Phần 4
2024-07-15 09:22:20
“Cốc cốc cốc…”
– Ai thế?
Em và Linh vội vàng ngồi vục dậy chỉnh lại quần áo, và đi ra mở cửa thì:
– Ơ Huyền à, (định cân 3 à, em đùa đấy)
– Vâng, hai người xuống đi (mặt cười gian xảo), chuẩn bị xong hết rồi hi.
Lúc này thì em đi xuống trước, còn Linh và Huyền đi sau nhắn nhủ gì đó. Huyền thì chắc cũng đoán là em và Linh abcxyz khi nhìn thấy ga giường thì xéo, chăn thì đè lên gối. Nhưng khổ nỗi nào đã được cuốc nào đâu, toàn xà ngang với cột dọc, đang định ghi bàn thì em nó vào.
Sau đó bọn em ăn uống, và hát hò chúc mừng sinh nhật Huyền. Một cô bé đáng yêu với thân hình thật đầy đặn so với bạn bè cùng trang lứa. Nhưng cô bé đó lại đang như mang trong mình 1 nỗi buồn không tên.
Em và Linh đã vui vẻ bên nhau sau bao ngày xa cách, em vui lắm, nhưng cũng không khỏi tò mò và để ý, khi nhìn thấy những giọt nước mắt của Huyền rơi xuống trong khúc nhạc cmsn và tiếng vỗ tay của mọi người. Có lẽ ở ngay tại đây trong gian phòng này mọi người đều hiểu Huyền đang khóc vì điều gì… Một cô bé tuy đầy đủ về vật chất nhưng lại không có được tình cảm trọn vẹn của gia đình. Nhưng có lẽ còn có 1 lí do khác, khi Linh nói thầm vào tai em:
– Huyền mới vừa chia tay bạn trai anh ạ, hơn 1 tuần rồi.
Vâng đến lúc này thật sự em thấy cực kì tò mò vể cảm xúc của cô bé này. Để muốn như quên đi sự đời, Huyền đã chuẩn bị 2 chai vodka cho các bạn nam, 1 thùng ken cho các bạn nữ và thêm 1 chai chivas trong tủ…
Lúc đầu thì em cũng chỉ làm chai ken thôi, Linh thì không giám uống vì tí ba sẽ đến đón về. Quay sang thấy Huyền và một cô bạn nữa uống với mấy thằng con trai, em nhìn mà khiếp đảm. Đúng là đàn bà mà đã hận cái gì, thì chỉ có nốc chất kích thích trong sự bất cần. Em thấy mọi người đang tưng bừng, nên nháy Linh lên phòng để gần gũi với nhau một lúc trước khi đi về. Đúng là có chất kích thích có khác, em mạnh dạn hơn hẳn, vừa vào phòng em đà ôm chặt lấy Linh, hai đứa từ từ ngả xuống chiếc giường, có vẻ lần này Linh hơi bị đuối như thể bị cưỡng. Nhưng có sao đâu, lâu rồi mà, cũng phải im lìm trong vòng tay em, và “tận hưởng”. Được 1 lúc thì ở dưới nhà vọng lên:
– Linh ơi Ba đến đón rồi này.
“Vâng Linh nó đang rửa mặt trên phòng ạ”.
Hai đứa vội vàng vục vậy, Linh kéo lại cái áo trong… bọn em trao nhau những nụ hôn vội vàng. Linh đi xuống dưới nhà và chào mọi người, ở trên gác em nhìn theo từng bước chân, và khi Linh vừa khuất khỏi tầm nhìn. Thì đó cũng là lúc em trông thấy Huyền từ trên gác với chiếc áo cổ có phần hơi rộng, lộ ra vòm ngực, và cái tay của em di đi gãi gãi cái tờ rym. Bất giác Huyền quay lên nhìn em khi em đang vô tình nhìn vào ngực của Huyền. Em giật mình nhưng cố tình lờ mắt đảo đảo để giống như 1 thằng say. Vào lúc này mọi người cũng về gần hết, đồ đạc dọn dẹp gần xong, và em cũng đi xuống chào Huyền.
Em dắt xe ra khỏi cổng nhà Huyền với cõi lòng trĩu nặng khi vừa gặp Linh chả được bao lâu đã rời xa nhau. Huyền như hiểu được suy nghĩ mà động viên:
– A đừng buồn nhé, em cũng biết chuyện Linh sắp vào SG, hai người cố gắng vậy.
– Ừm cám ơn em, anh về nhé.
Đi trên đường nghĩ đến Linh nhưng một phần cũng không khỏi thắc mắc về con người Huyền, về đến gần nhà thì có điện thoại:
– Anh Nam à, a quên ví ở phòng em kìa!!!!
Em nghe câu nói đó mà rụng rời thân xác, vì trong ví ngoài tiền và giấy tờ, còn có Ba Con Sói. Thầm nghĩ Huyền mà thấy được thì quả ái ngại vô cùng. Không chần chừ, em quay đầu xe và phi thẳng về nhà Huyền. Nhưng khi đến gần nhà, em nhìn thấy 1 cảnh tưởng vô cùng hãi hùngggggg:
– Bốppppppp… anh là loại chó má, anh cút đi, biến về nhà ngay cho tôi.
– Em làm gì mà nóng thế, anh đã xin lỗi rồi mà, em không nhận thì thôi việc gì phải chửi.
– Biến, tôi không cần.
Thằng bé lủi thủi bước đi. Vâng thằng bé đó chính là bạn trai cũ của Huyền vừa mới chia tay được hơn 1 tuần, lý do là gì thì em cũng không rõ, có lẽ nó khốn nạn hơn em chăng? Chờ nó đi khuất khỏi tầm nhìn, em mới lại gần nhà và gọi Huyền, cô bé nhanh chóng ra mở cổng.
Lúc này Huyền mặc một chiếc váy ngủ, đôi vai thon cùng với 2 dây quai trong suốt lộ ra trên bầu ngực cô bé. Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua, vì lúc này em quan tâm tới cảm xúc của Huyền nhiều hơn, đôi mắt đỏ rơm rớm… Nhưng cũng chả có 1 giọt nước mắt nào rơi xuống, có lẽ Huyền là 1 cô gái mạnh mẽ!!!
– Anh vào đây, ngồi chờ em chút, em để ví trên gác.
Em ngồi dưới phòng khách nhìn xung quanh ngồi nhà, rồi nhìn xuống bàn thấy cuốn album, mở ra em thấy những bức hình của Huyền ngày bé chụp cùng bố mẹ, và thấy cái tấm Huyền như tập bò, thấy cởi truồng hihi…
– Anh Nam làm gì thế, không được coi trộm đâu nhé.
– Anh xờ lờ (sorry), nhìn e ngày bé dễ thương phết.
– Vâng giờ già xấu phải không anh. Mà anh đã ăn gì chưa, đến dự sn em sớm nhất, mà chả ăn uống gì à.
– Uhm, có gì đâu, mai ăn cũng được mà.
– Ơ thế anh chưa ăn gì thật à, thôi chết vậy không bảo em, giờ anh phải về chưa hay đi ăn cùng em nhé.
– Ờ thì! Uhm.. đi em.
Em cầm ví và dắt xe ra, để ý thì thấy ví vẫn dầy cộm cộm chắc ba chú sói vẫn nằm im trong đó. Hai đứa quyết định lên Nguyễn Hữu Huân ăn xôi yến, vừa ăn em vừa tâm sự chuyện em và Linh có lẽ cũng sắp phải chia tay, vì không vượt qua được rào cản của gia đình. Chuyện tình yêu của Huyền cũng buồn không kém, Huyền kể:
– Em với nó yêu nhau được nửa năm, nhưng suốt ngày cãi cọ, em không muốn mình là đứa con gái hay ghen tuông, nhưng không biết bao lần nó đi chơi gái, lúc đầu bạn em bảo nhìn thấy em cũng không tin. Thì tuần trước chính mắt em đã trông thấy, nên bọn em đã chia tay…
Sau khi tâm sự và ăn xong, lúc này cũng đã khoảng 12h, Huyền rủ em qua đài phun nước uống trà chanh. Nói thật với các bác chắc bình thường thì sẽ chẳng có đoạn nó rủ em đi ăn rồi còn đi uống nước súc miệng đâu. Có lẽ phần được một chút vẻ bề ngoài, phần khi nói chuyện, em cũng dễ nắm bắt tâm lí con gái, và xoáy sâu vào vấn đề họ quan tâm, nên được quý mến. Đó là ưu điểm nhưng trong trường hợp này, cụ thể là thời điểm này đã có 1 việc xảy ra ngoài tầm kiểm soát khi bọn em đang ngồi uống nước thì:
– Này, em cũng tốt đẹp quá nhỉ, d.m vừa đuổi anh xong giờ đã ngồi cùng thằng ôn con này.
Em bất giác quay lại, hóa ra là thằng bạn trai của Huyền, có lẽ bị Huyền đuổi về và chán đời giờ nó đi lang thang cùng hội bạn nó, và tình cờ bắt gặp Huyền và em ở đây. Sau khi nghe vậy Huyền cũng sửng sốt, hơi ngại nhưng cũng gân giọng lên mà trả lời:
– Tôi đi… đi đâu đấy là việc của tôi.
– Uhm tưởng thế đéo nào, ngoan ngoãn quá, giờ lại đi chơi với zai lúc nửa đêm cơ đấy
– Thì làm sao, giờ éo liên quan gì nhau, tôi thế đéo nào thì kệ mẹ tôi.
Như đoán được tình hình sẽ căng thẳng, vì thằng kia còn đi cùng hai thằng bạn nó, Huyền lôi tay em dậy và bảo:
– Đi về anh,
– Tình cảm nhỉ, ĐM… bố cái loại chó rúc sau váy đàn bà.
Em thề đến lúc này em cay lắm rồi, nhưng vẫn phải cố nhịn. Thứ nhất quan điểm của em rất rõ ràng, không bao giờ muốn đánh nhau với thằng con trai nào chỉ vì một đứa con gái, dù bình thường kể cả là hai thằng 1 lúc em cũng chơi, nhất thì bố mày nằm xuống cũng phải lôi theo một cơ số đứa nằm theo. Nhưng lần này tổng cộng nó có 3 thằng các bác ạ, thôi thì 1 điều nhịn là 9 điều lành, nên em cũng không nói gì và lên xe. Nhưng có vẻ hôm nay ngày không được đẹp cho lắm, thằng bạn nó nháy mắt, và tay em vừa chạm vào chiếc xe thì:
” Bốpppp … ”
Như trời giáng em ngã vật ra mặt đường, lúc này Huyền lao vội ra đỡ em dậy, và không quên dành cho nó 1 câu chửi:
– ĐM mấy thằng chó… mấy con chó đàn… mấy thằng mày cũng chỉ thế mà thôi.
Thằng bạn nó nghe cay mới chửi lại Huyền:
– Ơ con đĩ này, mày làm sao, tao đánh bạn mày chứ tao làm lồn gì mày.
Và nó định lao lại tát Huyền các bác ạ. Thật sự trong tình cảnh này theo các bác em phải làm sao đây:
A – Lao vào phồng tôm cả 3 đứa nó. Nhất thì chết.
B – Chạy nhanh về nhà để bọn nó Phồng tôm em Huyền thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro