Phần 8
2024-08-05 21:21:38
Tới tối chị Quỳnh về, mọi người lại rôm rả hẳn lên, bà này cứ có mặt ở đâu là ở đấy như cái chợ. Nghe My với chị Quỳnh nói chuyện nó biết chị Quỳnh sẽ mua máy tính trong tuần này. Vậy là nó có cái để dùng nhờ rồi.
Cuối tuần này mọi người xóm trọ thống nhất sẽ tổ chức một buổi liên hoan nho nhỏ, cũng là mừng chị Quỳnh khỏi ốm, với mua máy tính mới. Một phần là để mọi người đoàn kết với nhau hơn, nó rất hào hứng chờ đến ngày cuối tuần.
Hàng ngày nó vẫn tới lớp học Lý thuyết lái xe, ở trên lớp nó cũng quen với một số người. Đa số là nhiều tuổi hơn nó, nó thân nhất với một anh nhà gần bến xe Giáp bát và một anh ở trên Phạm Văn Đồng. Ba anh em chơi với nhau hợp tính, lại ngồi gần nhau, mọi người trao đổi số điện thoại rồi thi thoảng ra ngoài trường trà đá chém gió.
– Này Văn, mày đã chén được bao nhiêu đứa con gái rồi. – Anh tên Huy nhà ở Giáp Bát hỏi nó.
– Em đã được chén ai đâu anh, em còn ít tuổi mà. – Nó trả lời, hai ông này hơn nó khá nhiều tuổi, đương nhiên kinh nghiệm phải nhiều rồi.
– Mày cứ theo anh với thằng Huy sẽ học hỏi được nhiều đấy. – Anh Quang nhà ở khu Phạm Văn Đồng nổ, anh này chém gió rất ác.
– Hai anh có gì chỉ bảo em, em ít tuổi còn non lắm.
– Ờ để hôm nào rảnh anh dẫn mày với thằng Huy lên chỗ anh mở rộng tầm mắt. Cứ buổi tối ra đường chỗ hàng cây Xà Cừ tha hồ chọn gái nhé. – Anh Quang quảng cáo về chỗ nhà anh ấy.
– Chỗ thằng Quang đúng là nhiều gái thật, nhưng gái ở gần nhà tao cũng có đầy. Thôi để thằng em nó tìm hiểu dần dần. – Anh Huy nói, anh Huy ít hơn anh Quang một tuổi nhưng toàn gọi mày tao chứ không gọi anh em. Anh Quang cũng thoải mái vì chỉ hơn nhau một tuổi.
– Vậy hai bác nhớ cho em ít kinh nghiệm nhé, em nghe nói chơi gái phải có thủ thuật rồi gì gì nữa, em chịu chưa biết gì về khoản ấy.
– Ờ cứ từ từ, giờ có nói xuông cũng không nhớ đâu. Để hôm nào anh với thằng Huy cho mày đi trải nghiệm thực tế luôn.
– Đúng rồi, anh em đã học lái xe mà không biết gì thiên hạ nó cười cho đấy, cứ để các anh cho mày đi trải nghiệm sự sung sướng ha ha. – Anh Huy vỗ vai nó cười ha hả.
Ba anh em cứ nói chuyện qua lại rất vui vẻ, nó học được một số điều từ hai anh này. Mà hai ông cũng là thành phần ăn chơi chứ chẳng ngoan ngoãn gì, nó hồi ở quê cũng vậy, giờ mới ra Hà Nội lạ nước lạ cái thì tạm thời thu mình lại thế thôi.
Ngoảnh đi ngoảnh lại đã tới Chủ nhật, mọi người xóm trọ tổ chức làm lẩu ăn. Thời tiết đã bắt đầu bước vào mùa đông, trời cũng se se lạnh rồi. Nó hôm trước đã phải gọi điện về nhà nhờ bố mẹ gửi quần áo mùa đông lên để còn mặc.
Xóm trọ hôm nay rất đầy đủ mọi người, con trai có nó với anh Hiếu, anh Thắng còn lại là bảy cô gái. Nó chỉ làm chân sai vặt thôi, còn mấy chị em nấu nướng chuẩn bị hết mọi thứ. Trời không mưa nên mọi người bàn nhau trải chiếu ra giữa lối đi của khu trọ ăn cho rộng rãi. Anh Thắng xách cái can rượu 5 lít anh mang từ quê xuống ra để uống, nghe nói rượu này uống ngon mà nhẹ.
– Văn ngồi cạnh anh với Hiếu nhé, để mấy chị em ngồi gần nhau. Ba anh em lần đầu uống với nhau phải hết mình nhé. – Anh Thắng vừa nói vừa bắt đầu rót rượu ra bát to rồi xếp chén để mọi người múc rượu trong bát ra.
– Vâng anh, em hôm nay xác định hết mình với anh em rồi. – Nó nói, nó nghĩ hôm nay buổi đầu tiên anh em uống với nhau thì có say cũng phải uống hết sức.
– Mấy anh em để chị em uống với chứ, hôm nay chị em tui cũng phải hết mình nhá, lâu rùi không có dịp đông vui như vậy. – Chị Quỳnh nói rồi lấy chén múc rượu cho tất cả mọi người.
– Tuỳ mấy chị em thôi, đừng để say quá anh không bế vào phòng được đâu đấy. – Anh Hiếu nói.
– Thôi mọi người đã đông đủ em xin phép nói trước ạ. Em mới tới xóm trọ này nhưng thực sự rất quý mến mọi người, coi mọi người như người thân trong gia đình. Lần đầu tiên được uống với mọi người, em mời mọi người chén rượu này ạ. – Nó nói rồi dơ chén rượu lên mời mọi người.
– Em nó đã có lòng thì anh em ở đây cũng có dạ, cụng ly này anh em coi nhau là người một nhà. Mọi người uống hết chén đầu nhé, sau uống thế nào thì tuỳ. – Anh Thắng hưởng ứng nó, mọi người tất cả cụng ly với nhau rồi cùng uống hết.
Nó với anh Thắng và anh Hiếu uống liên tục, hai anh đều to cao và có tửu lượng rất tốt. Nó không phải thằng uống kém nhưng xem ra vẫn thua hai ông này. Chị Trang với chị Quỳnh và chị Hoa vợ anh Thắng cũng uống khá nhiều, chỉ có mấy cô bé còn lại là uống ít. Mọi người vừa ăn uống vừa nói chuyện rất tình cảm.
Thi thoảng nó nhìn về phía My, cô bé bắt gặp ánh mắt nó lại quay đi hướng khác vì ngại. Hôm nay nó uống rượu vào nên cảm thấy tự tin hơn hẳn, nó cứ thích nhìn My suốt như vậy.
– Nhìn nhiều đau mắt bây giờ em, thích anh với chị Trang sẽ giúp em. – Anh Hiếu thì thầm vào tai nó.
– Vâng chỉ anh hiểu em, em mời riêng anh một chén để cảm ơn trước ạ. – Nó nói rồi cụng chén và uống hết với anh Hiếu.
– Nhóc Văn đâu rồi, uống với chị một chén. – Chị Quỳnh giọng lè nhè nói với nó.
– Vâng em mời chị. Say đừng bảo tại em nhé – Nó múc đầy chén cho hai chị em.
– Tui hôm nay vui phải uống cho say. – Chị Quỳnh nói rồi cụng ly với nó và uống hết.
Cứ như vậy nó bị cả chị Trang với chị Hoa mời, nó méo mặt nhìn mọi người, anh Hiếu với anh Thắng chỉ ngồi cười. Uống hết lượt với ba chị rồi lại uống với hai anh, nó cảm thấy tới tầm rồi, đầu óc bắt đầu không còn giữ được sự tỉnh táo nữa. Lúc này chị Quỳnh có vẻ đã say, My với Phương dìu chị về phòng nghỉ.
Nó với anh Thắng và anh Hiếu uống thêm một lúc thì nó cũng không chịu được xin dừng, hai anh cũng tới tầm không uống được nữa, ba anh em ngồi chém gió một tí thì hai anh bị hai bà vợ sắp cưới lôi về phòng nghỉ, nó cũng cố gắng để bước về phòng, nó không muốn mọi người thấy nó không thể tự đi được. Hình như lúc ấy My muốn dìu nó nhưng nó bảo thôi để nó tự đi.
Về phòng đặt lưng xuống giường không kịp buông màn là nó đã ngủ luôn rồi. Nửa đêm nó khát khô cổ họng, nó phải mò dậy uống nước, lúc này đã tỉnh táo hơn, nó bước ra ngoài đi vệ sinh. Ra tới khu nhà vệ sinh nó thấy bóng con gái đang cúi đầu nôn mửa. Nó lại gần hoá ra là chị Quỳnh, đầu tóc chị rũ rượi làm một thằng chưa hết men rượu như nó tý tưởng là ma.
– Chị có sao không vậy, uống nhiều quá à. Có cần em lấy nước cho không. – Nó vừa nói vừa vỗ nhẹ vào vai chị.
– Tui không sao hết… hức hức khó chịu quá… không ngủ được… phải ra đây móc họng. Chị nói ngắt quãng, nó cảm thấy chị vẫn đang say.
– Để em dìu chị vào phòng nhé. – Nó nói rồi đỡ lấy vai chị, chị không nói gì chỉ gật gật cái đầu.
Nó dìu chị vào phòng để chị nằm xuống rồi lấy khăn lau mặt cho chị, sau đó nó lấy chăn mỏng đắp lên người chị. Xong xuôi nó đứng lên định ra cửa để tránh bị ai đó nhìn thấy lại hiểu lầm thì nghe tiếng chị.
– Ai cũng bỏ tui đi là sao… Tui làm gì sai mà ai cũng vậy… Hức hức… – Nó nghe tiếng chị như là đang khóc vậy, nó quay lại nhìn sát vào mặt chị.
– Chị mơ ngủ à? – Nó hỏi nhỏ, nó thấy chị vẫn nhắm mắt mà, nhưng hình như có nước mắt ở khoé mắt của chị, chẳng lẽ trong mơ cũng khóc được sao.
Một lát thấy chị không nói mơ gì nữa nó nhẹ nhàng ra ngoài khép cửa rồi về phòng đi ngủ. Xóm trọ nó được cái kín cổng cao tường, người bên ngoài không thể đột nhập vào khu trọ được trừ khi có người trong khu trọ mở cổng sắt và cho vào. Vì thế nhiều khi ngủ quên không khoá cửa phòng cũng chẳng sao cả.
Sáng hôm sau dậy cảm thấy người vẫn uể oải, nó vội vàng vệ sinh cá nhân rồi phi ra trường, nó đi muộn một chút nhưng không sao cả. Nó học lái xe vì thế cũng thoải mái hơn học những trường khác.
Cứ ăn với học nó cảm thấy phần lý thuyết của nó khá ổn, còn phần thực hành nữa thôi, hàng ngày nó vẫn quan tâm tới My, với My nó muốn mưa dầm thấm lâu chứ không muốn kiểu đánh nhanh thắng nhanh. Dù sao ở xóm trọ mọi người coi nhau như người nhà, nếu sau này nó mà tán được My thì sẽ không được làm gì có lỗi với cô bé nếu không đâu dám nhìn mặt ai ở xóm trọ.
Cuối tuần này My với Phương về quê, mà hình như mấy cô bé sinh viên đều về quê hết, My dặn nó với chị Quỳnh phải tự nấu ăn. Nó thì cũng ngại nấu nướng, vì thế nó định sẽ đi chơi với hai anh học lái xe cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro