Phần 47
2024-04-13 01:39:00
– Nhìn kìa cháu, cả cô gái đó… sao cô ta trông thỏa mãn vậy… – Ông Phú vừa nói vừa nhìn qua Thảo… nàng giật mình quay sang nhìn.
– Dạ… thôi cũng muộn rồi… để cháu đưa bác đi vệ sinh ạ… – Thảo đứng dậy, nàng không muốn lân la thêm vì sợ bác Phú sẽ đòi hỏi, nếu nói thẳng ra như vậy sẽ không hay, nàng biết một khi con người ta chìm đắm vào trong nhục dục, dần họ sẽ mất đi bản tính tốt đẹp vốn có của mình. Thảo khoanh tay đẩy bộ ngực mình lên cao, nàng thở dài và nhìn lên tivi, bệnh viện này mọi thứ đều tốt nhưng không biết ai là người lắp truyền hình cáp cho bệnh viện mà để cả mấy kênh phim người lớn thế này.
Thấy mình hơi quá, ông Phú cười trừ từ từ ngồi dậy và ngoan ngoãn đi theo Thảo vào phòng vệ sinh, Thảo ân cần đỡ ông Phú, nàng liếc xuống dưới thấy quần ông nhô ra nhọn hoắt, hôm nay nàng đã quen với điều này hơn và cảm thấy không còn lúng túng như lần đầu nhìn thấy nó. Đứng trong toilet Thảo tụt quần ông Phú xuống, con cu của ông bật ra ngạo nghễ trước mặt Thảo, nàng mở to mắt mím môi lại, mặc dù vậy vẫn rất xấu hổ khi cái thứ này ngoe nguẩy trước mặt.
– Bác đó… lớn tuổi rồi mà nhu cầu cao như đám thanh niên mới lớn vậy… – Thảo đỏ ửng mặt nhìn vào dương vật ông Phú nói. Nàng đang tỏ ra rất tự nhiên để cả hai người không cảm thấy ái ngại khi đối mặt với tình huống này.
– Bác xin lỗi Thảo, lỗi là tại bác… bác không biết kìm nén nó lại… thật là đáng xấu hổ, bác không còn chút liêm sỉ nào trước cháu nữa rồi… xin cháu đừng ghét bỏ bác… – Ông Phú làm mặt khổ nói.
– Hmm… Sao cháu có thể ghét bác được, bác với cháu là bạn với lại bác là ân nhân cứu mạng của cháu mà… bác quên sao… – Vừa nói Thảo vừa đứng ra đằng sau ông Phú nhẹ nhàng nắm vào dương vật ông và chỉnh xuống bồn vệ sinh.
– Cháu không thấy phiền khi phải làm điều này chứ?
Ông Phú liếc xuống thấy cử chỉ nhẹ nhàng ân cần của Thảo khiến ông hạnh phúc lắm, nhưng cũng rất khó chịu khi nhìn thấy làn da trắng trẻo mịn màng của con bé lúc này, đôi tay này, đôi chân này, bộ đùi kia, những đường cong cơ thể… khiến ông không thể kìm nén nổi, ông đang cố để đi tiểu nhưng chim ông lại căng cứng nếu đái không khéo sẽ bắn linh tinh…
– Đây là phản ứng bình thường của một cơ thể khỏe mạnh, giống như chăm sóc một cu cậu mới lớn đó bác hihi… cháu không thấy phiền nên bác đừng ngại! Nào bác tè đi… – Thảo mỉm cười, nàng động viên bác Phú để giúp bác đi vệ sinh. Thấy Thảo thẳng thắn nói chuyện, làm cho ông Phú cảm giác điều này đối với Thảo nó hết sức tự nhiên nên không việc gì phải ngại và xóa đi cảm giác lăn tăn khi được Thảo chăm sóc.
– Khà khà… Nếu cháu là một y tá chắc hẳn sẽ rất giỏi đây… – Ông Phú cười nói và tự điều chỉnh cơ thể, lúc sau con chim cứng như đá của ông bắt đầu đái tồ tồ xuống bồn cầu, may mà Thảo chỉnh rất chuẩn xác nên không bị vọt ra ngoài.
Cầm chim cho bác Phú đái xong, nàng thả tay ra, và nắm lại, tay nàng hơi mỏi vì phải dùng sức điều chỉnh cái dương vật to đùng cứng đơ của bác Phú… Thảo đứng dậy, nàng ấn nút xả bồn cầu rồi nhẹ nhàng lấy khăn ướt vệ sinh qua dương vật cho bác Phú, lau qua lau lại xung quanh đầu khấc rồi hai viên dái, mặt Thảo chỉ cách đó một chút, tuy đang cố tỏ ra tự nhiên nhưng đôi mắt cứ bị cuốn hút vào đó, nàng chẳng biết phải làm sao khi nó cứ cửng liên tục… chỉ biết phải làm mọi thứ thật nhanh rồi nàng đứng dậy thở dài nhìn bác Phú.
– Cháu tưởng bác đi vệ sinh xong nó sẽ xuống chứ ạ…
– Khà khà… bác thấy thoải mái hơn nhiều rồi, nhưng cái thằng này nó vẫn ương bướng quá… thôi mặc kệ nó đi, bác cháu mình vào nhà ngủ khà khà…
Ông Phú liếc lên nhìn Thảo rồi cười, ông cũng đang cố gắng nói chuyện một cách dí dỏm nhất để che đi sự lúng túng xấu hổ của mình. Nhìn ông Phú vừa tội nghiệp vừa buồn cười, cái kiểu nửa muốn nửa ngại, nhìn ông thấp hơn hẳn Thảo, mặc dù nàng chỉ đang đi dép bệt. Thảo chẳng biết phải làm gì lúc này, nàng lưỡng lự suy nghĩ có nên giúp bác Phú không, rồi chợt nhớ đến việc anh Minh nói muốn quay lại ít video chứng minh điều mình nói… Nếu như quay lúc này sẽ khiến anh Minh hiểu nhầm, vì chim bác Phú cứng đơ thế kia biết giải thích sao đây… Nhưng chẳng phải anh Minh muốn xem có thực của bác Phú to thật hay do mình nói phét sao, hmm chả nhẽ lại cho anh ấy hết hồn một phen… Nhưng nếu như anh ấy bị tự ti thì biết phải làm sao… vì của bác Phú to hơn rất rất nhiều… hmm khó xử thật… Thảo đang cố gắng đấu tranh tư tưởng, nàng không muốn làm bất kể một ai phải tổn thương nên phải suy xét thật kỹ.
– Ngày nào bác cũng thế này sao? – Thảo hỏi và nhìn xuống dương vật bác Phú nói, mặt nàng đỏ ửng.
– Ngày nào cũng vậy đó… bác không còn lời nào diễn tả sự xấu hổ của mình lúc này… – Ông Phú cứ lưỡng lự điều gì, người ông không thể đứng im một chỗ.
– Thật là bất ngờ với một người có độ tuổi như bác, bác làm điều này nhiều không sợ ảnh hưởng sức khỏe sao? – Thảo lo lắng hỏi bác Phú, sức khỏe là điều nàng thực sự quan tâm vì tuổi của bác Phú khá cao rồi.
– Bác cũng biết vậy… nhưng… thú thật với cháu… cái này cũng chẳng hay ho gì, nhất là đối với một lá ngọc cành vàng như cháu, bác thực sự có lỗi khi kéo cháu vào những chuyện thế này… nhưng… mỗi khi bác thủ dâm xong cảm thấy người khỏe khoắn thoải mái hơn bao giờ hết… còn nếu như không làm gì bác thấy trong người uể oải khó chịu lắm… – Ông Phú nhìn xuống con cu đang cửng của mình và nói.
– Sao bác hay tự đổ lỗi cho mình vậy, chuyện này là lỗi của cháu… vì cháu nên bác mới ra nông nỗi thế này, nên cháu luôn cảm thấy mình phải có trách nhiệm với bác… Nếu như… điều đó… khiến bác thoải mái hơn… cháu sẽ giúp bác… một lần nữa… – Nghe thấy bác Phú nói vậy, nàng không thể từ chối được, nếu thực sự điều này làm bác Phú khỏe hơn, nàng sẽ thay cánh tay của bác Phú làm điều này.
– Thật… thật không… bác cảm ơn cháu… cảm ơn cháu rất nhiều… – Ông Phú sướng rơn người, gần như nhảy cẫng lên thì đúng hơn.
– Hmm… nhưng chỉ lần này thôi đó… bác phải biết điều tiết cảm xúc của mình… nếu không nó suốt ngày to lên thì cháu không giúp bác được mãi đâu nha! – Thảo mỉm cười nói và đập nhẹ vào dương vật ông Phú một cái làm nói nẩy lên nẩy xuống trông hài hài.
– Khà khà… bác hứa, bác sẽ cố gắng để nó không to lên khà khà… – Ông Phú cười rạng rỡ, ông không cần biết ngày mai ra sao, cứ hứa đã rồi tính sau. Chứ ở cùng con bé xinh đẹp và quyến rũ thế này ông không lên mới lạ, kể cả là thượng đế cũng không tránh được ấy chứ…
– Rồi để cháu xem… hmm… bác mà to lên nữa là cháu mặc kệ bác đó nha! – Thảo cau mày mím môi cười, nàng biết thừa bác Phú cửng lên là vì sự quyến rũ của bản thân mình, Thảo rất tự hào vì điều đó, và nàng biết nếu cứ ở cùng thế này chắc chắn đó chỉ là lời hứa suông.
Thảo đi tới bồn vệ sinh, sau đó đóng nắp lại và ngồi lên đó, nàng dạng chân ra để bác Phú đứng sát lại, vừa hay dương vật bác Phú ngỏng lên đúng tầm mặt của Thảo. Thảo hơi rụt người lại, nàng mím môi liếc ra hướng khác. Lồng ngực ông Phú đập rộn rã, mồm ông há hốc ra thở chờ đợi.
– Mình không vào nhà à cháu… – Ông Phú thở hổn hển nói.
– Dạ không… ở đây cho tiện ạ, cháu sợ bác bắn như hôm qua bẩn hết cả chăn đệm ấy… – Thảo đỏ mặt nói…
Nàng nhìn vào dương vật bác Phú rồi từ từ đưa tay lên nắm vào và sóc chầm chậm. Khi nắm vào dương vật to và cong của bác Phú như có một dòng điện chạy từ tay xuống thẳng âm đạo nàng vậy, cơ thể Thảo từ đó rạo rực, tim nàng đập nhanh, bên dưới âm hộ đang rỉ nước nhờn ra ngoài, cơn hưng phấn dần mạnh lên, thực ra cơ thể Thảo đã hưng phấn từ lúc đưa bác Phú đi vệ sinh rồi, đơn giản vì cơ thể của nàng đã thiếu thốn chuyện chăn gối từ rất lâu, tất cả những cảm xúc này nó đang được Thảo tích tụ và dồn nén lại, nàng luôn phải giữ ý tứ trước mặt những người khác giới ngoài chồng mình. Nhưng càng giữ, nàng càng cảm thấy khó chịu, bên ngoài nàng tỏ ra bình tĩnh vì nàng điều tiết cảm xúc rất giỏi nhưng thực ra bên trong nàng đang rất khổ tâm vì sự thiếu thốn tình dục dày vò mình…
– Ồ ồ… sướng… sướng… quá… – Ông Phú đứng há hốc miệng rên như con ngựa đực. Ông liếc xuống nhìn cặp đùi trắng mịn của con bé đang dạng ra, phần mu bướm bị chiếc quần đùi ren ôm lại nhìn kích thích quá, ông Phú không dám nhìn lâu vì sợ sẽ xuất mất.
– Cháu có một thắc mắc nhỏ ạ… – Sợ bản thân không được tự nhiên nên Thảo nghĩ ra chuyện để hỏi.
– Cháu… hỏi đi…
– Hôm bác cứu cháu… hôm đó… bác không nhìn thấy gì chứ… – Biết hôm đó bị bọn du côn lột đồ ra để làm nhục thì bác Phú xuất hiện, đây cũng là điều nàng khá tò mò.
– Hôm đó ư… hôm đó… bác không thấy gì hết… – Ông Phú liếc xuống ngực Thảo và nói, thực ra lúc đó hỗn loạn… trong ký ức của ông Phú cũng chỉ là những hình ảnh thoáng qua mà thôi, nhưng có lẽ ông đã thấy những điều cần thấy, và rồi sau đó là cảnh bị đánh hội đồng.
– Vâng…
Thảo không nói gì nữa, nàng cũng phải tự hiểu hoàn cảnh lúc đó thế nào, nếu như bác Phú không xuất hiện có khi mình đã bị hãm hiếp rồi, việc thấy cơ thể mình là điều bình thường, vì bị chúng lột ra như vậy mà… Nghĩ đến thôi cũng khiến Thảo rùng mình, và cảm thấy thật may mắn khi bác Phú là người đã xuất hiện đúng lúc, cứ như trong phim vậy. Vừa nghĩ Thảo vừa sóc và dùng tay còn lại nâng hai hòn dái to như quả trứng gà trước mặt mình và nhẹ nhàng mân mê. Thảo biết làm thế này đàn ông sẽ thích vì mấy lần Minh có yêu cầu nàng làm vậy, nhưng chẳng hiểu sao lúc này nàng lại làm điều đó cho bác Phú.
– Hô!!! – Người ông Phú run lên, ông bất ngờ khi Thảo chủ động làm vậy, ông ngạc nhiên không nói lên lời vì bàn tay con bé đang nâng niu hai hòn dái của ông một cách rất nhẹ nhàng… cảm giác như bước đi trên mây vậy… Ông Phú nhìn xuống, thấy hai cánh tay con bé ép lại khiến bầu ngực vun cao lên, rung rung theo nhịp sóc, nhìn ánh mắt và đôi môi con bé thật đẹp… Bất ngờ khiến ông Phú nhớ lại cảnh cô gái mút chim chàng trai trên tivi, ông liền liếc xuống môi của Thảo, đôi môi đỏ mọng của con bé hơi há ra và chỉ cách đầu chim mình có một chút.
– Ô hô hô… sướng quá… – Ông Phú giả vờ rùng mình, ông tiến lên một bước, lúc này đầu dương vật ông gần như sắp chạm vào miệng của Thảo, thấy Thảo mím môi và ngước lên nhìn mình, khiến ông Phú sợ và quay mặt đi chỗ khác, bỗng thấy con bé ngồi dịch ra một chút để tránh né. Hành động của cả hai người đều khiến đối phương hiểu nên không có chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Lúc sau, ông Phú vẫn tiến lên thêm một chút để cố gắng nhìn xuống khe ngực Thảo, vì nàng đang mặc chiếc áo pijama họa tiết ren nên đứng từ góc của ông Phú sẽ nhìn được vào bên trong cổ áo. Chân ông Phú run lên, cẳng chân ông chạm vào chân của Thảo, làn da nhăn nheo được ma sát với làn da mịn màng khiến ông Phú sướng phát điên lên, đầu ông choáng váng… Thảo liếc lên nhìn thấy vậy, nàng mím môi hất tóc mình ra đằng sau, hành động của nàng khiến ông Phú dễ dàng nhìn vào bên trong cổ áo hơn, một bộ ngực to ẩn hiện bên trong cổ áo, ánh sáng trong đó hơi tối nhưng ông Phú vẫn thấy chiếc áo lót màu trắng đang ôm lấy bộ ngực to trắng phau của con bé, ông chỉ ước lúc này con bé không mặc áo lót mà thôi, nhưng thế này cũng là quá mỹ mãn rồi… ngực con bé to tròn quá… đẹp quá… cảnh tượng này có mấy khi trong đời được thấy đâu… Ông Phú há hốc mồm nhìn vào đó, chân ông không ngừng cử động để ma sát vào bắp chân của Thảo nhiều nhất có thể… Thảo biết điều này nhưng nàng mặc kệ.
– Khi nào… bác sắp ra bác bảo cháu nha… – Thảo thấy ông Phú sắp không trụ được nàng liền ra hiệu, nếu không toàn bộ chỗ tình trùng này sẽ bắn thẳng vào mặt mình mất.
– Ừ ừ… hờ hờ… – Ông Phú thở hổn hển nói câu được câu không, việc được chạm vào chân Thảo và được con bé cho phép nhìn ngực khiến ông Phú không thể trụ thêm… người ông run run, ông há hốc mồm không nói được gì, người ông co lại, ông đá đá vào cái bồn cầu ra hiệu. Thấy vậy Thảo liền đứng dậy, đi ra đằng sau bác Phú và tiếp tục cầm chim bác Phú sóc nhanh, một tay nàng bám vào một bên đùi bác Phú làm điểm tựa.
– Hờ hờ hờ hờ!!! Bác… Bác… BÁC RA!!! – Nói dứt mồm, hông ông Phú ưỡn mạnh ra trước, ông bắn tinh từng nhát, từng nhát một rất mạnh lên tường kêu “bộp… bộp”. Thảo sóc chậm dần, từ từ để ông cảm nhận hết sự sung sướng này, phải mất một lúc ông Phú mới xuất xong… “nhiều quá” Thảo mở to mắt nhìn, nếu lúc nãy nàng không tránh thì có mà tắm trong tinh trùng mất, nó vương vãi khắp nơi trên tường, nắp bồn cầu, nơi xả nước bồn cầu sàn nhà tắm và bàn tay mình.
Sau khi lấy vòi xịt rửa dọn xong đống tinh trùng đặc sệt của bác Phú, Thảo đi vào nhà, thấy bác Phú nằm trên giường, chim vẫn dựng đứng lên, nàng ôm má thở dài, rồi chợt nhớ ra việc chồng nhờ… Thảo ngồi xuống giường của mình nhìn sang bác Phú, thấy bác Phú nằm co ro quay người vào trong tường, có lẽ bác ấy cũng xấu hổ vì chim mình vẫn chưa xuống, nhưng lại không dám phiền Thảo thêm. Thấy vậy Thảo lại thấy khổ thân cho bác Phú, nhưng có lẽ hôm nay chỉ đến đây thôi vì ngày hôm qua bác ấy cũng chẳng xuống được nhưng vẫn ngủ ngon mà, nên Thảo mặc kệ, nàng cũng chẳng muốn quay chụp gì cả, đó là hành động thô thiển, nếu muốn anh Minh có thể tự xem… Thảo nhẹ nhàng đi đến đắp chăn cho bác Phú rồi lên giường mình nằm nghỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro