Phần 27
2024-02-13 05:59:00
Dung chìm vào giấc ngủ say, tiếng gõ cửa ầm ầm làm Dung tỉnh giấc, toàn thân ê ẩm, Dung loạng choạng trèo xuống giường ra mở cửa, Vũ xuất hiện trước cửa phòng.
Vũ: Con lạy má, kiếm mãi mới được phòng của má, ngủ gì mà như chết vậy má.
Vụ vừa nói vừa cong cớn đi vào phòng, Dung vẫn trong bộ váy tôi hôm qua, vò cái đầu rối bời, ngáp dài leo lên giường nằm tiếp, trả lời Vũ với giọng điệu ngái ngủ.
Dung: Em mệt mà, sao không điện thoại em?
Vũ: Xem lại điện thoại đi cưng, gọi có nghe máy đâu. Cũng may là gặp được Jerome ngoài cafe mới biết được phòng của cưng nè.
Dung với tay lấy điện thoại, Dung giật mình ngồi dậy, trong điện thoại có tới 24 cuộc nhỡ, thêm 8 tin nhắn. Dung vội vàng mở điện thoại ra xem những cuộc nhỡ, Thầy Bằng, Me Dung, Ông Tài, Ông Du, Vũ pê đê, và quan trọng nhất là cuộc nhỡ của Tân. Dung ngay lập tức gọi cho Tân… “Alo, em ngủ zậy muộn vì tối hôm qua tụi em ăn uống khuya… Anh cũng đoán vậy, đi chơi vui không em… Dạ vui, nhà nhỏ hoa ở quê mà, không khí trong lành, vui lắm anh… Ừm, anh điện thoại để nói em biết là anh đang trên đường về… Ủa, anh về sớm vậy… ừm, xong việc về sớm, 4h chiều a tới Saigon… Dạ, vậy chiều gặp anh nhé.”
Dung cúp máy điện thoại lo lắng tìm cách về saigon thật nhanh, Dung điện thoại cho Mẹ, đọc tin nhắn của thầy Bằng rồi trả lời còn nhớ đến cuộc hẹn vào ngày mai, Dung điện thoại cho ông Tâm hẹn mọi người ra cafe nói chuyện. Dung cởi quần áo lao nhanh vào nhà tắm, không ngại ngùng gì mặc dù đang có Vũ ở trong phòng, vì Dung suy nghĩ Vũ cũng là con gái giống mình.
Vũ: Gớm quá gái ơi.
Dung: Hihi… chuỵ thấy gớm chứ mấy mấy ông bạn chuỵ chết mê chết mệt đó.
Vũ: Hihi… cưng nói đúng đó, body cưng dễ thương ghê, còn nhỏ mà giỏi ghê ha… thằng Chev nói muốn đi với em 1 ngày nữa kìa.
Dung: Vậy hả? 1 mình Chev hay tất cả?
Vũ: Cả đám, tụi nó thích group sex mà.
Dung: Hihi… vậy là cả đám cũng thích luôn hả?
Vũ: Ừm… khen quá trời, 1 mình em hạ gục 4 thằng nó luôn, mạnh dzữ nha.
Dung: Hihi… em có làm gì đâu, hôm qua em cũng hơi say, nên không nhớ nhiều.
Vũ để lên bàn 500 USD, rồi đứng lên đi vào cửa phòng tắm nói nhỏ nhẹ, lúc này Dung cũng đang lau người sau khi tắm và vệ sinh cá nhân xong.
Vũ: Anh để tiền trên bàn nhé, 500 USD nhé. Đám người Nga nhiều tiền lắm đó, nếu em đi thêm 1 ngày nữa tụi nó trả 800. Cưng còn sức thì đi tiếp nhé.
Dung nhìn Vũ cười tươi đi ra lấy tiền đếm, đủ 5 tờ 100. Dung đưa cho Vũ 2 tờ 100.
Dung: Em gửi chuỵ nè.
Vũ: Ôi, không cần đâu, của cưng mà, anh có phần của anh rồi.
Dung: Em không cần nhiều tiền đâu, thấy vui và hứng thì đi chơi vậy thôi, chứ em không phải cave gì đâu… nói chuỵ nghe, bạn trai em giàu lắm. Hihi.
Vũ: Ôi, bất ngờ thế… nhưng anh không lấy đâu. Tội đó, mang nghiệp.
Dung: Vậy em giữ lại nha… mà tụi nó cho chuỵ bao nhiêu? Em muốn biết giá của em. Hihi.
Vũ: Ờ… 1000…
Dung: Woa… nhiều nhỉ? Vừa sướng vừa có tiền. Haha.
Vũ: Con nhỏ này… đi làm đĩ chuyên nghiệp đi. Haha.
Dung: Giỡn thôi à, em không làm nữa đâu, phải về gấp rồi, bạn trai em mà biết là nó giết em đó.
Vũ: Ừm, vui thôi, đừng có dẫn sâu vào mấy việc này, thương em nên anh nói vậy đó.
Dung mặc xong chiếc váy rồi đến bên cạnh ôm cổ Vũ.
Dung: Thích chuỵ quá à, nhận em làm em kết nghĩa nha.
Vũ: Được nha, có số điện thoại rồi đó, anh cũng hay đi vào Saigon à, có gì anh em mình cứ giữ liên lạc nha, có việc gì cần nhớ gọi anh.
Dung: Dạ, chị yêu.
Vũ: Thôi đi má, má gọi con là anh đi, gọi chị em người ta nghe được không thích.
Dung: Dạ, anh chuỵ.
Vũ: Hứ, con quỷ cái này.
Dung chào Vũ rồi đi nhanh ra ngoài cafe, cả nhóm thống nhất đi về Saigon gấp, mặc dù tiếc nuối chưa làm gì được nhiều với Dung nhưng cả nhóm đều chấp nhận vê lai Saigon theo ý Dung. Cả 4 ông đều có số đt của Dung, ai cũng hy vọng sẽ liên lạc được với Dung.
Chiếc xe lăn bánh nhanh, sau vài giờ cũng về tới trước cửa nhà ông Du, mới 3h chiều. Dung nhanh chân vào nhà ông Du lấy xe, lão Du không quên tranh thủ bóp mông, sờ vú cô gái mặc dù Dung cũng không hứng thú gì, nhanh chân về nhà thay đồ và tắm rửa, Tân về đến nhà và qua nhanh nhà Dung với vẻ hoảng hốt. Tân phi thẳng lên phòng Dung với vẻ gấp gáp.
Tân: Sắp có chuyện không hay xảy ra, anh đưa cho em số tiền này. Hãy cố gắng chờ anh về.
Dung chưa kịp nói gì thì Tân hôn Dung rồi đi thật nhanh, Tân đưa cho Dung 5 cây vàng và 50 triệu tiền mặt, số tiền cực lớn vào thời điểm đó, đủ để có thể làm vốn buôn bán hoặc mua 1 căn nhà nhỏ.
Vài ngày sau, Dung biết tin Tân bị công an bắt vì tội hút Heroin, đua xe gây tai nạn, Tân bị kết án 3 năm tù, trong quãng thời gian này, người vợ cũ và Dung đều đến thăm nuôi Tân, sau 1 quãng thời gian Tân nói với Dung trong 1 lần đến thăm nuôi Tân.
Tân: Em là cô gái tốt, anh thương em nhiều lắm, nhưng vợ cũ anh đã hối lỗi và thực rất yêu anh, khi hết hạn Tù, tụi anh sẽ làm lại với nhau.
Dung rất buồn và shock khi Tân chia tay mình, nhưng Dung chấp nhận vì đó là điều tốt nhất cho Tân và cho chính Dung nữa. Dung và vợ cũ của Tân giữ mối quan hệ tốt, thỉnh thoảng vẫn gặp nhau trò chuyện. Trong quãng thời gian này, vì gặp chuyện quá đau lòng và thực sự là cú sốc đầu đời nên Dung không gặp bất cứ ai trong nhóm những người đàn ông, cũng không có hứng thú gì đến sex, chỉ có duy nhất Vũ là người Dung liên lạc và tâm sự nhiều, Vũ xem Dung như em gái nên cũng khuyên bảo và tâm sự nhiều việc. Với số tiền của Tân cho, Vũ giới thiệu cho Mẹ Dung sang 1 sạp quần áo tại 1 chợ khá đắt đỏ ở Saigon.
Dung chúi đầu vào việc học, kinh tế gia đình ổn, Dung có những người bạn mới tại trung cấp Tài Chính, như để quên đi những khoảng thời gian trước kia, Dung nghe lời khuyên của Vũ học thêm 1 trường thiết kế Graphic, Ngoại ngữ, Dung tìm thấy nguồn vui tuổi trẻ qua việc học.
Sau 4 năm, Dung bây giờ đã học xong và bắt đầu phải kiếm việc làm, tự cho mình 1 kế hoạch sống độc lập và đón nhận tình yêu, hẹn hò với những chàng trai mà mình thấy hợp mắt.
Vào 1 buổi tối, đang ngồi lướt web xem tin tức và tán gẫu với đám bạn, Dung bất ngờ nhớ tới cái nick yahoo cũ của mình. Lục lại trí nhớ thì cũng nhớ ra cái pass để vào nick, thật may là nó còn, vẫn còn đó cái group chat với mấy người đàn ông cũ, Dung khẽ mỉm cười, nhớ lại mấy năm trước, trong đầu thắc mắc sau mấy năm mấy ông này bây giờ thế nào, Dung vào group kéo lại history đọc tin nhắn, Dung cười thích thú về những tin nhắn của mấy ông già dê trong group, kéo tới 1 đoạn tin nhắn xuất hiện vài tấm hình.
Dung giật mình run run lên khi không phải 1 vài tấm hình, mà rất nhiều hình, những tấm hình sex đầy dung tục và thác loạn, mặc dù đã được che mặt cẩn thận nhưng Dung vẫn nhận ra cô gái trong hình chính là mình, hình ảnh Dung đang làm tình tập thể cùng với nhóm của ông Du, cả những hình ảnh chân dung nude ông Du chụp cho Dung cũng có, lần theo những đường links được gửi trong group, Dung tìm thấy vài đoạn clip ngắn ghi lại cảnh Dung làm tình với nhóm Du, dĩ nhiên là có che mặt cẩn thận.
Dung bần thần một lúc rồi tìm cái điện thoại cũ, rất may là nó còn hoạt động được sau khi sạc pin, Dung tìm số đt ông Du. Bên kia nghe máy.
Dung: Alo, em là Dung đây, phải anh Du.
Du: Ồ, phải là Dung… Dung bạn thầy Bằng và cả nhóm?
Dung: Dạ đúng, em thấy shock khi anh post hình ảnh em lên mạng.
Du: Ồ, anh che mặt mà.
Dung: Ông thật khốn nạn, tui sẽ có cách trị ông, làm cách nào đó xoá hết ngay đi.
Du: Em sao thế? Lâu rồi không gặp, em không còn hiền lành như xưa nhỉ?
Dung: Fuck, tui đang rất tức giận, nếu không muốn nói là sẽ tát cho ông 1 cái nếu ông ở đây.
Du: Nè… đàng hoàng nhé, chửi thề luôn rồi hả? Nếu anh mà ở gần em thì a sẽ cho em tát… hê hê…
Dung: Mất dạy, ngày xưa tui đúng là ngu mà, xoá hết đi… mất dạy…
Du: Thôi… đừng nóng… giận quá mất khôn, mấy cái đó là che mặt lại rồi, còn mấy cái bản gốc thì anh còn giữ đây nè… có muốn tát anh thì ngày mai hẹn cafe đi.
Dung: Đừng có mơ… tui không ngu đâu… ông xoá hết ngay mấy bản gốc đi.
Du: Vậy thì gặp anh đi, anh cho e tát anh đó… sau đó thì a sẽ chơi em…
Dung: Không đời nào… mất dạy…
Du: Mất dạy vậy mà có người ngậm ku thằng này rồi đó… còn năn nỉ thằng này nữa đó…
Dung bất chợt rùng mình, có chút hưng phấn khi nghe thấy ông Du nói vậy, giọng điệu Dung trùng xuống.
Dung: Không có… năn nỉ gì?
Du: Năn nỉ tui bắn tinh trùng cho em mút đó… nhớ chưa?
Dung: Không… mất dạy… xoá đi, bây giờ ông muốn sao mới xóa?
Du: Hẹn cafe đi rồi anh nói.
Dung: Ok, mấy giờ ngày mai?
Du: Sáng nhé, 8h sáng, cafe sân vườn Thanh Đa.
Dung: Ừm.
Dung cúp máy lăn ra giường suy nghĩ, tức tối và suy nghĩ cách đối phó, như một thói quen Dung điện thoại cho Vũ, kể hết sự việc cho Vũ nghe.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro