Phần 126
2024-08-05 16:11:01
Tôi ngồi trong phòng tự sám hối vì cái mớ ngoại tình tư tưởng ngày hôm qua của mình, miệng lầm rầm thề thốt linh tinh:
– Đừng có mà tơ tưởng gì Tiểu Mai nữa, người ta có bạn trai rồi, mày cũng có bạn gái rồi N à, tao hiểu mày mà N, chuyện rung động trước con gái xinh đẹp là chuyện bình thường của con trai, thằng nào mà chối thì một là nó nói láo, hai là nó bị đồng tính. Nhưng làm gì thì làm, mày đừng có để cảm xúc đưa lối mà hãy để lí trí dẫn đường, mày đang là bạn trai của Vy, và em ấy là bạn gái của mày, đừng làm người ta buồn nữa. Mày nghe rõ chưa N ? Đừng có chửi tên Triết là Sở Khanh rồi chính mày cũng tự vả mồm mày nhé, còn léng phéng thêm nữa thêm nữa thì trời đất không dung, vạn kiếp bất phục đấy !
– À, phải tìm thêm hình phạt thật thiết thực nữa, một bữa nghĩ bậy là nguyên ngày nhịn…. Sting với khô bò nhé !
Tự yên tâm với mớ tuyên thệ tầm xàm bá láp, tôi tót xuống nhà ăn cơm, chắc mẩm với hình phạt cực kỳ ” tàn khốc ” này thì tôi sẽ chẳng còn dám ngoại tình tư tưởng nữa.
Nhưng cái mồm nói là một chuyện, và cái đầu nó nghĩ ra sao lại là một chuyện khác, thánh N 10A1 xưa nay chỉ giỏi được cái tài… nói phét.
Bữa học Guitar tiếp theo, tôi bắt đầu được Tiểu Mai dạy cho cách chơi một đoạn intro và đoạn bridge của bài hát. Từ ngày đầu tiên biết guitar đệm hát đến giờ, tôi chỉ thấy bài nào cũng như bài nào, chỉ khác ở phần đệm là các hợp âm khác nhau, chứ không thì nếu chơi toàn hợp âm là nghe y phóc, những giai điệu quen thuộc cứ lặp đi và đổi lại qua vài mươi thứ tự.
Nhưng lần này thì trình độ đệm hát đã sang trang mới, Tiểu Mai tựa vào đàn, nàng bắt đầu dạo một đoạn nhạc intro, và vừa nghe tôi đã biết đó là bài My love vừa học hôm bữa, quả tình đây là lần đầu tiên tôi được nghe một bài đệm hát mộc toàn diện đến vậy. Chỉ là một guitar, một giọng hát mà đầy đủ nhạc dạo, nhạc đệm, những đoạn nối và cả đoạn lead riêng lẻ, tôi ngẩn người nhìn Tiểu Mai không chớp mắt.
” I try to read, I go to work, I’m laughin’ with my friends, but I can’t stop to keep myself from thinking… ” !
Giọng hát nhẹ nhàng có phần hơi yếu, tiếng đàn tây ban cầm thánh thót rót theo từng giai điệu, nhả từng nốt nhạc rơi theo những ngón tay thon dài đang lướt trên phím đàn.
Tôi thừ người ra mê mẩn, để rồi khi Tiểu Mai nhìn lên, nàng đỏ mặt rồi dừng lại giữa chừng, chuyền đàn sang cho tôi:
– Nè… thấy rồi đó, N… tập đi ! – Nàng bối rối.
– À… ừ. ! – Tôi sực tỉnh, nhận lại đàn trên tay.
Rồi Tiểu Mai đứng dậy đi ra nhà sau, để tôi ngồi lại ngẩn ngơ và trong đầu chỉ văng vẳng một giọng nói:
– ” Bữa nay mày nhịn Sting chắc rồi N à ! ”
Và bữa hôm đó, tôi chẳng thể học hành gì được, lời Tiểu Mai nói cứ tai nọ xọ tai kia mà lẻn ra ngoài, tôi loay hoay mãi mà vẫn không chơi được đoạn intro My love ngắn ngủn, dù rằng nếu là mọi hôm thì tôi đã xong tự đời tám hoánh rồi.
Đến cuối buổi, khi tôi đang thu xếp tập vở thì Tiểu Mai nói:
– N nè, bữa học sau ấy !
– Ơ….. ? – Tôi ngớ người, bỏ xừ rồi, sao giống giấc mơ hồi bữa quá vậy, đừng nói là ” bữa sau N đừng sang đây ” nữa nha.
