Thời học sinh oanh liệt

Phần 11

2024-10-05 22:30:16

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 11
Chuỗi ngày tiếp theo tôi gặp nàng cũng khá nhiều, nhưng không biết tôi nên vui hay là buồn nữa…

Bởi gặp ở đây không phải là đi cùng em nói cười với em, cũng không phải là ngồi chung bàn cùng nhau làm bài mà là chỉ nhìn thấy em từ xa…

Thấy em nói cười với ai đó…

Thấy em chăm chú nghe giảng từ xa và người cạnh em không phải là tôi.(Nghĩ mà buồn, tôi cảm thấy mình yêu nàng đến phát ghen rồi các bạn ạ)

Cơ mà tôi làm gì có tư cách để ghen chứ…

Ngày đó các khoa tổ chức đá banh giữa các lớp với mục đích giao lưu giữa các sinh viên vui vẻ là chính…

Hôm đá ngày đầu lớp tôi ăn đậm 4 – 1 vui gì đâu…

Ngày hôm đá với khoa của Bông…

Vào trận được 15p thì tôi thấy bên kia hàng cổ vũ của đội bạn (hiz toàn girl), chả bù cho khoa tôi toàn đực không…

Và tôi nhìn thấy em đang len lỏi trong nhóm người hò hét…

Em hôm nay thật là… thật là quá đỗi xinh đẹp với bộ đồng phục giản dị của trường (mặc dù tôi vẫn để ý em)

Mơ mơ màng màng tôi bị cướp bóng…

“Vù… bốp… huỵch…”

1 cú đẩy vai cướp bóng khá thô bạo làm tôi suýt ngã…

Tôi nhận ra thằng cướp bóng là người hay đi chung với nàng…

Trận đấu vẫn cứ diễn ra tỉ số lúc này là 3 – 2 nghiêng về bên khoa tôi…

Và bỗng nhiên thằng vừa đẩy tôi chơi xấu…

“Bốp…”

“Ui da…”

Cầu thủ bên tôi bị ăn 1 cái cùi trỏ của thằng mất dạy đó vào miệng, trận đấu dừng lại do bạn tôi bị thương…

Tôi tức giận nói nó…

– Chỉ là đá vui có cần thô bạo như vậy không…
– Tại t thích (nó khinh khỉnh cười nhạo)

Tôi nóng máu.

– Mày nói cái gì mày có phải con người không…

Lũ bạn tôi ngăn lại còn thằng kia thì cười như muốn nói (ngon thì vào đây múc t đi)

Tôi vẫn vùng vằng không kiềm chế được cơn tức giận thì có người gọi tôi…

– Thành ơi dừng lại đi…

Tôi quay lại là nàng…

Em nhìn tôi bằng ánh mắt như van xin tôi ấy…

– À ừ Bông hả, mình…
– Cái gì Dương quen thằng nhà quê này hả (nó bất ngờ)

Tôi cố gắng kiềm chế. Thì thằng bên tôi nổi khùng…

– Mày nói cái gì thằng kia (nó bị ngăn lại)
– Bộ tao nói sai à haha…

Tôi điên lắm tiến tới nó…

Tôi nắm lấy cổ áo nó, thằng đó vùng vằng với tôi, lúc này sinh viên bu vào nhìn tôi và nó…

Đang giằng co với nó thì nó vung tay tôi ra thì bốp, đúng lúc Bông tiến tới can ngăn tay tôi bị nó đẩy ra và trúng vai nàng làm cho nàng bị ngã xuống…

Tất cả im lặng…

Tôi hoảng tiến lại không đôi co với thằng rách việc kia nữa…

– Bông ơi… Bông… mình xin lỗi mình…

Nàng tự đứng dậy…

– Mình không sao cả không phải lo…

Nói rồi em lạnh lùng bỏ đi…

Cuộc hỗn loạn vì thế mà dập tắt…

Tôi im lặng tiếp tục trận đấu…

Còn thằng kia như căm tôi lắm vì tôi cảm thấy nó cũng thích Bông…

Bằng chứng là hiệp 2 nó cứ nhè tôi ra mà chơi xấu…

Tôi vẫn nhịn và cũng nhờ cuộc ẩu đả lúc nãy mà tinh thần đội tôi lại đoàn kết hơn…

Kết thúc trận đấu đội tôi chiến thắng…

Thằng mất dạy kia thì không biết bỏ đi đâu rồi…

Tôi ngó ngang(chắc các bạn cũng biết tôi tìm ai rồi phải không)

– Nè (nàng gọi tôi)

Tôi giật mình quay lại thì thấy nàng với khuôn mặt lạnh lùng…

Nàng đưa tôi chai nước khoáng ướp lạnh…

Tôi không biết là đang bối rối hay ngượng ngùng lúc này nữa cảm xúc lẫn lộn quá…

Nhận chai nước từ em rồi nàng lạnh lùng bỏ đi…

Và con bé Trang đi cùng còn nói làm tôi nổi cả da gà…

– Đá hay đấy – nó cười rồi bỏ đi…

Ra về tới cổng tôi gặp lại thằng mất dạy kia…

Thấy tôi nó lại gần…

– Mày khôn hồn thì tránh xa Dương ra không thì đừng trách tao…

Nói rồi nó đi qua tôi kèm theo cái huỵch vai khá mạnh…

Ngày hôm sau tôi không dám nhìn lên hàng cổ vũ nữa mà cứ cắm đầu mà đá…

Cuối trận đấu, khi hết giờ thì tôi thấy trong cái đám người đông đúc ấy đang ra về thì tôi nhìn thấy… 1 vóc dáng quen thuộc… tôi không thấy mặt…

Có phải em không… có phải em lặn lội dưới cái thời tiết oi bức này chỉ để xem tôi thi đấu không(haizzz nghĩ xa xôi nữa rồi)

Ngày hôm sau đá với khoa thực phẩm (tôi không biết gọi sao cho đúng nhưng tôi để ý sv khoa này thực hành, toàn nấu gì đó với lại làm cái gì nó ghê gớm lắm)

Hôm đó lớp tôi ăn 3 – 2 tới phút cuối họ đá như điên cuồng đội tôi lui về cố thủ và cản phá thành công…

Và người cản phá cuối cùng là tôi, bóng bay bổng tới cầu gôn…

Tôi chật vật chạy về gôn cao chân hết sức có thể. BỐP bóng bị tôi cản phá bay ra ngoài…

Hết giờ bên tôi chiến thắng…

Và còn tôi haizz rõ xui xẻo không xui lắm cơ…

Tôi đang chuẩn bị chạy tới thì cảm thấy hơi mát mát các bạn ạ… thôi xong luôn rách quần rồi…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thời học sinh oanh liệt

Số ký tự: 0