Tội lỗi

Phần 8

2023-06-17 12:38:00

Phần 8
Tối, tôi sang phòng mẹ xem TV. Mẹ kêu tôi lên giường ngồi cùng mẹ. Trên bàn trang điểm có vỉ thuốc tránh thai uống dở:
– Mẹ uống thuốc chưa?
– Rồi con à…
– Mẹ con thì có thể có thai được không mẹ. Tôi ngây ngô hỏi..
– Có chứ con. Tinh trùng gặp trứng là có mà. Nhưng quan hệ cận huyết em bé sẽ bị dị tật…
– Tối nay con ngủ với mẹ nhé… Dù sao thì…
– Tối nay mẹ sang ngủ với con, mẹ không muốn ngủ giường của bố mẹ nữa, tội lỗi khi phải quan hệ cùng với chồng và con trên cùng một chiếc giường…
– Vâng.
Xem phim xong tôi bế mẹ qua phòng tôi. Trước đây tôi vẫn hay làm thế, vẫn cõng mẹ đi khắp nhà…

Nhưng nếu trước đây là cõng mẹ vì vui đùa, còn bây giờ tôi bế mẹ như người chồng bế vợ mình đi ngủ…
– Để mẹ đánh răng và thay quần áo đã, bỏ mẹ xuống…
Tôi bỏ mẹ xuống, mẹ đi đánh răng rồi vào phòng thay đồ. Mẹ vẫn như xưa, vẫn thay đồ trước mặt tôi, khác chăng là mẹ đã ngại hơn xưa, quay mông ra phía tôi chứ không như trước…
– Mẹ cứ như trước đi, dù sao con cũng thấy hết rồi mà..
– Không! Chính vì mẹ nghĩ con còn nhỏ nên mới gây hậu quả hôm nay… Con càng thấy hết mẹ càng phải thay đổi…
Tôi và mẹ về phòng tôi. Phòng tôi không có TV nên chẳng biết làm gì, tôi tắt điện lớn, để đèn ngủ rồi hai mẹ con ôm nhau ngủ..

Ngày xưa…

Tôi đã từng nói rằng, “đôi khi người ta khóc không phải vì yếu đuối, mà là đã phải mạnh mẽ trong khoảng thời gian quá dài…”. Mẹ tôi là vậy đấy… Bà đã khóc bao nhiêu lần… không phải là vì bà yếu đuối… Những gì bà phải trải qua cho đến hôm nay đáng để tôi tự hào. Những trận đòn, những lời dị nghị, những nỗi đau bị phản bội… Tôi còn nhớ như in ngày người thứ 3 kia tìm gặp mẹ tôi khi đang mang bầu, tìm cách giải quyết. Lúc đó mẹ tôi lạnh lung, vô cảm nhưng khi người ấy đi rồi, một mình mẹ khóc… một mình…

Rồi những lời thách thức của bố tôi, những lời cay nghiệt từ bên nội… Tôi không muốn kể hết ra, mà muốn kể hết cũng không nhớ nổi, không diễn tả nổi… Mẹ đã phải chịu đau khổ trong thời gian quá dài..

Rồi chuyện đó xảy ra, mẹ cũng đang phải đối mặt với tôi hằng ngày, đối mặt với sự thật đau lòng ấy…

Tôi cứ hứa, cứ hứa rồi không vượt qua, cả chuyện ấy lẫn việc học hành…

Còn nốt hôm nay là nghỉ lễ, mai tôi phải đi rồi. Tôi thương mẹ lủi thủi một mình. Đã có lúc tôi muốn đưa mẹ lên ở cùng cho có mẹ có con cho vui. Nhưng tôi biết tính mẹ, mẹ sẽ không đi đâu, còn công việc, còn nhà cửa… Còn bản thân tôi cũng chưa lo được cho bản thân mình nữa… Mệt mỏi…

Buổi sáng, tôi ngồi xem lại cuốn album hôm qua mẹ xem. Lòng tôi như nghẹn ngào, tôi cũng muốn khóc quá… Tình yêu của mẹ dành cho tôi quá lớn…

