượng được. Sau này khi anh cả tôi đi bộ đội về, quyết tâm vực dậy kinh tế gia đình thì bắt đầu khởi sắc trở lại bằng một xưởng gỗ và càng tốt khi những năm gần đây kinh tế đất nước đi lên, nhu cầu về sự tinh mỹ và bản sắc truyền thống ngày một cao, bố tôi lại có đất dụng võ và ngày càng phát triển.
Ngay từ bé, tôi đã nổi tiếng khéo tay, có lẽ là do được di truyền và bố tôi cũng đổ rất nhiều tâm huyết để truyền nghề cho tôi, nhưng tôi lại không hứng thú dù cũng học thành thạo tay nghề của bố tôi, nhiều khi còn sáng tạo hơn cả bố tôi vì tôi không chịu những khuôn phép truyền thống. Sự hứng thú của tôi là máy móc, tôi say mê với những cỗ máy chỉ mất mấy phút là có thể pha cây gỗ đường kính cả mét thành những tấm gỗ vuông vắn phẳng phiu mà nếu cưa bằng tay có khi mất cả tuần. Tôi say mê xem các chương trình khoa học kỹ thuật để xem những cỗ máy đào những đường hầm xuyên núi, xuyên lòng đất.
Vì thế, dù bố tôi cực lực phản đối, tôi vẫn quyết tâm thi vào ngành máy và động lực với mong muốn được tiếp xúc với những cỗ máy vĩ đại kia. Tôi học rất say mê, ra trường với tấm bằng xuất sắc và ôm tâm huyết hừng hực đi xin việc. Tuy chỉ vào một công ty cung cấp các thiết bị công trình nhưng tôi cũng rất hài lòng, Một năm sau làm việc, từ kỹ sư tập sự tôi đã trở thành kỹ sư chính và bắt đầu vấn đề phát sinh từ đây.
Khi đó trong các hồ sơ mua bán thiết bị, máy móc đều phải có chữ ký của tôi, tất nhiên không phải là toàn bộ mà là một trong những kỹ sư chính, nhưng tôi lại khéo léo quan hệ và hào sảng nên tôi chiếm tỉ lệ lớn, đồng nghĩa với thu nhập khá tốt. Có chút vị trí, có chút kinh tế và ngựa non háu đá làm tôi không nhìn nhận được vấn đề và cũng coi thường vấn đề.
Do công việc, tôi làm việc gần gũi với Hương, phó phòng thương mại, một cô gái xinh đẹp, quyến rũ và thời thượng dù cô lớn hơn tôi hai tuổi nhưng lại càng làm cho sự hấp dẫn giới tính càng trở lên mạnh mẽ và rất nhanh tôi đã say mê, bắt đầu bằng chỉ là tiếp xúc vì công việc, sau đó là những buổi café vô tình, những bữa ăn ngẫu hưng và cả việc địt nhau cũng ngẫu hứng, tất nhiên sau này suy xét kỹ tôi mới biết chỉ là ngẫu hứng chỉ là với tôi thôi.
Hôm đó chúng tôi đi xuống công trường để ký nhận bàn giao máy, bình thường đợi sẽ có đủ cả kỹ thuật, thương mại, tài chính nhưng hôm đó chỉ có tôi và Hương cũng chẳng có lái xe đi cùng, những người vắng mặt đều lấy lý do ốm. Buổi trưa chúng tôi xong việc, nhưng Hương kêu mệt và đòi về, tôi cũng không nghĩ ngợi gì đồng ý. Từ công trường về thành phố phải lái xe mất hơn hai tiếng, nên chúng tôi dừng lại ăn cơm giữa đường, lúc này Hương lại kêu mệt cần phải nghỉ. Trời mùa hè nóng như đổ lửa, ăn no tôi cũng ngại lái xe nên đồng ý tắp lự. Chúng tôi đỗ vào một khách sạn khang trang và lấy phòng, tôi định lấy hai phòng nhưng Hương chỉ lấy một với lý do hai phòng lãng phí.
Tôi khá bối rối khi lên phòng, chỉ có một cái giường to và bộ bàn ghế với hai chiếc ghế. Nhường Hương lên giường tôi ngồi ở cái ghế gếch chân lên bàn, nhưng trong lòng lại nhảy bồm bộp. Được một lúc Hương đề nghị tôi lên giường nằm, cô nói để tôi đủ sức khỏe và tỉnh táo lái xe cho an toàn.
Nằm xuống cạnh Hương tôi hồi hộp, có chút phấn khích nhưng nằm yên để ta lên bụng ngửa mặt nhìn trần, người căng thẳng. Để rồi mùi nước hoa thơm ngát của Hương phả vào mũi, cơ thể mềm mại của cô nép sát vào người, cánh tay trắng muốt quàng lên ngực tôi. Người tôi nổ tung, từng dòng nhiệt nóng ngao du khắp cơ thể, cái buồi căng cứng đội cái quần sịp nhô lên giữa háng. Bàn tay Hương mở cái cúc áo, luồn tay vào mơn trớn lồng ngực của tôi, sau đó tiếp tục mở các cúc khác phía dưới đưa tay mơn trớn dần xuống, cuối cùng là cái thắt lưng của tôi cũng bung ra, cái khóa quần kéo xuống và bàn tay mềm mai, man mát cầm lấy cái buồi đang nóng hừng hực của tôi.
Tôi hít một hơi sâu sảng khoái, hơi thở của Hương cũng trở lên gấp gáp, tiếng gừ gừ khe khẽ vang lên trong cổ cô. Rồi đột nhiên cô vùng người đè lên người tôi, cúi đầu dùng môi ngậm cái đầu ti đang săn lại như hạt đỗ, cái lưỡi mềm mại, ươn ướt liếm qua liếm lại. Tôi rùng mình, da gà nổi lên khắp người, đầu óc trống rỗng bồng bềnh vì sự kích thích đang liên tục truyền lên, ngậm hết hai bên đầu ti của tôi, Hương lùi dần xuống hôn lên các cơ bụng của tôi và tiếp tục đi xuống.
Nhổm mông để cô kéo cái quần của tôi xuống sau đó người tôi nổ lốp bốp, mắt như hoa lên khi cái buồi được bao bởi cái miệng ấm áp của cô, cái lưỡi của cô quấn quýt lấy cái thân buồi, đôi môi trượt xuống để cái đầu buồi chạm sâu vào cuống họng, rồi lại đẩy ra để cái lưỡi quấn lấy. Tôi chỉ nằm yên hưởng thụ, hai tay nắm chặt gồng lên chống đỡ những kích thích đang lùng bùng trong người. Sau đó cái buồi được nhả ra và rất nhanh nó đã chui vào vào cái lồn ướt át, cả người nổ tung khiến tôi phải hét lên một tiếng, lúc này chẳng phải nghĩ gì nữa, hai tay tôi vươn lên tóm vào hai bầu vú căng tròn được bao bởi cái áo ngực và cái áo sơ mi, nhào nặn, mông hãy những cú mạnh mẽ để cái buồi tống sâu vào lồn cô.
Hương cũng trở nên hoang dại, hai tay cô tóm chặt lấy tay tôi nhào nặn cặp vú của mình, miệng rên không ngừng, người nhấp nhô lên xuống. Tôi thúc những cú mạnh mẽ nhất, cái buồi thun thút chạy vào đâm lên lồn cô, sự hoang dại của Hương càng ngày càng mãnh liệt, đầu tóc cô tung ra hất lên hất xuống, người cô không kịp nhún để theo những cú hẩy mông của tôi, nên ép chặt xuống xoay tròn cái hông. Cô hét lên một tiếng cả người cứng đơ, hai tay bóp chặt lấy tay tôi, đầu ngửa lên trần nhà trong khi những cú hẩy của tôi vẫn không dừng lại, tôi vẫn còn đang lơ lửng. Sự co cứng của cô một lúc sau cũng qua đi, cô đổ ập xuống người tôi, nhưng tiếng rên vẫn hừ hừ trong cổ đón nhận cái buồi của tôi vẫn đang thun thút đi vào đi ra cái lồn của cô.
Khá không thoải mái khi dấu hiệu mỏi xuất hiện ở lưng, tôi bật người đặt cô xuống dưới và tiếp tục mạnh mẽ địt vào lồn cô. Sự sướng khoái ngày một nhiều, tiếng rên trong cổ tôi cũng ngày một lớn, hai đùi căng lên hết cỡ, từng cơn hưng phấn dồn xuống dưới làm cái buồi trướng lên hết cỡ và bỗng nhiên bùng nổ để tôi phải hét lên một tiếng, sau đó cả người căng cứng địt mạnh mấy cái và ép chặt cái buồi vào sâu trong lồn cô, rồi rùng rùng bắn thẳng vào sâu bên trong trong sự sướng khoái đang bùng lên từng đợt mạnh mẽ từ cái buồi. Hương cũng không chịu được nữa, cổ phát ra tiếng ngân dài, người cứng lại, cái lồn co cứng lại bóp chặt lấy cái buồi của tôi, sau đó lại điện cuồng co bóp khi người cô bật lên từng cái.
Tôi ngà người xuống người Hương sảng khoái hổn hển lấy lại hơi thở khi sự run rẩy của cô qua đi. Hương nằm im thít hổn hển thở. Khi lấy lại được hơi thở, tôi lật người sang bên nhìn lên trần nhà, cười thỏa mãn. Lần đầu tiên tôi được trải nghiệm sự thỏa mãn như vậy, dù không phải lần đầu tôi địt gái, những cô bạn gái thời đi học của tôi khá thơ ngây và mỗi lần quan hệ lại tỏ ra e thẹn và dè chừng.
Hương vẫn bất động dang tay dang chân trên giường, áo xộc xệch, cái váy vén ngược lên trên lộ ra đám lông đen và đôi chân trắng muốt, mắt nhắm nghiền thiêm thiếp ngủ, tôi vùng dậy mặc cái quần dài, đi ra hiên châm một điếu thuốc sảng khoái hút.
Hút hết điếu thuốc tôi quay lại giường, kéo lại cái váy xuống một chút, đắp cho Hương cái chăn và nằm xuống bên cạnh chợp mắt một lúc.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro