Tiếng chim hót trong bụi mận gai
Phần 11
2021-10-03 12:38:00
Phải mất một tháng thì hai mẹ con Trâm mới dần quen được cuộc sống mới nơi đất khách quê người. Trâm cũng đã quen được vài người trong ngõ và nhờ có họ giúp đỡ nên Trâm tìm được cho mình một công việc phù hợp với người đang mang thai. Trâm mua một cái máy khâu và nhận may gia công quần áo bảo hộ lao động từ một công ty tư nhân. Còn Long thì tạm thời nghỉ học một năm do chưa xin được giấy chứng nhận tạm trú của chính quyền sở tại. Ngày ngày lang thang trên các con phố sài gòn rong chơi thì Long phát hiện ra một nghề phù hợp cho mình là đi đánh giấy. Trâm phản đối việc Long muốn đi làm nhưng thấy nó nằng nặc đòi, và cũng lo nó cả ngày không biết làm gì lại lêu lổng chơi bời nên Trầm đành chấp nhận. Dần dần từ đầu ngõ đến cuối ngõ không ai là không biết hai mẹ con Trâm. Ai cũng thương gia cảnh của hai mẹ con và ai cũng tò mò muốn biết về cái thai trong bụng Trâm. Nếu ai hỏi thì Trâm nói dối rằng lúc đang làm thủ tục ly dị chồng thì nhỡ có thai.
Cuộc sống hàng ngày của hai mẹ con Trâm cứ thế trôi qua một cách yên ả và cái thai trong bụng Trâm dần to lên thấy rõ. Bước đi của nàng cũng chậm chạp và ì ạch nên mọi việc trong nhà Long đều giúp mẹ làm hết. Cả cái ngõ này ai Long cũng quý trừ có một người là ông Tấn chủ nhà cho thuê. Mỗi lần ra khỏi nhà đi đánh giày là Long cứ lo cho mẹ ở nhà một mình. Vì nó càng lúc càng thấy lão Tấn hay mon men sang nhà nó chơi và hay giả vờ có cần lão giúp gì không. Long biết rõ lão ta thích mẹ mình và lão hay lén nhìn mông với vú của mẹ. Hôm nay Long hơi về sớm một chút và thấy lão Tấn từ nhà mình bước ra.
– Hôm nay ít khách hay sao mà về sớm vậy mày? – Lão Tấn nhìn Long cười hỏi.
– Ít hay nhiều thì mắc mớ gì đến ông! – Long đáp cộc lốc rồi đi vào nhà đóng cửa lại.
Ông Tấn đứng nhìn Long tức giận lẩm bẩm:
– Cái thằng hỗn láo! Rồi mày sẽ biết tay tao.
Long vào nhà ngồi xuống giường nhìn mẹ đang ngồi may quần nói giọng bực bội:
– Sao cái ông Tấn cứ vào nhà mình làm gì nhỉ? Mẹ đừng có tiếp chuyện ông ấy được không? Con không thích ông ta đâu.
Trâm biết vì sao Long không thích. Đến bản thân nàng còn thấy ghê tởm lão ta nữa là Long. Trâm không muốn kể cho Long biết là lão Tấn rất dê và hay sang nhà tán tỉnh nàng. Nhiều lần nàng phải hừ mắt khi lão cố tình đụng chạm vào người. Trâm phải nhịn vì đang ở thuê nhà lão. Nàng không muốn thay đổi chỗ ở khi vừa mới quen được bà con hàng xóm ở đây.
– Con mẹ lại ghen rồi đấy à! Ông ấy tuy đáng ghét nhưng có làm hại gì mẹ con mình đâu.
Long đứng lên đi ra đằng sau Trâm rồi cúi xuống thơm nhẹ vào gáy nàng, đồng thời xoa xoa cái bụng bầu hơn 5 tháng.
– Nhưng con không thích ánh mắt của lão ta cứ chiếu vào cặp vú này.
Long nói và đưa tay lên bóp nhẹ lấy bầu vú của Trâm. Trâm ngừng dậm chân đạp chiếc máy khâu, nàng quay mặt nhìn Long cười nói:
– Vú to cũng khổ con nhỉ!
Tay Long luồn vào trong áo Trâm, nó bóp khiến đầu ti cương lên rồi mới cất tiếng:
– Đã to rồi, giờ hình như còn to hơn thì phải.
– Tất nhiên rồi con. Càng những tháng cuối thì ngực càng to hơn do sữa về mà.
– Hì hì, lúc nào có sữa thì cho con bú với nhé.
Trâm cười tươi mắng yêu Long:
– Ai lại đi tranh sữa của em bao giờ cơ chứ.
– Sao lại “em”?
– À mẹ nhầm, tranh sữa của “con”. Hì hì.
– Không biết là trai hay gái mẹ nhỉ?
– Lúc nào đẻ ra thì hẵng hay.
– Thế mẹ thích trai hay gái?
– Mẹ thích gái hơn. Trai thì đã có con rồi còn gì nữa. Mà mẹ sợ con trai rồi lại “hư” như bố Long của nó lắm.
– Làm gì có chuyện đó khi mẹ có người chồng tuyệt vời như con. Mà mẹ còn có con trai rồi nên mong có con gái, nhưng con đã có con trai để nối dõi dòng họ Trần đâu?
Trâm cười trước sự oái oăm và phức tạp của đứa bé trong bụng. Chẳng nhẽ nàng lại đẻ đứa nữa cho Long còn có người nối dõi dòng họ.
– Thế mẹ đã chuẩn bị đặt tên cho đứa bé chưa?
– Mẹ chuẩn bị lâu rồi. Nếu là con gái thì mẹ sẽ đặt tên là Trần Bích Thủy. Còn nếu là con trai thì mẹ dành cho con đặt đó.
Long trầm tư suy nghĩ một hồi lâu rồi thốt lên vui mừng:
– Có rồi, có rồi mẹ ơi. Tên này hơi bị hay đấy nha.
– Con định đặt tên gì vậy? – Trâm háo hức muốn biết.
– Hề hề, con sẽ đặt là TRẦN NGẠO THIÊN.
– Trần Ngạo Thiên! Sao con lại đặt cái tên như thế?
– Mẹ chẳng hiểu gì cả. Thiên có nghĩa là trời. Đứa bé này mẹ con mình cứ coi như là được ông trời ban tặng đi. Còn Ngạo có nghĩa là kiêu ngạo, ngạo đời, khinh đời. Ý con là mai này khi lớn lên chẳng may người đời biết được nó được sinh ra như thế nào thì vẫn đứng hiên ngang mặc kệ đời.
– Không, mẹ không thích từ ngạo đâu. Thiên còn chấp nhận được. Tên như vậy mẹ sợ lớn lên nó biết được sự thật lại chán đời, coi thường tất cả và bị mọi người xa lánh lắm.
– Ừ nhỉ! Thôi mẹ đặt đi. Mẹ đặt tên như nào cũng được con đều ủng hộ.
– Thôi chuyện tên cứ để sau. Giờ con nấu cơm đc không vì mẹ thấy đói rồi.
Long mỉm cười ve ve cái núm vú. Nó nói nhỏ vào tai Trâm:
– Có thích ăn chuối không?
Trâm lườm yêu Long một cái từ chối:
– Món đấy thèm vào.
Long rời tay khỏi cái núm vú để cầm tay Trâm vào giữa háng nó.
– Nhưng con nứng quá à! Gần tháng nay phải nhịn rồi.
– Nhưng giờ bụng mẹ to rồi, quan hệ là nguy hiểm lắm.
– Thì con chỉ cần mẹ mút cho ra thôi mà.
Trâm cũng thương Long. Biết nó nhịn cả tháng nay là một cực hình với nó. Trâm đồng ý, nàng chủ động mở khóa quần và thò tay vào trong lôi khúc thịt gân guốc ra. Nhìn khúc thịt trong tay cứng cáp, Trâm thèm lắm nên nhìn Long nói:
– Khi nào đẻ xong sẽ biết tay mẹ!
– Hi hi, con đang chờ đến ngày đó đây.
Trâm tủm tỉm cười dâm đãng rồi cúi đầu xuống nuốt trọn khúc thịt dài 15cm vào miệng mình. Trâm trổ tài mút và liếm khiến Long đứng rên rỉ không ngừng. Do mấy hôm không quay tay nên chỉ vài phút sau Long không chịu nổi bởi cái miệng ấm áp của mẹ. Nó rên khẽ:
– Con muốn ra rồi mẹ ơi… Mẹ mút con sướng quá.
Trâm nhả miệng ra, nàng dùng tay vừa sóc mạnh vừa ngước mắt nhìn Long nói như đang hưng phấn theo nó:
– Ra đi con! Bắn thẳng vào miệng mẹ như hôm trước đi. Mẹ thích nuốt tinh trùng của con.
Trâm chẳng phải đợi quá lâu, nàng vừa dứt câu thì Long cứng người chĩa thẳng con cặc vào miệng mẹ mình bắn xối xả như một trận mưa rào. Bao nhiêu cái tinh túy mà đầu con cặc nhả ra đều được Trâm đón nhận và nuốt hết. Thậm chí khi Long ngừng xuất rồi thì Trâm vẫn cầm chắc con cặc trong tay sóc tiếp và mút hết những giọt cuối cùng đang rỉ ra từ cái đầu khấc.
Long kéo lại khóa quần đi nấu cơm và cảm thấy thật khoan khoái khi đã được ra. Nó cảm thấy cuộc đời này thật là hạnh phúc khi được sống bên mẹ, một người tình trên cả tuyệt vời.
Trâm khóa cửa cẩn thận rồi ì ạch bước lên giường nằm cạnh Long. Nàng vừa nói chuyện với con trai vừa vén áo lên xoa xoa cái bụng bầu. Long thấy vậy liền thắc mắc hỏi:
– Sao mẹ cứ xoa bụng vậy? Mẹ đau bụng à?
Trâm mỉm cười đáp:
– Không phải. Có bà hàng xóm bảo mẹ là tối trước khi ngủ phải mát xoa bụng chừng 20 phút để thai nhi được khỏe mạnh.
– Thế mẹ để con làm cho. – Long nhanh nhảu đặt tay lên bụng mẹ xoa nhẹ nhàng.
Long xoa như vậy được chừng hơn 5 phút thì thấy mẹ hơi ưỡn mông lên. Nó hỏi:
– Mẹ khó chịu à?
Trâm xấu hổ đáp:
– Ừ, con xoa bụng làm mẹ khó chịu bên dưới quá.
– Khó chịu chỗ nào hả mẹ? – Long hỏi thực lòng vì cứ nghĩ mẹ khó chịu là đau ở chỗ nào đó.
Trâm mạnh dạn cầm tay Long đưa xuống háng mình rồi nói khẽ:
– Khó chịu chỗ này này…
Long giờ mới hiểu ra, nó tủm tủm cười trêu:
– À, mẹ muốn mát xoa lồn phải không?
Trâm cũng cười mắc cỡ vì thấy sao mình dâm quá đi. Đã đâm lao rồi thì phải theo lao, Trâm nói ỏn ẻn:
– Có người chiều còn được ra rồi mà mẹ có được đâu.
– Hì hì, đấy là tại mẹ không nói thôi.
Long nhỏm người dậy tụt luôn cả quần dài lẫn quần lót của mẹ xuống chân. Tay nó vờn vờn đám lông rồi miết xuống phía dưới.
– Ái chà chà! Đã ra nước từ khi nào đây? Chửa mà vẫn nứng dữ vậy là sao ta?
Trâm co chân lên đạp hẳn cái quần ra khỏi chân để khỏi vướng víu. Hai chân nàng dạng ra rồi đưa tay xuống lồn mình vuốt ve.
– Thế có mát xoa không mà còn ngồi đấy vặn vẹo?
– Hì hì, tất nhiên là có chứ. Thế mẹ thích con mát xoa bằng tay hay bằng mồm?
– Cả haiiiii.
– Tham thế?
– Thế mới hết khó chịu. Hì hì…
Long nhảy xuống đất rồi kéo hai chân mẹ ra mép giường. Trâm hiểu ý liền giơ hai chân lên cao để cái lồn phơi bày trước mặt Long. Long từ từ quỳ xuống đất rồi đưa mũi hít hà ngửi cái lồn bà chửa.
– Liếm nhanh đi còn ngửi gì nữa!! – Trâm giục vì thấy mỏi chân.
Bị mắng, Long liền áp cả cái mồm vào cái rãnh bằng thịt nhay nhay khiến Trâm rùng mình hẩy mu lên. Khi Long bắt đầu dùng lưỡi để tách hai mép lồn ra và liếm mạnh vào trong thì Trâm quằn quại đưa cái chăn lên miệng cắn để không phát ra tiếng rên. Long liếm như vậy rất lâu rồi nó chuyển hướng liếm lên trên chỗ hạt lễ, đồng thời cái lỗ dưới thì được chăm sóc bằng một ngón tay. Quả song kiếm hợp bích như này thì Trâm chịu sao nổi. Nước lồn trào ra khiến ngón tay long chọc vào cứ kêu nhóp nhép. Ban đầu Trâm còn dùng hai chân hạ xuống kẹp chặt lấy đầu thằng Long vì sướng quá, đến lúc sau khi Long dùng lưỡi gẩy gẩy cái hột le thì Trâm phải nhổm người dậy túm lấy tóc Long dí chặt miệng nó vào sát lồn mình hơn. Long liếm như vậy hơn 20 phút thì đứng lên khiến Trâm hụt hẫng thốt lên:
– Kìa, mẹ đang sướng mà! Mẹ đã ra đâu!
– Nhưng con mỏi mồm mỏi lưỡi rồi quá à.
Trâm thỏ thẻ nũng nịu vuốt ve ngực Long nói khẽ:
– Thì dùng cái khác đi!
– Cái khác là cái gì?
– Dùng cái chày bằng thịt của con ý.
Long cười thầm vì biết mẹ lại nổi cơn dâm.
– Nhưng mẹ bảo phải nhịn. Phải chờ mẹ đẻ xong thì mới được địt cơ mà?
– Làm nhẹ chắc không sao đâu. Chờ đến khi đẻ chắc cũng chết vì nứng.
– Hì hì, thế mà bắt con nhịn cả tháng nay.
– Ai bảo không đòi. Đòi thì người ta vẫn cho cơ mà. Đồ ngốc!
Long tức tụt luôn chiếc quần đùi xuống chân rồi cầm hai chân mẹ giang rộng ra. Nó cầm con cặc cứng ngắc của mình dí vào cửa lồn rồi khẽ nói:
– Mẹ đúng là một con vợ dâm đãng!
Theo câu nói đó là một cú dập lút cán khiến cả hai đều hứ lên vì sướng. Đêm đó Long đâu có tha, nó trả thù mẹ vì để nó nhịn cả tháng trời. Nó địt hai cái liên tiếp khiến Trâm mệt rã rời và thỏa mãn thì mới lăn ra ngủ.
Long giơ đôi giày mô ca bóng lộn lên ngắm nghía rồi mỉm cười thích thú khi thấy tay nghề của mình đã khá hơn rất nhiều. Nó chạy lại về phía ông khách đang ngồi uống cà phê lễ phép nói:
– Dạ thưa chú! Giày của chú con đánh sáng chưng rồi ạ.
Người khách nhìn đôi giày rồi gật đầu ưng ý.
– Làm tốt lắm. Tiền con đây! Chú thưởng cho con thêm một đồng vì làm rất tốt.
Long nhận tiền trong tay vui sướng cảm ơn rối rít rồi sách đồ nghề đi tiếp. Chợt nó bị ba thanh niên to lớn đứng chặn lối đi không cho đi qua. Long nhìn 3 người thấy không quen biết và thắc mắc tại sao họ lại chắn đường mình.
– Ê thằng nhóc! Mày có biết đây là địa bàn của ai không?
Long nhìn ba người từ đầu xuống chân và biết nguy hiểm đang đến với mình. Long trả lời với vẻ sợ sệt:
– Dạ, em không biết ạ.
– Mày mới đến phải không?
– Dạ vâng em mới đến.
– Thế mày đã xin phép ai chưa mà dám ngang nhiên làm ăn ở địa bàn này?
– Em chỉ đánh giầy thôi chứ có làm ăn gì đâu mà phải xin phép ai?
Long vừa nói hết câu thì nó đã thấy một bàn tay nhanh như chớp túm lấy tóc nó kéo ngược lên khá đau. Người túm tóc Long hằn giọng nói:
– Đánh giày mà không phải làm ăn à? Thế vậy thì mày đem hết tiền cho tụi tao mau!
– Dạ không được đâu ạ. Đây là số tiền em vất vả kiếm được mấy ngày hôm nay đó.
– Không được này… Hự… Bốp… Hự.
Long nhận liên tiếp những cú đấm rất mạnh vào bụng và mặt khiến nó ngã nhào xuống đất đau đớn. Đang ôm bụng nhăn nhó vì đau thì một người cúi xuống lột hết số tiền trong túi làm Long hoảng hốt kêu lên:
– Xin các anh đừng lấy tiền của em! – Long cố giữ tay kẻ đang cầm những đồng tiền của nó.
– Hự…
Long lại lãnh nguyên một cú đầu gối vào bụng và ngã lăn xuống đất một lần nữa. Tai nó văng vẳng nghe một thằng nói:
– Do mày là mới chưa biết luật nên tụi tao tạm tha cho đó. Lần sau muốn làm ăn ở khu vực này thì cứ một tuần phải nộp phí cho tụi tao nghe chưa! Còn không thì sẽ no đòn hơn như thế này đó.
Khi Long ngồi được dậy thì ba thằng chó chết đã biến mất. Long cay mũi vì vừa mất hết tiền và vừa bị đánh. Nó ức đến muốn khóc mà không khóc được. Một mình nó mới bước sang tuổi 15 thì sao đánh lại được 3 thằng to cao hai mấy tuổi. Long lững thững bước về nhà với sự căm phẫn lũ ăn chặn.
Trong khi Long xảy ra chuyện ngoài đường thì ở nhà Trâm đang cố chống cự trước lão Tấn.
– Chiều anh một lần đi em. Anh sẽ cho em mấy tháng tiền nhà.
– Không! Buông tôi ra!
Trâm hét lên thì bàn tay lão Tấn đã chui vào trong lớp áo để bóp vú nàng. Do Trâm đang bụng chửa, lại đang ngồi trước máy khâu nên không thể chống cự lão Tấn đứng đằng sau thoải mái ôm ghì lấy nàng. Trâm cố tránh cái mồm của lão đang hôn lên má mình và van xin:
– Tôi xin ông đấy! Tôi đang mang thai mà.
Lão Tấn đâu có chịu buông con mồi ra dễ dàng như thế được. Tay lão vẫn vân về bầu vú mà lão thèm khát bấy lâu.
– Mang thai có sao đâu em? Mà mang thai trông em càng quyến rũ hơn đấy. Chiều anh đi em! Chiều anh thì em sẽ được sướng sau này chứ không phải vất vả ngồi may quần áo.
– Không! Tôi không cần! Buông tôi ra không tôi hét lên đó.
– Mày hét lên đi! Ngoan thì tao còn nhẹ nhàng, chống cự thì đừng trách tao là ác nghe con.
Lão Tấn gằn giọng dọa nạt nhưng một tay lão sẵn sàng bịt miệng Trâm lại nếu nàng hét lên, tay còn lại thì lão tháo tung hai cái cúc phía trên ra và thọc mạnh vào trong chiếc áo cooc xê.
– Bùm!
Cánh cửa nhà mở tung ra và lão Tấn giật mình quay người lại nhìn xem ai vừa xuất hiện.
– Lão khốn nạn kia! Mày dám làm cái chuyện đồi bại với mẹ tao à!
Long nhảy vào kéo lão Tấn ra và dùng hết sức đẩy lão tránh xa khỏi mẹ mình. Thấy áo mẹ tênh hênh càng khiến Long nổi điên. Trâm được cứu thoát liền vội đứng lên nấp sau lưng Long và cài vội khuy áo lại (Trâm không ngờ rằng đó là một sai lầm khiến Long phải trả giá sau này).
Lão Tấn bị Long đẩy ngã vào mép bàn khiến cái bụng phệ của lão đau đớn. Nghĩ Long chỉ là thằng oắt con vắt mũi chưa sạch nên lão giở trò bắt nạt:
– Thằng mất dạy kia! Mày dám đánh tao à? Tao phải cho mày biết thế nào là lễ độ mới được.
Nói xong lão Tấn chồm tới túm ngực áo Long rồi đấm một phát trúng bụng. Cú đấm vào đúng vết đau ban nãy nên càng khiến Long đau hơn. Trong cơn đau, Long nghe tiếng mẹ mình gào thét cầu xin lão Tấn thì càng khiến Long cay mũi. Bản thân vừa nãy Long bị 3 thằng bắt nạt đã thấy tức giận rồi, giờ lại bị lão Tấn bắt nạt tiếp nên càng làm cho nó sôi máu lên. Ngước mắt lên, thấy cái kéo nhọn ở trên bàn mà mẹ hay dùng để may vá, Long vồ lấy rồi quay về phía lão Tấn. Đúng lúc Long cầm cái kéo thì lão Tấn cũng xông tới nhằm giật cái kéo khỏi tay Long ra. Nhưng lão đã chậm một bước khi cái kéo trong tay Long chọc thủng cái bụng phệ của lão.
– Tao không cho phép bất cứ ai động đến mẹ tao nghe chưa! – Long chọc mạnh và hằn giọng.
Lão Tấn đau đớn nhìn máu đỏ đang tuôn ra từ bụng mình. Lão dùng nốt sức còn lại túm tóc Long và hét:
– Mày dám đâm tao à thằng oắt con!
Thấy Lão Tấn chống cự, Long điên lên rút kéo ra và đâm thêm phát nữa.
– Uỵch! – Lão Tấn ngã xuống nằm bất động dưới sàn nhà với các vết máu loang lổ trên người.
Trâm hoảng sợ nhìn lão Tấn máu me be bét mà mồm không cất lên được. Đúng lúc đó bà vợ của ông Tấn đi đâu về, nhìn cảnh tượng trước mặt thì bà chạy đến ôm lấy xác chồng mình vừa khóc và vừa la to nhất có thể:
– Ôi làng nước ơi! Mẹ con nó giết chết chồng tôi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro