Thùy Dương

Phần 18

2024-08-04 10:14:16

Phần 18
Lúc này hai cô gái cao ráo nổi bật nhất được ông Sáu Minh chỉ định, vào ngồi với ông. Linh thì ngồi đần ra đó, bồn chồn khó xử với Thùy Dương. Anh thật sự hối hận mang nàng vào những nơi như thế này. Khi đến đây đầu tiên anh đã khá yên tâm, vì không khí của nơi này không hề giống những chốn sa đọa chỉ dành riêng cho đàn ông ở Sài Gòn.

– Ơ kìa, cậu Linh không kêu em nào vào phục vụ ah? – Ông Sáu nói, vẻ mặt cười.

– Dạ, thôi… chắc… – Linh định từ chối.

– Em, còn em nữa, vào ngồi với ảnh đi… – Giọng Thùy Dương vang lên.

Linh giật mình quay lại, anh sững sờ vì hành động của Thùy Dương nàng chọn đào cho mình. Hai cô gái mặc váy mỏng manh đi về phía anh, luồn chân vào khoảng trống giữa ghế và bàn, người cô cạ sát vào mặt anh, hương thơm thoảng qua mũi anh. Nhưng lúc này Linh không để ý gì hết, anh đang nhìn Thùy Dương, anh không hiểu nàng đang làm gì, nàng khác hẳn hôm qua.

Anh bồi lại rót thêm rượu, lúc này rượu uống nhanh hơn hẳn vì có sự tham gia của bốn cô gái. Rượu qua 2 tuần nữa thì, Thùy Dương đã bắt đầu ngà ngà. Ông Sáu không e ngại gì, ông dày vò ngực của hai cô gái, ông yêu cầu 2 cô ngồi lên hai đùi mình, đưa đủ bốn vú ra ngang trước mặt ông, ông ngậm lấy núm vú các cô qua làn vải mỏng, hai cô ôm lấy đầu ông, cười ngặt nghẽo. Anh Linh đỏ mặt, anh ngồi cứng đờ, dù hai cô gái bên cạnh có ưỡn ẹo, cạ ngực vào tay anh, anh cũng mặc. Anh đang nhìn Thùy Dương, nàng rất bình thường, mặt không hề biểu hiện bất cứ nét gì liên quan đến hai chữ e ngại, ánh mắt nàng nhìn cử chỉ của ông Sáu Minh như tán thưởng.

Cảm thấy Linh đang nhìn mình, Thùy Dương nhìn sang.

– Anh sao vậy? Anh không thích hai cô này ah? – Thùy Dương hỏi, giọng nàng lạnh băng.

– Không, nhưng… – Linh lắc đầu cười khổ – Anh thấy em lạ quá, Dương à!

– Em vẫn vậy thôi! Chắc do đó giờ sếp Linh chưa hiểu hết em thôi – Nàng cố tình nhắc lại chữ ‘sếp’ mà 2 ngày nay nàng đã không dùng.

– Ah, quên. Cô Dương không ngồi với một em ah… – Ông Sáu nói xong, phá lên cười.

– “Em” thì em không thích, nhưng nếu có một hai ‘anh’ thì cũng được. – Thùy Dương nói trong vẻ mặt khó tin của hai người kia.

Nàng ngoắc anh bồi, nói nhỏ vào tai anh. Anh ta gật đầu như đã hiểu. Anh đi ra ngoài.

– Thú vị, thú vị thật.

Ông Sáu Minh nâng ly mời, mắt ông không ngừng đánh gía Thùy Dương, cô gái này rất đẹp, cũng rất mạnh mẽ, khác hẳn hình dáng kiêu sa, mềm mại bên ngoài.

Năm phút sau, có hai anh to con, ngực nở, eo thon, mặt mày sáng sủa, chỉ mặc chiếc quần lót trắng đi vào. Thùy Dương nhìn hai anh chàng này như đánh giá, thật ra nàng đã nhận ra đây là hai anh chàng bảo vệ trong nhóm bảo vệ của quán mà nàng đã gặp khi đi vào. Hai anh hơi ngượng, chắc không quen làm việc này, họ đi vào ngồi hai bên Thùy Dương.

– Em ra ngoài anh nói chuyện chút.

Linh đứng bật dậy, đi thẳng qua nắm cánh tay Thùy Dương dắt ra ngoài, không thể thương lượng.

Hai người đi ra ngoài phòng sau lưng là tiếng cười hô hố của ông Sáu Minh.

– Em làm cái gì vậy? – Giọng Linh đang cố kềm chế, run run.

– Anh sao thế? Em có sao đâu? – Thùy Dương nói mà không nhìn anh.

– Nhưng hai thằng đó…

Thùy Dương ngẩn đầu lên nhìn Linh.

– Hai anh chàng đó thì sao? Anh có đào, em có kép thôi – giọng nàng thách thức.

– Em… Em… – Linh bực bội – Em về khách sạn ngay đi, Trung sẽ đưa em về.

– Anh ra lệnh cho em ah? OK sếp.

Thùy Dương xoay người đi thẳng.

Linh nhìn theo lưng nàng, anh thoáng chần chừ, anh chạy theo. Anh nắm hai vai nàng xoay mạnh lại hướng mình, trước đôi mắt bất ngờ của Thùy Dương, anh hôn nàng. Môi anh run run, mắt anh nhắm lại. Thùy Dương không từ chối anh, nàng mở miệng ra, đón lấy lưỡi anh, hai tay nàng vòng qua cổ anh. Hai người hôn nhau say đắm, bất chấp ánh mắt ngạc nhiên của mọi người đi qua lại.

– Anh yêu em, Thùy Dương. – Linh nhìn thẳng vào mắt nàng.

Thùy Dương thở dài, đây là kết quả nàng không bao giờ mong muốn. Nàng không muốn một người đàn ông khác yêu mình, ngoại trừ chồng nàng, Thế Toàn. Anh Linh là một người tốt, một người đàn ông hoàn hảo, nhưng nàng là một người phụ nữ có chồng, vẫn rất yêu chồng, đối với nàng, Linh chỉ có thể là bạn, bạn thân hoặc bạn tình. Nàng phải làm sao, nàng không muốn có lỗi với Thế Toàn, không muốn phản bội anh. Mắt nàng nhìn anh, trong khoảng khắc đó nàng quyết định bóp chết tình yêu mong manh của Linh vừa chớm nở.

– Anh sao vậy? Nói như thật vậy. Anh làm em yêu anh thật đó.

Tay Thùy Dương đặt lên ngực Linh, vuốt ve nhẹ, mắt nàng nhìn anh.

– Em… Anh thật lòng đó Thùy Dương.

Anh bất ngờ, anh bối rối.

– Hi Hi… Tối nay muốn chui vào giường em à? Tối nay em chờ anh đó.

Thùy Dương nói, nàng áp thẳng bộ ngực lên người Linh, mắt nàng nhìn anh mơ màng.

– Thôi em vào hát đây!

Nàng nhón mũi chân, hôn nhẹ vào khóe miệng Linh.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thùy Dương

Số ký tự: 0