Thế giới tối tăm

Phần 21

2023-08-07 05:40:00

Phần 21: Sắp tết rồi
“Thằng nhóc sao rồi?” Lão Đại lo lắng đi tới phòng y tế, thấy thầy Ba và Tứ Muội đang đứng ngoài chờ đợi thì hỏi.

“Khá là xấu… vết thương lớn cộng với mất nhiều máu.” Thầy Ba đáp.

Lão Đại tỏ ra khá lo lắng, hắn nói: “Bằng mọi giá phải cứu được thằng nhóc, nó đã đánh một trận rất hay… làm bẽ mặt ông Bạch trước mọi người… kiếm được 1 số tiền lớn cho võ đài… đêm nay nó là người hùng nên không thể để nó xảy ra chuyện gì.”

… Bạn đang đọc truyện Thế giới tối tăm tại nguồn: http://bimdep.vip/the-gioi-toi-tam/

3 ngày sau…

Lão Đại đang ngồi trong phòng làm việc thì đàn em chạy vào gọi: “Lão Đại… Kẻ Hủy Diệt à nhầm nhóc Tuấn tỉnh lại rồi!”

Lão Đại giật mình sau đó cười toét cả mồm: “Cái lồn gì? Nó tỉnh rồi ư… haha mau đi.”

Lão Đại chạy một mạch đến phòng y tế, thương tích trên võ đài đều được chữa trị tại phòng y tế vì nếu đem đến bệnh viện sẽ có nhiều việc không hay xảy ra.

Thầy Ba và Tứ Muội cũng có mặt ở đó từ trước, lúc này Tuấn đang nằm trên giường bệnh toàn bộ phần ngực được băng bó, phần băng y tế bị máu thấm đỏ. Gương mặt hốc hác đi đôi chút, hắn đang nhìn mọi người.

Lão Đại gạt thầy Ba ra để nhìn Tuấn, vị công thần của Cuồng Phong đêm đó.

“Nhóc con tỉnh lại rồi… haha tốt lắm! Nghe thấy ta nói gì không?” Lão Đại hỏi.

Tuấn đáp: “Em có điếc đâu!”

Lão Đại bật cười: “Haha thế thì tốt rồi, nhóc nghỉ ngơi cho khỏe đi đợi rời khỏi giường được thì anh sẽ khao nhóc một bữa.”

“Cảm ơn Lão Đại!” Tuấn gật đầu.

Sau đó Lão Đại nán lại một chút rồi gọi thầy Ba ra nói chuyện riêng gì đó.

Khi này chỉ còn lại Tứ Muội và Tuấn, Tứ Muội đã rất lo lắng và cầu mong cho Tuấn bình an, nay thấy hắn đã tỉnh lại thì mừng muốn rớt nước mắt.

“Em phải mau khỏe lên đó!” Tứ Muội nói.

Tuấn còn nhớ lời của Tứ Muội nói rằng khi hắn chiến thắng sẽ khao hắn một bữa: “Chị còn nhớ chị hứa gì không?”

Tứ Muội đáp: “Nhớ chứ… em cứ khỏe đi rồi chị sẽ chiêu đãi em.”

“Hihi em sắp rồi… mà cái thằng Sư Tử Vàng nó còn nằm đây không chị?” Tuấn chợt nhớ ra gì đó bèn hỏi.

Tứ Muội đáp: “Về rồi…”

“Mà em cũng biết về mình đồng da sắt và biết cách khắc chế nó sao?” Tứ Muội hỏi.

“Em không… chỉ là khi lúc đánh nhau thằng đó tung đấm có cú mạnh cú nhẹ, theo lực tay của nó thì không hề có cú nào là nương tay cả. Mà cú đấm mạnh và cứng hầu như phải cách một khoảng thời gian mới xuất hiện nên em đoán nó chưa thành thục kỹ năng này.” Tuấn đáp.

Tứ Muội gật gù: “Nếu như là người nhiều kinh nghiệm phát hiện ra thì không lạ, nhưng em phát hiện ra thì đáng khen đấy… rất có tiềm năng!”

Mặc dù Tuấn có tốc độ hồi phục nhanh gấp mấy lần người thường cộng thuốc mà thầy Ba đưa cho nhưng vẫn phải nằm cả tuần mới có thể đứng dậy đi lại.

Khi Tuấn quay trở lại được mọi người hết lời khen ngợi, đặc biệt là các võ sĩ khác đã xem hắn như một thành viên của Cuồng Phong.

Đại Bàng Đen cũng đã có thể rời khỏi giường nhưng vẫn phải hạn chế đi lại.

Thời gian này Tứ Muội luôn ở cạnh Tuấn, đưa hắn đi gặp một số người hắn nên gặp và hơn hết là thực hiện lời hứa đã nói.

Một buổi tối nọ, Tuấn được Tứ Muội dẫn đi ăn tại một quán ốc vỉa hè nổi tiếng ngon. Đừng nghĩ đó là quán vỉa hè mà xem thường, 10 bàn nhưng lúc nào cũng chật ních khách nhất là buổi tối.

“Cho chị 1 ốc sốt bơ tỏi, 1 ốc hấp sả, 1 đĩa xoài, 2 đĩa chân gà rút xương ngâm, 2 chai rượu.” Tứ Muội gọi món với bé nhân viên phục phụ.

“Dạ dạ anh chị đợi chút ạ.” Bé nhân viên nói sau đó đi lấy đồ.

Khoảng 5 phút sau đồ đã lên đầy đủ, Tứ Muội vừa rót rượu vừa nói: “Hôm nay chị sẽ dạy em uống rượu, thấy quán này được chứ?”

Tuấn gật đầu: “Nhìn đồ ăn là thấy hấp dẫn rồi ạ.”

“Mấy cái nhà hàng nhìn hình thức thôi chứ đồ ăn thì sao ngon bằng những quán vỉa hè như vậy được… hihi!” Tứ Muội cầm ly rượu lên sau đó đưa cho Tuấn.

Tuấn nhận ly rượu, mặc dù đã được Chiến cùng hội đào tập cho nhiều nhưng tửu lượng của hắn vẫn không khá lên là bao.

“Dạ đúng!” Tuấn đáp, đối với Tuấn mà nói thì chỗ này đã là sang trọng rồi chứ mơ tưởng gì tới nhà hàng đắt tiền.

“Chúc mừng em đã giành chiến thắng, nhờ em mà Cuồng Phong không bị mất mặt trước ông Bạch.” Tứ Muội cầm ly rượu của mình lên khách sáo nói.

“Có gì đâu ạ… cũng nhờ chị và mọi người giúp đỡ cả!” Tuấn khiêm tốn gãi đầu.

Cả hai uống cạn ly rượu, may mà rượu ở đây khá nhẹ nên Tuấn có thể uống được. Món ốc ở đây cũng ngon, Tuấn cầm một con ốc lên lấy tăm xiên vào rồi rút nó ra khỏi vỏ sau đó chấm vào bát nước chấm pha theo công thức của quán rồi bỏ vào miệng nhai ngon lành.

Món chân gà ngâm sả quất cũng ngon, bỏ vào miệng nhai giòn giòn với vị chua mặn đủ vừa, thêm chút mùi sả làm cho hương vị hấp dẫn hơn. Tuấn có vẻ đam mê món chân gà rút xương này nên hắn ăn khá nhiều. Thấy vậy Tứ Muội gọi thêm 1 đĩa nữa làm Tuấn nhận ra mình đã hơi quá nên gã đầu xấu hổ.

“Cứ ăn cho thỏa thích đi… chị bao mà!” Tứ Muội mỉm cười nói, nhìn cậu nhóc chỉ 15 tuổi với gương mặt điển trai non nớt này nàng không nghĩ rằng hắn ta vừa phải trải qua một trận đấu khốc liệt mà cho dù là người lớn cũng không thể chịu được.

Nhìn Tuấn lại làm Tứ Muội nhớ tới anh Ba hồi trẻ, từ ánh mắt tới điệu cười, sự ngây thơ và cả sự thật thà trong lời nói.

Cả hai ăn uống vui vẻ, sau khi đã uống hết gần 2 chai rượu thì Tứ Muội bắt đầu ngà ngà say, nàng cũng tâm sự về cuộc đời nhiều hơn lúc tỉnh.

“Em có bạn gái chưa… à chị quên mất em mới có 15 tuổi thôi chắc chưa có hihi…” Tứ Muội hai má đỏ như trái đào, đôi mắt đẹp có chút mơ màng nhìn Tuấn và hỏi sau đó lại tự trả lời và cười nhìn vô cùng đáng yêu.

Tuấn lần đầu biết được thế nào gọi là đáng yêu, mặc dù hắn đã tiếp xúc với những cô gái khác nhưng hầu hết toàn là gái ngành và họ đã trải đời… cái sự trải đời bằng việc lấy lỗ làm lãi ấy khiến sự đáng yêu của họ mất đi. Tuấn không thể tìm thấy sự đáng yêu này từ Thảo hay những cô gái ngành trẻ như Bích, Huệ, Phương.

Tâm thì dù sao cũng không quá thân thiết nên hắn cũng không được dịp nhìn sự đáng yêu của nàng.

Thấy Tuấn cứ nhìn mình, Tứ Muội chợt cau mày rồi nói: “Sao em không ăn mà cứ nhìn chị, nào ăn đi chị thấy em thích món chân gà này đó.”

Tứ Muội đứng dậy đi sang ngồi cạnh Tuấn, đồng thời dùng tay bốc chân gà trong đĩa đưa lên trước mặt hắn. Cái điệu bộ như cô bạn gái đút đồ ăn cho người yêu.

Tuấn thấy thích thích liền há miệng, Tứ Muội cười rồi đút chân gà vào miệng hắn. Nàng rút tay ra sau đó không dùng khăn giấy lau mà cho ngón tay vào miệng mút làm Tuấn bất ngờ.

“Sao… chị đút cho có ngon không?” Tứ Muội vừa mút ngón tay vừa hỏi Tuấn, nhìn cái môi đỏ chu ra mút lấy ngón tay búp măng dính đầy nước quất mà Tuấn cảm thấy tim mình đập thình thịch.

“Ngon… ngon lắm!” Tuấn đáp, tim hắn đập loạn nhịp, lần đầu có cảm giác này đối với một người con gái.

Tứ Muội không biết trong lòng Tuấn nghĩ gì, nàng xem hắn như cậu em trai mà ôm lấy tay hắn rồi ngả vào vai hắn chu môi nói: “Lâu rồi chị mới thấy vui vẻ như hôm nay, được đi chơi cùng người chị yêu quý… em có thấy vậy không?”

Tứ Muội hôm nay mặc chiếc quần bò rách gối bó sát để khoe đôi chân dài cùng bờ mông cong săn chắc gợi cảm, nàng mặc chiếc áo khoác da đen bên ngoài, bên trong là chiếc áo phông bó sát trễ cổ ẩn hiện khe ngực sâu hun hút.

Cơ thể hấp dẫn đang áp sát, mùi hương tỏa ra từ Tứ Muội khiến trong lòng Tuấn nóng ran. Tuấn muốn đưa tay sờ soạng một chút lên cơ thể này nhưng hắn lại sợ bị Tứ Muội cho ăn đấm nên không dám, hắn chỉ lựa lời mà đáp lại nàng: “Vâng em cũng rất vui khi được đi chơi cùng chị.”

“Ở đây chán rồi… tụi mình ra công viên đi.” Tứ Muội chợt nói.

Ngồi đây lâu cũng không còn gì vui, Tuấn gật đầu sau đó thanh toán tiền rồi cùng Tứ Muội tới công viên gần đó để hóng mát.

Hai người ngồi ghế đá, Tứ Muội vì say nên tựa vào vai Tuấn nhắm mắt nhưng không ngủ, nàng chỉ đang tìm chỗ nào có thể dựa vào.

“Lâu rồi chị không làm như này với ai, cảm giác thật là thoải mái.” Tứ Muội nói.

Tuấn đáp: “Chị cứ thoải mái đi, em không để ý đâu ạ.”

Tứ Muội mỉm cười: “Em hơi dễ dãi đấy, sau này chắc người yêu của em sẽ buồn lắm.”

Tuấn cười khổ: “Sao ạ?”

“Con gái mà… chỉ thích người yêu mình đối xử đặc biệt với mình thôi!” Tứ Muội đáp.

Tuấn nhận ra Tứ Muội không say như vẻ bề ngoài nàng thể hiện, nàng vẫn còn khá tỉnh táo để nói ra những lời này.

“Quan hệ giữa chúng ta cũng xem là tốt nên em mới cho chị làm vậy… nếu là cô gái khác chắc không đâu.” Tuấn nhìn về phía mặt hồ tĩnh lặng phía trước hồi nói.

“Cảm ơn em!” Tứ Muội nhỏ giọng đáp, khóe mắt chảy ra giọt lệ trong veo mà Tuấn không biết.

Cả hai ngồi đó khoảng 15 phút thì Tứ Muội đòi về. Đấu trường ngầm dưới lòng đất chỉ là nơi để tập luyện và thi đấu chứ thực ra Tứ Muội ở tại một căn nhà thuê cách đó không xa.

Tuấn đèo tứ Muội về, đưa nàng vào tận giường. Tứ Muội lúc này tự biết cởi giày, định cởi áo ra thì được Tuấn ngăn lại sau đó hắn đắp chăn cho nàng.

Sau khi xác định Tứ Muội đã ngủ thì hắn đóng cửa cẩn thận rồi ra về.

Khi nghe tiếng đóng cửa Tứ Muội liền mở mắt rồi cười mỉm: “Nhóc con khá đấy! Không bị chị dụ.”

Tuấn đi bộ trên đường phố, rượu hôm nay không đủ đô làm hắn say. Hắn vừa đi vừa nhớ lại những lời thầy Ba từng chỉ dạy: “Nếu có dịp đi nhậu cùng con gái, khi cô ấy say sẽ có 2 trường hợp đó là say thật và say giả.”

“Trường hợp 1 say thật thì không thể xảy ra vì con gái rất giữ mình, trường hợp 2 là giả vờ say khi cô gái đó có ý với mình, muốn giả say để mình quan tâm, đưa về hoặc đưa đi nhà nghỉ… nhóc con nên cẩn thận đừng dễ bị lừa, ai là gà ai là đậu xanh còn chưa biết đâu.”

Tuấn có hơi thắc mắc: “Trường hợp 2 thì mình làm sao hả thầy? Lao vào chén luôn à?”

Thầy Ba đáp: “Trường hợp 2 lại có 2 trường hợp, cô gái đó thực sự muốn nhóc làm tình với mình để khiến mối quan hệ tiến xa hơn… hoặc đó chỉ là phép thử. Còn tùy vào người con gái đó thế nào, nếu như nhóc cảm thấy cô gái đó là người dễ dãi, người mà đàn ông nào cũng động vào được thì nhóc có thể làm tình ngay lúc đó… còn nếu cô gái đó là người khó gần, mạnh mẽ hoặc là người hướng nội thì nhóc nên thể hiện sự tử tế… sự tử tế của nhóc sẽ được cô gái đó ghi nhận.”

Tuấn tuy rằng lúc đó cũng muốn có được Tứ Muội nhưng hắn đã chọn sự tử tế, dù sao thì người con gái như Tứ Muội xứng đáng nhận được điều đó.

Tuấn cũng đã tự trách mình ngu không nhân cơ hội đó húp luôn nàng, nghĩ tới cảnh hắn rúc đầu vào khe vú của nàng thôi đã cứng rồi nhưng hắn nghĩ tới hậu quả sau đó có thể xảy ra, hắn không muốn bị tứ muội cho ăn đấm.

Thử thách thứ 2 đã hoàn thành, Tuấn nhân lúc này gọi điện cho thầy Ba.

“Alo!”

“Em đưa Tứ Muội về nhà rồi.”

“Ừ.”

“Thử thách thứ 2 đã xong rồi… tiếp theo là gì ạ?”

“Cái đó để sau đi… tạm thời cho nhóc nghỉ 2 tuần về ăn tết, sau đó ta sẽ thông báo cho nhóc sau.”

“Vâng.”

Vì mải lo nghĩ nhiều chuyện mà Tuấn quên mất hôm nay đã là 27 tết, ngoài phố rực rỡ lung linh những bóng đèn nháy đủ sắc màu.

Hắn nhớ mẹ và em gái, giá như bây giờ được đoàn tụ với họ. Quả thực xét theo quan hệ gia đình thì bây giờ Tuấn chẳng còn nơi nào để về, nhưng xét theo khía cạnh khác thì hắn còn một nơi đó là nhà Chiến.

Bây giờ là khoảng 22h, Tuấn bắt taxi về làng. Giờ thông thuộc đường đi nên hắn biết nơi mình rèn luyện và nhà mình là cùng một tỉnh, chỉ mất 30 phút đi taxi Tuấn đã về đến cổng làng.

Hắn đi bộ về trên con đường làng lập lòe ánh đèn nháy, đâu đó trong những căn nhà hai bên đường vẫn còn vang lên tiếng cười nói rôm rả của các thành viên trong gia đình, sự hân hoan khi gia đình đoàn tụ trong tiết trời đông se lạnh không khí tết đang tràn về mọi ngóc ngách.

Tuy nhiên, con đường vắng vẻ lập lòe ánh đèn không chỉ có mình hắn, ngoài vài chiếc xe máy thỉnh thoảng lướt qua thì phía trước cách Tuấn khoảng 100 mét đang có một nhóm người to tiếng với nhau.

Tuy ở xa nhưng thính giác của Tuấn đủ để nghe được họ cãi vã gì.

Có khoảng 7, 8 thanh niên đang trêu ghẹo hai cô gái trẻ. Tuấn tiến thêm gần thì nhận ra giọng nói của cô gái, dáng người ấy không ai khác chính là Thảo còn cô gái đi bên cạnh là Bích.

“Hai cô em đi đâu thế này, có muốn chơi với bọn anh chút không?” Đám thanh niên chặn đường đi của Thảo và Bích rồi trêu ghẹo.

“Tránh ra…” Thảo tức giận trước sự nhây của đám thanh niên này. Bích thì có vẻ hơi sợ và đang nép phía sau Thảo.

“Hai em nhìn quen lắm… có phải là đào của nhà thằng Chiến đúng không? Nó đi đâu cả nửa tháng nay mà bọn anh chẳng thấy.” Một trong đám thanh niên lên tiếng hỏi.

“Anh Chiến đi có việc nhưng chắc sắp về rồi, các người hỏi làm gì!” Thảo đề phòng nói.

“Haha hỏi để biết mà tới chơi các em chứ còn gì, nghe anh nói này nó sẽ không về nữa đâu nên các em cứ vui vẻ mà kinh doanh tiếp… nào nào không nói nhiều nữa mau vào trong ngõ kia phục vụ bọn anh bọn anh trả hai em 1 triệu”

“Không… bọn tôi không tiếp các người!”

“Ủa… làm đĩ mà chê khách?”

Đám thanh niên này nhất quyết không cho Thảo và Bích rời đi, bọn họ đã nhận được thông tin từ một người có vẻ là kẻ thù của Chiến nên mới tới đây để quấy rối những em đào trong khi Chiến không có nhà.

Nhưng thật không may cho đám thanh niên này vì hôm nay ra ngoài không chọn giờ đẹp, bởi có lẽ đây sẽ là lần cuối bọn họ dám tới gây sự với đào của Chiến và đặc biệt là Thảo.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thế giới tối tăm

Số ký tự: 0