Phần 1
2021-02-11 09:29:00
Khánh cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Khánh giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến.
Họ đều là các tội phạm mới vừa được xét xử và được chuyển đến trại giam để thụ án. Trước khi chuyển đến làm quản giáo ở trại giam này, Khánh mới chỉ là một sinh viên mới ra trường, có lẽ vì không có quen biết hay chạy chọt gì nên dù khi còn ở trường cảnh sát dù Khánh là một học sinh khá nhưng khi tốt nghiệp hắn vẫn bị bố trí về cái trại giam chết tiệt này.
Trại giam số 16 nằm ở một cái vùng heo hút, nếu không muốn nói là gần như một ốc đảo đối với thế giới bên ngoài. Nếu đứng ở phòng giám đốc trại giam – nằm trên đỉnh đồi cao nhất trại phóng tầm mắt nhìn ra xung quanh thì chỉ thấy núi non trùng điệp, tầng tầng lớp lớp tưởng như kéo dài ra xa mãi. Khi mới nhận quyết định chuyển về trại công tác, Khánh không hiểu tại sao mọi người vẫn thường gọi trại giam số 16 là trại giam địa ngục.
Nhưng mới chỉ ở đây hơn một năm, Khánh đã hiểu được tại sao cái trại của gã lại bị gán cho cái danh như vậy, và quả thực, Khánh tự nghĩ, nó hoàn toàn xứng đáng với những gì mà người ta đặt cho. Thậm chí, theo Khánh, với những gì mà hắn đã trực tiếp nhìn thấy và trực tiếp tham gia, sự khủng khiếp ở đây còn vượt xa những gì mà người ta đồn đại về nó.
Trong phạm vi gần một trăm km vuông quanh trại giam hoàn toàn không có một ngôi nhà hay một gia đình nào sinh sống, chỉ có một làng nhỏ nằm dưới thung lũng phía Tây của trại nhưng để đến được đó phải vượt qua những ngọn núi cao và dựng đứng, những vực thẳm hun hút luôn sẵn sàng nuốt chửng bất cứ vật gì. Điều đó cũng có nghĩa rằng trong phạm vi ấy, hắn là một trong hai người đàn ông duy nhất, người đàn ông còn lại là lão giám đốc trại giam.
16 là trại giam dành riêng cho nữ phạm nhân ở đây thì có đủ những lý do để có mặt ở nơi này, từ trộm cắp cướp giật, đĩ điếm chủ chứa đến buôn lậu, trốn thuế, lừa đảo. Điểm chung duy nhất mà Khánh nghĩ những người tù này có đó là tất cả đều có một cái lồn giữa hai chân để đàn ông đút vào chấm hết. Có một điều cần nói thêm ngay từ đầu là trại 16 là trại giam theo kiểu tự nhiên tức là hàng rào hay tường bao quanh đều khá sơ sài, nhưng nơi này rất nổi tiếng vì trước giờ rất ít tù có thể vượt ngục do ai cũng hiểu việc vượt rừng núi bao quanh cái địa ngục này là gần như không thể, nếu không muốn làm mồi cho thú dữ hay rơi xuống vực núi cheo leo.
Trại giam có mười lăm quản giáo, dĩ nhiên là trừ hắn và giám đốc như đã nói, số quản giáo còn lại đều là nữ. Trại có khoảng một trăm phạm nhân, nếu tính cả số mười chín phạm nhân sắp chuyển đến ngày hôm nay thì có lẽ là gần đúng một trăm, Khánh không nhớ chính xác. Thường số phạm nhân bị đưa đến nơi này tuổi đều không quá bốn mươi, số tội phạm có tuổi cao hơn có lẽ được châm chước không bị chuyển đến đây vì lẽ đã có một số phạm nhân lớn tuổi trước đây đã bị chết ngay tại trại do không chịu nổi sự kham khổ ở trại.
Khánh lấy tay quệt mồ hôi đang ướt đầm đìa trên trán, cái quạt trên trần nhà quay ngập ngừng càng như trêu tức gã, nó phả vào người toàn những luồng không khí nóng gắt đến khó thở. Khánh nghe thấy tiếng cửa chính của trại kéo mở ra, lớp sắt lâu ngày của cửa trại đã han gỉ nên mỗi lần đóng mở đều phát ra những tiếng kêu kẽo kẹt rất khó chịu. Có điều chẳng ai quan tâm đến điều này vì thực ra cửa trại cũng chỉ được mở rất ít những lúc chuyển tù nhân đến và đi mà thôi.
Mười chín phạm nhân được chuyển tới đã được xếp thành một hàng dọc trong phòng sinh hoạt chung. Gọi là như vậy cho oách chứ thực ra đó chỉ là một căn phòng rất lớn, lớn nhất tại trại, có thể chứa được hết tất cả phạm nhân và quản giáo của trại. Đó là nơi vẫn dùng để điểm danh phạm nhân hàng sáng trước buổi lao động và là nơi để những phạm nhân mới đến trại tập trung và nhận quần áo như hôm nay. Lúc Khánh bước vào căn phòng thì phạm nhân mới đã phải khai báo xong hết tên tuổi cũng như án phạt để một nữ quản giáo đối chiếu với trong giấy tờ. Mỗi người bọn họ đều đã được phát một bọc vải, bên trong có hai bộ quần áo tù và một vài đồ cá nhân khác như khăn mặt, bàn chải, xà phòng…
Sau khi nhận mọi thứ xong xuôi thì mười chín phạm nhân lại bị bắt phải đứng thành một hàng dọc như lúc đầu, trên tay họ vẫn giữ khư khư những thứ vừa được phát. Khánh quan sát thấy những khuôn mặt, lì lợm có, bất cần có và kể cả sợ hãi run rẩy cũng có. Trước mặt họ là người giám đốc của trại giam, một người đàn ông khoảng năm mươi, nước da đen nhẻm vì nắng cháy, cái đầu hói nhẵn thín lơ thơ vài sợi tóc và dễ nhận ra nhất là cái bụng phệ chảy xệ xuống sau mỗi bước đi.
Điều này đã thành thông lệ, các phạm nhân mới vào trại đều phải nghe giám đốc trại phổ biến mọi nội quy của trại. Nhưng Khánh biết đó chỉ là màn đầu tiên và việc phổ biến này sẽ xong rất nhanh. Khánh đã đứng ở đúng cái chỗ này để nhận không biết bao nhiêu là đợt tù mới, lần nào cũng diễn ra giống với lần nào. Ông giám đốc trại – tên Tư – chả dỗi hơi thừa sức để đứng đây phổ biến nhiều mấy cái điều luật dở hơi của trại. Chủ yếu là cái màn hay ho sắp tới, tất cả những nữ phạm nhân đều phải trải qua, Khánh băn khoăn thầm nghĩ có vẻ như hôm nay ông giám đốc hơi lâu hơn mọi lần khác. Mọi khi ông ta chỉ nói có mấy câu là bắt mấy cô nữ tù phải làm ngay, có lẽ hôm nay tại thời tiết. Khuôn mặt ngấn mỡ của ông ta đỏ lựng lên vì nóng, mồ hôi vã ra đầm đìa đến mức không kịp lau.
Chợt ông ta hắng giọng một cái, thế là Khánh hiểu ngay là ông ta sắp bắt mấy cô nữ tù mới trải qua cái trò mà tất cả những nữ tù nơi này đều phải trải qua khi vào trại. Bấy giờ trong phòng ngoài mười chín nữ phạm nhân mới, ông quản giáo, Khánh, chỉ còn lại bốn nữ quản giáo khác. Kể cả Khánh, mấy bà quản giáo kia cũng lộ rõ vẻ thờ ơ trước hoạt cảnh diễn ra trước mắt, điều này đã chả có gì lạ lẫm ở cái địa ngục này nữa cả.
– Các cô tất cả cởi hết quần áo trên người ra để chúng tôi tiến hành kiểm tra trước khi nhập trại. Tất cả kể cả quần lót và áo ngực, không được có gì trên người.
Cái giọng khàn khàn quen thuộc của gã giám đốc vang lên, không khí vốn đã ngột ngạt nay lại càng trở nên không thể chịu đựng được vì những tiếng xôn xao rì rầm phát ra từ hàng tù nhân. Một số chừng khoảng bốn năm người tù Khánh thấy rất nhanh chóng làm theo lời của gã giám đốc trại. Có lẽ những người này đã được biết trước về những luật lệ của trại giam 16 địa ngục nên không có bỡ ngỡ mà cứ thế cởi tuột tất cả quần áo trên người ra bằng hết và vứt thành một đống dưới gót chân. Khánh đoán những người đó đều là loại tội phạm dạn dày vào tù ra tội nhiều lần nên cũng chả lạ lẫm gì cái kiểu coi con người như súc vật kiểu này, những phạm nhân cởi quần áo ra đầu tiên đều có khuôn mặt rất bặm trợn và có vẻ như bất cần.
Lão giám đốc cũng đã quá kinh nghiệm với cái việc này nên gã hiểu rõ những kẻ cởi quần áo ra đầu tiên đều là loại già hoặc xấu hoặc là cả già và xấu. Có lẽ cũng vì vậy nên lão chẳng buồn nhìn vào thân thể những người đó, mà có nhìn chắc lão cũng sẽ quay ngay mặt đi không thèm để ý, thậm chí là nhổ một bãi nước bọt vào mấy cái thân thể trần truồng trơ trẽn của mấy mụ phạm nhân lì lợm.
Tuy là bốn năm người nhanh nhất đều đã chẳng còn lấy một mảnh vải trên người nhưng Khánh nghĩ là cả chẳng một gã đàn ông nào nhìn thấy mấy cái lồn và mấy cặp vú đó lại có thể động tình được. Bởi một lẽ đơn giản là chúng chả nói lên được điều gì khác ngoài việc mấy người đó là phụ nữ, những thân hình thực ra thì cũng không phải là quá tệ nhưng phía trên là khuôn mặt lầm lì khiến cho đàn ông không thể nào chấp nhận được.
Người nữ tù đứng gần nhất với Khánh là một ví dụ, cô ta chắc có lẽ chưa quá ba mươi nhưng làn da đen nhẻm cùng với cặp môi rất dày thâm sì khiến cho ngay từ đầu Khánh đã thấy khó chịu. Khuôn mặt cô ta đầy những nét đẹp điển hình của một… gã đàn ông, cái cằm vuông khiến cho mặt cô ta như dài ra. Nếu cô ta không cởi hết quần áo và đang đứng trần truồng trước mặt Khánh, có lẽ hắn không dám khẳng định giới tính của cô ả nếu chưa được nhìn thấy cặp vú khá to với hai núm vú cũng thâm sì cùng với cái lồn phía dưới lơ thơ mấy cọng lông của cô nàng.
Thế nhưng từ nãy giờ có lẽ Khánh đã mải chú ý đến những nét tởm lợm của mấy ả xấu xí mà quên béng mất việc còn hơn mười cô gái nữa vẫn đang dần dần tuột quần áo ra khỏi người trước sự chứng kiến của gã. Có hai cô vẫn ngập ngừng chưa hề cởi bất kỳ thứ gì trên người, bàn tay của họ mân mê trước những nút áo mà vẫn không dám cởi để lộ da thịt như những cô gái khác.
Một cô có khuôn mặt trắng trẻo và khá bầu bĩnh, có lẽ bộ ngực của cô nàng rất đẹp, Khánh thầm đánh giá khi nhìn thấy hàng khuy áo trước ngực của cô ta phải khổ sở lắm mới ngăn được những đồi núi bên dưới không bật ra ngoài vì căng đầy. Tất cả tù được chuyển đến cũng đã phải mặc áo tù tuy vậy khi đến trại họ sẽ được thay bằng hai bộ khác có phù hiệu của trại giam và những bộ áo tù cũ sẽ được gửi lại chỗ họ đã chuyển đi.
Gã giám đốc khẽ nuốt nước bọt trước thân hình của cô gái và khi con thú trong lòng nổi lên, gã bước đến sát mặt đối mặt với cô gái và cũng như những lần trước với những cô nữ phạm nhân cứng đầu, lão dành cho cô ta một cái tát nảy lửa. Cả căn phòng đang khá ầm ĩ vì mấy người tù vừa cởi quần áo vừa bàn tán đột ngột im lặng như tờ trước hành động dã man của gã giám đốc.
Chỉ còn lại là tiếng khóc thút thít của cô gái, cô ta ngã gục xuống sàn nhà úp mặt khóc rưng rức vì đau đớn và cả tủi nhục. Khánh biết tuy đã vào đến đây thì tất cả đều chẳng còn lương thiện gì nhưng nhiều cô gái bị vào trại vì những tội không liên quan đến đao búa hay súng đạn giết chóc mà chỉ là những tội dân sự bình thường. Thành thử nhiều cô gái không thể nào chịu nổi cú sốc đầu tiên khi mới vào trại đã bị lột truồng ra như những con lợn, xếp thành một hàng để ông giám đốc trại ngắm nghía tuyển chọn.
Dù cho họ là phạm nhân và bị tước quyền công dân nhưng họ vẫn phải được có quyền của một con người chứ không thể bị đối xử như vậy được. Lần đầu tiên khi mới đến trại làm quản giáo chính bản thân Khánh cũng căm phẫn khi thấy cảnh tù nhân bị đem ra làm trò chơi như vậy xong dần dà hắn cũng bị những việc như thế làm cho quen dần. Đó mới chỉ là khởi đầu, về sau họ thậm chí còn bị đối xử theo những kiểu ghê tởm hơn, ô nhục hơn và họ cũng sẽ quen với cái kiểu bị hành hạ về tinh thần và thân xác trong suốt thời hạn ở trại. Khánh biết nhiều người nữ phạm sau khi ra trại gần như bị điên, họ không còn tự coi mình là con người, là đàn bà nữa sau những gì phải trải qua, nữ phạm nào càng xinh đẹp, càng trắng trẻo mũm mĩm, hay càng cứng đầu thì lại càng bị hành hạ nhiều hơn, bị bắt phải làm những trò con heo nhiều hơn.
Hai nữ quản giáo đã đến xốc nách cô gái vừa bị tát kéo dậy rồi định thuận tay lột quần áo của cô gái đáng thương thì gã giám đốc đã ngăn lại:
– Để đấy để nó tự cởi, mới vào đã cứng cổ rồi hả. Tính làm loạn ở đây chăng em bé. Cái tát vừa rồi để mày biết mày ở đâu, đây là trại 16, trại giam địa ngục hiểu chưa. Ở đây tao là sếp, thuận theo tao thì sống chống lại thì muốn sống không nổi mà muốn chết yên ổn cũng không xong hiểu chưa. Bây giờ cởi ra để tao xem mày có cái của nợ gì ở dưới nào, nhanh lên đừng bắt tao chờ.
Khánh hồi mới cũng không thể chịu nổi cái kiểu nói năng và xưng hô của lão Tư giám đốc trại, chưa bao giờ hắn có thể tưởng tượng một cán bộ thi hành pháp luật lại có thể nói ra những câu tục tĩu của tay anh chị giang hồ kiểu đó. Nhưng so với những gì mà lão làm thì những gì mà lão nói còn tốt đẹp hơn nhiều, cô gái dường như đã biết sợ hãi cái kiểu tác quái của lão Tư nên đã bắt đầu tự cởi quần áo của mình. Những cô gái còn lại tuy cũng đã cởi từ trước song cũng sợ cái cảnh của cô gái vừa rồi nên cũng phải nhanh tay cởi nốt mấy thứ còn sót lại trên người đến khi hoàn toàn trần truồng mới dám đứng yên sắp hàng.
Lão giám đốc đi mấy vòng dọc theo hàng tù nhân đứng trần truồng để đánh giá mười chín cơ thể không có một mảnh vải đang đứng sắp hàng cho lão ngắm nghía. Dĩ nhiên là Khánh thấy ngay lão dừng lại lâu hơn hẳn khi đi qua mấy cô xinh xắn, thậm chí có mấy cô lão còn dừng lại sờ soạng bầu vú và mân mê mấy cái núm vú nhô cao của các cô. Mấy cô nữ tù, thường mấy cô xinh nhất lại là mấy cô ngoan nhất khi vào đây, chỉ biết để mặc cho bàn tay của lão già dâm đãng lướt trên cơ thể mình. Lão già sờ chán thì quay lại nháy mắt với một nữ quản giáo, bà ta hiểu ý liền bước lên phía trước đứng trước hàng phạm nhân rồi cất giọng:
– Các cô bây giờ làm theo tôi, hạ thấp trọng tâm người đứng thấp xuống rồi dạng chân, hai tay vạch hai mép cơ quan sinh dục ra để chúng tôi kiểm tra xem các cô có giấu thứ gì bên trong chỗ kín không.
Vừa nói bà ta vừa làm mẫu những động tác bà ta vừa nói, chỉ trừ cái động tác thô thiển cuối cùng là không thể vì bà ta vẫn nguyên bộ đồng phục quản giáo trên người, làm sao có thể vạch cái của nợ ấy của mình ra được. Các nữ tù thì bắt đầu đứng giãn ra, làm theo người quản giáo, Khánh suýt nữa thì bật cười vì sự lóng ngóng của các bà các cô. Phải cố lắm gã mới cười không ra tiếng, hai mươi nữ tù đứng xuống tấn trông như đang luyện công, tập võ, có điều họ làm động tác ấy khi đang trần truồng thành thử trông rất tức cười.
– Được rồi, giờ thì đặt hai tay của mỗi người vào hạ thể và kéo mép ngoài cơ quan sinh dục về hai phía – vẫn giọng bà quản giáo.
Thật tức cười, Khánh nghĩ, bà ta nói cứ như là đang trong một tiết học sinh vật không bằng, cứ nói đại là vạch lồn ra cho lão Tư coi cho nó nhanh còn bày đặt từ ngữ vớ vẩn. Lại vẫn như lần trước, có những người làm theo rất nhanh như thể họ đã đứng vạch lồn giữa đám đông rất nhiều lần rồi. Số khác thì có lẽ là ngượng nên vẫn ngập ngừng, chỉ dám đặt tay vào mân mê cái chỗ đó chứ không dám kéo vạch hẳn ra. Khánh đang mải dõi theo những cô nữ phạm làm trò quái gở thì đột nhiên hắn nghe thấy tiếng của một cô ở cuối hàng, cô ta có mái tóc ngắn cũn cỡn cùng khuôn mặt đầy tàn nhang…
– Sao lại bắt chúng tôi làm cái trò này. Chúng tôi là tù chứ có phải là lợn cái đâu mà muốn bắt làm gì thì làm.
– Đây là quy định chung của trại, đã có trường hợp dấu ma tuý vào chỗ kín mang theo vào trại nên chúng tôi buộc phải kiểm tra. Nếu ai tiếp tục phản đối có thể bước ra khỏi hàng.
Không khí lại trở lại sự yên tĩnh như lúc đầu, không ai dám phản đối nữa vì họ sợ, mà cũng vì họ biết làm thế cũng chả thu được gì. Lão Tư lại đi mấy lần dọc theo hàng tù, lần này lão tập trung quan sát bộ phận ở dưới của họ hơn những lần trước. Tất cả những cô phạm nhân đều phải giữ tay vạch hai mép lồn banh rộng ra cho lão nhìn vào bên trong. Những lằn ranh giữa hai chân giờ trông đỏ hỏn cả lượt, Khánh nghĩ có lẽ cái cảnh này ngoài ở đây ra thì không thể gặp lại ở bất kỳ nơi nào khác trên thế giới.
Sau đó thì còn mấy trò dâm ô nữa mà mẩy cô nữ phạm mới vào trại phải làm, lần này thì các cô đều răm rắp làm theo chứ không dám nói năng gì nữa. Xong xuôi mọi thủ tục thì họ được lão Tư cho phép mặc bộ quần áo tù vào rồi lại xếp hàng một đi vào nhận buồng giam. Lão tiến về phía Trong lúc hắn vẫn đang lúi húi ghi chép danh sách tù nhân mới.
– Cậu gạch chân cho tôi số 8 và số 12. Tối nay cậu bảo chị Liên quản giáo dắt một trong hai người này vào chỗ tôi, nhớ đưa cả con Vân ở tổ 4 đến nữa. Mà cậu nhớ khám kỹ một chút đề phòng rủi ro nhé. – Lão nháy mắt làm hiệu với Khánh dù Khánh cũng chả lạ gì không biết lão muốn hắn làm gì.
– Vâng thưa chú, chín giờ tối nay cháu sẽ đưa hai người đó đến.
Khánh biết chuyện gì sẽ xảy ra, mỗi dịp như thế này, buổi tối, bao giờ lão Tư cũng có thói quen địt một cô gái mới vào trại cùng với một cô từ trước xinh đẹp mà lão thích. Như thế để phòng xa dù cho cô mới vào chống cự lão vẫn có thể nhận được đủ khoái lạc cần thiết mà không sợ mất cả đêm vô ích, hơn nữa cô gái đi trước sẽ hướng dẫn lại cho cô mới những thói quen và ý thích của lão ở trên giường để hầu lão tốt hơn. Tự nhiên Khánh bỗng thấy cái vật đó ở trong quần mình đã căng lên từ lúc nào chẳng hay, có lẽ hắn bị kích thích khá mạnh bởi những hoạt cảnh vừa được chứng kiến.
Mười giờ tối, tất cả các phạm nhân bắt đầu lục tục xếp hàng chở về các buồng giam, theo như quy định ở trại, mười giờ mười lăm phút tất cả các phạm nhân đều phải lên giường ngủ, cửa buồng giam đều được khóa trái. Sau khi các quản giáo đi kiểm tra một hai vòng quanh các buồng thì đúng mười giờ ba mươi phút, đèn đóm đều tắt ngấm, cả một khoảng đất rộng mênh mông đều chìm vào trong bóng tối. Xung quanh im phăng phăng, nếu có một người đặt chân vào chỗ này bấy giờ thì có lẽ nghĩ mình đang lạc vào một vùng đất chết, chỉ có những tiếng kêu nghe rợn người của những con chim đêm cùng với tiếng rỉ rả của côn trùng.
Trên ngọn đồi, đúng hơn có lẽ chỉ nên gọi nó là một cái mô đất cao nhô lên giữa trại là nơi duy nhất đèn vẫn còn sáng, đó là phòng của các quản giáo nữ. Có tất cả mười ba quản giáo nữ, họ chia nhau ra ở ba buồng ngủ cạnh nhau. Hàng đêm thường có hai người ở lại trực khu phạm nhân còn tất cả quay về nhà và tận hưởng những giờ phút yên tĩnh còn lại của một ngày.
Khánh dĩ nhiên là không thể ở chung với mấy bà cô quản giáo kia, dù gì hắn cũng có cái của nợ ấy trong quần còn họ thì không, hắn được bố trí một căn phòng khá rộng ngay cạnh phòng nghỉ của ông giám đốc. Đó là ông giám đốc đích thân bố trí như vậy, để tiện cho Khánh trong việc đưa gái tù đến hầu hạ cho lão hàng đêm.
Căn phòng đó nguyên là phòng tiếp người thân của phạm nhân nhưng vốn dĩ chả bao giờ Khánh thấy có người thân nào lết lên cái chốn hoang vu này để thăm tù cả. Phần đông tù nhân ở đây đều chả có ai quan tâm thân thích, nếu có họ đã được chạy chọt, đút lót để không phải bị giam ở cái địa ngục này. Phạm nhân ở trại 16 là những kẻ mà ngay đến người thân cũng không có, không chấp nhận thì dĩ nhiên số phận cũng bị đối xử chả khác gì những con vật khi đã vào đến đây. Khi đi ngang qua dãy phòng của mấy mụ quản giáo đồng nghiệp, Khánh từ dưng nghe thấy những tiếng cười khúc khích kỳ lạ, những tiếng cười mà Khánh nghĩ chỉ có thể nghe thấy khi có một gã đàn ông và một người đàn bà mà thôi.
Nhưng bọn họ đều là đàn bà cơ mà, Khánh nghĩ thầm, không hiểu họ đang giở cái trò gì ra mà lại cười cợt vui vẻ như vậy. Khánh định ghé mắt qua khe hở cửa sổ để nhìn vào bên trong phòng, chỉ vì tò mò, nhưng hắn lại thôi. Hắn thấy hơi ngại vì không phải đi một mình, còn hai người đàn bà nữa lẽo đẽo đi đằng sau hắn. Đó là hai người tù có nhiệm vụ phải hầu hạ chuyện tình dục cho ông giám đốc trại đêm nay, họ được Khánh dẫn đi tắm rửa sạch sẽ từ chiều để chuẩn bị đến đêm lên giường với ông giám đốc trại, tự dưng Khánh cảm thấy có một sự bực tức khó tả.
Cho dù chính hắn là người bắt cả hai cô gái này dẫn đến phòng ngủ của ông Tư giám đốc song chẳng lẽ cùng làm con người lại có kẻ có thể bóc lột thân xác người khác kiểu như thế này hay sao. Khánh chợt thấy chính bản thân mình cũng thấy bất công thay cho hai cô gái sắp phải làm đồ chơi giải trí cho hết đêm với một lão già đáng tuổi bố mình ở cái chốn heo hút khốn nạn này.
Cô gái đi bên phía trái của Khánh tên là Vân, nếu Khánh không nhầm thì cô ta vào đây vì tôi lừa đảo, bị kết án năm năm tù, mới thụ án hai, còn ba năm nữa. Cô ta là một trong những cô gái được coi là hoa khôi ở cái trại tù này, cũng vì vậy nên bị là một trong những nữ phạm hay bị bố già gọi vào hầu hạ nhất. Có lẽ Khánh đã đưa cô gái này vào cái phòng ngủ của lão giám đốc rất nhiều lần rồi, nhiều đến mức mà hắn cũng như cả cô ả chẳng thể nhớ nổi là bao nhiêu. Nhưng có điều Khánh vẫn còn nhớ như in là cái lần đầu tiên hắn đưa cô ả này vào ngủ với ông già – cái tên mà tất cả phạm nhân ở đây vẫn gọi lão Tư giám đốc, cô ả đã quỳ xuống chân hắn mà van lạy xin đừng bắt cô ta phải ngủ với lão già kia.
Đêm đó, Vân khóc hết cả nước mắt, cô ả kêu khóc đến mức Khánh đã cảm thấy mủi lòng thương dù biết chẳng thể làm gì được cho cô gái tội nghiệp. Tất cả các tù nhân trẻ đẹp một khi đã vào đến đây đề không tránh khỏi việc này, dù muốn dù không. Nói là dù muốn dù không vì thực ra vào đến đây không hẳn tất cả mọi cô gái đều từ chối hay không chịu làm cái bổn phận bẩn thỉu đó với “bố già”. Phần nhiều số này đều đã chinh chiến trên giường chán chê, chẳng lạ lẫm gì cái trò làm luật này khi vào tù cả, hơn nữa Khánh biết có những ả khó có thể sống nổi nếu không có cái ấy đút vào lồn, họ như phát điên vì bị giam trong một môi trường toàn những con mái vì thể, nhiều khi họ hạnh phúc khi được ân sủng một đêm của bố già.
Nhưng cũng không hẳn tất cả những nữ phạm vào đây đều dâm đãng bất cần hay đốn mạt đến mức như thế. Khánh biết nhiều trường hợp những cô gái vào đây đã chống cự rất quyết liệt khi bị ném lên giường của lão Tư, có cô khi bị hiếp cào cấu quẫy đạp không ngừng khiến cho lão không thể làm gì được. Những lúc như thế thì lão lại gọi một hoặc thậm chí là hai nữ quản giáo vào phòng rồi bắt họ giữ chân giữ tay cô nàng để lão hiếp.
Đã lâm vào tình cảnh đấy thường là lão hành hạ cô gái rất dã man để trả thù việc cô ta không chịu chiều theo lão, những vết đánh đập cấu xé bầm dập là chuyện thường, nhiều cô còn bị lão hiếp đến chảy máu đầm đìa, vậy mà sáng sớm hôm sau đã bị bắt phải đi lao động không được nghỉ khiến nhiều cô sống đi chết lại khổ sở không biết đâu mà kể.
Thế nhưng đó chỉ là chuyện của những lần đầu tiên, thường thì sau đó tất cả những nữ phạm đều buông xuôi mặc tình cho lão già chiếm đoạt xác thân. Không phải vì họ muốn hàng đêm phải làm cái chuyện nhơ nhớp ấy, mà họ biết kiểu gì thì họ cũng phải cởi truồng lên giường làm nhiệm vụ một khi lão già đã chấm một ai, chẳng thể nào có cách gì cưỡng lại được.
Hơn nữa nếu họ hầu hạ lão chu đáo, đem lại cho lão sung sướng khoái lạc trên giường thì cái họ nhận lại sẽ là những đặc ân không nhỏ. Thực ra thì đặc ân ở đây cũng chỉ là những chuyện nhỏ nhặt vớ vẩn nếu so sánh với xã hội bên ngoài, nhưng ở trong cái địa ngục thu nhỏ này thì quả thực đó là những thứ rất to tát và có ý nghĩa. Ví dụ như nếu một cô nàng làm cho lão thấy thích, hoặc chiều lão già hết mình thì sáng hôm sau đương nhiên cô ả sẽ được ngủ vùi đến tận trưa bù lại đêm trước mất ngủ phục vụ, không phải đi lao động gì cả. Nếu cô ta thường xuyên được gọi vào ngủ với bố già, coi như là vợ nhỏ hay hầu gái của riêng lão thì lão sẽ cho bố trí cho cô nàng làm những công việc nhẹ nhàng chứ không bị làm lụng vất vả như những tù khác.
Công việc cải tạo ở trại đối với tù nhân thì luôn là những công việc rất nặng nhọc, phải lên mấy cái đồi xung quanh trại để trồng chè, hàng ngày phải cuốc đất gánh nước tưới cây rất vất vả. Tuy nhiên cũng vẫn có những công việc khác nhẹ nhàng hơn như việc quét dọn buồng giam, làm bếp, giặt giũ quần áo cho quản giáo hoặc là làm tạp dịch ở khu văn phòng trại tù.
Những công việc như vậy thường là dành cho những nữ phạm ngoan ngoãn và biết cách chiều chuộng bố già, và tất nhiên họ đều là những cô gái ưa nhìn nếu không muốn nói nhiều cô trông chả khác gì những cô người mẫu ngoài đời. Chắc chắn là tất cả các nữ phạm đều ao ước được làm những việc này vì thế sau một vài lần bị hiếp, các cô đều ngoan ngoãn thậm chí rất vui mừng và nhiệt tình mỗi khi Khánh đến đưa cô ta vào phòng của ông giám đốc hàng đêm.
Nhiều lúc Khánh nghĩ thầm lão giám đốc này khỏe thực, đêm nào cũng làm tình với một hai cô gái mà hôm sau vẫn thấy tươi tỉnh như thường, hơn chục năm làm ở cái chốn này, chả thể đếm được đã có bao nhiêu cô gái khốn khổ rơi vào tay lão già dâm đãng rồi. Ngay trong số hơn trăm phạm nhân hiện giờ thì cũng đã có gần hai mươi cô ít nhất một lần đã phải lên giường làm tình với lão, hiện giờ thì họ tranh nhau để được làm cái việc ấy hàng đêm. Khánh không bằng lòng với mấy cô đó, nhưng hắn hiểu ở vào hoàn cảnh của họ thì họ đâu còn sự lựa chọn nào nữa, chỉ phải dạng chân chổng mông cho lão già một đêm là hôm sau thoát khỏi cảnh bị đọa đầy, không có ai là không bị cám dỗ, đành nhắm mắt đưa chân mà chịu đựng.
Cô gái tên Vân đêm nay theo hắn cũng thế, ban đầu cũng chống cự, cũng khóc, cũng phát điên vì bị hiếp, bị làm nhục, thậm chí cô nàng đã từng tuyệt thực vì bị bố già cưỡng hiếp liên tiếp cả một tuần liền không cho ngơi nghỉ, nhưng rồi dần dần cũng quen, cũng chai sạn đi. Khánh là người thấy rõ nhất những chuyển biến về tâm lý của cô ta, mới đầu vào trại là một cô gái với mái tóc thề tuyệt đẹp, khuôn mặt tuy là của một cô gái rơi vào vòng lao lý nhưng vẫn rất bầu bĩnh trắng trẻo và đáng yêu.
Vậy mà giờ đây thay vào đó là mái tóc ngắn cũn cỡn ôm sát lấy mặt, cũng không phải không hợp với khuôn mặt, song cái kiểu tóc ấy gợi cho Khánh nghĩ về những cô gái đứng đường gã đã từng chứng kiến. Làn da của cô ta cũng không còn trắng ngần như lúc mới vào mà giờ đã bị nhuộm một màu ố sạm của nắng gió, đấy là cô nàng còn không bị làm gì nặng nhọc ngoài việc lên giường vạch lồn ra cho bố già chơi, đủ biết sự khổ sở nơi này như thế nào.
Trong lúc Vân đi ngay sát cạnh Khánh, những bước đi dứt khoát bởi cái hành lang dẫn đến phòng ngủ của lão Tư đã quá quen thuộc với Vân thì cô gái bên cạnh hắn, một trong những những nữ phạm mới nhập trại hôm nay lại tỏ ra rụt rè và sợ hãi hơn rất nhiều. Cô gái nào lúc mới đầu cũng vậy, khi bước vào phòng, bị lão già bắt phải cởi quần cởi áo ra cho lão địt, cô nào cũng sợ rúm ró như một con gà con sắp bị cắt tiết. Hồi chiều khi khám phụ khoa cho cô gái này, Khánh đã phải chuẩn bị trước về tâm lý cho cô ta nhưng có vẻ như vậy cũng vẫn không đủ để trấn an cô ả.
Khánh thấy rõ những bước chân ngập ngừng của Nụ, tên cô gái, mặc dù Khánh biết cô ta hiểu rõ việc mình đang làm có lợi với bản thân như thế nào. Có một điều mà Khánh có thể quả quyết, chắc chắn cô gái này sẽ đem lại cho lão Tư một đêm sướng mê người. Đàn ông ai cũng vậy, có của mới, của lạ để mà địt, mà đéo thì ai chả thích, hơn nữa ở cái trại này, gái mới cũng đồng nghĩa với việc chưa bị chai sạn vì kham khổ, vì nhục nhã nên luôn là những bông hoa xinh xắn tươi mới cho thú vui của lão.
Hơn nữa chiều nay khi khám phụ khoa cho cô gái Khánh biết rất rõ là cô nàng có một thân hình tuyệt vời hứa hẹn nhục dục, thừa khả năng đem lại cho đàn ông sung sướng trong chuyện phòng the. Vốn dĩ thì trại giam có một bà quản giáo già kiêm luôn bác sĩ của trại nhưng bà ta đã về nghỉ hưu được hơn một tháng rồi, vì thế Khánh bỗng trở thành y sĩ của trại khi ở trên chưa cử thêm người xuống – hắn là người duy nhất ở trại có một số kiến thức y khoa, kể cả về phụ khoa để khám cho mấy cô nữ phạm.
Vì thế chiều nay lão Tư đã bảo hắn khám cô gái mới nhập trại xem liệu có mắc bệnh tật gì không rồi hãy đưa đến hầu lão đêm nay. Lão già rất sợ những cô gái này mắc bệnh kín rồi truyền sang cho lão, nghe đâu hồi xưa cũng đã có trường hợp như thế khiến lão Tư phải sống dở chết dở chạy chữa mất một thời gian dài.
Khi khám xét chỗ đó của cô gái tội nghiệp thực ra Khánh chỉ cần bắt cô nàng cởi quần ra là được nhưng đằng này hắn bắt cô ả phải cởi sạch không còn thứ gì trên người. Vẫn biết làm vậy chả hay ho gì nhưng hắn cũng chỉ là một gã trai đang sung sức đâu thể dễ dàng cưỡng lại những trò vui vẻ ngay trước mắt, trong tầm tay của mình. Hắn há hốc mồm khi trông thấy cả thân hình của cô nữ tù, trắng trẻo, mỡ màng và hứa hẹn những nhục dục không ngờ. Cô ả chắc không còn khờ dại gì trong chuyện gối chăn nhưng cái cửa động thiên đường của cô nàng rất đẹp. Khánh thầm đánh giá cái lỗ ấy khi bàn tay của hắn chạm vào chính giữa hai mép thịt để khám xem liệu cô ả có mang bệnh phụ nữ hay không, có đủ phẩm chất để được hầu hạ bố già không.
Nói là khám đấy nhưng Khánh cứ kệ, chẳng thèm mang găng tay hay áo blu làm gì, cứ thọc tay không vào lồn cô ả, da thịt chạm vào da thịt thì mới thú, mới dễ khám. Dù sao hắn cũng thấy khoan khoái vì mình, chứ không phải bố già là người đầu tiên được chạm vào lồn của mấy cô nữ tù mới nhập trại. Khánh biết trong thâm tâm mình cũng rất muốn được làm giống bố già, được đút cái đàn ông của mình vào trong lồn một cô nàng để tha hồ mà vùng vẫy, nhưng dù gì, ở đây, nguyên tắc cũng là nguyên tắc, bố già chưa xơi thì hắn cũng chả dại mà xơ múi gì, kẻo chuốc họa vào thân. Có điều cái lồn màu hồng tươi, hai mép lồn màu trắng hồng rất quyến rũ của cô nàng mới vào trại tên Nụ cũng khiến Khánh cứ lởn vởn cái ý nghĩa muốn được địt cô ta từ chiều tới tận giờ.
Khánh gõ cửa, tiếng của bố già bên trong gọi giật vào, hai cô gái bước vào ngay sau Khánh, cả hai đều biết mình sắp phải làm gì.
– Hôm nay chị Liên trực ở trại nên cháu đưa hai cô này đến cho chú. Chú cứ thoải mái, cháu nghỉ ngay phòng bên cạnh, có gì chú cứ gọi cháu một tiếng. Thôi cháu ra đây ạ.
– Ừ được rồi, đóng cửa lại cho chú Khánh nhé. – Lão già nháy mắt với hắn rồi khi cánh cửa phòng khép lại hoàn toàn cũng là lúc con mắt lão lướt trên khắp thân thể của hai cô gái, nhưng chủ yếu là lão nhìn Nụ vì thân thể của Vân thì lão đâu có còn lạ lẫm gì nữa.
Lão già chỉ nằm ườn trên giường, chỉ mặc trên người duy nhất chiếc quần xà lỏn, cái bụng phệ của lão phơi ra với cơ man những nếp mỡ đến phát tởm. Lão đăm chiêu nhìn chăm chú vào hai cô gái đang đứng trước giường chờ đợi, cô gái mới đến mặt cúi gằm xuống đất, có lẽ là xấu hổ với những việc mà mình sắp phải làm. Quá biết những thói quen khi ở trong phòng kín của lão, Vân cất tiếng trước, cũng để cho cô gái mới vào biết mà làm theo khỏi bỡ ngỡ:
– Chúng em cởi quần áo ra bây giờ luôn anh nhé… kìa Nụ cũng cởi ra đi chứ, đừng để anh Tư phải chờ đợi lâu. – Vân nói, vừa bắt đầu cởi bộ đồ áo tù màu xanh nước biển kẻ sọc, vừa ra hiệu cho cô gái mới vào làm theo ả.
Lão Tư cười khanh khách khi trông thấy hai người đàn bà đang cùng cởi cái bộ quần áo tù ra khỏi người để đến với lão, Vân vừa cởi vừa dành cho lão một màn uốn éo gợi dục khiến cho chưa gì mà con cặc trong cái quần cộc của lão đã phồng lên một đống lớn.
– Hay lắm, hai em cởi tiếp ra cho anh xem nào, cưỡi đến cho bằng hết thì anh mới cho lên giường của anh đấy. – Lão vừa nói vừa nuốt nước bọt ừng ực, căn phòng sáng choang nổi bật giữa cả màn đen kịt, không có một chút ánh sáng nhỏ nhất. Trong căn phòng ấy, một cảnh làm tình dâm ô lại diễn ra như thường lệ hàng đêm nơi này, cả hai cô gái tội nghiệp giờ đã không còn gì trên người. Hai bộ quần áo nữ tù giờ đều đã bị tụt xuống tận gót chân, để lộ ra hai cơ thể đàn bà đầy nhục cảm. Đêm ở chốn này hơi lạnh dù đang là mùa hè khiến cho cả hai cùng rùng mình, chỉ có lão Tư trên giường là cười khả ố, hai tay lão già vươn tới kéo cả hai cô gái trần truồng ngã xuống cái giường bẩn thỉu bốc mùi lờm lợm của lão.
Lão Tư cười nhăn nhở, áp cái miệng háu đói vào hai cặp vú thanh tân ở trước mắt. Nụ nhăn mặt khi lão già lấy răng khẽ cắn vào hai núm vú màu đỏ hồng nhô cao ngạo nghễ của mình. Ánh sáng của cái đèn treo trên trần nhà hắt những ánh sáng rất ma quái vào cơ thể trần trụi của Nụ cùng với Vân, nhưng khi luồng sáng ấy quét lên làn da thịt con gái của Nụ, nó phản chiếu khiến cho lão già càng thấy kích động bởi lúc này lão có thể nhìn rõ từng sợi lông phơn phớt mọc trên lưng, trên bụng, trên cổ của Nụ.
Nhìn cái vẻ hăng hái cuồng nhiệt của lão già trên năm mươi đang làm với cô gái đáng tuổi con mình, Vân mỉm cười, không biết là nụ cười khoái chí vì được chứng kiến cái cảnh tượng dâm dật ấy hay là một nụ cười chua xót vì những gì đêm nay lão làm với Nụ, hai năm trước chính Vân cũng phải trải qua. Lão già chỉ tập trung tất cả sự ham muốn thú vật của mình vào cô gái tội nghiệp mới nhập trại mà gần như không để ý gì đến Vân đang nửa ngồi nửa nằm ườn ra trên giường bên cạnh.
Thực ra nếu vậy thì Vân càng nhẹ gánh, đêm nào hầu ngủ lão già Vân cũng mệt nhoài cả người mà cũng chẳng có cảm giác sung sướng hay thỏa mãn nào cả. Không hẳn là một cực hình nếu so với những việc lao động chân tay khác mà tù nhân ở trại phải làm hàng ngày, nhưng kiểu lao động bằng lồn hàng đêm với cái lão già này cũng chẳng nhẹ nhàng gì cho cam. Từ trước đến giờ rất ít khi Vân phải hầu ngủ lão chung với một cô gái khác, thường là lão chỉ gọi một mình ả đến để làm tình hàng đêm. Cũng có đôi lần lão quần dâm cả Vân lẫn một cô gái khác như đêm nay, nhưng những lần đó, Vân luôn là người bị lão để ý nhiều hơn, bị địt nhiều hơn là cô gái kia.
Vì thế đêm nay nằm trơ ra nhìn lão già ve vuốt liếm láp cô gái mới đến, Vân cảm thấy có cái gì đó hơi không quen, chẳng phải là ghen tuông gì nhưng thấy mình cứ nằm ườn ra chẳng được để ý tới dù bản thân đã phải cởi truồng hết cả ra rồi, Vân cũng thấy hơi bực mình. Trong khi đó thì Nụ cứ bị lão già bắt phải ưỡn ngực lên để cho lão mân mê hai núm vú, bàn tay thô ráp với những ngón tay to bè, ngắn cũn cỡn cứ lần sờ xuống bên dưới và bắt đầu ve vuốt khu vực nhạy cảm nhất giữa hai chân của Nụ. Lão già chẳng thèm để ý đến xung quanh chỉ tập trung tất cả sự chú ý vào cơ thể nõn nà tươi mới của cô nữ tù, với lão hình như chỉ có khái niệm về những người đàn bà sa vào vòng lao lý bị buộc trở thành nô lệ tình dục cho lão mà thôi.
Vân đã ngồi hẳn dậy dựa lưng vào thành giường, hai chân giang rộng còn bàn tay đặt vào giữa hai mép thịt nơi háng và thủ dâm. Cái cảnh dâm ô xảy ra ngay trước mắt mà Vân bỗng trở thành một kẻ thừa thãi, ả chỉ biết tự quên đi điều đó bằng những lần thọc hết cả chiều dài hai ba ngón tay vào tận trong cùng cửa mình tự thỏa mãn những khát khao bỗng rạo rực trong người.
Thủ dâm chán chê, nước lồn đã xuất ra nhiều lắm vậy mà lão già vẫn chưa chấm dứt cái màn sờ soạng liếm láp cái con bé kia. Sự tự ái vụn vặt trong người Vân bỗng nhiên trỗi dậy, cái của nợ kia của lão chắc đã cương cứng sưng đỏ lên rồi mà không hiểu sao lão lại cố nén không vào cuộc đến vậy. Đó đâu phải là thói quen của lão – Vân nghĩ thầm, mọi lần lên giường lão cũng bắt cô ả cho lão sờ soạng nhưng chỉ dăm ba phút thôi là vào cuộc chứ không giở cái trò mèo vờn chuột kiểu này. Cực chẳng đã, Vân đành lết cái tấm thân trần như nhộng lại gần phía hai người kia, ghé vào tai lão già những lời thủ thỉ dâm dật nhất.
– Thích không anh, em này xinh nhỉ. Đến em là đàn bà còn thích mê đi huống hồ… bỏ rơi người ta nãy giờ chẳng chịu ngó ngàng gì đến, thế thì đêm nay cho gọi người ta vào hầu ngủ để làm gì.
– Từ từ đấy, tí nữa đừng có mà la oải oải lên – lão già nhả một bên vú của Nụ ra khỏi mồm rồi quay về phía Vân gắt gỏng, bực tức ra mặt, lão chẳng muốn ai quấy phá trong lúc lão đang từ từ nhấm nháp hết cái mùi thơm da thịt vẫn còn phảng phất hương đồng gió nội ở nơi người con gái này.
Vân nghe cơn tức giận ở đâu bỗng ập đến, không thể nói hết cái cảm giác bị bỏ rơi kiểu này. Trước giờ trong thâm tâm, tất cả mọi người, cả quản giáo lẫn tù nhân ở cái trại 16 này luôn coi Vân là người được bố già yêu chuộng nhất. Bản thân Vân tuy không tự hào gì với cái danh hiệu ô nhục ấy, song nó cũng đủ để khiến cô nàng vênh mặt và ra vẻ bề trên với bạn tù cũng như mấy mụ quản giáo cũng ít khi dám ho he ra lệnh, đánh đập cô nàng như những nữ phạm khác.
Vậy mà bây giờ từ lúc cô nàng tụt quần áo ra đến lúc phải chấp nhận mở miệng quyến rũ, lão già vẫn chả thèm quan tâm đến ả mà lại cười cợt mơn trớn cái con kia. Cơn giận bốc lên ngùn ngụt, Vân chỉ muốn túm tóc con nhỏ mà đẫm đá cho một trận để nó hiểu hết cái luật ở đây, nhưng nếu làm vậy, chắc lão già sẽ cho ả một trận thừa sống thiếu chết vì dám mạo phạm đến vợ yêu đêm nay của lão.
Biết chắc là chẳng thể cạnh tranh lại với cô ả kia, cả về nhan sắc, da thịt và cả về sự tươi mới ngây thơ, không mặt nào là Vân có thể bì lại với ả, thôi thì đành xuống nước mà làm vui lòng lão già, kẻo từ rày về sau lão chẳng thèm ngó đến Vân thì cô ả chỉ còn nước quay về trồng rau gánh phân với mấy con mụ nông dân da đen sì mặt rỗ chằng chịt xấu xí.
Bàn tay điêu luyện của Vân bước đến mơn man sau lưng lão già, mười đầu ngón tay của ả cảm nhận rõ rệt cái làn da bèo nhèo của lão, lớp mỡ khiến cho da thịt lão như chảy thành từng cuộn đến phát tởm. Lão cứ mặc kệ cho bàn tay của Vân sờ mó vào người, kể cả khi cô ả thọc cả hai tay vào trong cái quần xà lỏn duy nhất trên người, chạm vào cái của nợ ấy, lão cũng chả thèm nói câu nào coi như là việc nghiễm nhiên mà Vân phải làm khi ngủ với lão.
– Anh nhấc người lên để em cởi quần cho nào, tội nghiệp thằng nhỏ nãy giờ phải chịu chật chội trong quần anh khổ sở chưa kìa.
Miệng nói tay làm, Vân nhanh chóng nâng người lão già lên một chút cho khỏi vướng rồi kéo thẳng tay cho cái mảnh vải nhàu nát tuột ra đến tận đầu gối lão già, lộ ra dương vật nhô cao phát tởm. Đến lúc này Vân mới được an ủi chút ít vì lão Tư quay lại ném cho ả một cái nhìn khen ngợi, cảm ơn ả mang lại cho lão sự khoan khoái vì được giải thoát khỏi sự đè nén lên cái của quý ấy bởi cái quần hoàn toàn không còn cần thiết vào lúc này.
Vân cứ mặc kệ cái quần vẫn vướng lại ở chân lão mà chỉ kéo căng nó ra để hai chân lão già mở rộng hơn ra. Khi khoảng cách nơi háng của lão vừa đủ, theo thói quen là Vân ngay lập tức vục mặt vào lấy cái chỗ bẩn thỉu nhất trên người lão để nâng niu cái của nợ của lão già. Công bằng mà nói cái của ấy của lão chẳng thể gọi là tệ hại nếu so với những ông già cùng tuổi lão, song nếu giơ cái vật ấy ra thì tất cả đàn bà trên đời này có lẽ đều phải rùng mình ghê rợn.
Nó to bè, không quá dài nhưng cái đầu khấc tím bầm phớt đỏ như hằm hè chỉ chực đút vào lồn để tra tấn người đàn bà chung chăn gối. Hai bìu dái của lão chảy xệ xuống, nhăn nheo, teo tóp đến thảm hại vì những đêm truy hoan không ngừng nghỉ. Dọc trên chiều dài cái của ấy, cả trên cái đầu khấc nữa, Vân quan sát thấy không biết bao nhiêu những bợn trắng đục đóng bết lại, có lẽ là tinh dịch và những chất bẩn khác tiết ra mà lão già chẳng bao giờ chịu lau rửa gì cả.
Thường thì mỗi lần Vân hầu lão, khi lão xuất tinh xong vào lồn thì bao giờ Vân cũng chờ đến lúc lão rút cặc ra khỏi lồn mình thì đã chuẩn bị khăn mặt lau rửa cho lão cẩn thận, ngay bản thân cô ả cũng chẳng hề muốn cái vật ấy quá bẩn thỉu, ghẻ lở bệnh tật, dẫu sao nó cũng đút ra đút vào cơ thể của chính mình, bẩn quá thì hóa ra tự mình đi rước bệnh cho chính mình.
Ngay đến lão Tư cũng thích làm tình với Vân vì sự cẩn thận tận tình ấy, có điều khi lão đổi món với những ả đàn bà khác trong trại thì đâu lại hoàn đấy. Như đêm qua khi lão địt một ả, ả làm xong nhiệm vụ thì cũng lăn ra ngủ khì bên cạnh lão, ngày hôm nay lão lại quên không rửa ráy thành thử cái của nợ ấy bê bết những cặn trắng bốc mùi khủng khiếp làm Vân khi dí sát mặt vào con cặc lão cũng phải nhăn mặt rùng mình.
Phía trên lão cứ mặc kệ Vân rúc vào hạ bộ của mình, vẫn cứ điềm nhiên ve vuốt liếm láp cơ thể trắng hồng mắt rượi của Nụ, có điều lão cũng ý thức được việc mình đang được địt một lúc hai ả xinh xắn, thành thử khi Vân cúi xuống thì lão hơi rướn háng về phía cô ả ra hiệu ngầm cho cô ả bú cặc cho mình. Vân định nói với lão bảo lão cho phép mình được lấy khăn lau sơ qua cho đỡ ghê rồi bú sau nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cô ả thấy làm vậy chẳng ổn chút nào.
Chắc chắn là giờ mở miệng ra nói thì lão sẽ gạt phắt đi ngay, thứ nhất là giờ lão đã quá nứng đâu thể chịu chờ đợi Vân chạy đi lấy khăn trở lại mới bú cho lão, thứ hai là nếu Vân chê cặc lão bẩn không chừng lão sẽ đánh cho một trận vì cái tội hỗn láo, mà quả có bẩn thật chăng nữa, lão cũng thích bắt Vân phải lấy lưỡi, lấy môi ra mà lau cho lão chứ nhất định là chẳng chịu cho Vân dùng cái khác.
Càng bẩn, bắt Vân phải nhắm mắt mà bú, lão sẽ càng khoái, bao lần làm tình chung, Vân còn lạ gì cái tính bệnh hoạn ấy nữa. Nếu như mọi hôm thì Vân còn có thể giở cái bài nũng nịu, đe dọa nếu không lau thì sẽ không bú và không cho lão địt, chứ đêm nay làm thế thì lão chẳng ngại ngần gì mà không đá đít tống cổ cô ả ra khỏi phòng tân hôn của lão với cô nàng mới nhập trại.
Thôi thì nhắm mắt làm liều, vân cố há miệng to hết cỡ để cho cái của nợ ấy vào hết trong miệng, cái mùi ngai ngái kinh khủng nhất từ trước đến nay Vân từng biết làm cô ả suýt nữa thì không kìm nén được mà nôn thốc nôn tháo. Vân cố gắng bú được hơn mười phút thì mới dám nhè cái của ấy ra khỏi miệng, phía trên lão già cũng đã ngừng không vần vò thân thể Nụ nữa mà quay mặt xuống quan sát Vân bú cặc cho lão.
Vân hài lòng khi thấy cái của ấy bây giờ trở nên cực kỳ sạch sẽ, thân cặc trắng hồng, cái đầu khấc giờ đỏ ửng nhưng không còn một chút chất bẩn nào còn dính bết lại nữa. Vân cười, cổ họng nuốt đến ực nước bọt vào cuống họng. Bỗng dưng cô ả lại thấy chợt rùng mình ghê ghê vì cái việc mình vừa làm, cái đàn ông của lão già trở nên sạch sẽ cũng đồng nghĩa với việc nãy giờ Vân đã phải liếm, phải nuốt hết tất cả cái đống chất bẩn trước đó dính trên cặc lão vào bụng, không khéo ngày mai sẽ bị đau bụng khó ở quá đi mất – Vân nghĩ thầm mặc dù ngoài mặt vẫn phải làm bộ tươi cười cho lão khoái chí.
Điều Vân không thể ngờ được là lão Tư đền ơn sự hy sinh nãy giờ của cô nàng bằng cách ra hiệu cho cô nàng cứ ngồi yên ở đó để nhìn cảnh Nụ thay ả bú cặc cho lão. Chưa bao giờ vân uất ức như thế, nãy giờ cô ả ra sức làm sạch cái của nợ ấy để cho bây giờ con nhỏ kia hưởng lợi, nó được bú con cặc sạch sẽ như kia là nhờ công ả đó chứ.
Thực ra thì kể cả vậy Nụ cũng chẳng dễ dàng gì để mà phải há miệng ra làm cái trò đó, nước mắt nước mũi chảy tùm lum vì sợ hãi, run rẩy đẩy cái ấy vào hết cổ họng mà Nụ cũng không thể tưởng tượng lại tại sao khi nãy cô gái kia lại bú nó một cách ngon lành và say sưa đến mức thế. Khi xưa Vân cũng đã phải cảnh này, cũng khốn khổ khốn nạn lần đầu tiên bị lão già bắt phải thổi kèn cho lão, nhưng Vân may mắn hơn vì khi đó Vân không bị một người đàn bà khác ấn đầu mình vào háng của lão không cho ngửng đầu lên đến nỗi suýt bị nghẹn.
Bởi bây giờ, Nụ đang bị chính Vân làm điều đó, Vân thấy tức mình vì cái trò nhất bên trọng, nhất bên khinh khi làm tình tập thể của lão già nên quyết định hành hạ cô gái đáng thương mới kia một đêm khốn khổ cho bõ ghét. Nụ thì chẳng biết làm gì hơn là phó mặc mình cho hai người, bên dưới lão già sung sướng rướn cặc lên đâm mạnh vào cổ họng, bên trên thì vân ấn chặt cổ khiến cho Nụ không tài nào nhấc nổi mặt lên, suýt nữa thì chết vì ngộp thở, vì nhục nhã ê chề. Trước khi vào tù, Nụ cũng đã quan hệ tình dục, cũng đã từng bú cặc cho người yêu ở quê, nhưng đấy là tự nguyện Nụ làm, còn đằng này thì lại bị ép buộc.
Nụ không hiểu tại sao Vân lại đối xử với mình ác thế, cùng là phận đàn bà sa vào chốn địa ngục này, cùng phải cởi truồng phơi lồn ra cho lão già đáng tuổi bố mình địt, vậy mà còn nỡ lòng hành hạ nhau thêm. Thực ra thì Nụ sao hiểu nổi những tâm lý phức tạp của Vân, những năm tháng khốn nạn phải làm nô lệ tình dục ở cái nơi khỉ ho cò gáy này đã khiến cho Vân trở nên chai sạn độc ác đến không ngờ. Có điều giờ đây Vân không còn có được quyền lực đối với bố già Tư như trước nữa, nhan sắc phai tàn một phần, lại có những cô gái khác trẻ trung hơn, Vân hiểu cái ngày mà mình bị thay thế, bị trở về lao động khổ sai tay chân hàng ngày đã không còn xa.
Lão Tư ban đầu để mặc cho Vân ấn đầu Nụ xuống bắt bú cặc cho lão, có lẽ lúc đó cái cảnh mới lạ này gây cho lão những hứng thú nhất định. Lão già khoái chí khi thấy hai người đàn bà trẻ trung của mình ghen tuông ra mặt với nhau, cùng tranh giành nhau cái của quý của lão, nâng niu, chiều chuộng nó bằng tất cả những bộ phận có thể trên người mình, những ngón tay xoa vuốt dọc theo chiều dài, những cặp môi, những chiếc lưỡi xoắn chặt lấy khúc gân thịt trong đam mê nhục dục.
Trong hoàn cảnh ấy, rõ ràng là Vân chiếm ưu thế hơn hẳn Nụ, phần vì cô ả là người cũ, đã quen với những sở thích khi hành lạc của lão Tư, hơn nữa cũng không thẹn thùng, e dè như Nụ trong lúc bú lão. Vân cố gắng gạt Nụ ra để thay thế mồm mình vào chỗ đó của lão già, cố há cặp môi dày đầy gợi cảm xác thịt của mình bao bọc lấy cái vật gớm ghiếc ấy.
Mới đây thôi, Vân còn cảm thấy kinh tởm cái cảm giác phải bú cái vật bẩn thỉu đó, nhưng giờ trong đầu cô ả chỉ còn có một ham muốn tột bậc duy nhất, đó là dành lại vật đó từ mồm của cô gái kia. Nụ thì dĩ nhiên là bị bắt buộc phải há miệng ra nút cái mẩu thịt bầy hầy đó một cách miễn cưỡng nên khi Vân ra hiệu nhè ra trả lại cái của nợ ấy để cô ta bú tiếp, Nụ không ngần ngại làm theo ngay.
Có điều việc làm ấy tuyệt đối lại không được lão Tư thích thú hay đồng ý một chút nào. Trong những cô nàng cũ đã qua tay lão ở cái trại giam này thì lão thích được Vân bú cặc cho nhất. Bởi một lẽ rất đơn giản, cô nàng là người rất có năng khiếu trong cái trò thổi kèn, một là tận tình không ngần ngại tất cả mọi tư thế chỉ cốt khi há mồm ngậm lấy cái vật ấy thì có thể mang cho lão thích thú.
Hai là cặp môi dày dặn quá cỡ của ả khi bao một vòng quanh cặc, mân mê khiến cho lão lúc nào cũng chỉ như muốn vọt khí ra ngoài. Ba là Vân có cái kiểu vừa nút cu cho lão, vừa phun nhè nước bọt từ trong cổ họng ra khiến nhiều lúc làm cho lão chết lịm vì cảm giác nhầy nhầy trong miệng cô ả. Cũng chính vì mấy cái trò đó mà tất cả các lần lão Tư gọi Vân vào hầu ngủ, bao giờ lão cũng bắt cô nàng việc đầu tiên là phải bú cho lão sướng đã rồi thì đụ đéo gì mới tính sau.
Vậy nhưng đêm nay tất cả kinh nghiệm nhà nghề bấy lâu nay trong việc này của Vân cũng không thể nào lại được với Nụ, theo như đánh giá của lão già quá thừa lọc lõi trong chuyện ân ái địt gái. Chính cái vẻ thẹn thùng cam chịu của Nụ khiến cho lão thích thú hơn rất nhiều so với cái kiểu chiều chuộng hết mình hăng say của Vân. Nụ gần như là bị ép buộc phải khẩu dâm cho lão Tư nhưng trong cái cách “ấy” của Nụ, lão già cảm nhận thấy cả sự ngây thơ non nớt chưa rành rẽ cách bú mút, lại cả sự khôn ngoan, sáng tạo đến không ngờ mỗi một lần con cặc của lão ấn vào lấp đầy cái mồm cô nàng.
Những cô nàng lần đầu tiên phải ngủ với lão, thường là ở hai loại, một là chống cự đến cùng, kiên quyết không chịu chiều lão, và cái loại này thường là trong đêm đầu tiên luôn phải đón nhận sự hành hạ tình dục dã man của lão như một cách bị trừng phạt. Loại thứ hai là loại ngay lần đầu tiên đã chẳng ngại ngùng gì mà không giở hết mọi trò ra hòng làm lão vui lòng, loại này thì không bị lão hành dâm khổ sở, nhưng thường là bị lão chán ngay sau lần đầu tiên, thậm chí nhiều cô sồn sồn cho lão thoải mái địt thì không được lão gọi lại đêm thứ hai bao giờ cả.
Đêm nay thì lần đầu tiên lão gặp một kiểu như Nụ, cô nàng chẳng thuộc loại thứ nhất mà cũng chẳng ở loại thứ hai. Có lẽ sau đêm địt Nụ hôm nay thì từ mai trong cách phân loại gái của lão Tư phải xuất hiện thêm một kiểu thứ ba, tức là vừa chống cự, lại vừa ngoan ngoãn nghe theo lão khi cùng lão nằm chung một chiếc giường ngủ. Cái cách Nụ hầu hạ lão từ đầu đến giờ thật kỳ lạ, mà cũng cực kỳ không ngoan.
Lúc thì là sự e dè, ngượng nghịu khi lão già ngoắc tay ra hiệu bắt cúi xuống vục mặt vào bú cho lão. Lúc thì lại là một sự nồng thắm say mê khi không ngừng liếm nàng liếm dọc theo cả chiều ngang chiều dài cái của nợ giữa hai chân lão. Cái kiểu Nụ đang làm với lão chả trách lão Tư nhiều lúc không thể nào hiểu nổi mình đang được chơi một cô gái trinh hay là một con đĩ điếm trơ trẽn nhất. Chỉ có một điều duy nhất trong đầu lão già bây giờ có thể biết, đó là việc lão chẳng thể nào rút cặc ra khỏi cái miệng ẩm ướt của Nụ được. Cái miệng ấy như có một mãnh lực hút chặt cái đó của lão vào, khiến lão Tư trong cơn mê tình chỉ còn biết nghiến răng cố kìm nén không cho tinh khí bắn vọt ra.
Vân lúc này thì chỉ còn biết ngồi yên một chỗ quan sát Nụ bú cặc cho lão già mà không còn dám ho he tranh giành việc này nữa. Thực ra trông cô ả lúc này rất tội nghiệp, trên người trần truồng không có một mảnh vải, nhưng cũng chỉ biết cởi truồng mà ngồi ườn ra đấy như một thứ đồ chơi cũ chán chê bị vứt bỏ thay bằng một thứ đồ mới lạ hấp dẫn hơn.
Vân ngồi co ro theo kiểu ngồi thường thấy của những cô gái Nhật, tức là hai chân gập lại khép chặt, ngồi trên đầu gối, hai tay đặt lên với vẻ chờ đợi một điều gì đó. Trong lúc đó thì lão già đã đè vật Nụ xuống giường và chồm lên ngồi trên ngực của cô ả, hai chân của lão ấn cả vào cổ của Nụ trong lúc hai tay thì giữ chặt đầu không cho Nụ có thể nhúc nhích nổi thân trên.
Dĩ nhiên là không chậm trễ lão già đã đút ngay con cu vào miệng Nụ, từ trên ấn mạnh cái vật ấy xuống, kéo ra kéo vào giống như là đang địt vào lồn đàn bà, phút chốc cái miệng tươi tắn của Nụ đã trở thành như một cái lỗ lồn làm nơi để lão già trút vào đó tất cả dục vọng bằng những động tác thô bạo phũ phàng. Cái bụng dưới béo phệ của lão đập mạnh vào cằm, vào cổ của Nụ mỗi lúc lão ấn cu vào miệng bắt bú kêu lạch bạch, phụ họa cho những tiếng lép bép phát ra từ mồm Nụ.
Đột ngột lão già thích chí vật ngược người Nụ quay nằm sấp lại trong lúc lão ngồi dậy, bàn tay của lão xoa xoa, lòn vào mái tóc dài của Nụ như một cách tán thưởng việc Nụ bú lão hay đến vậy. Lão già hai tay giữ lấy đầu Nụ rồi cứ thế chủ động ấn vào kéo ra cho cái miệng của người con gái làm đúng cái việc cần phải làm lúc này. Đột nhiên lão vẫy tay gọi Vân lại gần, không phải là để địt cô ả mà chỉ đơn giản là sai cô ả lấy cho lão một chai rượu. Vừa làm tình vừa uống rượu là thói quen trước giờ trong lúc hành lạc của lão, Vân hiểu lão đòi rượu có nghĩa là lão đã sắp sửa làm cái việc chính kia rồi, đêm nay thì dĩ nhiên là với Nụ.
Vân ngậm ngùi cầm chai rượu, chỉ còn lại một nửa, là loại rẻ tiền, nó đục đục, cái miệng chai đen kịt cáu bẩn đưa cho lão. Dường như không để ý hoặc đã quen với những điều đó, lão cầm lấy chai rượu đưa lên cổ nốc ừng ực. Rượu chảy tràn ra hai bên mép lão, chảy xuống ngực, xuống cả phía dưới nơi Nụ vẫn đang cắm cúi bú mút cái của nợ ấy.
Lão Tư hứng chí trút ồng ộc cả chỗ rượu còn lại trong chai vào mặt, vào mũi Nụ như một trò chơi mới. Nụ định ngẩng lên phản đối thì lão đã dúi đầu cô ả xuống bắt bú tiếp không được ngừng, khuôn mặt và mái tóc Nụ giờ bê bết ướt đẫm và bốc nồng nặc mùi rượu, cái miệng chúm chím giờ cũng chẳng khá hơn khi hai bên khóe miệng trào ra rất nhiều nước miếng và nước nhờn con cặc già kia xuất khí ra, mấy thứ nước ấy có cảm giác như đang sủi bọt quanh miệng Nụ.
Vân đã nhiều lần được chứng kiến cũng như nhiều lần là nạn nhân hay đồng lõa của những kiểu làm tình quái dị bệnh hoạn của lão giám đốc trại song đây là lần đầu tiên Vân thấy lão làm tình với cái kiểu bẩn thỉu thú vật đến mức thế này. Quỳ như phỗng trên giường, Vân thấy lão già giờ đã chồm lên bụng của cô nàng trẻ măng kia, một tay lão banh lồn cô nàng, tay kia lão cầm chặt cái của quý của mình dẫn đường cho nó vào đúng cái lỗ bé xíu giờ đã bị mở to hết cỡ.
Hai chân của Nụ bị banh ra, cô nàng hự mấy tiếng rồi nằm im không thốt thêm một tiếng nào nữa để mặc cho lão già chơi. Lão ấn mạnh con cặc phát một vào lồn cô ả, hai chân lão duỗi ra song song với hai cặp đùi non mở rộng của Nụ. Vân thì vẫn dán chặt mắt vào cái chỗ đó, chính là cái chỗ mà từ đó phát ra những âm thanh lạch bạch phát ra từ sự va chạm của hai bộ phận sinh dục, những âm thanh hết sức vô nghĩa vang lên trơ trẽn trong đêm. Đột nhiên Vân giật nảy lên, cả người gần như ngã nhào về phía đằng sau, từ dưng cả người Vân lĩnh trọn một cú đạp của lão già, cứ thế trên người không có chút gì đắp điếm, Vân tụt xuống khỏi giường một cách miễn cưỡng.
Lồm cồm ngồi dậy, vẫn còn cảm thấy ê ẩm sau cú đạp của lão, Vân ngước nhìn lên thì thấy lão già sau khi đạp nàng xuống giường thì chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại mà cứ thể thì thụt trên bụng của cô gái kia. Có lẽ lão già cảm thấy sự có mặt của Vân trên giường vào lúc này là hoàn toàn vô nghĩa nên vừa như vô tình, vừa như hữu ý mà xô Vân xuống đất.
Cả cuộc đời mình, chưa bao giờ Vân cảm thấy ê chề, cảm thấy mình đang tụt xuống đáy cùng của xã hội như lúc này. Ngay kể cả lúc bị bắt vào tù, ngay cả lúc đứng trước toà án nghe lời tuyên án, Vân cũng không có cảm giác nhục nhã đến tột cùng như vậy, bởi đơn giản, kể cả trong những lúc đó Vân vẫn có cảm giác mình là một con người và được người khác coi là con người.
Còn lúc này dường như từ con người quá đỗi xa xỉ để nói về Vân vì ngay bản thân nàng cũng cảm thấy mình chỉ như một con vật, một thứ mua vui cho một lão già dâm dật. Đàn bà, dù là mất nết đến đâu cũng luôn có giá trị của một con người, còn một con vật mua vui thì giá trị của nó giảm dần sau mỗi đêm bị lôi ra làm trò tiêu khiển. Đến một lúc nào đó, với Vân thì chính là lúc này đây, khi ông chủ của nó chán chê với thân xác mà nó dâng hiến thì sẵn sàng đã văng nó không thương tiếc lấy chỗ cho một thứ đồ chơi mới hấp dẫn hơn.
Cái giường nhàu nát ố vàng đã trở nên thật rộng rãi vì trên đó lúc này chỉ còn có lão già và một người đàn bà duy nhất đang nằm bên dưới. Lão Tư thoải mái dồn hết sức già của mình lên thân thể nõn nà trắng ngần tươi mới, thả sức diễn những kiểu làm tình mà lão thích nhất. Hai chân ngắn ngủn, to như chân voi của lão quẫn đạp co thúc liên tục như đang bơi, lão lòn tay xuống dưới lưng Nụ ấn mạnh, ép cho cả thân hình con gái ấy dính sát chặt vào lão.
Hai thân thể trần truồng trơ trẽn quấn chặt nhau như đôi sam biển trong vũ điệu của tình dục. Đối với những kẻ khốn cùng mạt vận ở cái chốn địa ngục này, không gian, khung cảnh chẳng có chút ý nghĩa nào trong chuyện hành lạc. Chỉ cần ở đó có một người đàn bà và một người đàn ông, cả hai không mặc gì trên người là đã có thể xảy ra cảnh ái ân, không cần biết nó diễn ra ở đâu, ngoài bờ cỏ, trong bụi rậm hay trong một căn phòng, trên một cái giường ọp ẹp bẩn thỉu nhầy nhụa.
Trên giường, cô gái tên Nụ nấc lên từng đợt vì những động tác liên tục không ngừng nghỉ của lão già hành hạ cái lỗ khốn khổ giữa hai chân của cô gái, có cảm giác như có một nỗi đau đớn không thể mô tả bằng lời đang xé đôi người Nụ ra, vừa sợ hãi, vừa đau khổ nhưng cũng sướng đến lịm cả người. Đứng ở bên cạnh giường, hai bàn tay khép chặt trước bụng như che đi cái lỗ đàn bà đang rỉ nước, cố che dấu tâm trạng tha thiết muốn được tham gia vào hoạt cảnh ái ân trên giường, vừa cảm thấy tủi nhục khôn cùng, hai hàng nước mắt của Vân như nhòe đi khiến chẳng mấy chốc Vân đã không còn thể nào quan sát được rõ ràng những gì xảy ra bên cạnh mình nữa rồi. Vân đứng đó như đui mù câm điếc những hình ảnh mà với bản thân Vân đã quá đỗi quen thuộc.
– Thôi, ở đây không có việc gì của cô nữa đâu, cô cầm quần áo đi ra đi.
Lão già trong lúc đổi tư thế làm tình quay mặt lại nhìn thấy cái cảnh Vân đang đứng như trời trồng, vừa khóc vừa nấc có lẽ lão ngứa mắt mà muốn nàng cút cho khuất mắt. Thường khi đã chán chê một cái gì đó mà trước đây người ta thích, chả có lý do gì để không tống khứ nó đi càng nhanh càng tốt, nhất là khi trong tay đang có món khác tốt hơn nhiều.
Vân nghe lời lão nói mà vẫn như kẻ mộng du, nàng chỉ kịp hiểu một điều là mình bị đuổi, phải rời khỏi cái phòng này để lại thế giới riêng tư hạnh phúc cho lão già và người mới. Vân đã gần như định bước ngay, gần như là chạy thật nhanh ra khỏi phòng ngủ của lão song đột nhiên mới nhớ ra là mình vẫn chưa kịp lấy quần áo, vẫn lõa lồ. Quay lại Vân nhìn thấy hai bộ quần áo nữ tù đang vứt ở trên sành nhà thành một đống hổ lốn, một bộ rất mới, còn bộ kia cũ hơn.
Vân biết bộ tù mới không phải là của mình, là của cô gái đang bị lão già địt trên giường kia nhưng cô ả vẫn cứ vơ lấy ôm thành một đống trước ngực, để lại bộ đồ cũ của mình cho cô gái kia. Nụ và lão già đang mải làm trò hay ho, đâu hơi sức đâu biết, ngay cả lão Tư chỉ để ý Vân lấy quần áo mà cút đi cho mau chứ đâu để ý mấy cái vặt vãnh đó là gì.
Vân nghe thấy lão thở hồng hộc như đang chạy leo dốc trong lúc cô ả cúi xuống gầm giường để nhặt cái quần lót màu hồng nhạt, bé xíu cũ rích của mình khi nãy vứt vội xuống. Khi đến ngủ với lão già Vân không mặc nịt vú vì thế chỉ như vậy là đủ, cầm cái quần lót mà mấy cái viền đăng ten xung quanh đã rách bươm cùng với bộ quần áo tù không phải của mình Vân chạy vội ra khỏi cái địa ngục này.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro