Phần 56
2024-03-01 05:39:00
Tiếp tục câu chuyện khám bệnh còn dang dở, hai bệnh nhân Lưu và Thủy của chúng ta đang ở 2 phòng khám đặc biệt tại bệnh viện đa khoa Thiên Ngọc.
Lưu sau khi bác sĩ Oanh nói: “Cô và cháu cùng xem phim sex” thì không để đâu hết sự ngạc nhiên của mình, nửa nằm nửa ngồi trên chiếc giường bệnh trắng muốt mà anh có cảm giác như mình đang ở trong một rạp chiếu phim người lớn, trước mặt là một màn hình chiếu rộng 100 inch, đang dừng lại ở cảnh một đôi nam nữ không một mảnh vải che thân. Còn ngượng hơn nữa là ở ngay sát giường bệnh của mình là một bác sĩ nữ, mặc dù vị bác sĩ này đã lớn tuổi rồi nhưng sự thực thì vẫn còn hấp dẫn lắm. Với Lưu, phim sex là một loại văn hóa phẩm đồi trụy không nên tiếp cận bằng bất cứ hình thức nào. Xem trên tivi có cuộc thi hoa hậu, đến màn biểu diễn áo tắm anh còn chuyển sang kênh khác ngay, huống hồ là một bộ phim sex.
Ngoảnh mặt đi, cố tình không dám nhìn vào màn hình, mặt đỏ gay, Lưu ấp úng:
– Trời ơi, cháu chưa bao giờ xem cái… thứ này.
Trên tay bác sĩ Oanh cầm 2 vật, một cái cái điều khiển đầu DVD, một là cái đèn chiếu laze có hình dạng giống một cái bút bi, nhìn phản ứng của Lưu, bác sĩ cũng không lấy làm ngạc nhiên cho lắm:
– Cháu nghe cô nói này, đây hoàn toàn là chuyện hết sức nghiêm túc, nằm trong phác đồ điều trị với những bệnh nhân như cháu. Giờ cô muốn cháu nhìn lên màn hình và nghe cô hỏi, cháu chỉ việc trả lời theo hiểu biết của cháu thôi. Có được không?
Hơi quay lại nhìn liếc vào màn hình chiếu rồi Lưu quay đi luôn, anh thực sự là chưa thể tiếp cận thứ văn hóa này. Ôi, nhìn nó mới gớm ghiếc làm sao. Ai đời cả người nam và người nữ đang trần truồng phô bày tất cả những bộ phận nhạy cảm nhất trên người ra thế kia, lại còn đang nhìn nhau đắm đuối nữa chứ. Những bộ phận ấy đáng ra phải che đậy càng kín càng tốt mới phải chứ. Hơi khẽ gật đầu một cách miễn cưỡng như đáp lời hỏi của bác sĩ.
Bác sĩ Oanh nhìn thẳng vào khuôn mặt ửng đỏ vì ngượng ngùng của Lưu:
– Cháu đừng quay đi chỗ khác, hãy nhìn vào màn hình. Trước tiên, cô sẽ giải thích cho cháu biết đích xác cháu đang gặp vấn đề gì trong mối quan hệ với người vợ của mình. Chuyện tình cảm của hai đứa thì cô không đề cập ở đây vì cô tin là vợ chồng cháu rất yêu thương nhau, cháu rất yêu vợ và không muốn mất cô ấy, chính vì lý do đó cháu mới đến đây khám bệnh. Cô nói đúng không?
Bị ép buộc nhìn lên màn hình, Lưu nhìn nhưng hơi nheo mắt lại, anh gật đầu và nói khẽ:
– Vâng ạ.
Bác sĩ Oanh hài lòng khi thấy Lưu đã không còn lảng tránh chuyện nhìn lên màn hình nữa:
– Vấn đề của vợ chồng cháu chính là việc hai người hoàn toàn không tìm thấy cảm giác hạnh phúc khi quan hệ vợ chồng. Nguyên nhân ở đây chính là cháu không biết làm cách nào để quan hệ tình dục một cách thực sự. Điều này xuất phát từ quan niệm cuộc sống, từ nhân sinh quan và ý thức hệ của cháu về vấn đề này, nó được hình thành từ khi cháu còn nhỏ, sau này lớn lên học tập lại theo chuyên ngành về nghiên cứu văn hóa Đạo giáo và Nho giáo, hai đạo lớn có nguồn gốc từ Trung Quốc, đặt nặng vấn đề trọng nam khinh nữ và những lễ giáo ứng xử. Điều này không có gì sai cả, chỉ là cháu chưa hiểu đúng bản chất của vấn đề mà thôi.
Lưu nghe như sấm rền bên tai, những điều bác sĩ vừa nói là đúng với suy nghĩ hiện tại của anh, chắc chắn bác sĩ đã được nghe những điều này từ bố rồi. Anh im lặng lắng nghe, mắt đã mở to hơn nhìn vào màn chiếu, anh tập trung ở bầu vú của cô nữ diễn viên.
– Nho giáo, Đạo giáo hay bất kỳ một tôn giáo nào trên thế giới đều không cấm con người quan hệ tình dục để duy trì và phát triển nòi giống, chỉ có điều nó được đề cập ở mức độ khác nhau mà thôi. Nói thế để thấy rằng, chuyện quan hệ tình dục là một vấn đề hết sức bình thường, hết sức tự nhiên theo bản năng mà con người khi sinh ra đã có rồi. Thời đại bây giờ đã khác rất nhiều so với ngày xưa, con người đã cởi mở hơn, phóng khoáng hơn khi tiếp cận, tìm hiểu và thực hành quan hệ tình dục, dần đưa tình dục trở nên bản năng hơn, tự nhiên hơn đúng với bản chất của nó.
Ngừng một chút lấy hơi và cũng là để quan sát bệnh nhân, bác sĩ Oanh thấy bắt đầu có một tiến triển nhỏ bộc lộ ra bên ngoài, đó là ánh mắt chăm chú của Lưu nhìn nữ diễn viên, rồi có một chút động động nhỏ ở háng bệnh nhân.
– Cô và các diễn viên ở trong bộ phim sex mà chúng ta sắp được xem sẽ chỉ cho cháu biết, làm tình kiểu hiện đại là như thế nào? Cô tin là với hiểu biết của cháu, chỉ cần cháu cho phép bản thân mình cởi mở tiếp nhận cái mới thì tự cháu sẽ biết phải làm gì để vợ cháu hài lòng mỗi lần gần gũi cháu.
– “Có khó không cô?”, Lưu bắt đầu nhập tâm hơn vào buổi chữa bệnh, khi đến đây anh mang trong mình một tâm lý cực kỳ ưu phiền, chuyện bố đẻ cu Gia Bảo đang lăm le muốn cướp đứa con mà anh hết mực thương yêu còn chưa có lối thoát nào, giờ nếu anh mất nốt người vợ thì không biết cuộc đời sẽ ra làm sao.
– Khó hay dễ hoàn toàn là do cháu có thực sự muốn thay đổi hay không mà thôi. Nào, giờ chúng ta bắt đầu nhé?
– “Vâng ạ”, Lưu gật đầu quyết tâm nhìn bác sĩ một cái rồi lại quay mặt về phía màn chiếu.
Bác sĩ Oanh bấm đèn laze, một chấm màu đỏ chỉ thẳng vào khoảng nối giữa hai chân của nữ diễn viên nữ, bác sĩ hỏi Lưu bằng giọng khá to:
– Nói cho cô biết, đây là cái gì?
Lưu giật mình vì câu hỏi trực diện và có phần thô tục của bác sĩ, cái chấm laze đỏ còn chỉ vào đúng cái chỗ mà cậu vẫn hay đưa dương vật vào người vợ. Anh hấp hé môi như sợ mình nói to quá:
– Cái này là… là… bộ phận sinh dục nữ.
Lắc đầu nguầy nguậy vì không phải câu trả lời mà bác sĩ mong muốn:
– Không phải. Cháu hãy nói thật to cho cô. ĐÂY LÀ CÁI LỒN.
Không thể để đâu hết ngượng, vừa rồi bác sĩ nói quá bậy, Lưu ấp úng:
– Cháu… cháu… đây là… Cháu… Cháu…
Biết là không phải đơn giản là có thể một phát chuyển Lưu từ người này sang người khác được, bác sĩ Oanh có một phương pháp:
– Cháu đánh vần theo cô: Ô nờ ôn, lờ ôn lôn huyền lồn.
Lưu bắt đầu đánh vần theo:
– Ô… nờ… ôn… lờ… ôn… lôn… huyền… lồn.
Cuối cùng thì Lưu cũng bật ra miệng từ “lồn” lần đầu tiên trong cuộc đời mình. Tưởng chuyện đó đơn giản thôi, là chuyện hết sức bình thường với người khác, thậm chí từ này còn là câu cửa miệng của một số người, nhưng với Lưu thì là một bước tiến vĩ đại. Ơn giời, cuối cùng anh cũng vượt qua.
Bác sĩ chỉ tia laze đến mu lồn nữ diễn viên:
– Cháu nói theo cô nhé, đây là mu lồn.
Lưu ấp úng nói theo:
– Đây… là… mu… lồn.
Vẩy vẩy cái bút để chấm đỏ chạy lung tung trên đám lông trên mu, bác sĩ Oanh dõng dạc:
– Đây là lông lồn!
Lưu nói theo ngay, có vẻ như anh đã bắt đầu quen với gameshow này:
– Đây là lông lồn.
Kéo chấm đỏ xuống dưới một chút:
– Đây là hột le hoặc có thể gọi là đầu lồn.
Lưu khẽ liếc sang bác sĩ một cái, nhưng bà cũng đang chăm chú nhìn lên màn hình, thái độ của bác sĩ là hết sức nghiêm túc:
– Đây là… hột le, đầu lồn.
Chỉ một phát vào mép thịt bên phải và mép thịt bên trái, bác sĩ Oanh nói trước:
– Môi lồn.
Lưu nói theo sau:
– Môi lồn.
Tiếp theo bác sĩ để chấm đỏ ở cửa lỗ lồn đỏ au của nữ diễn viên:
– Đây là cửa lồn.
Lưu nhìn thấy cửa lồn còn hai mép thịt nhỏ khác nữa nhưng không biết gọi tên ra làm sao, cũng không dám đem thắc mắc ra hỏi bác sĩ vì ngượng:
– Đây là… cửa lồn.
– Bên trong là tử cung, là dạ con.
– Bên trong là… tử cung, là dạ con.
Màn đối đáp giống như là cô giáo lớp 1 đang dạy học trò.
Hết phần lồn, bác sĩ Oanh đưa tia laze xuống đít:
– Đây là cái gì?
Lưu suy nghĩ một hồi để lục tìm trong ngôn ngữ của mình, cuối cùng anh đáp:
– Là hậu môn.
Bác sĩ Oanh chỉnh:
– Đúng là hậu môn, nhưng đó là ngôn ngữ khoa học. Còn ngôn ngữ tình dục thì gọi là lỗ đít. Cháu nói lại đi.
– Là lỗ đít.
Vút lên trên một cái chỉ vào ngực nữ diễn viên, bà Oanh hất hàm nhìn về phía Lưu, Lưu đáp:
– Là… ngực, à không… là vú.
– “Tốt lắm, còn cái này”, chấm đỏ nằm trên đỉnh ngực.
Lưu đáp:
– Là đầu ti.
– Cũng được, nhưng chính xác phải là Núm vú. Tốt lắm, cháu làm tốt lắm.
Nói xong bác sĩ Oanh tiếp tục chỉ sang bên nam diễn viên, đầu tiên là hạ bộ:
– Cái này là gì?
– Là… dương vật.
– Trong tình dục, người miền Bắc ta gọi là: BUỒI. Cháu nói lại đi.
– Buồi.
– Cái phần đầu này gọi là gì?
– Đầu… buồi ạ.
Bác sĩ cười cười vì sự tiến bộ của bệnh nhân:
– Hà hà hà, tốt. Phần dưới này gọi là: Bìu dái.
– Dạ vâng, bìu dái.
Vậy là đã kết thúc phần đầu tiên của buổi trị liệu, bác sĩ Oanh hài lòng vì mọi việc tiến triển khá nhanh vượt ngoài dự định của bà:
– Tốt, tốt lắm. Biết tại sao phần đầu của buổi trị bệnh cô lại cho cháu nói tên các bộ phận trên cơ thể không?
Lưu lắc đầu:
– Không ạ.
– Vì vấn đề của cháu chính là tâm lý, khi cháu nói ra được đằng miệng, tức là cháu phải nghĩ đến trước. Cháu nói ra được những thuật ngữ chỉ chính xác các bộ phận trên cơ thể theo góc độ tình dục, có nghĩa là cháu đã bắt đầu bước vào con đường tình dục rồi. Giờ ta tiếp tục nhé.
Bản thân Lưu thấy mọi sự cũng không đến nỗi nào. Trước đây, anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nói ra những lời bậy bạ, tục tĩu vậy, nhưng rồi thì sao, anh vừa nói và cũng không cảm thấy có gì là quá ghê gớm cả. Đang nghĩ như vậy thì bác sĩ bắt đầu vào phần 2 của buổi trị liệu:
– Khi vợ chồng cháu quan hệ tình dục thì cháu gọi hành động đó là gì?
– Là… thì là… Quan hệ tình dục thôi ạ.
– Đúng nhưng không chính xác. Cháu nên gọi bằng cái từ ngữ chuẩn xác nhất. Là ĐỊT, hay người miền Nam gọi là ĐỤ.
– Vâng, là… địt.
– Trong Địt thì quan trọng nhất phải là sự hòa hợp, đồng điệu của cả người nam và người nữ. Nếu thiếu một trong hai vế thì sự Địt là không trọn vẹn. Không có một công thức, một cách thức nào là chính xác đối với 100% tất cả mọi người được, quan trọng nhất vẫn chính là làm những gì mà cơ thể đòi hỏi được đáp ứng. Hãy để bản thân mình tự nêu ra những đòi hỏi, rồi quan sát phản ứng của đối tác để đáp ứng nhu cầu. Cháu hiểu những gì cô nói không?
Không phải là kẻ không có hiểu biết, nhất là về cách nói có phần triết học của bác sĩ lại đúng là sở trường của mình nên Lưu hiểu:
– Cháu hiểu ạ.
– Nhưng thông thường mà nói, Địt chia ra làm 2 công đoạn chính. Công đoạn thứ nhất người ta gọi là: Mơn trớn. Thường làm lúc hai người bắt đầu cuộc làm tình, mục đích là kích thích, gợi mở cho nhau những cảm xúc của tình yêu, từ đó làm tăng cường ham muốn làm tình thực sự. Chúng ta bắt đầu tìm hiểu. Cô sẽ giải thích cho cháu, còn trên màn hình, các diễn viên sẽ thực hành cho cháu xem.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro