Tự truyện của dâm dâm cô nương

Phần 2

2024-08-04 00:52:06

Phần 2
Sau hai tuần trải qua một kì nghỉ hè thú vị với trò chơi bí mật, mình phải trở về thành phố. Chia tay anh họ, mình cảm thấy buồn lắm, trong lòng cứ ước ao được ở lại thêm và thầm mong rắng hè năm sau mau tới để có thể được cùng anh họ chơi trò chơi đó.

Con nít thì mau quên, thế nhưng cái ấn tượng về trò chơi bí mật dường như quá sâu đậm nên mình cứ nhớ mãi. Có lúc cảm thấy bức rứt khó chịu trong người, mà sau này mới biết đó là nứng, mình tự lấy tay day day lên quần sịp, hệt như anh họ đã làm, dù cảm giác không thích bằng, nhưng cũng làm mình cảm thấy khá hơn.

Mình có một nhỏ bạn học chung mẫu giáo, tên Thùy, nhưng nhà gần nhau nên đến khi lên cấp một mình vẫn thân với nhỏ. Nhỏ người ốm, da ngâm đen, mẹ mình thường trêu là nhỏ suy dinh dưỡng, so với mình thì nhỏ ốm hơn nhiều lắm, dù mình lúc đó cũng chỉ roi roi người. Mình thường sang nhà nhỏ Thùy chơi, vì nó mồ côi cha, một mình mẹ nó nuôi hai chị em, nên làm việc suốt ngày không có ở nhà. Chị nó thì học hai buổi, trưa về nhà nấu cơm rồi lại đi, còn nó và mình chỉ học một buồi thôi, nên mình thường xin phép mẹ sang chơi với nó cho đỡ buồn.

Một buổi chiều, mình sang nhà nó chơi. Nó vừa thấy mình ở cửa đã lôi ngay vào nhà rồi đẩy mình lên lầu. Nó nói nhỏ:

– Lại đây nè, mày phải im lặng nghe hông. Cúi đầu xuống tí.

Nó lôi mình tới gần cửa sổ, nhìn hé qua khe hở giữa hai cánh cửa gỗ, mình thấy một ông khoảng ba mươi, ngồi lên bà chị điên cạnh nhà nhỏ Thùy. (Bà chị đó không hẳn là điên, nhưng hơn hai chục tuổi mà cứ ngu ngu ngơ ngơ, lúc nào cũng cười hề hề như con nít. Bả sống với chị ở giá, bốn chục tuổi mà không có chồng, nhưng chị bả bận rộn lắm, chẳng lúc nào ở nhà, nên bà điên này hay lang thang trong xóm.) Ông đó cứ nhổm lên nhỏm xuống trên người bà chị điên, mắt thì lim dim, miệng nói những từ không nghe rõ. Mình nhớ lại gương mặt anh họ lúc chơi trò bí mật cũng hệt như vậy. Tự dưng mình lại cảm thấy cảm giác lạ lẫm kia. Nhỏ Thùy khều mình.

– Ổng làm gì bà đó vậy mày?

Mình cũng không biết đó là gì, nên nói bừa.

– Hai người đó chơi trò bí mật đó.

– Trò bí mật là gì?!

– Là trò chơi vui lắm, nhưng không được nói ai cả, nói ra sẽ mất vui ngay. Mày muốn thử không?

– Tao muốn. Nhưng phải làm sao?

– Dễ ẹc, mày tụt quần ra đi, nằm xuống giường tao chỉ cho.

Nó bạn nghe theo, lẹ làng tụt quần xuống. Công nhận (theo trí nhớ của mình) da nó đen thì chim nó cũng đen nốt, mà còn ốm nhom nhìn tương phản lại với con chim mũm mĩm, múp míp trắng trẻo của mình. Mình lấy tay xoa xoa cho nó hệt như anh họ đã làm và hỏi câu hệt như anh đã hỏi:

– Mày thích không?

– Ừh thích.

Mình cũng tụt quần ra, bảo nó xoa xoa cho mình.

– Sao tao thấy ông đó đè lên người bả mà mày. – Nhỏ bạn hỏi.

– Tao không biết nữa. Để tao đè lên mày thử xem sao.

Mình cũng bắt chước, nằm lên con bạn, rồi đẩy đẩy trên người nó. Chim mình chạm lên con chim nó, cả hai đều nhỏ xíu. Quả thật là thích hơn thật. Cứ mỗi lần nhổm người lên là người mình có cảm giác như 1 dòng điện chạy qua, sướng lắm. Sau này mình mới biết đó là do khi nứng nên cái hột le cương lên và trồi ra ngoài 1 tí nên đã cạ cạ vào cái mu của nhỏ bạn. Cũng như những lần chơi với anh họ, chỉ một lúc là cảm giác sướng khoái kia lại tới. Người mình giật giật rồi lả ra, ngả phịch xuống người nhỏ bạn. Mình nhìn con bạn cười hì hì.

– Đến phiên tao nha – nhỏ bạn thích thú

Nó leo lên người mình rồi cũng cạ lên cạ xuống trên cái mu múp míp trắng nõn không 1 sợi lông tơ của mình. 2 con bé 7 – 8 tuổi tiếp tục học đòi chuyện người lớn. Thú thật lúc mình cạ nó thì sướng lắm nhưng đến lúc nó cạ mình thì lại không (vì không chạm trúng hột le). Sau 1 lúc người nó cũng co giật 2 mắt lim dim, nó thở mạnh 1 cái rồi gục lên người mình. Chim nó ướt ướt, chim mình cũng thế, ướt nhẹp. Mình hỏi nó :

– Thích hông mạy ??

– Thích… Đã ! – Nó vừa nói vừa thở

Rồi cũng như anh họ, mình dặn nó là không được nói ai nghe. Nó ừ 1 cách khoái chí rồi 2 đứa mặc quần vào típ tục chơi đồ hàng đến tối thì mình về nhà ăn cơm. Sau đó, cứ đều đều 1 tuần là mình lại chạy sang nhà nhỏ Thuỳ 2 – 3 lần và 2 đứa lại cùng nhau chơi trò bí mật…

Một buổi trưa nọ, mẹ phải đi công chuyện, bắt mình ở nhà coi nhà. Chán vì không được sang nhà nhỏ Thùy chơi trò chơi bí mật với nó, cũng chẳng biết làm gì nên mình ngồi thừ ngoài cửa. Lát sau, nhỏ Hoài hàng xóm đi ra, nhìn thấy mình nó hỏi:

– Êh T, sao ngồi đây vậy?!

– Mẹ đi rồi, tớ không biết làm gì. (Nhà Hoài là người Bắc nên thường xưng “cậu”, “tớ” với mình nghe mắc cười.)

– Tớ sang chơi với cậu nhé.

Đang chán, nên mình gật đầu. Vì nhỏ Hoài này cũng nhiều trò lắm, lúc nào nó cũng bày trò này trò kia cho tụi nhóc trong xóm, chơi với nó chắc chắn vui rồi.

Hoài vào nhà lấy búp bê rồi sang chơi. Hai đứa thay áo cho búp bê chán chê lại lôi đồ hàng ra chơi, nhưng chỉ một lúc sau là chán. Hoài mới hỏi tôi:

– Êh này, cậu biết cái trò con trai con gái không?!

– Là trò gì thế?!

– Là cái trò mà cái ấy của con trai chạm vào chim mình đấy?!

Lúc ấy mình mới nhớ lại cảnh mà ông kia đã làm với bà chị điên cạnh nhà con Thùy, tôi gật. Hoài nói tiếp:

– Con gái cũng chơi với nhau được đó.

– Ý Hoài là trò bí mật hả?!

– Ừh. T. Biết hãh?!

– Biết.

– Thế mình chơi đi.

Tôi nhìn con bạn, hơi khựng lại vì không nghĩ một đứa ngoan hiền như con Hoài lại biết trò chơi bí mật. Nhưng vì đang cảm thấy bứt rứt, cảm giác muốn được chơi cái trò ấy lại đến, mình liền đồng ý. Nhỏ Hoài đứng lên tuột quần sịp xuống, cởi váy ra. Da nhỏ này trắng muốt, chim cũng mũm mĩm nhưng có vẻ to hơn mình. Mình cũng cởi quần ra. Nhỏ nằm đè lên mình, cũng nhún, cũng đẩy đẩy, có vẻ thành thục lắm. Nó còn rên nữa cơ. Mình nghĩ, chắc nhỏ này chơi trò bí mật nhiều rồi, nên mới rành như vậy. Con nhỏ chơi lâu ơi là lâu, mình nằm dưới không có cảm giác thích là mấy (vì có được cái gì cạ vô chim đâu) nên mình hơi cằn nhằn:

– Lâu quá àh, tới lượt tớ nữa.

– Aaaarg… Đợ.. ợi… Tí… Điiiiiii

Mình cũng sợ làm nó giận sẽ không chơi với mình nữa nên mình nằm im. Lát sau nhỏ đẩy nhanh hơn, và rồi rên lớn một cái, sau đó nẳm phục xuống người mình. Mặt nhỏ có vẻ thích thú lắm. Mình ngổm dậy ngay:

– Tới tớ nèh.

Nhỏ Hoài nằm ngửa lên, mình úp chim mình lên chim nó. Chim nó bây giờ ướt ướt, làm mình thích hơn. Mình day day chim mình lên nó, cảm giác tê tê nhưng thích lắm. Mình day nhanh và mạnh, vì sợ mẹ về bất chợt, nên chỉ lúc sau là mình cũng tới tột đỉnh. Mình nằm lăn ra đất cạnh con bạn. Hoài nhìn mình cười:

– Mai mình lại chơi tiếp nha.

Rồi hai đứa mặc quần vào, móc nghéo sẽ không nói chuyện này cho ai.

Cũng có lần, cả 3 đứa mình: mình, Thùy và Hoài cũng tham gia trò chơi. Lần đó, nhỏ Thùy đang chơi ở nhà mình, thì nhỏ Hoài qua tìm mình. Mình rủ nó vào, cả 3 đứa chơi trò gia đình. Mình phân cho nhỏ Hoài là chồng, còn mình với con Thùy là vợ. Mình chạy xuống bếp xin mẹ cái chăn, giăng lên bốn góc làm nhà. 3 Đứa đang chơi đồ hàng vui vẻ thì nhỏ Hoài rủ chơi trò chơi bí mật. Mình nhìn Thùy ý dò hỏi. Thùy gật. Nhưng vì có mẹ ở nhà, không dám cởi đồ ra nên tụi mình mặc đồ nằm đè lên nhau, mình và con Thùy nằm ở dưới, còn Hoài thì nằm trên. Hoài nằm trên con Thùy trước, vẫn như những lần trước, nó chổng hai tay đẩy đẩy phần hông dưới, trong khi con chim nó úp chặt lên con chim của con Thùy. Lần này con Hoài không dám rên nữa, nó chỉ im lặng mà làm. Tự nhiên có tiếng nói:

– Mấy đứa làm gì vậy hã?! – Mẹ mình đứng trước “căn nhà” bằng chăn, có vẻ tức giận, mẹ lôi mình ra, la cả ba đứa một trận, bắt hứa không được làm vậy nữa rồi dẹp luôn cái chăn. Con Hoài, Con Thùy sợ xanh mặt, nó níu níu tay mình. Chắc tụi nó sợ mẹ mình méc mẹ tụi nó. Con Hoài chạy một mạch về nhà, mấy bữa sau không dám qua nữa. Còn Thùy với mình ngồi một góc, chẳng dám làm gì. Tới chiều mẹ nó qua đón, nó run cầm cập, nhưng may cho nó, mẹ không nói gì cả. Nhưng con nít mà, làm sao ngăn được trí tò mò, cho nên chỉ hôm sau là mình lại chạy qua nhà con Thuỳ và típ tục trò chơi bí mật. Khi thì với con Thuỳ, khi thì với con Hoài, dần dần mình càng lúc càng thích thú cảm giác đó hơn và lại mong đến dịp về quê. Chắc chắn, thế nào anh Lâm cũng lại rủ mình chơi trò bí mật!!

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tự truyện của dâm dâm cô nương

Số ký tự: 0