Phần 4
2024-04-13 01:39:00
Một thời gian sau, khi ngân hàng ông Vũ có đợt thanh tra từ tổng công ty, ông Vũ đã rất lo con bé Trang nó chơi mình thêm lần nữa, nhưng rất may mọi chuyện đều diễn ra êm đẹp, và ngay ngày hôm sau, con bé Trang cùng chồng nó, người chồng mà ngay lần đầu tiên nó nói với ông Vũ rằng nó đã bỏ. Hai vợ chồng đến mục đích chỉ để cảm ơn, điều quan trọng ở đây trong cuộc nói chuyện ông Vũ đã bắt được cái thóp chết người từ Trang, đó chính là nó vừa mua một con xe ô tô trả góp từ chính ngân hàng này. Với vẻ mặt nó ngày hôm nay, chắc chắn nó đang lầm tưởng rằng nó đang bắt thóp được ông Vũ. Sau khi hai vợ chồng xin phép ra về cũng là lúc ông Vũ cười lớn trong văn phòng mình…
Cũng trong khoảng thời gian này, ngày nào ông Vũ cũng tiếp xúc với con dâu mình nhiều hơn tất cả thời gian từ khi Thảo về làm dâu nhà ông Vũ, lúc này ông Vũ mới cảm nhận được con dâu ông không những là một cô gái xinh đẹp quyến rũ, mà còn rất đảm đang, ngoan ngoãn, nhưng cũng rất thông minh và quyết đoán, phải nói nếu Thảo không phải là một cô gái hoàn hảo thì chẳng ai đem ra so sánh được với nàng.
Càng sống với Thảo ông Vũ càng bắt gặp được những hình ảnh nhạy cảm của con bé, đặt những phẩm chất tốt đẹp sang một bên thì cơ thể Thảo phải gọi là siêu phẩm, mặc dù chưa được thấy cảnh thần tiên bên trong chiếc áo và chiếc quần đó nhưng theo như kinh nghiệm hàng chục năm của ông Vũ thì 99% Thảo có một cơ thể cực kỳ đẹp. Càng lúc ông Vũ càng mong muốn được nhìn thấy cơ thể của con bé, ông luôn tưởng tượng sau những lớp vải đó là gì, cái núm vú của con dâu ông tại sao chưa bao giờ thấy, càng thấy lạ thì càng tò mò, thậm chí ông còn có ý định quay lén Thảo khi tắm nhưng ý đồ đó chưa bao giờ thực hiện được, còn thằng Minh con trai ông ngày nào cũng như ngày nào suốt ngày công việc rồi ăn ngủ chẳng có gì thay đổi, chẳng biết hưởng phúc kiếp này.
Trong sinh hoạt hàng ngày có ông Vũ chia sẻ công việc gia đình hay tâm sự nhiều chuyện trên công ty cũng khiến Thảo cảm thấy vui vẻ hơn vì có người trò chuyện, dần dần Thảo cảm thấy có phần thân với ông Vũ hơn ngày xưa. Nếu là ở nhà chẳng bao giờ ông Vũ phải làm việc gì nhưng đến đây, ở với các con đến tuần thứ 3 ông cảm thấy mình chăm chỉ việc bếp núc hơn đến lạ, chẳng qua được ở cạnh cô con dâu xinh đẹp nóng bỏng thì có vất vả đến đâu ông Vũ cũng chịu được, tâm lý chung của cánh đàn ông mà.
– Mực hôm nay ngon quá con nhỉ? – Ông Vũ đứng chờ thang máy cùng với Thảo ở tầng hầm chung cư, hai bố con vừa ra chợ mua ít đồ ăn trưa.
– Vâng! Tươi thật đó, lát con về làm món mực hấp, còn mấy lon bia để bố với anh Minh uống hihi. – Thảo mặc một chiếc váy ở nhà dài đến gần mắt cá chân, cơ thể của Thảo được bó sát lại, bộ mông cong ưỡn lên, chiếc váy ôm sát mông khiến viền chiếc quần lót bên trong hiện ra rõ rệt. Vì đi ra ngoài nên Thảo mặc một chiếc áo lót nhỏ bên trong, chỉ đủ che thứ cần che, tóc nàng búi cao, làn da trắng như bạch tuyết khiến ai nấy cũng phải liếc nhìn.
– Ui dào, thằng Minh nó có uống đâu, suốt ngày công với việc. – Ông Vũ đứng cạnh cầm túi rau, ông mặc mỗi chiếc quần đùi bên trên mặc chiếc áo phông màu đen, dù là áo phông nhưng vẫn không dấu được cái bụng phệ của ông.
– Ngon!!! Chẹp chẹp, ê ê nhìn kìa… – Đằng sau lưng ông Vũ và Thảo có mấy tiếng xì xào khó chịu của đám thợ xây gần đó.
– Ngonn chúng mày, cái mông kia mà bóp thì hết hơi… Chân dài quá em ei… Mẹ mấy thằng chúng mày đủ tuổi không, nhìn cái mông với cái tướng đó thì ít nhất chúng mày phải dài 18cm nhé ha haha ha ha!!! – Toàn bộ những lời nói tục tĩu đều được cố tình nói to hơn bình thường để Thảo nghe thấy. Thảo mím môi cau mày không dám nhìn ra sau.
– Này! Mấy thằng chúng mày vừa nói cái gì đấy? – Ông Vũ nóng tai nóng mắt quay lại nói, đằng sau ông cách tầm 15m là một toán thanh niên người đầy bụi và sơn, chắc chắn là đám công nhân tòa nhà bên cạnh rồi, chúng nó thấy lúc này chỉ có ông Vũ già và một cô gái ngon đến đời bố chúng nó còn chưa được thấy nên chúng nó mở mồm ra trêu cũng là lẽ đương nhiên…
– Thôi bố! Kệ bọn chúng… – Mặt Thảo hơi đỏ, nàng chạm nhẹ tay vào vai ông Vũ gàn lại.
– Không! Cái thứ hoang tưởng, chân tay bù đầu óc, bố mẹ chúng mày không dạy dỗ chúng mày à… – Ông Vũ bị gàn lại càng hăng.
– Cái gì ông bác ơi, sao thế? – Bỗng một vài thằng đứng lên cau mày nói.
– Chúng mày cút đi, không tao gọi cảnh sát bây giờ! – Ông Vũ quay hẳn người lại chửi.
– Thôi bố ơi, kệ chúng nó, bố con mình sang đây đi cho nhanh! – Bên cạnh thang máy của chung cư là thang chở hàng, rất rộng rãi nhưng hơi bẩn. Thảo kéo ông Vũ đi nhanh sang khu thang hàng. Thảo ở đây không biết bị trêu bao nhiêu lần rồi, nàng đã quá quen với cái lũ tạp nham này, tốt nhất nên im lặng.
– Thang này mình không đi được đâu con. – Thấy thang chở hàng ông Vũ gàn.
– Bố đi theo con, chắc chắn đi được! – Thảo cố gắng kéo ông Vũ vào thang hàng, ông Vũ mới đến đây nên không hiểu được đám thợ xây kia toàn lũ du côn chợ búa, ngày trước chúng nó đã đánh một ông già phải nhập viện, tránh tình huống đáng tiếc xảy ra Thảo với ông Vũ đành phải đi sang bên này.
– Tít tít tít… ơ sao nó không đóng cửa nhỉ? – Thảo với ông Vũ chui nhanh vào trong, đứng ấn số tầng như thang máy không nhận, ông Vũ hăng vậy thôi được con dâu kéo đi cũng lon ton chạy theo chứ không dám hăng như trước.
– Thang đang bị giữ thì phải, con để bố thử. – Ông Vũ bấm loạn xạ vẫn không có gì xảy ra. Lúc sau bỗng có một chiếc xe nâng hàng từ đâu đi tới.
– Bác gì ơi, đây là thang hàng, không phải thang máy chung cư đâu bác! – Thanh niên lái xe nâng nói với vào.
– Đấy, người ta không cho đi đâu, bố đã bảo mà. – Ông Vũ định bước ra ngoài nhưng Thảo gàn lại.
– anh ơi! Em đang vội quá mà mấy thang bên kia tận trên tầng 60, anh cho em đi nhờ lên tầng 40 nha, em đi suốt ấy mà, không sao đâu! – Thảo cười nói, không quên liếc ra ngoài nhìn lũ thợ xây, thấy chúng nó cứ xì xào điều gì đó với nhau và quay đầu nhìn về phía nàng và ông Vũ, càng nhìn càng sợ, cái lũ đó thật nguy hiểm nên giờ nàng nhất định phải đi lên, chắc sắp tới nàng sẽ phải có ý kiến với quản lý chung cư này.
– Nhưng mà mình nhiều hàng lắm!
– Không sao đâu ạ, em thấy bọn anh chuyện đệm lên mấy ngày nay, chắc có người chuyển đến ở ạ?
– Ừ! Bọn mình chuyển lên tầng 60 đó, nếu bạn vẫn quyết đi thì phải lên tầng 60 sau đó mới đi xuống được nhé! – Bị vẻ đẹp của Thảo làm cho lú lẫn, thanh niên đồng ý ngay lập tức.
– Dạ… Vâng! – Thảo đành chấp nhận, chứ đi ra bây giờ nguy hiểm quá, thà về nhà muộn một chút còn hơn.
– Tít tít tít… Chiếc xe hàng đẩy từng lô đệm bông vào trong, khá nhiều nên ông Vũ đã đứng nép sát vào bên trong, hai tay cầm hai túi đồ. Thảo cũng vậy, nàng đứng trước ông Vũ cách ông Vũ chừng 10cm. Tầm 5 phút sau, không nghe thấy tiếng tít tít của xe nâng, có lẽ thang máy chuẩn bị di chuyển lên rồi.
– Hơi chật, con thấy thoải mái không? – Ông Vũ đứng sau hỏi, từ nãy đến giờ ông nhìn chằm chằm vào mông Thảo, nhìn viền quần lót của con bé mà chim ông lại cửng tướng lên, gáy con bé trắng mà thơm quá, có vài sợi tóc lơ thơ bay khỏi kẹp tóc thơm mùi nước hoa đắt tiền, ông Vũ nhìn lên nhìn xuống, cơ thể nó đẹp như người mẫu vậy, ông nuốt nước bọt đứng dựa vào bên trong nhìn xuống thấy chiếc quần của mình cộm to lên hướng thẳng tới mông con dâu càng làm ông Vũ lên cơn nứng.
– Con sợ bố không quen thôi, nhiều lúc ở tầng trên bất tiện lắm ạ, nhiều lần con phải đi thang này một mình ấy, cứ đứng chơi điện thoại lên đến nhà cũng phải mất vài phút. – Thảo vừa nói vừa nhìn lên trần, chiếc quạt thông gió thổi mát rượi.
– Vậy à, cũng vất vả cho bọn con, ngày trước bố mẹ đáng nhẽ nên chọn cho bọn con tầng thấp hơn… – Ông Vũ nói rất tình cảm nhưng mặt ông dần đỏ lên rồi.
– Tít tít tít… bỗng tiếng của xe nâng lại vang lên, chiếc đệm tiếp tục được đẩy vào bên trong, khoảng cách của Thảo với ông Vũ lại gần hơn.
– Ơ! Này anh gì ơi! Chật quá rồi! – Ông Vũ kiễng chân nói với ra ngoài.
– SaO LẠI CÓ NGƯỜI BÊN TRONG? – Tiếng nói của một người đứng tuổi, có lẽ là quản lý của thanh niên kia.
– Trong có một cô gái và một bác xin đi nhờ anh ạ…
– MÀY BỊ NÃO À, ĐÂY LÀ THaNG HÀNG, SaO LẠI CHO NGƯỜI ĐI ĐƯỢC!
– Nhưng bạn gái bên trong bảo đi nhiều rồi, với lại là người ở đây, họ chờ thang máy quá lâu anh ạ.
– MÀY CÓ BIẾT CHUYẾN HÀNG NÀY PHẢI CHUYỂN NGaY TRONG VÀI PHÚT TỚI KHÔNG? SaO MÀY KHÔNG HỎI TaO, CÒN MỘT ĐỐNG HÀNG ĐÂY NÀY, BÂY GIỜ CHUYỂN KIỂU GÌ?
– Dạ… Em xin lỗi, hay em chuyển bớt hàng để họ đi ra…
– CÁI THẰNG NGU NÀY, MÀY CHUYỂN TỪ NÃY ĐẾN GIỜ ĐÃ CHẬM GIỜ CỦa TaO RỒI, BÂY GIỜ MÀY LẠI ĐÒI CHUYỂN Ra, TaO KHÔNG CẦN BIẾT, MÀY CHUYỂN HẾT VÀO CHO TaO KHÔNG THÌ NGHỈ!!!
– Thôi chết rồi con ơi, làm sao bây giờ… – Ông Vũ lo lắng. Thảo cũng chẳng nói gì nàng chỉ cắn ngón tay, chưa biết phải xử lý thế nào.
– Bạn gì ơi, chỗ bạn đứng còn thoải mái không? – Thanh niên bên ngoài nói với vào, chắc ông quản lý đi rồi.
– Không sao đâu anh ơi, đủ hàng để lên chưa anh? Làm phiền anh quá. – Thảo rất ngại khi làm ảnh hướng đến chất lượng công việc của thanh niên bên ngoài nhưng bây giờ ra cũng không được, đi lên là cách cuối cùng rồi.
– Mình vẫn phải nhét thêm tầm 3 bịch nữa, thôi mọi người chịu khó nhé, mình nhét 2 bịch còn bịch thứ 3 mình tính sau vậy. – Thanh niên bên ngoài rất tốt bụng, nếu như nhét 3 bịch thì chắc chắn hai người bên trong không có chỗ đứng rồi, mà mấy chiếc đệm bông này toàn cao 2m, to cồng kềnh nhưng được cái mềm và nhẹ.
– Em cảm ơn anh! – Vừa nói dứt câu tiếng tít tít xe nâng lại vang lên, mấy chiếc đệm dần dần đi vào làm Thảo cũng lùi lại một bước, Thảo giật mình một cái, lúc này Thảo và ông Vũ đã đứng sát lại với nhau, chiếc bụng to của ông Vũ khẽ chạm vào eo của Thảo, cái dương vật đang cửng của ông cũng cạ vào một bên mông.
– Con… chật lắm à? – Ông Vũ ngượng chín mặt, đành phải đánh trống lảng. Thảo hơi rùng mình, nàng cũng đang khá xấu hổ khi đứng gần bố chồng thế này, nhưng chẳng còn cách nào khác, đâm lao phải theo lao rồi.
– Hơi chật bố ạ, nhưng không đi cái thang này thì còn lâu mới đến nhà được.
– Tít tít tít… Đây mình đóng cửa thang máy nha! – Thanh niên bên ngoài nói với vào, tiếng xe nâng lại vang lên, lúc này mấy chiếc đệm lại chèn vào thêm.
– Ơ ơ… Thảo bị đẩy dần vào bên trong ngơ ngác, lúc nãy đã gần lắm rồi, bây giờ lùi nữa thì xấu hổ chết đi được, từ nãy Thảo đã cảm nhận được điều gì đó không đúng ở đây nhưng chưa dám khẳng định điều gì.
– Này! anh gì ơi! Chật quá, muốn ép chết chúng tôi hả? – Ông Vũ nói với ra ngoài.
– Bác thông cảm, cái đó là xong rồi ạ, bây giờ cháu ấn thang lên đây…
– Con có khó thở không? – Ông Vũ lúng túng, bây giờ toàn bộ cơ thể Thảo đang đứng trước ép về phía sau, áp sát vào người ông Vũ, ông Vũ ra vẻ lo lắng nhưng ông phải cảm ơn thanh niên kia rất nhiều đấy, ông được đường đường chính chính áp sát vào người con dâu là điều chưa bao giờ ông ngờ tới.
– Không ạ, trong này thoáng lắm, bốn phía đều có cửa thông gió mà bố. – Thảo giải thích nhưng mặt nàng bắt đầu đỏ ửng lên, nàng cảm nhận được cơ thể mình đang ma sát với người bố chồng, mông nàng đang bị cái gì đó ấn vào, càng lúc… càng lớn… càng cứng…
– Ừ… cố một chút con… – Ông Vũ nói lí nhí trong mồm, ông không biết phải xử lý thằng cu mình kiểu gì, nó làm ông khó xử quá. Từ nãy đến giờ ông Vũ cảm nhận được bộ mông mềm mại của Thảo cạ vào, mặc dù cách vài lớp vải nhưng ông vẫn cảm nhận được độ mềm của mông con bé, tim ông đập càng lúc càng nhanh, ông cố gắng dùng kỹ năng của mình để không to lên nhưng làm sao có thể cưỡng lại vẻ đẹp này của Thảo, chim ông Vũ cửng tướng lên trong quần chọc vào mông Thảo. Ông thấy con bé đứng im, ông cũng không dám nhúc nhích. Dù có cựa một cái là đủ cảm nhận rồi, muốn lùi về không được, Thảo muốn tiến lên cũng không được, cái góc nhỏ này đã quá chật rồi.
– Cộm quá, cái chìa khóa này… – Ông Vũ ngại quá bèn đánh trống lảng chứ thực ra chả có chiếc chìa khóa nào, ông thả túi đồ xuống tay đút vào túi quần cầm cái dương vật to tổ bố của ông chỉnh lên và lấy tay che đi, ông biết con dâu mình chắc chắn sẽ cảm nhận được rồi, nên ông phải hành động luôn kẻo con bé hiểu lầm. Ông nắm và kéo đầu cu ông đi lên hướng 12h thì ối dời ơi nó quét qua mông Thảo một cách rõ rệt làm mông con bé hõm vào theo đường đi của đầu khấc ông Vũ.
– … – Thảo không nói gì, mặt nàng lúc này đỏ như gấc rồi, rơi vào cái hoàn cảnh này nàng thực sự không biết phải xử lý ra sao, nàng biết thừa bố chồng nàng đang cứng ở đằng sau, nhưng chả nhẽ lại quay lại nói… lúc này Thảo chỉ biết đứng im. Chiếc thang máy hàng vẫn di chuyển lên tầng 60, không biết đến tầng nào rồi nhưng tình hình bên trong đang rất căng thẳng, hai tay Thảo để lên ngực, nàng hơi run, run vì có thể nàng cảm nhận được độ khủng khiếp của nó, nàng còn không chắc đó có phải là cái ấy của bố chồng không hay là đồ vật gì đó.
– Lâu quá con nhỉ? – Ông Vũ ngại quá bèn bắt chuyện.
– Vâng, thang này đi chậm hơn thang bình thường ạ, nhưng được cái không dừng linh tinh… – Giọng Thảo đã hơi nhỏ hơn so với lúc nãy.
– Um nhưng bố buồn vệ sinh quá, không biết bao giờ mới đến nơi hả con? – Ông Vũ nhìn thấy vai của Thảo nhô lên hạ xuống, quả này toi rồi, con bé đang thở mạnh, vậy chín phần mười nó biết rồi, chắc nó cũng phải ngại lắm, chợt nhớ ra chuyện đàn ông buồn đái mỗi sáng hay cương cứng, ông Vũ khéo léo lấy lý do này để rào trước nhỡ đâu con dâu hiểu lầm.
– Con nghĩ sắp đến rồi, thang máy cũng chạy được một lúc rồi mà… – Mấy chiếc đệm cao che cả bảng điều khiển của thang máy nên hai bố con không biết đang đi đến đâu.
– Tinh tinh tinh tinh!!! – Bỗng chuông điện thoại reo lên làm Thảo giật mình.
– Ơ! Điện thoại con! Bố lấy giúp con với ạ… – Thảo giật mình trong cái tình huống ngại chín mặt, theo phản xạ tự nhiên nàng xoay người định lấy điện thoại ở chiếc túi đằng sau mà ông Vũ cầm thì nàng vô tình để bộ mông to của mình cà qua cà lại dương vật ông Vũ, khiến ông Vũ bủn rủn hết chân tay vì sướng.
– Ơ ờ ờ!! Điện thoại con để túi nào… – Ông Vũ cũng giật mình loay hoay tay run run thả 2 chiếc túi xuống, 1 bên là túi đồ ăn một bên là túi đồ hộp, điện thoại Thảo bên túi hộp vẫn cứ kêu “tinh tinh tinh”, càng kêu càng làm hai bố con rối, ông Vũ khẽ nhún chân để thò tay xuống lấy làm dương vật ông lọt vào giữa háng Thảo, tuy cu ông vẫn ở trong quần nhưng nó nhô to ra chẳng khác nào để quả dưa chuột vào trong quần chọc thẳng ra ngoài cả.
– Ở túi… túi bên trái bố ơi… hic… – Ông Vũ cuống, Thảo còn cuống hơn, hai tay nàng nắm chặt cổ áo váy.
– Ờ ờ… đây rồi, chật quá… con chịu khó… – Ông Vũ lúc này cũng ngượng chín mặt, ông loay hoay mãi k lấy được, vì đặt chiếc túi xuống đất làm sao mà cúi xuống trong cái không gian chật hẹp này chứ.
– Bố cầm túi lên đây, con lấy cho… Trên này rộng… – Thấy ông Vũ ở thế khó mà điện thoại cứ vang lên không ngừng, nàng cũng khá khó chịu khi bị ông Vũ gần như đẩy ép vào tấm đệm bông.
– Ừ ừ đây! – Ông Vũ bây giờ mới nghĩ, sao không đưa cho con bé từ đầu có phải dễ dàng không, vì tiếng chuông điện thoại làm ông giật mình chăng? Ông Vũ túm lấy chiếc túi đứng thẳng dậy tay trái dơ cao tay đưa qua đầu Thảo thì bất ngờ dương vật ông chọc lên háng con bé.
– a!!! – Theo phản xạ Thảo giật mình hét lên một tiếng, chẳng cần biết cái gì vừa chọc nhưng nó đã chọc đúng khu vực cấm của nàng, khu vực mà trước nay chỉ Minh được động vào, cảm giác rất rõ ràng Thảo ưỡn người về phía trước để tránh và đưa tay trái gạt ra, Thảo đã vô tình cầm vào dương vật của bố chồng, vừa hay ngay lúc đó ông Vũ lại cầm túi đưa qua vai Thảo, bị Thảo đẩy vào dương vật ông Vũ đứng không vững làm túi đồ đập vào tấm đệm bông cao 2m nẩy ra trúng bộ ngực to của Thảo, tay ông Vũ đang cầm chiếc túi cũng chạm vào đó, tuy không nhiều nhưng đủ để ông Vũ cảm giác được ngực con dâu ông mềm như thế nào. Tất cả đều xảy ra trong tích tắc.
– Con có sao không? Thang máy này rung lắc quá… – Ông Vũ cuống lấy lý do rất lung tung.
– Dạ… – Mặt Thảo đỏ ửng cầm điện thoại trong tay và thả túi đồ bịch xuống chân như cũ, ông Vũ cảm giác nàng có vẻ hơi khó chịu rồi, ông cũng không biết phải làm thế nào trong trường hợp này.
– ai gọi đó con? – Ông Vũ đánh trống lảng sang chuyện khác.
– anh Minh ạ, chờ lâu quá anh ấy tắt rồi ạ, để con gọi lại. – Thảo bấm số và đưa lên tai nghe. Ở đằng sau dương vật ông Vũ vẫn đang cạ vào mông Thảo.
– Em đây… – Giọng Thảo nhẹ nhàng.
– Vâng… em đang về rồi…
– Vâng vâng… thế anh nha… – Thảo bỏ máy ra, mặt đỏ ửng.
– Nó bảo sao con? – Ông Vũ đứng sau hóng hớt.
– anh ấy hỏi sao lâu về thôi ạ… – Vừa nói Thảo vừa đặt điện thoại vào ngực và ôm lại. Bỗng có sự di chuyển trong thang máy, có nghĩa là nó đang dừng lại rồi…
– Tinh! – Chiếc cửa mở ra, bên ngoài có vài người cười nói rôm rả, họ đang chuẩn bị chuyển đống đệm bông xuống. Từng chiếc đệm được đưa ra, mọi người bên ngoài mới đầu cũng hơi bất ngờ về việc có Thảo và ông Vũ bên trong, nhưng nghe giải thích họ cũng hiểu và chẳng ai thèm để ý gì, chỉ có mấy ông con zai cứ liếc nhìn Thảo vì vẻ xinh đẹp của nàng.
– Tinh! – Cửa thang máy đóng lại, Thảo đứng cách ông Vũ phải 1m, ông Vũ không dám thở mạnh lùi xuống một bước nhẹ nhàng chỉnh thằng cu lại ngay ngắn, bây giờ ông mới để ý, đầu chim ông ướt ướt như nhựa rau đay, nó rỉ ra nước nhờn của đàn ông, thấm cả ra chiếc quần ông đang mặc, như đứa trẻ són đái. Ông nhìn sang mông Thảo thì thôi rồi, ở mông nó cũng có một vết. Mấy chục năm nay, đây là lần đầu ông nứng đến mức phải rỉ cả nước nhờn nhiều đến vậy, tim ông đến giờ vẫn đập thình thịch như trống trận. Tầm một lúc sau chiếc thang máy dừng ở tầng 45, ông Vũ và Thảo không nói gì chỉ đi thẳng về nhà.
Vào trong nhà, Thảo vẫn thấy Minh ngồi làm việc cặm cụi trong khi anh vừa làm ở công ty về, Minh không để ý đến mặt Thảo đang đỏ ửng. Thảo cất đồ ăn đi vào phòng đứng đằng sau lưng Minh thay bộ váy ra chuẩn bị đi tắm, nàng cởi chiếc áo lót mềm ra bộ ngực bung ra như được giải thoát, hai đầu ti nàng không biết cương cứng lên từ bao giờ, nhô lên hồng hào, núm vú đẹp, nhìn rất cân xứng với bộ ngực to của nàng. Thảo cởi chiếc quần lót xuống thấy đũng quần lót ướt một mảng nhỏ, Thảo nhíu mày vì nàng không thể tin mình có thể như vậy, không đời nào… không đời nào nàng lại có cảm giác được… Thảo thử sờ lên ngực mình, vừa chạm vào đầu ti người nàng giật một cái, nó tê… Từ rất lâu rồi, ngực nàng mới có cảm giác như vậy, và cũng không biết từ bao giờ đầu ti nàng mới cương lên như hôm nay, cơ thể nàng nhạy cảm hơn nàng nghĩ… Thảo cau mày, nàng đang tự tức giận vì chính nàng cũng không thể hiểu bản thân mình nữa, nhưng nghĩ đến cái thứ to đùng áp sát mông mình lúc nãy khiến Thảo cảm giác thật khó tả… Bây giờ chồng nàng mà quay lại ôm hôn nàng có khi sẽ lên đỉnh rất nhanh đó, nhưng nhìn cái dáng người này đi, có giống như muốn abc với vợ không, suốt ngày ngồi dí mặt vào máy tính đánh chữ rồi đi ngủ. Thảo thở dài, ngồi xuống giường một lúc rồi như một thói quen, Thảo vơ chiếc áo lót ném vào thùng đồ giặt, mặc lại váy và đi ra ngoài phòng tắm…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro