Phần 12
2023-08-07 05:40:00
Lại một tháng nữa trôi qua, Tuấn vừa kết thúc buổi tập luyện cùng với thầy Ba. Cả hai ngồi nghỉ trên sàn boxing uống nước, Tuấn lấy khăn lau mồ hôi còn đang nhễ nhại trên mặt rồi nói: “Thầy, chúng ta lại đi thực chiến được không?”
Đã lâu rồi Tuấn không được đưa đi thực chiến, hắn cảm thấy bản thân giờ đã khác so với 2 tháng trước. Hắn muốn thử xem bản thân có thể xử lý được mà không cần nhờ tới thầy hay không.
“Máu gớm nhỉ, vừa hay nhóc đòi đi thì thầy nói luôn việc này.” Thầy Ba lên tiếng.
“Việc gì thế ạ?” Tuấn tò mò.
Thầy Ba đáp: “Còn nhớ vụ ẩu đả cách đây 2 tháng chứ, gã bạn trai cùng cô gái bị đám thanh niên gây sự ấy.”
“Dạ nhớ…”
“Gã bạn trai bị bọn kia trả thù, 2 hôm trước bị chặn đường phang gãy chân giờ đang nằm viện… gã đó là em của bạn thân tiểu thư Ngọc Anh. Tiểu thư muốn thầy tới bảo vệ gã kia đồng thời xử lý đám đã gây ra chuyện này.” Thầy Ba nói.
Tuấn nghe vậy thì cảm thấy có hứng thú, sau đó nhận ra điều gì và hỏi: “À, vậy là hôm đó Thầy đưa em đi thực chiến tiện thể giúp đỡ anh ta đúng không? Thầy biết anh ta và tiểu thư Ngọc Anh có chút quan hệ.”
Thầy Ba gật đầu: “Ừ, mấy năm trước thầy từng gặp cậu ta rồi, lúc đó là sinh nhật của tiểu thư Ngọc Anh.”
“Sao hả… đi không?” Thầy Ba thấy Tuấn ngồi đó hồi lâu thì hỏi.
“Có chứ… em sẽ đi.” Tuấn gật đầu thật mạnh, càng được thực chiến thì cậu càng được mài giũa nhiều hơn. Càng mạnh hơn thì việc cứu mẹ và em gái mới có thể nằm trong tầm tay.
Rất nhanh đến tối hôm sau, Tuấn và thầy Ba đi taxi tới một bệnh viện. Cả hai ăn mặc bình thường, thầy Ba mặc quần âu đen với áo phông. Tuấn mặc áo sơ mi kẻ dọc hai màu đen trắng như tội phạm, mặc thêm chiếc quần sooc bò rách tơi tả, thật không hiểu gu ăn mặc thằng này kiểu gì.
Còn nữa, Tuấn đã cắt tóc, giờ hắn để đầu lính thủy đánh bộ, đôi lúc này rất ngầu nhưng bình thường nhìn như ngáo.
Cả 2 lên tầng 6 rồi tìm phòng 123. Lúc này trong phòng 123, cô bạn gái xinh đẹp kia đang chăm sóc bạn trai. Cô ngồi gọt hoa quả cho hắn ăn.
“Anh cười gì? Bị thế này vui lắm à?” Cô gái vừa thương vừa giận trách móc bạn trai.
Gã kia đáp: “Hì hì… có thế này anh mới được em chăm sóc chứ… còn được em gọt hoa quả cho ăn nữa.”
“Nói như vậy anh muốn gãy thêm cái chân nữa hả… để em đánh cho gãy.” Cô gái hung hăng dùng dao khua khua đe dọa, nhưng chỉ là đe dọa cộng thêm dáng vẻ đáng yêu khiến cho gã bạn trai cười đầy yêu thương.
Cả hai đang cười đùa thì có tiếng gõ cửa, sau đó thầy Ba cùng Tuấn đi vào.
Thấy nét mặt của cả hai hoang mang, thầy Ba lên tiếng: “Đừng lo, tôi là người của tiểu thư Ngọc Anh tới theo lệnh bảo vệ cậu.”
Nghe vậy, cả hai người mới nhìn kỹ lại. Thanh niên kia nhận ra đã từng gặp thầy Ba ở biệt phủ nhà tiểu thư Ngọc Anh. Cô bạn gái thì không biết Ngọc Anh là ai, liền quay ra lườm bạn trai.
Gã bạn trai cười khổ: “Tiểu thư Ngọc Anh là bạn thân của chị gái anh, chị ấy coi anh như em trai thôi.”
Cô bạn gái có vẻ vẫn chưa tin lắm, nhưng cô nhận ra Tuấn trong buổi hôm đó. Nàng nhìn thấy Tuấn bị chai bia bay vào đầu, nàng liền hơi run run: “Chị nhận ra em… em bị chai bia bay vào đầu đến chảy máu.”
“Hì hì…” Tuấn gãi đầu.
Cô gái này xinh thật, lại còn đeo kính nữa nhìn thật là dam dang. Cô gái tuy không mặc đồ bó hay hở da thịt nhưng qua bộ đồ bình thường ấy cũng biết được nàng có vóc dáng rất đẹp.
“Tôi bà Ba, còn đây là Tuấn đệ tử của tôi… ngoài việc bảo vệ cho cậu tôi còn phải thanh toán đám người đã đánh gãy chân cậu.” Thầy Ba lên tiếng.
Thanh niên kia cũng đáp: “Em là Toàn, còn đây là Tâm bạn gái em… nếu như anh đã nói vậy thì em sẽ cho anh một vài manh mối để anh xử lý chúng nó.”
Nghe tới báo thù trả thù, Tâm hoang mang nhìn Toàn: “Thôi bỏ đi anh ạ, dù sao anh cũng đã an toàn rồi.”
Toàn lắc đầu: “Em ngây thơ lắm, hôm nay anh lớn mạng nên mới bị gãy chân. Nếu anh không né nhanh thì thanh sắt đó đã đập vào đầu rồi… không còn nằm đây ăn táo của em đâu.”
“Nhưng mà…” Tâm là một cô gái lương thiện, nên nàng không muốn người yêu dính dáng đến những việc thanh toán giang hồ.
“Thôi nào, em đi ra ngoài cho anh với anh Ba đây nói chuyện chút.” Toàn xoa đầu Tâm sau đó nói.
Thầy Ba cũng đánh mắt với Tuấn, Tuấn hiểu ý đưa Tâm ra ngoài: “Nào chị Tâm, em đưa chị ra ngoài cho khuây khỏa.”
Đi ra ngoài, Tâm buồn bã ngồi xuống băng ghế. Nàng thở dài một tiếng, 2 ngày trước nàng đang ở thư viện nghe tin bạn trai nhập viện thì hốt hoảng bỏ công việc chạy tới đây. Biết bạn trai bị đám người lần trước hành hung nàng đã bật khóc, nói cho cùng mọi chuyện cũng là từ nàng, là do hôm đó nàng không chịu uống với tên kia nên mới xảy ra chuyện. Nàng tự trách bản thân, khóe mắt đỏ lên trực trào nước mắt.
Tuấn không giỏi nói chuyện với phụ nữ, hắn chỉ biết đứng nhìn cô gái xinh đẹp đang buồn bã mà cảm thấy lòng có chút chua xót.
Tâm tự trách một hồi thì ngước mắt lên nhìn Tuấn, thấy cậu nhóc còn nhỏ tuổi vậy mà hôm đó ra tay đánh tên kia giúp bạn trai nàng thì nàng muốn nói lời cảm ơn: “Em tên Tuấn phải không… cảm ơn em vì lần trước giúp bọn chị.”
Gái đẹp bắt chuyện, tim Tuấn đập thình thịch rồi nói: “Hì… không có gì đâu ạ, hôm đó thầy em nói ra giúp nên em ra thôi.”
Tâm khẽ mỉm cười, nàng cười thật là đẹp, nụ cười của người con gái tri thức. Nàng nói trong sự thán phục: “Hôm đó chị thấy em bị chai bia đập chảy máu đầu vậy mà vẫn đánh nhau tiếp được, em chịu đựng giỏi thật đấy.”
Tuấn gãi đầu: “Hôm đó em đau lắm nhưng cố nhịn, tại thấy thanh niên trêu ghẹo chị kia đáng ghét quá.”
“Hì hì… em nhỏ vậy đã biết võ, chị cũng muốn học võ lắm nhưng ngại.” Tâm cười cười rồi nói.
Tuấn hỏi: “Sao chị lại ngại ạ?”
Tâm nghe vậy bất giác hơi đỏ mặt, nàng chu môi: “Chị sợ không theo kịp mọi người, bị mọi người cười chê.”
Tuấn bật cười, hắn thấy Tâm vừa xinh lại vừa đáng yêu. Hắn chợt buột miệng nói đùa: “Tưởng gì… nếu chị muốn học võ em sẽ dạy chị, học phí chỉ bằng một nửa nơi khác.”
Tâm mới ngạc nhiên nhìn Tuấn: “Được không đó… hay em nói chơi?”
Tuấn lỡ nói phét thì cố nói cho đỡ con sông quê: “Em nói chơi làm gì… em có võ công cao cường lắm đó, cũng đang muốn tìm đệ tử mà chưa có thời gian tìm.”
Tâm tưởng thật, nàng hỏi Tuấn đang học trường nào, nhà ở đâu. Tuấn gãi đầu đáp qua loa, hắn có nhắc tới việc đang được ở nhà của gia đình họ Vũ làm vệ sĩ. Nghe vậy Tâm khá là thích bởi vì nếu Tuấn làm vệ sĩ thì nàng có chút an tâm để học võ từ hắn.
“Vậy hả… thế thì hôm nào chị rảnh chị sẽ tìm em nha.” Tâm cười tươi nói.
Tuấn gật đầu: “Vâng ạ, có gì chị cứ liên hệ em… đây là Facebook của em.”
Tuấn mở điện thoại trao đổi face với Tâm. Cả hai vừa gặp đã thân, cách nói chuyện rất hợp nhau.
Một lát sau thầy Ba mở cửa thò đầu ra ngoài nói: “Cô Tâm, cũng muộn rồi cô về nhà nghỉ ngơi đi ở đây có tôi và Tuấn lo rồi, Tuấn đưa chị Tâm ra cổng đi.”
“Vâng.” Tuấn gật đầu.
Tâm cũng thấy đã muộn, ngày mai nàng còn phải tới thư viện sớm nên nàng xin phép về trước. Nàng cũng từ chối việc Tuấn đưa nàng xuống cổng, nhưng Tuấn được thầy Ba giao phó nên làm sao dám lơ là.
Tuấn nằng nặc nói: “Không được, em mà không đưa chị xuống lát thầy em lột da.”
Tâm cũng phải đành để Tuấn đưa mình xuống, đi thang máy Xuống tầng 1 rồi đi ra cổng. Tâm bắt một chiếc xe ôm chở mình về, Tuấn thấy Tâm lên xe thì yên tâm quay đi nhưng hắn chợt phát hiện ra phía bên kia đường có một nhóm thanh niên mà trong nhóm có thanh niên lần trước bị hắn đấm.
Đánh thanh niên kia kéo nhau lên xe máy phóng đi ngay sau khi Tâm lên xe ôm và hướng đi cũng là cùng hướng với Tâm. Một cảm giác không ổn xuất hiện trong đầu Tuấn, hắn lập tức bắt một chiếc xe ôm đang đỗ ngay đó rồi bảo đuổi theo nhóm thanh niên.
“Con mẹ nó… đám này định hài hại cả chị Tâm.” Tuấn nghiến răng hoảng loạn, ngồi sau xe ôm mà nhắn tin cho thầy Ba.
Sau khi gửi tin nhắn Tuấn liền tích cực quan sát để tránh mất dấu đối phương.
Lúc này Tâm ngồi trên xe ôm được bác tài xế chở đi vẫn không hay biết. Đi tới một ngã rẽ thì nàng bảo tài xế rẽ vào, đây là một đoạn đường vắng hai bên là hai vườn chuối rộng bằng mấy sân bóng và có rất nhiều ao.
Lúc này khoảng 22h và đoạn đường này rất vắng. Đoạn đường chỉ dài 1km thôi nhưng vì sự hoang vắng của nó cũng ít người dám qua lại.
Tâm cũng đâu có dám đi đường này, chẳng qua hôm nay có xe ôm chở nên mới chỉ vào đường này cho gần. Nàng không hề biết rằng phía sau đang có 3 chiếc xe máy bám theo.
Khi thấy đoạn đường vắng, đám thanh niên biết cơ hội đã tới liền phóng xe lên tạt đầu tài xế xe ôm.
“Ê mấy thằng này… làm gì đó!” Bác tài xế lâu năm trong nghề nên khá cứng, bác giữ chắc tay lái không để mấy thanh niên kia tạt đầu.
Tâm hoảng sợ, không biết đối phương là ai nhưng ở đường vắng thế này mà gặp đám thanh niên gây chuyện thì chắc là cướp giết hiếp rồi. Nàng sợ quá ôm chặt bác tài bảo bác đi nhanh lên cháu sợ lắm.
Đột nhiên có thanh niên liều mạng phóng xe húc thẳng vào biển số của bác tài xế khiến bác bất ngờ tay lái không vững mà đảo sang một bên khiến xe bị đổ.
Phành…
Xe đổ khi đang đi nhanh còn dê thêm vài mét mới dừng lại, Tâm bị ngã văng ra một bên còn bác tài bị xe đè vào chân kêu lên đầy đau đớn.
“Con bà chúng mày muốn chết à?” Bác tài đau đớn chửi rủa.
Tâm bị ngã văng lăn vài vòng nên choáng váng còn chưa dậy được.
Nhóm thanh niên kia nhanh chóng dừng lại. Sau đó bảo nhau 3 tên lao vào đánh bác tài xế còn 3 tên khác kéo Tâm vào sâu trong vườn chuối.
Khoảng 1 phút sau Tuấn tới nơi, từ xa đã lờ mờ thấy xe dựng ngổn ngang, hắn vội tụt xuống chạy tới chỗ chiếc xe đổ thấy bác tài xế nằm bất tỉnh máu me be bét trên mặt.
Lại nghe tiếng phát ra trong vườn chuối thì lao vào mà không sợ nguy hiểm. Tuấn lao vào lùng sục rồi phát hiện ánh đèn flash điện thoại hắt ra thì chạy tới đó.
Khi Tuấn tới nơi thấy Tâm bị khống chế nằm ngửa ra, mấy thanh niên đang mỗi người một chân một tay giữ lấy Tâm. Một thanh niên giữ đầu còn thanh niên lần trước gây sự thì đè lên người cừa xé toạc lớp áo của Tâm ra để lộ cặp vú to tròn trắng mịn dưới lớp áo lót đen quyến rũ.
“Huhu… đừng mà… thả tôi ra… huhu.” Tâm liên tục van xin.
“Khà khà, đợi bọn anh địt em xong bọn anh sẽ thả em… đừng phản kháng không là anh đánh đòn đó.” Thanh niên kia vồ lấy Tâm, hắn bóp lấy cặp vú to tròn của nàng nắn bóp điên cuồng rồi dùng đôi môi kinh tởm hôn lên gương mặt xinh đẹp của Tâm.
Tâm khóc lóc cố vùng vẫy nhưng sức nàng không thể chống lại 6 thanh niên to khỏe. Nàng sợ hãi, nàng tuyệt vọng… khi nàng tưởng mình sẽ bị hãm hiếp tàn bạo ở đây thì một tiếng quát như thú dữ gầm lên.
“Lũ chó, thả chị ấy ra!” Tuấn nhìn thấy cảnh tượng đó thì tức giận vô cùng. Hắn lao tới tung đá thẳng vào đầu một thanh niên đang giữ chân của Tâm, khi ngã xuống Tuấn nhặt hòn đất to như nắm đấm lên ném thẳng vào mặt của thanh niên đang bóp vú nàng.
“Ui da… giết nó!” Thanh niên kia mặt đầy đất đau điếng quát lên. Ngay lập tức 3 thanh niên đang giữ tay chân của Tâm lao ra tấn công Tuấn.
Tuấn bò nhanh chạy ra xa một đoạn sau đó đứng dậy đúng lúc có 2 thanh niên lao tới, hắn lập tức né một cú đấm của tên đầu tiên sau đó tung đấm vào mặt tên thứ hai. Một cú đấm cực mạnh làm tên kia choáng váng lùi về sau.
Tuấn nắm lấy đầu tên còn lại rồi đấm túi bụi, thanh niên kia dùng hai tay che chắn nhưng vẫn hộc máu mũi. Một thanh niên khác tìm được cành cây khô khá to lao tới đập thẳng vào đầu Tuấn.
Rắc…
Cành cây gãy đôi, từ trên đỉnh đầu Tuấn chảy ra một dòng máu đỏ lòm. Tuấn cảnh thấy hơi choáng nhưng lúc này hắn thực sự tức giận. 3 tháng được đích thân thầy Ba dạy bảo nên võ công của Tuấn khá ổn, phản xạ khá nhanh. Hắn bật dậy đâm đầu mình vào mặt tên vừa đập hắn bằng cành cây khiến tên đó vỡ mặt ngã ngửa ra sau.
Tuấn cầm lấy cành cây khô vừa gãy kia đập vào mặt khiến thanh niên kia bất tỉnh ngay tại chỗ.
Nhân tiện hắn dùng thanh gỗ đó đâm vào chân tên đang nằm gần đó khiến hắn kêu gào thảm thiết, máu từ chân chảy ra rất nhiều.
Tuấn đầu óc hơi choáng váng nhưng vẫn lao về phía gã thanh niên đầu xỏ kia, hắn lao tới tung đấm thẳng vào mặt tên đó khiến tên đó ngay lập tức ngã ra một bên, mồm phun máu.
Tuấn chống tay xuống đất rồi tung người đá một cú cực mạnh cực đẹp vào gáy của tên đang giữ đầu Tâm khiến tên này cũng đau đớn lùi ra. Tuấn ngã xuống đất nhưng bật dậy ngay rồi kéo Tâm về phía mình, Tâm hoảng sợ run rẩy chỉ biết làm theo.
Thấy cả đám đã bị mình hạ gục, Tuấn muốn đưa Tâm ra khỏi đây. Máu trên đầu chảy mỗi lúc một nhiều, Tâm trong bóng tối lại còn bị rơi kính cận nên không nhìn rõ gì cả chỉ biết đi theo Tuấn.
Bỗng nhiên một bóng đen từ phía sau lao tới xô ngã Tuấn xuống đất đồng thời tặng hắn một mũi dao vào lưng, kẻ đó chính là tên chủ mưu mọi chuyện, kẻ gạ gẫm Tâm lần trước.
Chỉ thấy Tuấn kêu lên một tiếng, cảm giác đau đớn khiến hắn nghiến răng chịu đựng. Tâm thấy thế lao tới đẩy tên kia ra, hắn mặc dù đã ngã ra nhưng vẫn bật cười vì đã xiên cho Tuấn một nhát.
Nhưng lúc này mặt hắn tái mét khi thấy Tuấn từ từ đứng dậy rút con dao ra rồi tiến về phía hắn.
“Con mẹ nó… thằng này ăn gì mà khỏe thế… lần này mình xong đời rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro