Thiên đường

Phần 39

2023-02-09 05:56:00

Phần 39: Tỉnh mộng
“Ư ư ư…”

Theo từng bước chân mò mẫm trong căn phòng tối, âm thanh rên rỉ yếu ớt của ai đó ngay một lớn dần, hình ảnh mờ ảo về 2 dáng người quen thuộc đang cuốn lấy nhau cũng dần đầy đủ màu sắc hơn…

Đây là đâu? Chuyện gì đang xảy ra? Mọi thứ dường như vừa xuất hiện một cách rất mơ hồ, chỉ biết là, tự nhiên, tôi đang đứng ở đây, trong một không gian yên lãng tăm tối, rồi vài âm thanh xuất hiện, lần theo nó, và đến được đây…

Cảnh tượng này, ngay trước mắt tôi, một cảnh tượng thậm chí trong những ảo tượng đáng sợ nhất cũng không thể hình dung ra được… Em, Khánh Linh, và tên đáng ghét đó, 2 người đang cuốn lấy nhau, trao cho nhau một nụ hôn sâu thẳm, hắn thô bạo đẩy em từ phía sau, còn em thì cứ khẽ rên lên vài tiếng theo từng đoạn như để đồng nhịp với hắn, cứ như thể chỉ có 2 người là đang cùng chung một tần số ở đây, còn tôi, chỉ là một người thừa…

Đến giờ tôi mới kịp định thần lại, dụi mắt và nhìn kỹ thêm lần nữa, nhưng khát vọng lớn lao rằng tất cả chỉ là một trò đùa đã không xảy ra, thực sự là em và hắn đang cùng nhau chìm đắm trong khoái cảm…

Đôi chân tôi dần trở nên mềm nhũn, miệng không ngừng bất giác mấp máy, hai tay chân phương run rẩy đưa lên vươn về phía em như cố níu kéo điều gì đó. Tôi cố gắng tiến từng bước chậm chạp lại gần, đôi mắt dần nhòe đi, trong khi vòm họng thì chốc chốc lại vọng ra vài âm thanh khàn đặc: “Linh…”…

Cả hắn và em, dường như trong cùng một khoảnh khắc, đã đồng thời chú ý đến sự hiện diện của tôi và ngoái lại. Hắn nhìn tôi bằng một nụ cười đắc ý, còn em, đáng lẽ em nên tỏ ra ngạc nhiên, lo lắng, sợ hãi, hay hoảng loạn, rồi là cố gắng giải thích gì đó trong bất lực, nhưng không, ánh mắt em nhìn tôi hồn nhiên đến lạ…

Có lẽ, chỉ là do tôi quá ảo tưởng. Vốn dĩ em và tôi đã chẳng có quan hệ gì nổi bật, nên em cũng chẳng có gì cần phải giải thích, chỉ đơn giản đó là việc của em… Tôi vẫn nhìn chăm chăm vào ánh mắt thẫn thờ đó, đầu óc dần trở nên mơ hồ, cứ theo một lời mời gọi nào đó mà dần tiến tới ngay trước mặt em.

Khuôn mặt em vẫn vô cảm như vậy, em nhìn tôi một hồi lâu, rồi bất chợt đưa một tay về phía trước, và từ từ kéo vạt quần của tôi xuống. Có lẽ là cũng không bất ngờ, dưới đó đã cương lên sẵn, nhìn hơi lạ, hình như nó to hơn bình thường.

Em nhẹ nhàng nắm lấy dương vật tôi, và bắt đầu vuốt ve nó. Cả người tôi lập tức run lên một cảm giác kích thích chưa từng có, khuôn mặt đỏ ửng của em, tiếng cười lớn của Lâm lz, dường như tất cả mọi thứ xung quanh bắt đầu làm tôi cảm thấy hứng thú.

Cứ mỗi lần cả người em bị hắn đẩy về phía tôi là âm thanh “a” ngọt lịm lại vang lên, và bàn tay em lại càng nắm lấy dương vật tôi chặt hơn nữa. Hắn càng lúc càng thô bạo, rồi bỗng hét lên một tiếng lớn và dừng lại. Em dường như cũng phản ứng với điều đó, vội vã nhào người về phía tôi, khuôn mặt dễ thương đặt bên cạnh dương vật, miệng mở hé, em nhẹ nhàng liếm nhẹ nó, rồi chậm rãi đưa vào trong miệng.

Một cảm xúc thăng hoa bất ngờ vụt lên tới đỉnh, cảm tưởng như mọi bí bách đều được tuôn trào ra, và hình ảnh của em dần trở nên mờ nhạt rồi biến mất dần theo mọi thứ, tôi cũng trong vô thức mà chìm vào hư vô…

… Bạn đang đọc truyện Thiên đường tại nguồn: http://bimdep.vip/thien-duong/

“Reng reng…”

Âm thanh báo thức inh ỏi vang lên làm Hoàng choàng tỉnh khỏi cơn “ác mộng” vừa rồi. Cậu hoảng sợ bật khỏi giường, miệng thở gấp, mắt thì liên tục đảo xung quanh như tìm kiếm gì đó. Sau vài giây ngẩn ngơ cậu mới lấy lại được bình tĩnh, một tay đưa ra tắt chiếc đồng hồ báo thức vừa điểm 13h30p, một tay thì đặt lên trán lau qua chỗ mồ hôi còn đang chảy đầm đìa, mặc cho thời tiết lúc này đang là khá lạnh.

“Hóa ra là mơ…”

Một tiếng thở phào nhẹ nhõm, thì ra tất cả chỉ là một giấc mơ, nguyên do có lẽ bởi vì hồi nãy cậu suy nghĩ quá nhiều, đầu tiên là về Lâm lz, rồi sau đó tới Linh, và một vài suy nghĩ linh tinh khác, tất cả đã tổng hợp lại và tạo nên cơn “ác mộng” vừa rồi. Mọi thứ đáng sợ đó đều là giả, duy chỉ có một thứ vừa không đáng sợ mà lại còn là thật, đó là…

Sau một lúc thẫn thờ, Hoàng như chợt nhận ra gì đó, vội vã kiểm tra phía bên dưới. Và không may là đúng như những gì cậu nghĩ, quần lót đã bẩn hoàn toàn bởi đống sữa chua đặc. Vì đang tuổi dậy thì nên thi thoảng bị mộng tinh cũng không phải điều gì quá kỳ lạ, hơn nữa cậu cũng đã ít nhiều biết đến phim người lớn và tự sướng, và cũng đã thử qua vài lần. Nhưng lại bị vì một giấc mơ như này thì đúng là cũng có hơi là lạ một chút…

“Sao mình lại mơ cái kinh khủng như vậy…”

Hoàng thở dài một tiếng, rồi uể oải đứng dậy xuống khỏi giường và tiến vào nhà vệ sinh để dọn dẹp lại. Nếu không nhanh lên thì sẽ trễ mất, vì hình như cũng gần tới giờ đi học rồi…

… Bạn đang đọc truyện Thiên đường tại nguồn: http://bimdep.vip/thien-duong/

Có vẻ là Hoàng sẽ mất thêm ít thời gian để chuẩn bị trước khi có thể cắp sách lên và đi học. Trong khi đó thì ở nơi khác, một bạn học sinh nào đó đã chuẩn bị xong và sẵn sàng di chuyển, nhưng lại không phải là đi tới trường…

13h40p…

Linh, với bộ đồng phục mới và chiếc cặp trên vai, ẩn dưới mái tóc dài được thả ra vì vẫn còn chưa khô hẳn, đang đứng trước con ngõ dẫn vào ngôi nhà mà lần trước đã lấy đi sự trinh trắng của em. Nhân lúc không có người, Linh vội vã chạy ngay vào trong và một mạch tiến thẳng tới căn nhà phụ của Lâm lz. Một vài hình ảnh khi nãy đột nhiên ùa về.

13h30p, em đang ở nhà, vừa sửa soạn xong và đang phân vân đứng trước cửa. Khoảng độ một tiếng trước, Lâm lz sau khi làm xong việc thì chợt nhớ tới mẹ em có thể về bất cứ lúc nào nên đã vội vã thu dọn và chuồn ngay lập tức, để lại em một mình phải thu dọn đống bừa bộn mà hắn tạo ra. May là mãi tới hơn một giờ mẹ mới về, đem theo một ít đồ ăn từ đám rồi lại đi tới trường có việc luôn nên không có gì đáng ngại bị lộ ra ngoài.

Em sau khi vất vả thu xếp mọi thứ thì cũng thấm mệt, định bụng nghỉ buổi học chiều nay nhưng sợ bị bố mẹ thầy cô bạn bè biết lại nghi ngờ nên rốt cục vẫn phải đi học. Mà thật ra lý do lớn nhất là bởi em phải đến chỗ Lâm lz đã hẹn để lấy thuốc tránh thai mà hắn đã bảo, trước khi rời đi hắn cũng đã nhấn mạnh lại lần nữa để em không quên. Việc này là chắc chắn phải đi rồi, dù gì thì hắn cũng đã tống một đống vào bên trong, nếu không xử lý thì chỉ có toi chuyện. Nhưng đến lấy thuốc xong rồi về nhà luôn nhỡ bị ai nhìn thấy thì lại không ổn, nên thôi vẫn là lấy xong rồi tiện đường đi học luôn, dù cho tâm trạng em bây giờ chẳng còn thể nào tập trung vào bài vở nữa…

“Ting toong”

Linh thu mình vào góc cửa và rón rén bấm chuông. Tiếng chuông còn chưa kịp vang lên thì Lâm lz đã lao ra mở cửa, hắn đợi em từ nãy đến giờ rồi, ngồi trên tầng 2 từ tận 13h15, và ngay khi thấy em vừa đi vào ngõ cái là nhanh chóng phi xuống ngay.

“Vào nhanh Linh không có người thấy!”

Lâm lz hồ hởi kéo Linh vào trong nhà rồi đóng vội cửa lại. Có vẻ là hắn đã hiểu chuyện hơn rồi, hoặc cũng có thể là do có ý đồ gì khác.

Cánh cửa vừa được khép lại Lâm lz lập tức ôm chầm lấy Linh làm em giật hết mình…

– Người bà thơm quá! Vừa mới tắm xong à?

Linh hoảng hốt đẩy vội hắn ra, mặt ngại ngùng quay sang một bên và lắp bắp hỏi:

– Thuốc đâu…
– À thuốc… thuốc ở trên tầng 2, bà lên đây tôi lấy cho…
– Lấy mang xuống đây… Nhanh còn đi học… sắp đến giờ rồi…
– Vội gì! – Hắn cười gian xảo – Còn sớm chán lên uống xong nghỉ tí rồi đi cũng chưa muộn!

Vừa nói, Lâm lz vừa túm lấy tay của Linh và kéo em chạy lên tầng 2, nhưng mới được vài bước thì đã bị em gạt tay ra…

– Không! Mang xuống uống là được rồi… sắp muộn học rồi!

Hắn đứng trên cầu thang nhìn em một lúc với vẻ mặt khó chịu, rồi quyết đoán quay lưng đi thẳng lên trên, trước đó vẫn không quên để lại một câu:

– Tùy bà, tôi không ép!

Nhìn bóng lưng hắn biến mất dần, em vẫn mím môi và đứng im bên dưới. Nhưng một lúc sau thì cũng chịu thỏa hiệp và đi lên theo.

Vào lại căn phòng mà lần trước đã xảy ra chuyện đó, Linh không khỏi có chút rùng mình. Lần này đã có thêm giường, bàn và tủ, không còn trống trải như trước nữa. Lâm lz đang ngồi chờ sẵn ở trên ghế với vỉ thuốc và cốc nước đặt ở chiếc bàn bên cạnh. Thấy em bước tới cửa, hắn không giấu nổi sự vui mừng, đứng ngay dậy đi ra kéo em vào…

– Đây, cái này tôi hỏi rồi, bà uống 2 viên là chắc cú nhất! Mình cũng vừa làm thôi nên không sao đâu! Uống xong là chắc chắn không bị gì!!

Em cầm lấy thuốc và uống 2 viên như hắn bảo. Xong xuôi, không khí bỗng chốc trở nên có chút ngại ngùng. Em bẽn lẽn nhìn ra ngoài rồi khẽ nói:

– Vậy… thôi đi học đây…

Vừa định quay người bước ra ngoài thì hắn nhanh tay ôm chặt lấy em từ phía sau và thủ thỉ vào tai:

– Vội gì… còn sớm mà…
– Không…

Giọng em bất giác trở nên yếu ớt. Hắn với một tay ra tắt điện phòng đi rồi ôm em ngửa ra sau nằm lên giường. Em bị ôm chặt nằm trên người hắn, bên trên 2 tay không thể cọ quậy, bên dưới thì cảm nhận rõ chiếc dương vật đã cương cứng lên cọ xát vào mông.

Hắn lấy 2 chân mình quắp lấy đôi chân đang khép chặt của em làm cho dương vật càng dí sát vào hơn. Một tay vẫn ôm chặt để em không thoát ra được, một tay thì luồn xuống thọc vào quần em và bắt đầu sờ mó.

– Thuốc cũng uống rồi, làm thêm lần nữa rồi đi cũng chưa muộn mà, không thì uổng lắm…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên đường

Số ký tự: 0