– Bữa sau mình bận rồi, mình học bù chiều chủ nhật được không ? – Nàng đề nghị.
– Ừ… được chứ ! – Tôi thở phào nhẹ nhõm, hú vía ông bà thật.
– Ừm, thế chiều chủ nhật 3 giờ nhé ! – Tiểu Mai gật đầu.
Tối đó, tôi thân tại bàn ngồi học mà đầu óc cứ nghĩ ngợi đâu đâu, bất thình lình bị ông anh đập một phát vô vai:
– Ây…. cái gì vậy huynh ? – Tôi giật mình nhăn nhó.
– Uống Sting không ? Sẵn tao lấy luôn ! – Ổng nói.
Và ngay sau đó ông anh tôi há hốc mồm nhìn cái lắc đầu đầy bất lực của tôi như không tin vào mắt mình, chắc ổng đang tự hỏi ” Ai nhập vào thằng đệ mình vậy kìa ? “.
Với hi vọng xoá đi mặc cảm tội lỗi, tối hôm sau và cả hôm kế tiếp, tôi sang nhà Vy chơi từ lúc tan học đến tận gần 10h đêm mới mò về nhà ăn cơm, dù bị mẹ mắng nhưng tôi vẫn hài lòng, vì đổi lại là được nhìn thấy Vy cười tình tứ, khuôn mặt rạng ngời vui tươi như mọi khi tôi vẫn hằng ước rằng chỉ cần được như vậy mỗi ngày.
Sáng chủ nhật, tôi vạch ra kế hoạch, 8h dạy ở nhà Trân đến 11h, trưa về ăn cơm ngủ nghỉ, chiều 3h lên nhà Tiểu Mai học đàn, chiều 6h về nhà tắm rửa, sau đó sang nhà Vy chơi hoặc rủ K mập đi chơi game.
Bữa nay, tôi ngồi rung đùi nhìn Trân hí hoáy giải bài, chưa có lần nào đi dạy sướng như lần này, lâu lâu chỉ ghé mắt sang xem cô bé làm đến đâu rồi lại ngồi đợi đến lúc chấm bài, gạch vài phát, khen vài câu rồi đợi Trân nịnh lại chục câu, thế là cả làng vui vẻ, đôi lứa vui vầy, tôi đứng dậy đi về.
Đang lim dim mắt nhấn nhá ly Pepsi mát lạnh thì có tiếng mở cửa phòng, rồi chồng cô Nguyệt bước vào:
– Dạ… chào bác ! – Tôi lễ phép đứng dậy chào.
– Ừm, Trân nó học được không con ? – Bác trai hỏi.
– Dạ, khá lắm rồi bác ! – Tôi thật tình là muốn khen Trân giỏi nhưng không dám.
– Chà, hai bác cảm ơn con nhiều ! – Bác ấy cười hiền từ nhìn tôi.
– Đâu có gì bác ! – Tôi lúng búng gãi đầu.
– Hai đứa nghỉ giải lao chút nhé, Trân, con dọn mấy tấm poster với đồ đạc trên giường đi, để ba tháo chân ra thay khung mới ! – Bác trai tiếp lời.
Không lẽ để bác trai với Trân loay hoay làm mà mình ngồi chơi, thế là tôi cũng xắn tay vào phụ dù ba Trân đã liên tục bảo tôi cứ ngồi nghỉ, một hồi không được thì bác cũng gật đầu phân tôi làm việc này kia.
Cũng không có gì nặng nhọc lắm, Trân tháo hết hình ảnh và poster dán trên đầu giường để tạmtạm lên bàn học, tôi thì phụ ba cô bé dỡ nệm xuống, tháo hết chân giường rồi xếp khung, xuống dưới nhà hai bác cháu hè nhau đem khung mới lên phòng.
– Hôm giờ nhà bác sửa lại mấy cái phòng trong nhà cho mới, tiện mọi người nghỉ hè ấy mà, mùa này nóng lắm ! – Ba Trân để bộ khung xuống dưới đất.
– Dạ ! – Tôi quệt mồ hôi gật đầu.
Chốc sau, tôi mải phụ mà quên dòm đồng hồ, đến khi ngớ người ra nhìn thì đã hơn 11h30, vội làm cho xong cái chuyện vặn ốc vô chân giường rồi xin phép hai bác nhà cô Nguyệt ra về.
– Xấp bài tập em để trên bàn, anh lấy giùm em nha ! – Giọng Trân từ dưới bếp vọng lên khi đang rửa tay.
Tôi đi đến bàn học, lần lữa đẩy mớ poster hình ảnh linh tinh ra rồi quơ vội xấp giấy Trân để trên bàn hùa vào cặp rồi tranh thủ dắt xe ra về sau khi hết lời từ chối ở lại ăn trưa luôn tại nhà cô Nguyệt.
May phước, tôi vừa dắt xe vô nhà thì mẹ tôi cũng vừa dọn cơm xong:
– Đi dạy sao về trễ thế con ? Tắm rửa rồi ăn cơm ! – Mẹ tôi bảo.
– Dạ, phụ nhà bên đó chút chuyện ấy mà ! – Tôi dựng cái tó xe lên.
– Hay là mày đi tán gái ? – Ông anh tôi quơ đôi đũa cà khịa.
– Bậy, đi dạy đàng hoàng ! – Tôi rụt cổ rồi phóng lên lầu.
Ăn trưa xong, tôi đánh một giấc thẳng cẳng ngon lành đến tận hơn 2h chiều mới mò mặt dậy, lò dò xuống dưới nhà tắm cho mát rồi lôi cây đàn ra tập thêm, chuẩn bị tinh thần chút sang nhà Tiểu Mai, ắt tôi mà soi gương lúc này thì sẽ ngạc nhiên lắm, vì rõ là đang thập phần hớn hở.
Đúng 2h30, tôi cất đàn vào bao, lên phòng định lấy cuốn sổ tay bí kíp theo thì thấy cái cặp tôi vừa đeo lúc sáng đã đâu mất tích, còn tập vở giáo án thì bị vất từa lưa trên bàn.
– Ủa mẹ ơi, cặp con đâu rồi ? – Tôi xuống dưới nhà hỏi.
– Nãy thằng P nó mượn lấy đi học lúc con còn ngủ rồi, cặp nó bị rách quai ! – Mẹ tôi trả lời.
Tôi tặc lưỡi lắc đầu rồi nhét đại luôn mớ giáo án bài vở ông anh quăng trên bàn vào luôn cái túi rộng phía trước bao đàn Guitar, định tối về rồi cất lại, mất công giờ phải chạy lên phòng sắp xếp thì tốn thì giờ. Xong xuôi đâu đó, tôi dắt xe dông thẳng sang nhà Tiểu Mai, quyết tâm bữa nay phải đàn cho được đoạn intro của bài My love.
Tiểu Mai vẫn niềm nở ra bước ra mở cổng, chu đáo pha trà đào mời tôi, và ân cần chỉ dạy tận tình, thêm cả hôm nay tôi đã hạ quyết tâm phải… dửng dưng trước sức mạnh huyễn hoặc vô hình từ nàng, thế nên chỉ chốc sau tôi đã chơi thành thạo đoạn intro, chuyển sang ráp vào phần đệm luôn.
Lúc nghỉ giải lao, trong khi đợi Tiểu Mai vào bếp lấy thêm trà, tôi mở túi trước đàn ra lục lấy cuốn sổ tay bí kíp xem lại phần chuyển bass, nhưng cuốn sổ nhỏ bị lẫn trong mớ giáo án, thế là tôi phải lôi hết ra mà tìm. Tự dưng lúc cầm xấp tập vở lên thì tôi thấy rớt ra hai tấm ảnh nhỏ, chắc là lúc sáng vội quá nên tôi quơ đại sách vở, kẹp luôn hai tấm hình này vào mớ giấy, cũng phải, trên bàn lúc đó toàn là poster với hình diễn viên ca sĩ. Tôi cúi xuống cầm lên xem thử, 1 tấm là ảnh của nhóm N’Sync, tấm còn lại… là ảnh tên Triết mà tôi thấy hôm bữa, xúi quẩy thật, nhìn đã muốn xé toang cái bản mặt này rồi. Tôi lắc đầu thở dài cất hai tấm ảnh kẹp vô vở, để bữa học sau trả lại cho Trân.
Đến tầm 5h chiều thì tôi đã được dạy sang phần Bridge, Tiểu Mai đang chăm chú ngồi bên quan sát, tôi đang hăm hở tập nhạc thì ngoài cổng có tiếng chuông cửa. Tôi ngẩn người nhìn ra ngoài, và tự dưng cái linh cảm trời ban nó lại hiện hữu, hông lẽ là….
– N cứ tập đi, Mai ra mở cửa ! – Tiểu Mai nói rồi đứng dậy bước ra ngoài.
Cổng mở, tiếng nàng cười nói pha lẫn tiếng con trai, và tôi hồi hộp đưa mắt nhìn ra ngoài. Biết ngay mà, tên Triết họ Sở đang cười cười bước vào nhà, tôi tự dưng thấy máu nóng nổi lên, nhưng phải ghìm xuống tự chủ.
– ” Bình tĩnh nào, bình tĩnh, không phải chuyện của mình ! ” – Tôi nhủ thầm.
Triết bước vào nhà, nhìn tôi rồi thoáng ngạc nhiên:
– Ủa ? Ra là em dạy guitar cho cậu này à ? Hôm bữa lúc sang đến gần nhà thì anh có gặp, chào em nhé ! – Hắn nở nụ cười xã giao, chìa tay ra.
– À…. chào anh ! – Tôi cũng đứng dậy cho phải phép.
Hai đứa bắt tay nhau, tôi nở nụ cười cầu tài nhưng trong bụng thì nguyền rủa tên bắt cá 3 tay tơi bời, còn Triết thì vẫn cười nửa miệng rồi ngồi xuống.
– Em dạy cho N lâu rồi, mà sao anh nói 7h mới đến mà ? – Tiểu Mai rót thêm trà ra tách.
– Ừ, thì anh sốt ruột, qua sớm còn chở em đi nữa ! – Triết cười cầm tách trà lên.
Tôi chỉ cắm đầu tập guitar, nhưng quả tình là chẳng thể nào gảy cho ra hồn được, cứ lạc điệu từa lưa.
– Sai nốt rồi kìa N, chỗ đó phải là Fa thăng nửa cung chứ ! – Tiểu Mai nhắc.
– À…. ừ… ! – Tôi giật thót người.
– Để bạn tập đi, em nói vậy ai mà bình tĩnh được ! – Triết khoát tay.
Tôi hừ nhạt, nghĩ thầm trong đầu:
– ” Hừ, anh anh em em tình cảm quá nhỉ, qua sớm chở đi tình cảm quá nhỉ ? Không muốn Tiểu Mai dạy ta tập đàn nên nhà ngươi bàn lùi chứ gì ! ”
– Chút em sang nhà anh, đem bánh trà theo nhé ! – Triết nhìn sang Tiểu Mai.
– Ủa ? Em tưởng anh qua đây chơi thôi chứ ! – Nàng ngạc nhiên.
– Lâu quá em chưa qua nhà anh chơi rồi đấy, mẹ anh cứ nhắc hoài ! – Triết tiếp lời.
– Dạ, vậy để chút dạy xong em làm ! – Nàng gật đầu.
– À, mà em xem phim kia đến đâu rồi ? Anh gửi link tuần trước ấy ? – Hắn hỏi.
– Đến đoạn anh chồng bị cô vợ phát hiện ra ổng ngoại tình, làm ầm cả hai bên nhà, còn chạy sang cả công ty mà đồn đãi ra ngoài ! – Nàng đáp.
– Ừ, đoạn ấy mẹ anh cũng đang coi, bà cứ mắng thằng chồng không biết điều, có vợ đẹp con ngoan lại còn đi ngoại tình ! – Triết nhún vai nói.
– ” Hừ, nói không biết ngượng mồm, nhà ngươi cũng đang ngoại tình chứ ai mà còn bày đặt bình phẩm này nọ ! ” – Tôi nghiến răng kèn kẹt.
– Hì, ai mà biết được đàn ông các anh ra sao chứ ! – Tiểu Mai tủm tỉm cười.
– Bậy, anh không có à nha ! – Hắn ta vờ rụt cổ.
– ” Không cái con khỉ, bắt cá 3 tay, quen một lúc 3 người mà lại còn già mồm ! ” – Tôi thu nắm tay lại, đã thấy khói bốc lên đầu.
– Ai biết được, mà anh chắc mình có vậy không đấy ? – Nàng nheo mắt hỏi.
– Không bao giờ nhé, anh là anh ghét nhất mấy thằng sở khanh bắt cá 2 tay, anh chỉ yêu duy nhất một người thôi ! – Triết khoát tay nói chắc nụi.
Tiên sư nhà nó, trơ trẽn thì cũng vừa vừa thôi chứ, tôi đã muốn nhịn chỉ ngồi yên rồi mà tên này cái mồm cứ trơn như mỡ, tức không chịu được. Phật cũng có lửa, tôi hất tay cái phừng vô dây đàn rồi quát to:
– Láo toét !
Và lần này thì chẳng còn là mơ nữa…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro