Phần 39
2020-11-11 08:39:00
Trời đất… mình biết cái gì về máy tính đâu mà nhờ sửa… tự dưng nhớ lại lần đầu tiên vào nhà con bé cũng là vào sửa hộ máy tính… đợt đấy dây nguồn bị chuột cắn chứ đâu có hỏng gì… giờ lại sửa máy tính nữa… không biết mình với con bé còn có duyên nợ gì nữa với cái máy tính không? Chết mất!
“H đang trên lớp… có gì trưa tan học H pm lại sau nhé…”
“Okie… có gì pm lại cho Linh biết…”
Trong đầu chợt nghĩ… đây có phải là 1 cái cớ của con bé để có 1 cuộc hẹn không? Hay là hỏng máy tính thật? Mà hỏng sao lại nhắn tin nhờ mình làm gì cơ chứ… haizzz… nhức óc với lũ đàn bà con gái…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu online tại nguồn: http://bimdep.vip/tinh-yeu-online/
Chiều hôm đó mình cứ phân vân là không biết có nên đến chỗ con bé không nữa… thực sự khó nào mà kiểm soát được hành động của mình… giờ toàn tay chân tự làm… đầu óc không điều chỉnh được…
Nói vui vậy thôi chứ 1 mình đến chỗ con bé ở… biết đâu cái bản năng dâm tặc trong mình nó bộc phát ra thì bỏ mẹ…(cái này là nói thật lòng đấy…)
Biết là thế nhưng vẫn đi thế mới hài…
2h chiều… đóng bộ bảnh vãi… mượn xe của bà cô… con Jupiter giống hệt của bố em ý… lao đi… trước khi đi còn làm tí nước hoa cho bảnh…
Đi được tầm 5 phút thì ĐM mới chợt nhớ ra mình ngố rừng kinh… con bé mới chuyển phòng rồi biết ở đâu mà đi đây…
Lại rút điện thoại ra alo cho con bé…
Vừa đổ chuông cái đã bắt máy ngay được… cứ như là cô em này đang ngồi cầm điện thoại canh bấm nút ý… nhanh vãi…
– Alo… Linh à…
– Ừ… H có qua đây không?
– Người ta đang chuẩn bị qua nè… nhưng có biết chỗ nào đâu mà qua…
– Hi… H cứ đến chỗ phòng trọ cũ của Linh đi… Linh ra đó đón H…
– Ừ… ok…
Phi xe thẳng 1 mạch vào Nhổn… tới nơi đã thấy con bé mặc bộ quần áo ngủ ở nhà đứng đó chờ rồi… haizz…(thích con gái mặc đồ ngủ.)
– Ơ… nhìn gì mà nhìn…
– Đâu có nhìn gì đâu… người ta xem có ốm yếu hơn tí nào không ý mà…
Con bé không nói gì… nhảy tót lên xe mình… vừa đi vừa chỉ đường cho mình vào cái phòng trọ mới của con bé…
Hết rẽ trái lại rẽ phải, ngã 3 rẽ trái 4 lần rẽ phải 3 lần thì tới… ảo tung chảo… con bé này chọn chỗ ở chả khác gì cái mê cung… tẹo mà đi ra 1 mình không khéo mình lạc luôn…
Cuối cùng cũng đến đích là phòng của con bé… mở cửa ra đi vào phòng… phòng này chả khác gì cái phòng của con bé ở nhà cả…
Toàn là 1 màu xanh… haizz… sở thích vẫn thế… bó tay…
– H ngồi đi…
– Ừ…
– H uống gì?
– Cho 1 đen đá: D…
– Ở đây làm gì có đen đá…
– Hihi… trêu đấy… cho H cốc nước lọc là được rồi… sao mà khách sáo thế…
– Ừ… chờ Linh chút…
Chả biết con bé chạy đi đâu mang chai nước lạnh về cho mình uống…(kể cả đông hay hè mình cũng uống nước lạnh mà… hề hề…)
Ngồi 2 đứa nhìn nhau cũng chả biết nói gì… nhiều điều muốn nói lại khó nói ra…
Toàn hỏi thăm nhau truyện vớ va vớ vẩn…
– Ơ… thế máy tính Linh hỏng cái gì? Để H xem cho…
– À… đây… chờ Linh bật máy xíu…
– Đây nè… H xem hộ Linh cái IDM download này với…
– IDM làm sao cơ…
– Thì nó bắt gia hạn hay là cái gì ý… chả download được gì cả… Linh định down nhạc với phim về máy xem mà loay hoay mãi không được…
Ôi trời… mẹ trẻ ơi… mẹ không biết gõ google à…
Loay hoay 1 lúc thì cũng tìm được cái key để crack cái IDM… cho con bé…
– Xong rồi… còn chỗ nào hỏng hóc gì nữa không?
– Hihi… không… hết rồi… bị mỗi cái đấy thôi…
– Thế mà người ta cứ tưởng máy bị làm sao? Lần sau nói trước người ta mách nước cho…
– Hihi… ừ…
2 Đứa lại ngồi kể lại mấy chuyện ngày xửa ngày xưa quen nhau… nhiều lúc buồn… nhiều lúc vui… tâm trạng đan xen lẫn lộn hết cả lên…
– À… H ơi…
– Sao thế?
– Mình đi chợ chơi đi…
– Đi chợ à…
– Ừ… đi chợ sinh viên… hihi…
– Ừ… đi thì đi…
Thế là 2 đứa đèo nhau đi chợ sinh viên… mình đi theo đúng là chỉ xách đồ cho con bé…
Thấy cái gì cũng thích… cái gì cũng mua… toàn đồ linh ta linh tinh… cười nói nhí nhảnh như trẻ con…
Nhìn con bé vui vẻ như thế mình cũng cảm thấy yên lòng phần nào… chợt thấy sao con bé giờ có 1 nét gì đó khác xưa… tính tình vẫn thế… vẫn trẻ con nhưng bộ dạng người lớn hơn 1 chút… thấy con bé xinh hơn trước, nhất là những lúc cười…
Giờ đây còn tình cảm với con bé… nhiều lúc trong đầu cũng thoáng qua những suy nghĩ ước gì mình và con bé được quay lại như ngày xưa thì tốt?
Nhưng lại lo là con bé vẫn chưa tha thứ cho mình… vẫn đang còn rất hận mình… nên từ ngày đó tới giờ mình đâu dám làm phiền hay liên lạc gì cho con bé đâu…
Nhưng số phận đưa đẩy nhau thế nào giờ đây mình với con bé ngày nào cũng dính lấy nhau thế này…
Vừa đi chợ với con bé vừa suy nghĩ vẩn vơ… vèo cái đã đến gần chiều tối rồi…
Đèo con bé về rồi định về luôn không bà cô lại lo… tối mình còn phải phụ bà ý trông quán nữa…
– H về à?
– Ừ… về thôi… đi suốt buổi chiều rồi còn gì nữa…
– Ơ… lúc nãy đi chợ người ta mua luôn thức ăn rồi mà… ở lại đây ăn cơm đã rồi về…
– Ơ…(nửa muốn về nửa muốn ở…)
Đang phân vân thì con bé lại nói:
– H mà về là mai Linh lại phải ăn cơm với thức ăn thừa của tối nay đấy… hihi…
Đúng là tiến thoái lưỡng nan… thôi thì ở lại vậy… hê hê…
Lâu lắm rồi mới được ăn cơm với con bé… thật sự cảm giác lúc này nó lạ lắm…
Chả biết tả kiểu gì cho anh em hiểu… ngoài cắm nồi cơm ra… chỉ ngồi ôm máy tính chơi game… còn lại con bé làm hết… nhất định không cho mình đụng tay vào làm gì cả…
Cuối cùng cũng xong… nhìn vào mâm cơm đã đủ hiểu… chắc chắn con bé có ý giữ mình lại ăn cơm từ chiều rồi… mua rõ là nhiều thức ăn… lại toàn món mình thích ăn nữa chứ…
Chả nhẽ con bé đoán được là mình sẽ ở lại sao?
2 Đứa ngồi ăn cơm mà cứ nhìn nhau… ngại còn chả dám gắp nhiều thức ăn… ỏn à ỏn ẻn như lúc mới tán ý…
Con bé và mình có 1 cái tật xấu là ăn cơm xong toàn lăn ra nằm… người ta nói là như thế thì bị đau dạ dày… nhưng kệ… quen rồi… ăn no mà nằm thì sướng khỏi nói… ngủ luôn còn được nữa là…
Đặt 2 cái bát xuống bê cái mâm cơm với cái nồi cơm ra chỗ khác… mình lăn lên giường nằm luôn… con bé hồn nhiên cũng nhảy lên giường nằm luôn… làm mình hơi bất ngờ… mỗi đứa lăn ra 1 góc giường…
Chắc anh em cũng biết rồi đấy phòng trọ sinh viên nhất là ở thủ đô… đất chật người đông làm gì có cái phòng nào gọi rộng đâu…
Phòng con bé ngoài cái giường ra… còn chỗ để máy tính có cái ghế quay quay ngồi được… và 1 góc nấu ăn… rồi để xe máy… chặt cứng phòng luôn… thế nên là không lên giường nằm chả nhẽ ăn xong ra ghế ngồi… trong khi ăn no chỉ muốn nằm thôi…
Tuy mỗi đứa nằm 1 góc… nhưng mình vẫn ngửi thoáng qua được cái mùi thơm đó… mùi của con gái… nói chính xác là mùi của con bé… từ chăn gối… đến nhiều cái khác trong căn phòng đều có cái mùi quen thuộc ý…
Nằm mãi cũng chả biết nói chuyện gì với nhau cả… mình thì cứ nghĩ miên man lung tung… toàn ý nghĩ đen tối: D nhớ mãi cái câu yêu là sự rung động của 4 chân giường và sự trần chuồng của 2 cá thể…
Tà niệm lấn át chí khôn… mình lăn lăn ra cạnh con bé… con bé không nói gì… mình quàng tay ôm lấy eo con bé… con bé quay mặt vào góc trong tường…
Mình càng ôm chặt hơn từ phía sau lưng con bé… tay chỉ dám để ở bụng chứ chưa dám lò dò mò lên trên…
Tự dưng thằng cu biểu tình dữ dội… chắc tại dạo gần đây không làm ăn gì… giờ nằm cạnh gái không dựng đứng mới lạ…
Con bé chắc chắn biết thừa… đang nằm ôm chặt từ đằng sau thì con cu cứ thế mà dí vào cặp mông con bé còn gì nữa… thế mà vẫn nằm im…
Tự dưng con bé nói:
– H à… bỏ Linh ra…
(Nói bé tí…)
– Linh để H ôm Linh 1 lúc thôi…
– Linh hỏi H 1 câu nhé…
– Ừ… Linh hỏi đi…
– H đã quên Ngọc chưa?
– Sao Linh lại nhắc đến Ngọc?
– Linh biết hết chuyện giữa H và Ngọc thế nào mà… nhưng Linh vẫn muốn hỏi… lý do thì H cũng tự biết đó… vì tình yêu H dành cho Ngọc… vì H dám làm mọi điều vì Ngọc… ngay cả Linh cũng chả là gì đối với H cả…
– Linh đừng nhắc đến chuyện cũ nữa được không?
– Nhưng Linh muốn biết…(thái độ của con bé khá gay gắt…)
– Quên ư… nói là quên là nói dối… đấy là 1 nỗi đau… H không muốn nhắc lại nữa…
– Có phải trước đây Ngọc bảo H bao giờ có tấm bằng đại học thì liên lạc với cô ấy không? H nói đi…
– Ừ… đúng thế… hồi đấy H học dốt chỉ biết mải chơi nói dối quanh co để lừa cô ấy… cô ấy mất hết niềm tin ở nơi H và đã rời xa H theo cái cách tần nhẫn nhất mà cô ấy lựa chọn…
– Còn giờ đây thì sao? H có liên lạc với cô ấy không?
– Không…
– Vì sao?
– Vì 2 đứa không có kết quả gì cả… đến với nhau làm gì… giờ cô ấy cũng đi du học bên sing rồi… H không muốn nhớ đến người con gái đó nữa… Linh đừng nhắc đến nữa có được không?
(Mình gắt lên…)
Đứng dậy dắt xe đi về…
Con bé chạy theo… Ôm lấy mình…
– Linh xin lỗi…(tự dưng khóc òa lên…)
– Linh chỉ muốn hỏi vậy thôi… Linh vẫn còn yêu H nhiều lắm… H không biết à… (vừa nói vừa nấc…)
Mình không biết phải nói gì vào lúc đấy cả… vì mình mà con bé đã khổ sở rất nhiều rồi…
Mình quay lại ôm con bé vào lòng… xoa đầu con bé…
– Thôi nín đi… lớn rồi còn khóc nhè… nói bao lần rồi hả? Nín đi… xấu lắm…
Dựng xe đỡ con bé vào nhà… Đêm đó cả 2 đứa quần nhau tới sáng.
Đó cũng là lần cuối mình và Linh nhắc về Ngọc – mối tình đầu của mình… một tình yêu online… giờ mình và Linh vẫn còn bên nhau… Tuy chưa cưới nhưng cũng đã ra mắt gia đình hai bên rồi… Còn câu chuyện “Tình yêu online” của mình xin được kết thúc tại đây… Cảm ơn anh em đã bớt ít thời gian theo dõi… Tạm biệt anh em.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro