Phần 72
2021-08-10 15:39:00
Sáng hôm sau…
Ông Quân gọi điện triệu tập Thành và Hoài đến nhà riêng để chuẩn bị cho chuyến đi Nam Mỹ.
“Mọi việc cơ bản là như vậy. Cháu hiểu ý chú chứ?” – Ông Quân nói với Thành.
“Vâng. Chú yên tâm. Cháu sẽ cố gắng” – Thành gật đầu với vẻ hơi ái ngại. Hoài ngồi cách đó không xa nghi hoặc nhìn ông Quân và Thành to nhỏ với nhau.
Hai người đàn ông đang thậm thụt thì ông Thắng giáo sư tới, tiếng bước chân của ông Thắng làm Thành và ông Quân tách nhau ra.
“Anh đã tới rồi. Em và Thành đang thảo luận về chuyến đi lần này. Địa điểm anh chỉ định em vừa nói để Thành sắp xếp lịch trình. Có vài nơi hơi khó đi” – ông Quân nói với ông Thắng giáo sư.
“Những nơi đấy thì mới có dược liệu chúng ta cần. Anh cũng hết cách” – ông Thắng giáo sư tỏ vẻ bất lực.
“Không sao. May mắn là an ninh của Nam Mỹ giờ tốt hơn nhiều rồi, chứ mấy khu tự trị của Trung Quốc đang bất ổn lắm. Không chừng sắp có biến lớn” – ông Quân thở dài.
“Haha… Biến lớn thì mấy ông kia đau đầu chứ anh em mình thì lo cái gì?” – Ông Thắng giáo sư tỏ vẻ không quan tâm.
“Không đơn giản như anh nghĩ đâu” – ông Quân lắc lắc đầu nói.
Thành xin phép đi ra ngoài để ông Quân và ông Thắng giáo sư nói chuyện. Thành bước quanh nhà tìm Dũng, hắn thấy Dũng đang ngồi cạnh hồ cá Koi ngắm nghía, Thành liền đi tới bên cạnh.
“Cậu hôm nay lại có thú vui ngắm cá sao?”
Dũng quay đầu lại nhìn Thành rồi lại tiếp tục ngắm cá.
“Có gì mới?”
Thành nhìn trước ngó sau rồi cất tiếng.
“Bố cậu muốn xử lý ông Thắng sau khi đã nhập đủ dược liệu. Là một tai nạn ngoài ý muốn” – Thành nhỏ giọng.
“Tai nạn theo kiểu gì?” – Dũng hỏi tiếp.
“Có thể là bị rắn cắn hoặc… ngã xuống đầm lầy. Ban đầu bố cậu muốn là một tai nạn xe cộ nhưng việc này quá dễ bị phát hiện. Ông Thắng có nhiều mối quan hệ không tầm thường với Tư lệnh quân khu 3, làm phải kín”
“Vậy anh định làm thế nào?”
“Tùy cơ ứng biến. Tôi thấy trường hợp nào có thể xử lý thì sẽ xử lý” – Thành hơi ngập ngừng. Quả thực Thành chưa nghĩ ra được phương án nào tốt.
“Không. Để ông ta về nước. Tôi sẽ sắp xếp. Cứ nói với bố tôi là không có cơ hội ra tay” – Dũng gạt đi ý định của Thành. Trong đầu Dũng còn kế hoạch khác.
“Toàn bộ theo ý của cậu” – Thành gật đầu. Ánh mắt Thành mang theo một chút mê man.
“Được rồi. Anh ra ngoài đi. Tránh bố tôi nghi ngờ” – Dũng phất phất tay.
Thành quay trở lại phòng khách nói với ông Quân cần phải về để chuẩn bị đồ đạc, bữa trưa nay sẽ không ăn. Ông Quân đồng ý để hai vợ chồng Thành đi về.
Dũng đi vào phòng khách với cái điện thoại trong tay, nó đang chơi game để giấu đi những cảm xúc của mình. Dũng biết nếu nó không biểu hiện bình thường thì ông Quân sẽ nghi ngờ nó lén sau lưng ông làm một vài việc, mặc dù nó không có ý hại ông Quân nhưng sẽ ảnh hưởng một chút tới kế hoạch của ông.
Dũng vào tới phòng bếp thì vứt luôn điện thoại lên bàn ăn, nó còn quá trẻ con để làm những việc lớn mà nó đang làm. Dũng đang cảm thấy mệt mỏi thì Kim Phượng bước vào với một chiếc yếm và một cái chân váy không thể sexy hơn. Cái yếm trước ngực không thể che nổi bầu vú khổng lồ của Kim Phượng, hai bên vú lộ hẳn ra ngoài trắng như những chiếc bánh bao to lớn, mơ hồ lộ ra hai quầng vú đã có chút hơi ngả màu thâm của nàng, chiếc chân váy che phủ được đúng nửa cặp mông căng mịn, chỉ cần hướng ánh mắt xuống một chút là đã nhìn thấy cái lồn hồng hào căng múp.
Dũng nhìn Kim Phượng như muốn lòi hai con mắt ra. Háng nó độn lên một cục lớn, dường như còn đang động đậy dưới lớp vải quần short mặc ở nhà.
“Mẹ ăn mặc sexy vậy. Chỉ có Thành và Hoài đi thôi, ông Thắng vẫn ở đây đó” – Dũng hơi bực dọc lên tiếng. Nó không muốn chia sẻ Kim Phượng với người đàn ông khác trừ ông Quân, dù chỉ là một ánh mắt hướng về cơ thể đầy dâm đãng của nàng.
“Mẹ đâu có muốn. Bố con muốn mẹ làm như vậy, không biết bố con có ý định gì nữa” – Kim Phượng nói…
“Bố yêu cầu là mẹ làm theo luôn? Chuyện gì đang xảy ra vậy?” – Dũng hoang mang.
“Mẹ cũng không muốn mặc như này trước mặt ông Thắng. Nhưng bố con đã nói vậy rồi và bố con cũng sẽ không để ông ta chạm vào người mẹ. Mà có muốn mẹ cũng không cho, mẹ chỉ là của con thôi”
Kim Phượng bước về phía Dũng, nàng nhẹ vén cái yếm sang một bên rồi dí một bên vú to đùng vào mồm nó. Tuyệt chiêu “cả vú lấp miệng em” là có thật.
Vú lớn của Kim Phượng quả nhiên làm Dũng im mồm. Mồm Dũng không còn nói nữa, thay vào đó là bú mút chùn chụt núm vú của Kim Phượng, hai tay nó cũng không rảnh rỗi mà liên tục xoa nắn cặp mông tròn của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro