Thế giới tối tăm

Phần 42

2023-08-07 05:40:00

Phần 42: Ân oán giang hồ
Bị gần 20 thanh niên cao to xăm trổ nhưng mặt Tuấn chẳng biến sắc, hắn bẻ khớp vai một cách bình thản đến đáng sợ.

Đám thanh niên mặc dù thấy Tuấn dễ dàng chế ngự Mạnh Gà nhưng dù sao đó cũng là 1 đấu 1, giờ thì số lượng áp đảo chẳng lẽ lại sợ.

“Đánh đi… con mẹ tụi mày đứng đó ăn cặc!” Mạnh Gà bị đạp bẹp dưới đất, mồm méo đi mà nói.

Trong đám thanh niên có 2 thằng lao lên đầu tiên, chưa kịp làm gì thì đã bị ăn 2 cú đấm bay ra xa. Thấy thế cả đám lao vào, Tuấn nhún chân nhảy lên đạp vào đầu một thằng để thoát khỏi đám đông.

Tuấn tiếp đất rồi chạy về phía Văn Veo đang khóa cổ Long. Văn Veo thấy thế thì quát lên chửi đám đàn em vô dụng. Tuấn như hung thần tiến đến vung chân tung một cú đá, Văn Veo may mắn né được.

Tuấn tiếp tục tung một cú đá, lần này Văn Veo không may mắn nữa, lập tức văng sang một bên.

Hắn chỉ vừa đứng dậy chuẩn bị tư thế chiến đấu thì Tuấn đã lù lù đứng trước mặt rồi tung một cú đấm thẳng vào bụng khiến Văn Vẹo mặt tái mét gập người xuống, phun toàn bộ bữa tối ra ngoài.

“Con mẹ nó… khụ!” Văn Veo thầm chửi thề, từ bé đến giờ hắn chưa gặp ai có cú đấm mạnh như vậy, hắn còn tưởng nội tạng mình chạy loạn trong khoang bụng khi dính cú đấm này.

Tuấn bồi thêm một cú đấm vào mặt của Văn Veo khiến hắn lăn đùng ra đất, lúc này đám đàn em mới từ bên kia chạy sang.

“Giết nó!” Gần 20 thanh niên đứa nào cũng hừng hực khí thế lao lên.

Tuấn thản nhiên đến lạ, hắn lấy đà rồi phóng về phía trước sau đó đột ngột dừng lại. Hai tên thanh niên tung đấm về phía Tuấn nhưng hắn né được, Tuấn bước lùi về phía sau khi chân của một kẻ khác đá từ bên trái tới, hắn nghiêng đầu né đi cú đấm từ phía sau, tiếp tục xoay người né thêm 2 cú đấm từ hai hướng khác.

Cảm giác như một người lớn đang chơi đùa với đám nhóc lên 3 vậy, mặc dù đám kia đấm đá túi bụi nhưng không thể chạm vào Tuấn.

Sau một lúc vờn đối thủ chán chê, Tuấn mới co chân đá bay cùng lúc 2 tên giang hồ, ánh mắt hắn trở nên âm trầm. Trong người đã có sẵn chuyện không vui, lại vớ ngay đám lâu la này để xả giận.

Tuấn tung đấm hạ gục ngay một thằng đang tính đánh lén mình, sau đó kẹp cổ một thằng rồi tát vào mặt khiến cho tên kia kêu oai oái.

Binh…

Bốp…

Bụp…

Sau khoảng 2 phút thì tất cả đã nằm đo đất, không thằng nào có thể ngóc lên được. Còn Tuấn đứng đó hiên ngang bỏ tay túi quần, không một vết xước.

Long thấy Tuấn ao trình tất cả thì không khỏi thán phục, hắn mong tầm vài tháng nữa mình cũng sẽ đạt đến trình độ cao thủ như vậy.

Tuấn tiến đến trước mặt Veo Veo, lúc này Văn Veo đứng ngây như tượng đá, gương mặt sợ hãi tột cùng nhìn thiếu niên trước mặt như ác quỷ địa ngục.

“Đừng đánh tao… tao đầu hàng!” Văn Veo đưa tay lên che đầu khổ sở cầu xin.

Tuấn cũng không định đánh, thấy thế thì tỏ ra chán ghét rồi giao mọi việc cho Long xử lý nốt.

Long xắn tay áo lên, gọi Mạnh Gà và Văn Veo ra đứng một chỗ rồi tát cho mỗi thằng vài cái.

“Sao hả, tính xử luôn cả tao à?” Long vừa tát vừa hỏi.

Hai thằng Văn Veo và Mạnh Gà đường đường là đại ca một xã, nay đứng im cho người khác tát quả thực không để đâu hết nhục, nhất là khi có đàn em ở xung quanh.

Nhưng biết làm sao giờ, vì nếu hai bọn hắn bật thì rất có thể sẽ no đòn khi Tuấn vẫn đứng xỏ tay túi quần phía sau Long.

“Câm như hến vậy? Ban nãy cắn tao kinh lắm mà… đánh không lại tao định chơi bẩn hả thằng có?” Long vừa nói vừa vỗ vỗ lên mặt của Mạnh Gà nói.

Mạnh Gà tức giận đến đỏ mặt nhưng không dám làm gì, trong lòng hắn thầm chửi cả nhà Long.

“Sao? Muốn đánh lại trận nữa không?” Long hỏi.

Mạnh Gà không đáp, Văn Veo cũng ngậm miệng như thóc thối. Long nhếch mép cười khinh bỉ, ban nãy hắn đã áp đảo Mạnh Gà, nếu không bị chơi bẩn thì hắn đã chiến thắng rồi.

“Bây giờ hai thằng mày nói xem… tao đã đủ để làm đại ca chưa?” Long trợn mắt lên nhìn Mạnh Gà và Văn Veo hỏi.

Mạnh Gà nhăn mặt định nói gì đó nhưng Văn Veo đã ngăn lại, sau đó Văn Veo lên tiếng: “Được rồi… bọn tao phục.”

“Còn mày?” Long nhận được câu trả lời thì hài lòng nhìn sang Mạnh Gà.

Mạnh Gà cắn răng nói: “Tao phục!”

Tuấn tiến đến phía hai thằng đàn em của Mạnh Gà vẫn đang giữ cô gái, hai tên kia sợ quá liền thả cô gái ra.

Cô gái cũng đã lấy lại bình tĩnh sau khi chứng kiến một mình Tuấn đánh với 20 người.

Long đứng trước mọi người mà nói: “Từ giờ trở đi… tao sẽ làm đại ca của cả cái huyện này… tao không còn là Long đơn thuần nữa… hãy gọi tao là Long Bi.”

Đàn em của Long thì vỗ tay ầm ầm, còn những thằng khác thì vỗ tay như đói cơm.

Long nói tiếp: “Từ giờ trở đi, tao sẽ xóa bỏ luật cũ và ra luật mới.”

Nghe có luật mới, cả đám nháo nhào lên. Mặt của Mạnh Gà và Văn Veo xám xịt lại vì tức giận.

“Kể từ nay, sẽ có thêm một ghế cao hơn đại ca do tao nắm giữ… cái ghế này không có tên cố định, ai ngồi vào cái ghế này thì lấy tên người đó làm chức vụ.” Long nói to và rõ ràng để cho mấy thằng muốn giả điếc vẫn phải nghe rõ.

“Long Bi… Long Bi… Long Bi!” Đàn em của Long vô vang danh xưng mới của đại ca. Dần dần cả đám cùng hô vang cái tên Long Bi.

Cô gái nãy giờ đứng một bên, thấy Long ra dáng thì thầm nghĩ gì đó về chồng mình. Sau đó nàng tiến lên đứng bên cạnh Long rồi nói: “Chúc mừng cậu bước lên tầm cao mới, hai đại ca kia đã đồng ý thì tôi là người thay mặt chồng tôi đương nhiên sẽ đồng ý… nhưng những người đắc tội với tôi thì cũng nên dạy cho một bài học.”

Vừa nói cô gái vừa híp cặp mắt xinh đẹp lại, nhìn về phía Mạnh Gà và Văn Veo. Nàng là vợ của một đại ca giang hồ, lại bị bọn đàn em của gã đại ca khác khống chế. Cũng may hôm nay là Long giành thế áp đảo chứ nếu để Mạnh Gà và Văn Veo giết chết Long thì không biết nàng sẽ ra sao.

Long hiểu người đẹp muốn gì, hắn cười rồi nói: “Bà chị yên tâm, Long Bi này sẽ khiến chị không phải chịu thiệt thòi.”

Cô gái mỉm cười, tiến đến bên Tuấn rồi đặt bàn tay mềm mại lên vai khiến Tuấn rùng cả mình, mùi nước hoa thơm tho lan vào mũi khiến Tuấn ngất ngây, người gì đâu mà thơm như múi mít. Nàng hơi cúi xuống khoe ra khe ngực no tròn ẩn hiện hấp dẫn, sau đó vẫy tay chào mọi người và về trước.

Tuấn và Long cũng không ở lại đây lâu, trước khi rời đi Long nói với Mạnh Gà và Văn Veo: “Chúng mày nhắc bọn kia, nếu có thằng nào không phục thì hẹn tao ở đây tao lúc nào cũng tiếp đón.”

… Bạn đang đọc truyện Thế giới tối tăm tại nguồn: http://bimdep.vip/the-gioi-toi-tam/

3 ngày sau…

Tại quán nước Bụi Phố thị trấn Thanh Miện, có hai người đang ngồi nói về tin tức nóng hổi nhất hôm nay.

“Biết tin gì chưa?”

“Tin nóng đúng không? Ai chả biết?”

“Ngon… thế kể đi!”

“Kể gì?”

“Thì kể tin nóng đó!”

“Tao không biết.”

“Vãi cặc… Đại ca Thường Thính đăng xuất rồi!”

“Vãi, nó chơi game gì mà đăng xuất?”

“Tao nhịn mày hơi lâu rồi đấy… Thường Thính chết rồi, sốc thuốc trong quán karaoke.”

“Tưởng bị làm sao, chứ sốc thuốc mà chết thì tao đéo thương… con mẹ nó người ta tai nạn giao thông, bạo bệnh, đột quỵ thì tao còn thấy xót chứ mấy thằng nghiện ngập rồi chơi đá thì chết con mẹ nó vợi đi cho đỡ tốn đất.”

“Mày ác mồm quá vậy, mà kể cũng tiếc nhỉ… nhà thì giàu, vợ thì ngon thôi rồi mới cưới có mấy năm.”

Nhắc đến gái, hai thằng liền thay đổi thái độ.

“Ừ công nhận… mẹ nó vợ Thường Thính tên Loan nhỉ, gái một con trông mòn con mắt, vừa xinh vừa múp, cỡ đó mà là vợ tao thì tao trói trên giường địt 24/24.”

“Câm mồm… yếu sinh lý như mày lấy vợ đẹp phí ra.”

“Yếu ông già mày… đưa vợ mày đây xem bố có cho rên như cave không!”

“Adu thằng chó hôm nay tao phải xiên chết mày.”

… Bạn đang đọc truyện Thế giới tối tăm tại nguồn: http://bimdep.vip/the-gioi-toi-tam/

Loan giật mình tỉnh lại trong một căn phòng nhỏ xa lạ, nàng sờ vội lên cơ thể rồi thở phào vì quần bò và áo sơ mi vẫn còn mặc trên người.

“Bà chị sao rồi?”

Loan giật mình, trong phòng không chỉ có nàng mà còn có cả Long và thiếu niên giỏi võ nàng gặp mấy ngày trước.

Loan có chút hốt hoảng hỏi: “Hai người?”

Long đáp: “Vô tình đi ngang qua cứu được bà chị, chị còn nhớ gì không?”

Loan nghe vậy thì bật khóc nức nở, nàng nhớ lại đêm hôm qua… đêm kinh hoàng nhất cuộc đời.

21h30 trong căn nhà 3 tầng khang trang rộng rãi, Loan vừa cho đứa con trai 3 tuổi đi ngủ và chờ chồng về.

Loan và Thường Thính lấy nhau được 4 năm, nàng là gái quê lên phố lập nghiệp sau đó quen và lấy chồng hiện tại. Biết chồng mình là một tay giang hồ nhưng vì hắn ta có tiền có địa vị nên Loan cũng tặc lưỡi bỏ qua, chỉ cần nàng bỏ qua vài thứ là có thể sống trong nhung lụa hết phần đời về sau.

Vì là đại ca xã hội nên Loan không thể ngăn chồng tham gia những bữa nhậu, những lần đi hát hò, thậm chí là vào nhà nghỉ với gái.

Trong lúc đang săn hàng giảm giá trên mạng thì Loan nhận được tin nhắn từ chồng nàng.

“Em à… tới quán karaoke Gà Mái Tơ đón anh nhé! Tầng 2 phòng vip 3.”

Loan cau mày thầm mắng: “Lại say khướt mới nhớ tới con này.”

Miệng thì càu nhàu vậy thôi chứ Loan vẫn thay đồ rồi lái xe đến đón chồng. Rất nhanh nàng đã tới nơi, nhưng khi nàng muốn vào phòng vip 3 thì có gã nhân viên ra ngăn lại.

“Chị ơi phòng này không vào được!”

“Tôi là vợ của anh Thường, tôi đến đón chồng tôi… anh ấy nói anh ấy ở trong phòng này.”

“Dạ chị ơi anh Thường không có trong đây đâu ạ.”

Loan thấy có điều hơi lạ, nàng liền lấy điện thoại gọi cho chồng nhưng không có ai bắt máy. Bực mình Loan gạt nhân viên ra rồi mở cửa phòng hát.

Nàng đứng chết lặng, hai mắt trợn lên kinh hoàng, cảnh tượng kinh khủng đập vào mắt khiến Loan không biết phải làm gì trong vài giây.

Trong phòng hát, tiếng nhạc xập xình cùng ánh sáng chớp giật nhấp nháy cực kỳ phiêu, Thường Thính nằm bất động trên bàn, cơ thể không còn mảnh vải che thân, cặc dựng đứng và thâm đen, hai mắt trợn lên miệng sùi bọt mép, cả cơ thể tím tái nhìn vô cùng kinh dị.

Loan lấy tay che miệng, đôi mắt lập tức đỏ lên vì nước mắt. Còn chưa kịp bước vào trong đã bị một vật gì đó cứng đập vào đầu và bất tỉnh.

Khi Loan tỉnh lại thấy bản thân đang bị trói ngồi ở một căn phòng khá tối, xung quanh toàn là đồ đạc ngổn ngang.

Loan tỉnh lại thì lại khóc, hình ảnh chồng chết trợn mắt vẫn y nguyên trong đầu nàng. Nàng nấc lên từng tiếng nghẹn ngào, mặc dù đến với chồng vì tiền nhưng sau thời gian chung sống ít nhiều cũng nảy sinh tình cảm.

Trong lúc Loan đang khóc thì có tiếng người bên ngoài, lúc này nàng mới nhận ra cách cửa trước mặt chỉ đang đóng chứ không khóa, còn hở ra một chút giúp nàng nhìn được phần nào tình hình bên ngoài.

“Con kia sao rồi?”

“Con nào?”

“Thì con Loan vợ thằng Thường Thính ấy.”

“Vãi… mày dám gọi vợ và đại ca như vậy à?”

“Sợ lồn gì… mình đàn em đại ca Mạnh Gà mà, chưa kể thằng Thường Thính chết rồi, con kia giờ khác gì đĩ đâu mà… không được đại ca nào nhìn trúng là xác định đi làm đĩ thôi… mà chưa kể nó còn phát hiện chồng nó chết ở đây, nếu để nó xổng ra ngoài đi báo công an thì cả đám đi bóc lịch.”

“Ừ… thế bây giờ xử lý nó thế nào?”

“Đại ca vừa bảo tao, giết nó rồi bộc đá vào vứt xuống sông cho cá rỉa… nhưng tao thấy đẹp vậy mà giết thì uổng quá.”

“Thế mày tính làm gì… hay là đem tới nhà tao đi, nhà tao có vườn cây rộng vãi lồn lại ít người bén mảng tới, đem nó về đây để anh em mình xả.”

“Ý kiến hay, nhưng mà đợi tao đi làm việc đã.”

“Ok…”

Loan nghe hết cuộc đối thoại, nàng sợ hãi đến nín thở. Qua cách nói chuyện của hai người đàn ông vừa rồi thì nàng nghĩ cái chết của chồng nàng ít nhiều có liên quan đến bọn này và đặc biệt bọn này còn tự nhận là đàn em của Mạnh Gà, Mạnh Gà rất có thể là kẻ đứng sau.

Loan khóc nức nở, vừa khóc vừa tìm thứ gì đó có thể giúp mình thoát khỏi đây. Nàng không muốn trở thành xác chết dưới đáy sông, cũng không muốn làm bồn chứa tinh cho hai kẻ vừa rồi.

“Tỉnh táo đi… mày là vợ của đại ca giang hồ cơ mà… bây giờ không phải lúc yếu đuối… còn con mày đang ở nhà chờ mày về.”

Loan tự trấn an mình, một lúc sau nàng đã bình tĩnh trở lại. Vì đây là nhà kho nên chẳng khó khăn gì để nàng tìm được một vật có thể cắt dây dừng.

Loan dùng chân khều chiếc hộp đựng cưa ở trước mặt. Nếu là một người phụ nữ khác chắc chẳng làm được nhưng Loan tập yoga nên cơ thể khá dẻo dai, nàng xoạc chân ra để khều chiếc hộp và đã thành công.

Loay hoay một lúc thì Loan đã đưa được chiếc cưa ra sau lưng. Giờ chỉ còn cầm nó lên và cắt thôi, nhưng mà tay Loan đang bị trói, nàng phải nằm nghiêng để tay nhặt được chiếc cưa lên.

Khoảng 10 phút sau…

Gã đàn ông ban nãy quay lại, không thấy người kia đâu bèn tặc lưỡi: “Thôi vậy để mình húp trước, sau đó đem về nhà mình cho thằng kia hưởng sau.”

Gã ta cười xấu xa, sau đó mở cửa nhà kho. Vẻ mặt hớn hở vụt tắt khi không thấy ai trong nhà kho, đoạn dây thừng trói người cũng đã bị cắt đứt.

Gã ta tiến vào để kiểm tra, nhìn thấy chiếc cứ tay và một vũng máu nhỏ.

“Con mẹ nó… con đĩ kia cắt dây trốn rồi!”

Gã ta móc điện thoại ra tính gọi cho đồng bọn thì từ phía sau, Loan xuất hiện với cây búa trên tay và nện xuống thẳng vào đầu của gã.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thế giới tối tăm

Số ký tự: 0