Phần 88
2021-08-10 15:39:00
Dũng gọi cho Vũ sau khi đưa Kim Phượng đi ngủ.
“Anh đang ở đâu vậy?”
“Tôi đang ở công trường. Cậu có việc gì cần dặn dò?” – Vũ hỏi ngay khi vừa bắt máy. Thông thường không có việc gì Dũng sẽ không bao giờ chủ động gọi Vũ, tránh lộ ra thế lực của mình.
“Đến nhà tôi. Gấp” – Dũng nói xong liền cúp máy ngay.
15 phút sau Vũ đã có mặt trước cửa nhà Dũng, Dũng đã đứng đợi sẵn trước cổng.
“Tôi có nhận được thông tin có kẻ muốn dập tổ chức của chúng ta. Phe cánh của ông Bí thư, anh có biết hắn ta đang liên kết với ai không?”
Vũ hơi giật mình khi nghe Dũng nói, công ty Vạn An mới thành lập chưa được một năm, mọi chuyện phát triển đều thuận buồm xuôi gió, cũng có liên hệ với Bộ tổng tham mưu, theo lẽ thường thì sẽ không ai động vào một tổ chức như vậy nếu không chạm vào lợi ích của nhau.
“Tên Bí thư này rất kín, hắn ta rất giàu có nhưng luôn núp sau vỏ bọc có vợ làm doanh nghiệp bên ngoài nên khó tìm hiểu. Tôi chỉ biết được hắn ta có một vài mối liên hệ với tổ chức nước ngoài, còn tổ chức nào thì không rõ. Có khi nào là Hội Tam Hoàng không?”
Dũng ngẫm nghĩ lại sự việc Kim Phượng kể lại, xâu chuỗi với lời của Vũ, nó đã đưa ra nhận định cá nhân.
“Không loại trừ khả năng này. Anh nói với anh em đề cao cảnh giác hơn, tránh trường hợp bị tập kích bất ngờ, các mối hợp đồng đều tăng cường nhân thủ, không thể để xảy ra bất kỳ sơ xuất nào. Những sản nghiệp còn lại tăng gấp đôi nhân thủ, nhớ rõ phải trang bị đủ cho anh em”
“Tôi đã làm từ trước. Bên phía quân đội có bàn giao cho 10 khẩu MP5A3, 30 khẩu M1911A1. Nhưng có giới hạn sử dụng, chỉ được dùng khi đối phương nổ súng trước, còn về súng đạn cao su đều đủ cả. Giáp chống dao và chống đạn cũng được bố trí cho mỗi người.”
“Anh làm rất tốt. Tất cả súng quân dụng chỉ giao cho lực lượng phản ứng nhanh, biên chế cho 30 người thôi. Không được giao cho bất kỳ ai khác, tội sử dụng vũ khí quân dụng không phải nhẹ đâu. Còn nữa, cậu điều tra xem tên Hà bí thư cấu kết với ai, vây cánh ra sao, có mâu thuẫn với phe phái nào. Tất cả đều phải rõ ràng, tiền mặc anh sử dụng, cầm trước 50 triệu lo cho chị nhà, rảnh tôi sẽ qua thăm chị.” – Dũng dặn dò Vũ những điều tất yếu.
“Tôi không cần đâu. Hiện tại tiền đang rất khó khăn, sòng bạc thật sự là rất tốn, 2 triệu đô cậu đưa tôi còn cảm thấy hơi thiếu nếu thực sự muốn mở sòng bạc lớn” – Vũ hơi ái ngại khi được Dũng quan tâm.
“Anh có biện pháp nào không?” – Dũng cũng đau đầu về khoản tiền bạc.
Nếu sòng bạc quy mô thì không đủ tiền, còn bài trí quá đơn giản sẽ không đủ sức cạnh tranh so với các sòng bạc khác.
“Có. Nhưng rất khó” – Vũ bặm môi.
“Nói đi. Bất kỳ biện pháp nào có thể. Không làm sao biết khó?” – Dũng hơi nhíu mày, sợ khó khăn không phải là tính cách của Dũng.
“Nếu đã nhúng chàm vào giang hồ thì chỉ dùng cách của giang hồ thôi. Cướp” – Không biết do khẩn trương hay do phấn khích mà Vũ siết chặt bàn tay khi nói chữ cướp.
“Cướp? Cướp của ai?” – Dũng bắt đầu cảm thấy hứng thú.
“Như lần trước tôi nói. Dương Hà chỉ có 3 sòng bạc, đứng tên của 3 bang hội lớn nhất. Hội Tam Hoàng thì khá khó nhằn, nếu không dùng đến súng quân dụng thì thật sự rất khó xơi, có 2 mục tiêu là bang Gấu Xám và Độc Long hội. Trong đó Độc Long hội là yếu nhất, bang Gấu Xám mạnh hơn một chút. Tôi đề nghị chiếm địa bàn của Độc Long hội…” – Vũ phân tích từng thế lực của thành phố Dương Hà cho Dũng nghe.
“Hiện tại chưa nên. Anh có thêm nhiệm vụ đây, tìm hiểu xem mâu thuẫn giữa các bang phái rồi tôi sẽ quyết định. Việc này không thể qua loa, phải chuẩn bị kỹ càng” – Dũng thấy sự phức tạp của giới hắc đạo, nó không dám hành động lỗ mãng. Nếu xảy ra sơ suất chắc chắn sẽ mất trắng.
“Được. Cậu cứ tin tưởng ở tôi.” – Vũ gật đầu chắc nịch.
“Được rồi. Anh đi đi. Có thông tin gì thì báo cho tôi biết” – Dũng nói xong liền đi vào nhà.
… Bạn đang đọc truyện Uống nhầm thuốc tại nguồn: http://bimdep.pro/uong-nham-thuoc/
Quyên đang ngồi thất thần dưới ánh đèn ngủ, Nhung đẩy cửa đi vào, hai mẹ con vẫn ở chung một phòng kể từ khi bố của Quyên qua đời.
“Con gái của mẹ dạo này yêu rồi hay sao mà cứ ngồi tương tư thế?”
Quyên nghe giọng của Nhung cũng quay đầu lại mỉm cười.
“Xùy. Con còn chưa thấy ai xứng với con”
Nhung bước tới sau lưng Quyên, nhẹ vuốt mái tóc bồng bềnh tựa mây.
“Thật sao? Mẹ có thông tin về tên nhóc cứu con hôm trước rồi đây”
“Thật sao mẹ? Hắn là ai vậy?” – Quyên hứng thú hỏi.
“Lại còn bảo chưa yêu đi? Mới nhắc đến nó mà đã vui vẻ hẳn lên rồi. Nhìn xem con kìa!” – Nhung hiền dịu cười trêu Quyên.
“Thôi. Mẹ đừng trêu con nữa. Con cũng chỉ muốn báo đáp người ta thôi” – Quyên đỏ mặt quay ra chỗ khác.
“Mẹ cũng nghiêm túc đây. Hắn tên Dũng, con của cựu ông trùm bất động sản Dương Hà – Quân. Gia thế có thể nói là cực khủng, hiện đang sở hữu một Trung tâm ngoại ngữ lớn nhất thành phố. Mà nó mới chỉ có 16 tuổi thôi, còn kém hơn con 2 tuổi” – Nhung nghiêm túc hơn khi nhắc đến Dũng.
“Ồ! Hắn không đi học hay sao mà đã điều hành một doanh nghiệp lớn đến như vậy?” – Quyên hơi ngạc nhiên.
“Nó nghỉ học cách đây hơn nửa năm. Chuyển sang kinh doanh vài tháng sau khi nghỉ học. Hậu trường như vậy thì học trường đời sẽ tốt hơn học phổ thông, ông Quân có sự lựa chọn thông minh đấy” – Nhung nói về Dũng lại tựa như nói với Quyên.
“Hừm… Con thấy đi học nhàn đầu hơn việc kiếm tiền nhiều” – Quyên biết Nhung đang nói về việc Quyên không thích quản lý bang hội hay các sản nghiệp kinh doanh mà Độc Nhãn Long để lại. Cô thích đi học và giao tiếp với các bạn cùng lứa hơn.
“Mẹ cũng chỉ nói vậy thôi.” – Nhung lắc lắc đầu bất lực…
“Còn gì nữa không mẹ? Nếu không có thì con sẽ đi ngủ” – Quyên bĩu môi đứng dậy.
“Còn. Đội hôm trước cứu con là của một người bạn thằng Dũng, công ty bảo vệ Vạn An. Đội hình cũng khá khủng bố, toàn là lính đặc chủng xuất ngũ” – Nhắc đến đội hình hôm cứu Quyên cũng làm Nhung hoang mang, Nhung luôn nuôi mộng phục hưng lại đế chế trước đây của Độc Nhãn Long, nếu cho nàng 1000 người như của Dũng thì nàng đủ để đè bẹp lại bang Gấu Xám cũng như Hội Tam Hoàng, dù sao lính đặc chủng cũng không phải chuyện đùa.
“Vậy sao? Chắc hẳn chỗ dựa cũng rất lớn đi. Mấy tên công tử bột chơi với nhau mà thôi” – Quyên tỏ vẻ không quan tâm nhưng trong ánh mắt của cô lóe lên từng tia hâm mộ.
Nhung không nói gì tiếp, nàng cũng biết Quyên không thích những việc trong bang phái nhưng nàng muốn mượn quan hệ của Quyên để liên kết với bạn của Dũng, công ty Vạn An làm Nhung không thể điều tra được ai đứng sau lưng, chỉ biết tên Vũ bạn của Dũng làm giám đốc nhưng tên Vũ chỉ là một tay đấm nghiệp dư, không thể có quan hệ đến mức như vậy được.
Nhung đi ngủ với vô vàn tâm sự nặng nề, đôi mắt mệt mỏi đã nhắm chặt từ khi nằm lên giường…
… Bạn đang đọc truyện Uống nhầm thuốc tại nguồn: http://bimdep.pro/uong-nham-thuoc/
Ông Quân và đoàn người trở về sau chuyến đi Nam Mỹ dài đằng đẵng gần 2 tháng, khuôn mặt ông Quân có vẻ không vui cho lắm. Ông Quân đang ngồi nói chuyện với Thành.
“Tại sao?” – Ông Quân hỏi cụt lủn 1 câu.
“Tôi chưa có điều kiện ra tay. Ông thấy đấy, mỗi lần gặp bọn cướp đường thì hắn ta đều lẩn trốn đầu tiên, vào rừng cũng đi sau cùng, không có cơ hội ra tay. Còn một chuyện nữa là ông còn cần ông ta điều chế dược phẩm, không phải sao?” – Thành trả lời như đã chuẩn bị từ trước.
“Tôi biết. Nhưng tôi đã nắm công thức trong tay, không có hắn ta thì tôi cũng có thể thực hiện được.” – Ông Quân hằm hằm nói với Dũng.
“Thực xin lỗi. Nhưng quả thật tôi chưa có cơ hội ra tay với hắn” – Thành vẫn khẳng định chắc nịch như đã thỏa thuận với Dũng trước đây.
“Thôi. Không nói đến chuyện này nữa. Anh mau về đi” – ông Quân xua tay đuổi Thành.
Thành chỉ gật đầu một cái liền rời đi, hắn ta cũng không muốn tiếp xúc với ông Quân nhiều, nếu không phải mang ơn từ việc ông Quân hỗ trợ cho mẹ vợ Thành cộng thêm với lượng thuốc Dũng đã cho Thành uống thì chắc hẳn hắn ta sẽ trực tiếp từ chối lời đề nghị giết người của ông Quân.
Ông Thắng giáo sư vẫn còn không biết việc ông Quân có ý muốn sát hại mình, lão vẫn đang ở phòng thí nghiệm để điều chế lượng dược liệu mới về, chỉ vài tháng nữa thôi là mọi việc sẽ đâu vào đấy.
Ông Quân mang tâm tình bực bội về phòng ngủ. Kim Phượng đang trên giường video call với Huyền bỗng nhiên bị ông Quân đè ngửa ra, bàn tay thô ráp của ông sau vài tháng gian truân đang hung hăng đè ép cặp vú lớn như vú bò của Kim Phượng.
“Ớ… Anh làm gì vậy? Em còn đang facetime với Huyền.” – Kim Phượng dứt khoát đẩy ông Quân ra.
“Vậy thì cho Huyền nhìn luôn đi. Khặc… khặc” – Ông Quân cười dâm đãng, hành động của ông không dứt liên tục chà đạp lấy cặp vú của Kim Phượng.
Huyền trố mắt nhìn cảnh tượng hiếp dâm từ camera chiếu lại, nàng không thể tưởng được ông Quân lại có thể “thoáng” như vậy.
Ông Quân không hề dừng lại hành động thô bạo của mình, hai bàn tay vẫn đang vò ép hai vú căng tròn của Kim Phượng, lão xoa nắn, miết mạnh hai núm vú đã cương cứng của nàng. Ông Quân kéo chiếc váy ngủ của Kim Phượng lên cao, âm hộ trắng nộn không một sợi lông của nàng lộ ra ngoài không một mảnh vải che đậy. Ông Quân không hề nâng niu Phượng như hàng ngày, nhưng hành động của ông Quân cũng làm cho Phượng kích thích tột cùng, nàng chợt nhận ra cảm giác bị hiếp dâm này cũng không tệ nhưng bản tính mạnh mẽ của nàng lại phản kháng những hành động của ông Quân.
Ông Quân dùng tay miết mạnh hai mép mu của Kim Phượng, dâm thủy từng giọt ứa ra khỏi cửa mình làm ướt hai ngón tay của ông, động tác của ông Quân mạnh bạo và có phần trúc trắc hơn thường ngày làm Kim Phượng có cảm giác là lạ.
Những giọt nước mắt lăn dài trên má Kim Phượng, nước mắt trào ra không ngớt giống như dâm thủy của nàng vậy. Cảm giác nhục nhã đan xen với khoái cảm do bị kích thích làm Kim Phượng sắp phát điên.
Ngón tay của ông Quân liên tục uốn lượn chà sát hai bên vách bướm, hòa lẫn vào âm thanh gầm gừ như sư tử đực đang hứng tính. Kim Phượng dần chìm đắm trước sự kích thích của ông Quân, âm đạo của nàng đang khao khát có một vật cứng nóng lấp đầy đi khoảng trống trong người nàng.
Ông Quân không hề làm Kim Phượng thất vọng, tay ông nắm lấy hai cổ chân của Kim Phượng, dương vật đang sưng đỏ lên cạ vào hai mép thịt đã ươn ướt, ông Quân mạnh mẽ đưa đầu khấc chen vào giữa cái khe đó. Kim Phượng hơi nhích mông ra sau như để ông Quân không thể địt nàng được nhưng ông Quân với con thú trong người không thể nhịn được nữa, một tay ông giữ đùi Kim Phượng, con cặc ấn mạnh vào khe lồn, buồi ông mất hút giữa hai mép lồn sưng múp của nàng.
Dương vật ông Quân kích thước chỉ bằng 2/3 của thằng Dũng không đủ để làm cho Kim Phượng thoải mái nhưng cũng giúp cho nàng bớt cảm giác thốn khi bị đầu khấc thụi vào miệng tử cung.
Khi cặc đã đút lút cán, ông Quân hùng hục rút ra đâm vào như giã gạo, một tay ông vẫn giữ lấy cổ chân của Kim Phượng, tay còn lại nắm chặt lấy bầu vú to lớn của nàng mà bóp lấy bóp để.
“Aaa… làm nhẹ thôi anh”
Ông Quân chẳng hề để tâm đến lời kêu than của Kim Phượng, ông vẫn giã như một cái máy vào lồn nàng, Kim Phượng đưa tay cào cấu vào hai cánh tay của ông Quân nhưng làm như vậy lại càng kích thích máu điên trong người ông. Nắm tay ông hăng máu bóp mạnh vú của Kim Phượng, dường như bóp mạnh đến nỗi để lại trên vú một vết thâm không hề nhẹ.
“Ớ… em chết mất” – Kim Phượng hô to khi nhịp độ địt của ông Quân ngày một nhanh.
Ông Quân như được tiếp thêm năng lượng, ông càng hăng hái đưa ra đút vào con cặc mỗi lúc một nhanh và mạnh hơn, thân cặc ông đã nóng lên vì sự ma sát với mép lồn của Kim Phượng.
Kim Phượng giờ đây đã không còn lý trí nữa, dù cặc ông Quân có nhỏ hơn so với Dũng nhưng vẫn cứ là cặc đút vào lồn, nàng nhắm nghiền đôi mắt lại để tận hưởng. Đã không thể chống cự thì cứ tận hưởng đi, dù sao ông cũng là chồng của nàng.
Ông Quân đang gồng mình lấy sức như thể chuẩn bị cho cuộc chạy đua nào đó. Sau vài chục đợt nhịp liên tục, dương vật Quân giật giật, từng đợt tinh khí xối xả bắn vào trong âm đạo của Kim Phượng, toàn thân ông Quân run lên. Mặc dù đã xuất tinh nhưng ông Quân vẫn cố gắng nhấp thêm vài cái nữa, sau đó ông đổ gục sang bên cạnh Kim Phượng.
Kim Phượng gần lên tới đỉnh cao triều thì bỗng nhiên ông Quân xuất tinh làm hụt mất cơn nứng của nàng, nhưng vì thể diện nên nàng không thể đòi ông nhấp thêm vài phút như ngày xưa. Hành động của ông Quân làm Kim Phượng cực kỳ phản cảm.
Sau vài phút lấy lại tinh thần, Kim Phượng hỏi ông Quân.
“Anh có vấn đề gì à? Làm cái gì mà như con thú vậy?”
Ông Quân vài giây sau mới trả lời, giọng ông như lạc đi.
“Anh xin lỗi! Lúc nãy tâm trạng anh tệ quá. Đợt này stress quá độ”
Kim Phượng nhìn ông Quân trong lòng cũng nổi lên sự thương xót, nàng cũng cảm thấy có lỗi với ông về những hành động gần đây của mình nên Phượng quyết định bỏ qua cho hành động lần này của ông. So với tội lỗi hạ độc và loạn luân của nàng thì việc ông Quân mạnh bạo như ngày hôm nay chỉ là việc nhỏ.
“Anh có việc gì cứ tâm sự với em. Em có thể không giải quyết được nhưng ít ra anh cũng có chỗ để tâm sự. Vợ chồng mình có gì để giấu nhau đâu”
Ông Quân nhìn lại xem chiếc Iphone đã tắt chức năng facetime hay chưa. Khi thấy Huyền đã tự tắt từ bao giờ ông Quân mới quay ra nói với Kim Phượng.
“Lần này đi Nam Mỹ anh không giải quyết được tên Thắng. Anh cần em hỗ trợ. Em có thể gián tiếp quyến rũ ông ta tiếp chứ? Như vậy anh có đủ lý do để xử nó”
“Lại là cái vấn đề này? Lần trước không phải em đã nói rồi ư?” – Kim Phượng nhăn mày khi biết vấn đề của ông Quân.
“Anh cũng biết việc này là không tốt. Nhưng lão ta khôn quá, không để anh có cơ hội ra tay. Phải tạo như một tai nạn thì mới có thể danh chính ngôn thuận giải quyết” – ông Quân cũng đưa ra lời giải thích mà tự ông cho là hợp lý.
“Vậy anh muốn như nào nữa? Em như sắp cởi truồng trước mặt ông ta rồi. Hay anh định em đút cặc lão ta vào lồn thì anh mới đủ lý do?” – Kim Phượng lớn tiếng nói.
“Không phải như vậy! Em là bảo bối của anh. Sao anh có thể cho thằng khác nhúng chàm. Cách gì thì tự em nghĩ đi. Tốt nhất là để lão ta lao vào hiếp em” – ông Quân không nghĩ ra cách mà ném cái nan đề cho Kim Phượng.
“Đây là lần cuối cùng em giúp anh. Nhưng anh cứ như con hổ ở trong nhà thì ông ta dám làm cái gì? Em cũng không muốn ở cùng ông ta một mình. Nhỡ lão ta hiếp em thật thì em cũng hết cách chống đỡ” – Kim Phượng miệng thì đồng ý nhưng lại tìm lý do để thoái thác.
“Thế này không được, thế kia cũng không được. Mẹ kiếp” – ông Quân bắt đầu tức giận.
Kim Phượng nhìn thái độ của ông Quân mà trong lòng run lên, có vẻ như từ sau khi chữa bệnh ở Tây Tạng ông Quân luôn dễ bị nóng nảy như vậy.
“Hay là anh cứ ở ngoài. Để thằng Dũng ở nhà thôi, em và nó sẽ phối hợp để kích thích ông ta xong em để thằng Dũng gọi cho anh về bắt quả tang?” – Kim Phượng nảy ra một chủ ý.
“Việc này… Thôi được. Dù sao cũng chỉ có cách này để đảm bảo an toàn cho em” – ông Quân quyết định trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro