Phần 102
2024-08-05 16:11:01
Bọn tôi hả hê về lại trại lớp, vô đến lều đám con trai bọn tôi lăn đùng tràn lan ra lều như tập đoàn gà cúm, mệt nhưng mà vui, vì ít ra trò cuối cùng lại được xếp nhất.
– Mấy đứa nghỉ chút đi, người ta sắp đem cơm lên rồi ! – Cô Hiền dịu dàng nói.
– Ủa ? Ăn sớm vậy cô, mới có 5h hơn mà ? – Nhỏ P ngạc nhiên.
– Ừ, trời còn chiều người ta mới đem lên được, chứ tối khó đem lắm, với lại 7h bắt đầu lửa trại rồi mà ! – Cô giải thích.
– Ý kiến chi cho mệt mà, có ăn là được rồi ! – Nhỏ Y ù khoái chí.
– Ừ, chuẩn ! – Thằng T hưởng ứng.
Tôi nằm vật vạ trên mớ ba lô quăng lộn xộn, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, giờ chả muốn ăn uống gì, chỉ mong tắm một phát cho thật sáng khoái, chứ sáng giờ người ngợm ghê quá.
– Chừng nào mới đến giờ tắm mậy ? – Tôi thì thào hỏi thằng L.
– Chắc khoảng 6h, nghe đâu sử dụng nhà tắm quân đội ! – Nó trả lời.
– Nhà tắm quân đội ? Khác bình thường chỗ nào ? – Tôi nhổm dậy ngạc nhiên.
– Chắc…. tụi mình tắm bên trong, ở ngoài có sĩ quan canh chừng ! – Thằng L nhún vai đáp bừa.
– Con khỉ, dóc vừa thôi mày, sĩ quan nào rỗi hơi ! – Tôi nhăn mặt.
– Thế mày hỏi tao làm gì ? Hừ ! – Nó lắc đầu rồi bỏ sang chỗ khác.
Trời đã về chiều, nắng dần tắt đi, tôi ngồi trong lều nhìn ra phía sau trại, hướng những dãy núi xa xa đằng kia, mặt trời đỏ rực đang từ từ khuất sau những rặng núi cao. Không khí toàn khu trại đã bắt đầu xao nhẹ bớt, mọi người đang tất bật chuẩn bị cho bữa chiều.
Tôi ngồi thơ thẩn chút thì đã thấy những người hồi trưa lại đem cơm lên, thây kệ, ăn trước rồi tắm cũng được. Tôi tặc lưỡi nghĩ thầm rồi lò dò đi tới, lấy bừa một hộp rồi đưa mắt nhìn quanh xem Vy đang ở đâu, để có gì còn ngồi kế bên rồi được chia phần như hồi trưa, hề hề !
Nhưng dòm quanh quất một hồi tuyệt nhiên tôi không thấy Vy đâu hết, định tìm nhỏ H để hỏi thì nhỏ này cũng mất tăm, hỏi mấy đứa con gái khác thì bảo rằng không biết. Tôi thẫn thờ, tự dưng em ấy đi đâu để giờ tôi ngồi…. ngóng, ngồi một mình trệu trạo nhai cơm, chẳng buồn giỡn tếu táo nữa, và bọn thằng D cũng thế, tụi nó cắm đầu ăn cơm chả đứa nào nói gì, chắc có vẻ là thằng nào cũng mệt lừ cả ngày nay rồi.
– Ủa, thằng K đâu ? – Tôi ngạc nhiên hỏi.
– Chẳng biết, nãy tao thấy nó với thằng Q đi đâu ấy ! – Thằng T lắc đầu đáp.
– À, nãy hai đứa mượn xe của cô chạy về nhà tắm rửa rồi ! – Cô Hiền đứng kế bên nói.
– Dạ… ơ, tụi nó biết chạy xe máy à cô ? – Thằng L ngơ ngác.
– Ừm, thì cô nghe hai ông tướng năn nỉ quá, Q nói là biết chạy xe máy ! – Cô trả lời.
– Cầu cho hai thằng nó…. ! – Thằng D lầm rầm trong miệng.
– Nói bậy không ! – Cô Hiền nhăn mặt cắt lời.
– Dạ… đâu, em cầu cho xe hết xăng, tụi nó dắt bộ chơi, hì hì ! – Thằng D nhanh miệng nói trớ sang cái khác.
– Ăn nhanh đi mấy đứa ! – Cô tiếp lời.
Theo lời cô Hiền, bọn con trai tụi tôi phải ăn nhanh để còn sang khu nhà tắm mà tranh thủ tắm rửa sớm, rồi về lại đây giữ đồ đạc trong trại để đến lượt nhóm nữ tắm.
Gì chứ giờ này nghe đến nước là tôi mừng rơn, chả muốn ăn nữa, tôi lựa thịt mà ăn rồi bỏ mứa hộp cơm, chạy vội vô lều mò trong ba lô lấy áo quần ra.
– Mày đi đâu đấy ? – Thằng L ngơ ngác.
– Đi tắm chứ đâu, lẹ lẹ tí nữa nhà tắm đông lên thì mệt ! – Tôi nói nhỏ.
– Ờ, đợi tao với ! – Nó gật đầu ngay tắp lự, xếp hộp cơm lại bỏ luôn.
Hai thằng tôi tranh thủ lúc bọn thằng D hãy còn đang giành cơm với nhỏ Y ù mà lẻn ra cổng trước, nhập bọn với tụi con trai của các lớp khác cũng đang lần lữa ra khu tắm nam.
– Hé hé, đợi cả ngày nay, giờ mới được tắm !
– Ờm, trời nóng quá chừng mà !
– Mà chẳng biết mấy nhỏ con gái tắm đâu nhỉ ?
– Thằng đê tiện, mày định dòm trộm à ?
– Đâu có, tao chỉ nói thôi mà, hề hề !
Tôi với thằng L chả biết xui xẻo thế nào mà đi trúng với cái bọn ất ơ trời ơi đất hỡi này, nói câu nào nghe chướng khí câu đó ngay, cơ mà tụi nó nói cũng có lý, nhỡ tí nữa có thằng nào nổi máu tà đạo thì có khi mò sang đó nhìn trộm cũng không chừng.
– Ê mày, chắc khu tắm nữ phải cách xa khu tắm nam chứ nhỉ ? – Tôi thì thầm hỏi.
– Dĩ nhiên, ở gần cho tụi con trai nó chọc à ! – Thằng L đáp.
– Ờm, thế cũng đỡ lo ! – Tôi gật đầu.
– Mày lo không nhìn trộm được à ? – Thằng L cà khịa.
– Dòm cái đầu gối tao nè ! – Tôi sầm mặt.
– Hề hề, nói thế thôi, chứ thằng trai nào mà mò sang khu nữ, lính bắn tỉa sẽ xử đẹp ngay ! – Thằng L nói tỉnh queo như đúng rồi.
– Có cả lính bắn tỉa nữa à ? – Tôi ngạc nhiên.
– Dĩ nhiên, doanh trại quân đội mà, lính gì cũng có ! – Nó nói chắc nụi.
– Thế nhỡ lính bắn tỉa leo lên cây, dùng ống ngắm dòm sang khu nữ thì mày tính làm sao ? – Tôi nheo mắt hỏi.
– Ờ… thì… chắc không có lính bắn tỉa đâu, tao xạo đấy ! – Thằng L méo mặt.
– Hà hà, anh đã biết chú xạo ngay từ đầu rồi ! – Tôi cười khoái trá.
Đường xuống khu tắm nam cũng không xa lắm, cách khu trại của chi Đoàn 11A31 một đoạn rẽ sang phải là đến, đó là một khoảng sân lớn có tường xi măng cao bọc bốn phía chung quanh. Đập vào mắt tôi lúc bước vào là một hồ nước lộ thiên to và rộng, có dòng chữ Nước sinh hoạt ở bên trên, gàu múc nước được đặt xung quanh thành hồ, không gian tắm là các bức tường dựng xen kẽ ngăn ra thành từng buồng nhỏ. Chẳng đợi lâu, tôi với thằng L hành sự ngay, cầm gàu nước mà xối lia lịa, mát vô cùng tận.
– Hé hé, tất cả tránh ra !
– Ê, mày làm gì thế ?
– Nhảy vào bơi chứ làm gì, hỏi ngu !
– Được không ?
– Tao thấy có cấm đâu, hồ rộng thế này không bơi hơi phí !
– Hê hê, thoải mái đi tụi bây !
Tôi sầm mặt rủa thầm trong bụng mấy cái thằng vô ý thức này, người ta ghi rõ là nước sinh hoạt thế mà tụi mày quăng nguyên cái thân tụi mày dơ òm thẳng vào hồ nước, rõ là chẳng biết tôn trọng người xung quanh, cầu cho tụi bây té lộn nhào hay hà bá rút cẳng hết đi cho rồi. Tôi nhăn mặt rồi lảng sang ngăn khác, đành hứng nước từ vòi chảy ra tắm đỡ, thằng L thì làu bàu một hồi thấy không có tác dụng cũng đi sang phía tôi.
– Mấy thằng này mù chữ hay là mất dạy thế nhỉ ? – Tôi tức tối nói khi hai thằng tôi đã đi ra khỏi khu tắm nam.
– Kệ tụi nó mày ơi ! – Thằng L nhún vai đáp.
– Kệ thế quái nào được, ức chế bỏ xừ ! – Tôi đâm quạu đeo.
– Lúc nãy ra tao lén báo cho thầy chủ nhiệm 11A31 biết rồi, thầy bảo sẽ nói với các anh bộ đội đang gác gần đó, hà hà ! – Nó khoái trá nói.
– Tuyệt chiêu, anh phục chú rồi đó ! – Tôi mắt sáng rỡ, búng tay cái chóc.
– Chứ sao nữa ! – L đội trưởng phổng mũi cười tự mãn.
Cả ngày nay toàn mặc đồ thể dục với giày bata bít bùng, mồ hôi túa ra nóng bức khó chịu, giờ tắm xong xong bọn tôi phong trần như tây ba lô, cứ áo thun quần short thể thao với dép lào mà phang, đi tản bộ về trại mà cái mặt cười tươi hơn hớn vì cảm thấy mát rượi và thoải mái gì đâu.
– Hai thằng mày chơi bố láo, không chờ anh em nha ! – Bọn thằng T đi từ hướng ngược lại, nhăn mặt rủa.
– Hề hề, ai bảo ăn chậm ! – Thằng L cười nham hiểm.
– Chậm con khỉ, tụi mày ăn xong bỏ đi, tụi tao ở lại dọn rác chứ ai ! – Thằng C nhăn mặt.
– Ngày mai nhổ trại cho hai thằng mày tự xử nha con ! – Thằng D gằn giọng.
– Thôi, các chú đi tắm vui vẻ, giờ anh lên giữ trại dùm cho ! – Tôi cười cầu tài.
Về đến trại lớp, tụi tôi đến báo cáo với cô Hiền, rồi theo lời cô, tốp nữ mới lục tục kéo nhau đi sang khu tắm dành riêng, rồi cô dặn bọn tôi ở lại nhớ xem chừng đồ đạc ba lô cẩn thận, cô sang trại chỉ huy với các thầy cô khác để họp bàn gì đó, tụi tôi gật đầu cái rụp.
Thằng L cầm chai Lavie đi lòng vòng ngoài trước dạo mát, tôi ngồi trong lều nhìn ra ngoài, trời đã về cuối chiều, các khu trại đều đã bật điện lên theo đường dây câu nhờ nhau, tuy không gọi là sáng lắm nhưng cũng đủ nhìn đường, vì hầu hết đều thủ sẵn đèn bình. Bên 10A2 bật nhạc còn to hơn hồi sáng, vẫn là bản As long as you love me của Backstreet Boys, tôi khoái chí nghe lại dù chả hiểu gì sất ngoài nhớ lại đoạn dịch vừa biết hồi sáng, vả chăng bài này giai điệu nghe cũng hay.
Nền trời sẫm tối, màu xanh nhạt thường thấy nay đã chuyển sang màu xanh đậm pha lẫn những áng mây đỏ thẫm của buổi hoàng hôn, từng làn gió mát rượi thổi lá bạch đàn nghe xào xạc. Tôi khoan khoái vươn vai hít một hơi dài cảm khái, hồi hộp nghĩ thầm tối nay còn nhiều trò vui nữa, vì đi trại lúc nào ai cũng bảo buổi tối là vui nhất, được thức khuya cả đêm mà hát hò giỡn nhau chí choé.
Đang ngồi mường tượng ra cái hoạt cảnh lửa trại trong đầu thì tôi chợt nghe tiếng loạt soạt sau lưng chỗ hướng để ba lô của lớp, quái, thằng L vẫn còn đứng đằng trước cơ mà, cô Hiền thì sang trại chỉ huy, K mập với thằng Q thì về nhà chưa lên lại, bọn thằng T hãy còn ở khu tắm, tốp nữ thì vừa mới đi, hông lẽ là em Vy sao ta ? Tôi quay phắt lại, rồi thở phào nhận ra đó là Tiểu Mai, nàng đang lục tục gì đó với cái ba lô.
– Ủa ? Mai không đi theo nhóm nữ à ? – Tôi hỏi.
– Ừ… không ! – Nàng lắc đầu, ngần ngại đáp.
– Thế là… ở dơ luôn à ? – Tôi cười cười chọc.
– Vô duyên ! – Nàng nhăn mặt nói, rồi quay ngoắt đi.
Tôi định chọc Tiểu Mai thêm vài câu nữa, nhưng sực nhớ ra cái lần giỡn nhây với em Vy đã lãnh hậu quả thương đau cỡ nào rồi, thế là biết điều nín thinh, lại quay ra ngoài nhìn trời nhìn đất với nghe nhạc. Quái, cái thằng L này ngoài đó có gì mà nó cứ thích lẩn thẩn bên ngoài suốt, vô lều ngồi có phải đỡ mỏi chân không ? Tôi làu bàu trong bụng, định rủ thằng này vô tán dóc chơi thì Tiểu Mai từ đằng sau thỏ thẻ:
– N nè, về nhà với mình chút đi !
Tôi quay lại nhìn nàng rồi á khẩu mất cả lúc, nhất thời không biết nói gì luôn!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro