Phần 23
2024-08-05 01:45:11
Trong lúc mấy đứa nhỏ ở nhà đang lo lắng hôm nay ăn gì thì Lam và Linh đang nắm tay nhau đi dạo trên bãi biển ở hòn đảo du lịch. Hai người đã tới nơi này một tháng rồi mà vẫn chưa định ngày về.
Lam lấy trong túi áo măng tô của mình ra một tấm thảm lớn, trải lên mặt cát rồi kéo Linh ngồi xuống.
“Thích thật đó. Từ lúc tụi mình yêu nhau, đây là lần đầu mình được đi du lịch đúng nghĩa” Linh để mặc cho Lam kéo xuống, thuận thế ngã lên đùi anh, lười biếng duỗi người.
“Tính ra thì hai đứa mình chưa học xong cấp 3 đã có Vân với Vi rồi. Phải lao đầu vào cơm áo gạo tiền sớm nên đâu có thời gian đi du lịch cùng nhau. Công việc của anh rồi công việc của em, làm sao chúng ta có thể nghỉ ngơi lâu dài được” Lam nhìn vợ đang gối đầu trên đùi mình, vén những sợi tóc lòa xòa trước trán ra sau tai cô, khẽ cười.
“Ừ. Vậy nên bây giờ em vẫn chưa muốn về” cô cũng cười với anh “Nhưng còn anh thì sao? Giám đốc mà được nghỉ ngơi lâu như vậy à?”
Lam khẽ lắc đầu, cười. Việc được nghỉ ngơi bao lâu, bây giờ đã tùy thuộc vào ý muốn của anh rồi. Sau hôm đi ký hợp đồng với gã Khương kia rồi bỏ mặc gã lên cơn hứng tình một mình, bên công ty phân phối đã báo lại với công ty anh rằng không muốn làm việc với anh nữa, đợt sau đi ký hợp đồng thì cử người khác đi. Bên công ty anh đã có phần bất mãn vì anh xin nghỉ phép tận một tháng, cho rằng anh có vấn đề nên bên đối tác mới yêu cầu như vậy, không thèm hỏi đầu đuôi mọi việc đã đơn phương cắt hợp đồng với anh, ngay cả tiền bồi thường hợp đồng cũng không nói hai lời mà xì ra đầy đủ.
Nói trắng ra thì Lam cũng đã không còn thiết tha gì lắm với công việc hiện tại. Việc thì nhiều mà đãi ngộ lại không như ý, đôi khi còn bị phó giám đốc lên mặt, chỉ vì hắn ta có ô dù mạnh mẽ. Hơn nữa, cách làm việc của công ty từ khi thay mới bộ phận lãnh đạo đã khiến anh không còn mặn mà gì nữa rồi. Vậy nên khi phía trên đơn phương cắt hợp đồng, anh liền ung dung cầm tiền bồi thường rời đi.
Việc bị cắt hợp đồng anh vẫn chưa nói với Linh, muốn đi chơi cùng cô cho thoải mái. Nhưng xem ra bây giờ phải nói thôi, chứ chức vụ cũ của anh cũng cao, công ty cho nghỉ nhiều quá mà không có lý do chính đáng thì dễ bị nghi ngờ.
“Anh không cần đi làm nữa rồi” Lam cười với cô “Quan điểm của anh và công ty không còn giống nhau. Họ muốn khai trừ, đơn phương chấm dứt hợp đồng, cũng đã đền tiền hợp đồng. Anh cảm thấy ổn thỏa nên đi thôi. Xin lỗi vì bây giờ mới nói cho em biết” anh cầm tay cô lên, hôn nhẹ “Em muốn ở đây bao lâu tùy thích, anh đều có thể chìu theo ý em. Còn công việc của em thì sao? Nhân viên tổ chức sự kiện cũng đâu phải được nghỉ lâu như vậy? Mình đã đi chơi cả tháng rồi”.
Linh nhìn anh một chút rồi bật cười “Trùng hợp thật, em cũng được nghỉ luôn rồi”.
Công việc tổ chức sự kiện của Linh ở thời điểm hiện tại có thể nói là đang vào mùa cao điểm. Có rất nhiều sự kiện cần phải theo dõi, tổ chức. Có rất nhiều thứ cần phải lo. Lúc cô xin nghỉ phép, tổ trưởng đã không đồng ý. Sau đó cô nhắc đi nhắc lại vài lần, tổ trưởng hỏi rõ lý do xong thì nói ‘Nếu đã muốn nghỉ như thế thì không cần làm việc nữa, ở nhà sinh con đi’
Với một người phụ nữ gia đình như Linh thì cô đương nhiên chọn gia đình rồi. Hơn nữa lúc đó Lam cũng đã xin nghỉ phép xong, cô đâu thể nào để anh đi du lịch một mình. Chuyến du lịch mang thai đương nhiên cô phải có mặt rồi, không có cô thì lấy ai mang thai đây. Vậy là Linh không đôi co nhiều lời, dứt khoát nghỉ luôn. Ai nói cô vô trách nhiệm thì kệ, dù sao trong suốt mấy năm trời cô làm việc có trách nhiệm cũng có được thăng tiến gì đâu, toàn bị đè đầu cưỡi cổ, bị những người thiếu kinh nghiệm thừa quan hệ giẫm đạp mà leo lên.
“Hay nhỉ? Anh không hỏi thì em cũng không nói luôn đúng không?” Lam véo nhẹ mũi Linh, mắng yêu.
“Thì anh cũng có nói với em chuyện anh nghỉ việc đâu” cô nhướng mày “Mà anh định chừng nào cho em uống thuốc trợ thai?”
Hai người đi du lịch tới hòn đảo này một là để thư giãn, hai là để mang thai một đứa con nữa, dù sao hai người cũng còn trẻ mà. Kế hoạch ban đầu là anh và cô đến đây đi chơi, dạo phố trong một tuần đầu. Sau đó sẽ uống thuốc trợ thai rồi làm tình trong tuần kế tiếp. Đợi cho thai ổn định, có thể ngồi máy bay được thì về. Trên đảo cũng có bệnh viện có uy tín nên hai người không lo mấy về chất lượng y tế của nơi này. Dù vậy, cả hai đã chơi đùa cả một tháng nay mà chưa đụng tới viên thuốc trợ thai nào.
“Gấp làm gì, bây giờ mình còn nhiều thời gian lắm. Ngày mai anh với em đi chơi ở khu giải trí về rồi mình thực hiện kế hoạch tạo người”.
… Bạn đang đọc truyện Thế giới dâm dục tại nguồn: http://bimdep.pro/the-gioi-dam-duc/
Sáng hôm sau, Lam và Linh cùng đến khu giải trí nổi tiếng nhất trên đảo. Mặc dù hai người đã ở đây cả tháng trời nhưng vẫn chỉ đi dạo phố loanh quanh thôi, còn chưa đặt chân tới nơi này, nơi mà đáng lý ra phải đến đầu tiên ngay khi đến đây.
Khu giải trí nằm ở rìa hòn đảo, bao gồm các trò chơi trên cạn lẫn dưới nước. Bởi vì còn sớm nên hai người quyết định đi tham quan khu Thủy Cung trước. Thủy Cung được xây dựng một nửa trên đất liền để làm khu thủy sinh cho các loài cá nước ngọt, nửa còn lại ở dưới biển cho các loài cá nước mặn, đặc biệt là những loài thủy sinh có mặt gần khu vực hòn đảo này. Khách tham quan có thể đi dọc các dãy hành lang trong khu nước ngọt để ngắm các loài cá, cũng có thể lựa chọn đi tàu ngầm để xem cá biển. Khu vực cá biển được vây lại bằng cái lưới lớn, đảm bảo cá không bơi đi mất cũng không bị mất đi môi trường sinh thái tự nhiên của chúng.
Lam và Linh cùng nhau đi ngắm những con cá nước ngọt trong bể rồi đi đến khu vực tàu ngầm. Hai người lựa chọn tàu ngầm lái tự động, khoang hai người. Loại tàu ngầm này đã được thiết lập sẵn hành trình, ngoài ra còn có thể cảm nhận được hướng di chuyển của các vật thể xung quanh và tránh né, đảm bảo không va chạm với đàn cá ở biển. Tàu ngầm khoang hai người cũng không tính là chật, anh và cô đều có thể thoải mái duỗi thẳng chân trong này.
Nhân viên khu Thủy Cung tiếp nhận đăng ký của họ, xác nhận lộ trình, hướng dẫn hai người cất áo măng tô vào tủ khóa rồi để cả hai trần truồng vào khoang tàu.
“Thời gian tham quan dưới biển là 30 phút. Ở trong khoang thuyền có đồng hồ bấm giờ. Nếu sau khi đã hết 30 phút mà anh chị vẫn thấy tàu ngầm chưa trở lại đây thì vui lòng bấm nút màu đỏ, chúng tôi sẽ xử lý ngay lập tức. Đương nhiên là trong quá trình tham quan chúng tôi sẽ chú ý theo dõi để xem tàu nào gặp vấn đề, nhưng nếu anh chị báo cho chúng tôi thì chúng tôi có thể xử lý kịp thời hơn. Đôi khi lượng khách tham quan quá đông, chúng tôi không thể nhận biết tình hình ngay lập tức được”.
“Tôi đã hiểu rồi” Lam gật đầu. Mặc dù anh biết chuyện không theo dõi tàu của khách hàng dẫn đến lơ là khi khắc phục vấn đề là chuyện phi lý, nhưng vẫn thông cảm phần nào cho họ. Nhân viên ở đây quá ít, lại có quá nhiều thứ phải quản.
“Đây là đai bảo hộ và mặt nạ dưỡng khí. Nếu hai người muốn ra ngoài tham quan thì đeo mặt nạ dưỡng khí và đai bảo hộ này vào. Đai bảo hộ có gắn dây cáp nối liền với tàu chừng nào muốn quay trở lại tàu cứ đi ngược lại theo dây cáp. Nút màu xanh là nút mở cửa tàu, sau khi ra ngoài rồi vui lòng bấm nút màu đỏ bên cạnh cửa để đóng cửa tàu. Lúc về cũng bấm nút này, vào trong tàu rồi thì bấm nút xanh một lần nữa. Thời gian ra ngoài tham quan sẽ được ghi nhận về cho chúng tôi. Bởi vì thời gian này không tính vào trong 30 phút di chuyển của tàu nên chúng tôi sẽ tính thêm phí. Cuối cùng, lúc đóng mở cửa tàu sẽ tràn nước vào, anh chị có thể nhấn nút màu vàng để khởi động máy rút nước trong khoang tàu” cậu nhân viên giải thích cặn kẽ rồi hỏi lại “Anh chị có thắc mắc gì không ạ?”
“Không có” Linh lắc đầu.
“Vậy chúc anh chị có chuyến tham quan vui vẻ” cậu nhân viên bấm nút mở cửa khoang tàu, đưa tay vuốt ve con cặc của Lam và cái lồn của Linh một cái rồi mới làm động tác mời.
Lam và Linh cùng lên tàu. Tàu ngầm tham quan thủy cung bắt đầu khởi hành.
Một thế giới dưới nước mở ra trước mắt hai người. Từng đàn cá biển bơi qua, vảy sáng lấp lánh nhờ ánh mặt trời chiếu xuyên làn nước. Thỉnh thoảng có những con cá lớn hùng hổ bơi tới, khiến đàn cá nhỏ chạy tán loạn.
Hai người ngồi trên tàu có chút chán. Những ba mươi phút mà chỉ ngồi không ngắm cá thì hơi nhàm. Lam và Linh nhìn nhau một chút, quyết định đeo đai bảo hộ và mặt nạ dưỡng khí rồi ra ngoài.
Anh và cô chuẩn bị kỹ càng rồi mới nhấn nút màu xanh để mở cửa khoang tàu ra ngoài. Nước lập tức từ bên ngoài tràn vào. Để tránh nước tràn vào quá nhiều, khoang tàu vừa mở đủ cho một người chui ra thì Lam liền bơi ra trước, kế đến là Linh. Sau đó anh nhấn nút đỏ bên ngoài tàu để đóng cửa lại.
Bây giờ hai người đang trần truồng ở giữa lòng đại dương, xung quanh là đủ các loài cá biển. Lam nắm tay Linh, bơi về phía đàn cá sặc sỡ đang tụ tập trước mắt, thử đưa tay vuốt ve chúng. Những con cá như đã thân quen với các du khách nên để yên cho hai người sờ.
Linh vừa sờ cá vừa đưa mắt nhìn xung quanh khu vực dưới biển. Ánh mắt cô bị một con cá ở phía xa xa thu hút. Cô trố mắt, giật tay Lam, chỉ anh nhìn hướng con cá đó. Lam nhìn theo hướng tay của Linh, nhận ra đó là một con cá mập đang truy đuổi con mồi. Hơn nữa, con mồi của nó đang chạy hướng này. Máu túa ra trên thân con cá đang chạy trốn chính là chất dẫn dụ con cá mập bơi theo.
Hai người không dám trì hoãn, vội vàng bơi trở lại tàu ngầm. Ai biết được con cá kia có bơi tới hướng này hay không. Lỡ đâu bọn họ kém may mắn, bị cá mập cắn một cái, chết ngay tại chỗ này thì sao.
Lúc cửa khoang tàu một lần nữa mở ra thì con cá đã bơi gần tới chiếc tàu ngầm của bọn họ rồi. Lam nhường cho Linh vào trước, anh ngoái đầu lại phía sau để xem con cá kia chạy trốn tới đâu rồi thì bị hàm răng nhe ra của con cá mập làm cho giật mình. Dù là khoảng cách giữa anh và con cá mập vẫn còn xa nhưng bộ răng sắc bén đó vẫn khiến anh lạnh người.
Thấy Lam có vẻ chần chừ, Linh nôn nóng kéo anh vào khoang tàu, vội vàng nhấn nút màu xanh để đón cửa tàu lại. Khoang tàu lúc này đầy nước, cô nhấn nút màu vàng để máy rút nước làm việc.
Đợi nước rút hết, hai người mới cởi mặt nạ dưỡng khí, ngồi phịch xuống ghế, thở dốc. Còn chưa kịp định thần thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình. Con cá bị đuổi kia vừa vặn bơi đến trước mũi tàu hai người, còn con cá mập cũng vừa vặn vồ tới, táp một cái. Con cá xấu số liền đứt đoạn, yên nghỉ trong bụng con cá mập. Vùng nước bên ngoài ngay trước khoang tàu vẫn còn vương lại chút máu của con cá xấu số kia.
Linh ngây ngốc hết cả người, mãi một lúc sau mới hoàn hồn “Em còn định rủ anh làm một lần trong thời gian tham quan, thế mà gặp chuyện này, lạnh hết cả người, không còn hứng làm nữa rồi”.
Lam quay đầu nhìn vợ đang ngã ngồi trên ghế bên cạnh mình, trên người vẫn còn đọng những giọt nước biển. Giọt nước từ trên mái tóc cô lăn dài xuống tới cằm, rồi lại tiếp tục lăn đến đầu ngực. Anh thở dài “Vốn không có hứng, nhưng nhìn em thế này thì anh lại hứng rồi”.
Lúc này tàu ngầm đã tiếp tục di chuyển theo lộ trình đã được cài đặt sẵn. Lam quay sang ngậm lấy một bên vú của Linh, vừa mút vừa nhay cắn. Anh cười “Vú của em hôm nay hơi mặn”.
“Ngâm nước biển không mặn chẳng lẽ lại ngọt à?” Linh bật cười, đưa tay cầm lấy con cặc vẫn còn đang mềm của anh. Thật ra ban nãy cô rất sợ, nhưng thái độ của anh đã trấn an cô.
“Không sao rồi. May là em nhìn thấy” Lam kéo cô vào lòng, hôn lên trán cô, một tay lần tìm cái lồn của cô. Anh biết cô sợ. Chính anh còn cảm thấy sợ mà. Nhưng lúc này anh phải trấn an cô. Dù sao nếu cả hai đều hoảng loạn thì cũng chẳng được tích sự gì.
“May thật” cô vùi đầu vào ngực anh, thở phào nhẹ nhõm.
Trên tàu mặc dù rộng rãi nhưng cũng không đến mức thoải mái, Linh và Lam chỉ bú cặc, bú lồn cho nhau chứ không đụ đéo gì.
Cô cúi xuống hôn lên đầu cặc, vừa hôn vừa liếm dọc theo thân cặc. Thỉnh thoảng cô mút mạnh một cái khiến Lam rên lên. Cô ngậm hết con cặc của anh vào trong miệng, đẩy đầu mình xuống cho con cặc đâm sâu vào cổ họng. Linh vừa di chuyển đầu lên xuống vừa đảo cái lưỡi mình quanh thân cặc, chẳng mấy chốc đã khiến Lam bắn ra một cỗ tinh dịch.
“Ngay cả cặc của anh hôm nay cũng mặn đấy” cô nuốt tinh dịch Lam bắn trong miệng mình xuống, cười với anh.
“Ừm… Cả hai chúng ta đều mặn” anh thở dốc, nhìn Linh bằng ánh mắt say đắm “Anh cũng muốn nếm thử cái lồn mặn của em”.
Nói xong anh để cô nằm xuống ghế, vùi đầu vào cái lồn mọng nước của Linh. Bởi vì Linh bảo dưỡng rất tốt, hơn nữa hai người đều còn trẻ nên cái lồn của cô vẫn còn tươi lắm. Bình thường cô cũng hay dùng kem tẩy lông để tẩy hết lông xung quanh lồn nên làn da của cô nơi đó rất mềm mịn, trơn láng.
Đầu tiên Lam liếm trên mu lồn, liếm dọc xuống lỗ lồn đỏ hồng của cô. Anh đánh lưỡi mạnh trên mồng đốc, đợi cho lồn cô chảy đầy nước thì banh hai mép lồn của cô ra, để lộ cái lỗ đầy dâm dịch. Anh từ tốn đút lưỡi vào trong cái lỗ nhỏ đó, uốn lưỡi lại đam vào, rút ra, giống như một con cặc nhỏ đang đụ nơi cửa lồn cô vậy. Đôi lúc anh ngừng lại, mút lồn cô một cái thật mạnh khiến cô kêu lên thành tiếng.
“A… Lam…”
“Anh bú lồn… thích quá…”
Hai người thỏa mãn cho nhau xong thì tàu ngầm cũng gần cập bến. Trước mắt hai người là khu đăng ký quen thuộc.
Lam và Linh xuống khỏi khoang tàu. Việc đầu tiên mà anh làm ngay sau đó là gặp quản lý khu Thủy Cung để khiếu nại về sự cố nguy hiểm kia.
Quản lý nhíu mày. Khu vực có cá dữ là khu vực không cho khách ra bên ngoài tham quan, tàu ngầm dùng cho khu vực này là tàu ngầm loại lớn, có người lái và đặc biệt là không mở cửa tàu cho khách ra ngoài. Hai vị khách này thuê là tàu tự động, đã vậy còn chỉ là khoang hai người, lại vừa từ vùng an toàn trở về, làm sao có thể gặp cá dữ trong đó được.
Quản lý vội vàng cho kiểm tra. Thế mới biết lưới ngăn của khu vực nguy hiểm với khu vực an toàn đã bị cắn thủng một lỗ. Mấy con cá dữ đều có thể sang bên khu an toàn để săn mồi. Quản lý lau mồ hôi lạnh chảy trên trán, nói lại với Lam và Linh sẽ không tính phí ra ngoài tham quan và phí đi tàu của hai người xem như bồi thường. Anh ta thầm cảm thấy may mắn. May là không có chuyện không may xảy ra, nếu không khu vực này của anh ta chỉ có nước đóng cửa.
Lam và Linh thấy chuyện đã được giải quyết thì cũng không làm khó họ, nhanh chóng rời đi. Hai người còn muốn chơi những thứ khác nữa, nhưng chuyện xảy ra lúc nãy khiến họ chẳng còn tâm trí nào để chơi. Tiễn hai người đi rồi, quản lý vội vàng nói nhân viên ngừng nhận khách tham quan dưới biển với lý do bảo trì, nhanh chóng trả hết đợt khách đang tham quan rồi tạm đóng cửa Thủy Cung. Lưới bị thủng, ngoài việc phải thay lưới bằng chất liệu tốt hơn còn phải tìm bắt lại những con cá nguy hiểm đang bơi lội trong vùng an toàn nữa.
… Bạn đang đọc truyện Thế giới dâm dục tại nguồn: http://bimdep.pro/the-gioi-dam-duc/
Hai người không còn hứng thú chơi đùa nữa, cùng nhau đi về khu nhà nghỉ. Lam và Linh không muốn ở khách sạn đụng mặt nhiều người nên đã thuê một căn biệt thự nghỉ mát ở ven biển. Cả căn biệt thự lẫn bãi biển phía sau đều thuộc quyền sở hữu tạm thời của họ. Nghỉ mát ở chỗ này, hai người muốn làm tình lúc nào thì làm, muốn đụ ở đâu thì đụ. Kể cả ban ngày ban mặt họ ra bãi biển đụ cũng chẳng ai nhìn xem.
“Nghỉ một chút đi” Lam kéo Linh vào phòng tắm tắm nước ngọt qua một lần rồi cùng nhau lên giường nằm.
Cả hai đều dự định sẽ để Linh uống thuốc trợ thai vào hôm nay nhưng Lam biết lúc này tâm tình cả hai người đều không có hứng cho chuyện này. Thôi thì ngủ một giấc để lấy lại tinh thần vậy. Thời gian cũng còn dài, đợi cho chuyện này lắng xuống một chút rồi làm cũng không muộn.
… Bạn đang đọc truyện Thế giới dâm dục tại nguồn: http://bimdep.pro/the-gioi-dam-duc/
Lam tỉnh dậy đã là buổi chiều rồi. Anh nhìn sang bên cạnh, không thấy Linh đâu. Anh đi vào nhà tắm rửa mặt rồi xuống tầng trệt tìm cô.
Linh lúc này đang nấu ăn. Trên bàn đã bày năm, sáu món mà cô vẫn còn đang làm thêm hai món nữa.
“Sao em nấu nhiều vậy?” Lam thắc mắc, tay nhón lấy một miếng tôm chiên bỏ vào miệng. Ừm, tay nghề của vợ vẫn là ngon nhất.
“Thì để chuẩn bị cho cuộc làm tình không ngừng nghỉ. Dù sao hôm nay cũng là ngày uống thuốc trợ thai mà” Linh quay lại nhìn anh, cười, khóe mắt bắn ra tình ý.
“Em ổn không đó? Không cần gấp gáp đâu” anh đến bên cạnh vòng tay ôm cô từ phía sau, con cặc vừa vặn để vào khe hở giữa hai chân cô, mút cổ cô tạo một dấu hôn.
“Em không sao mà. Hơn nữa, em đã uống thuốc rồi. Đang chờ tác dụng của thuốc phát tác đây” cô cười cười. Quả thật cô đã uống thuốc trợ thai mới nhất loại 80% rồi, lúc này cả người cô dần cảm thấy râm ran, cái lồn bắt đầu rỉ nước.
“Trong lúc anh ngủ em đã làm những gì thế hả?” Lam tiếp tục hôn liếm cổ Linh, con cặc bên dưới cảm nhận được sự ướt át từ cái lồn cô, từ từ cương cứng.
Lam biết cô đã bắt đầu hứng tình rồi. Anh mặc kệ trên bếp vẫn còn hai món đang được nấu, kéo người cô ra phía sau để cái lồn lộ ra rõ hơn, dù sao cũng là hai món cháo, cùng lắm thì bỏ phần khét đi không ăn là được. Lam cạ cạ con cặc mình quanh lồn Linh một chút.
Cơn nứng kéo tới khiến cô kêu lên “Anh… đụ em đi…”
Lam không suy nghĩ nhiều, đâm một phát lút cán vào lồn Linh.
“Ahh…” cô rên lên đầy thỏa mãn, lúc lắc hông của mình.
Lam vịn hai bên eo cô, kéo ra kéo vào phối hợp với nhịp đâm tới của mình, đâm những cú thật mạnh chạm tới tử cung. Hai người mặc kệ bàn ăn thịnh soạn, mặc kệ hai nồi cháo đang được nấu trên bếp, mặc kệ tất cả mọi thứ mà điên cuồng làm tình.
Bắn tinh vào lồn Linh xong, Lam rút con cặc ra, tắt bếp. Bởi vì tác dụng của thuốc trợ thai nên cái lồn của Linh ngoài tinh dịch của anh vẫn ứa đầy dâm dịch, còn con cặc của Lam vẫn cương cứng dù mới xuất tinh. Anh cầm lấy một miếng tôm chiên trên bàn, quét xuống dưới cái lồn đang ứa ra tinh dịch rồi đưa lên miệng cô. Linh không ngại ngần gì ăn hết con tôm dính đầy tinh dịch đó.
Lam bế Linh trên tay, đi lên phòng ngủ. Hai người còn cả tuần hoan lạc để thành công gieo một đứa con vào bụng Linh.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro