Phần 35
2023-06-17 12:38:00
Ngày mai…
Tôi bảo mẹ đừng khóc nữa, mẹ cũng nguôi khóc rồi nhưng tôi biết từ sâu trong tâm hồn mẹ là cả những nỗi đau. Mẹ chịu quá nhiều cay đắng, mẹ đã hy vọng ở tôi quá nhiều. Vậy mà…
Tôi nhớ hòi tôi còn học cấp 1, tôi luôn là niềm tự hào của mẹ vì tôi luôn học giỏi nhất lớp. Mẹ luôn lấy tôi để làm niềm ai ủi duy nhất. Tôi nhớ có lần tôi đứng thứ 3 ở lớp về kết quả học tập mẹ tôi đã đánh tôi rất nhiều. Đánh rồi lại khóc…
Giờ đây, với kết quả bảo lưu như vậy, tôi biết mẹ buồn nhiều lắm. Mẹ không còn đánh tôi như xưa khi tôi bị điểm kém nữa, mà mẹ chỉ buồn một mình. Tôi cũng không bao giờ giận mẹ vì đã đánh tôi, tôi hiểu mẹ cũng đau khổ lắm chứ khi phải làm thế. Hay tại vì tôi chai lì trước đòn roi khi chứng kiến bố ngoại tình về đánh mẹ tôi?
…
Sáng sớm tôi nhìn mẹ âu yếm khi mẹ vẫn chìm sâu trong giấc ngủ. Thường thì mẹ giờ này dậy từ lâu nhưng có lẽ hôm qua mẹ mệt mỏi quá. Khuôn mặt mẹ mệt mỏi, mắt mẹ trũng xuống nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tiềm ẩn. Tôi ôm mẹ vào long, vuôt tóc mẹ xoã xuống qua một bên, hôn nhẹ lên trán mẹ…
Mẹ giũi giũi mắt nhìn tôi rồi lại nhắm mắt lại, tôi ôm mẹ chặt hơn.
– Dậy thôi mẹ, nắng lên rồi.
– Lâu rồi mẹ mới ngủ ngon như vậy. Cảm ơn con.
– Cảm ơn vì điều gì ạ?
– Vì đêm qua con đã ở bên mẹ.
– Con luôn ở bên mẹ mà. Sao mẹ không đánh con?
– Vì sao phải đánh con chứ?
– Đánh con như ngày xưa con bị điểm kém ấy.
– Nếu con thích mẹ sẽ đánh con để ôn lại kỉ niệm xưa.
– Vâng, mẹ đánh con đi, lâu rồi mẹ không đánh con cũng thấy nhớ.
– Đưa mông đây. Mẹ ra lệnh.
Tôi đưa tay mẹ đặt lên mông tôi trần trụi, mẹ xoa mông tôi rồi tát đen đét nhẹ nhàng, không phải mạnh nhưng cũng đủ đau ở mông tôi. Tôi chợt nhớ đến HHTT, cô ấy thích bạo dâm bắng cách đánh vào mông như thế. Không biết HHTT giờ làm gì nhỉ? Tôi tự nhủ.
– Đau không con? – Mẹ hỏi tôi.
– Con không đau ở đó mà đau ở đây. Tôi vừa nói vừa đặt tay mẹ lên ngực tôi.
– ?…
– Vì con đã làm mẹ đau lòng nên con cũng đau lòng lắm.Con có lỗi với mẹ.
Mẹ thở dài, nhắm mát suy tư.
– Nếu không có nhà mẹ lên ở với con đi. Con giờ trên đó không đi học nữa, sẽ đi làm kiếm tiền nuôi mẹ. Con dư sức nuôi mẹ mà.
– Thôi, lên đó con sẽ không học hành được.
– Tại sao?
– Con biết rồi mà.
– Biết gì ạ?
– Lúc nào con cũng cho chú bé vào trong mẹ thì tâm trí đâu mà học.
– Nói vậy thôi chứ mẹ lên rồi, mãi rồi con cũng sẽ chán thôi.
– Biết đến bao giờ con mới chán. Gần năm qua mà con đã chán đâu. Lần nào về cũng dỗ dành mẹ rồi lại thế này.
– Rồi cũng qua mà mẹ.
– Con định thế nào? Dự định gì chưa?
– Con sẽ lên vừa học vừa làm, năm sau học lại vậy.
– Cố gắng lên, con mà như vậy nữa chắc mẹ chết mất. – Mẹ lại rưng rưng nước mắt…
Tôi ôm chặt mẹ vào lòng hơn, tôi cũng rưng rưng chực như nước mắt muốn rơi ra:
– Con hứa, con hứa mà mẹ.
Mẹ cũng ôm chầm lấy tôi, hai mẹ con thi nhau khóc, nước mặt mẹ rơi lã chã trên mặt tôi, tôi lau đi lại trào ra, cứ như vậy hoài, nức nở…
Mẹ nhìn tôi âu yếm:
– Mẹ có thể hy sinh mọi thứ vì con, kể cả mang tiếng loạn luân, kể cả trao cho con tất cả, kể cả tấm thân này nữa nhưng mẹ không chịu đựng được nếu con không nên người. Con hứa với mẹ chứ?
Tôi không nói gì, vuốt lên má mẹ, đặt lên môi mẹ nụ hôn thay cho lời nói tất cả. Mẹ nhắm nghiền mắt lại, đáp trả lại tôi nhẹ nhàng.
– Chú bé cũng hứa với cô bé… – Tôi chưa kịp nói hết câu thì mẹ đã bịt miệng tôi lại.
– Con đừng hừa như thế, cô bé có thể hứa với chú bé nhưng chú bé thì… mẹ biết…
Tôi xoa lên mu mẹ, từng đám lông bết lại do hôm qua chú bé xuất vào cô bé quá nhiều. Mẹ biết tôi sẽ làm gì, mở mắt ra ấu yếm:
– Đấy, lại bắt đầu, thế mà còn rủ mẹ lên thành phố ở cùng, thế thì cô bé của mẹ chết mất thôi.
Tôi không nói gì, xoa lên mông mẹ, kéo mẹ lại gần hơn… mãnh liệt… Hai cơ thể lại quấn vào nhau trong tiếng rên khẽ. Hai chân mẹ lại giang rộng ra cho tôi lọt thỏm vào giữa…
Chẳng khó để chú bé tách cô bé của mẹ ra làm đôi, nhớp nháp, nhầy nhụa… Ọp ẹp… là những gì tôi có thể cảm nhận được lúc ấy. Mẹ khua tay liên tục mỗi khi tôi cố ấn sâu thêm vào, mẹ cúi nhìn xuống chỗ giao hoan ấy, chỗ mà tôi đã ra đời, giờ trở lại với cảm xúc hoàn toàn khác. Mẹ nhìn chỗ đó, nhìn hai hòn bi cua tôi lủng lẳng sau những cú đút vào. Rồi mẹ ngước lên nhìn tôi, thấy những giọt mồ hôi trên trán tôi thấm ra mẹ lấy tay lau đi hết.
– Mẹ ngày xưa đánh con, giờ con sẽ đánh mẹ. – Tôi vừa thở vừa nói vào tai mẹ.
– Con đánh như nào? Mẹ sai gì mà đánh?
– Vì cô bé của mẹ hư nên con phải đánh.
Mẹ cười tủm tỉm, che mặt đi e thẹn.
– Mẹ đưa mông ra con đánh nào. – Tôi ra lệnh.
Mẹ không hiểu tôi sẽ làm gì nhưng cũng ngoan ngoãn chổng mông lên khiêu ngợi. Tôi cầm chú bé đánh vào mông mẹ mấy cái rồi đút sâu vào cố bé từ phía sau.
– Con sẽ đánh mẹ như này này.
Mỗi lời nói của tôi là mỗi cú đút sâu mạnh mẽ vào bướm mẹ. Mẹ rên to hơn, không nói gì nữa, thở gấp mỗi khi tôi đút vào từ sau mẹ. Mẹ có vẻ thích tư thế này, cố gắng chổng mông cao lên nhất có thể, ưỡn mông ra mời gọi. Tôi giang hai chân mẹ ra chút để mông mẹ tách ra rộng hơn, tôi có thể nhìn sâu vào cô bé mẹ rõ hơn ở tư thế này.
Ngực mẹ lủng lẳng rơi xuống, nảy lên điên cuồng khi tôi dập xuống. Tôi hơi khom người xuống cho vừa mông mẹ trắng ngần, đôi khi quỳ hẳn xuống mà ấn vào mẹ dúi dụi. Tay tôi tham lam bóp ngực mẹ như muốn bóp nát cặp vú tuyệt vời của mẹ… Đôi khi tay tôi tham lam banh mông mẹ ra để lỗ cô bé to hơn, rộng hơn…
Mẹ mỏi chân quá thì phải, đổ gục xuống giường làm chú bé của tôi hụt hẫng…
– Con tha cho mẹ đi, không đánh mẹ nữa. – Mẹ nói qua mái tóc xoã xuống môi mẹ.
– Con sẽ không đánh mẹ nữa đâu, nhưng sẽ đánh kiểu khác. – Tôi hóm hỉnh..
Tôi nằm đè lên mẹ, hai cơ thể cuộn vào nhau, tôi thích ra trong mẹ trong tư thế truyền thống này… Mẹ kéo tôi xuống hôn lên môi tôi như đôi tình nhân mặn nồng đang yêu nhau say đăm. Tôi hôn lên cơ thể mẹ, hôn lên ngực mẹ, mút ti mẹ như đứa trẻ. Mỗi lần như thế mẹ đều ưỡn người lên, có lẽ mẹ quá nhạy cảm với hai đầu ti đỏ hồng cứng ấy. Tôi đập xuống là mỗi lần cô bé của mẹ trào tra nước nhờn, nước nhờn của mẹ chảy ra cả giường, ra cả người tôi ào ạt.
Tôi kê cái gối lên mông mẹ, mẹ banh cố bé ra mời gọi tôi, mu mẹ nhô cao, chân mẹ giang rộng ra xoã xuống giường…
– Con vào đi. – mẹ giục.
– Mẹ khác trước nhiều quá.
– Khác gì?
– Có bao giờ mẹ nói gì trong những lúc như này, mẹ chỉ im lặng thôi. Giờ lại còn giục con cho vào nhanh nữa.
– Con đếm được số lần mẹ con mình quan hệ không? Bao nhiêu lần rồi mà con còn bắt mẹ phải e thẹn như lần đầu sao?
Tôi không nói gì thêm được nữa, tôi cũng không nhớ đã nằm trên mẹ bao nhiêu lần nữa, cũng không nhớ chú bé của tôi đã làm cô bé của mẹ khóc bao nhiêu lần nữa. Mẹ nói cũng phải thôi…
Tôi dập… dập điên dại trên bụng mẹ, Mẹ ôm lấy lưng tôi, chân quắp lầy người tôi…
Cố bé của mẹ khóc như mưa, ra cả gối, ra cả giường… Những tiếng nhóp nhép của hai bộ phận nghịch tử chạm nhau vang lên làm cho khung cảnh yên tĩnh trong căn phòng cũng hoà theo nhịp đập.
Tôi ra trong mẹ như thế, nước nhờn của mẹ hoà lẫn của tôi chảy ra trong mẹ, phờ phạc… Mẹ lấy tay che ngực đi như vẫn còn chút gì đó e ngại, bên dưới mẹ không che mà chỉ lấy khăn mỏng che đi.
Tôi nằm bên mẹ, nhẹ nhàng hôn lên trán mẹ:
– Cảm ơn mẹ nhé.
– Có gì mà cảm ơn.
– Vì mẹ đã để cho con đánh mẹ vào mông. Đánh mẹ mệt quá.
Mẹ đánh vào ngực tôi, e thẹn như gái mới lớn:
– Con thật là…
Chú bé của tôi nhỏ dẫn, hai mẹ con không ai buồn dậy dù bụng cả hai đều reo lên sung sục vì đói…
…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro