Truyện sex do một người phụ nữ kể lại
Phần 13
2020-06-14 11:39:00
Đến nơi, chào tạm biệt anh và chúc anh làm việc ngày mới vui vẻ tôi tiến bước thật nhanh vào căn phòng ấm áp cả mình, len lỏi bước lên những phòng trên cùng mọi người tán gẫu cho vơi đi cảm giác lạnh lẽo trong lòng.
Tôi và anh trở lại bình thường như không có chuyện gì xảy ra, định rằng sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa, nhưng cảm giác cô đơn thật sự rất đáng sợ, cái tôi cần giờ đây là một hơi ấm để dựa dẫm và cũng chính vì những nguyên nhân này tôi không buông tay với anh.
Cho đến một ngày, anh mời tôi đến dự buổi tiệc nho nhỏ tại nhà anh, tôi do dự mãi rồi cuối cùng cũng đồng ý, thay vì rút kinh nghiệm lần trước khi đến gặp ba mẹ Hiếu, tôi ngơ ngác như chú nai vàng thì lần này tôi nên trang trọng hơn trong cách ăn mặc nhưng tôi đã không làm vậy, tôi chọn bộ trang phục hết sức đơn giản, không điểm chút phấn, không một món trang sức trên người. Đúng 7h điện thoại reo, anh đã đến, tôi bước nhanh chân để anh có thể thấy được tôi hiện tại một cách nhanh chóng hơn.
Tôi đang đứng ngay trước mặt anh nhưng dường như anh không tin đó là tôi thì phải, anh nhìn lạ lẫm và lên tiếng:
– Hôm nay anh thấy em lạ vậy, hiểu ý anh nhưng tôi vẫn cứ vu vơ như không hiểu.
– Em lạ là lạ thế nào, em vẫn bình thường thôi mà.
– Đây không phải là cách ăn mặc của em từ khi anh quen em đến nay.
– Vậy em thế này có vấn đề gì không? Giống cô em hai lúa mới lên tình thế này chắc là không đến nỗi quá tệ chứ.
– Không giống cô em hai lúa nhưng anh nghĩ em nên thay trang phục khác vì hôm nay anh muốn giới thiệu em với ba mẹ.
Tôi nhìn anh, có cái vẻ gì đó thích thú lạ thường:
– Em muốn như thế này đến gặp hai bác, anh phải tôn trọng sự quyết định của em.
Trong thâm tâm tôi, tôi muốn vẫn là tôi như khi đến với gia đình Hiếu để xem thử dân thành phố này chọn con dâu dựa vào cái gì trên con người cô ấy, vả lại, tôi thoáng nghĩ, nếu như họ cũng không chấp nhận tôi như ba mẹ Hiếu thì cũng hay, cũng là một sự thử thách đối với anh ta. Tình yêu thu được trên sự bản lĩnh của người đàn ông đó mới là điều Lý cần. Nghĩ vậy tôi quay sang anh và nói:
– Một là mình đi, hai là em vào nhà, không có có đường thứ 3 nữa để lựa chọn.
Tuy quen tôi không phải là khoảng thời gian quá lâu nhưng dường như anh cũng hiểu được chút ít sự bướng bỉnh của tôi, anh gật đầu trong cảm giác khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt, nói một chút về anh, (anh là người đàn ông thích phụ nữ ăn mặc hợp thời trang và bắt mắt nên mới có cớ sự thế này xảy ra.)
Xe dừng lại trước cửa nhà, lần đầu tiên tôi bước chân vào nhà anh, căn nhà khá là thông thoáng, nằm ngay trong nội thành, nhưng lùi vào con hẻm nên không gian có vẻ rộng rãi hơn so với những căn phố mặt tiền, trước nhà anh có rất nhiều lan, loại hoa mà tôi yêu thích nhất vì sự khó chịu nhưng rất dẻo dai, khó chịu là vì nó rất khó ra hoa, dẻo dai là vì khi nó đã ra hoa thì trụ lại rất lâu mới tàn, mà sức hấp dẫn của nó thì đúng là không chê vào đâu được.
Tôi bước chân dần vào bên trong, nhà anh không có quá nhiều người như tôi được biết thì anh có một người em trai cũng trạc cỡ tuổi tôi và một người anh trai đã có gia đình với hai cháu một trai và một gái, tất cả đang nằm trong tầm quan sát của tôi, có thêm một vài người lạ nữa là bạn của ba mẹ anh và bạn của anh. Tôi cúi đầu chào hai bác thật lễ phép và không quên gật nhẹ đầu chào anh chị của anh.
Nhập tiệc, tôi ngồi cạnh bên anh và bên kia là mẹ anh, kết thúc, tôi phụ mọi người dọn dẹp nhưng chị dâu anh ngăn lại và chỉ tôi về phía ba anh mẹ anh nói:
– Ba mẹ chị có chuyện muốn nói với em, em sang đó đi còn lại cứ để chị, một nụ cười thật nhẹ nhàng tôi trao cho chị cùng cái gật đầu khe khẽ.
Tôi không có cảm giác hồi hộp, cũng không có cảm giác sợ hãi, tôi cảm thấy mình điềm tĩnh đến kỳ lạ, có lẽ vì không khí gia đình anh thật ấm áp khiến tôi thấy thân thuộc chứ không như gia định Hiếu, sự ngột ngạt khó chịu ngay khi đặt chân vào.
Ba mẹ anh chỉ tôi ngồi chiếc ghế đối diện và hỏi một vài thông tin về tôi cũng như gia đình tôi, được một lát mẹ anh đừng dậy và lúc này chỉ còn mỗi tôi và ba anh ngồi lại đối diện với nhau, ánh mắt bác nhìn tôi thật trìu mến, công việc của bác thuộc lĩnh vực BĐS, và ngành tôi đang theo học cũng thuộc ngành kinh tế vì vậy để đối đáp với bác trong những tình huống bác đưa ra cũng không mấy là khó khăn, cũng là cuộc trò chuyện đó tôi đã được bác truyền đạt một vài kỹ xảo trong làm ăn, tôi cũng là loại phụ nữ có nhiều tham vọng trong cuộc sống vì vậy những điều đó với tôi mà nói không thừa chút nào mà còn rất hữu ích, kết thúc câu chuyện lúc 9h30 cùng một câu nói dí dỏm, bác có nói quá nhiều mong con thông cảm, vì bác rất thích con, ngay từ lúc con bước vào nhà, ánh mắt con nói cho bác biết con là một con bé rất bản lĩnh.
Tiễn tôi ra cửa cùng với nụ cười ấm áp, bác đã cho tôi biết cuộc sống này vốn còn tồn tại những bậc cha mẹ thật sự đáng để người nể trọng, và tất cả đều phải phụ thuộc vào lối sống của mỗi gia đình, bác đã không chê một con bé quê mùa như tôi. Ngồi sau lưng anh cảm giác lân lân khiến tôi cứ mỉm cười mãi và giễu cợt anh:
– Em đã thành công rồi nhé.
– Anh biết em giỏi rồi, bình thường ba anh rất ít khi nói chuyện với ai lâu như thế, sao ba anh lại chịu ngồi tiếp một con bé bướng bỉnh như em hơn 30 phút thế nhỉ.
Câu nói này như tăng thêm cho tôi chất xúc tác của sự mãn nguyện, anh đang nắm lấy bàn tay tôi, và rồi một bàn tay nữa đặt lên như ý muốn tôi ôm anh, ngồi phía sau anh, tôi đang dần thấy hơi ấm nhưng tuyệt cảm giác về những dục vọng không còn nữa, tất cả như tan biến vào hư không từ khi nào xa thẩm vậy, xe đang bon bon trên đường, anh bỗng dừng lại, tôi hiểu rằng anh chuẩn bị có ý đồ đen tối đây, con đường vắng tênh với những cặp tình nhân đang ôm nhau với đủ thứ trò trên đời, nhìn lẫn quất xung quanh và dừng lại ở một cặp tình nhân, hết sức lộ liễu như giữa chốn không người tôi thấy anh đang dần len lỏi bàn tay mình vào bên trong chiếc váy của cô nàng đang ngồi với tư thế dang chân trên xe, đang định thần sẽ xem cục diện của họ đi đến đâu chợt anh bị anh đặt lên đôi môi nụ hôn ngọt ngào, đúng là nó ngọt ngào, ngọt nhất so với những nụ hôn từng hôn anh bấy lâu nay, có vẻ như sự ấm áp ban nãy truyền tải dần đến tận bây giờ và làm nên sự ngọt ngào này.
Sự ngọt ngào đầy tôi dần bước vào cái gọi là mỹ mãn, hình ảnh một người đàn ông có thái độ coi thường tôi ngay trên giường đã biến mất từ lúc nào, tôi coi anh như một con người hoàn toàn mới lạ, tay anh đang hành động, nhưng điều tôi muốn lúc này không phải là những thứ dục vọng, tôi đẩy anh ra và ngăn anh lại không để anh chạm vào mình:
– Anh sao vậy, anh có biết đây là đâu không?
– Em không thấy ở đây ai cũng vậy hết sao, có gì đâu chứ.
– Anh nhìn thấy họ như vậy anh có cảm giác gì nói em nghe thử xem.
– Anh thấy bình thường không có gì để nói cả.
– Nhưng với em thì không bình thường, cái gì cũng phải có nơi có chỗ và có mục đích, không thể cứ thích làm gì thì làm tùy theo cảm hứng mà không thèm quan tâm đến nơi mình đang tồn tại.
Cãi nhau với nhau mỗi lúc mỗi kịch liệt hơn, sự ngọt ngào vẫn còn đây mà giờ lại biến thành thế này, đúng là khó chịu thật, tôi vẫn đang ngồi trên xe và anh thì đứng mặt đối mặt với tôi, tôi có cảm giác cái gì đó đang trỗi dậy, nhìn anh tôi thấy anh đang quan sát mọi người mà nhất là cái cặp khi nãy tôi đã thấy, họ đã đi xa hơn, anh chàng đó dường như chui hẳn vào bên trong chiếc váy của cô ta, còn cô ta thế nào thì tôi không biết, khung cảnh nơi đây chỉ có vài ánh đèn nho nhỏ leo lét nên để thấy là chuyện rất khó khăn, tôi không thèm nhìn đến họ nữa mà cũng đồng thời ngăn chặn anh lại bằng cách bước xuống xe và yêu cầu anh phải về ngay bây giờ, hôm nay tâm trạng tôi rất tốt, tôi không muốn nảy sinh những dục vọng phá tan đi chúng. Còn anh, bị cắt ngang đoạn phim hay làm anh cụt hứng công thêm tình hình nãy giờ tôi có cảm giác anh đang khó chịu rất nhiều.
Về đến nơi anh có ý định muốn ở lại qua đêm cùng tôi trong căn phòng này, chưa phải là rõ ràng nhưng ý định đã có vì vậy tôi cố lãng đi và chào anh trước thay vì do dự đứng lại thêm nữa, tôi quay lưng bước vào trong gấp gáp để tránh phải bị anh kêu ngược trở lại, lại là Hiếu xuất hiện trong tìm thức, lại một sự so sánh nữa tồn tại, anh không giống Hiếu, Hiếu luôn biết tôi muốn gì và luôn dừng lại đúng lúc không cần đến tôi phải tìm biện pháp giúp Hiếu hiểu, rồi cũng chợt nhận ra được cái này mất cái kia cơ mà, ý nghĩ đó đã xua tan đi tất cả.
Sáng hôm sau tôi thấy tinh thần mình tốt hơn rất nhiều, cảm giác nhớ Hiếu giờ chỉ còn thoang thoáng, tôi bắt đầu suy nghĩ đến anh nhiều hơn, dẫu biết rằng đây không phải là tình yêu mà chỉ là cái thứ tình cảm cần có, chỉ là như vậy, hiện trạng này tồn tại ngay thời điểm này.
Lúc này đây tình dục đã thật sự ngủ yên ở một nơi sâu thẳm nào đó, cảm giác thèm khát nhục dục không còn tồn tại nữa, tôi vốn nghĩ mọi việc thế này coi như đã ổn, nhưng thực tế không là như vậy.
Tôi gặp anh mỗi tuần 2 lần, thường thì phải cố gắng lấn áp thật nhiều mới có thể thuyết phục anh không nghĩ đến tình dục, lần nào anh cũng nhắc đến nó và có ý định quan hệ, dần dà tôi cũng thấy nản, nản vì sự khát dục nơi anh quá cao mà bản thân thì giờ đây không muốn, đó là phía tôi, còn với anh có lẽ anh cũng nản, nản vì tôi không thể đáp ứng nhu cầu của anh.
Đến một buổi chiều, anh bảo tôi chuẩn bị và sẽ qua đón tôi, tôi cũng vẫn chỉ nghĩ rằng như thường lệ nhưng hôm nay anh đưa tôi về nhà anh, tôi không thấy bất ngờ hoặc có bất kỳ suy nghĩ nào cả cho đến khi bước dần vào bên trong, không thấy hai bác, không em trai anh, căn nhà vắng lặng và chắc chắn rằng giờ đây chỉ có tôi và anh tồn tại nơi này. Thật sự mà nói tôi của hiện tại như con người khác hẳn, nếu là lúc trước, trong không gian thế này sự thèm khát chắc chắn không thể tránh khỏi, nhưng Lý của ngay giờ phút này chỉ muốn đến với tình dục theo phương án khi Lý đã thật sự đặt tình cảm cho anh và là thứ tình yêu trọn vẹn kìa.
Tôi chọn chiếc bàn ngay phòng khách và định vị nơi đó, anh loay hoay làm gì bên trong không biết, một lát sau anh mới trở ra và trên tay anh lúc này là ly nước cam mới vừa được anh pha chế, anh đặt nó ngay trước mặt tôi sau đó bước ra đóng cửa nhà lại, thoáng thấy chắc chắn sẽ phải khó xử trong lúc này đây, nhưng đã lỡ bước vào không thể bước ra được nữa, chỉ có mỗi cách là đến đâu tính đến đó vậy.
Anh ngồi ngay bên cạnh tôi và vu vơ một vài câu chuyện, được một lát anh đề nghị tôi cùng anh vào phòng anh với lý do gì đó tôi không nhớ rõ nữa.
Tôi biết rằng giờ đây chỉ có một lý lẽ hết sức thuyết phục mới có thể khiến anh dừng lại cái trò mà anh đang cố tình sắp đặt này, bước theo anh đến phòng, đây là lần đầu tiên tôi vào phòng anh, đúng là phòng của phái mạnh dù có cố gắng đến mấy cũng không có được sự gọn gàng ngăn nắp dưới ánh mắt tôi, tôi ngồi xuống cạnh giường và chờ đợi điều gì sẽ đến, anh cũng đã đến và nói:
– Hôm nay em đừng từ chối anh có được không?
– Em hãy cho anh có lại cảm giác hôm đó, cái cảm giác khiến anh không bao giờ quên được.
– Em chưa có sự chuẩn bị cho điều này, hãy cho em thời gian.
– Vậy hôm đó tại sao em lại đến bên anh, em cho anh cái cảm giác không thể quên được giờ em lại nói là em chưa chuẩn bị, có quá mâu thuẫn không?
– Nếu em nói với anh, hôm đó em không hề có bất cứ cảm tình gì với anh nhưng chỉ là vì dục vọng mà đến với anh thì anh nghĩ sao.
– Anh hiểu điều đó, nhưng mà bây giờ đã khác, em và anh đã là người yêu của nhau, lúc đó được tại sao bây giờ lại không được.
– Lúc đó được vì dục vọng trào dâng lên không thể kiềm chế, chính vì như vậy nên em đã thất bại, nếu hôm nay anh cứ khăng khăng muốn vậy thì kết quả sẽ không khác gì lần trước đâu, anh hiểu không?
Anh xua tay, và lặng lẽ ngồi xa ra một chút:
– Em lúc nào cũng khó hiểu, cũng là tình dục mà lại phân biệt nhiều đến vậy, thật ra là do em khó hiểu hay em cố tình làm khó anh.
– Anh muốn nói sao cũng được, em chỉ nhấn mạnh cho anh hiểu, em không muốn biến cả anh và em thành nô lệ của tình dục, mà em muốn chờ đến khi nào em thật sự muốn được đi đến tình dục với anh bằng tình yêu. Em cần có thời gian để làm điều này, anh hãy thông cảm và cho em thời gian có được không?
Tôi nói những điều này với một kẻ đang khát nhục dục thật sự là chẳng có ý nghĩa gì cả, anh như không nghe lọt tai những gì tôi nói và cũng không hiểu tôi đang muốn nói gì thì phải. (Đàn ông và phụ nữ không giống nhau trong cách cảm nhận về tình dục, chúng tôi chỉ muốn trao tình duc cho những người mà chúng tôi thấy yêu và chỉ khi đó mới có được cảm giác thật sự và mới có sự tôn trọng đàn ông trên giường một cách thiết thực nhất trong từng hành động).
Tôi đã làm anh không còn hứng thú nữa, anh bước ra khỏi phòng, tôi mơ màng mông lung và chạy theo từng suy nghĩ của mình, tôi vốn rất phức tạp, nhưng nếu chịu tìm hiểu và bước từng bước một thì lài rất đơn giản.
Tôi cũng bước ra khỏi phòng, nhìn xung quanh không thấy anh, có lẽ anh đang làm gì đằng sau nhà, không đợi anh, tôi nhẹ nhàng lặng lẽ lê từng bước tự mình về nhà. Tôi đã ra đến ngoài đường lớn, điện thoại reo, là anh gọi, tôi tắt hẳn máy và tự mình về nhà.
Hơn một tuần sau không thấy anh, gọi điện cho anh, anh cũng không nghe máy, tôi chỉ cảm thấy hơi buồn đôi chút, và quyết định sang nhà anh.
Vừa đến cửa tôi gặp em trai anh:
– Anh Vương có nhà không em?
– Ủa chứ không phải ảnh đi với chị sao.
– Vậy là em không biết ảnh đi đâu, chị cảm ơn, vậy thôi chị về nha.
Chưa kịp rời bước thì ba anh đã ra.
– Con vào nhà chờ đi bác mới gọi cho nó, nó bảo đang trên đường về.
Tôi không còn cách nào khác là phải theo bác vào bên trong.
Hai bác cháu lại tiếp tục câu chuyện dở dang hôm trước, hơn 1h anh đã về tới, đi bên cạnh anh là một cô gái, một cô gái có khuôn mặt rất khả ái, thấy tôi anh thoáng bất ngờ nhưng cũng kịp bình tĩnh, ba anh lúc này cũng ra chiều khó hiểu, sau lời chào của cô gái đó cũng là lúc bác nhường không gian lại cho chúng tôi.
Khuôn mặt anh lúc này đã có cái gì đó rất khó xử thì phải, còn tôi, sự bình thản vẫn tồn tại ngay trong tìm thức, tôi đã khá quen thuộc với tình huống này khi còn quen với Hiếu, Hiếu lại là người tôi yêu mà tôi còn bình tĩnh thì huống chi là Vương chứ, nghĩ vậy tôi cười một cái nhẹ và gật đầu chào người con gái đó. Có lẽ chị ta lớn hơn tôi, nhìn có vẻ chững chạc. Không đợi anh lên tiếng, tôi tự giới thiệu.
– Chào chị, em là Lý, bạn của anh Vương, em đến đây có chút chuyện cần bàn với ảnh, chờ ảnh nãy giờ lâu quá chừng luôn, anh chị đi chơi có vui không?
Chị ta từ nãy đến giờ dường như mang tâm trạng khá lo lắng thì giờ như trút được gánh nặng bên mình cũng cười cười và gật nhẹ đầu.
Tôi quay sang nói nói cùng Vương mấy câu như để gỡ rối cho anh và chào tạm biệt hai người ra về, bước ra đến cửa, thấy bác đang đứng ngắm nhìn những cánh Lan do chính tay mình chăm sóc, tôi cúi chào bác rồi ra về.
Đêm hôm đó, anh đã cho tôi một lời giải thích, anh cùng người phụ nữ đó đã ra biển, anh đảm bảo rằng giữa anh và người ta không có chuyện gì cả, trả lời tin nhắn như ậm ừ cho qua chứ thật lòng mà nói, tôi đâu là phải đứa con nít mới lên 3 mà nói sao nghe vậy, nhưng thôi mặc kệ anh ta, tôi không đáp ứng được nhu cầu tinh dục thì bắt buộc phải để anh ta tìm đến người phụ nữ khác thôi.
Cũng từ hôm đó, tôi và anh nguội lạnh dần trong mối quan hệ này, cho đến khi anh sang gặp tôi và nói lời dứt khoát, anh cho tôi hai con đường dễ đi.
– Một là kết thúc, hai là tình yêu phải đi cùng tình dục, anh không có thời gian để chờ đợi nữa.
Cảm giác bị xúc phạm đã trực trào trong lồng ngực, tôi đang có cảm giác anh đến với tôi chỉ vì tình dục, anh nhấn mạnh hơn về cái tình yêu đi đôi với tình dục đó một lần nữa kèm theo câu nói, em đừng sống theo cái kiểu của mình nữa.
Tức giận xen lẫn cảm giác bị ức chế tôi hét lên không kiểm soát được:
– Tôi sống thế nào?
– Tình dục với anh quan trọng đến vậy sao, tôi không phải là loại phụ chính chuyên gì cả, nhưng càng thế này sẽ chẳng thể nào tôi bước đến tình dục với anh được nữa.
– Được vậy mình chia tay, đường ai nấy đi, cầu mong em sẽ tìm được người đàn ông có thể chấp nhận được cái lối sống cổ hủ của em.
Nghẹn đắng trong cổ họng tôi cũng thốt lên được:
– Tôi cũng chúc anh tìm được thứ tình yêu đi đôi với tình dục của anh.
Đến đây mọi chuyện coi như lại kết thúc, nó chưa phải là tình yêu nhưng cũng khiến tôi thấy đau lòng khôn xiết.
Cuộc đời bắt đầu rẽ sang trang mới những tình huống sau khi tôi trở về nhà.
Tôi không có cảm giác quá đau cho chuyện này, chỉ là những khoảnh khắc hụt hẫng đôi chút tồn tại, thời gian lặng lẽ tiếp tục trôi qua, càng lúc đau khổ thì tình cảm dành cho Hiếu càng đổ về nhiều hơn, tuy rằng Hiếu là người đàn ông không xứng đáng để tôi nghĩ đến nhưng Hiếu chính là người làm nên Lý của hôm nay, sự đau khổ giày vò tinh thần càng ngày càng khiến tôi sa sút hẳn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro