Tiếng kêu đòi nợ của thân xác

Phần 5

2024-08-05 22:32:55

Phần 5
Sáng hôm sau Paul qua mời Ngọc đi ăn sáng rồi Ngọc bảo Paul chở tới một hotel. Họ ở với nhau đến 5 giờ mới rời hotel đi ăn tối. Paul đưa Ngọc tới nhà hàng Grape Leaf, nhà hàng mà Nhân đã đem Ngọc tới cho Paul. Trong khi ăn Paul nói là mới gặp Ngọc ông đã mê Ngọc. Trong khi chuyện trò tôi đã thấy được gần một nửa hai vú, biết nó lớn và đẹp. Còn một chỗ thì phải tưởng tượng qua thân người và lông mi, lông mày của Ngọc.

Ngọc cười hỏi:

– Tưởng tượng rồi thấy đúng được mấy phần?

– Đúng hết, to và nhiều lông. Sách về sex của Trung Hoa nói là eo thon mềm thì lồn to, lỗ sâu, lông mi, lông mày dài thì lồn nhiều lông, chân dài thì đa dâm và nhiều nước. Sự tưởng tượng ấy theo tôi mỗi khi nghĩ đến Ngọc, nên đêm qua tôi đã vội vã tìm đến chỗ đó. Ngọc thân thể tầm thước theo vóc dáng của người Việt, nhưng lỗ sâu, nên đã nuốt hết nó. Tôi cho Ngọc biết là cùng Mỹ đen mà lồn của mấy bà chỉ nuốt được 2/3 cái đó của tôi. Đầu tiên tôi sợ Ngọc đau và khó vào, thế mà nó đã đi vào với sự cọ xát đã khiến tôi mê man. Nhìn hai mép lồn banh ra vì khúc gân đen lớn, tôi bị kích thích với ý nghĩ là đã chiếm được từng inch trong cái cái lỗ huyền bí ấy.

– Sau đêm qua, you nghĩ gì?

– Tôi không ngờ đã chiếm được Ngọc quá nhanh, chiếm đến từng thớ thịt và thấy tiếc cho Nhân là đã không hưởng được cái thân thể tuyệt vời ấy mà lại đem đến cho tôi. Nhưng bây giờ Ngọc nghĩ thế nào về Nhân?

– Tôi không nghĩ gì nhiều, vì sau 20 năm tôi đi tìm Nhân, nhưng ông ấy đã không làm gì được nữa thì tôi phải có đời sống của tôi. Tôi biết Nhân sẽ không trách tôi khi tôi đến với you, vì có lần Nhân đã bảo tôi là nên tìm một người trẻ, đời người ngắn ngủi, tuổi già sẽ đến nhanh. Bây giờ thì chưa, nhưng thời gian nữa tôi sẽ cho Nhân biết chuyện để nói lời giã từ ông ấy.

– Tôi cảm thấy thương Nhân khi mất Ngọc. Còn Ngọc có nghĩ như tôi?

Ngọc lắc đầu:

– No, I don’t feel pity for him mà tôi biết Nhân cũng không cần chữ pity đó. Vì biết mình bất lực thì người tình của mình phải ra đi.

Paul gật đầu:

– Cách đây hơn 1 năm, tôi đã đem cho Nhân người bạn gái Mỹ đen vì cô ấy muốn làm bạn với với một người Việt Nam. Nhưng Nhân chỉ mời cô ta đi ăn rồi chở cô về nhà cô, xin lỗi, nói là đã già yếu. Vì thế tôi rất ngạc nhiên khi Nhân có một người tình như Ngọc.

Trên đường về, Ngọc cho ghế xe ngả ra nằm nhắm mắt, cảm thấy mệt vì trong hotel, Paul đã dập hai lần, mỗi lần cả tiếng. Đi tới một đoạn đường vắng, Paul vươn tay luồn vào váy xoa bóp lồn Ngọc. Ngọc duỗi chân đưa thân dưới mở rộng cho bàn tay Paul ôm trọn. Ngọc thích những cử chỉ, động tác có chất đểu và lewd của Paul. Khi đang dập Paul rút ra để khúc gân lên phía bụng cho Ngọc nhìn thấy, lúc nãy đang ăn cũng sờ lồn một lúc và bây giờ, Ngọc đang xạng rộng để tay Paul đi sâu vào lỗ.

Ngọc về nhà tắm rồi ngủ vùi. Tiếng gõ cửa làm Ngọc tỉnh dậy. Nhìn đồng hồ đã 11 giờ, Ngọc mở cửa. Paul đi vào, sau khi đóng cửa, ôm ghì Ngọc, để khúc gân cứng chọc vào mu: Tôi muốn để Ngọc ngủ, nhưng không chịu nổi tiếng rên của vợ Larry. Paul kéo quần đùi xuống, kéo váy Ngọc lên, đâm khúc gân vào và để vậy bồng Ngọc đặt lên giường.

Đêm ấy, hơn 2 giờ, Paul mới về phòng mình.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.vip/

Ông Nhân ngồi đối diện với Ngọc đọc lại tờ giấy nói về thuốc Herbal Sex Pills. Sau khi ăn cơm, ông đã đọc kỹ về những hợp chất. Có mấy thứ ông không hiểu là loại cây gì mà tra từ điển cũng không có như horny goat weed và potency wood… chỉ biết tất cả là thực vật. Ông chú ý lời giới thiệu thuốc của một bà, vợ của người chồng đã dùng thuốc: “All in a harmless herbal pill. This complex herbal medicine boots sex hormone production and give her male counterpart the stiffie of a 18 year old and the endurance of a pornstar”. Bà cho biết là đã tuyệt vọng về sự bất lực ở tuổi 40 của ông chồng. Nhưng sau khi uống 1 viên thuốc này, một giờ sau bà thấy cái chày của chồng chọc vào mông, đưa tay cầm thấy cứng như một thanh sắt và cho biết đêm đó “We banged for 1 hour 47 minutes”.

Để tờ giấy xuống bàn, ông nhìn Ngọc:

– Thuốc này làm bằng hợp chất của hơn chục thứ thực vật. Không có gì độc, nhưng không biết hiệu quả có như lời giới thiệu.

– Chị bạn em nói là chồng chị đã 60 mà đêm nào chị cũng được dập cả tiếng – Ngọc nói, người ngả ra thành ghế, mở rộng hai đùi. Anh uống đi cho em nhờ.

Ngọc ngồi như nằm ngả tựa lưng vào thành sofa, hai đùi mở rộng nên ông nhìn thấy hai mép và đám lông đen trên mu. Ngọc có thói quen ở nhà thường không mặc đồ lót. Ông rót nước, bóc 1 viên thuốc bỏ vào miệng, rồi đến bên Ngọc ngồi xuống hôn cổ, hôn vú, kéo váy lên vục mặt vào lồn liếm bú cho đỡ thèm. Nghĩ đến khúc thịt mềm bằng hai ngón tay cái, ông sợ sự bất lực của mình và sợ ánh mắt tuyệt vọng của Ngọc. Ông đâu biết khúc thịt bằng hai ngón cái ấy đã đưa ông vào một bi kịch. Sang với ông, nhưng từ đêm thứ sáu đến Chủ Nhật Ngọc đã dâng hiến, đã dạng lồn cho Paul dập hàng mấy trăm cái. Ông đang gục mặt vào cái khe mà biết đâu chỗ đó còn tinh dịch đậm đặc của Paul, loại tinh dịch của người da đen.

Ông đứng dậy rót ly rượu vang uống cạn rồi lại đến ngồi bên Ngọc:

– Chuyện giới thiệu cô Nhung cho Paul đến đâu rồi?

Ngọc đáp:

– Em đã nói chuyện với Nhung 3 lần, cho cô ấy biết về đời sống, tính tình và việc làm của Paul. Cô ấy không thích da đen, nhưng em bảo việc tìm người rất khó, vì những người quen biết ở tuổi 30, 40 thì đều có gia đình. Việc quen biết Paul là ngẫu nhiên vì Paul là bạn đồng nghiệp của một người bạn ở Chicago chớ không ở Cali. Muốn qua Mỹ thì đừng quan tâm đến đen, trắng, vàng. Paul là người có thể tin được. Nếu hợp tính sống được cả đời với nhau thì tốt, còn không thì vài năm sau tìm cách ly dị. Em bảo Nhung còn trẻ, đã qua một đời chồng thì xá gì việc sống với một ông da đen. Nhung có vẻ xuôi lòng, nói với em là để suy nghĩ một, hai tuần nữa sẽ quyết định – Ngọc ngừng một lúc, rồi tiếp: Khi Ngọc bằng lòng em mới nó với Paul để hai người chuyện trò, thư từ.

– Tiếng Anh của cô ấy có khá không mà chuyện trò?

– Cô ấy có ý tìm cách qua Mỹ nên đã học tiếng Anh được mấy năm.

Ông Nhân cảm thấy thân dưới nóng lên và có cảm giác kích thích ở dương vật. Ông kéo váy Ngọc lên, úp bàn tay vào lồn xoa bóp và thấy khúc thịt cứng lên, thầm nghĩ: Thuốc hay!

– Mình đi nằm em.

Ông đứng lên tới cái kệ, lấy cuốn Video Vietnamese wife cho vào máy, rồi lên giường nằm xuống cạnh Ngọc. Khi nhìn cái mông đen dập xuống người nữ, Ngọc nghĩ Paul dập còn dữ dội hơn. Mắt dán lên TV theo dõi những động tác đang diễn ra trên màn hình, Ngọc so sánh người nữ với mình và tên đen với Paul, cơn nứng lại dâng lên với ý nghĩ khi sướng mình còn hất mông sàng sẩy dữ hơn. Khi nhìn thấy quần pyjamas của Nhân bị đội lên, Ngọc ngồi dậy, kéo váy qua đầu, để xuống bên giường, rồi nằm dạng chân rộng nói:

– Thuốc đánh thức nó rồi đó, đâm vào đi.

Ông Nhân cởi quần, gục mặt vào lồn bú liếm, lấy môi day mòng đóc đã cứng đỏ lên. Ngọc kêu lên mấy tiếng a, a, a… hai chân quặp vào đầu, hất mông lên. Ông Nhân quỳ nhìn lồn đầy nước, nâng khúc gân đút vào lỗ đỏ, đâm vào rút ra vài lần rồi dập theo tiếng Ngọc thúc dục: Dập đi, dập đi… Ông chống tay hai dưới hai nách Ngọc và dập mạnh và day với ý nghĩ: Đã lâu lắm, hôm nay ông mới hưởng được cái dập và day trên khe lồn. Khi nghe tiếng: Thôi chết rồi là lúc ông xuất. Ông trườn lên bụng Ngọc dập chục cái thật mạnh để tận hưởng. Ông nằm trên bụng Ngọc cho tới khi khúc thịt tụt ra khỏi lồn. Khi thấy Ngọc cười, ông nói:

– Cảm ơn em. Thuốc của em đã cứu anh.

Chừng 20 phút sau, Ngọc vào phòng tắm lau rồi ra nằm gần sát cạnh giường để khỏi đụng vào người Nhân. Ông Nhân đã ngủ. Ngọc nghĩ đến lời cảm ơn. Thuốc đã giúp Nhân kéo dài cuộc chơi được một phần của thời 73. Hôm nay Nhân đã đưa Ngọc tới climax ở mức thấp và nó qua nhanh. Suốt cuộc chơi, Ngọc sàng sảy, hất mông để tăng cái sướng, nhưng nghĩ đến Paul, bây giờ Ngọc mới thấy dương vật của Nhân nhỏ, ngắn, lỏng lẻo trong lồn mình.

Khúc thịt nhỏ đó đã không đủ lớn để cọ xát trong lỗ để tăng cường cái sướng, cái nứng lên cao, lên cao mãi để đưa tới kích ngất như khúc gân của Paul. Vì dương vật của Paul đã nong lồn, kéo thành lồn đi lên, rồi kéo nó xuống khi Paul dập. Sự cọ xát như thế mới tạo ra những cơn sóng nứng và kéo dài cơn kích ngất. Những cái dập và sự dẻo dai của Paul đã làm mờ Nhân và trong cuộc chơi Ngọc chỉ nghĩ đến Paul.

… Bạn đang đọc truyện Tiếng kêu đòi nợ của thân xác tại nguồn: http://bimdep.vip/tieng-keu-doi-no-cua-than-xac/

Đêm thứ ba, ông Nhân bị đau cổ và sổ mũi, nhưng sáng ông vẫn đi làm. Đến factory được chừng 2 tiếng thì ông lên cơn sốt, phải xin nghỉ. Trên đường về ông vào văn phòng bác sĩ lấy appointment. Mở cửa vào phòng, ông không thấy Ngọc. Mấy lần qua đây, Ngọc chỉ đi với ông, chớ không ra khỏi nhà một mình bao giờ. Ngồi thừ ở sofa một lúc, chợt có linh tính thấy Paul nghỉ hôm nay.

Có như thế ư? Ông uống ly nước lạnh, người vẫn hầm hập sốt. Có như thế ư? Ông mở cửa đi xuống phía thang sau. Chưa tới gần cửa phòng 609, ông nghe tiếng rên với những tiếng: Thôi chết rồi, thôi chết rồi… Ông đi chậm nhẹ qua cửa. Trong phòng vọng ra: Dập đi Paul, không tôi chết mất… Ông Nhân quay trở về phòng, mặt tái đi, ngồi xuống sofa, mồ hôi toát ra ướt hết lưng áo.

Thế là hết, lần trước thấy sự vô dụng của mình, ông đã bảo Ngọc tìm một người trẻ để hưởng đời. Không ngờ người đó lại là Paul. Một tên da đen chắc ít học nên làm ở factory cả 10 năm mới lên được leader, coi một apartment hơn 10 công nhân. Paul cũng chỉ là một công nhân như ông, nay gặp được Ngọc vừa đẹp vừa có tài kinh doanh. Ông biết gặp Paul, Ngọc sẽ thỏa mãn.

Trước kia, thời 73, 74 mỗi lần ân ái, ông đã phải lấy khăn lau mấy lần, vì khúc thịt của ông đã trôi tuột trong lỗ quá nhiều nước. Ông đã hưởng được cái dâm của Ngọc 2 năm. Khi gặp lại Ngọc, ông tuyệt vọng trước thân thể đẫy đà gợi dục với da mặt lúc nào cũng hồng nhuận của Ngọc. Ông nghĩ đến những cái dập của hai tên da đen trong hai cuốn Video, rồi liên tưởng đến những cái dập của Paul trên lồn Ngọc với tiếng rên và tiếng nói ông vừa nghe. Thế là hết. Họ đến với nhau quá nhanh. Ông không muốn nhìn thấy sự bẽ bàng khi Ngọc trở về phòng gặp ông, vì thế tuy đang sốt, ông cũng phải đi đến một nơi nào đó để qua 12 giờ trưa mới trở về. Ông ra khỏi phòng và nghĩ là lái xe ra công viên bên hồ để nghỉ.

Ông Nhân trở về nhà lúc 1 giờ, thấy Ngọc nằm trên giường. Ngọc ngồi dậy hỏi:

– Sao hôm nay anh về sớm?

– Anh bị sốt, đêm vừa rồi bị đau cổ, sổ mũi, tưởng nhẹ nên đi làm. Nhưng đến khoảng 9 giờ thì lên cơn sốt. Anh uống Tylenol, cố làm cho hết buổi sáng, rồi xin nghỉ. Ông rót ly nước, ngồi xuống sofa.

Ngọc tới đặt bàn tay lên trán, lên thái dương ông:

– Anh nóng lắm, đi nằm nghỉ, để em nấu cháo. Đau cổ, sổ mũi, sốt, em sợ anh bị cúm. Phải đi bác sĩ, vừa nói Ngọc vừa vuốt những sợi tóc tóc lòa xòa trên trán ông. Ông ngửi thấy mùi tinh dịch nồng nồng như mùi nhãn. Thế là Ngọc vừa mới về, chưa kịp tắm.

Ông để nguyên quần áo, nằm lăn ra giường nhắm mắt lại và thấy mình bềnh bồng như xuống vực thẳm rồi lên cao, cơn sốt đang hành. Mở mắt ra nhìn Ngọc đang loay hoay khuấy nồi cháo, thấy Ngọc như kẻ xa lạ. Nhìn Ngọc tươi tỉnh với má hồng, phong phanh chiếc váy ngủ mỏng dài đến đầu gối, ông nghĩ đến những cái dập trên lồn Ngọc của tên da đen. Lồn ấy và cái dâm của Ngọc phải chày cỡ tên Paul dập mới thỏa.

Ngọc đem bát cháo để ra bàn với hũ muối, rồi đến bên giường:

– Anh dậy ăn cháo nóng với hành tiêu cho ra nhiều mồ hôi.

Ông mở mắt, gật đầu:

– Cảm ơn em.

Ông Nhân đến ngồi xuống ghế khuấy cháo thì Ngọc lấy váy đi vào phòng tắm.

Tô cháo hành nóng làm ông toát mồ hôi, lấy chiếc khăn Ngọc để trên thành bàn lau mồ hôi ở cổ, lưng và bụng. Ông đi nằm và chợp mắt được một lúc. Khi tỉnh lại, thấy Ngọc cái váy hoa tím.

– Anh có đỡ sốt không?

– Vẫn sốt.

– Anh gọi văn phòng bác sĩ lấy appointment.

– Anh đã lấy appointment trên đường về. 4 rưỡi anh đi.

– Để em lái xe đưa anh đi. Sốt như thế chóng mặt, không lái xe được. Nửa giờ nữa mình đi – Nói rồi Ngọc tới tủ thay quần áo.

Trận cảm lạnh đã bắt ông nghỉ cả tuần và Paul cũng đến hỏi thăm ông một lần. Sáng thứ Bảy Ngọc nói là tới cửa hàng Nhật trên đường Clark gần Downtown, mua cái áo Kimono và tiện thể hỏi xem có loại thuốc mà ông cần. Hỏi sao biết địa chỉ thì Ngọc bảo là ngẫu nhiên gặp quảng cáo trên báo Chicago Tribune và chỉ ông tờ báo để trên kệ. Ngọc đi tới trên 3 tiếng và ông biết là sau khi mua áo, Ngọc đã đi với Paul. Ông đau nằm nhà đã cản trở họ cả tuần. Khi về Ngọc bảo là thuốc phải order nên đã order ba hộp. Nghe thế, ông tự hỏi Ngọc còn qua đây nữa hay sao mà mua thêm thuốc, lại mua nhiều.

Về Cali, Ngọc vẫn thường gọi điện thoại thăm hỏi, nhưng không nói đến chuyện sang Chicago. Ông thấy nhẹ người, vì nếu Ngọc qua là đem lồn sang cho tên đa đen đéo chớ không còn phải đem cho ông như Ngọc thường nói. Trước đây ông thích câu nói đầy dục tính ấy, nhưng bây giờ ông sợ. Hơn một tháng sau ông gọi liền hai ngày, không người bắt máy, vậy là Ngọc không ở nhà.

Ngày hôm sau đi làm, thấy Paul nghỉ, linh tính lại cho ông biết là Ngọc đã qua Chicago, nhưng không đến ông. Tối ấy ông gọi người con của Ngọc thì con cho biết là Ngọc đã đi Chicago. Ngọc qua đây và ở hotel. Ông đã đoán trước sự việc, nhưng tim ông vẫn đập thình thình. Nhìn đồng hồ, đã 11 giờ. Giờ này cái chày của tên da đen đang dập vào cái lồn to đầy nước mà ông đã từng say đắm.

Ông thở dài. Bi kịch của đời người lăn lộn trên mấy lạng thịt ấy. Hoan lạc cũng ở đó mà tuyệt vọng đau khổ cũng ở đó. Hai ngày sau Paul đi làm, nhìn ông có ánh mắt khang khác. Thỉnh thoảng ông bắt gặp Paul nhìn ông cười. Ông cảm thấy hận trước sự đắc thế của tên da đen. Ngọc lấy ai, ngủ với ai ở Cali, ông không cần biết, nhưng Ngọc lại làm chuyện đó ở đây với một tên đen mà hàng ngày ông phải thấy và phải hỏi những job trong ngày.

Không biết đến bao giờ ông mới thoát được tấn bi kịch này. Ông có người bạn cũng sĩ quan cải tạo, vượt biên qua Mỹ từ 1985, có vợ 2 con. Qua Mỹ được mấy năm, vợ bỏ đi theo một tên Mễ, được 2 năm tên Mễ đá lại quay về với ông. Vì thương hai đứa con, ông bằng lòng, nhưng tim đã chịu một vết thương. Vì thế, ông bạn nói: ‘Mỗi lần cởi quần bà ra địt lại thấy đau và nghĩ đến tên Mễ đã dập nát cái lồn này trên hai năm để lại những vết thâm trên hai mép.

Người bạn kể là có lần hỏi tại sao bỏ chồng con theo nó thì bà trả lời là vì sao đối với đàn bà thì anh đã biết, sao phải hỏi. Nó là công nhân chớ giàu có gì đâu, nhưng nó có sức. Em đã trót dại vì cái sức của nó. Bây giờ thì ông cũng đã chịu một vết thương. Ngọc đi tìm ông sau 20 năm, rồi đạp ông xuống hố.

Hơn một tháng sau, Paul nghỉ một tuần. Ông thầm nghĩ, họ lại đi với nhau, nhưng nếu Ngọc qua đây thì Paul đâu cần nghỉ cả tuần. Chắc hắn ta đi Cali. Đêm ấy ông thử gọi điện thoại và có tiếng bắt máy. Ông bỏ ống nghe xuống. Vậy là ngôi biệt thự của Ngọc trên khu đồi của người giàu có thêm chủ mới. Tên da đen chiếm được Ngọc thì cũng chiếm luôn ngôi biệt thự ấy. Ông hình dung lúc này Ngọc đang dạng lồn cho tên da đen dập trong căn phòng ngủ sang trọng và như nghe được tiếng rên của Ngọc như tiếng rên ông đã nghe cách đây mấy tháng trong phòng tên da đen và mùi tinh khí nồng nặng của hắn xộc lên mũi khi Ngọc đứng đặt tay lên trán ông.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiếng kêu đòi nợ của thân xác

Số ký tự: 0