Từng tấm ảnh là từng kỉ niệm…

Từ khi tôi lọt long, tấm ảnh đen trắng đã hoen mờ cho đến khi tôi tốt nghiệp cấp 3. Đâu đâu cũng có hình ảnh mẹ con làm tôi cảm thấy mình là người có tội…

Mẹ lại gần:
– Thời gian qua nhanh quá… Mới đó mà con đã lớn vậy rồi. Mới ngày nào mẹ còn ru con ngủ…
– Vâng. Thời gian có dừng lại đâu mẹ. Con sợ khi phải xem những tấm hình này..
– Tại sao? – Mẹ ngạc nhiên.
– Vì mẹ đã dành cho con tình yêu thương quá nhiều. Vậy mà…
– Con nói gì vậy. Mẹ chỉ có mình con, con là tất cả những gì mẹ có…
– Ngày xưa hồi bé con đẹp trai nhỉ? – Tôi cười chỉ vào tấm hình hồi nhỏ.
– Ừhm. Ai cũng muốn bế con vì con đáng yêu lắm..
– Sau này mẹ cất tấm ảnh này đi nhé. – Tôi chỉ vào tấm ảnh cởi truồng của tôi.
– Sao thế?
– Vì sau này con ngại để cho vợ con con biết con để chim thế này..
– Gớm. Chim như quả ớt thóc thế, ai mà để ý…

Mẹ vẫn thế, vẫn có chút gì đó vô tư với tôi, dù chuỵên đó đã xảy ra…
– Bây giờ khác rồi mà mẹ… hì hì…
– Khác gì? – Mẹ không hiểu hỏi lại..
– Mẹ biết mà…
Mẹ hiểu ra đỏ mặt: “ Tiên sư bố anh”… Mẹ hay chửi yêu tôi như thế…
– Mai con đi rồi, hôm nay chuẩn bị ít đồ..
– Bố bao giờ về hả mẹ?
– Mẹ cũng không biết, không quan tâm. Có thể hết nghỉ lễ về qua nhà lại đi với bà kia luôn. Mẹ thoáng buồn…

Tôi chở mẹ đi chợ, cũng lâu rồi, chợ cách nhà hơn cây số, cũng gần… Mẹ ngồi xa, vừa đi vừa ríu rít kể chuyện han xóm, cô này thế này, cô kia thế kia…

Tôi vui trong lòng vì dù sao mẹ cũng đỡ hơn xưa. Có lẽ thời gian qua đi mẹ sẽ trở lại như xưa, tôi cũng cần có cuộc sống của riêng tôi nữa. Dù gì cũng không thể duy trì mối quan hệ như thế này mãi được. Dù sao…

Tôi phụ giúp mẹ nấu cơm, nhặt rau. Mẹ ngồi xuống cùng tôi nhặt rau, mẹ mặc váy nên lộ ra cả quần lót căng cứng nhô lên… Nếu trước đây tôi không để ý, mà có để ý thì cũng không suy nghĩ, còn bây gìơ… nó như hút vào mắt tôi không rời ra được…

Mẹ biết tôi nhìn gì, nghĩ gì, nhẹ nhàng khép chân lại.
– Mẹ làm ít ruốc, mai con mang đi ăn dần nhé..
– Thôi mẹ à, con sinh viên ăn gì qua loa chả được, phòng trọ đông người mang lên rồi mình ăn chẳng được bao nhiêu…
Buổi trưa lúc ăn cơm mẹ dặn dò đủ điều, tôi cũng chỉ hứa để đấy, chẳng biết thế nào, đôi khi cuộc sống không như ý…

Ăn xong mẹ rửa bát, còn tôi về phòng mình ngủ trưa. Chiều nay qua nhà thằng bạn rủ nó đi cùng, tiện thể qua nhà mấy đứa bạn chào một câu. Tôi nằm mãi mà chưa ngủ được vì tiếng nước rửa bát chảy róc rách, tiếng úp bát loảng xoảng… Đầu tôi cứ nghĩ đến ngày mai khi gặp lại bạn bè, tôi tự nhủ mình sẽ học tốt hơn để mẹ đỡ lo…

Mẹ cũng đã thu dọn xong, về phòng mình đi ngủ. Tôi cứ hình dung ra hình ảnh lúc mẹ ngồi xuống nhặt rau … hình ảnh chiếc quần lót căng phồng lên…

Mai tôi đi rồi, có thể sau này sẽ không còn cơ hội quan hệ cùng mẹ nữa. Nghĩ đến điều đó mà long tôi bứt rứt vô cùng… Một mặt là đạo lý làm người, một mặt là nhục dục bản năng…

Tôi chỉ muốn lao ngay sang phòng mẹ… Nhưng tôi sợ, tôi ngại, tôi không đủ can đảm…

Tôi như vò xé con tim, không biết làm thế nào, tôi cũng định thủ dâm cho qua đi nhưng…

Tôi lấy tờ giấy ra và viết lên hai sự lựa chọn, coi đó như là ý trời. Một là tôi qua phòng mẹ ngủ với mẹ, hai là không qua và tôi bốc thăm.

Thật là trớ trêu tôi bốc đúng tờ giấy mà nội dung ghi là qua phòng mẹ. Tôi vui mừng nhưng đây cũng chính là nghịch cảnh cho tôi sau này…

Tôi nhẹ nhàng qua phòng mẹ, mẹ ngồi trên bàn trang điểm đọc tài liệu gì đó..
– Con chưa ngủ à? Ngủ đi rồi chiều qua nhà bạn.
– Con …nhớ ..mẹ… Tôi ngập ngừng… Mai con đi rồi…
Mẹ cười lắc đầu. Có lẽ vì lâu rồi tôi không nói nhớ mẹ nữa, hoặc cũng có thể cười vì biết tôi định làm gì khi nói như thế…
– Đợt này con lên đi học chắc tháng sau mới về…
– Uhm. Mẹ vẫn cắm cúi đọc…
Bực mình tôi tiến lại gần gập cuốn sách lại, mẹ nhìn tôi ngạc nhiên…

Tôi chẳng nói chẳng rằng bế thốc mẹ tôi dậy, đặt mẹ xuống giường…
Mẹ đẩy tôi ra, mạnh hơn những lần trước..
– Mới hôm qua mà con…
– Con sắp đi học rồi, có thể lần này sẽ lâu đấy. Có thể sẽ là lần cuối…
– Không được con à…
Mẹ lại khóc… Lại sụt sịt…

Giờ tôi mới hiểu rằng khi người con gái họ đồng ý rồi, khi đã có được họ một hay nhiều lần rồi không có nghĩa là họ sẽ đồng ý những lần sau. Sau này khi tôi có bạn gái, cũng vậy…

Có lẽ bản tính người mẹ lại trỗi dậy, tình mẫu tử lại trỗi dậy, cảm giác mặc cảm lại trỗi dậy…

Tôi cố gắng chạm vào chỗ ấy của mẹ, cố gắng kích thích những chỗ nhạy cảm trên cơ thể mẹ nhưng có vẻ không được như ý muốn…

Mẹ khép chặt chân lại, tay chống vào ngực tôi đẩy tôi ra.
– Cứ thế này mẹ chết mất con à. Sụt sịt…
– Đâu phải là lần đầu đâu mẹ.. Hôm qua mẹ còn chấp nhận mà…
– Bỏ mẹ ra đi. Con không hiểu rồi. Người ta chỉ ân hận sau khi đã xảy ra chứ không ai ân hận, hối lỗi trước khi làm điều gì đó tội lỗi.. Lúc đó cảm giác khác, xong rồi lại cảm giá khác… Con hiểu không?

Tôi hiểu chứ, cũng như tâm trạng của tôi vậy. Lúc ham mê thì chẳng nghĩ gì đến tội lỗi, chẳng nghĩ gì đến tình mẫu tử, chỉ nghĩ đến xác thịt… Nhưng xong rồi lại thấy ân hận, lại ước gì, giá như…

Ngay cả lúc này đây, dù biết là tội lỗi nhưng tôi không kiềm chế được long ham muốn của mình. Có lẽ mẹ cũng vậy. Mẹ cũng cần bờ vai che chở, mẹ cũng là con người, cũng có nhu cầu như bao người khác nhưng mẹ cứ kìm nén trong lòng. Tôi biết chứ, vì mỗi lần chuyện đó xảy ra, dù mẹ khóc rất nhiều nhưng tàn cuộc thì khuôn mặt mẹ thoả mãn vô cùng…

Bây giờ mẹ đẩy tôi ra, không phải là vì không muốn, mà là vì tình mẫu tử trong mẹ tôi quá lớn, mẹ quá yêu thương tôi, mẹ đã dành cho tôi tất cả.
Thực sự lúc này tôi rất ham muốn, ham muốn đến tột độ, nhất là khi chim tôi chạm vào chim mẹ, cọ xát vào bướm mẹ, nhô cao…

Nhưng mẹ cứ né tránh, cứ đẩy tôi ra thế này làm tôi càng ham muốn sở hữu mẹ nhưng không hiểu sao tôi không cương cứng lên được. Có lẽ tại tâm lý không thoải mái, hoặc chim tôi không muốn trở lại nơi nó được sinh ra.

Nhưng tôi cứ cố gắng cọ xát vào mẹ, cứ cố gắng tụt quần áo mẹ ra, cố gắng để chim tôi cương cứng lên…

Cuối cùng, tôi chỉ đạt được một mục đích. Đó là lột trần mẹ tôi ra với sức khoẻ của mình. Nhưng dù mẹ tôi đã không còn mảnh vải trên người, dù mẹ tôi đã nằm đó như cam chịu nhưng không hiểu sao tôi không cương lên được. Mẹ vẫn nhắm mắt như mọi khi, mẹ không khóc thành lời nhưng ở khoé mắt mẹ là những giọi nước mắt lăn dài…

Tôi cố gắng bằng mọi cách làm nó cứng lên nhưng chẳng ăn thua gì. Có lẽ tại tâm lý, tôi nghĩ…

Tôi cầm chym mình sóc sóc cho cứng cũng không ăn thua, nó chẳng nghe lời tôi nữa… Tôi lấy tay vuốt ve vú mẹ, chim mẹ để mong tạo cảm hứng nhưng cũng chẳng ăn thua. Nó cứ ỉu xìu, thất vọng…

Cuối cùng tôi dung biện pháp cuối cùng là tôi nằm lên mẹ, cọ xát chim đang ỉu xìu của tôi vào bướm mẹ, để mong nó sẽ bị kích thích mà lớn dần lên…
Vô ích…
Mệt mỏi…

Tôi cứ ngồi một chỗ nhìn cơ thể mẹ, im lặng, cả hai đểu im lặng…
– Con xin lỗi… Con cứ ngỡ là sau những gì xảy ra mẹ đã chấp nhận…
Mẹ thở dài ngồi dậy, không lấy quần áo mặc mà nhìn tôi và nói:
– Quan hệ đôi khi không phải cứ một người muốn là được. Phải từ hai phía, nếu không sẽ không thoải mái. Mẹ chấp nhận nhưng cái gì cũng có điểm dừng. Cứ thế này, chúng ta không biết sẽ đi về đâu?
– Vậy là từ nay sẽ không còn chuyện này nữa hả mẹ. Con cũng muốn dừng lại nhưng…
– Mẹ hiểu chứ, đàn ông mà, ai cũng vậy. Tiếc là con chọn nhầm người. Người con sẽ cùng làm như thế là vợ con, chứ không phải mẹ, người đã sinh ra con.

Tôi định đứng dậy, lấy quần áo về phòng vì hai mẹ con trần truồng thế này cũng ngại quá. Mẹ nắm tay tôi kéo lại, nhìn vào chim tôi. Chưa bao giờ mẹ nhìn nó cả, từ khi nó không còn là con nít.
– Con lớn thật rồi. Mẹ quên mất.
Mẹ luồn tay xuống háng tôi, xoa nhẹ lên chim tôi như thể muốn nó cứng lên. Tôi biết mẹ biết tôi không thể cương cứng lúc nãy…

Mẹ làm tôi ngạc nhiên vô cùng. Chưa bao giờ mẹ chủ động như thế…
– Mẹ!
– Mẹ biết rồi…
Bàn tay mẹ như có ma thuật, tôi như người trên mây, thoải mái, không còn ngại nữa, chim tôi cứng dần lên…

Khi đã đạt đỉnh cương cứng, tôi đè mẹ xuống giường, trong lúc mẹ xoa chim tôi, bướm mẹ đã rỉ nước rồi. Tôi biết điều đó khi hai ngón tay tôi đưa sâu vào bướm mẹ, ướt nhẹp…

Tôi đưa chim vào bướm mẹ, mẹ mở mắt nhìn tôi, tủm tỉm cười. Có lẽ mẹ đang tự hào vì đã làm tôi lên được.
– Sang phòng con nhé…
– Tại sao? – Tôi hỏi trong hơi thở gấp gáp.
– Mẹ nói rồi mà, mẹ không muốn quan hệ với hai người đàn ông trên cùng một chiếc giường, dù đó là ai đi nữa, cảm giác tội lỗi, phản bội…
– Không!
Tôi đang ham muốn thế này, chẳng còn muốn đi đâu nữa, chỉ muốn nó diễn ra nhanh, chỉ muốn nó vào sâu cơ thể mẹ. Tôi ấn vào mẹ mà dập liên hồi.

Mẹ cũng không còn ngại nhiều nữa, cũng không e dè như những lần trước, thỉnh thoảng ưỡn mông lên để tôi vào sâu hơn, thỉnh thoảng nhìn xuống nơi mà hai bộ phận đang tiếp xúc với nhau.

Tôi nằm lên mẹ, mẹ nhỏ bé như nằm trọn trong tôi. Nước nhờn của mẹ ra nhiều đến nỗi chim tôi trơn tuột trong mẹ, chảy ca ra ngoài nệm…
Cuối góc tường là hình ảnh cưới của bố mẹ tôi, trước thì treo ở trên tường khi tôi còn nhỏ, nhưng lâu rồi mẹ đã bỏ xuống từ khi bố bỏ đi theo người khác. Mẹ định bỏ đi nhưng chẳng hiểu sao cứ để mốc meo ở xó giường. Tôi nhìn thấy hình ảnh bố mẹ mà trong lòng không được thoải mái, tôi ghen với bố tôi thì đúng hơn…

Vì thế tôi dập thật mạnh… Mẹ ngạc nhiên không hiểu vì sao hôm nay tôi hăng say đến vậy…
Tôi kê gối lên mông mẹ để mu cao hơn, để tôi vào sâu hơn…
Mẹ ngạc nhiên…

Khi lấy gối kê lên tôi mới thấy rõ bướm mẹ… Lúc này nó đã thấm ướt nước nhờn, lại còn cả những bọt trắng do ma sát nữa. Khi kê gối lên, mu mẹ đã cao lại còn cao hơn. Sau này tôi cũng quan hệ với nhiều người con gái nhưng có lẽ không có ai cao và mập mạp như thế. Lông mẹ tôi dày và đen nhánh, như một khu rừng rậm rạp…

Tôi bị kích thích quá, ở tư thế này chim tôi vào sâu hết mẹ, nước nhờn chảy cả ra gối từng mảng. Mẹ cũng cảm thấy điều đó, định rút gối ra vì sợ bẩn nhưng tôi giữ tay mẹ lại, ý là cứ để nguyên gối như thế…

Tôi nhìn ảnh cưới của bố mẹ mà dập…
Mẹ xoa lưng tôi nhè nhẹ, tôi cũng không muốn chuyển sang kiểu vác cày nữa, vì tư thế này hai mẹ con có thể âu yếm nhau nhiều, có thể chạm hết cơ thể nhau.

Tôi thủ thỉ vào tai mẹ, “mẹ thích không?” Tôi biết mẹ sẽ không trả lời, tôi biết chứ nhưng tôi cứ hỏi vậy. Mẹ không trả lời thật, thay vì trả lời mẹ bóp mông tôi thật mạnh…

Mẹ giữ chặt mông tôi không cho tôi dập xuống, có lẽ mẹ muốn tôi ở trong đó một chút để cảm nhận…
Tôi chiều mẹ, nằm im…
Một lúc sau tôi lại bắt đầu dập…
– Con cho ra ngoài nhé…. – Mẹ bảo…
– Hôm qua mới vào trong mà, không sao mà…
– Con cứ cho ra cho chắc ăn, thuốc cũng không tin tưởng lắm… Mẹ đang uống thuốc hang ngày nhưng mẹ hay quên lắm, nhỡ mà…
Tôi đang say xưa với cơn khoái lạc thì có tiếng bố tôi gọi cửa… Sao ông ấy lại về giờ này…

Mẹ đẩy tôi ra nhưng tôi chưa ra nên cố gắng dập nhanh hết sức để ra. Mẹ hoảng hốt ra mặt, đẩy tôi ra…
– Bố về kìa, để mẹ ra…

Tôi cố gắng dập nhanh để mong xuất ra được. Nếu không sẽ rất tức tối trong long. Cuối cùng tôi cũng ra, đúng lúc mẹ đẩy tôi ra làm tinh trùng bắn lên cả mặt và ngực mẹ. Tôi ôm quần áo và chiếc gối dính chất nhờn của mẹ và tôi mang qua phòng tôi.

Phòng bên có lẽ mẹ cũng đang thu dọn bãi chiến trường rồi vội vàng ra mở cửa cho bố tôi.

Trong phòng, tôi mặc quần áo lại rồi giả vờ ngủ. Chiếc gối thấm ướt dâm thuỷ của mẹ tôi gối lên mà ngủ… Nó có mùi của tôi, của mẹ, từng mảng lớn…
“Con đâu rồi, nó có về nghỉ lễ không?” Tôi nghe tiếng bố tôi hỏi…
“Nó đang ngủ trong phòng, mai nó đi rồi” mẹ tôi trả lời…
Đi ngang qua phòng bố tôi có mở cửa nhòm vào, tôi giả vờ ngủ…
Mẹ tôi đi xuống nhà vệ sinh, tôi nghe tiếng vòi hoa sen chảy róc rách, có lẽ mẹ đang lau rửa… Mẹ sợ bố phát hiện ra…

Bố tôi cũng vào nhà vệ sinh sau đó, có lẽ là để tắm giặt sau khi đi từ quê nội lên.. Mẹ tôi về phòng dọn dẹp… Một lúc sau bố tôi vào…
– Sao anh về giờ này? Bao giờ đi?
– Về mai đi luôn. Lấy chút quần áo.
Sau đó là tiếng ngáy của bố…

Tôi nhẹ nhàng dậy vào nhà vệ sinh rửa chỗ đó, lột vỏ gối ra cho vào máy giặt…
Tôi trở lại giường nằm một lúc rồi qua nhà bạn…

Trên đường đi tôi nghĩ rất nhiều, tôi nghĩ đến câu nói ở đâu đó “Không có phụ nữ thực sự cứng rắn, chỉ là họ giỏi che dấu cảm xúc của mình mà thôi…”

Mẹ tôi hôm nay cũng thế, bà cố tỏ ra cứng rắn nhưng con tim phụ nữ vốn yếu mềm mà, nhất là đối vơí con mình, họ sẵn sang làm tất cả…

Mai tôi đi rồi, tối nay tôi muốn ở lại bên mẹ, vậy mà bố tôi lại về…
Cứ nghĩ đến cảnh mẹ tôi vội vàng lo sợ khi bố tôi về, cứ nghĩ đến cảnh tôi xuất tinh bắn vào mặt mẹ tôi lại cảm thấy có lỗi…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tội lỗi

Số ký tự: 0