Trở về

Phần 60

2024-07-29 03:55:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 60
Hạ Nam cảm thấy mình quả là thư ký tận tâm nhất trên đời, tiền lương ít ỏi, còn phải kiêm thêm nghề bà mối nữa.

Kết quả vất vả lắm giả què lừa được Triệu Ngu tới buổi tiệc thường niên, vậy mà sếp cô lại chậm chạp không đến. Nếu không phải thân phận khác biệt, cô thật muốn gọi một cú điện thoại tới vị sếp không đáng tin cậy kia mà chửi một trận.

Không biết đã là lần thứ mấy nhìn về phía cánh cửa phòng tiệc, mà vẫn chưa thấy Tiết Tử Ngang xuất hiện, rốt cuộc cô không thể ngồi yên được nữa, vội vã kéo cái chân “què” không tốn chút sức nào tới phòng trang điểm, quả nhiên bên trong chỉ có Triệu Ngu đang chờ trang điểm, không nhìn thấy chút bóng dáng nào của Tiết Tử Ngang.

Vốn dĩ cô còn nghĩ sảnh tiệc có mấy cửa, có thể cô không nhìn cẩn thận, nói không chừng Tiết Tử Ngang đã lặng lẽ đi vào tìm Triệu Ngu thì sao, nhưng hiện tại xem ra là cô nghĩ quá nhiều.

Lúc trước không phải hắn còn gấp đến độ muốn ngay lập tức nhìn thấy người ta sao? Giờ người đã tới, hắn thì lại đi chơi mất tiêu?

Hay là cô quá sốt ruột, Tiết Tử Ngang phải đợi buổi tiệc thường niên chính thức bắt đầu mới xuất hiện? Nhưng hắn cũng không giống người trầm tĩnh như vậy nha.

Nghĩ nghĩ, Hạ Nam rốt cuộc không nhịn được nữa, bèn gọi điện thoại qua, kết quả vẫn là nhận được nhắc nhở thuê bao đang bận.

Tiết Tử Ngang quả thực đã sớm lên đường tới buổi tiệc, nhưng sau khi nhận được một cú điện thoại, do dự mãi, cuối cùng hắn vẫn bảo tài xế quay đầu: “Đến Hiên Hòa Hối trước.”

Đó là một nhà hàng rất nổi tiếng, ở ngược đường với hướng khách sạn tổ chức buổi tiệc, tài xế tuy nghi hoặc, nhưng nhìn sắc mặt Tiết Tử Ngang không tốt lắm qua kính chiếu hậu, lại cũng không dám hỏi nhiều.

Qua vài phút, lại nghe tiếng Tiết Tử Ngang truyền đến: “Nhanh lên, phải về trước 7 giờ.”

Buổi tiệc thường niên ít nhất phải 10 giờ mới có thể kết thúc, 7 giờ trở về, vẫn còn kịp.

Phòng trang điểm có quá nhiều người, không khí không tốt, Triệu Ngu dứt khoát ra ngoài hít thở không khí trước, nhân tiện đi lấy một ly nước uống, nhưng không ngờ cô vừa mới đi được hai bước, lại nhìn thấy một người cũng xem như khá quen… vị đại tiểu thư lần trước đẩy ngã rồi làm bàn tay cô bị thương, Vu Phỉ.

Vu gia cũng là một nhà hợp tác với Hoa Xán, thân là đại diện công ty được mời tới tham gia buổi tiệc thường niên cũng rất bình thường, nhưng Vu Phỉ xuất hiện ở đây vẫn làm không ít người ngạc nhiên.

Rốt cuộc chuyện lần trước thật sự rất huyên náo, khiến cho thanh danh cô ta bị tổn hại, cũng làm cô ta hận Hoa Xán và Tiết gia, hiện giờ hẳn là không thích thú gì tới nơi này mới đúng.

Triệu Ngu còn chưa trang điểm, hiển nhiên Vu Phỉ cũng đã nhận ra cô, đầu tiên là nhìn cô tức giận hừ lạnh một tiếng, chờ nhìn đến bộ váy dạ tiệc giá rẻ và chiếc vòng cổ có cảm giác bằng nhựa kia, cô ta lại là phì cười.

Loại trường hợp này có ai mà không mặc trang phục đẹp nhất, trang điểm xinh đẹp nhất tới tham gia chứ? Cố tình cô lại ăn mặc một thân hàng vỉa hè, thoạt nhìn đã thấy nghèo kiết xác.

“Đây không phải thư ký của Tiết tổng Tiết Tử Ngang sao? Tiết tổng của các người không nói cho cô, ra ngoài nếu quá keo kiệt sẽ làm mất mặt hắn à?”

Triệu Ngu đương nhiên biết Vu Phỉ muốn tính sổ chuyện lần trước lên đầu mình, nhưng cô cũng lười phản ứng, hơi mỉm cười với đối phương rồi đi thẳng tới khu vực đồ tráng miệng.

Lúc trước khi lần đầu tiên nhìn thấy vị đại tiểu thư này, cô còn cảm thấy khí chất người này xinh đẹp thoải mái, kết quả mới không quá ba phút đã bại lộ bản tính, loại người vừa ngu xuẩn vừa kiêu căng ương ngạnh này, không cần phải làm lãng phí thời gian của cô.

Vừa có một đám người rời khỏi khu tráng miệng, nước trái cây có sẵn hầu như đã bị cầm đi, chỉ còn thừa một ly đồ uống màu vàng, Triệu Ngu nói: “Xin hỏi đây là nước chanh à?”

Nhân viên phục vụ đưa trái cây lại đây là một thanh niên đẹp trai trẻ tuổi, nhìn thấy cô thì lập tức nhiệt tình phục vụ: “Đúng vậy, là nước chanh nguyên chất.”

“Vậy có thể cho tôi một ly nước hoa quả khác không? Chỉ cần không thêm loại quả như cam quýt là được.”

“Vâng, cô chờ một lát.” Nhân viên phục vụ dường như muốn bắt chuyện với cô, bèn mỉm cười hỏi, “Cô không thích ăn cam quýt à?”

Triệu Ngu không kiên nhẫn nói chuyện phiếm với người xa lạ, chỉ lễ phép mỉm cười gật đầu, nhưngkhi khóe mắt vừa vặn liếc thấy Vu Phỉ đang lại gần đây, vị đại tiểu thư này là muốn khiêu chiến đến cùng với cô à?

Trong nháy mắt, trong đầu cô chợt lóe lên một suy nghĩ: Lần trước tay cô bị thương, nói đúng ra thì cũng không phải vì việc công, mà là vì việc riêng của Tiết Trạm nên mới bị liên lụy, không biết người đàn ông kia có chút áy náy nào với cô không? Nếu lần này lại bị hắn liên luỵ nữa thì sao? Hắn sẽ áy náy chứ?

Đầu vừa nhảy số, cô đã lại mỉm cười bất đắc dĩ với nhân viên phục vụ: “Không phải không thích ăn, mà là không dám ăn, tôi bị dị ứng với cam quýt, như ly nước chanh này, uống vào sẽ bị nổi mẩn đỏ cả người, lát nữa tôi còn phải biểu diễn, nếu không cẩn thận uống cái này chắc chắn sẽ mất mặt chết mất, cho nên phiền anh làm cho tôi một ly đồ uống khác, nếu không… Nước xoài cũng được, quả này tuy nhiều người bị dị ứng nhưng tôi thì lại không thành vấn đề.”

Sự thật không chỉ có thế, phản ứng dị ứng của cô còn nghiêm trọng hơn nhiều so với người bình thường.

“Không phiền không phiền, đó là việc tôi phải làm thôi.” Thấy cô hiền hòa như thế, nhân viên phục vụ lại thử thăm dò, nói, “Có thể… Có thể lưu số điện thoại của cô không? Ép nước trái cây có thể mất chút thời gian, đợi làm xong tôi sẽ gọi cho cô.”

Cho dù hắn không nói cái này, Triệu Ngu cũng sẽ muốn tìm cớ rời đi trong chốc lát, rồi mới trở về lấy nước trái cây, bây giờ hắn lại mở miệng trước, bớt cho cô không ít phiền toái, cô đương nhiên rất vui lòng, liền cầm giấy ghi chú và bút trên bàn ghi lại số điện thoại của mình.

Nói cảm ơn nhân viên phục vụ xong, cô liền cúi đầu nhìn di động đi về phòng trang điểm, toàn bộ hành trình đều làm như không phát hiện ra Vu Phỉ.

10 phút sau điện thoại gọi tới, nước xoài của cô đã được làm xong.

Cô lại kéo dài thêm 7 – 8 phút mới đi lấy, khu tráng miệng lúc này đã không một bóng người, trên ly nước xoài còn dán tờ ghi chú, đúng là nhân viên phục vụ cố ý chuẩn bị cho cô.

Cô cầm cái ly, đi đến một góc mà máy quay có thể quay tới mới từ từ vừa nhìn điện thoại vừa uống.

Mới uống ngụm đầu tiên, cô đã cảm thấy có chút không thích hợp.

Tuy rằng vị xoài rất nồng không ngửi được cái gì, nhưng nước xoài nguyên chất uống hẳn phải nồng hơn thứ này, quả nhiên đã có gì đó trộn vào à?

Gương mặt cô lại vẫn không biểu hiện gì ra ngoài, cô lấy tinh thần uống cạn sạch một ly, xong xuôi lại làm như không có việc gì thả ly nước xuống.

Trang điểm xong, Triệu Ngu và đồng nghiệp đợi sau hậu trường, tiết mục của bọn họ được sắp xếp đầu tiên, lãnh đạo phát biểu xong là bọn họ sẽ lên sân khấu.

Mới nói được vài câu kịch, rốt cuộc cô cũng cảm giác được làn da bắt đầu nóng lên, ngứa ngáy, trên người đã bắt đầu đổ mồ hôi.

Vốn dĩ cô cũng không xác định Vu Phỉ có thể ngu xuẩn như vậy thật không, vừa nghe cô nói xong đã vội dùng thủ đoạn này tới trả thù cô, nhưng hiện giờ cô đã hoàn toàn có thể khẳng định, những lời cô nói đúng là chìa khóa để mở ra chiếc hộp Pandora.

“Chị Triệu Ngu, chị sao vậy? Sao cổ lại đỏ như vậy?”

“Không sao, em nhanh lên sân khấu đi, tới phiên em rồi kìa.” Đợi đồng đội lên sân khấu, Triệu Ngu mới kéo cổ áo ra xem, làn da trước ngực đã đỏ lên nổi mẩn.

Trên mặt trang điểm đậm nên nhìn không rõ, nhưng cánh tay, cổ, chân cũng nhanh chóng nổi lên vết ban đỏ.

Khó trách vị xoài nhạt như vậy, cô ả kia đã pha thêm rất nhiều.

Làm lãnh đạo lớn của Hoa Xán, Tiết Trạm tất nhiên cùng lão Chủ tịch ngồi ở bàn chính giữa đằng trước, cũng gần sân khấu nhất, chi tiết gì trên sân khấu hắn cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Triệu Ngu vừa ra sân khấu, hắn đã cảm thấy có gì không thích hợp, bước chân cô còn hơi loạng choạng, cứ như lúc nào cũng có thể té ngã.

Ngay cả ông Hứa cũng đã phát hiện, quay đầu thấp giọng nói với hắn: “Con bé đã hóa trang này là Triệu Ngu à? Là người hai ngày trước Tử Ngang mang về nhà sao? Có phải con bé đang phát ốm vì thằng nhóc thối kia không?”

Tiết Trạm còn chưa trả lời, đã thấy Triệu Ngu đang gian nan đọc lời thoại bỗng chống bàn quỵ xuống, tay phải túm chặt cổ áo thở dốc nặng nề, mà trên màn hình lớn chiếu cận cảnh ở đằng sau, đã hiện rõ hình ảnh cô mồ hôi đầy đầu, cả người run lẩy bẩy.

“Gọi xe cứu thương.” Tiết Trạm đột ngột đứng dậy, mượn vị trí ngồi đầu nên là người đầu tiên sải bước, nhảy lên sân khấu.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở về

Số ký tự: 0