Phần 88
2024-11-14 11:55:00
Trâm Bảo Anh không giỏi về diễn xuất. Lúc diễn cảnh chạy đến bên Bình, cử chỉ của cô ngây ngô trông hết sức tức cười.
Bình vừa nhìn động tác đã biết không thể hy vọng gì ở cô gái này được cả.
Ngược lại, gã là một tài năng bẩm sinh trong nghề diễn. Gã đóng vai của mình hết sức sinh động.
– Em về đi. – Bình nhập vai, nói lớn.
– Không, không, em muốn đi theo anh cơ.
Lúc nói câu này, lẽ ra Trâm Bảo Anh phải khóc nức nở, nhưng cô lại làm như thể một cô bé đang nũng nịu bạn trai.
Bình đẩy cô ra:
– Em về mau. Xe sắp chạy rồi.
– Đừng bỏ em. – Bảo Anh dậm chân nói.
Động tác dậm chân của cô khiến trái tim của Bình tan chảy.
Gã kéo cô vào lòng và hôn lên môi. Bảo Anh nghĩ rằng đây là một phân cảnh trong phim nên nhiệt tình hôn lại.
Thực tế thì chẳng có cảnh nào như vậy cả.
Hai người hôn nhau say đắm. Bàn tay Bình mò xuống cởi cúc áo của cô.
Trâm Bảo Anh hổn hển hỏi:
– Mình vẫn đang diễn hả anh?
– Ừ. Cảnh này cần diễn sâu một chút. Hai người cùng phải cởi quần áo ra. Em cởi quần áo cho anh, anh cởi quần áo cho em.
Nói vậy thôi, chứ một tay Bình làm hết.
Trâm Bảo Anh bị gã hôn dữ dội quá, đầu óc bần thần, không nghĩ gì được.
Lúc cô tỉnh ra thì cả quần lẫn áo đều bị lột sạch. Cơ thể hoàn toàn trần truồng.
Bình cũng đã ở trong trạng thái nguyên thủy.
Hai người ôm ấp nhau.
Trâm Bảo Anh thốt lên:
– Có cần diễn sâu thế này không anh?
– Phim 18+ mà em. Nếu không chân thực thì ai muốn xem nữa?
Cơ thể của Trâm Bảo Anh đẹp không thua kém Lan Phương chút nào. Người của cô rất mảnh mai, eo thót lại, hông nở ra. Bầu ngực căng tròn, đầy đặn, hơi hướng lên trên. Đầu vú bé và đỏ hồng.
Mái tóc dài, thuần một màu đen tuyền của Trâm Bảo Anh xõa ra, phủ lên gương mặt đẹp như hoa. Da của Trâm Bảo Anh mịn màng vô cùng, không hề trang điểm mà vẫn như thoa phấn.
Cơ thể của cô gần như còn trinh nguyên. Lúc Bình đụng vào, cô sợ hãi co rúm lại.
– Mình dừng lại ở đây thôi anh.
– Chưa được. Cần phải diễn tiếp. Em sắp nhận được vai rồi, chỉ cần cố thêm một tí nữa thôi.
Cơ thể của Trâm Bảo Anh rất nhạy cảm. Lúc Bình sờ tay xuống, đã thấy nước lồn chảy nhoe nhoét xuống chân.
Gã nhẹ nhàng nhét con chim của mình vào bướm cô. Trâm Bảo Anh ưỡn người lên, than nhẹ một tiếng, dáng vẻ đầy đê mê.
Cô nhắm nghiền mắt lại. Vào lúc này thì cho dù là đang diễn hay làm tình thật thì hoàn cảnh cũng đã vượt quá khả năng đối phó của cô rồi, chỉ còn biết nhắm mắt làm theo sự sai khiến của Bình mà thôi.
Kim Tuyết Hoa từ nãy đến giờ vẫn ở trong phòng, quan sát vụ việc từ đầu đến cuối.
Đứng bên cạnh cô là Vân Anh. Kim Tuyết Hoa than:
– Cơ thể anh ấy đẹp quá.
– Đúng vậy. – Vân Anh xác nhận.
– Một ngày chủ tịch có thể làm được bao nhiêu lần?
– Vô hạn lần.
Kim Tuyết Hoa cười, không tin:
– Làm gì có chuyện ấy?
– Đó là sự thật. Anh ấy có thể làm tình với nhiều cô gái cùng lúc trong nhiều ngày liên tục cho đến khi các cô gái ấy không chịu được nữa.
– Là em cho rằng như vậy, hay thực tế đã diễn ra như vậy?
– Kể từ em khi quen anh ấy đến giờ, ngày nào anh ấy cũng ngủ với ít nhất ba cô gái. Nhiều thì bảy cô gái.
– Đùa à?
– Không.
– Hai người vẫn làm tình trong phòng làm việc phải không?
Vân Anh liếc nhìn cô, nói khẽ:
– Đúng vậy. Trên bàn làm việc, trên ghế sô pha, trên sàn nhà, trên tường, trong nhà vệ sinh, ngoài ban công.
Kim Tuyết Hoa rít lên:
– Đừng kể nữa. Chị sắp không chịu được rồi.
– Trong phòng làm việc chung lúc mọi người đã về hết. Trước lúc họp, trong lúc họp, sau lúc họp. Trong xe ô tô lúc xe chạy và xe đậu. Ở sau lưng hoặc trước mặt lái xe. Ở cửa hàng trước lúc tiếp khách, trong lúc tiếp khách và sau lúc tiếp khách. Cùng với nữ sếp cũ của em. Trước mặt sếp cũ của em. Cùng với nhân viên của sếp cũ của em. Trong nhà sếp cũ của em, cả phòng ngủ, phòng khách, nhà bếp, nhà tắm, sân thượng. Ngoài vườn nhà sếp cũ của em. Ngoài vườn nhà sếp cũ của em cùng với sếp cũ của em và hai nhân viên của sếp cũ của em.
Kim Tuyết Hoa quay mặt đi, nói:
– Chị vào nhà vệ sinh đây. Quần chị ướt rồi. Người ta sẽ tưởng chị đái ra quần mất.
Bình địt Trâm Bảo Anh chừng hai mươi phút thì ngừng lại, để cô được nghỉ ngơi.
Gã thơm lên toàn thân của cô, bắt đầu từ mắt, xuống mũi, môi, cổ, ngực, bụng, bẹn, đùi và cuối cùng là các ngón chân nhỏ xinh. Miệng của gã di đến đâu người Trâm Bảo Anh nhột nhạt đến đấy.
Cô hỏi khi gã quay trở lại tìm môi cô:
– Em có được nhận vai không?
Bình đáp:
– Có. Không phải là vai chính, nhưng là một vai rất thú vị. Em nhất định sẽ trở thành ngôi sao.
Trâm Bảo Anh vẫn đang đau rát cả háng, nhưng lời hứa hẹn ấy đã mang lại nụ cười hạnh phúc trên làn môi tươi thắm của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro