Phần 31
2023-02-09 05:56:00
Thứ 2, ngày 27/12…
Tuần lễ vàng đã trôi qua, cả đội tuyển toán lại quay trở lại trường để tiếp tục ôn thi chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới, và thứ đón chờ họ không chỉ là một thứ 2 ảm đạm chán nản, mà đáng sợ hơn còn là màn tra khảo đống đề thi thử của cô giáo. Trước khi nghỉ thì khối đứa dửng dưng cho rằng có tới tận hơn 10 ngày nên tha hồ ăn chơi làm sau cũng được, và giờ thì chính mấy đứa đấy đang ở trên lớp nháo nhào đi chép bài nhau để cố vớt vát được thêm đề nào thì thêm.
Trái với tình hình gấp gáp lo lắng của đa phần mấy đứa trong đội, thì Linh lại khá dửng dưng. Trong khi bọn nó mới 6 rưỡi đã nhốn nháo có mặt tại lớp thì tới gần 7h mới thấy em xách cặp tới cổng trường. Mặc dù không bị áp lực về mặt bài tập như những người khác, nhưng trông trạng thái của em còn có phần chán nản và lo âu hơn…
– Linh!
1 tiếng gọi khàn khàn bất chợt vang lên từ đằng sau làm cho Linh đang đi như người mất hồn trên hành lang phải giật mình. Em ngơ ngác liếc mắt nhìn xung quanh rồi quay đầu lại sau nhìn, thì ra là thầy Tân.
– Em nghĩ gì mà cứ đơ ra thế tôi gọi mấy lần không thấy trả lời?
– Dạ… em… không có gì đâu ạ!
Thầy Tân nhíu mày vài cái rồi móc trong cặp ra một tấm thiệp và đưa cho Linh…
– Đây. Em về đưa cái này cho mẹ rồi bảo là đầu tháng tới lớp 12a5 tổ chức họp lớp tiện thể chúc mừng bạn Hiệp khai trương nhà hàng mới. Thông tin thì có hết trong này rồi. Có gì tôi và mẹ em sẽ trao đổi qua điện thoại sau!
– Dạ vâng ạ!
Linh ngoan ngoãn đón lấy tấm thiệp mà không có thắc mắc gì thêm. Thầy Tân và mẹ là bạn học cũ nên thỉnh thoảng cũng có vài việc nhờ em chuyển lời giúp, vì hình như có vẻ thầy cũng ngại phải gọi điện trực tiếp cho mẹ. Không biết có phải như thế không, mà nghe mẹ kể thì ngày xưa hồi còn học cấp 3 trong lớp mấy đứa con trai đều thích mẹ hết, nên chắc thầy Tân cũng không phải ngoại lệ.
– Giờ mới đến à?
Con Hoa từ đâu nhảy ra vỗ bộp cái vào vai làm Linh giật mình.
– À ừ!
– Cái gì đây? Nãy thấy ông Tân dê đưa cho bà? Thiệp đám cưới thằng Hùng à haha!
– Linh tinh. Cái này mời họp lớp gì của mẹ tôi ấy chả biết.
Linh vừa nói vừa lật qua lật lại cái thiệp để xem. Còn con Hoa bên cạnh thì bĩu môi và tiếp tục trêu:
– Èo! Tưởng mời đám cưới thằng Hùng ngố chứ, bỏ học đi cưới vợ là vừa. Chả hiểu con giáo viên kiểu gì mà học lớp dốt lại còn không có đội tuyển, suốt ngày đi phá làng phá xóm, nghe nói còn hay trêu chọc các bạn nữ dễ thương nữa, bạn Linh là phải cẩn thận đấy, nhưng tui thì vẫn nên cẩn thận hơn!
– Hờ – Linh bật cười – Thôi đừng đùa vớ vẩn nữa nhỡ bị nghe thấy thì sao!
– Vớ vẩn gì? Cả trường này ai chả biết Tân dê Hùng ngố cha nào con nấy (cười lớn)!
– Đừng hỗn! Cứ gọi thầy vậy thầy nghe được là chết luôn đấy!
Hoa mặt tỉnh bơ đáp lại:
– Xời, chả sao! Cái này được đồn thổi từ mấy anh chị khóa trên mấy năm trước rồi, mình chỉ kế thừa lại thôi mà! Mà không biết ổng có dê thật không nhỉ? – Vừa cười vừa lấy tay vỗ vỗ vào vai Linh.
– Thôi được rồi đừng nghe mấy cái tin đồn vớ vẩn nữa! Bà làm xong hết đống đề của cô chưa đấy?
– Dạ thưa trợ giảng là con xong rồi ạ! Gớm thay cô đi tuần tra đúng không? Kìa vào lớp xem bãi chiến trường kìa, bắt sạch tụi nó đi đại ca!
– Haha…
Buổi học đầu tiên sau khi quay trở lại đã kết thúc. Hầu như phần lớn thời gian cả buổi là nghe cô giáo huấn về đạo làm người và giữ chữ tín, cũng như hình phạt đưa ra cho mấy đứa bội ước. Còn lại chút thời gian sau khi cô nguôi giận thì mới đi vào phần chữa bài tập.
Tiếng chuông hết giờ vang lên, cô cũng đã ra khỏi lớp nhưng tất cả học sinh thì vẫn ở lại. Không khí u ám của buổi sát phạt đã nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự sôi nổi và phấn khích của đại bộ phận mấy thằng con trai.
– Được rồi được rồi trật tự nghe chỉ đạo nào…
– Bọn lớp văn vẫn chưa đến nhỉ…
– Con Phương đâu chưa tan à…
– Bọn tổng hợp đang sang kìa? Có ai mời bọn nó à…
Cả lớp đang bàn tán khá sôi nổi, học sinh từ các đội tuyển khác cũng kéo về kha khá. Thấy mọi chuyện có vẻ hơi rối lung tung phèng, Linh vội vàng túm lấy áo con Hoa – hiện đang đứng cả lên mặt bàn để hô hào trật tự – giật giật áo nó vài cái để kéo xuống và thủ thỉ:
– Gì mà lộn xộn thế này? Chỉ là họp bàn tổ chức sinh nhật thôi mà, hay là về nhà rồi lên nhóm lớp bàn sau đi được không?
Con Hoa mặt liền trở lên nghiêm túc, đặt nhẹ lòng bàn tay mình lên mu bàn tay của Linh và bắt đầu nhại giọng của mấy bà hoa hậu thân thiện trên TV:
– Không được bé Linh à! Hoa khôi của lớp lần đầu và cũng là lần cuối tổ chức sinh nhật tại nhà riêng là một việc đại sự của lớp 9a chúng ta. Tất cả những bậc nam tử hán trong lớp đều rất coi trọng điều này, nên là… mấy thằng tổng hợp bé cái mồm thôi… nên là không thể nào mà qua loa được. Nó còn ảnh hưởng đến thanh danh của lớp nữa đó!
– Cái gì mà thành danh… mà bà đang nói cái gì vậy?
– Nói chung là việc này phải làm đến nơi đến chốn, nếu không sau này lũ con trai sẽ không thèm nhìn mặt tôi và con Minh nữa đâu, vậy nhé!
“Thì ra là để tạo chỗ vui chơi và lấy lòng bọn con trai chứ gì, không phải là có thằng Hoàng rồi à, sao còn phải vất vả vậy làm gì chứ…” Linh nghĩ vu vơ trong đầu, rồi thì cũng mặc kệ cho mấy trò xàm xí của lũ bạn. Em hiện giờ cũng không có tâm trạng để quan tâm quá nhiều đến mấy chuyện này nữa, tất cả những thứ thú vị trong cuộc sống dường như cũng đang dần trở nên nhạt nhẽo…
… Bạn đang đọc truyện Thiên đường tại nguồn: http://bimdep.vip/thien-duong/
9h50p, sáng thứ 3, ngày 28/12…
– Vậy ổn không đấy?
– Ổn!
– Thôi hay để tối cũng được mà.
– Không được chiều học xong còn phải đi chơi nữa cơ mà!
– Chẹp…
Sau buổi họp chiến thuật ngày hôm qua thì cả hội đã thống nhất sẽ tổ chức sinh nhật tại nhà Linh vào trưa nay, nên sẽ xin cô cho Linh về sớm một chút để chuẩn bị trước, còn lại sau khi tan học sẽ đến sau. Nhưng lúc này Linh lại đang khá phân vân có nên xin cô nghỉ không, thấy mãi mà không quyết định được con Minh đành mặt dày lao lên trước và tường thuật lại mọi chuyện với cô giáo.
– Ừ được rồi, nay sinh nhật Linh à, vậy thôi Linh cứ về trước chuẩn bị đi cũng được! Mấy cái cô chữa chắc em làm được hết rồi nhỉ?
– Dạ… vâng ạ!
– Vậy cho Linh về sớm 1 tiết, à tiện thể mang cái đề này sang cho cô Như bên lớp tổng hợp giúp cô nhé! Còn mấy đứa khác thì vẫn phải ở lại học! Bài tập thì không chịu làm, chữa cũng không biết đường mà chép vào, rồi mai đi thi nó vào mấy bài này thì đừng có mà…
Để tránh ăn chửi lây Linh đành vội chào cô rồi chuồn ngay ra khỏi lớp, để lại lũ bạn ngơ ngác ở lại không hiểu sao tự nhiên bị mắng xối xả.
Trên đường về, Linh phải quá giang qua lớp tổng hợp của Lâm lz để giúp cô đưa đồ. Vừa bước vào lớp, em bất giác đưa ánh nhìn của mình đi xung quanh một lượt, dù chỉ trong vài giây thôi nhưng có vẻ cũng đủ để em biết rằng “hắn” hôm nay không có mặt ở lớp, chỉ còn những đôi mắt thích thú thèm thuồng của mấy thằng con trai khác dán chặt vào em, y như cái ánh mắt của hắn khi vừa phát hiện ra em ở trong nhà mấy ngày hôm trước…
10h15p…
Linh đã về đến nhà và hiện đang bận bịu với đủ thứ đồ mà tối qua con Hoa đem đến. Nghe nói là đồ mà lớp mua để giúp trang trí tiệc sinh nhật, nào là băng rôn, kim tuyến, nón chóp… đủ các loại đồ linh tinh. Chả hiểu sao bọn nó lại phải quan trọng hóa vấn đề lên như vậy, đáng lẽ chỉ nên tổ chức nho nhỏ thôi, à không, đáng lẽ là ngay từ đầu không nên đồng ý tổ chức sinh nhật ngay tại nhà mình, vầy thì tí nữa xong thu chắc cũng mệt chết…
“Ting toong”, tiếng chuông vang lên kèm theo mấy âm thanh cọc cạch mở khóa cổng.
“Ai vậy nhỉ?” – Linh thầm nghĩ – “Bọn con Hoa đã được về rồi à?”. Em đang lấy đồ trên tầng 2 vội vàng chạy ngay xuống, vừa chạy vừa hô lớn:
– Đây ra rồi đây! Ai đấy? Hoa à?
Vừa xuống tới cửa, bỗng Linh đứng sững lại, ánh mắt dần trở nên ngạc nhiên xen lẫn chút bất ngờ.
– À không là tôi đây!
Lâm lz, trong tay ôm một cái hộp quà lớn bọc kín, vừa mới đẩy cánh cổng ra tức thì và đang đứng gãi đầu gãi tai dưới sân.
Sau một vài giây ngỡ ngàng đứng hình không nói lên lời, Linh vội vàng nhìn đi chỗ khác và không ngần ngại đuổi khách:
– Đến làm gì? Có ai mời à?
– Phải đến chứ! Hôm trước tôi chả hứa là sinh nhật sẽ tặng bà cái laptop còn gì!
Vừa nói hắn vừa giơ hộp quà của mình lên, biểu thị bên trong là cái máy tính mà mình đã hứa. Xong không đợi Linh mời, Lâm lz tự tiện tọt ngay vào nhà trước sự ngại ngùng của Linh…
– Chà! Bà trang trí cũng đẹp phết đấy nhỉ…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro