Phần 11
2024-07-25 12:05:27
Được một lát, con nhỏ lại nhẹ nhàng kéo tôi xuống đất, để tôi nằm ngửa. Nhỏ đứng ngay trước mặt tôi, từ từ cởi áo. Tôi hận quá trời, tại sao trong buồng kỷ luật lại tiết kiệm tới mức không có nổi một ngọn đèn. Nhưng có khi, cái thứ ánh sáng mờ ảo ấy lại làm cho lần đầu tiên của tôi và nhỏ thêm huyền bí.
Nhỏ cởi chiếc áo ngực, ném qua phía đầu tôi. Thứ hương thơm quyến rũ từ chiếc áo ngực khiến ngực tôi muốn ngạt thở. Và mém chút tắt thở khi nhỏ đang chậm rãi lột quần. Thứ ánh sáng leo lét từ phía ngoài rọi vào chỉ đủ để tôi nhìn thấy thân hình nhỏ trắng mờ ảo, không có lấy một điểm tối, trừ 2 đầu vú. Tôi kiềm không nổi, muốn nhỏm dậy ôm lấy nhỏ mà hôn, mà liếm thì nhỏ đã ngăn tôi lại.
Con nhỏ đẩy tôi nằm xuống đất lại, hai chân dạng ra đứng ngay trên mặt tôi rồi từ từ ngồi xuống. Bướm con nhỏ chà nhẹ vô cái đầu mũi của tôi, một thứ mùi vị đặc trưng và ma mị của đàn bà xộc vô óc khiến tôi tê dại. Nhỏ chống tay xuống đất, háng banh rộng, ưỡn vô miệng tôi, la nho nhỏ:
– Anh mút nó đi!
Tôi còn đợi nhỏ nhắc sao? Tay tôi ôm chặt lấy bờ mông láng o của nhỏ, cái môi cuống quýt tìm tới cái mu tròn o, nhẵn nhụi. Bướm nhỏ ấm sực, ướt rượt, mở rộng thiệt rộng như mời gọi. Tôi lè lưỡi, liếm dọc cái khe nhỏ xíu trên bướm nhỏ, nghe nhỏ rùng mình một cái, nấc nhẹ. Cái mông nhỏ nhắp nhè nhẹ lên miệng tôi, cái khe ẩm ướt đầy nước cọ qua cọ lại trên đầu lưỡi. Tôi như phát cuồng, tham lam ghì chặt bộ mông nhỏ trong tay, cái miệng mở rộng mút vô bướm nhỏ. Lưng nhỏ khẽ cong lên, miệng phát ra một tiếng rên khe khẽ. Tôi đưa lưỡi vô sâu hơn, chà mạnh vô giữa 2 miếng thịt nhỏ xíu trên bướm nhỏ. Con nhỏ oằn mình, hổn hển:
– Em sướng quá nè anh!
Tôi xoay người nhỏ lại. Nhỏ lật đật làm theo, cặp mông bự đang banh ra đặt ngay trên miệng của tôi. Đây cũng là lần đầu tiên, tôi nhìn thấy cặp mông của nhỏ. Chỉ thấy một mảng trắng bóc ngay phía trên mặt mình, tôi nghe tim như muốn ngừng đập. Nhỏ cúi người, một tay chống xuống nền xi măng, tay kia nắm vô con cu tôi tuốt nhẹ. Tôi đưa tay khẽ nâng mông nhỏ lên, đưa lưỡi vô khe mông nhỏ liếm nhè nhẹ. Nhỏ cúi đầu thở dốc, cái tay tuốt vô con cu tôi cũng mạnh hơn. Khi cái lưỡi tôi nhẹ nhàng đặt vô cái lỗ nhỏ xíu trên mông nhỏ, nó cúi đầu xuống, ngậm luôn lấy con cu tôi thiệt chặt.
Cả thân hình trần truồng của nhỏ đè lên người tôi nóng sực. Cái cần cổ con nhỏ đưa ngày càng mạnh, cái mu nhắp vô miệng tôi muốn bầm dập luôn. Tôi siết chặt lưng con nhỏ, cong người ưỡn thằng nhỏ thọc sâu hơn. Chỉ thấy con nhỏ “ư” thêm một tiếng, rồi miệng nhỏ nhả con cu tôi ra, cái mông cũng nhấc khỏi miệng tôi. “Ơn chúa” – Tôi thầm nghĩ. Vụ này mà kéo dài thêm chừng 2 phút nữa, dám cái cảnh con nhỏ uống sữa chua tôi tự làm lại xảy ra thêm lần nữa lắm.
Thấy con nhỏ quỳ xuống đất, cái mông ngượng nghịu đưa lên. Mặt con nhỏ giấu vô mái tóc lòa xòa, 2 khuỷu tay chống xuống đất. Doggy luôn sao ta? Tôi cũng run bắn cả người, đầu gối chạm vô đất cái rầm. Trước mặt tôi, con nhỏ đang chổng mông lên chờ đợi – cái thứ cảm giác này yomost cũng gọi bằng cụ tổ. Tôi xoa nhè nhẹ lên mông con nhỏ, thấy người con nhỏ rung rung. Thấy nó lắp bắp hoài mới nói được một câu:
– Nhè nhẹ thôi anh nha…
Tôi cúi xuống, hôn lên bướm con nhỏ thêm lần nữa như an ủi. Thằng nhóc mà có chân chắc nó cũng không chịu đợi lâu lắc như vầy, nó lao thẳng vô mục tiêu cứ sức mấy mà chờ. Tôi khẽ cầm thằng nhỏ đang run rẩy, chà chà vô khe bướm con nhỏ. Người nhỏ co lại thêm một cái, miệng kêu khẽ thêm một tiếng. Tôi kéo chân con nhỏ rộng ra thêm một xíu, nắm cổ thằng nhóc từ từ đút vô.
Thấy cả người con nhỏ cong lên, tay nó bám chặt lấy tay tôi như chịu đựng. Cái mông cũng nhỏng cao hơn, phập phồng theo từng hơi thở dốc. Tôi ôm chặt lấy eo nhỏ, nhấn thẳng nhỏ vô sâu hơn. Chỉ nghe “sựt” một tiếng nhỏ, thằng nhóc ngập luôn vô cái lỗ ấm sực và ẩm ướt. Người tôi run lên – thứ cảm giác có được sau bao nhiêu chờ đợi mỏi mòn khiến tôi như muốn xỉu liền tại trận. Con nhỏ khẽ oằn người, miệng la khe khẽ:
– Thốn quá anh ơi!
Thiệt tình, cái câu nói đó của con nhỏ đâu có khác gì thuốc kích dục hả trời. Tôi nắn nhẹ vú con nhỏ, miệng vừa an ủi vài câu, vừa nhắp mạnh hơn. Bướm con nhỏ không có lông nên cảm giác khi đút vào ngộ lắm. Đám lông và da thịt của tôi chạm vô nguyên một mớ da láng o, cảm giác vừa lạ là vừa thích thú. Bướm con nhỏ cũng làm quen dần với con cu của tôi, nhỏ không kêu thốn nữa mà con bướm co bóp lại nhẹ nhàng từng hồi.
Thằng nhỏ sung quá xá sung, từng thớ thịt căng ra hết cỡ. Tôi ôm ghì lấy mông con nhỏ, con cu đâm vô lẹ hơn từng đợt. Thấy con nhỏ thở mạnh từng hồi, họng phát ra những tiếng nho nhỏ như mèo kêu vậy. Tôi nhắm nghiền mắt. Cái cảm giác làm tình sung sướng tới tột bậc này không phải khi nào cũng dễ dàng được trải qua. Thứ cảm giác giống như thể kết tinh của chờ đợi, ham muốn và thỏa mãn. Tôi nghe con cu tê dại đi từng đợt, tiếng con nhỏ rên mạnh hơn, bụng dưới đau đau. Sắp ra rồi! Tôi vừa tính rút ra để bắn ra ngoài, lại nghe con nhỏ hổn hển:
– Nữa đi anh ơi!
Là em ép anh đó nha – tôi thở dài nghĩ bụng. Con cu không còn gì vướng mắc hùng dũng xộc vô thêm một lúc. Tiếng ư ử trong cổ con nhỏ đã biến thành tiếng nấc nghẹn từng đợt. Tôi ghì chặt vô mông con nhỏ, thúc sâu hết cỡ vào trong bướm. Thằng nhỏ co giật dữ dội một hồi, rồi bắt đầu xả súng. Thề có chúa, đây là một trong những lần tôi cảm thấy mình xuất tinh có thể bắn thủng tử cung của đàn bà. Từng đợt từng đợt bắn ra mãnh liệt như.
Gold Gatling Gun vậy. Con nhỏ cong lưng lên như thể bị nội thương. Hết đạn, tôi nằm lăn ra cạnh nhỏ, thở dốc như thể vừa một mình oánh lộn với mấy chục thằng. Con nhỏ cuộn tròn người lại, rúc vô ngực tôi, thì thầm:
– Cái đồ quỷ, làm em muốn chết luôn nè!
Tôi ôm con nhỏ vô lòng, ngước mắt nhìn lên trần nhà tối om om. Ngay giờ phút đó, tôi hiểu rằng cả cuộc đời mình, tôi sẽ chẳng thể nào quên được cái phòng kỷ luật tối om, đầy mùi ẩm mốc hòa quyện với thứ hương Hermes Kelly ma mị. Nhỏ ôm tôi chặt hơn, như muốn níu kéo từng giây phút ở gần nhau. Tôi cũng vậy. Tôi muốn cái khoảnh khắc này cứ kéo dài hoài và đừng bao giờ chấm dứt…
Tiếng ồn ào ngoài sân vọng vào báo hiệu buổi ca nhạc đã hạ màn. Nhỏ luống cuống mặc bộ quần áo trại vô. Tôi ngó nhỏ mặc nguyên bộ đồ nam, lạ lẫm hỏi:
– Ủa, sao em lại bận đồ ai vậy?
Con nhỏ hí hửng khoe:
– Là bộ đồ anh Ngọc đó. Ảnh kêu em mặc bộ đồ nam ra ngoài, búi tóc rồi lấy nón đội vô. Trời tối đâu ai nhận ra em đâu!
Lão quỷ này thiệt tình chu đáo và ranh mãnh hết sức luôn. Tôi đang buồn vì sắp xa con nhỏ nhưng xém chút cũng bật cười. Con nhỏ bận đồ xong, xáp lại gần ôm lấy tôi thêm một chặp, thì thầm:
– Em không bao giờ quên nổi bữa nay đâu!
Tôi cũng ôm nhỏ thật chặt. Giờ nói thêm bất kỳ điều gì cũng đều là thừa thãi cả. Nhỏ ôm tôi một hồi rồi cũng đành buông tay. Tôi bước ra hành lang, thấy nhỏ lúi húi bước qua chỗ ông Nghĩa già bảo vệ, lí nhí:
– Con cảm ơn chú.
Ông Nghĩa cũng làm mặt tỉnh như không, nhẹ nhàng kêu con nhỏ:
– Con thăm bạn xong rồi thì về đi ngủ đi nha. Để nó đó chú trông cho, không hụt ký nào đâu mà sợ.
Con nhỏ đang ngượng ngùng, nghe giọng ổng giỡn tỉnh queo vậy cũng chắc cũng thấy đỡ quá xá. Tôi đợi nhỏ đi xa, bò bò lại gần ông già bảo vệ, giơ ngón cái lên với ổng một cái. Ổng cười phì, móc điếu thuốc ném tôi một nhát:
– Thằng quỷ này, tao cũng chịu thua mày luôn đó! Tao làm đây 5 năm mà chưa thấy qua thằng nào số đào hoa cỡ mày đó con!
Tôi cười he he, đón điếu thuốc của ổng, chui vô buồng gác chân lên tường nhả khói. Lại thêm một đêm mất ngủ nữa đây!
Sáng sớm, tôi ngủ nướng tới tận giờ ăn sáng. Mang đồ ăn cho tôi bữa nay không phải là con nhỏ, mà lại là lão Ngọc mới kỳ! Lão ngó nghiêng vô trong hành lang, kêu tôi:
– Dậy ăn sáng đi anh đại! Anh làm gì ngủ quên trời quên đất luôn vậy anh đại! Bệnh hả, ốm hả, lao lực hả?
Giọng lão chói lói làm nguyên nửa cái trại phải ngoái lại nhìn. Xưa nay chưa thấy du đãng số má đi bưng đồ ăn sáng cho thằng nhóc tì bao giờ nha, lại còn kêu thằng nhóc là anh đại! Thiệt tình lão này giỏi món chọc quê người khác phát ớn luôn. Có điều, càng lúc càng thấy lão thân thương với mình hệt như anh em ruột vậy. Cái cách lão đối xử với em út như vầy, bảo sao ở ngoài xã hội đám đàn em sẵn sàng bán mạng vì lão mà không cần suy nghĩ tới một giây. Tôi nghe trong lòng cảm động ghê gớm, chạy ra tính ôm cổ lão một cái, nhưng sợ lão tưởng tôi biến thái đạp một cái bắn vô trong nên bỏ. Tôi nhe răng cười với lão một cái, chạy ra đón khay đồ ăn, kêu:
– Ủa con nhỏ Mỹ Anh đâu mà để anh phải mang đồ qua đây vậy!
Lão khịt mũi vẻ bất mãn:
– Mày là cái thằng dại gái, nhìn thấy anh không lo hỏi tối ngày lo hỏi vụ con nhỏ Mỹ Anh. Nó đi may vá gì đó rồi, tao nghe nó nói vậy. Nè ăn đi, tao chạy đi tập thể hình chút!
Nhìn cái tướng lão nghênh ngang đi xa dần, tôi nghe trong lòng ấm áp quá đỗi. Muốn la vọng theo một câu “Cẩn thận tạ đè nha anh”, nhưng may mà kìm lại được. Ngồi ăn sáng, lại nghĩ vẩn vơ hoài. Con nhỏ rảnh quá hay sao đi may vá chi vậy? Hay nó ngượng nên tránh mặt tôi hả trời?
Xế trưa con nhỏ mới về. Cái mặt hồng lên vì ra nắng, con mắt nhìn tôi ánh lên vẻ hạnh phúc xen lẫn chút ngượng ngùng. Nhỏ bới cho tôi một bo cơm đầy tú hụ, chạy ra chỗ ông bảo vệ già nhõng nhẽo:
– Con ngồi coi ảnh ăn được không chú!
Ông bảo vệ già cũng chào thua con nhỏ luôn, la:
– Hay tao bắt mày vô trỏng ở cùng nó, tha hồ coi ăn cơm nha!
Nhỏ chúm chím cười, nhăn nhăn cái mũi:
– Là chú nói đó nha!
Nói xong nó dợm bước tính chạy vô thiệt. Ông bảo vệ già phát hoảng, la:
– Nè nè, không có giỡn à nha! Đi ăn cơm đi con, mày tính phá tao hả?
Con nhỏ cười khanh khách, liếc tôi thêm một cái, chu mỏ hôn gió về phía tôi một phát. Ông già Nghĩa ngó tôi, tặc lưỡi:
– May là tao già rồi, không bị tụi bay chọc tới chết mất nha!
Tôi cười khì, bưng bo cơm vô ngồi ăn. Con nhỏ bạo dạn dần với cuộc sống trường trại, nhưng ở nó vẫn có cái nhí nhảnh đáng yêu ghê. Tôi kêu ông già Nghĩa:
– Thấy con nhỏ đó làm vợ con được không chú?
Ổng gục gặc cái đầu:
– Được quá đi chớ, tụi bay xứng đôi quá luôn đó. Có điều không biết gia đình con nhỏ chịu không? Mày phải ráng mà cai đi người ta mới dám gả con cho mày chứ! Nhà con nhỏ coi bộ cũng khá lắm, sức mấy chịu thằng con rể nghiện ngập cỡ mày!
Tôi tò mò hỏi lại ổng:
– Ủa sao chú biết nhà con nhỏ khá?
– Trời đất, tao trông ngoài phòng khách mấy bữa, ba má con nhỏ đi mấy cái xe hơi mắc tiền lắm, đám bảo vệ cũng tán chuyện hoài à. Nghe đâu ông già nó làm kinh doanh lớn lắm đó con.
Thiệt tình, nhìn cái cách con nhỏ ăn xài, tôi cũng hiểu phần nào về hoàn cảnh gia đình nhỏ. Nhưng nghĩ xa xôi mà chi, cứ sống cho yên ổn quãng thời gian trước mắt ở đây cái đã. Gia đình tôi cũng nề nếp, gia giáo, đâu có ngại gì ba cái vụ môn đăng hộ đối này. Ủa, mà mình có ý định cưới nhỏ từ bao giờ ta?
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.vip/
Thực tình, cho tới tận bây giờ, tôi vẫn không hiểu cái ý định cưới con nhỏ đó có phải là sự thật hay không? Tôi vốn là đứa ghét sự trói buộc, thích tự do long nhong, nhưng quả thật nếu như có một cơ hội, tôi vẫn luôn muốn có vợ là một thứ phụ nữ như con nhỏ. Ở nó có nhiều thứ khiến đàn ông say đắm, không hẳn chỉ vì cái vẻ bề ngoài hay những thứ phù phiếm nhìn ra ngay được. Có những thứ nhỏ, rất nhỏ nhưng khiến tôi xúc động tới tận đáy lòng. Đó là chuyện ba mẹ nó giàu – í lộn lại nói nhảm.
Quãng 3 ngày sau, tôi mãn hạn kỷ luật. Kỷ lục về thời gian thụ án tại trại – với tội danh đánh cán bộ. Tính ra tôi nằm kỷ luật cỡ chỉ 10 ngày, quá hời so với vụ đấm được vào mặt một thằng đáng ghét, có một tối thiên đường với nhỏ và thêm nữa là số má tăng vòn vọt trong trại. Tay cầm bịch đồ, bước chân ra khỏi dãy kỷ luật, tôi thấy cái dáng mình hiên ngang giống lão Ngọc quá đỗi. Sau lưng còn có cả tiếng xì xào: “Anh Long đó, ảnh mới kỷ luật ra”. Có chút số má cũng không phải là chuyện dở à nha.
Tôi mặc kệ những ánh mắt ngưỡng mộ sau lưng, chân đi 2 hàng tới tận cửa phòng. Lão Ngọc đang nằm khoèo trên giường, tay ôm cuốn truyện kiếm hiệp Kim Dung, bộ dạng chẳng thèm để ý tới cái gì trên đời hết trơn. Lão nghiện nặng mấy thứ này, rảnh là nằm dài ra đọc. Tôi cũng ghiền cái vụ truyện đó, thi thoảng hứng 2 anh em bàn luận truyện tới sùi cả bọt mép mới chịu thôi.
Tôi hơi hồi hộp, không biết lão có lao xuống ôm mình thật chặt hay không? Rón rén bước lại gần giường lão, vỗ vai lão một cái rồi khoái trá đợi gương mặt lão ngạc nhiên và mừng rỡ khi thấy tôi. Lão quay đầu lại, tôi cười híp mắt lại, ngồi xuống giường lão. Nghe nguyên cái chân lão đạp trúng tôi muốn rơi ra khỏi giường, cái miệng lão la lớn:
– Người hôi toàn mùi kỷ luật, không đi tắm đi ngồi nhe răng làm gì thằng nhóc ác!
Thiệt tình, không còn lời gì để nói hết trơn. Tôi xách ca xà bông đi vô nhà tắm, vừa đi vừa lẩm bẩm. Tôi vô kỷ luật được chục ngày mà coi bộ trại cũng có nhiều lính mới quá ha. Cái đám học viên mới vô nhìn là biết liền, cái tướng đi khép nép, mắt đảo vòng vòng ngó trước ngó sau. Dọc đường đi tới nhà tắm, thấy phải cỡ chục gương mặt mới mẻ.
Bộ ở ngoài đang có đợt truy quét tệ nạn sao – tôi nghĩ vậy. Thường khi nào thành phố làm căng, mấy tụi xì ke vô đây nhiều hơn hẳn. Tôi cũng mặc kệ tụi nó, vô nhà tắm xả nước một hồi cho đã. Trong kỷ luật, tắm ba cái xà bông trại vừa không thơm và khô hết da, giờ đụng vô cái lọ dầu tắm CK thấy người khoan khoái lạ.
Đóng bộ căng đét, chải chuốt láng o, tôi ra ghế đá ngồi rung đùi hút thuốc, đợi con nhỏ Mỹ Anh về. Nó sáng nào giờ cũng theo xe ra ngoài đi may hết trơn, dù sao ra ngoài đường cũng có chút không khí xã hội, con nhỏ cũng đỡ buồn. Ngồi kế tôi là 2 cái mặt lạ hoắc còn đang đờ đẫn, chắc mới ra khỏi cắt cơn đang lảm nhảm về hàng họ thuốc men. Kể cũng ngộ, tụi này vô trại mấy ngày đầu chỉ có nói nhảm về hàng họ suốt ngày, còn vài hôm sau sẽ đổi tông nói toàn về gái. Tôi cũng quen nên chẳng thèm để ý, ngồi tập trung ngóng con nhỏ của tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro